《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》30
Advertisement
Ôm Tiêu Chiến lên xe, lại cài dây an toàn thay anh, lúc này Vương Nhất Bác mới hỏi: "Anh muốn ăn gì?"
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, vui vẻ nói: "Tôi muốn ăn món cay Tứ Xuyên!"
Vương Nhất Bác nhíu mày một cái, nhưng thấy vẻ mặt trông đợi của Tiêu Chiến, lại có chút mềm lòng, suy nghĩ một chút, Vương Nhất Bác gọi điện cho bác sĩ nhà mình: "Thanh VIễn, tình hình bây giờ của Tiêu Chiến, có thể ăn cay không?"
Tiêu Chiến 囧囧, có điều nghe Chương Thanh Viễn trong điện thoại nói có thể ăn một chút, lập tức vui vẻ.
Vương Nhất Bác đặt điện thoại xuống, thấy ánh mắt Tiêu Chiến trông đợi nhìn mình, khóe miệng giương lên, mỉm cười gật đầu: "Thanh Viễn nói có thể ăn một chút, nhưng không thể ăn quá cay."
Tiêu Chiến hoàn toàn không quan tâm câu cuối cùng, vui vẻ nói: "Tôi muốn ăn thịt luộc cay! Còn muốn ăn cá chần nước sôi! Đúng rồi, tôi còn muốn ăn tiết lông vượng!"
Một nửa là những món cay... Vương Nhất Bác có chút bất đắc dĩ, nhưng nhìn khuôn mặt trông chờ của Tiêu Chiến, lại không đành lòng từ chối, không thể làm gì khác hơn là gật đầu: "Được."
Tiêu Chiến vui vẻ nói: "Vậy chúng ta đi đâu ăn?"
Vương Nhất Bác cầm lái: "Em biết một nhà hàng cay Tứ Xuyên, mặc dù mặt tiền không lớn, nhưng hương vị ở đó rất chính thống."
Tới nơi, Vương Nhất Bác xuống xe, lại đi sang phía Tiêu Chiến, đỡ anh đi ra.
Tiêu Chiến ngẩng đầu nhìn biển hiệu: "Chính là chỗ này?"
Vương Nhất Bác gật đầu, dặn dò anh: "Nơi này làm ăn khấm khá, chỉ sợ không ít người, cẩn thận một chút."
Đi vào trong nhà hàng, Vương Nhất Bác định vào phòng riêng, nhưng Tiêu Chiến lại kiến trì muốn ngồi ngoài, vì anh cảm thấy đã thấy không có nhiều người như vậy, nên muốn ở lại cảm nhận hơi thở khói lửa của nhân gian.
Vương Nhất Bác không thể làm gì khác hơn là chọn một chỗ bên cạnh cửa sổ khá yên tĩnh. Tiêu Chiến ngồi vào vị trí đối diện Vương Nhất Bác, nói nhân viên phục vụ đưa thực đơn tới, nhìn Vương Nhất Bác một cái: "Vậy tôi có thể tùy tiện chọn món?"
Trong mắt Vương Nhất Bác hiện lên tia cười: "Được."
Tiêu Chiến lập tức hiểu được cảm giác xa xỉ, phóng khoáng chọn một loạt món mình thích, Vương Nhất Bác cũng không ngăn cản anh, chỉ rót cho anh một ly nước, đẩy đến trước mặt anh.
Chẳng qua lợi dụng lúc đi rửa tay, Vương Nhất Bác đặc biệt dặn dò nhân viên phục vụ, đừng bỏ quá nhiều cay vào món ăn của họ.
Món ăn nhanh chóng được đưa lên, Tiêu Chiến vừa tỉnh dậy, cảm thấy bụng đói lả, sau khi ăn xong,mới cảm thấy thân thể khỏe hơn rất nhiều.
Thấy anh để đũa xuống, Vương Nhất Bác hỏi: "No rồi?"
Tiêu Chiến vỗ bụng: "Nghỉ ngơi giữa trận! Nghỉ một lúc sẽ lại tái chiến!"
Vương Nhất Bác: "..."
No bụng, cuối cùng Tiêu Chiến cũng có tâm tình để ý đến những điều khác, lúc này mới nhớ tới chuyện lúc trước Vương Nhất Bác bỏ mặc mình.
"Đúng rồi, vừa rồi cậu đi đâu vậy?" Tiêu Chiến mất hứng hỏi. "Tôi không nói cậu chờ tôi sao? Sao lúc tôi vừa ra, cậu đã không thấy tăm hơi?"
