《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》11
Advertisement
Vì lượng diện tích bị Tiêu Chiến phun tới quá lớn, nên bữa tiệc phong phú này hoàn toàn bị phá hỏng, cuối cùng anh lại lần nữa làm hai bát mì tôm cà chua trứng.
Một tuần náo loạn như vậy kết thúc. Sáng hôm sau, lúc Tiêu Chiến rời giường, Vương Nhất Bác đã đến công ty.
Một mình nhảy một vòng tất cả các phòng, cuối cùng Tiêu Chiến vẫn chỉ có thể ỉu xìu nhảy về phòng mình.
Hừm, trong căn nhà này thiếu một Vương Nhất Bác để trêu, quả thật rất nhàm chán.
Hơn nữa, vẫn chưa có người nào mang bữa sáng đến cho mình.
Tối hôm qua, Vương Nhất Bác cho anh một khoản tiền không nhỏ, lại còn cho anh số điện thoại của mấy nhà hàng bên ngoài, nói là muốn nấu cơm hay là mua đồ ăn bên ngoài là do anh quyết, đồng thời còn cho anh thẻ tín dụng, trong đó có khoảng một trăm vạn, nói anh muốn mua cái gì, có thể tùy tiện dùng.
Hiện tại ông đây cũng chỉ là người có tiền! Tiêu Chiến móc thẻ tín dụng ra vuốt ve, nhưng lại không có gì để tiêu.
Vì vậy một ngày của Tiêu Chiến cứ thế trôi qua: Bữa ăn sáng, chưa ăn; buổi sáng, lên mạng chơi game; bữa trưa, lấy một túi sủi cảo trong tủ lạnh; buổi chiều, ngủ.
Tỉnh dậy, đã hơn ba giờ chiều,Tiêu Chiến trong phòng kìm nén đến sợ hãi, vô cùng muốn đi ra ngoài một chút, lúc này anh mới nhớ đến vấn đề quan trọng: Vương Nhất Bác cho mình tiền để mình mua đồ, lại quên cho mình chìa khóa nhà!
Ở trong phòng em trai Tiêu tìm kiếm một lúc cũng không thấy, Tiêu Chiến không thể làm gì khác hơn là lên ban công ngồi một hồi, lúc này anh không khác gì con chim nhỏ tội nghiệp nhìn ra thế giới. Hơn nữa, chúng cư hạng sang đúng là chung cư hạng sang, phong cảnh xung quanh thật không tệ...
Ở nhà đóng cửa một ngày Tiêu Chiến lại càng muốn đi ra ngoài.
Suy nghĩ một hồi, Tiêu Chiến quyết định gọi điện thoại cho Vương Nhất Bác.
Bên kia Vương Nhất Bác đang họp, vừa nhìn tên hiển thị trên màn hình, cậu không khỏi nhíu mày một cái.
"Chiến Chiến?"
Vì cách gọi này thật sự rất thân mật, hơn nữa mặc dù giọng nói của tổng giám đốc bọn họ vẫn như bình thường, nhưng âm thanh cũng dịu dàng hơn, vì vậy những nhân vật cấp cao trong phòng họp đều tỏ vẻ 'tôi không nghe thấy gì hết' nhưng lỗ tai lại dựng thẳng lên cao.
Tiêu Chiến cảm thấy hơi kỳ cục: "Khi nào thì cậu về?" Ngừng một chút lại bổ sung. "Để tôi biết làm cơm tối."
Vương Nhất Bác dừng lại. Thật ra thì tối nay cậu có một buổi xã giao,mặc dù không có gì quan trọng, nhưng cậu cũng không tính về nhà ăn cơm tối, nhưng không biết vì sao, nghe âm thanh nhẹ nhàng của nam nhân trong điện thoại, bỗng nhiên cậu lại cảm thấy việc về nhà ăn cơm tối cũng không tồi.
Một tháng trước, thỉnh thoảng Vương Nhất Bác cũng về nhà ăn cơm tối, nhưng số lần rất ít, đại đa số thời gian, cậu đều ở lại công ty làm thêm giờ hoặc đi xã giao, mà Tiêu Chiến ở nhà tự làm cơm tự ăn. Mặc dù mỗi ngày anh đều gửi tin nhắn hỏi cậu có về nha ăn cơm tối hay không, nhưng giọng nói, chẳng qua cũng chỉ là giọng điều bình thường của một người muốn biết buổi tối có thêm một người ăn nữa hay không. Mặc dù trước mặt người ngoài, họ là cặp vợ chồng yêu thương nhau, nhưng dù sao, một tháng trước hai người cũng chỉ là người xa lạ, huống hồ vết thương của hai bên còn gia tăng.
