《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》17
Advertisement
Cho đến khi ngồi lên xe, Tiêu Chiến vẫn cảm thấy như mình đang nằm mơ.
Sống lại biến thành vợ của tình địch chết tiệt cũng thôi đi, bây giờ lại còn phải diễn vở ân oán nhà giàu, đại chiến mẹ chồng nàng dâu, cái số mạng máu chó này rốt cuộc là chuyện gì! Anh rõ ràng là một đấng mày râu, tại sao lại phải tham dự vào tình tiết hoa lệ như thế này! Vương Nhất Bác, cậu đang ở đâu? Mau trở lại cứu tôi đi!
Tiêu Chiến nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ xe từ nhà cao tầng biến thành rừng núi xanh mát rồi lại biến thành một chiếc cổng được chạm trổ tinh xảo.
Cửa lớn mở ra, xe lại chạy một lát, người đàn ông mặc đồ Tây chuẩn bị xong xe lăn, sau đó đẩy tới đây, mở cửa xe cho anh: "Thiếu phu nhân, đến nơi rồi."
Tiêu Chiến xuống xe, tự mình nhảy lên ngồi trên xe lăn, quay đầu nhìn bốn phía.
Biệt thự nằm trên lưng chừng núi! Bề ngoài khí phái, vườn hoa rộng lớn, người có tiền là đáng ghét nhất!
Người đàn ông đưa Tiêu Chiến đến một phòng khách, đám người còn lại đã lui xuống rồi. Toàn thân Tiêu Chiến đề phòng, nhưng đề phòng một phút, hai phút, ba phút,... n phút, Tiêu Chiến vẫn không nhìn thấy đối tượng anh cần phòng bị.
Hả?
Người đâu? Mọi người đâu cả rồi? Dung ma ma của anh ở đâu? Sao đợi lâu như vậy mà vẫn không có người đến quan tâm đến anh?
Tiêu Chiến vừa bắt đầu còn lặng lẽ các loại, nhưng đợi một hồi lâu, vẫn không thấy bóng dáng người nào như cũ, đã cảm thấy có chút kì quái. Nỗi lo lắng, thấp thỏm trong lòng dần buông xuống, anh từ từ thả lỏng, trong lúc nhàm chán, thậm chí anh còn đứng dậy đi tham quan khắp phòng.
Nhà của người giàu, đời này anh vẫn chỉ mới thấy trên ti vi!
Tiêu Chiến tò mò nhìn xung quanh, hoàn toàn quên việc lo lặng. Hài lòng đi quan sát xung quanh, Tiêu Chiến cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, nhìn giữa phòng có chiếc ghế salon có vẻ thoải mái, Tiêu Chiến lập tức không khách khí leo lên ngồi. Ngồi yên lặng một lát, hậu quả của việc thức khuya xem bóng đá phát tác, anh bắt đầu mệt rã rời, từ từ, anh bắt đầu không kiên trì nổi, cuối cùng không khách khí nằm lên ghế sofa, ngủ thiếp đi.
Tỉnh lại anh cảm thấy có người kéo cánh tay mình.
"Tỉnh! Cậu đứng lên cho tôi!"
Tiêu Chiến mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt không biết từ lúc nào đã có thêm một người phụ nữ trung niên, nhìn cách ăn mặc, thật ra rất tao nhã quý phái, chỉ là sắc mặt lại rất khó coi.
Tiêu Chiến xoa xoa mắt, híp mắt đánh giá xung quanh một hồi, trí nhớ lúc trước từ từ trở lại, nhìn người phụ nữ trung niên trước mắt lần nữa, đột nhiên tỉnh lại: Chẳng lẽ vị này là Dung ma ma?
Lòng Tiêu Chiến nhất thời rét lạnh, cẩn thận dò xét kẻ địch. Ngoài ra, mẹ Vương Nhất Bác rất đẹp mắt, lúc trẻ nhất định là một đại mỹ nhân, cho dù là hiện tại cũng rất đáng nhìn lại, hoàn toàn không giống mẹ của của một người đàn ông đã gần ba mươi tuổi, người này được chăm sóc thật tốt!
Advertisement
Mẹ Vương thấy anh nhìn mình chằm chằm, nhất thời trừng mắt lên. "Cậu nhìn gì?"
Tiêu Chiến thành thật nói: "Bác gái, khuôn mặt người thật xinh đẹp, hơn nữa còn rất trẻ."
