《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》26
Advertisement
Vì có bánh ngọt hòa giải, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đã quay lại cuộc sống tự nhiên trước kia.
Vương Dĩ Nhu ăn bánh ngọt 'ba con gấu' do Vương Nhất Bác thuận tiện mang về, sau đó nói với Tiêu Chiến: "Anh dâu, cảm ơn anh!"
Tiêu Chiến nói: "Cảm ơn anh làm gì? Bánh ngọt không phải do anh trai em mua sao?"
Vương Dĩ Nhu cười tủm tỉm nói: "Vì mua bánh ngọt cho anh, cho nên anh ấy mới tiện đường mua bánh ngọt cho cô em gái này, nên phải cảm ơn anh dâu mới đúng."
Tiêu Chiến bĩu mỗi: "Tiểu Nhu, em đừng bị anh em lừa! Thật ra thì cậu ấy cũng rất thích ăn bánh ngọt, nhưng cậu ấy ngại, cho nên mới dùng danh nghĩa của anh để mua cho bản thân mình!"
Vương Dĩ Nhu kinh ngạc: "Không thể nào? Bác ca không thể thích ăn đồ ngọt được!"
Tiêu Chiến nói: "Cậu ấy thích, nhưng có lẽ cậu ấy cảm thấy đấng mày râu mà thích ăn đồ ngọt thì cũng không vẻ vang gì, cho nên không thể hiện trước mặt mọi người thôi." Mẹ nó, ở trước mặt mình thì hoàn toàn không giả bộ, mỗi khi mình ăn bánh ngọt, đều thuận miệng lại ăn!
Hình như Vương Dĩ Nhu vẫn không tin, nhưng cô cũng không quan tâm tiếp tục tìm hiểu, ngược lại cô lôi kéo Tiêu Chiến, bắt đầu cùng nhau xem phim và bình phẩm.
Dưới góc máy tính bỗng niên hiện lên một trang quảng cáo, Tiêu Chiến tùy tiện nhìn lướt qua, chỉ thấy trên đó viết 'Đêm thất tịch, Thương Thành, XX và bạn' và các loại tin tức khuyến mãi.
Tiêu Chiến không để ý, lại nghe Vương Dĩ Nhu ngồi bên cạnh đột nhiên nói: "Đúng, hai ngày nữa là đêm thất tịch rồi."
(Đêm thất tịch: Là ngày 7 tháng 7 âm lịch, ngày lễ tình nhân của Trung Quốc."
Trong một năm, Tiêu Chiến không thích nhất là ba ngày, đó là ngày 12/4, mùng bảy tháng bảy và ngày 25/11, trước mỗi thời gian này, anh và vô số bạn bè trên mạng, hội độc thân của thế giới đoàn kết lại, tạo thành hội FFF, hò hét phá hoại tình yêu khác giới.
Vương Dĩ Nhu nhìn Tiêu Chiến cười ranh mãnh: "Anh và Bác ca có chuẩn bị điều gì lãng mạn không?"
Lãng mạn? Tiêu Chiến hoàn toàn không liên hệ bản thân với từ này của Vương Dĩ Nhu, vì vậy lắc đầu một cái.
Vương Dĩ Nhu không đồng ý: "Hai người mới cưới nhau, sao có thể bỏ qua lễ tình nhân?"
VÌ hai người hoàn toàn không phải là người yêu! Một lý do chân thật không thể nói ra được, vì vậy Tiêu Chiến tìm một lý do khác để nói: "Hình như Đêm Thất Tịch không phải chủ nhật, anh em còn phải đi làm."
Vương Dĩ Nhu bất đắc dĩ nói: "Anh có cần phải hiền huệ như vậy không! Hơn nữa, một ngày Bác ca không đi làm cũng không sao mà!"
Nếu đã đội mũ có chữ 'người nam nhân hiền huệ', tất nhiên Tiêu Chiến chỉ có thể thuận theo, bày ra vẻ thấu tình đạt lý: "Không được, công việc cậu ấy quan trọng hơn."
Vương Dĩ Nhu cười trêu chọc anh: "Anh lo lắng cho Bác ca như vậy, anh ấy có biết không?"
