《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》27
Advertisement
"Anh, mua cho người yêu một bông hoa hồng đi!" Bỗng nhiên, một giọng nói trong trẻo vang lên.
Tiêu Chiến nhìn một cái, phát hiện đó là một cô bé mười một mười hai tuổi, xách một giỏ hoa hồng, đang giơ một bông lên trước mặt Vương Nhất Bác, tha thiết nhìn cậu.
Tiêu Chiến chửi bậy trong lòng, tại sao không hỏi anh mua hoa tặng Vương Nhất Bác mà lại ngược lại ?
Tiêu Chiến yên lặng đổ mồ hồi, giương mắt nhìn về phía Vương Nhất Bác, không nghĩ Vương Nhất Bác cũng đang nhìn lại anh, ánh mắt hai người gặp nhau, Tiêu Chiến ngẩn ra, ngay sau đó dùng ánh mắt tha thiết ám chỉ: Vương Nhất Bác không muốn mua! Hai người bọn tôi không phải người yêu, ông đây cũng không có chút hứng thú nào với hoa hồng!
"Không." Vương Nhất Bác nói với cô bé.
Tiêu Chiến thở phào nhẹ nhóm: "May quá, Vương Nhất Bác hiểu ý của mình...
"Anh ấy không phải người yêu anh, anh ấy là vợ anh." Vương Nhất Bác nói tiếp.
Tiêu Chiến vừa thở ra một chút còn chưa kịp làm gì đã dâng, thiếu chút nữa làm chính mình nghẹn chết, nhất thời ho hai tiếng.
Ngược lại, cô bé rất lanh lợi, nghe vậy thì lập tức sửa lời: "A, vậy anh trai mua cho anh dâu một bông hoa đi!"
Vương Nhất Bác bình tĩnh nhận lấy bông hoa hồng, trả tiền xong, cô bé ngọt ngào nói: "Anh và anh dâu quả là một đôi phu phu tài sắc vẹn toàn! Chúc hai anh yêu nhau trọn đời, sớm sinh quý tử!"
Tiêu Chiến vừa mới tỉnh lại nghe câu 'sớm sinh quý tử', nhất thời lại ho khan.
Vương Nhất Bác giơ tay lên vỗ nhẹ lưng anh một cái, cau mày nói: "Sao vậy? Khó chịu chỗ nào?"
Tiêu Chiến lắc đầu: "Không có gì." Nhìn sang cô bé đang bán những bông hoa hồng cho cặp tình nhân khác, anh chỉ có thể thở dài nói: "Con nít bây giờ, thật không bình thường!"
"Ừ." Vương Nhất Bác đáp một tiếng, đặt hoa hồng vào tay anh.
Tiêu Chiến đẩy lại, không chịu nhận, ngược lại còn oán giận nói: "Tại sao cậu lại mua?"
Vương Nhất Bác kéo tay Tiêu Chiến qua, đặt nhành hồng lên bàn tay anh, hơn nữa còn nắm tay anh lại, sau đó thu tay về, từ tốn nói: "Thừa tiền."
Tiêu Chiến: "..."
Rạp chiếu phim bắt đầu kiểm vé vào rạp, sau khi đi vào, Tiêu Chiến mới phát hiện, toàn bộ phòng đều là tình nhân, mà chỗ bọn họ ngồi, là hàng cuối cùng.
Ban đầu Tiêu Chiến còn có chút kinh ngạc, sau đó suy nghĩ một chút đây là phúc lợi Đêm Thất Tịch nên cũng bình thường trở lại, ngồi vào chỗ cùng với Vương Nhất Bác, ngẩng đầu nhìn về phía trước, anh thở dài nói: "Không nghĩ tới ban ngày lại nhiều người như vậy!"
Vương Nhất Bác đưa mắt kính 3D cho anh, Tiêu Chiến nhận lấy, giương mắt nhìn Vương Nhất Bác đang đeo thử mắt kính một chút, không khỏi sửng sốt. Mắt Vương Nhất Bác không cận, trước đó anh cũng chưa bao giờ thấy cậu ta đeo kính, dù không muốn thừa nhận, nhưng dáng vẻ đeo kính của Vương Nhất Bác, quả thật là... cực lóa mắt.
Advertisement
Giống như xã hội đen! Tiêu Chiến chua xót nghĩ, rồi sau đó không kịp chờ lập tức đeo kính lên, vô cùng mong mỏi hỏi Vương Nhất Bác: "Sao? Có giống đại ca không?"
Vương Nhất Bác: "Giống người mù."
Tiêu Chiến: "..."
Màn hình phát quảng cáo. Tiêu Chiến không hứng thú lắm, thình lình, một gương mặt nhảy vào tầm mắt, Tiêu Chiến mở to mắt, dùng khuỷu tay đụng vào Vương Nhất Bác: "Anh hai cậu!"