Khóe miệng của mẹ Vương lập tức giương lên, lạnh mặt nói: "Bác gái? Hừ!"
Lúc này Tiêu Chiến mới nhớ tới mình kết hôn với Vương Nhất Bác, xưng hô này tất nhiên phải thay đổi, vì vậy vội vàng kêu lên: "A, mẹ..." Vương Nhất Bác, cậu nợ tôi rất nhiều đó!
Mẹ Vương trừng mắt nói: "Sao cậu có thể ngủ thiếp đi như vậy? Có còn biết lễ phép không?"
Tiêu Chiến cười theo: "Đợi hơi lâu, cho nên con không cẩn thận ngủ thiếp đi."
Tiêu Chiến vốn không có ý oán trách, vậy mà mẹ Vương vừa nghe, sắc mặt trầm hơn: "Đây là cậu đang trách tôi?"
"Không có, không có!" Tiêu Chiến cười làm lành. "Hoàn toàn không có!"
"Ngụy biện!" Mẹ Vương hung hăng. "Cậu có!"
Tiêu Chiến không nói. Bàn về sức gây gổ, Obasan tuyệt đối đứng đầu, anh tự nguyện chịu thua.
Kết quả mẹ An vừa nhìn anh không nói lời nào, ngược lại càng tức giận hơn: "Hừ! Một chút gia giáo cũng không có!"
Cái này liên quan đến danh dự của ba mẹ, Tiêu Chiến phải đấu tranh một chút, vì vậy anh thầm nói: "Cái này có thể có."
Mẹ Vương sững sờ, như không biết tiếp lời thế nào, hầm hầm hừ hừ một lúc lâu, đột nhiên chỉ vào lỗ mũi Tiêu Chiến: "Tôi không thích cậu chút nào!"
Tiêu Chiến ngoan ngoãn đáp lại: "Ồ."
Mẹ Vương tức giận nói: "Cậu và Tiểu Bác kết hôn căn bản chưa có sự cho phép của tôi!"
Bắt tay! Điều đó cũng không có sự cho phép của tôi! Trong lòng Tiêu Chiến yên lặng rơi lệ, đột nhiên thở dài nói: "Ván đã đóng thuyền, có khóc cũng không thể làm gì?"
"Cậu!" Mẹ Vương bị nghẹn không còn lời nào để nói, lại im lặng một lúc lâu, sau đó ngồi vào ghế sofa đối diện Tiêu Chiến, hất cằm lên, khinh miệt nói: "Nói đi, cậu muốn bao nhiêu tiền mới chịu rời khỏi con của tôi?"
Hả?Tiêu Chiến nháy mắt mấy cái, cái này chẳng lẽ là dùng tiền mua tình yêu trong truyền thuyết, gậy to đánh uyên ương? Nếu muốn dội một chậu máu chó, cái này là không thể thiếu! Hai mắt Tiêu Chiến sáng lên, hưng phấn nói: "Để con suy nghĩ!"
Mẹ Vương lập tức giận tím mặt: "Cậu... nam nhân tục tằng này! Một ít tiền lại có thể mua được cậu!"
Tiêu Chiến có chút không theo kịp logic của bà, thành thật nói: "Một ít tiền có lẽ vẫn chưa mua được."
Mẹ Vương: "..."
Tiêu Chiến vô tội nói: "Hơn nữa, rõ ràng mẹ nói đến tiền trước..."
Mẹ Vương tức giận thở hổn hển: "Cậu! Nam nhân không có gia giáo này, lại dám nói chuyện với trưởng bối như vậy? Cậu có biết cái gì gọi là tôn trọng không! Còn nữa, cậu nói chuyện với tôi, thế nhưng lại không chịu đứng lên."
Tiêu Chiến giải thích: "Hiện tại con là người tàn tật."
Mẹ Vương tức giận nói: "Ha, cậu muốn chỉ trích tôi không tôn trọng người tàn tật sao?"
Tiêu Chiến không để ý, nghe vậy thì suy nghĩ một chút, thành thật đáp: "Vâng ạ."
Advertisement
Mẹ Vương: "..."
Lần đầu mẹ chồng con dâu giao chiến, chỉ có Dung ma ma thở phì phò phất tay áo lên tầng, tuyên bố cuộc chiến chấm dứt.