Advertisement
Tiêu Chiến cố làm ra vẻ nghiêm túc nói: "Dĩ nhiên là cậu ấy biết, nếu không sao có thể cưới anh?"
Vương Dĩ Nhu cười phá lên.
Nhưng trước Đêm Thất Tịch một ngày, sau khi Vương Nhất Bác tan làm, Vương Dĩ Nhu lại theo Tiêu Chiến đến phòng anh trai mình.
"Bác ca, anh biết mai là ngày gì không?" Vương Dĩ Nhu hỏi.
"Ngày mùng 2 tháng 8." Vương Nhất Bác nhìn về phía em gái. "Anh nhớ ngày mai không phải là sinh nhật em."
"Không phải là sinh nhật em." Vương Dĩ Nhu đột nhiên có chút ấm ức thay cho anh dâu mình, nhưng vẫn hi vọng anh trai có thể nhớ tới. "Có liên quan đến anh dâu!"
"Chiến Chiến? Ngày mai?" Vương Nhất Bác lắc đầu. "Ngày mai cũng không phải là sinh nhật anh ấy."
Vương Dĩ Nhu bất lực. "Có liên quan đến hai người."
Vương Nhất Bác: "Bọn anh kết hôn chưa được một năm, không thể là ngày kỷ niệm kết hôn."
Vương Dĩ Nhu đỡ trán: "Bác ca, lúc đó, sao anh có thể theo đuổi được anh dâu? Hai người không trải qua ngày lễ nào sao?"
"Ngày lễ?" Vương Nhất Bác kịp phản ứng. "Đêm Thất Tịch?"
"Đúng vậy" Vương Dĩ Nhu đáp. "Anh đã nghĩ làm sao để trải qua ngày lễ tình nhân Trung Quốc với anh dâu chưa?"
Vương Nhất Bác im lặng.
Vương Dĩ Nhu vẻ như 'quả nhiên là vậy', thở dài nói. "Hai người quả nhiên là trời sinh một đôi."
"Hả?" Vương Nhất Bác nhíu mày.
"Phản ứng của anh dâu cũng giống anh." Vương Dĩ Nhu nói. "Không chỉ không nhớ đến Đêm Thất Tịch, đến lúc biết rồi còn nói không cần anh ở với anh ấy, sợ làm chậm trễ công việc của anh."
Ngay lúc biết được suy nghĩ chân thật của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác lại im lặng.
Vương Dĩ Nhu bỗng nhiên nói: "Bác ca, thật ra thì con mắt của anh cũng không tệ." Thấy Vương Nhất Bác nhìn lại, cô cười nói: "Ngay cả em cũng thích anh ấy."
Vương Nhất Bác: "Ừ."
Vương Dĩ Nhu cũng không biết tiếng 'ừ' này của anh trai là có ý gì, tiếp tục nói: "Cho nên anh phải đối với anh dâu tốt một chút, mà ai cũng đều cần được dỗ dành. Giống như Đêm Thất Tịch này, đó là ngày quan trọng, sao anh lại có thể không nhớ được chứ? Đừng nhìn ngoài mặt anh dâu không để ý, thật ra thì trong lòng, anh ấy rất muốn ở cùng anh vào hôm đó." Nói xong, Vương Dĩ Nhu lập tức đưa cho Vương Nhất Bác hai tấm vé xem phim.
"Lúc trước, anh dâu luôn nhắc tới bộ phim này, ngày mai anh đưa anh ấy đi đi, em đưa mua vé giúp anh rồi!"
Buổi tối, trước khi đi ngủ.
Vương Nhất Bác thuận miệng hỏi Tiêu Chiến đang chơi điện thoại. "Phim 'Super Heros' này thế nào?"
Tiêu Chiến trả lời mà không thèm ngẩng đầu lên. "Tạm được, trên mạng đánh giá không tệ."
"Ồ." Vương Nhất Bác thuận miệng nói tiếp. "Vậy ngày mai chúng ta đi xem đi."
"Được!" Sau khi không để ý mà chấp nhận, Tiêu Chiến đột nhiên phản ứng, quay đầu nhìn về phía Vương Nhất Bác. "Chúng ta? Đi xem phim?"
