《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》19
Advertisement
Tiêu Chiến đột nhiên ngẩng đầu.
Người đàn ông còn chưa cởi áo khoác ngoài xuống, vẻ mặt mệt mỏi không phải Vương Nhất Bác thì là ai?
Tiêu Chiến còn chưa lên tiếng, nữ thần của anh đã nghênh đón trước: "Nhất Bác ca ca, anh đã về rồi?"
Mẹ Vương cũng rất kinh ngạc, bà vừa thấy tiểu yêu tinh xui xẻo trong lòng vui vẻ, lại không chú ý con trai bảo bối đã về từ lúc nào, giờ phút này mặt Vương Nhất Bác không lộ vẻ gì, không hiểu tại sao, bà có chút thấp thỏm.
Vương Nhất Bác khẽ gật đầu với bà, gọi một tiếng 'mẹ', lập tức đi về phía Tiêu Chiến ngồi xổm xuống. Tiêu Chiến vừa bị đau, mặt mày nhăn lại, vừa ngạc nhiên nhìn cậu, lại thấy Vương Nhất Bác nằm đoạn bị phỏng trên tay anh, ánh mắt vừa sâu vừa đen, rồi sau đó quát về phía người giúp việc: "Còn không mau gọi bác sĩ!"
Người giúp việc vội đáp lời. Bạch Ninh Tuyết uất ức cắn môi: "Nhất Bác ca ca ..."
Lúc này Vương Nhất Bác mới nhìn về phía cô, lạnh nhạt nói: "Ninh Tuyết, cô đi nói chuyện với mẹ tôi đi."
Bạch Ninh Tuyết dịu dàng đáp, đang định tiếp tục nói, lại vừa mới kêu 'Nhất Bác ca ca', lập tức thấy Vương Nhất Bác đưa tay nâng đầu gối Tiêu Chiến, một tay bế Tiêu Chiến lên, sau đó bước lên tầng.
Mặt Bạch Ninh Tuyết lập tức biến sắc, hốc mắt ửng hồng, hung hăng cắn môi.
Ngược lại mẹ Vương nhìn bóng lưng Vương Nhất Bác lên tầng, muốn lên cùng, nhưng do dự một chút vẫn dừng lại, kiêu ngạo ngồi vào bàn ăn.
Mà về phía Tiêu Chiến, anh rất không vui.
Cuối cùng lại bị ôm kiểu công chúa!Vương Nhất Bác đã giết hết mặt mũi của anh trước mặt nữ thần rồi!
Bị Vương Nhất Bác ôm đến một căn phòng trên tầng, cẩn thận đặt xuống, Tiêu Chiến vẫn căm hận nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác.
Giọng nói của Vương Nhất Bác cũng coi như dịu dàng: "Rất đau sao?" Rồi cậu đột nhiên giơ tay lên mặt Tiêu Chiến, vuốt nhẹ khẽ an ủi.
Tiêu Chiến sững sờ, đợi Vương Nhất Bác đưa tay xuống, lúc này anh mới phát hiện trên tay cậu có chút nước đọng.
Advertisement
Tiêu Chiến tức giận. Chết tiệt! Đây là gì thế? Ông đây kiên quyết không thừa nhận rơi nước mắt!
Vì vậy sau một lúc, Vương Nhất Bác nhìn thấy nhân nhi lúc trước còn nước mắt lưng trong đang nhanh chóng lau mặt, trên khuôn mặt tái nhợt dần hiện lên một lớp đỏ hồng.
Tiêu Chiến cảm thấy Vương Nhất Bác đang nhìn mình, khóe môi ẩn ẩn nụ cười, xù lông nói: "Nước mắt sinh lý thì có gì ngạc nhiên!"
Vương Nhất Bác đè tay anh lại, hỏi: "Ngoài tay còn nơi nào bị thương nữa không?"
Cậu vừa nhắc đến cái này, Tiêu Chiến lại cảm thấy đau đến khó chịu, kêu lên một tiếng: "Chân! Đụng phải chân!"
Ánh mắt Vương Nhất Bác tối xuống: "Bác sĩ sẽ lập tức tới đây, trước đó hãy kiên nhẫn một chút."