Tiêu Chiến gãi gãi đầu, đột nhiên cảm thấy, hình như Dung ma ma cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng của anh.
Thấy mẹ Vương không để ý tới mình nữa, Tiêu Chiến cảm thấy có lẽ mình có thể rút lui, ai ngờ đẩy xe lăn đi tới cửa, lại bị quản gia đang đứng trước cửa thông báo, nói anh không được rời đi.
Dung ma ma là muốn... giam lỏng anh?
Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng Tiêu Chiến cũng không cảm thấy lo lắng. Nếu tạm thời không có cách nào rời đi, vậy thì đi dạo xung quanh một chút là được rồi, dù sao anh cũng không cảm thấy buồn ngủ nữa, tinh thần đang rất phấn chấn.
Vì vậy Tiêu Chiến đẩy xe đi dạo xung quanh.
Đi dạo một lát, đột nhiên cảm thấy hơi đói, vì vậy Tiêu Chiến kéo quản gia lại hỏi: "Dì ơi, con hơi đói, có thể cho con ăn chút gì không?"
Quả nhiên quản gia đã được mẹ Vương đặc biệt dặn dò, cũng không đồng ý với anh ngay, chỉ nói: "Chuyện này... để dì xin ý kiến phu nhân trước."
Tiêu Chiến gật đầu. Một lát sau, quản gia đã trở lại, kết quả lấy được lời dặn là: Không cho phép tiểu hồ ly tinh ăn!
Quản gia tỏ vẻ áy náy.
Tiêu Chiến cười cười: "Không sao." Trong lòng lại suy nghĩ: Dung ma ma muốn cho anh chết đói?
Lắc đầu một cái, Tiêu Chiến bắt đầu suy nghĩ. Anh cũng không muốn làm loạn lên với Dung ma ma, nhưng chuyện bụng đói mới là nhất, bất kể thế nào, anh cũng phải tìm chút gì đó lấp đầy bụng.
Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, hỏi thăm một nữ hầu đi ngang qua, sau đó trở lại phòng bếp.
Diện tích phòng bếp của nhà họ Vương rất lớn, Tiêu Chiến rất hài lòng. Đón nhận ánh mắt kinh ngạc của các đầu bếp, Tiêu Chiến nói: "Không có gì, tôi biết lệnh của bà chủ mấy người, mấy người đừng để ý đến tôi... tôi chỉ lấy một ít thứ là được."
Xin đầu bếp tìm cho mình một chiếc ghế có bánh, tìm những nguyên liệu mình muốn, Tiêu Chiến bắt đầu chuẩn bị bữa ăn cho mình.
Đầu bếp ở một bên hỏi: "Nhị thiếu phu nhân, chuyện này..."
Tiêu Chiến mỉm cười nói: "Phu nhân chỉ nói không cho tôi ăn, cũng không nói không để tự tôi làm chứ?"
Đầu bếp chần chờ một chút mới gật đầu.
Tiêu Chiến cười nói: "Vậy thì không sao?"
"Nhưng thiếu phu nhân, chân của cậu..."
"Không sao, tôi đã quen rồi!"
Tiêu Chiến có ý là lúc trước ở nhà mình đã quen tự làm cơm, nghe vào tai đầu bếp lại thành con dâu nghèo gả vào nhà giàu nhận bắt nạt là chuyện bình thường, vì vậy Tiêu Chiến nhất thời giành được sự đồng cảm của đầu bếp mập mạp, mà người dân lao động siêng năng hiền hậu lại giành được sự tán thưởng của đầu bếp đại ca.
Tiêu Chiến dĩ nhiên không biết hình tượng của mình trong lòng đầu bếp tăng lên, anh làm cho mình một chút cơm chiên và thức ăn đơn giản, quay đầu lại thì thấy đầu bếp ở bên cạnh tốt bụng nhìn anh, lập tức chào hỏi: "Chú đã ăn chưa? Cùng ăn một chút đi."
Đầu bếp vẫn luôn ở bên cạnh nhìn anh làm cơm, thấy anh làm từng bước thuần thục, động tác lưu loát, liền biết kĩ thuật của anh không tệ, lại thấy thành quả của anh sắc hương đều đủ, lập tức vui vẻ khen: "Nhị thiếu phu nhân thật sự là nam nhân có đức hạnh!"
