《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》28
Advertisement
Cho đến khi bộ phim kết thúc, Vương Nhất Bác vẫn không nói thêm câu nào với Tiêu Chiến, nhưng vẫn lấy tay ôm anh vào lòng. Sau đó Tiêu Chiến bị tình tiết trên phim hấp dẫn toàn bộ lực chú ý, không quan tâm đến những thứ khác, nằm trong lòng người đàn ông bên cạnh sung sướng xem hết cả bộ phim.
Bộ phim kết thúc, Tiêu Chiến vẫn chưa thỏa mãn, lúc đèn trong phòng chiếu sáng lên, thấy đôi tình nhân cách vách đứng lên, Tiêu Chiến không khỏi tò mò đưa đầu nhìn sang.
Là một đôi nam nữ đi với hai người, nam khoảng chừng 30 tuổi, có điều không trẻ bằng Vương Nhất Bác, cũng không có được dáng dấp của Vương Nhất Bác, nữ nhìn qua cũng chỉ khoảng 20, khuôn mặt vô cùng trong sáng, hoàn toàn không thể nhìn ra cô có thể làm chuyện phóng khoáng như vậy.
Vương Nhất Bác xoa nhẹ mái tóc của anh: "Sao vậy?"
Tiêu Chiến lập tức rụt cổ về: "Không có gì! Chúng ta đi thôi!"
Vương Nhất Bác kéo anh lại: "Chờ họ đi trước, nếu không sẽ dễ dàng đụng mặt."
Vì vậy Tiêu Chiến ngoan ngoãn ngồi lại. Nhìn người đã rời đi, Vương Nhất Bác đỡ anh đứng dậy, Tiêu Chiến chống gậy, đột nhiên thấy hoa hồng trên chỗ ngồi, không khỏi giật mình: Chết! Lúc nãy không chú ý, lại ngồi lên hoa hồng rồi!
Dù sao hoa này cũng do Vương Nhất Bác mua cho anh, Tiêu Chiến cũng gần như hiểu được, Vương Nhất Bác mua hoa cho anh có lẽ lại muốn diễn vợ chồng ân ái, dù sao bây giờ hai người đang ở bên ngoài, hơn nữa hôm nay còn là Đêm Thất Tịch, làm chồng mà không tặng hoa cho vợ thì mới khiến người ta cảm thấy kỳ quái, ngược lại là anh, hoàn toàn không biết phối hợp, lại biến hoa hồng chồng tằng thành bánh hoa hồng! Tiêu Chiến có chút chột dạ, vội nhiệt tình nói: "Đừng quên là cậu tặng hoa hồng cho tôi!"
Vương Nhất Bác cũng nhìn thấy thi thể của bông hoa, im lặng một lát rồi nói: "Hỏng rồi thì cũng không cần!"
"Như vậy sao được!" Tiêu Chiến chính nghĩa nói: "Đây là hoa cậu tặng tôi! Biến thành hình dạng này tôi vẫn muốn mang về!"
Advertisement
Vương Nhất Bác nhìn anh một cái,yên lặng nhặt bông hoa hồng tội nghiệp lên.
Tiêu Chiến không quên dặn dò: "Cầm chắc nha!"
Vì vậy các khán giả trong rạp chiếu phim đều thấy một nam nhân xinh đẹp đang chống gậy, sau lưng là một người đàn ông tuấn tú đang cầm một bông hoa hồng nửa sống nửa chết, nghiêm mặt đi ra.
"Ôi cháo, ai, ôi, cậu xem, bên kia có người đẹp trai!"
"Oa, thật là đẹp trai! Bộ dạng còn có chút giống Diệp Lãng!"
"A, đúng vậy! Thật sự có chút giống Diệp Lãng! Có điều người bên cạnh là người yêu anh ấy sao? Ai, tại sao trai đẹp đều có chủ hết rồi chứ?"
"Chắc là vậy, nếu không sao anh ấy là dìu người đó?"
"Có điều cũng không chắc, lỡ như người ta đẹp trai, tính tình lại nhiệt tình, thích giúp đỡ người tàn tật thì sao?"
Âm thanh nói chuyện của hai cô gái cách đó không xa mơ hồ truyền tới, Tiêu Chiến vừa nghe đã biết là nói Vương Nhất Bác, trong lòng không khỏi chua xót, cũng không phải chua quá rồi không, anh cảm thấy bụng bắt đầu có chút không thoải mái. Anh quay đầu gọi.
"Nhất Bác." Vương Nhất Bác dừng chân lại. "Tôi muốn đi nhà vệ sinh."
Vương Nhất Bác gật đầu: "Để em dìu anh vào ?"
"Không cần đâu, cứ ở ngoài đi" Tiêu Chiến vừa định tiến về phía trước, bỗng nhiên dừng bước, uyển chuyển bổ sung. "Có thể sẽ hơi lâu."
