《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》29
Advertisement
Lúc Tiêu Chiến đi ra từ phòng vệ sinh, cảm thấy mông và chân mình đều có chút tê dại.
Cũng may bụng đã nhẹ nhõm, Tiêu Chiến đột nhiên cảm thấy ung dung, chống gậy đi về chỗ cũ, lại không thấy Vương Nhất Bác, nhìn quanh bốn phía, vẫn không thấy người.
Chẳng lẽ người này đi nghe điện thoại?
Tiêu Chiến đợi một hồi, vẫn không thấy người trở lại, không khỏi có chút buồn bực, nhìn quanh bốn phía tìm bóng dáng Vương Nhất Bác, đột nhiên chú ý đến hai cô nữ sinh vừa rồi bàn luận về Vương Nhất Bác vẫn còn ngồi chỗ cũ, Tiêu Chiến lập tức đi qua: "Xin hỏi, người đàn ông vừa rồi đi cùng tôi, hai người có thấy cậu ấy đi đâu rồi không?"
Hai người nhìn chăm chú vào cây gậy của anh, lại thêm một nữ sinh có ấn tượng rất sâu sắc với Vương Nhất Bác, ngay lập tức nghĩ đến, nhưng lại không trả lời anh ngay, mà hỏi lại: "Anh là bạn của anh đẹp trai vừa rồi sao?"
Tiêu Chiến vội vàng lắc đầu: "Cậu ấy là chồng tôi, hai người biết cậu ấy đi đâu rồi không?"
"Chồng?" Hai nữ sinh nhìn nhau một cái, ánh mắt khá quái dị.
"Đúng vậy, cậu ấy là chồng tồi, vừa nói đứng đây đợi tôi, hiện tại lại không thấy, hai người thấy cậu ấy đi đâu vậy?"
Cô nữ sinh nhìn anh bằng ánh mắt thương hại, một người trong đó nói: "Vừa rồi, có một người phụ nữ đến đây, chồng anh ôm cô ấy đi rồi."
Phụ nữ? Ôm đi? Tiêu Chiến sửng sốt.
Thấy vẻ mặt anh đỡ đẫn, hai cô nữ sinh cho là anh bị đả kích, lại nghĩ đến vừa rồi Bạch Ninh Tuyết yếu đuối dựa vào trong ngực Vương Nhất Bác, không khỏi có chút ghen tị, lại có chút hưng phấn: "Cô gái kia nhìn qua là biết tiểu tam! Vừa gặp đã bổ nhào vào ngực chồng người khác, sau đó chồng anh lập tức ôm cô gái đó rời đi! Chồng anh đẹp trai như vậy, anh phải canh chừng anh ấy đó!"
Vừa gặp đã bổ nhào vào ngực, Vương Nhất Bác còn bế cô gái đó? Tiêu Chiến tưởng tượng đến hình ảnh đó, yên lặng đánh giá, có vẻ đó là tình yêu đích thực của Vương Nhất Bác?
Đã nói sao bỗng nhiên cậu ta lại dẫn anh đi xem phim vào Đêm Thất Tịch, thì ra cậu ta muốn mượn danh nghĩa, đi tìm tình nhân đây mà!
Hai cô nữ sinh bên cạnh vẫn tốt bụng ở bên cạnh khuyên anh cách phòng ngự tiểu tam, Tiêu Chiến khổ sở nghĩ: Tôi và Vương Nhất Bác cũng không phải là phu phu thật sự, người ta là tình yêu đích thực, ông đây mới là tiểu tam này!
Nghĩ đến mình không chỉ bị Vương Nhất Bác mượn danh nghĩa để đi gặp người tình, còn bị cậu ta ném đi, Tiêu Chiến không khỏi giận dữ: "Vương Nhất Bác, cậu còn có tình nghĩa không vậy! Có tình nhân thì lập tức quên đồng bọn, thật không có chút đạo đức nghề nghiệp nào!
Advertisement
Vì đi cùng Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến ra ngoài không mang theo điện thoại di động, mà dù có thể mượn điện thoại người khác, anh cũng hoàn toàn không nhớ được số điện thoại, trước mắt, anh chỉ có thể ngồi chờ.
Nhưng ngộ nhỡ Vương Nhất Bác chìm trong sắc đẹp hoàn toàn không nhớ đến anh thì sao?
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, quyết định xuống bãi đậu xe xem một chút.
Vì vậy anh đi thang máy xuống bãi đậu xe.