Advertisement
Vương Nhất Bác gật đầu: "Không muốn?"
"Không có." Tiêu Chiến kiên định tỏ rõ thái độ, từ khi sống lại tới nay, trừ việc tham gia tang lễ của mình ra, anh cũng không được đi ra ngoài lần nào nữa, mà sau khi bị đưa đến nhà họ Vương, anh lại chỉ có thể ở lại chỗ này, dù Vương gia rất giàu có, vườn hoa rất lớn, nhưng anh chỉ là người phàm, vẫn thích bên ngoài phồn hoa hơn!
Có thể có cơ hội tạm thời ra ngoài hít thở, Tiêu Chiến tất nhiên rất vui vẻ, nhưng rất nhanh Tiêu Chiến lập tức tỉnh táo, nghi ngờ nhìn về phía Vương Nhất Bác, "Sao lại muốn dẫn tôi đi xem phim vậy?"
Vương Nhất Bác thản nhiên nói: "Phúc lợi của nhân viên công ty."
Tiêu Chiến lại lần nữa động lòng với công ty CMI: "Phúc lợi của công ty thật tốt!"
Tổng giám đốc công ty CMI Vương Nhất Bác cũng tự nhiên "ừ" một tiếng.
Sáng hôm sau, Vương Nhất Bác lái xe, đưa Tiêu Chiến đến rạp chiếu phim.
Cảm giác ánh mắt Tiêu Chiến đảo quanh trên người mình, Vương Nhất Bác nói: "Sao vậy?"
"Không có gì." Tiêu Chiến thu hồi ánh mắt, trong lòng có chút chua xót: Tại sao ngày thường Vương Nhất Bác mặc âu phục lại mang bộ dạng thành thục của một tổng giám đốc, hiện tại mặc một chiếc áo phông màu đen quần jean lại mang bộ dạng của một sinh viên, rõ ràng người này đã 27 rồi, rõ ràng nhỏ hơn mình hai tuổi!
Vương Nhất Bác nắm tay lái, hỏi: "Chân đi được rồi?"
"Không sao, tôi đã có thể di chuyển tốt rồi." Thật ra vết thương của chân anh cũng không nghiêm trọng lắm, mấy ngày nay được nghỉ ngơi, đã tốt hơn nhiều rồi, chống gậy đi, cẩn thận một chút là không có vấn đề gì.
Vương Nhất Bác im lặng một hồi, lại dặn dò: "Nếu như không được thì nói với em."
Suy nghĩ lại những chuyện trước đây của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến yên lặng quyết định, không được cũng không thể nói. Nực cười! Ở rạp chiếu phim, một nơi có chiều người như vậy lại để Vương Nhất Bác ôm kiểu kiểu công chúa, nhất định anh sẽ sống không bằng chết!
Trong xe, tiếng đàn Piano nhẹ nhàng vang lên, rất dễ nghe, nhưng Tiêu Chiến cảm thấy, tâm trạng của mình bây giờ vui vẻ như vậy, âm nhạc này ít nhiều cũng không hợp, vì vậy nói với Vương Nhất Bác: "Đổi nhạc đi!"
Vương Nhất Bác yên lặng một chút: "Anh muốn nghe cái gì?"
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút: "Cậu có 'Phong cách dân gian tuyệt nhất' không?"
Vương Nhất Bác: "..."
Cuối cùng Vương Nhất Bác mở một bài tiếng anh có tiết tấu mạnh mẽ.
Nhịp trống vui vẻ, Tiêu Chiến vui vẻ nằm xuống ngắm phong cảnh lướt qua cửa sổ. Vương Nhất Bác thỉnh thoảng lại lướt nhìn anh một cái, cảm thấy khuôn mặt anh là sự vui vẻ không thể che giấu được, khóe môi không khỏi khẽ nhếch.
Tiêu Chiến vừa vui vẻ quan sát thế giới, vừa nghi ngờ nói: "Tôi cho là buổi tối... sao lại đi xem phim vào ban ngày?"
Vương Nhất Bác bình tĩnh nói: "Ban ngày ít người."