Vương Nhất Bác nói. "Em chờ anh. Cẩn thận một chút."
Đưa mắt nhìn Tiêu Chiến an toàn đi vào nhà vệ sinh, Vương Nhất Bác thu hồi tầm mắt, liếc nhìn bông hoa hồng trên tay, nhớ tới câu nói vừa rồi của Tiêu Chiến 'Đây là hoa cậu tặng tôi', khóe môi không khỏi nở nụ cười.
"Nhất Bác ca ca?" Sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nữ nhân.
Vương Nhất Bác quay đầu, chỉ thấy Bạch Ninh tuyết mặc một chiếc váy dài, mái tóc màu đen, mỉm cười đứng cách đó không xa, đang kinh ngạc nhìn cậu.
"Nhất Bác ca ca, thật sự là anh! Em còn tưởng em nhìn nhầm!" Bạch Ninh Tuyết vui vẻ nói, nhanh chóng đi về phía cậu, chẳng qua hôm nay cô đi một đôi cao gót mới, đôi giày vừa cao vừa mảnh, sàn nhà nơi này là bóng loáng, bước chân của cô quá nhanh, không chú ý nên cuối cùng lại té xuống.
Advertisement
"A!" Bạch Ninh Tuyết thét lên một tiếng kinh hãi.
Vương Nhất Bác tiến lên đỡ cô dậy: "Có sao không?"
Bạch Ninh Tuyết chậm rãi đứng dậy, nhưng chỉ đứng được một nửa, đôi mi xinh đẹp nhíu chặt, ngã lên người Vương Nhất Bác, đáng thương nói: "Đau quá!"
Vương Nhất Bác không thể làm gì khác hơn là đỡ cô dậy: "Còn có thể đi không?"
Bạch Ninh Tuyết dựa vào người cậu, vẻ mặt đau đớn: "Hình như chân em trẹo rồi."
Vương Nhất Bác đỡ cô đến bên ghế ngồi xuống, ánh mắt quét một vòng: "Một mình em tới đây?"
"Ừ!" Bạch Ninh Tuyết gật đầu một cái. "Không nghĩ tới sẽ gặp anh ở đây. Nhất Bác ca ca, anh cũng đến một mình sao?"
"Không." Vương Nhất Bác nói. "Anh đến đây cùng Chiến Chiến."
"Ồ." Vẻ mặt của Bạch Ninh Tuyết có chút buồn bã. "Vậy Tiêu ca đâu?"
Vương Nhất Bác nói: "Anh ấy vào phòng vệ sinh."
"Vậy," Bạch Ninh Tuyết nở nụ cười. "Nhất Bác ca ca đi chờ Tiêu ca đi, không cần để ý đến em."
Vương Nhất Bác im lặng một chút: "Anh đưa em lên xe."
Ánh mắt Bạch Ninh Tuyết lóe sáng vui mừng. "Nhất Bác ca ca muốn đưa em về nhà sao?"
"Anh chỉ có thể đưa em về xe của em, em gọi điện thoại cho tài xế của nhà, để ông ấy đến đón em." Vương Nhất Bác nói. "Anh muốn ở lại đây chờ Chiến Chiến, xin lỗi."
Ánh sáng trong mắt Bạch Ninh Tuyết nhạt xuống, cô cười gượng nói: "Không sao."
Vương Nhất Bác nhìn về phía nhà vệ sinh một chút, sau đó hành động dứt khoát, đỡ Bạch Ninh Tuyết đi vào thang máy. "Xe của em trong tầng hầm sao?"
"Ừ." Bạch Ninh Tuyết dựa hơn nửa người lên Vương Nhất Bác, chân bị đau đưa về phía trước, thỉnh thoảng lại nhíu mày, cắn môi. "Đau quá."
Vương Nhất Bác đỡ cô vào thang máy, an ủi. "Kiên nhẫn một chút."
Đi tháng máy xuống tầng hầm, tìm thấy xe của Bạch Ninh Tuyết, Vương Nhất Bác một mực nói với Bạch Ninh Tuyết đang dựa vào lòng mình: "Vừa rồi tài xế cũng nói ông ấy sẽ nhanh chóng đến đây, em ở trong xe chờ một lát là được rồi."
Nói xong liền mở cửa xe cho Bạch NInh Tuyết, đỡ cô lên xe, không nghĩ tới Bạch Ninh Tuyết đột nhiên xoay người, ôm lấy hông cậu.
Vương Nhất Bác không nhúc nhích: "Ninh Tuyết?"
"Nhất Bác ca ca." Bạch Ninh Tuyết siết chặt tay, vùi mặt trong lòng cậu. "Đừng đi!"