Mà khi anh đi thang máy xuống dưới, bên cạnh, trong một thang máy khác, Vương Nhất Bác cũng đang dùng ngón tay nhấn vào tầng lầu vừa rời đi.
Thang máy gặp nhau một chút, vừa vặn lướt qua nhau.
Tiêu Chiến ra khỏi thang máy, đi vào tầng đậu xe, đột nhiên nhớ đến một chuyện quan trọng: Mẹ nó, anh hoàn toàn không nhớ được biển số xe của Vương Nhất Bác! Chỉ nhớ mang máng, hôm nay đi, hình như Vương Nhất Bác lái một chiếc xe màu đen...
Tiêu Chiến không tiện đi lại, không thể nào chạy khắp bãi đậu xe tìm từng chiếc một, anh chỉ có thể dựa vào trí nhớ mơ hồ, đoán nơi chiếc xe đỗ lại, vừa khéo, anh thật nhìn thấy có hai chiếc xe màu đen đang đỗ lại.
Vị trí chiếc xe đậu cách không xa thang máy, lại ở trong phạm vi ánh mắt nhìn đến, Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, cũng không đi qua, ngược lại đi đến bên cạnh bậc thang bên cạnh thang máy ngồi xuống. Anh nghĩ, nếu đó thật sự là xe của Vương Nhất Bác, chắc Vương Nhất Bác còn ở trong này, dù là bao lâu, sớm muộn gì Vương Nhất Bác cũng sẽ xuống bãi đậu xe, không bằng anh đứng đợi cạnh thang máy, tránh việc bỏ qua.
Vì vậy Tiêu Chiến tìm một chỗ để ngồi xuống, yên lặng thu mình vào trong bóng tối. Dù sao người dùng thang máy cũng không ít, anh không muốn những người đó nhìn mình.
Hai mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa thang máy, Tiêu Chiến yên lặng cầu nguyện: Vương Nhất Bác, cậu nhanh trở lại! Muốn gặp nhân tình thì tự cậu đi gặp, cậu phải đưa tôi về trước!
Mà bên này, Vương Nhất Bác đi thang máy lên trên, không phát hiện thấy bóng dáng Tiêu Chiến, cho là Tiêu Chiến vẫn còn trong phòng vệ sinh, liền ngồi đợi một hồi.
Kết quả đợi một trận, vẫn không thấy Tiêu Chiến đi ra, Vương Nhất Bác tính thời gian một chút, cảm thấy có gì đó không đúng.
Vương Nhất Bác đi vào phòng vệ sinh ban nãy xem Tiêu Chiến còn bên trong hay không, kết quả nhận được đáp án phủ định, trong lòng cậu đột nhiên giật mình.
Cậu lập tức nghĩ ra, chỉ sợ Tiêu Chiến ngồi đợi mình hồi lâu không được, nên tự mình rời đi.
Vương Nhất Bác giương mắt nhìn mọi người. Bên cạnh rạp chiếu phim là một cửa hàng tổng hợp, trong đó có nhiều người ra vào, cũng không tính là chật chội, chẳng qua Tiêu Chiến đi đứng bất tiện, muốn đi lại trong đám người đó, tất nhiên không dễ.
Advertisement
Vương Nhất Bác nhíu mày, trước đó tìm kiếm quanh rạp chiếu phim một phen, sau khi phát hiện không thấy bóng dáng Tiêu Chiến, lại lướt một vòng quanh tầng lầu tìm một lượt.
Kết quả vẫn không tìm thấy bóng dáng quen thuộc kia.
Trong một lúc Vương Nhất Bác cũng không nghĩ tới Tiêu Chiến sẽ xuống bãi đậu xe tìm mình, chỉ nghĩ đến vẻ mặt hăng hái của Tiêu Chiến lúc đi ra khỏi rạp chiếu, cũng 'đã lâu không ra ngoài đi dạo' các loại, lập tức cho rằng Tiêu Chiến tự mình đi mua sắm, vè vậy lập tức đi xuống tầng phía dưới.
Vì vậy mọi người liền thấy trong dòng người như dệt cửi của các cửa hàng tổng hợp, có một người đàn ông với bước chân vội vã lướt qua, không có lòng dạ thưởng thức hàng hóa, mà chỉ giương mắt tìm kiếm xung quanh, khuôn mặt tuấn tú nhăn lại, khiến cho người khác nhìn vào cũng cảm thấy rét run, nhìn kĩ mới phát hiện trong ánh mắt thẻ hiện vẻ lo lắng.
