《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》28
Advertisement
Cho đến khi bộ phim kết thúc, Vương Nhất Bác vẫn không nói thêm câu nào với Tiêu Chiến, nhưng vẫn lấy tay ôm anh vào lòng. Sau đó Tiêu Chiến bị tình tiết trên phim hấp dẫn toàn bộ lực chú ý, không quan tâm đến những thứ khác, nằm trong lòng người đàn ông bên cạnh sung sướng xem hết cả bộ phim.
Bộ phim kết thúc, Tiêu Chiến vẫn chưa thỏa mãn, lúc đèn trong phòng chiếu sáng lên, thấy đôi tình nhân cách vách đứng lên, Tiêu Chiến không khỏi tò mò đưa đầu nhìn sang.
Là một đôi nam nữ đi với hai người, nam khoảng chừng 30 tuổi, có điều không trẻ bằng Vương Nhất Bác, cũng không có được dáng dấp của Vương Nhất Bác, nữ nhìn qua cũng chỉ khoảng 20, khuôn mặt vô cùng trong sáng, hoàn toàn không thể nhìn ra cô có thể làm chuyện phóng khoáng như vậy.
Vương Nhất Bác xoa nhẹ mái tóc của anh: "Sao vậy?"
Tiêu Chiến lập tức rụt cổ về: "Không có gì! Chúng ta đi thôi!"
Vương Nhất Bác kéo anh lại: "Chờ họ đi trước, nếu không sẽ dễ dàng đụng mặt."
Vì vậy Tiêu Chiến ngoan ngoãn ngồi lại. Nhìn người đã rời đi, Vương Nhất Bác đỡ anh đứng dậy, Tiêu Chiến chống gậy, đột nhiên thấy hoa hồng trên chỗ ngồi, không khỏi giật mình: Chết! Lúc nãy không chú ý, lại ngồi lên hoa hồng rồi!
Dù sao hoa này cũng do Vương Nhất Bác mua cho anh, Tiêu Chiến cũng gần như hiểu được, Vương Nhất Bác mua hoa cho anh có lẽ lại muốn diễn vợ chồng ân ái, dù sao bây giờ hai người đang ở bên ngoài, hơn nữa hôm nay còn là Đêm Thất Tịch, làm chồng mà không tặng hoa cho vợ thì mới khiến người ta cảm thấy kỳ quái, ngược lại là anh, hoàn toàn không biết phối hợp, lại biến hoa hồng chồng tằng thành bánh hoa hồng! Tiêu Chiến có chút chột dạ, vội nhiệt tình nói: "Đừng quên là cậu tặng hoa hồng cho tôi!"
Vương Nhất Bác cũng nhìn thấy thi thể của bông hoa, im lặng một lát rồi nói: "Hỏng rồi thì cũng không cần!"
"Như vậy sao được!" Tiêu Chiến chính nghĩa nói: "Đây là hoa cậu tặng tôi! Biến thành hình dạng này tôi vẫn muốn mang về!"
Advertisement
Vương Nhất Bác nhìn anh một cái,yên lặng nhặt bông hoa hồng tội nghiệp lên.
Tiêu Chiến không quên dặn dò: "Cầm chắc nha!"
Vì vậy các khán giả trong rạp chiếu phim đều thấy một nam nhân xinh đẹp đang chống gậy, sau lưng là một người đàn ông tuấn tú đang cầm một bông hoa hồng nửa sống nửa chết, nghiêm mặt đi ra.
"Ôi cháo, ai, ôi, cậu xem, bên kia có người đẹp trai!"
"Oa, thật là đẹp trai! Bộ dạng còn có chút giống Diệp Lãng!"
"A, đúng vậy! Thật sự có chút giống Diệp Lãng! Có điều người bên cạnh là người yêu anh ấy sao? Ai, tại sao trai đẹp đều có chủ hết rồi chứ?"
"Chắc là vậy, nếu không sao anh ấy là dìu người đó?"
"Có điều cũng không chắc, lỡ như người ta đẹp trai, tính tình lại nhiệt tình, thích giúp đỡ người tàn tật thì sao?"
Âm thanh nói chuyện của hai cô gái cách đó không xa mơ hồ truyền tới, Tiêu Chiến vừa nghe đã biết là nói Vương Nhất Bác, trong lòng không khỏi chua xót, cũng không phải chua quá rồi không, anh cảm thấy bụng bắt đầu có chút không thoải mái. Anh quay đầu gọi.
"Nhất Bác." Vương Nhất Bác dừng chân lại. "Tôi muốn đi nhà vệ sinh."
Vương Nhất Bác gật đầu: "Để em dìu anh vào ?"
"Không cần đâu, cứ ở ngoài đi" Tiêu Chiến vừa định tiến về phía trước, bỗng nhiên dừng bước, uyển chuyển bổ sung. "Có thể sẽ hơi lâu."
Vương Nhất Bác nói. "Em chờ anh. Cẩn thận một chút."
