《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》33
Advertisement
Cuối cùng, Vương Dĩ Nhu cũng không khách sáo với anh trai, đi đến mấy quần chuyên bán hàng hiệu, trực tiếp mua thêm vài bộ quần áo. Thấy Tiêu Chiến luôn đi theo cô khen ngợi, không khỏi có chút áy náy, nói với Tiêu Chiến: "Anh thuận tiện mua chút quần áo đi?"
Tiêu Chiến chủ yếu đến là để đi dạo với em chồng, không có hứng thú nghe vậy khoát tay: "Anh không muốn mua!"
Vương Dĩ Nhu trực tiếp ôm lấy cánh tay Tiêu Chiến, cười nói: "Vất vả lắm mới kéo được hai người đi dạo cùng, anh cũng đừng tiết kiệm thay anh ấy!" Vừa nói cô vừa hỏi Tiêu Chiến: "Anh có thích hàng hiệu không?"
Tiêu Chiến không nghiên cứu nhiều về quần áo, đa số chỉ tùy tiện cùng anh em thân thiết đi mua ở gần chỗ làm, chỉ mập mờ nói: "Đều được, anh không chọn."
"Anh thật dễ nuôi!" Vương Dĩ Nhu cười híp mắt. "Anh em cưới được anh là hạnh phúc của anh ấy!"
"Ừ!" Tiêu Chiến theo bản năng nhận, lại nhìn về phía Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác vẫn luôn nắm tay anh không buông, nghe vậy nhìn anh một cái, Vương Dĩ Nhu ở bên cạnh cũng không bỏ lỡ ánh mắt bất đắc dĩ của anh trai mình, trong đó hàm chứa một chút cưng chiều mơ hồ.
Vương Dĩ Nhu nhếch mép: "Em thấy có một bộ đồ rất hợp với anh, bằng không chúng ta cùng đi xem một chút!"
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, cũng không từ chối. Trước đó vài ngày, anh nhận được điện thoại của trường học em trai Tiêu từng làm việc, hỏi thăm về tình trạng sức khỏe của anh, hỏi chừng nào thì anh có thể đi làm. Hiện tại dù anh sống lại, sớm muộn gì cũng phải đi làm việc, công việc trước kia của em trai Tiêu ở trường là giáo viên ngữ văn, hiện tại anh chiếm dụng thân thể này, tất nhiên anh phải gánh vác tất cả trách nhiệm của em trai Tiêu, công việc cũng vậy.
Huống hồ, công việc trước kia của anh có một khoảng cách khá xa so với công việc của em trai Tiêu, nếu như anh chọn một công việc mà em trai Tiêu hoàn toàn không thể đảm nhiệm được, sẽ khiến người bên cạnh dễ dàng hoài nghi. Cho nên anh tạm thời chưa có ý định đổi công việc, mà quyết định đến trường học trước kia của em trai Tiêu xem thử một chút. Nói sao thì năm đó anh cũng đậu vào đại học đứng thứ ba cả nước, huống hồ cấp hai, thành tích ngữ văn của anh cũng không tệ, Tiêu Chiến cảm thấy, nếu mình cố gắng một chút, chắc, có thể, có lẽ, sẽ không làm hại con em thế hệ sau.
Advertisement
Hiện tại chân anh đã có thể hoạt động, anh cũng sắp đến lúc phải đi làm sau kì nghỉ phép rồi. Nói thế nào cũng là giáo viên nhân dân, anh phải chú ý hình tượng, cho nên Tiêu Chiến cảm thấy mình mua vài bộ quần áo mới cũng tốt.
Vương Dĩ Nhu thân thiết hỏi Tiêu Chiến: "Anh thích mua kiểu gì?"
Tiêu Chiến trả lời: "Đơn giản một chút là được rồi." Không phải anh không thích mặc đồ phức tạp, mà là anh không biết mặc.
Thấy Vương Nhất Bác vẫn luôn không lên tiếng, Vương Dĩ Nhu cũng không quan tâm, chỉ hỏi cậu: "Bác ca, anh thích kiểu dáng nào?"
Tiêu Chiến bất mãn: "Anh mua quần áo thì tại sao phải hỏi anh ấy?"
Vương Dĩ Nhu cười híp mắt: "Vì Bác ca là người trả tiền!"
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng đúng, vì vậy lập tức không lên tiếng, nghe câu trả lời của Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nói: "Chiến Chiến thích là được rồi."