Đi xuống mấy tầng lầu mà vẫn không tìm được người, ngay cả khuôn mặt cậu cũng không giấu nổi vẻ lo lắng, đang tiếp tục tìm, bỗng nhiên chú ý đến âm thanh radio trong cửa hàng bách hóa tổng hợp: Quý vị khách hàng..." lập tức dừng bước chân lại.
Trong lúc bối rối, cậu quên còn có cái này!
Vương Nhất Bác chuyển hướng, lập tức đi đến đài radio của hàng bách hóa tổng hợp.
Cũng không lâu lắm, mọi người liền nghe thấy âm thanh ngọt ngào phát ra từ radio của cửa hàng bác hóa tổng hợp: "Thông báo tìm người: Tiêu thiếu gia, Tiêu Chiến, sau khi nghe được radio này mong anh lập tức đến đài radio, chồng anh đang ở đây chờ anh. Phát thêm lần nữa..."
Vương Nhất Bác lẳng lặng đứng đợi bên cạnh đài radio.
Nhưng mười mấy phút trôi qua, Vương Nhất Bác vẫn không thấy bóng dáng mình mong đợi.
Sắc mặt càng lúc càng khó coi, Vương Nhất Bác nắm chặt tay, vừa buông ra, nhân viên radio nhăn nhó nói: "Phát thêm lần nữa..."
Nhân viên radio lập tức cho phát lại một lần.
Thời gian từng phút trôi qua, bóng dáng quen thuộc vẫn không xuất hiện trong tầm mắt Vương Nhất Bác.
Sắc mặt cậu lạnh lùng.
Nhân viên radio thấy vẻ mặt của cậu, khuyên giải: "Khách hàng, anh đừng nóng, nếu không chờ thêm chút nữa? Có lẽ nhà anh cũng đang tìm anh..."
Sắc mặt Vương Nhất Bác cứng lại, trong đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, vội nói tiếng "Cảm ơn" với nhân viên radio, lập tức xoay người chạy về phía thang máy.
Đi thang máy xuống tầng hầm, Vương Nhất Bác sải bước đến bên cạnh xe mình, ngay sau đó vẻ mặt cậu ngưng lại: Bên cạnh chiếc xe màu đen, không có một bóng người.
Vương Nhất Bác lẳng lặng dựa người vào xe, nắm chặt quả đấm.
Anh biết rõ Tiêu Chiến đi đứng bất tiện, trên người lại không mang theo tiền, còn mất trí nhớ, chỉ có thể dựa vào mình, cậu lại để anh lại một mình trong rạp chiếu... nghĩ đến bộ dạng sợ cuống cuồng của Tiêu Chiến khi không tìm thấy mình, Vương Nhất Bác lập tức cảm thấy căng thẳng.
Nếu Tiêu Chiến không tới bãi đậu xe, cậu chỉ có thể tiếp tục đi tìm. Suy nghĩ một chút, cậu cảm thấy dựa vài tình hình hiện tại của Tiêu Chiến, chắc không thể đi xa, khả năng cao nhất là anh vẫn còn ở trong cửa hàng bách hoa tổng hợp hoặc đi đến những cửa hàng cạnh đó, vì vậy cậu quay đầu, lại lần nữa quay lại thang máy.
Đang muốn đưa tay ấn phím, khóe mắt Vương Nhất Bác đột nhiên lướt qua một góc nho nhỏ cách đó không xa.
Bàn tay đang muốn ấn phím của Vương Nhất Bác lập tức dừng lại giữa không trung.
Bước từng bước qua đó, rốt cuộc Vương Nhất Bác cũng có thể nhìn rõ, một cục nho nhỏ đó thật ra là một người đang co ro dựa vào góc tường.
Vương Nhất Bác tới trước mặt người đó, chậm rãi ngồi xuống.
Tiêu Chiến dựa lưng vào tường, đầu hơi nghiêng, đôi lông mi thật dài nhẹ nhàng bao trùm đôi mắt trong suốt, sự im lặng đối lập với vẻ khôn khéo bên ngoài, ngược lại đôi môi nhỏ khẽ mím, giống như có chút uất ức.
Trong góc, dưới chân tường, một nam nhân ngồi co ro, khuôn mặt lúc ngủ yên tĩnh lại vữa khôn khéo.
Một giây đó, Vương Nhất Bác cảm thấy nhịp tim mình như ngừng một nhịp, lại mạnh mẽ đạp một cái.