Tiêu Chiến nhăn mặt gật đầu, ánh mắt lơ đãng đảo quanh, lúc này mới chú ý căn phòng mình nằm, phong cách đen trắng này rất quen thuộc, vì vậy hỏi: "Đây là phòng của cậu sao?"
Vương Nhất Bác gật đầu: "Ừ."
Tiêu Chiến nhìn bốn phía căn phòng, thưởng thức một phen, ánh mắt lại trở lại trên người Vương Nhất Bác, đột nhiên nhớ đến, hỏi: "Không phải cậu đi công tác sao? Sao lại đột nhiên trở về?"
"Kết thúc công tác, trở về."
Vương Nhất Bác cũng không nói cho anh biết quản gia bí mật gọi điện báo cho mình, báo cho cậu biết chuyện Tiêu Chiến bị mẹ mình phái người mời đến. Trên thực tế, lúc ấy nghe nói Tiêu Chiến cưỡng ép mang đi, cậu lập tức giao hết tất cả công việc còn chưa hoàn thành cho nhân viên của mình, sau đó lái ô tô chạy thẳng về nhà cũ. Về phần tại sao, Vương Nhất Bác cũng không muốn nghĩ nhiều, mẹ cậu vốn không đồng ý cho cậu kết hôn với Tiêu Chiến, hành động lần này chỉ sợ muốn làm khó Tiêu Chiến, cậu với anh là giao dịch, Tiêu Chiến cũng không thiếu gì cậu, tất nhiên cậu không thể để anh chịu thiệt
Vì vậy Vương Nhất Bác vội vã chạy về, nhưng không ngờ vừa mới bước vào nhà, lập tức nghe thấy tiếng thét kinh hãi, sau đó cậu liền thấy Tiêu Chiến ngã trên đất ở bên cạnh bàn.
Advertisement
Mà đợi đến lúc cậu không tự chủ bước qua, Tiêu Chiến cũng đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt cậu. Nhưng, khuôn mặt nhỏ nhắn của nhân nhi đã nhăn lại một nhún, mà trong hai con ngươi đã nước mắt lưng tròng.
Vương Nhất Bác cảm thấy, một giây đó, trái tim mình như thắt lại.
Vương Nhất Bác phục hồi tinh thần, phát hiện Tiêu Chiến đang lén liếc nhìn mình, vì vậy cậu mở miệng hỏi: "Sao vậy?"
"Gì kia?" Tiêu Chiến có chút không tự nhiên nhìn cậu. "Tôi cảm giác hình như anh tức giận."
Vương Nhất Bác im lặng một hồi. "Em không hề tức giận."
Tiêu Chiến cẩn thận quan sát cậu, thấy vẻ mặt cậu vẫn không đủ dịu dàng, nhưng quả thật đã không còn vẻ lạnh lùng xa cách trước đó nữa, vì vậy yên tâm, vỗ lên cánh tay Vương Nhất Bác một cái: "Cậu lừa ai chứ? Còn nói không hề tức giận, lúc trước là ai thấy tôi mũi không là mũi, mắt không là mắt (ý chỉ soi mói), ngày ngày trưng bộ mặt như thời kì mãn kinh ra?"
Khóe miệng Vương Nhất Bác kéo lên, im lặng một hồi, đột nhiên hỏi: "Anh sợ em tức giận?"
Tiêu Chiến kì quái nhìn Vương Nhất Bác một cái: "Tôi đương nhiên sợ cậu tức giận! Bây giờ cậu là chủ nhân của tôi, cái ăn cái mặc của tôi đều dựa vào cậu, cậu tức giận, mặc kệ tôi thì tôi phải làm sao đây?"
Không biết có phải ảo giác của Tiêu Chiến hay không, anh phát hiện nét mặt Vương Nhất Bác hình như không được tốt, mặc dù vẻ mặt Vương mặt than từ trước đến nay đều như vậy.
Tiêu Chiến nói xong, đột nhiên lại bắt đầu cười: "Nhưng bây giờ coi như cậu có nghĩa khí!"
Vương Nhất Bác nhìn mắt cười cong cong của anh, không nói gì, im lặng một hồi. "Mẹ em, bà ấy... không làm khó anh chứ?"
Tinh thần Tiêu Chiến lập tức tỉnh táo, con mắt lóe sáng: "Làm khó có phí tổn thất tinh thần sao?"
Vương Nhất Bác: "..."