Tiêu Chiến ngẩn ra, không nghĩ tới Vương Nhất Bác lại có thể sử dụng giọng nói tự nhiên để trả lời một câu giống giống phim ảnh như vậy, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác khác thường, nhưng ngay sau đó anh lập tức tỉnh ra: Diễn ân ái! Vương Nhất Bác đang diễn ân ái! Có thể nói ra câu nói yêu thương tự nhiên như vậy, khả năng diễn xuất của Vương Nhất Bác quả thực rất tốt!
Tiêu Chiến hiếm khi sinh lòng bội phục, tất nhiên không cam lòng tụt lại phía sau, suy nghĩ một chút vể kiểu người vợ ngọt ngào, lập tức ngẩng mặt lên nhìn Vương Nhất Bác, bày ra khuôn mặt vui vẻ: "Ông xã, em thật tốt! Gần đây, anh thích mô hình của 'Silver soul'!"
Vương Nhất Bác: "...Được."
Mô hình Gintama! Tiêu Chiến lập tức vui vẻ, thấy Vương Nhất Bác cũng thuận mắt hơn không ít!
Nhưng rất nhanh sau đó, Tiêu Chiến lại cảm thấy khuôn mặt Vương Nhất Bác vô cùng đáng ghét!
Vương Dĩ Nhu đưa Tiêu Chiến đến một cửa hàng hàng hiệu giữa trung tâm thương mại, ngay từ đầu Tiêu Chiến đã nhìn một chuỗi số không trên bảng giá còn yên lặng kinh ngạc một chút, nhưng liếc sang cường hào đang ngồi bên cạnh mình và em gái Vương đang chọn quần áo cho mình một cái, lập tức bình tĩnh.
Thầy giáo trường cấp hai thì nên mặc quần áo thế nào? Tiêu Chiến yên lặng tưởng tượng một chút, kết quả trong đầu hiện lên chính là bộ dạng thầy giáo chủ nhiệm hung hãn ăn mặc đoan chính của mình thời trung học.
Bao năm tốt nghiệp, nghĩ tới người này, Tiêu Chiến vẫn không tự chủ được run lên, khá chần chờ hỏi Vương Dĩ Nhu: "Không lâu nữa anh sẽ quay lại làm việc, có phải anh nên mua một ít bộ độ nghiêm túc hay không?"
Advertisement
Vương Dĩ Nhu: "Anh là thầy giáo cấp hai đúng không? Em nhớ là thầy giáo cấp hai trước kia của em ăn mặc rất đẹp trai, anh còn trẻ như vậy, lại còn đẹp nữa, sao lại mặc âu phục chứ? Sẽ có vẻ già dặn!"
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lý, lúc đi học anh cũng rất thích những giáo viên ăn mặc gọn trẻ.
Vào phòng thử đồ thay, Tiêu Chiến đi ra, hỏi Vương Dĩ Nhu: "Tiểu Nhu, em thấy thế nào?"
Vương Dĩ Nhu còn chưa phát biểu ý kiến, Vương Nhất Bác đã lên tiếng trước: "Cái này không được."
Tiêu Chiến tức giận nói: "Tại sao lại không được?" Rõ ràng Vương Nhất Bác nghi ngờ mắt thẩm mĩ của anh!
Vương Nhất Bác không chút biểu cảm đánh giá anh từ đầu tới chân, lại nói ra hai chữ: "Không đẹp."
Mẹ nó, cậu mới không đẹp, cả nhà cậu... cũng chỉ có một mình cậu không đẹp!
Tiêu Chiến giận dữ nhìn Vương Nhất Bác : "Có chỗ nào không đẹp?"
Vương Nhất Bác lại đánh giá từ trên xuống dưới một lần, giọng nói từ tốn: "Chỗ nào cũng không đẹp."
Tiêu Chiến: "..."
Thấy không khí giữa anh trai và anh dâu có chút quái dị, Vương Dĩ Nhu không thể làm gì khác hơn là ra mặt, cô cười nói với Vương Nhất Bác : "Nếu không anh chọn cho anh ấy một bộ đi!"
Vương Nhất Bác cũng không từ chối, đi tới trước giá, ánh mắt từ từ quét qua, lại từ từ liếc sang Tiêu Chiến .
Tiêu Chiến nể mặt Vương Dĩ Nhu nên cũng không lên tiếng, thấy Vương Nhất Bác nhìn mình, liền khiêu khích liếc cậu một cái...Vương Không Đẹp, ngược lại tôi muốn xem xem cậu sẽ chọn bộ nào cho tôi.