"Ồ." Bốn ngữ 'ban ngày ít người' đi vào trong đầu Tiêu Chiến, tự động được phiên dịch thành 'chân anh hoạt động không tiện, ban ngày ít người, sẽ không bị người khác đụng vào', Tiêu Chiến liếc nhìn Vương Nhất Bác một cái, thầm nghĩ: Họ Vương cân nhắc thật chu đáo!
Đột nhiên, tâm tình Tiêu Chiến cũng trở nên tốt hơn.
Tại rạp chiếu phim nào đó, Vương Nhất Bác đậu xe ở tầng hai bãi đậu xe, đưa Tiêu Chiến lên tầng.
Dù là ban ngày, nhưng người ở rạp chiếu phim cũng không ít. Vương Nhất Bác nhíu mày một cái, nhanh chóng quét mắt bốn phía, sau đó tìm một khu ít người để nghỉ ngơi, đỡ Tiêu Chiến qua.
Tiêu Chiến ngồi xuống nhìn đông nhìn tây, vui vẻ quan sát những tấm áp phích về phim xung quanh. Vương Nhất Bác nhìn anh một hồi, bỗng nhiên chú ý đến đôi tình nhân ở bên cạnh mình, cô gái ngồi cạnh bàn nâng má, mà cậu con trai thì đang cầm coca và popcorn trở lại, giọng nói nũng nịu mang theo vài nét đáng yêu. "Anh yêu, anh là tốt nhất!"
Vương Nhất Bác lại nhìn một chút, phát hiện vài đôi tình nhân trước mặt cô gái nhỏ cũng uống coca và ăn popcorn, cậu đảo mắt nhìn Tiêu Chiến đang còn nồng nhiệt nghiên cứu màn hình điện thoại một cái, như có điều gì suy nghĩ.
"Ngồi yên đây, em sẽ trở lại ngay." Vương Nhất Bác đứng dậy.
Tiêu Chiến cho là cậu đi nhà vệ sinh, không để ý phất phất tay, ánh mắt tiếp tục đặt trên những thông báo về các bộ phim sắp tới trên màn hình điện tử.
Những bộ phim gần đây cũng không tệ! Tiêu Chiến nhìn tất cả thông báo về các bộ phim hết một lượt, trong lòng âm thầm đánh giá, không biết công ty Vương Nhất Bác còn phát vé xem phim khác không? Phải có, tới xem lần nữa cũng không tệ!
Đang suy nghĩ, Tiêu Chiến hơi giương mắt, bỗng nhiên thấy Vương Nhất Bác đang ôm một đống đồ vật đi tới.
Tiêu Chiến ngẩn ngơ: "Cái gì vậy?"
Vương Nhất Bác nói ngắn gọn: "Popcorn."
"Tôi biết là popcorn." Tiêu Chiến có chút không dám tin nhìn Vương Nhất Bác. "Tôi chỉ không biết cậu lại thích ăn cái này."
Khóe miệng Vương Nhất Bác co giật, nhét popcorn vào tay Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến ngơ ngác ôm, trợn tròn mắt: "Sao vậy?"
Vương Nhất Bác thản nhiên nói: "Thân thể anh chưa hoàn toàn bình phục, đừng nên uống coca, nước suối là được rồi, có điều ăn ít popcorn hẳn là không có vấn đề gì."
Tiêu Chiến kinh ngạc: "Tôi nói tôi thích ăn popcorn sao!"
Vương Nhất Bác nghiêm mặt: "Không phải xem phim thì đều ăn popcorn sao?"
Mặc dù biểu cảm của tổng giám đốc Vương không nhiều, nhưng sống chung nhiều ngày như vậy, Tiêu Chiến dần có thể nhận ra tâm trạng của tổng giám đốc Vương qua biểu cảm mơ hồ này của cậu, cho nên vừa mơ hồ cảm thấy người đàn ông này không được vui vẻ, Tiêu Chiến vội nói: "Ồ, cảm ơn!" Mặc dù không thích, nhưng do người khác đặc biệt nhờ vào phúc lợi của công ty Vương Nhất Bác đi xem phim, không thể không biết điều.
Có điều Tiêu Chiến cảm thấy dù mình chân thành cảm ơn, hình như Vương Nhất Bác vẫn không vui.