Trên màn hình chính là Diệp Lãng, anh tuấn nho nhã, mặt cười tủm tỉm, chỉ mười giây ngắn ngủi, lại bắn hormone tung tóe không gian nho nhỏ, Tiêu Chiến nghe được phía trước có giọng nữ khẽ hô.
Tiêu Chiến không chớp mắt nhìn hình ảnh phóng đại của Diệp Lãng trên màn hinh, đợi đến lúc quảng cáo kết thúc mới thu hồi tầm mắt, lúc này anh mới phát hiện Vương Nhất Bác đang nhìn mình, biểu tình khốc liệt giống như xã hội đen.
Vì lúc trước Vương Nhất Bác nói cậu ta và Diệp Lãng rất giống nhau, lần này Tiêu Chiến quan sát kỹ một phen, đang cảm thấy ngũ quan của Vương Nhất Bác và Diệp Lãng cũng có đôi chỗ tương tự, vừa quay đầu lại thì lập tức đánh đổ kết luận của mình: Giống chỗ nào chứ! Trong quảng cáo, anh hai Vương phóng khoáng lại dịu dàng, đẹp trai ấm áp! Mà vị này, biểu cảm nhạt nhẽo, lạnh lùng, nhìn kiểu như kiểu người khác thiếu mình tám trăm vạn!
Bộ phim bắt đầu chiếu, Tiêu Chiến cũng nghiêm túc xem. Bộ phim từ đầu đến cuối đều mang theo phong cách bom tấn của Mỹ, hình ảnh sắc nét, hiệu ứng lóa mắt, kết hợp với 3D, thật khiến người xem rung động. Tiêu Chiến nồng nhiệt, chỉ chỉ màn hình lớn, trong lúc tình huống chuyển giao, mới chịu dừng lại uống miếng nước.
Vương Nhất Bác nghiêng sang thấp giọng hỏi anh: "Khát sao?"
Tiêu Chiến gật đầu, Vương Nhất Bác vặn mở chai nước cho anh, Tiêu Chiến nhận lấy vừa rót vào miệng một cái, lập tức nghe thấy bên cạnh có âm thanh kỳ quái.
Tiêu Chiến ngừng tay một lát, nuốt nước xuống, im lặng lắng nghe, chỉ nghe chỗ ngồi bên cạnh có tiếng nước, thỉnh thoảng lại có tiếng thở dốc truyền đến.
Tiêu Chiến cứng đờ, không phải như anh nghĩ chứ...
Nhưng muốn xác minh phỏng đoán của mình, sau một giây, một tiếng than nhẹ cố gắng kiềm chế nhưng vẫn không khống chế được truyền tới, tuy chỉ là một tiếng thở ngắn, nhưng đang lúc tình dục rung động tâm hồn, khiến người ta rất khó không suy đoán được chỗ ngồi bên cạnh mình đang xảy ra chuyện gì.
Tiêu Chiến ngây như phỗng, nhưng sau đó lập tức hưng phấn. Ở trong máy tính anh đã xem qua vô số phim hành động của Âu Mĩ Hàn, nhưng chưa có kinh nghiệm thực tế đây, không nghĩ tới hôm nay lại có cơ hội gặp gỡ...
Tiêu Chiến ngừng thở, âm thầm di chuyển lại gần chỗ ngồi cách vách, đồng thời lặng lẽ thò đầu ra.
Advertisement
Ai ngờ còn chưa đạt được mục đích, bỗng nhiên có hai cánh tay chắn ngang, một tay che mắt anh lại, một tay nắm lấy hông của anh.
Vương Nhất Bác kéo anh lại nhốt chặt trong người, ghé vào lỗ tai anh nói: "Ngoan ngoãn xem phim đi!"
Tiêu Chiến gỡ tay đang che mắt mình của Vương Nhất Bác ra, cũng không chú ý tới tư thế mình đang bị Vương Nhất Bác ôm trong ngực, chỉ ngưỡng mặt lên, vô cùng chính trực nói: "Tôi chỉ muốn nói cách vách đừng nói chuyện lớn tiếng như vậy, ảnh hưởng người khác xem phim mà thôi!"
Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn anh một cái, cánh tay ôm anh đột nhiên căng thẳng, sau đó buông lỏng một chút, tiếp đó Tiêu Chiến thấy thân thể Vương Nhất Bác lướt qua mình, đưa cánh tay dài ra, gõ gõ vào thành ghế.
Tiêu Chiến: "..."
Động tĩnh nhiệt liệt ở cách vách lập tức không còn.
Tiêu Chiến buồn rầu, nhưng lại không thế nói gì Vương Nhất Bác, vì vậy chỉ có thể bực mình. Vương Nhất Bác cúi đầu thấp giọng hỏi anh: "Sao vậy?"