Đưa mắt nhìn Tiêu Chiến an toàn đi vào nhà vệ sinh, Vương Nhất Bác thu hồi tầm mắt, liếc nhìn bông hoa hồng trên tay, nhớ tới câu nói vừa rồi của Tiêu Chiến 'Đây là hoa cậu tặng tôi', khóe môi không khỏi nở nụ cười.
"Nhất Bác ca ca?" Sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nữ nhân.
Vương Nhất Bác quay đầu, chỉ thấy Bạch Ninh tuyết mặc một chiếc váy dài, mái tóc màu đen, mỉm cười đứng cách đó không xa, đang kinh ngạc nhìn cậu.
"Nhất Bác ca ca, thật sự là anh! Em còn tưởng em nhìn nhầm!" Bạch Ninh Tuyết vui vẻ nói, nhanh chóng đi về phía cậu, chẳng qua hôm nay cô đi một đôi cao gót mới, đôi giày vừa cao vừa mảnh, sàn nhà nơi này là bóng loáng, bước chân của cô quá nhanh, không chú ý nên cuối cùng lại té xuống.
Advertisement
"A!" Bạch Ninh Tuyết thét lên một tiếng kinh hãi.
Vương Nhất Bác tiến lên đỡ cô dậy: "Có sao không?"
Bạch Ninh Tuyết chậm rãi đứng dậy, nhưng chỉ đứng được một nửa, đôi mi xinh đẹp nhíu chặt, ngã lên người Vương Nhất Bác, đáng thương nói: "Đau quá!"
Vương Nhất Bác không thể làm gì khác hơn là đỡ cô dậy: "Còn có thể đi không?"
Bạch Ninh Tuyết dựa vào người cậu, vẻ mặt đau đớn: "Hình như chân em trẹo rồi."
Vương Nhất Bác đỡ cô đến bên ghế ngồi xuống, ánh mắt quét một vòng: "Một mình em tới đây?"
"Ừ!" Bạch Ninh Tuyết gật đầu một cái. "Không nghĩ tới sẽ gặp anh ở đây. Nhất Bác ca ca, anh cũng đến một mình sao?"
"Không." Vương Nhất Bác nói. "Anh đến đây cùng Chiến Chiến."
"Ồ." Vẻ mặt của Bạch Ninh Tuyết có chút buồn bã. "Vậy Tiêu ca đâu?"
Vương Nhất Bác nói: "Anh ấy vào phòng vệ sinh."
"Vậy," Bạch Ninh Tuyết nở nụ cười. "Nhất Bác ca ca đi chờ Tiêu ca đi, không cần để ý đến em."
Vương Nhất Bác im lặng một chút: "Anh đưa em lên xe."
Ánh mắt Bạch Ninh Tuyết lóe sáng vui mừng. "Nhất Bác ca ca muốn đưa em về nhà sao?"
"Anh chỉ có thể đưa em về xe của em, em gọi điện thoại cho tài xế của nhà, để ông ấy đến đón em." Vương Nhất Bác nói. "Anh muốn ở lại đây chờ Chiến Chiến, xin lỗi."
Ánh sáng trong mắt Bạch Ninh Tuyết nhạt xuống, cô cười gượng nói: "Không sao."
Vương Nhất Bác nhìn về phía nhà vệ sinh một chút, sau đó hành động dứt khoát, đỡ Bạch Ninh Tuyết đi vào thang máy. "Xe của em trong tầng hầm sao?"
"Ừ." Bạch Ninh Tuyết dựa hơn nửa người lên Vương Nhất Bác, chân bị đau đưa về phía trước, thỉnh thoảng lại nhíu mày, cắn môi. "Đau quá."
Vương Nhất Bác đỡ cô vào thang máy, an ủi. "Kiên nhẫn một chút."
Đi tháng máy xuống tầng hầm, tìm thấy xe của Bạch Ninh Tuyết, Vương Nhất Bác một mực nói với Bạch Ninh Tuyết đang dựa vào lòng mình: "Vừa rồi tài xế cũng nói ông ấy sẽ nhanh chóng đến đây, em ở trong xe chờ một lát là được rồi."
Nói xong liền mở cửa xe cho Bạch NInh Tuyết, đỡ cô lên xe, không nghĩ tới Bạch Ninh Tuyết đột nhiên xoay người, ôm lấy hông cậu.
Vương Nhất Bác không nhúc nhích: "Ninh Tuyết?"
"Nhất Bác ca ca." Bạch Ninh Tuyết siết chặt tay, vùi mặt trong lòng cậu. "Đừng đi!"
Người Vương Nhất Bác cứng một chút, giơ tay lên trực tiếp đẩy cô ra. "Xin lỗi, anh còn có việc."
Bạch Ninh Tuyết ôm chặt cậu không buông, nâng khuôn mặt đáng thương lên nhìn cậu: " đừng bỏ em lại một mình! Em không muốn anh bỏ em lại! Em thích anh!"
Vương Nhất Bác im lặng, sau đó nói: "Ninh Tuyết, anh kết hôn rồi."