Advertisement
Trước kia, Tiêu Chiến chưa bao giờ gọi điện thoại cho Vương Nhất Bác, âm thanh mềm mại không che giấu được một tia chờ mong. Một tháng trước, anh vẫn luôn cẩn thận dè dặt, nhẹ nhàng lịch sự, không hề tự nhiên như sau khi mất trí nhớ, mặc dù thỉnh thoảng cũng khiến người ta dở khóc dở cười. Chẳng lẽ đúng như Tiêu Chiến từng nói, đây mới chính là dáng vẻ của anh, vì mất trí nhớ, anh mới dám bộc lộ bản tính này trước mặt cậu?
Lại nói, khi đối mặt với Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác đã không tự chủ không còn lạnh lùng như trước nữa?
Vương Nhất Bác: "Năm rưỡi em sẽ tan làm."
Cậu nghĩ, tài nấu nướng của Tiêu Chiến quả thật cũng không tệ, việc về nhà hình như càng làm cậu mong đợi hơn một chút.
Mà chung quanh, các cán bộ cấp cao còn lại đang nghe lén cuộc nói chuyện, sau khi thấy tin tức tổng giám đốc luôn luôn lạnh lùng của bọn họ bỏ qua cuộc xã giao mà muốn chạy về nhà, lại thấy được vẻ dịu dàng hiếm thấy trên khuôn mặt cậu.
Có thể làm được việc như vậy không có người thứ hai, người ở đầu bên kia nhất định là phu nhân tổng giám đốc! Nghe nói tổng giám đốc và vị phu nhân mới cưới rất yêu thương nhau, hôm nay được chứng kiến, quả nhiên không sai.
Sau khi tan họp, Tổng giám đốc kinh doanh Quý Minh Phi đưa tay chụp lên vai Vương Nhất Bác, cười một cách xấu xa. "Sao nào? Không phải nghe nói tối nay cậu đến Doãn Thị xã giao sao? Tại sao lại muốn về nhà sau khi tan sở?"
Quý Minh Phi là bạn tốt của Vương Nhất Bác, cũng là người ngoài duy nhất biết chuyện gì giữa cuộc hôn nhân của bạn mình. Hai người là bạn rất thân từ thời đại học, sau này Vương Nhất Bác tiếp quản CMI, Quý Minh Phi tất nhiên cũng đến đây giúp đỡ một tay.
Vương Nhất Bác không trả lời vấn đề của hắn, Quý Minh Phi cũng không tức giận, cười híp mắt đi vào phòng làm việc của tổng giám đốc cùng cậu: "Xem ra, Tiêu Chiến đó cũng không tệ!"
Vương Nhất Bác mở tài liệu, không quan tâm tới lời trêu chọc của bạn tốt.
Quý Minh Phi lắc đầu. "Mình nói Vương đại thiếu gia, cậu cũng đừng không thú vị như vậy?"
Tay lật văn kiện của Vương Nhất Bác từ từ ngừng lại, đột nhiên nói thật nhỏ: "A Phi, cậu nói xem, có phải vì mình không thú vị như vậy, cho nên... anh ấy mới có thể rời khỏi mình?"
Quý Minh Phi nhướn mày: "Dĩ nhiên không phải! Dù cậu không thú vị với tất cả mọi người trên đời này, cũng sao có thể khiến anh ấy uất ức nửa phần?"
Vương Nhất Bác cười khổ: "Nhưng vì sao anh ấy còn..."
Quý Minh Phi đi đến trước bàn cậu: " Nhất Bác, là vì anh ấy không hợp với cậu."
Vẻ mặt Vương Nhất Bác từ từ cứng lại: "Cho nên, mình cũng sẽ không lưu lại cho anh ấy đường lui."
Quý Minh Phi cười khổ: "Cậu phải thật sự hoàn toàn để xuống, đó là tốt nhất."
Ngừng lại một chút, hắn lại nói: "Thật ra thì, mình thấy, Tiêu Chiến này cũng tốt, mặc dù.."
Advertisement
"Bọn mình chỉ là giao dịch." Vương Nhất Bác chậm rãi nói, ngừng lại một chút, anh lại ngước nhìn Quý Minh Phi. "Mình nhớ, Tiêu Chiến cũng không phải loại hình cậu thích."