Tiêu Chiến bị hơi thở của Vương Nhất Bác ghé vào tai có chút nhột, vì vậy nghiêng đầu, ai ngờ vừa nghiêng đầu, bên mặt lập tức dán vào lồng ngực Vương Nhất Bác, hơn nữa lỗ tai đang ở đối diện ngực, vì vậy Tiêu Chiến có thể nghe thấy tiếng ' thịch...thịch...thịch' rất có quy luật.
Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn nhân nhi đang dán tai vào ngực mình không thèm nhúc nhích, hai tay đang ôm anh không tự chủ được siết chặt lại.
Một lát sau, người trong ngực bỗng nhiên ngẩng mặt lên nhìn cậu, khuôn mặt xinh đẹp lóe lên dưới ánh đèn của rạp chiếu phim khiến cậu có cảm giác không thật, đôi con ngươi trong suốt sáng như sao.
Vương Nhất Bác đột nhiên có cảm giác cổ họng nghẹn lại.
"Chiến Chiến!" Cậu mở miệng, giọng nói có chút khàn, dưới sự che giấu của âm thanh trên phim, trong giọng nói cậu là nhiệt độ chưa bao giờ có.
Ngay cả Tiêu Chiến cũng cảm giác tiếng 'Chiến Chiến' này thật dịu dàng, vì vậy giọng nói cũng nghiêm chỉnh. "Nhất Bác."
Vương Nhất Bác cúi đầu xuống, mặt chạm vào mái tóc ngắn mềm mại của Tiêu Chiến, cà nhẹ một cái, ghé vào lỗ tai anh nói nhỏ. "Ừ?"
"Nhịp tim cậu rất nhanh!" Tiêu Chiến nghiêm túc nói.
"Chắc mỗi phút phải được 200, trái tim cậu sẽ không có tật gì chứ?" Rõ ràng ngồi yên không nhúc nhích, hơn nữa tình tiết của bộ phim trước mắt cũng chậm rãi không vội vàng.
Khó lúc gặp biểu tình dịu dàng, lúc này khuôn mặt của Vương Nhất Bác chỉ toàn màu đen: "..."
"Nếu không cậu nên đi bệnh viện kiểm tra một chút chứ?" Tiêu Chiến thành khẩn đề nghị. Nhớ trước đây, công ty bọn họ có một đợt kiểm tra sức khỏe, có một vị đồng nghiệp kiểm tra thấy nhịp tim đập nhanh, về nhà lo lắng đi gặp bác sĩ, ông nói tình huống này rất nghiêm trọng, thậm chí có thể đột quỵ.
Giọng nói dịu dàng của tổng giám đốc Vương lặng lẽ biến mất, loáng thoáng có tiếng nghiến răng nghiến lợi. "Em không bị bệnh!"
"Ồ!" Tiêu Chiến cũng nghe được giọng nói của Vương Nhất Bác không dễ chịu, lập tức im miệng, trong lòng châm chọc: Không bệnh thì không bệnh! Rõ ràng là tốt bụng quan tâm cậu một chút, sao lại quá đáng như vậy? Nếu không phải thấy nhịp tim có vấn đề, khả năng chết cao, tôi mới không nhắc nhở cậu.
Âm thầm nói nhỏ trong lòng, Tiêu Chiến giương mắt nhìn về phía màn ảnh. Vì cảm giác rất thoải mái, anh không chú ý đến việc bị Vương Nhất Bác ôm vào lòng, ngược lại còn thuận thế tìm một vị trí nằm thật thoải mái, nhìn lên màn hình.
Vì có chút không theo kịp tình huống, nên anh cũng tạm thời không xem, ánh mắt lướt qua chỗ ngồi trước mặt, bỗng nhiên trong não giật mình một cái.
Anh biết tại sao Vương Nhất Bác lại mất hứng!
Tiêu Chiến âm thầm mắng mình là đồ ngốc. Nhịp tim Vương Nhất Bác nhanh như vậy, sao chỉ đơn giản là vì bị bệnh, rõ ràng là có nguyên nhân khác!
Tiêu Chiến lén nhìn Vương Nhất Bác một chút, chỉ thấy cằm cậu kiên nghị, đôi môi khẽ mím, nhưng có điều... Tiêu Chiến nhích người lại gần Vương Nhất Bác, yên lặng cảm nhận một chút.
Vương Nhất Bác cúi đầu xuống nhìn anh.
Tiêu Chiến nghĩ, vừa rồi nhịp tim đập nhanh, hiện tại nhiệt độ cơ thể nóng bỏng, còn phải hỏi sao? Tất cả đều chứng minh, vừa rồi hai vị ở bên cạnh biểu diễn, Vương Nhất Bác không chỉ nghe được, mà nghe đến trong lòng nóng lên rồi! Không trách được vừa rồi muốn cắt đứt người ta, gnoài mặt thì đầy vẻ chính khí, trên thực tế là do cậu có phản ứng!