"Em không quan tâm!" Bạch Ninh Tuyết nồng nàn nhìn cậu. "Em biết anh cũng không thật lòng yêu Tiêu Chiến..."
"Có" Vương Nhất Bác cắt đứt lời cô. " Anh rất yêu anh ấy"
"Anh không!" Trong mắt Bạch Ninh Tuyết ánh lên ánh nước. " anh biết không! Nhiều năm qua, em vẫn luôn thích anh, nhưng từ trước đến nay anh chỉ luôn nhìn chị Kỷ, rõ ràng chị ấy không yêu anh..."
"Ninh Tuyết!" Vương Nhất Bác trầm giọng cắt ngang lời cô.
Nước mắt Bạch Ninh Tuyết rơi xuống, khuôn mặt lại càng hiện vẻ đáng thương: "Chỉ Kỷ đã đính hôn, em cho là anh có thể quay đầu lại nhìn em, nhưng không nghĩ tới anh lại kết hôn với người khác! Rốt cuộc Tiêu Chiến đó có gì tốt? Rốt cuộc em không sánh bằng anh ta chỗ nào?" Em có thể sinh con, em có thể làm tất cả những gì anh ấy không làm được với anh.."
"Đừng so sánh như thế."
"Nhưng anh ta kết hôn với anh!" Trong mắt Bạch Ninh tuyết lóe lên ánh sáng ghen tỵ, nhưng nhanh chóng biến mất, chỉ lưu lại khuôn mặt tình cảm. "Em không quan tâm, anh kết hôn cũng không sao, em có thể đợi..."
Vương Nhất Bác chậm chạp nhưng kiên định đẩy cô ra: "Ninh Tuyết, xin lỗi, anh hiện tại chỉ muốn ở bên Chiến Chiến "
Advertisement
HavenFall (Thousand Lands)
Warning: Very Dark Fantasy and Brutal.How do you rule over HavenFall where kings and queens are like coppers exchanging hands, where a subtle gesture can make or break a decade old treaty, and where betrayals and intrigue happen at every turn? Love? Hatred? Cunning? Cruelty? Magic? No, it is none of these.There is a reason why I am going to rule HavenFall. And that is because it is me. Love. Fury. Cunning. Magic. Determination. I have them all, and all of them in excess. But most of all, I have my Omnus.Every single queen and king that dares stand in my way. Every single bastard that has fucked me over. Every beast, goblins, orcs, or humans that stand in my way. I will kill them all. Kill their grandmothers, kill their grandfathers, kill their mothers, kill their cousins, kill their sons and daughters, kill their dogs. Down to the last goat and chicken, I will kill them all.And perhaps then, there will finally be that bliss I seek so dearly.I am Prince Gladius Zane Noxus, the one who will rule HavenFall.
8 134This Game World is rigged against Mobs!!!
I suddenly got my past life memory back, what to do (asking for a friend...)? *Real synopsis: Alean Steelight, son of Baron Steelight, 4th generation of frontier knights, is somehow a mage? And mages can only be supports? In the frontier where dangerous beasts and monsters stalk the land, mages who can't pull their own weight in combat are considered trash. After being dumped by his parents at the Royal Academy, Allean must somehow survive the most heinous place known to mankind, high school. Now if only he didn't suddenly remember that this world is going to end, it would have been much easier on his mind at least. =====================================================*Disclaimer: This is my 1st novel, and English is my 2nd language, so expect some spelling or grammar mistakes. Also plot holes, and generally bad planning and such. Feel free to point out mistakes so I can grow as a writer. Update whenever I have time and inspiration. If you think the name is familiar, I do take inspiration from " The world of Otome Games is Tough for Mobs" and other academy-type novels. *Warning: This novel features references to self-harm, depression, suicide, etc. Viewer discretion is advised If you are uncomfortable with LGBT+ elements in a story in any way, then this novel might not be for you, sorry. The main character is straight/bi-curious, so yeah... Yay teenage hormones and confusion.
8 129Everything's Price
David Salaman is what is known as an Exchanger, a person who has the power to instantly transform whatever he/she comes in contact with into anything that has an equal value.As long as he could remember David had lived in his family's mansion with his aunt not giving much thought to the outside world. However, Davids carefree childhood ends with the unexpected appearance of his mother.
8 190From Another World (A Hololive Fanfiction)
Mikage Kamishiro, a former delinquent and now an avid video game fan, got involved in an accident one rainy night. Good news: He woke up safe and sound in a hospital. Bad news: Said hospital was found in another world. This is his story as he tries to live as a person from another world.
8 68Serpent girl Lily.
For millions upon millions of years there have been no movement from the great overlord who slumbers within the very heart of the endless forest.But now is the time for this great overlord to awaken.And her awakening will shake the world to it very core.Even more so even a young cultivator finds herself within the heart and decides to bring this small overlord with her back into society.
8 86Study Tips
These study tips helped me. I hope it will help you guys too.
8 81