《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》15
Advertisement
Cuộc nói chuyện với Quý Minh Phi vừa kết thúc không lâu, Chương Thanh Viễn đã đến.
Tiêu Chiến mời ông ta vào, sau khi nói chuyện vài câu đơn giản, Tiêu Chiến mới biết, thì ra vị bác sĩ Chương này là bác sĩ riêng của gia đình họ Vương, Tiêu Chiến không khỏi lại oán thầm một trận: Người có tiền, kéo thêm thù hận!
Bác sĩ Chương kiểm tra tỉ mỉ Vương Nhất Bác một phen, sau đó nói với Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác chỉ bị cảm, nóng sốt, sau đó lập tức viết đơn thuốc cho Vương Nhất Bác. Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác vẫn còn mơ hồ một chút, nói: "Nhiệt độ của cậu ta không thấp, uống hết thuốc là được sao?"
Bác sĩ Chương cười nói: "Tất nhiên tiêm thì tốt hơn, hiệu quả sẽ nhanh hơn, nhưng từ nhỏ nhị thiếu gia đã không thích tiêm, chỉ chịu uống thuốc."
Ha ha, thì ra Vương Nhất Bác sợ tiêm! Tiêu Chiến vui vẻ, nhãn câu lượn vòng, này ra một ý hay: "Nếu vậy, hay là cho cậu ta tiêm đi! Nhiệt độ cậu ta cao như vậy, phải nhanh hạ sốt mới khiến người khác yên tâm!"
"Nhưng..."
Tiêu Chiến cắt đứt do dự của bác sĩ Chương: "Không sao, cậu ta cũng không phải trẻ con, đã lớn như vậy, sẽ không không phân biệt đúng sai, ông chỉ cần để ý xuống tay... a, di chuyển là được."
Bác sĩ Chương vẫn còn chút do dự, nhưng Tiêu Chiến hết sức yêu cầu, hơn nữa còn yêu cầu không cần làm trực tiếp, chỉ cần tiêm vào mông là được rồi, bác sĩ Chương cũng đành phải đồng ý. Tiêu Chiến thấy Vương Nhất Bác bị cởi quần, lộ ra mông, trong lòng vô cùng vui vẻ mừng rỡ.
Bác sĩ Chương ngẩng đầu gọi anh: "Ừm, thiếu phu nhân, nhờ cậu đến giúp giữ cậu chủ lại."
Đang chuẩn bị xem trò cười, Tiêu Chiến bị hai chữ 'thiếu phu nhân' làm kinh ngạc, thiếu chút nữa ngã lên người Vương Nhất Bác.
Bởi vì tiếng động quá lớn, Vương Nhất Bác tỉnh táo hơn một chút, mơ mơ màng màng mở mắt ra xem: "Anh đang ở đây... làm... cái gì?"
Tiêu Chiến thấyVương Nhất Bác tỉnh táo, rất vui mừng, cảm thấy như vậy việc chế giễu này mới có hiệu quả được, vội dùng lực ôm lấy cậu, mở miệng dụ dỗ: "Không có gì, chỉ là chữa bệnh cho cậu thôi."
Advertisement
Vương Nhất Bác cau mày nhìn một chút, có chút hiểu được, khuôn mặt biến đổi: "Em không... tiêm!"
Tiêu Chiến cười híp mắt nhìn cậu: "Không tiêm thì không thể hạ sốt, cho nên nhất định phải làm."
Vương Nhất Bác bắt đầu vùng vẫy, có điều anh đang bị ốm, sức khỏe yếu, căn bản không giãy ra được, Tiêu Chiến dùng sức ôm lấy cậu, dụ dỗ: "Đừng sợ đừng sợ, không đau chút nào đâu."
Vương Nhất Bác vẫn vùng vẫy, Tiêu Chiến vẫn không để cậu chạy trốn, nhưng dù hiện tại anh khỏe hơn Vương Nhất Bác, khổ người lại không bằng, vì vậy không thể làm gì khác hơn ngoài việc dùng toàn lực ôm chặt Vương Nhất Bác vào trong lòng. Tiêu Chiến không ngừng dụ dỗ: " Nhất Bác của chúng ta là dũng cảm nhất! Ngoan, nghe lời, đừng lộn xộn, để bác sĩ tiêm cho cậu." Mặt khác trong lòng lại cười sắp điên rồi.
Hai người mặt đối mặt, Tiêu Chiến vừa ôm Vương Nhất Bác, vừa dụ dỗ, đôi môi thỉnh thoảng lại quét qua da Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác nhìn anh một cái, từ từ ngừng giãy dụa.
Tiêu Chiến vui vẻ ra mặt: "Ngoan, thật nghe lời."
Bác sĩ Chương vừa cười ha hả vừa nói: "Tình cảm của thiếu gia và thiếu phu nhân thật tốt."
Tiêu Chiến lại một lần nữa bị hai chữ 'thiếu phu nhân' này làm cho chấn động, vội nói: "Bác sĩ Chương, ông đừng gọi tôi là 'thiếu phu nhân' nữa, tôi... thật sự không quen." Tôi thật sự không gánh được mà!