Nghĩ đến ngày thường Vương Nhất Bác bị cấm dục, nghe đến người ta vụng trộm trong lòng cũng nhảy lên, Tiêu Chiến không khỏi lại cảm thấy mình gần gũi hơn với Vương Nhất Bác, suy nghĩ một chút cảm thấy trước đó mình đúng là đồ ngốc, vì thế vừa thấy Vương Nhất Bác đang nhìn mình, anh lập tức tỏ vẻ hối lỗi nói: "Thật xin lỗi, vừa rồi tôi không nên nói cậu bị bệnh, cậu hoàn toàn không bệnh thật ra thì cậu rất bình thường."
Vương Nhất Bác: "..."
Advertisement
The Shards of Sylvia's Soul
In the little village of Nyberg, Sylvia is dreaming of a future with Rebecca at her side. Together, they could move overseas. But when bandits attack, all of her tender dreams turn to ashes. Forced out of her home, Sylvia forges new bonds with the Fri, the women who have taken it upon themselves to protect their little corner of the world. She also meets Afi, a strange bandit with a stern face and a soft heart. Saving each other from certain demise, they join in a bond which irreversibly ties their souls together. So bonded, they attempt to settle down. When a distant heir to the Crown asks for aid to reunite the country, Sylvia sees her chance to finally right all the wrongs committed against her family. In the pursuit of the throne, Afi and Sylvia come to risk their very lives. Sylvia uncovers the relationship between soul, magic, and divinity itself, but even in research, there is peril. It is not an easy task to balance the strain on her soul with the demands of the upcoming battle. In this world, the soul is not an incorporeal concept. To the contrary, the human soul is a physical object, an organ which resides in the chest of each individual. It is a great source of strength, but also of vulnerability. Hardship can leave scratches and blemishes, or even break the soul in two. The soul is each person's connection to divinity, to the magic which is ubiquitous to the world. It enables the cultivation of gods, but old legends warn of demons emerging in the presence of corrupt intention, and of hollow warriors, with no soul at all. There are two sides to every page. Update ScheduleNew chapters are in the works. ScopeThree to four books in total are planned.Book 1: "Fri Women" Chapters 1-64. Find the paperback and e-book here.
8 215Parallel World Vet
After a difficult and lonely life, Arun is reincarnated in a parallel world thanks to his love for animals. In the body of a brilliant vet who doesn't have any success, he wakes up with the ability to hear the voices of pets. And in this new world, they have a very important place, to the point that each human being has a unique pet. Thanks to the new capabilities offered by his system, Arun decides to take over the veterinary clinic he now owns, to help pets and their owners through their problems. But it seems that in this world where pets are as intelligent as humans, understanding them may lead him into complicated cases... What will he discover about this mysterious world, and about the true role of pets ? 1 chapter / day.
8 139Imaginary Numbers
In a place of eternal dusk, where the sky is no longer blue, stygian walls of sable forts keep the night at bay.A former bastion of knowledge, where weeping angels dance, lifeless in its depths.A dormant stronghold, where forlorn ravens sing, dim-lit by the midnight hues, yet no stars stood.An endless night, locked in twilight, and bound by the unseen moon.A place where the fallen king resides... where he sleeps.This is the story that he made.Isn't that right... Nonary?
8 108Instagram Imagines
This story includes a lot of social media stars and the main character is the 8th member of bts .
8 166Miraculous: Marinette's Baby (Miraculous FanFic) COMPLETED ✔
C O M P L E T E D ✔This is an ongoing series.Marinette's baby (book 1)Marinette's Predicament (book 2)Marinette's Promise (book 3)Marinette's wedding (book 4) Marinette's Eternity (book 5) After having successfully keeping her identity a secret as well as from her partner Cat Noir, Marinette/Ladybug gives into him one night . Not knowing the true identity of Chat Noir, Marinette struggles to keep an even larger secret. As the months go on Marinette worries that her secret could put her in serious danger, as well as the new life she is now obligated to protect.(Contains some Mature Content, imported from FanFiction.Net)Contains NSFW READ AT YOUR OWN RISKAll characters are of age 18+(This was my first Fanfiction and first full fledged story. I am aware the writing could be better, this was written years ago. The upcoming books have improved due to experience. Please go easy on me!) WILL SOON BE EDITED FOR BETTER QUALITY TRANSLATIONS: Spanish: @Naty_N98Ranked #1 in #Ladynoir tag 11/9/19Ranked #1 in #Ladybug tag 12/16/19Ranked #1 in #MiraculousLadybug tag 7/25/22Voted best "Lemon" in the Spanish translation community..
8 192MY RANDOM POESIES
A series of my random poetic endeavours
8 204