Advertisement
Vương Nhất Bác xin lỗi: "Thật xin lỗi."
Phải nói lời xin lỗi của cậu quá thành khẩn, Tiêu Chiến cũng không tiện tức giận, nhưng trong lòng quả thật rất tò mò về người phụ nữ Vương Nhất Bác ôm đi, vì vậy nghiêm mặt nói: "Tôi chờ cậu lâu như vậy, dù cậu cũng nên cho tôi một lời giải thích."
"Lúc em chờ anh, đúng lúc chạm mặt Ninh Tuyết, cô ấy không cẩn thận nên bị trượt chân, em liền đưa cô ấy về xe để tài xế của cô ấy đến đón cô ấy về, ai ngờ đến lúc em trở lại, anh đã không thấy đâu rồi." Vương Nhất Bác đơn giản giản thích.
"Cô Bạch?" Tiêu Chiến hơi kinh ngạc, không nghĩ tới sẽ gặp người quen, anh biết Bạch Ninh Tuyết có ý với Vương Nhất Bác, lại nghĩ tới trước đây Bạch Ninh Tuyết có kể với mình lúc nhỏ hai người là thanh mai trúc mã, Vương Nhất Bác luôn quan tâm che chở cô, không khỏi nhiều chuyện lên: "Cậu thích cô ấy?"
Vương Nhất Bác nói: "Em chỉ xem cô ấy là em gái."
Thật sự chỉ xem cô ấy như em gái, lại dùng tôi làm cớ để đi hẹn hò với người ta vào Đêm Thất Tịch sao? Tiêu Chiến không tin, bất mãn nói: "Quan hệ của chúng ta là thế nào? Cậu muốn lừa tôi sao?"
Nghe vậy, Vương Nhất Bác hỏi ngược lại: "Quan hệ của chúng ta thế nào?"
"Đồng minh đó!"
Tiêu Chiến nói. "Chúng ta phải hợp tác với nhau, nhưng cậu lại muốn lừa tôi, cậu có người trong lòng thì tốt mà, tôi sẽ không cản trở cậu."
Vương Nhất Bác lạnh nhạt nói: "Bây giờ em đã kết hôn."
Tiêu Chiến bất mãn nói: "Tôi cũng biết, cậu vẫn không muốn nói thật với tôi! Chúng ta cũng không phải là kết hôn thật sự, sao lại không nói với tôi? Dù là thật, dạo này, chuyện một chồng nhiều vợ khắp nơi đều có?"
Vương Nhất Bác nhíu mày, nhớ tới trước kia Tiêu Chiến bàn về chuyện đàn ông ba vợ bốn nàng hầu, hỏi: "Anh có thể để cho người trong lòng mình thích người khác sao?"
"Dĩ nhiên không thể!" Tiêu Chiến trả lời theo bản năng.
"Em cũng vậy, tất nhiên em cũng sẽ không khiến cho người trong lòng em phải đau khổ."
Vương Nhất Bác nghiêm túc nói: "Huống hồ, sau khi thích một người, sao có thể có chỗ để chứa người khác?"
Tiêu Chiến thầm nghĩ: Tôi có thể!
Lòng tôi bao la như biển rộng! Sống 29 năm cũng chưa bao giờ có tình yêu chân chính, trái tim rộng lớn biết bao!
"Cho nên," Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm ánh mắt anh. "Đừng nói những câu như vừa rồi nữa, bây giờ chúng ta là vợ chồng, nếu em ở cùng một chỗ với người đàn bà khác, anh tuyệt đối đừng nên không để ý."
Tiêu Chiến nháy mắt mấy cái, cảm thấy mình đã hiểu ý của Vương Nhất Bác rồi. Vậy cũng đúng, hiện tại anh đang là vợ yêu của Vương Nhất Bác, theo lẽ thường, nếu như Vương Nhất Bác ở gần người đàn bà khác, anh làm vợ thì không thể hào phóng hay bình tĩnh, nếu mình biểu hiện không quan tâm, ngược lại là anh không có chút kỹ năng nào rồi.
Advertisement
Tiêu Chiến vẫn luôn cảm thấy mình là người có đạo đức nghề nghiệp, cho nên anh gật đầu một cái: "Biết rồi! Sau này khi thấy cậu ở cùng người phụ nữ khác, tôi sẽ cố gắng ghen!"
Vương Nhất Bác: "..."