Anh cảm thấy, Vương Nhất Bác sẽ chọn cho anh một bộ mang phong cách cao quý, nếu không thì là một bộ kiểu hấp dẫn, đàn ông mà, sở thích cũng không khác mấy, bên ngoài thì lịch thiệp, bên trong thì say mê .
Kết quả lại ngoài dự đoán của anh, Vương Nhất Bác chọn một chiếc áo sơ mi đơn giản cùng quần âu màu vàng nhạt, nhưng sau khi Tiêu Chiến thay xong, cả người lại có vẻ trẻ trung phóng khoáng nhưng không mất vẻ đoan trang.
Tiêu Chiến nhìn mình trong gương, bĩu môi, thầm nghĩ: Chủ yếu là do bộ dạng em trai Tiêu đẹp đẽ, mát mẻ trong lành!
Ánh mắt Vương Dĩ Nhu sáng lên, không tiếc lời khen ngợi: "Anh dâu thật đẹp trai!"
Tiêu Chiến lén nhìn giá của bộ đồ một chút, thấy có mấy số không phía trên, trong lòng lập tức thoải mái: Cái này đều lấy từ cường hào ra! Xoay đầu lại, mới phát hiện Vương Nhất Bác vẫn đang nhìn mình, Tiêu Chiến nhìn lại, Vương Nhất Bác đột nhiên hỏi: "Thích không?"
Tiêu Chiến hất đầu: "Không thích thì sao?"
Sắc mặt Vương Nhất Bác không thay đổi: "Không sao, em thích là được rồi."
Tiêu Chiến: "..."
Vương Nhất Bác lại tiếp tục chọn thêm vài kiểu khác, sau đó trực tiếp nói số đo của Tiêu Chiến với nhân viên, nhân viên lập tức kính cẩn lấy ra, sau đó đưa cho Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến: "..."
Vương Nhất Bác vuốt vuốt mái tóc của anh: "Đi thử một chút."
Nội tâm Tiêu Chiến dữ dội: Vương Nhất Bác, lúc nhỏ cậu thích nhất là thay quần áo cho búp bê sao!
Quá nhiều quần áo, Tiêu Chiến thề không giúp Vương Nhất Bác ôn lại tuổi thơ, vì vậy kiên định từ chối. Còn tưởng rằng Vương Nhất Bác sẽ tức giận, ai ngờ tổng giám đốc Vương lại thong thả nói với nhân viên cửa hàng một câu: "Lấy cho tôi tất cả những thứ này."
Tiêu Chiến: "..."
Cũng may Vương Dĩ Nhu thay đồ đi ra, kéo Tiêu Chiến lại đánh giá, Tiêu Chiến mới phục hồi tinh thần lại từ cường hào ngang ngược Vương Nhất Bác .
"Anh dâu! Thế nào?"
"Rất đẹp!"
"Em cũng cảm thấy không tệ, hiệu quả của bộ đồ này trên người anh thật tốt. Anh dâu, em cũng muốn mua một bộ giống anh, anh sẽ không để tâm chứ?"
Vương Dĩ Nhu nhìn sang kệ nữ cũng có bộ quần áo màu như vậy, liền hỏi Tiêu Chiến. Anh cười phủi tay.
"Không đâu, sao anh phải để ý?"
"Vì có vài người không thích người khác mặc quần áo giống mình, em sợ anh không thích."
"Không có không có! Anh hoàn toàn không có ý kiến!"
"Vậy thì tốt quá! "
Hai người vui vẻ thảo luận, nhân viên cửa hàng cũng ở một bên phụ họa: "Hai vị thật tinh mắt, hai vị mặc bộ đồ này thật có khí chất!"
"Là anh tôi tinh mắt mới đúng!" Vương Dĩ Nhu cầm tay Tiêu Chiến lên, nhìn sang Vương Nhất Bác : " Bác ca, anh nhìn một chút, em và anh dâu có giống anh em không?"
Trong lòng Tiêu Chiến không khỏi có chút chua xót, đời này anh chưa từng cùng em gái này trải qua tình yêu nam nữ, hiện tại cuối cùng cũng có cơ hội mặc cũng một bộ đồ, lại biến thành anh em...