Mặc dù hai chữ 'đức hạnh' nghe có chút kì cục, nhưng được người khác khen Tiêu Chiến vẫn hơi hài lòng, khiêm nhường đôi câu 'đâu có đâu có', lại thuận miệng nói: "Dạo này, không có đức hạnh không thể cưới vợ!"
Đầu bếp không biết tại sao anh lại nói chuyện cưới vợ, nhưng theo ông nhìn nhận, vẫn cười nói: "Đúng vậy, nhị thiếu lấy được cậu, quả là có phúc!"
Đó còn không phải sao? Em trai Tiêu mềm mại như một cây cải thìa, lại bị tên họ Vương giam giữ! Cũng không biết đời trước người này đã phá bao nhiêu nữa! Hơn nữa còn cái tính tình kia, vô duyên vô cớ, không biết vì chuyện gì mà giận dữ, làm hại anh bị Dung ma ma bắt đi, đối mặt với một vở máu chó, cậu ta có còn nghĩa khí không? Có đạo đức nghề nghiệp nữa hay không?
Trong lòng Tiêu Chiến vô cùng căm giận, nhưng nhìn vẻ mặt cười ha hả của đầu bếp, cũng không tiện biểu hiện ra, suy nghĩ một chút, anh đảo mắt, hỏi: "Chú à, chú đã làm việc ở Vương gia bao nhiêu năm rồi vậy?"
Đầu bếp cười nói: "Cũng lâu lắm rồi, ngay cả nhị thiếu, tôi cũng nhìn cậu ấy lớn lên!"
Tiêu Chiến nhất thời hăng hái, cười híp mắt nói: "Vậy thì quá tốt rồi! Chú nhất định biết Vương Nhất Bác có không ít chuyện xấu, kể cháu nghe một chút đi, cháu muốn hiểu rõ về cậu ấy hơn!"
Cơm nước xong, lại ôm bụng nghỉ ngơi một lát, thấy Dung ma ma cũng không xuống nhìn mình, cũng không có ý muốn thả anh, Tiêu Chiến quyết định chủ động xuất kích.
Tiêu Chiến xin quản gia truyền đạt ý của mình đến mẹ Vương. Mẹ Vương vừa nghe Tiêu Chiến chủ động gặp mặt, cho là cuối cùng anh cũng không kiên nhẫn chịu hành hạ nên phải cúi đầu nhượng bộ, tim đập nhanh, nhưng lại không có tâm tư đối phó với tiểu hồ ly, lại có tình trì hoãn một chút, lúc này mới thản nhiên hất cằm bước xuống.
"Sao vậy? Cuối cùng cũng nghĩ xong rồi!" Mẹ Vương từ trên cao liếc xuống Tiêu Chiến, giọng điệu đầy vẻ khinh thường.
Tiêu Chiến sững sờ: "Nghĩ cái gì?"
Mẹ Vương nghẹn lời, cặp mắt trừng trừng, vẻ mặt Thái Hậu lạnh lùng có chút không duy trì nổi: "Vậy cậu gọi tôi xuống để làm gì?"
Tiêu Chiến nói: "Là vậy, cho... Mẹ, con muốn thương lượng chuyện này với người."
Mẹ Vương hừ nhẹ một tiếng: "Không có thương lượng! Tôi đã nói rồi, tôi không thích cậu, không thừa nhận cậu là con dâu của tôi, tốt nhất cậu nên ly hôn với Tiểu Bác đi!"
Tiêu Chiến nói: "Mẹ, ý của con là, hiện tại Nhất Bác không ở nhà, có chuyện gì, không bằng chờ cậu ấy về..." Ông đây chỉ là một khách mời, chương trình máu chó trong nhà giàu này thật sự ông đây không chịu nổi, Vương Nhất Bác, cậu mau trở về cho tôi!
Mẹ Vương tức giận nói: "Tiểu Bác về đây, cậu muốn tố cáo tôi phải không?"
Tiêu Chiến ngẩn ra: "Tố cáo có tác dụng?"
Mẹ Vương oán hận nói: "Vô dụng! Một chút tác dụng cũng không có!"
Tiêu Chiến thương lượng: "Vậy nếu không như vậy, mẹ lại không thích con, vậy con cũng không phải đứng đây làm mẹ chướng mắt, nếu không con về trước..."
Mẹ Vương tức giận: "Không được! Tôi không cho phép! Tôi muốn giám sát cậu!"