Chậm rãi giơ tay lên, nhẹ nhàng vén ít tóc mái vấn vương che đi đôi mắt đang nhắm của anh, Vương Nhất Bác xoa xoa khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp, giọng nói cậu nhẹ nhàng chứa đựng chút đau lòng mà cậu không phát hiện ra: "Chiến Chiến? Chiến ca? Tỉnh lại đi!"
Lông mi run rẩy tựa như cánh bướm, Tiêu Chiến mở mắt ra, nhìn thấy Vương Nhất Bác ở trước mắt, còn có chút mơ hồ, ngơ ngác gọi: "Nhất Bác?"
"Ừ, là em đây." Vương Nhất Bác nhẹ nhàng đáp.
Tiêu Chiến dụi dụi mắt, trong giọng nói vẫn có chút mơ hồ, nên nghe có chút mềm mại: "Em về rồi?"
"Ừ." Vương Nhất Bác xoa xoa khuôn mặt anh, tự nhiên ôm anh vào lòng.
Tiêu Chiến ngẩn ngơ, lộ ra hai con mắt sau bả vai Vương Nhất Bác, nháy nháy: "Nhất Bác."
"Ừ?"
" Anh đói.."
Advertisement
The Divine Works
The world was prophesied to end at 2012, on December 12th. It did, in a way, just not the way people thought. On December 12th, when the clocks read 12 all the way across, a new God appeared and demanded the world submit to him. Many years later, the world has changed into what he designed it, with people who are loyal to him and live in the peace he has created. His children and grandchildren create the pantheon.However, none is more feared that his Grandson Aleksandor, the God of Madness. Who's task given to him upon reaching adulthood was to punish the sinners in hopes they may repent and one day be reborn so they may try again for a better life. All his divine life, Aleksandor has known the bitter cold of hate and fear. No mortal prays to him, the evil God. They all, no matter the person, completely shun him. Until Alyson is born. Her life has not been an easy one. Not many know that her birthday coincides on that of the ""Evil"" Gods. Not may know that he has blessed her with a gift. Her parents have done everything they can to make her forsake this God, but nothing has worked. As her marriage day draws near, and the insanity that is her family gets worse, she turns to the one God she knows can hear her prayers, and will answer. But her wish comes with a price. Will it be able to save not only her, but the ""Evil"" God as well, or will they all down spiral into madness?
8 171Death's Dancer
Death’s Dancer is the most powerful supervillain in the world. Or at least she will be soon. As the newest graduate of the world’s only academy for supervillains, she has one month to prove her skills by terrorizing the city of Toronto and defeating its resident superhero, Fireball. Should she fail, the powerful organization that paid for her schooling will make sure she remains ordinary, powerless Delphi Dunn forever. But Delphi is well-armed with a kickass evil ballerina costume, the ability to mentally alter inanimate objects, and a love of the spotlight. It won’t be long before the city is trembling at her feet. Death’s Dancer’s first day on the job starts with a bank robbery and a narrow escape from Fireball, and it isn’t long before she’s hijacking television broadcasts and blowing up buildings. But when Death’s Dancer’s crimes turn deadly, Delphi finds herself caught between her two identities. With time running out and Fireball hot on her tail, Delphi must decide if she has what it takes to be a supervillain. Hers is not the only deadly secret in the city however, and the choice might already be out of her hands.
8 105It's Hard Being A Background Character
Just after being transmigrated into a world of immortal cultivation, Zhang Wei naively believed he'd struck gold! But who could blame him? All those web novels he read depicted that after an average Joe with no attachments to his previous world transmigrated into a body with the same name, he'd become the greatest legendary being after countless thrilling adventures alongside the assistance of a mighty System! And... he fulfilled all those criteria! Unfortunately, those wishful thoughts vanished after seeing his reflection in the water. No...it wasn't because his looks remained impressively unimpressive. It was due to the two words in block capitals that hovered just above his head: [BACKGROUND CHARACTER]
8 268Bellatrix Lestrange
The truth about what happened to Bellatrix Lestrange, perhaps not as evil as you first thought?
8 93My fox boyfriend (Dream x Fundy)
Fundy, Dream, and their friends go to Youtube island.
8 137stepbrother | daniel seavey
Brea and her father have been living alone for awhile. But her father brings her over to house one day to meet her fathers girlfriend for a year about, that he kept secret about. He tells you that you have to pack up everything. Your angry about it because you'll live about 2 hours away from your friends. After living at your new "stepmoms" house for a month her son is coming home from tour. What will happen when they meet each other for the first time? Will they have feeling for each other in the future?
8 171