Tiêu Chiến bắt đầu cầm popcorn lên ăn, cảm thấy mùi vị cũng không tệ lắm, càng ăn càng vui vẻ, giương mắt thấy Vương Nhất Bác đang nhìn mình, đột nhiên cảm thấy mình ăn một mình có chút ngại, vôi đưa túi qua: "Ăn chút không?"
Vương Nhất Bác lắc đầu: "Anh ăn đi!"
Tiêu Chiến cũng không miễn cưỡng, vì sắp đến thời gian xem phim, anh liền nói chuyện với Vương Nhất Bác một chút để giết thời gian.
"Không tưởng tượng được ban ngày mà người đến rạp chiếu phim cũng không ít!"
"Ừ."
"Có thể thấy nước ta phát triển rất nhanh chóng! Chỉ phương diện kinh tế, vật chất văn minh cũng được xây dựng rất tốt, nhân dân mới có tiền xây dựng tinh thần văn minh!"
"..."
Ngày vào lúc này, tiếng nói chuyện của hai nam sinh bên cạnh truyền tới.
"Mình nói, tại sao Đêm Thất Tịch, mình lại phải đi xem phim với cậu?"
"Vì cậu không có bạn gái."
"Mẹ nó! Đừng có mà bắn vào nỗi đau của người ta!"
"Sợ cái gì? Mình cũng không có bạn gái."
Đêm Thất Tịch? Bình thường, Tiêu Chiến không hay nhớ ngày tháng, không nghĩ đến hôm nay là Đêm Thất Tịch!
Đảo mắt nhìn sang Vương Nhất Bác bên cạnh, tâm tình Tiêu Chiến không khỏi có chút phức tạp: Vương Nhất Bác là đặc biệt muốn rủ anh đi xem vào ngày lễ tình nhân Trung Quốc?
Tiêu Chiến hỏi: "Đúng rồi, hôm nay không phải chủ nhật, anh không cần đi làm sao? Chẳng lẽ Đêm Thất Tịch, công ty cậu cũng được nghỉ?"
Vẻ mặt Vương Nhất Bác bình tĩnh 'ừ' một tiếng.
Tiêu Chiến thán phục: "Ngay cả Đêm Thất Tịch cũng nghỉ, còn có phúc lợi xem phim, công ty CMI thật có nhân tính!"
Tổng giám đốc công ty CMI lại lần nữa bình tĩnh 'ừ' một tiếng.
Advertisement
Metaworld Chronicles
Gwen Song awoke in a world that was not her own, in which everything she was familiar with had been replaced. Instead of airplanes and electricity, this 21st-century Earth is ruled by magic and dragons; humanity survives in a land of magical beasts and otherworldly beings, protected by shielded enclaves and magical constructs. Follow Gwen across the world as she struggles to rebuild her life in this strange new reality. Behold a tale of adventure, friendship, and (of course), magic! Witness as she grows from a simple grade school student to a fully-fledged Mage, through university and beyond, discovering the secrets of a world made unreal by magic and mysticism. Volume 1 Amazon (US) the book is in all markets as well.Volume 2 Amazon (US) the book is in all markets as well.Volume 3 Amazon (US) the book is in all markets as well.V1 Google Play, iBook, Kobo, Nook and Playster LinkV2 Google Play, iBook, Kobo, Nook and Playster Link Paperback version of this Novel will soon be avilable on Amazon.comVolume 1 - https://www.royalroad.com/amazon/B093B2362JVolume 2 - https://www.royalroad.com/amazon/B088N8CF62 Volume 3 - Coming soon after another Satiate yourself while you wait with Metaworld-Meta-fics : "Strictly Caliban" From the always catty @Wandysama "Ariel le Cutie" also by @Wandysama"An Islander's Meta-Journey" from young gun @Bartimeus "The Mysteries of Fudan, and Other Rumors From the Metaworld" by @valderag "Strategic Magic" by @kjoatmon "The Strange Life of a Quarter-Elf From Sydney" by @Izetta_Fleur "Rise of a Magi" by quacky @Rhein "The Chronicle of a Null Mage" by Snow AKA @Warior1411 JOIN OUR DISCORD SERVER For theorycrafting, world building, Dede, and meta-brew Roleplaying! Thank you Wandysama & Boneless Chicken et al for all the vote pics! VOTE!