Người Vương Nhất Bác cứng một chút, giơ tay lên trực tiếp đẩy cô ra. "Xin lỗi, anh còn có việc."
Bạch Ninh Tuyết ôm chặt cậu không buông, nâng khuôn mặt đáng thương lên nhìn cậu: " đừng bỏ em lại một mình! Em không muốn anh bỏ em lại! Em thích anh!"
Vương Nhất Bác im lặng, sau đó nói: "Ninh Tuyết, anh kết hôn rồi."
"Em không quan tâm!" Bạch Ninh Tuyết nồng nàn nhìn cậu. "Em biết anh cũng không thật lòng yêu Tiêu Chiến..."
"Có" Vương Nhất Bác cắt đứt lời cô. " Anh rất yêu anh ấy"
"Anh không!" Trong mắt Bạch Ninh Tuyết ánh lên ánh nước. " anh biết không! Nhiều năm qua, em vẫn luôn thích anh, nhưng từ trước đến nay anh chỉ luôn nhìn chị Kỷ, rõ ràng chị ấy không yêu anh..."
"Ninh Tuyết!" Vương Nhất Bác trầm giọng cắt ngang lời cô.
Nước mắt Bạch Ninh Tuyết rơi xuống, khuôn mặt lại càng hiện vẻ đáng thương: "Chỉ Kỷ đã đính hôn, em cho là anh có thể quay đầu lại nhìn em, nhưng không nghĩ tới anh lại kết hôn với người khác! Rốt cuộc Tiêu Chiến đó có gì tốt? Rốt cuộc em không sánh bằng anh ta chỗ nào?" Em có thể sinh con, em có thể làm tất cả những gì anh ấy không làm được với anh.."
"Đừng so sánh như thế."
"Nhưng anh ta kết hôn với anh!" Trong mắt Bạch Ninh tuyết lóe lên ánh sáng ghen tỵ, nhưng nhanh chóng biến mất, chỉ lưu lại khuôn mặt tình cảm. "Em không quan tâm, anh kết hôn cũng không sao, em có thể đợi..."
Vương Nhất Bác chậm chạp nhưng kiên định đẩy cô ra: "Ninh Tuyết, xin lỗi, anh hiện tại chỉ muốn ở bên Chiến Chiến "
Advertisement
In The Multiverse With Two Golden Fingers!
Lionel suddenly woke up in a strange forest, with no memories of his previous life except for his personal name, he realized that he was reincarnated!
8 1981Evil Dragon on Paper
Naked. Hungry. No longer a dragon. Well. Crap. Author of Devil in White(Awakened Aspiration Online) & Evil Dragon on Paper Advanced Synopsis Spoilers Below. Stolen. That is the only way to start this tale. His life and fabulous wealth had been stolen! A proud dragon, feared and respected by all, torn from his beautiful body and stuffed into the meat of a... what the crap is a Tiefling? That will have to wait. Between the murderous furred creatures with fancy hats, the deadly domicile mimics, and the cows that are more carnivore than herbivore; there is only time to eat, run, and grow stronger. Do you like dark humor about theft, revenge, and violence? Do you consider the safety of your main character secondary to continuous comedic pitfalls and bouts of poor luck? Maybe you just want to see if the clothes eat him?
8 454HofN original
In a world where he was the weakest, watch our anti-hero grow in the game Everlife to become the strongest weakest, and take revenge on those that left him for dead.
8 116Into a Fantasy
“Dream World” is the most popular realistic VR (virtual reality) game that caters to more than half of the people on a futuristic Earth. An ordinary teenager who sets his game name to Scott Wayland enters the virtual world as an orphan near the city of Lucis. The story starts when, a few years later, his mentor dies and gives him an ultimate quest which Scott has no choice but to strive to complete. In the middle of his mission, he encounters a high-level Sorceress who helps him on his quest by recruiting five other players to raid the fortress of the man who killed his mentor in cold blood. [UPDATES EVERY TUESDAY]
8 199Monster? So be it,
Generic Monster Isekai story. Guy dies, meets a god, the entity says that he is willing to reincarnate him to a new world as a new creature, etc etc. The protagonist is an established serial killer on his past life so I'll probably make a grimdark setting or something. Idk
8 98Evolved: The Apocalypse of White Light
Human was once top of the food chain because of their high intelligence and the ability to build high end weapons to protect themselves from the other dangerous species. Through trials and errors and many years of experimentation we cemented our status as the dominant species. Not because we were strong individually but because we were extraordinary when united, nothing was impossible when we combine our collective strengths and talents. For so long we have ruled as tyrants in Earth, destroying and creating something on a whim. Many species has been extinct because of us humans. But the winds has shifted and normal is about to be flipped upside down.Power is key in surviving.Lemrods adventure is now about to start.
8 113