"Chuyện này..." Bác sĩ Chương khó xử nhìn về phía Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác tựa vào trong lòng Tiêu Chiến, lên tiếng: "Vậy thì gọi là 'phu nhân' đi..."
Tiêu Chiến: "..." Rầm! Cái này khác với 'thiếu phu nhân' sao! Một cú sét cấp 1, một cú sét cấp 1,01 có được không!
Bác sĩ Chương vui vẻ 'vâng' một tiếng, lập tức bắt đầu tiêm cho Vương Nhất Bác. Trong lòng Tiêu Chiến căm hận, chăm chú nhìn kim tiêm trong tay bác sĩ Chương, trong lòng yên lặng cổ vũ: Đâm! Dùng sức đâm!
Kim tiêm đi vào cơ thể, thân thể Vương Nhất Bác không tự chủ được run lên một cái. Tâm tình Tiêu Chiến lập tức tốt lên, trên mặt lại giả vờ lo lắng, tay vỗ vỗ tóc Vương Nhất Bác, an ủi: "Đừng sợ, đừng sợ, không đau chút nào." Đương nhiên thì càng đau càng tốt!
Advertisement
Vương Nhất Bác vùi mặt trong ngực Tiêu Chiến, không lên tiếng.
Bác dĩ Chương từ từ thu hồi kim tiêm, mỉm cười cảm khái: "Xem ra thiếu phu nhân có tác dụng."
Tiêu Chiến trêu chọc vô cùng sung sướng, thuận miệng khiên tốn nói: "Đâu có đâu có, tôi còn phải cố gắng nhiều."
Bác sĩ Chương: "..."
Bác sĩ Chương viết lại những điều cần chú ý, sau đó lập tức rời đi.
Vương Nhất Bác đã mơ màng ngủ thiếp đi. Tiêu Chiến đắp chăn cho cậu xong, lại mở máy tính dạo diễn đàn một lát, nhưng vẫn không hứng thú lắm. Đang chán đến chết, anh đột nhiên nhìn thấy một tờ giấy dạy cách làm cháo, lòng Tiêu Chiến hơi động: Nếu bạn gay đã ân cần dặn dò, vậy hay là làm một ít thức ăn ngon cho Vương Nhất Bác. Vì vậy anh lập tức lên mạng tìm bữa ăn dinh dưỡng dành cho người bệnh.
Không có việc gì làm, buổi chiều Tiêu Chiến tiện thể ngủ trưa một chút, nhưng không nghĩ đến ngủ trưa tỉnh lại, bầu trời đã xám xịt, đã gần tối. Tiêu Chiến xuống giường, duỗi lưng một cái, lại sang phòng ngủ của Vương Nhất Bác nhìn một cái. Vương Nhất Bác còn đang ngủ say. Tiêu Chiến rón rén đến bên cạnh cậu, vươn tay, vốn định bóp mũi để bắt nạt cậu, nhưng ngón tay vừa đụng vào chóp mũi của Vương Nhất Bác, nghĩ đến lúc này cậu đang ốm, lại ngượng ngùng dừng tay, nhưng cuối cùng vẫn không cam lòng, không nhịn được đâm lỗ mũi Vương Nhất Bác một cái, nói: "Họ Vương, cậu cũng có ngày hôm nay!"
Tiêu Chiến chưa bao giờ nhìn Vương Nhất Bác gần như vậy, lúc này lại có thể quan sát tưởng tận, Tiêu Chiến không thể không thừa nhận, tên Vương Nhất Bác, lỗ mũi ra lỗ mũi, mắt ra mắt, hình thể... Quả thật là có vốn quyến rũ con người! Hơn nữa lúc này cậu nhắm chặt hai mắt, vẻ mặt điềm tĩnh, không còn thấy bộ dạng hờ hững thường ngày của cậu, ngược lại còn mơ hồ nhìn thấy có chút trẻ con, nhất là cặp lông mi, vừa dày vừa dài, thỉnh thoảng lại run lên, quyến rũ lòng người khác cũng như rung rung. Tiêu Chiến không nhịn được chạm nhẹ vào hàng lông mi, mặt đầy oán hận: Họa thủy, họa thủy!
Vương Nhất Bác như cảm thấy có chút không thích, hơi nghiêng gò má. Tiêu Chiến lập tức rụt tay lại, thấy cậu cũng không tỉnh lại, lại bắt đầu đắc chí. Nhìn thấy lỗ tai Vương Nhất Bác, đột nhiên nhớ tới trong điện thoại, Quý Minh Phi nói lỗ tai Vương Nhất Bác rất nhạy cảm, đụng tới sẽ đỏ. Lòng Tiêu Chiến tò mò, không khỏi đưa tay, nhẹ nhàng nhéo lỗ tai Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác thực sự đột nhiên run lên. Tiêu Chiến mừng rỡ, không nhịn được lại nhéo. Không nói đến chuyện vành tai Vương Nhất Bác đầy đặn mềm mại, nhéo lên thấy thịt mềm mềm, còn chơi rất thú vị. Đang nhéo vui vẻ, Tiêu Chiến đột nhiên nghe thấy một giọng nói khàn khàn: "Anh nhéo em làm gì?"