Nhìn vẻ mặt thật thà của Vương Nhất Bác, vẻ hăng hái của Tiêu Chiến nhất thời mất đi, suy nghĩ một chút, gãi đầu: "Nói thật, mới bắt đầu lúc bị nhóm người nhà Thái Hậu bắt đi, tôi còn tưởng rằng mình sẽ giống cô bé lọ lem bị mẹ chồng ác độc bắt nạt như trong các bộ phim nhà giàu, kết quả ngoại trừ việc mẹ cậu làm tôi đói bụng ta, cũng không làm khó tôi gì cả." Cũng không biết vì sao, nhiều lần, ngược lại bà còn tức giận với anh, tâm tư của obasan thật khó hiểu!
Vương Nhất Bác mở miệng giải thích: "Mẹ em không ý gì xấu, chỉ là em đột nhiên kết hôn với anh, bà ấy không được vui lắm."
Tiêu Chiến cười: "Đúng vậy, mẹ cậu có hỏi tôi, phải bao nhiêu tiền thì mới bằng lòng rời khỏi cậu."
Vương Nhất Bác hơi nhíu mày: "Vậy anh đáp thế nào?"
Tiêu Chiến ngẩng đầu nói: "Tôi sao có thể bán đứng cậu, đương nhiên nói tình cảm của chúng ta sâu hơn biển, tiền bạc căn bản không thể mua được tình yêu này của chúng ta!"
Vương Nhất Bác: "..."
"Nhưng mẹ cậu muốn tôi ly hôn với cậu" Tiêu Chiến học giọng điệu của mẹ Vương. "Cậu căn bản không xứng với Tiểu Bác! Tôi đã chọn xong vợ cho Tiểu Bác, chỉ có cô gái như Tuyết Nhi mới xứng với Tiểu Bác nhà chúng tôi!"
Vương Nhất Bác cau mày nói: "Trong cảm nhận của em, Ninh Tuyết vẫn luôn như một người em gái."
Lòng Tiêu Chiến bỗng nhiên thoải mái, tươi cười rạng rỡ: "Tôi cũng cảm thấy cậu không hợp với cô Bạch!" Nữ thần thì phải hợp với tôi nhất!
Vương Nhất Bác nhìn khuôn mặt tươi cười của anh, ánh mắt sâu thẳm: "Anh rất vui sao?"
"Đúng vậy!" Tất nhiên phải vui vẻ! Mỹ nữ và tên nhà giàu đẹp trai là anh em, đó là chuyện đáng giá nhất khiến người ta vui vẻ, được không?
Vương Nhất Bác đưa tay xoa xoa mái tóc đen mềm mại của anh, không tử chủ được, khóe môi cũng khẽ giương lên.
Advertisement
- In Serial100 Chapters
{The Dragon Within} (Completed)
Meeting his fate at the hands of seven great heroes, the wicked drake now stands in Death's hall. Met with the Grim Reaper itself. Defeated and its pride broken, the drake doesn’t beg or grovel, it simply awaits judgement. It waits for the God of the afterlife to send it on its way, to either the heights of bliss and peace or where it knew it would be sent. The depths of agony and torture, the halls of Tartarus, the father of monsters. Grim looked up from its oaken desk and down at the creature that would have otherwise, if grown wiser and older, matched the reaper itself in power. Its faceless guise, hidden by a black hood and whirling shadows, it briefly stared at the drake. “You are unfit for the sky yet also too fit for the abyss,” Grim spoke, its voice a cracking whisper. “Your time came too soon, the actions you have taken will lead your world to ruin…Be reborn, pitiful serpent. Yet remember what you have done, see what your actions have made that realm into. Let me show you, how your greed and gluttony have warped such a wonderful place and time.” Grim raised its black-feathered pen towards the beast “Be reborn, as the weak pitiful creature you should have been born as. Take this both as a punishment and…a learning experience. For failure, can be the best teacher.” The drake took a step back, hoping to escape this cruel fate. Yet none escaped Death, less so its embodiment. Screaming shadows engulfed his form, ripping away at his body and shape. Fangs of darkness sinking deep into his draconic flesh, warping it, changing him into something else… Opening his eyes, the wicked drake felt none of its power, none of its magic and none of its might. As it stood at the edge of a cliff, looking down upon a ruined valley of rot and miasma. It glanced down at itself, seeing none of its sturdy scales or sharp claws. The drake had been reborn... As a Human. Will also be posting on CreativeNovels found here; CrN Where chapters will be posted earlier than RRL.