Nếu không thể thăm dò thỏa mãn tâm hồn nhiều chuyện, anh cũng chỉ có thể ăn nhiều một chút để no bụng, vì vậy sau khi nghỉ ngơi, Tiêu Chiến lại tiếp tục ăn.
Vương Nhất Bác đưa một miếng thịt cá vào trong bát anh, Tiêu Chiến đã quen được cậu gắp thức ăn, lập tức gắp miếng thịt cá lên, ném "vèo" vào miệng.
Đang ăn vui vẻ, cách đó không xa lập tức vang lên âm thanh ồn ào.
Tiêu Chiến nhét vào khiến hai má đều phình lên, nghe tiếng lập tức ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn sang, nhìn một hồi lại nghe một hồi, hưng phấn! Có người cầu hôn!
Lại có người đang cầu hôn ở quán cay Tứ Xuyên, người anh em này cũng thật thú vị! Tiêu Chiến hưng phấn ngẩng đầu lên, vẫn không quên gọi Vương Nhất Bác: "Nhìn này, có người cầu hôn!"
Chỉ nghe trong đám người có giọng nam run lên: "Mặc dù anh không cao, nhưng anh sẽ cố gắng làm ngọn núi cao bên cạnh em, trời quang thì che nắng cho em, trời mưa thì giúp em che mưa; dù anh không đẹp trai, nhưng em là người con gái xinh đẹp nhất trong lòng anh, bất kể là hiện tại, hay tương lai; dù anh không giàu, nhưng anh sẽ cố gắng kiếm tiền, tất cả tiền lương của anh đều giao cho em! Anh đảm bảo, sau này chỉ một lòng với em, trước, anh coi em là công chúa, sau, em là nữ vương của cuộc đời anh! Thiến Thiến, gả cho anh đi!"
Tiêu Chiến nghĩ, lời cầu hôn này không tệ, thật sự là lời trong lòng của anh khi anh đối mặt với nữ thần!
Người đàn ông nói xong, những người xung quanh ồn ào một trận: "Gả cho anh ta! Gả cho anh ta!"
Tiêu Chiến nghe thấy cũng hưng phấn, hô lớn: "Gả cho anh ta! Gả cho anh ta!" Vì giọng nói anh khá trong trẻo, cho nên trở nên vô cùng rõ ràng trong một loạt tiếng hét của những người đàn ông ở đây, ngay cả vai nam chính đứng bên kia cầu hôn cũng không nhịn được quay sang nhìn anh một cái!
Vương Nhất Bác: "..."
Nữ chính bên kia thẹn thùng một lúc, liền gật đầu đáp ứng, nam chính lập tức vui mừng đứng lên ôm lấy nữ chính quay một vòng, sau đó nâng người cô lên hôn.
Trong quán cơm, tiếng vỗ tay và tiếng hoan hô vang lên liên tiếp.
Tiêu Chiến cũng vui vẻ theo, vẻ mặt hâm mộ: "Thật tốt!"
Anh cảm thấy, anh mong muốn, thật ra thì cũng không phải nhiều như vậy – không cần là nữ nhân cao quý xinh đẹp, chỉ cần trước mặt là người anh thích, anh sẽ nói với cô: "Anh thích em, gả cho anh đi!" Sau đó cô trả lời: "Em đồng ý."
Một thanh niên lớn tuổi chưa yêu chưa lập gia đình, cảnh tượng như vậy, thật ra thì anh cũng không mong mình có thể trở về nhiều.
Vương Nhất Bác nhìn người trước mặt đang nhìn cảnh tượng cách đó không xa với vẻ hâm mộ, như có điều gì suy nghĩ.
Sau đó cậu lại nhìn đôi tình nhân được mọi người chúc phúc một cái.
Cùng người trong lòng, hai bên tình nguyện, nắm tay đến già, đúng là chuyện hạnh phúc đáng quý nhất trên thế gian này.
Trong lòng mỗi người có một cảm giác, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên: "Nhất Bác?"
Tiêu Chiến vừa uống một miệng đầy nước, hai má phồng lên, tò mò ngẩng đầu nhìn người đi tới. Chỉ thấy một người đi về phía bọn họ, là nam, cao lớn, vô cùng đẹp trai.
Tiêu Chiến không hứng thú rũ mắt xuống đất, đời này, điều anh không thích nhất là thấy đàn ông đẹp trai cao ráo!
"A Phi?" Vương Nhất Bác hơi kinh ngạc.
Quý Minh Phi cười chào hỏi cậu, lại quay sang Tiêu Chiến: "Anh dâu, đã lâu không gặp."