Tiêu Chiến bị dọa, giương mắt nhìn, lại thấy Vương Nhất Bác không biết đã mở mắt từ lúc nào, đang lẳng lặng nhìn mình. Giờ phút này tay Tiêu Chiến đang đặt trên vành tai cậu, bỗng nhiên lùi về không khỏi có chút chột dạ, nên anh không thể làm gì khác ngoài việc nói qua loa: "Cái gì chứ,... a, tôi đang xem tướng cho cậu!"
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến nhân cơ hội lại nhéo vành tai Vương Nhất Bác một cái nữa, mắt thấy không chỉ lỗ tai Vương Nhất Bác hồng, mà trên mặt cũng có chút đỏ ửng, anh không khỏi âm thầm mừng rỡ, trên mặt lại tỏ vẻ nghiêm túc: "Nhìn tướng mạo mà nói, vành tai mềm mại, trời sinh tính háo sắc!"
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến vỗ vỗ vai cậu, nói sâu xa: "Cho nên, chàng trai, tĩnh tâm đi nhé!"
Vương Nhất Bác im lặng một lát, đột nhiên nói: "Anh cúi đầu xuống một chút."
Tiêu Chiến không rõ vì sao, khẽ cúi thấp đầu.
Vương Nhất Bác giơ tay lên, cũng nhéo vành tai anh.
Sau đó nói hai chữ: "Mềm mại."
Tiêu Chiến: "..."
Advertisement
- In Serial258 Chapters
Tainted Reflections (A Litrpg Portal Apocalypse)
Thirty-five years ago, the world ended. A small subsection of humanity was sent to a brand new world with a game-like system that 'ensured' our survival, and the rest simply disappeared. I fought my way to the upper echelon of levels, made and lost friends over the years, and it finally felt like humanity had carved itself a small foothold in this Godforsaken place. Until one final person died. Until the system reset, and took everything I'd worked so damn hard for with it. I found myself staring at a face I barely recognized as my own, and the Earth began to end once again. Updates every day Monday thru Friday.
8 127 - In Serial151 Chapters
In-game Item Storekeeper
Theodoric Shang Yinchao (???), a Chinese student was transported into a world where there are no such thing as Daoism, Foism, Ruism and etc. Binded along with him was a shop system that sells only ingame items. The world he was transported was not the only world he would be opening shop.Shang: Hi, Batman, do you want to buy Ironman schematics? Bruce Wayne:.... Shang: Hi, Hanabishi, do you want to learn real ninjustu? Hanabishi Recca:.... Shang: Hi, Xiao Yan, do you want the True Fire of Samadhi? Xiao Yan:....
8 174 - In Serial10 Chapters
Rise of The Anti God
He was chased to the very ends of the earth by those he once protected. Betrayed by his friends and the ones he cared about, he lost his wife and unborn child. Ending it all by throwing himself into the abyss, just to be reincarnated into a world with Cultivation, where every being seeks to be the strongest. Love or hatred? Which is it that drives him in this new life? Will he ever be able to take revenge on the one who destroyed his previous life? Find out how the fate of the universe lies in Damien's hands by following Damien Godwin on his thorny path of vengeance and his journey to see what lies beyond... [ Try out at least the first chapter before moving on! ] Rest of the chapters are available on Webnovel -> https://www.webnovel.com/book/rise-of-the-anti-god_18484302906005805
8 145 - In Serial122 Chapters
Dreams Built by Blood and Blade
Isaac is a runaway slave who joins the Nasaaran army in hopes of figuring out why he dreams of a city he's never been to and achieving his grander ambitions. The drums of war beat once again after 20 long years of peace. For some it's an opportunity for revenge for the blood shed all those years ago, for others it's another disheartening decision in a line of terrible decrees from an inept king, and for us it's an opportunity to escape the chains that bind us down and search for where we belong in this world and for what purpose do we keep breathing. But should you follow your dreams if they're drenched in the blood of others? What if we follow them regardless knowing the inevitable consequences? "Every night I dream the same dream. What does it mean? Where will it lead me? And for what purpose do I have this dream? I don't know. All I know is I need to get out of this barn." Current release schedule is Tuesday, Thursday, Saturday, and Sunday at 1:06 PM PT. [This novel is also being published on Scribble Hub]
8 116 - In Serial47 Chapters
Mending the Battle Wounds (TodoBakuDeku)
~Villain outreach program makes a comeback bros~ ~TodoBakuDeku~~Villain AU~~Second Year~When the League of Villains gets captured by pros, they whole world finds out just how young the members are. Most, not all, of the pros and authorities don't want to put the teenagers in prison, so they offer an alternative. Go to prison for the rest of their lives, or become UA students. It's a no brainer really. Izuku Midoriya is thrown right back into the life he had run away from a year and a half earlier. Only this time, he was two boys that seem adamant about keeping him out of jail and back on track for becoming a pro hero. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
8 132 - In Serial14 Chapters
口れ工ち爪- K.爪工K丹モㄥち口れ
In which Stiles Stilinski's sister moves to New Orleans but it's not what she expected.KLAUS MIKAELSON X OC
8 145