8 88 - In Serial39 Chapters
Immortal Anarchy
This is a cultivation-focused, progression fantasy for those who like that sort of thing! Boneroot has been on his own for the last two years. Since the disappearance of his village, he has been forced to fend for himself. Though his awakening helped and his breakthrough to the Red realm of cultivation helped even more, he is desperate. He is desperate to find out what happened to his friends and family, desperate to grow stronger, and desperate for someone to help him do it. When the opportunity to fulfill all of these wishes presents itself, he would be foolish not to seize it. Right? Uploads regularly on Monday and Thursday You can also read on Wordpress here: https://immortalanarchy.com/
8 188 - In Serial13 Chapters
Lord Universe Creator
Before the beginning of time there was the creator who wandered the void for eons. The Creator created the universe with a simple wave of his hand. With a thought, created life. He was the beginning. Once the seed of life was planted and in motion the Creator went into slumber. Hundreds of millions of years have past; the Creator has awoken.
8 661 - In Serial15 Chapters
The Elementals
Tarah and several other Elementals are fleeing the Government. Having Elementals that are each others weakness it can be hard for some of them to get a long, but in order to defeat the Gorvernment they need to over come their weakness and work together. Will they ever overcome their weakness? Will there ever be peace for the Elementals? Or will their cause end in vain? Read this book to find out.
8 117 - In Serial63 Chapters
Immutable
The world went to hell in a handbasket. Overnight, something called the Allworld downloaded itself into the universe and everything but the kitchen sink appeared to end the planet. Governments fell and chaos reigned. People were left to fend for themselves. Of course, that's not, like, a bad thing. Pollution is at an all time low which means no more global warming. And all that corrupt bureaucracy is gone now too. Which means all those evil people refusing to do something about our dying planet are gone. Plus, people got superpowers. Which is, you know, pretty sweet. Of course, they can't be normal superpowers, everything but the kitchen sink was thrown in after all. Caleb is immutable, unable to physically change in a world completely changed; Alex was granted a system that talks to her in cat puns, but also gives her power over all cats; Nathan met a god of impulse, who gave him powers because he felt like it; and June is given a power to make things lazy, something opposite to her personality. The four of them meet by chance while hunting monsters. They met by chance but must learn to work together when an empire from space lands on Earth with the intent to subjugate the surviving humans.
8 192 - In Serial76 Chapters
Danganronpa ocem
16 students locked in a mall, forced into a killing game, murder or be murdered, investigate or be executed. Hope? Despair? Where have I heard this before?Danganronpa ocem includes the names of my in real life friends in a continuation of Danganronpa V3. Expect spoilers for the whole Danganronpa series.Currently at: Chapter 4!Thank you for reading! Read below!!!!This is a legit fangan!!!These people in the story are real people who actively read and comment on this fangan, please note that they are not fictional characters. This is however, not an accurate portrayal of everyone's real personalities as many of their personalities were greatly exaggerated or changed a lot all together in order to make the reading experience more exciting and give more depth to the characters. Even though their personalities were altered, you still do not have the right to:- Disrespect - Ship (unless its tl x chicken man)- Threaten- Harass - Do or say anything that harms Any of the people mentioned in this fangan. Anything is allowed as long as you are being respectful and not violating anyone's basic rights. Not complying to these simple rules will have your comment removed and repeated offence will get you blocked and reported. Trigger warnings, may be applicable, I will add or remove depending on how the story ends up, but this is what is currently planned: m*rder, pink bl*od, [email protected] scenes (visual), detailed executi*n scenes (written), s*icide, mentions of dr*g @buse, adult language, detailed descriptions of g*re (written or visual), self [email protected], mentions of Danganronpa V3 characters, p*ison, [email protected], vi*lence!!READ AT YOUR OWN RISK!!Danganronpa is a Japanese video game franchise created by Kazutaka Kodaka and developed and owned by Spike Chunsoft. The series surrounds a group of high school students who are forced into murdering each other by a bear named Monokuma. Gameplay features a mix of adventure, visual novel, and dating sim elements.
8 148