Tiêu Chiến bất đắc dĩ: Tình yêu kín đáo giữa mẹ chồng và con dâu sao!
Mẹ Vương thấy anh không nói gì, lại từ từ hả hê, nói: "Tôi nói cho cậu biết, cậu căn bản không xứng với Tiểu Bác! Tôi đã chọn xong vợ cho nó, chỉ có cô gái như Tuyết Nhi mới xứng với Tiểu Bác nhà chúng tôi!"
Tiêu Chiến vừa nghe cực kì tò mò: "Tuyết Nhi!"
Mẹ Vương cho là anh bị đả kích, cực kì hài lòng: "Tuyết Nhi là thanh mai trúc mã với Tiểu Trạch nhà chúng tôi, người xinh đẹp, tính tình cũng tốt, vừa tốt nghiệp xong hai bằng của đại học Yale, còn là tiểu thư tập đoàn họ Bạch, sao có thể so sánh với loại dân nghèo như cậu?"
Những điều này, quả thật là một nữ thần! Tiêu Chiến trong lòng mong mỏi, bật thốt lên: "Người tốt như vậy? Mong được giới thiệu!"
Mẹ Vương: "..."
Advertisement
Eternal
What would you do if you were given an infinite amount of time? Would you consider it a blessing or a curse? How would you pass your days? Follow the story of Silas who was made into an immortal. Experience his tragedies, his triumphs and blunders. A life that stretches so far there is no end in sight. Read how Silas handles time, his perspective on things shaped by an uncountable duration of time and unfathomable experiences.
8 602A Lord of Death
Efrain Belacore, lich and erudite necromancer, was just trying to enjoy a cup of tea with a morning book. Then that over-excited paladin just had to kill herself, with his pendulum no less. Now Efrain has been drawn into a much larger story than he had wanted, caught between a powerful chruch, its young champions, and an mysterious curse. Join in a hilarious and fascinating journey as Efrain and his unexpected students explore from the holy capital of Anogrrah to the magical continent of Pasgrima, as shadowed conspiracies and ancient secrets rise to meet them.
8 176Omega System
Important Notice!: I’ve started writing a new novel, so please go check it out! It’s called The Power of Systems. Go check it out guys! One minute, everything was normal, the next minute, Earth became like a fantasy novel. Unique powers called skills awakened in the residents of Earth. The day the world changed was called Omega. A few years after, people decided to found schools that taught children about these skills and how to control them, along with how to deal with monsters and physical training. It was all for the sake of a safer future. These schools were named Academies. Join Damon Zellar as he experiences life in The Royal Academy in England, while constantly seeking strength. One particular day, he stumbled across a unique system so impressive, that it could shake the power balance of the world, but no one knew about this mysterious power. What is the origin of the system, and why was he granted such a treasure? An unknown organization is also after his life, causing Damon to discover even more about his past. Will dark secrets await, or a truth so unbelievable that Damon himself wouldn’t even believe it? What will be Damon’s destined fate? To die or to live? *** Authors Note: He receives the system after a few chapters, just if you wanted to know!
8 61Headbutter
I hate my (new) life. Who the hell sticks a man in a tunnel with flesh eating insects an unknown amount of distance beneath the ground with the nerve to say they're offering you a 'better chance in a second life' with no further explanation. If I ever find the HR department responsible for this ridiculous relocation I will simply punch all of them in the face multiple times- actually screw that. If I ever find any of these idiots i'm not just gonna punch them in their face, I'm gonna head-but them in their soon to be bloody, crooked as can be noses.
8 207Villain rehab
Deku,bakugou and todoroki are villains in rehab and they hate hero's especially all night and endeavour but one of their childhood friends is in the hero course, will she convince them to become hero's? Or will the convince her to become a villain?
8 168Mamma Mia((Meryl Streep & Pierce Brosnan))
Mamma mia! It's been 20 years. 20 BLOODY YEARS!!!Three men! Sam Carmichael, Bill Anderson and Harry Bright!One daughter: Sophie Sheridan.Sophie often wondered about her father and that's how she has gotten into this mess.She invites three men that she read up in her mother's diary.Donna Sheridan knew nothing about her daughter's plan and didn't have to know. It was a so called 'surprise'. But there's one thing, knowing your father out between three men isn't always that easy! And spending way too much time with you favourite ex lover can be very dangerous!
8 66