8 7268Now That's Entertainment(a system apoc litrpg)
Julia Crane was an experienced police officer who'd thought she'd seen it all. When the world as she knows it ends and the games begin, she realizes she hasn't seen anything yet. Follow along through this system apocalypse style litrpg novel. Contains adult language, realistic depictions of violence, and other possible triggers. I've self published a couple of other novels, but I'm new to royal road so formating and posting schedule is up in the air until I get a handle on the site.
8 79Rainbow Knights
A dark time has fallen over Crystalandia. For ten years, there has been no color. The world is bathed in shades of black, white, and gray. Color is missing, and so are the Rainbow Knights. No one has seen their Rainbow Swords since that dark night ten years ago, when they faced off against an unspeakable evil at the Crystal Castle. Many have lost hope, others have adapted, but young Siegfried cannot forget the luminous color, and he cannot forget his father, the White Knight, former leader of the Rainbow Knights. Finally, after ten long years of darkness he receives a quest from the Crystal Goddess to find the long-lost Rainbow Swords. Joined by the honorable Gilsa, and the adventurous Reicket, Siegfried journeys to discover the Rainbow Swords and begin anew the Rainbow Knights.
8 187My Incorrect Summoning Has Me On The Run
One day in school Phobius Barnes sees a summoning circle surrounding him and his classmates, when he tries to break out of it something goes wrong resulting in him getting summoned incorrectly! Not just that but there seems to be some strange power lurking inside of him. Will he be able to accomplish his goal of revenge or will he be stopped by unknown beings? Work In Progress
8 161Beast of the Night
Freudendorf is a secluded town in the Alps, and it's hiding a dark secret. Anyone who ventures into the western foothills where the old castle lies will be taken by the Beast of the Night... Rosen moves into town with her dad as he hides from debt collectors. She only has one hand but doesn't let that stop her from being a hard worker. That is, until the day her dad vanishes and the debt collectors come to call: taking her into slave labor in his place. Just when all her hopes and dreams are about to be shattered, a zombie-like butler appears and purchases her: taking her to serve Lord Varick, who currently resides in the forbidden castle... Varick is handsome, with an attitude that’s the exact opposite. The servants aren’t human, and the castle itself is an ugly wreck. But if Rosen cannot solve the dark secret beneath Freudendorf, and the curse holding Varick's cold heart, then both they and the town will fall prey to the hands of an old evil... This story has been revised and published! You can find all the links over on my website: https://eerawls.com/books/ Copyright 2020-to present, All Rights Reserved
8 144Being Frank
**Author's Note** This was my 7th attempt at writing this story. I've worked on the story since 20 years ago but my writing style and skills haven't been satisfactory to me. So after working as a digital content manager for 2 years and after a very long deliberation I've decided to drop this 7th attempt and start on my 8th attempt. This 8th attempt will be the same story but starting from a different point in the timeline of my story. Thank you for your support on this 7th try, it is only due to your reviews and comments that I have the confidence to work hard on my 8th attempt. I started on my 8th attempt with the intention that my 8th attempt will be the final one as I'm a lot more confident and content with my where my writing skills are currently at. Volume 1 In a world filled with magic, war, giants and other awesome races lives Frank. Who being Frank is somewhat of a hermit. He loves to tinker with various contraptions trying to bend the laws of magic to his will. Through his successes he has garnered some attention; unwanted attention. If only that was all there was to it. .... war is coming Volume 2 Frank was born as a normal child, born in a normal family. His father was a scientist and was busy working most days. This is also why Frank was especially excited when his father decided to take an extended holiday to travel to Asia with his family. But their trip turns out to be one from which there is no going back. Writer's notice: I will continue to participate in the NaNoWriMo every November till I finish all that I have planned to write. I expect to have this story finished in 14 years approximately.Update:I was unhappy with how I had first written the first and second volume but am leaving the editing and finishing of those volumes till later and have started on the third one. The chronological order so far is 2-1-3. Might fix that too later.
8 122