Tiêu Chiến lễ phép nói: "Xin lỗi, tôi mất trí, không nhớ chuyện trước kia..."
"Không sao, vậy để em tự giới thiệu một chút." Quý Minh Phi kéo ghế, ngồi xuống bên cạnh bản, mỉm cười nhìn Tiêu Chiến. "Em tên là Quý Minh Phi, trước đây là bạn học của Vương Nhất Bác, bây giờ là đồng nghiệp , đồng thời là bạn tốt nhất của cậu ấy."
Quý Minh Phi? Tiêu Chiến cảm thấy cái tên này có chút quen tai, suy nghĩ một chút, đột nhiên nhớ tới, đây không phải là bạn gay tốt, lần trước Vương Nhất Bác bị bệnh gọi điện tới dặn dò anh chăm sóc sao? Vốn còn muốn duy trì nguyên tắc "trước mặt đàn ông đẹp trai thì phải tỏ ra có khí phách hơn anh ta", hai mắt Tiêu Chiến nhất thời sáng lên: "Xin chào, ngưỡng mộ đã lâu."
Vương Nhất Bác hỏi Quý Minh Phi: "Sao cậu lại ở đây?"
"Sao mình lại không thể ở đây? Ban đầu là do mình đưa cậu đến quán này!" Quý Minh Phi cười nói. "Đúng lúc mình tới đây ăn cơm, thấy hai người, nên lại đây."
Lúc hai người nói chuyện, Tiêu Chiến liên tục quan sát Quý Minh Phi, không thể không thừa nhận, bạn của Vương Nhất Bác cũng cùng đẳng cấp với cậu ta, điển hình con nhà giàu đẹp trai, người tên Quý Minh Phi này, quả là xứng đôi với Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến lễ phép nói: " Quý tổng cũng đi chơi Đêm Thất Tịch?"
"Anh dâu gọi em là Minh Phi được rồi." Quý Minh Phi nói. "Em không có phúc như Nhất Bác, đến đây chẳng qua là đi công việc."
Tiêu Chiến kinh ngạc nói. "Hôm nay là Đêm Thất Tịch, không phải công ty mấy người được nghỉ sao?"
Quý Minh Phi sững sờ, nhìn Vương Nhất Bác một cái, Vương Nhất Bác cũng đang nhìn lại hắn chằm chằm, trong đầu lóe một cái, lập tức sáng tỏ, vì vậy thở dài nói: "Người khác nghỉ là vì đi cùng giai nhân, đâu có giống tôi cô đơn, tất nhiên phải đi làm thêm giờ."
Những ngày qua Tiêu Chiến xem phim với Vương Dĩ Nhu, cũng xem qua mấy bộ phim của hủ, giờ phút này thấy lúc Quý Minh Phi nói chuyện nhìn Vương Nhất Bác, lại nghe hắn thở dài, lại nghĩ tới trước đó hắn từng quan tâm tỉ mỉ đến sức khỏe của Vương Nhất Bác, suy đoán trước kia lại bộc phát mạnh mẽ, khả năng tưởng tượng cực đại lập tức vận hành... mấy năm bạn cùng trường, Quý Minh Phi đã nảy sinh tình cảm sâu đậm với Vương Nhất Bác, vì vậy dù đã tốt nghiệp, hắn cũng phải vào cùng một công ty làm việc với Vương Nhất Bác, không mong gắn bó, chỉ mong được ở sau lưng lặng lẽ nhìn cậu, quan tâm cậu.
Nhưng Vương Nhất Bác kết hôn rồi, Quý Minh Phi vẫn không oán không hối. Đêm Thất Tịch, người khác cùng người yêu hưởng thụ không khí lãng mạn, hắn lại chỉ có thể ôm lấy tình yêu vô vọng lẻ loi của mình ở công ty, dùng công việc bù đắp cho nỗi khổ tâm. Chẳng qua cuối cùng, hắn lại không nhịn được đến quán ăn trước kia từng ăn với người trong lòng, muốn dựa vào đó nhớ lại một chút ấm áp, lại không nghĩ tới, có thể gặp được người trong lòng ở chỗ này, người đó đi cùng vợ mới cưới, trải qua Đêm Thất Tịch hạnh phúc thuộc về chính mình. Hắn đau lòng sắp chết, nhưng vẫn gượng cười tiến lại chỗ bọn họ, nói một câu lại cười, nhưng sau lưng đều là trái tim đau nhói...
Ngược! Quá ngược!