Vương Nhất Bác quan sát hai người trước mặt một phen, cuối cùng ánh mắt rơi lên người Tiêu Chiến. Dù Tiêu Chiến lớn hơn Vương Dĩ Nhu cũng kha khá tuổi, nhưng hiện tại, nhân nhi trước mắt mặc một bộ quần áo bản thân chọn, tóc tai được cắt tỉa khéo léo, đôi môi hơi chu lên, một đôi mắt to tròn trong sáng, dường như giống bạn học của Vương Dĩ Nhu.
Advertisement
The Marine
The Empire reigns, a multitude of known galaxies in their grasp through sheer force of arms and manipulation. Tried and found guilty of more than simple treason, Kellin is sentenced to a banishment reserved for those in the Military, the System asked to dispose of the heinous criminal in a farce of public exile. When the portal summoned to end him destabilizes, Kellin finds himself with a unique opportunity, further than the reach his former nation controls but under the constant threat of what lurks all around him; For there is a reason the Empire had abandoned life on the surface of its planets, and Kellin is going to find out first hand why. Passion project, helping me get back into wanting to write my main book. Tell me what you think :)
8 161Meta Human
Have you ever wondered what you would do when you discover that you have superpowers?A new evolution of man is taking place.This evolution is what brings about the Homo Nova. A new species of man who evolved to better adapt to their harsh surrounding.They possess unexplained powers to make their lives easier.Some hide in the shadows,....others use their powers for good.And others.....others want to use them for their own selfish gains. With his new gifted power, Alex fights off those who pose a danger to innocent people and himself.But what will happen when the person he cared for the most is taken away from him?Will he be able to contain his anger?Or will he join the dark side?
8 189The Blessed Princess
Long long ago, there was a time of eternal harmony, when pain and anguish ceased to exist. The world was united as one under the rule of a glorious goddess. But this goddess made a stupid mistake, and chaos rained through her lands. Her people fought and fought, and she lost control over her creations. To sustain peace, she destroyed herself, and her remnants scattered throughout the lands and into the souls of her people. Her last words were to her daughter, the goddess of love, whom she had cherished, "Though I cannot fix the mistakes I've made, I can wish my people to be happy. No more endless pain. No more raging wars. Love, please. Save my world. Restore hope into the eyes of those I've created." She became the forgotten goddess after her world lost its ruler. First Princess Azulia was born a human with a shocking resemblance to the forgotten goddess. Her hair was ink black, and her eyes glimmered like priceless sapphires. Her features were uncanny in similarity to the goddess, even in the way she held herself. Though the goddess's eyes were more like icicles, Azulia's resemblance was enough to make you think twice. Azulia was raised with the mindset that she would be the future Empress of Hydrangea. It was a destiny placed out in front of her and carefully sorted out. Those around her directed her life like a pawn. Until one day, comes the beak of time, and her destiny points in another direction. Azulia must learn to break the tension her family shapes and create a destiny of her own. Her world depends on it, even if it means she must destroy herself.
8 117Sustaining the King's Life
On a secluded mountain situated upon a kingdom known as Feuersturm, resides a seemingly trifling cabin with an unlikely duo as its inhabitant—a witch, and her apprentice who presumably comes from a clan sought after by slave traders. Faustina is a sixteen-year-old girl who fled the slave market with the help of a sickly witch named Eula, who later on trained her as an apprentice for the span of seven years. Plagued with a mysterious disease for several years, Eula died despite the efforts Faustina had exerted to cure her; in her last breath, she left an odd request behind. "Sustain the king's life. This is your duty. Do not adhere to the prophecy." To which the odd plea shadowed a bizarre series of events, a consequential sentence, similar to that of a premonition. The same night the phrase was muttered, the chain of events followed: A warlock's intrusion to their home, with a peculiar yearning to resurrect Eula from the dead... and the king himself, asking for Faustina’s aid. ** 1-2 chapters a day (GMT+8) ** (The artwork belongs to me. Visit more of STKL artwork on my twitter: @chains_lock
8 170Ms.Thick & Mr.Sexy || 21+ || PJM x READER ||
"Sir you have a meeting with Mr. Kwon in the sixth meeting room in ten minutes then you are going to have Lunch with Mr. Kang in Cuisinerè at 2:45 PM to discuss over the deal and-""Shh...the last thing I want to know is what I've got to do....the thing I actually want to know is.......is if you're wearing a thong underneath this skirt of yours...." ×Slow Updates×Please read at your own risk.Started: 18/4/21Ended: Not yet
8 170The Art of War by: Sun Tzu
✨ CREDITS TO THE REAL OWNER✨
8 147