Advertisement
The Realm Beneath: A Dungeon Story
This is the story of a dungeon, not a reincarnated soul or a human trapped in a soul gem, but a dungeon. Born as a dungeon, it lives as a dungeon, and kills like a dungeon. Guided only by its experiences, vague ideas and knowledge from somewhere else and the mysterious system that greets it upon awakening it strives to build and live and learn. Immerse yourself in the tale as you read about the dungeon and the adventurers that challenge its depths, puzzles, traps and creatures. Read about the realm beneath as a world comes to life within a mountain in the centre of the land. Forests, swamps, deserts, tundra and more can all be found in the cavernous chambers that blossom with life. Author's note. There is an overarching plot that is more than just the dungeon getting bigger. I will be uploading at least one chapter a week until furthur updates on my schedule get posted and hopefully more once I finish off the other book i'm working on. You can expect me to try and craft unique challenges and floors, stuff you most likely haven't seen before in dungeon books whilst still having a hopefully decent plot. I can't promise much about it but I will certainly read all the comments, respond where appropriate and take on board suggestions. I promise to keep you updated and not drop away without saying anything. I would consider this to be part of the writers pledge but if circumstances force my hand I may have to drop it. (no plans) A Note on tags: Profanity: Not excessive but where i find appropriate. Gore: Well that depends how well I do my job doesn't it. If I can paint a vivid picture that has the potential to be gory, then my writing may be to an acceptable quality. Traumatising content: Again, this depends on my skill as a writer, I guess I hope you find it traumatising - no that’s not right. Well you know what I mean anyway. Hopefully I can paint a vivid picture in your mind that makes the book all the more special.
8 197Diary Of A Lost Soldier In Another World
Onaga Katsuro, a seventeen-year-old soldier in the JSDF finds himself fighting in the second Russo-Japanese war in the year 2045. Due to manpower shortages, the Japanese government starts using child soldiers, even using girls as young as fourteen. Onaga Katsuro and his platoon of child soldiers are taken by surprise and he thinks he dies from a grenade but he finds himself in a dark world with one of the eight gods of creation. The god of Darkness, Sin, Madness, and War has need of a champion. Katsuro shall be his champion in the new world. This a story of the greatest triumphs and deepest despairs, of gentle love and corrosive cruelty. Katsuro knows not what the god wants or what he is meant to do in the new world. But he knows this, the prize offered by that god is impossible to resist. He will obtain that prize no matter how many bodies he needs to put into the ground. After all... He has nothing left to lose.
8 594Journey of a Skeleton (undergoing rewrite on different account)
Alderon is a self-proclaimed genius skeleton, summoned from the first layer of the underworld by a mighty lich who seeks to destroy the world because of a broken engagement. Happy to finally serve a worthy master, Alderon is expectant to brilliantly perform his duties. However, due to various circumstances, he finds himself sent away to a castle in the eternal wastelands to serve one of the mighty lich's disciple's disciple. And to add on that, the skeleton also discovers himself having received a strange ability that causes blue boxes to appear from repetitive actions!
8 221The First Rabbit Dungeon
One day Wade wakes up just like any other day, but this day he isn't in his bed like he was when he fell asleep. Instead he is in a small dark room with no exits or windows, and with only the faintest of light that doesn't even light up the whole room. Even worse than that is he can't move at all! After a while he finally learns what has happened to him, and it is the thing that changes his life. Come and join him on his journey of 'getting out' of the room while trying to survive the harsh world that he has been put into.
8 142Feathery Delight
The world has been hard on young Kael. Living his life on the streets, Looking for a way out he tries many things to change his destiny, only to be met with failure again and again. Wallowing in self-loathing, he lives his days without much purpose or motivation. Life, however, had other plans. On a rainy night of watching life pass him by, an explosion suddenly rips our young protagonist out of the bland world he knew. Meeting an old man claiming to be able to use magic, will his life finally change? Will the world finally give him a chance? This is a complete rewrite of my earlier story. Aside from my own personal problems with depression, there were many, many things I came to dislike about the way it was progressing. With the low quality of the earlier chapters, it was in dire need of at least an editing run. Instead of just editing the subpar chapters, I decided to just do it over again and change what I did not like. Please also note that I am not a native English speaker and thus might make mistakes. I have tried hard to find and correct most, but I am certainly not perfect.If you notice anything that is wrong just leave a comment below the chapter and I will try to get to it. Cover by Lui Kohlmann http://lui-kohlmann.de/
8 152Fly You To The Moon (Diaval Fanfic)
"I will FLY YOU TO THE MOON..."
8 87