Quý Minh Phi cười nói: "Mặc dù mình luôn không có hứng thú với nam nhân, hơn nữa lại là loại người ngoan ngoãn, nhưng Tiêu Chiến đó, dáng người và gương mặt quả thực không tệ."
"Minh Phi!" Vương Nhất Bác trầm giọng cắt đứt lời của Quý Minh Phi.
"OK, OK, vợ bạn thì không thể đùa giỡn đúng không? Mình không nói là được."Quý Minh Phi vội vàng dừng lại, nhìn sắc mặt Vương Nhất Bác trầm xuống, trong lòng cũng đang cười trộm: Rõ ràng là đang quan tâm, lại còn không tự biết. Về phần cuối cùng giữa hai người có phải là giao dịch hay không, anh trai Tiêu Chiến, phải chờ anh thế nào rồi!
Lúc Vương Nhất Bác về đến nhà, Tiêu Chiến cũng vừa làm xong cơm.
"Đã về rồi?" Tiêu Chiến nghiêng đầu thăm dò phòng khách một chút. "Tới đây bưng các món ăn giúp tôi!" Mặc dù anh có biện pháp đưa lên bàn ăn, nhưng đối với người tán tật như anh mà nói, thật sự là quá lao lực, cho nên vừa nghe tiếng Vương Nhất Bác trở về, anh lập tức hất tay đẩy nhiệm vụ lên người Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác tới đó bưng thức ăn lên bàn, lại vì chuẩn bị một bữa cơm ngon cho hai người, cậu còn đưa đũa muỗng lên.
Tiêu Chiến ngoan ngoãn ngồi hưởng thụ sự phục vụ của Vương Nhất Bác, vẫn không quên dặn dò cậu: "Sau khi ăn xong nhớ rửa bát!"
Thấy vẻ mặt cậu không tính là thích, Tiêu Chiến nhất thời trừng mắt. "Tôi là người tàn tật, cậu muốn để tôi rửa bát sao? Huống hồ cơm còn do tôi nấu." Nếu cậu không phải là kim chủ của tôi, tôi mới không thèm khom lưng quỳ gối nấu cơm cho cậu!
Rốt cuộc Vương Nhất Bác cũng đáp ứng: "Được."
Lúc này Tiêu Chiến mới hài lòng, thấy Vương Nhất Bác bắt đầu ăn cá, lập tức theo dõi cậu.
Vương Nhất Bác hiểu ý, thật lòng đáp: "Mùi vị không tệ."
Tiêu Chiến hả hê, cũng gắp một miếng bỏ vào miệng mình.
Một lát sau, sắc mặt Tiêu Chiến cứng đờ.
Vương Nhất Bác thấy không đúng, để đũa xuống: "Sao vậy?"
Tiêu Chiến: "Xương cá... mắc..."
Vương Nhất Bác: "..."
Mặc dù im lặng, nhưng Vương Nhất Bác cũng giúp một phen, vì đối diện với một nhân nhi bị mắc xương cá đến mức nước mắt lưng tròng thật sự là...
Vương Nhất Bác nén cười, hỏi: "Xong chưa?"
Tiêu Chiến thở dài một hơi, đưa tay lau vài giọt nước mắt: "A, cuối cùng cũng xuống! Thật là muốn mạng người!"
Vương Nhất Bác nói: "Còn muốn ăn con cá này không?"
Cổ Tiêu Chiến co rụt lại, khoát tay lia lịa: "Không ăn không ăn, không phải cậu vừa nói ăn được sao, cho cậu ăn hết đó!"
Cơm nước xong, Vương Nhất Bác tự động vào bếp rửa bát, Tiêu Chiến thì lại đang nằm trên sô pha ôm bụng rên rỉ.
Chết tiệt, đều do anh làm cơm quá ngon, hại anh ăn nhiều như vậy! Mặc dù anh cũng biết ăn cơm tốt nhất phải no đến tám phần, nhưng nơi này của anh không chịu nổi, no bụng đồng nghĩa với căng cứng, chờ đến lúc anh cảm thấy no bụng thì đã no đến mười phần rồi!
Tiêu Chiến vừa vuốt ve cái bụng vừa không có hơi sức kêu: " Nhất Bác!" Kêu nhiều lần như vậy, cuối cùng anh cũng có thể kêu trôi chảy được rồi.
Vương Nhất Bác rửa bát xong lau tay chạy ra ngoài: "Sao vậy?"
"Lát nữa chúng ta ra ngoài tản bộ đi!" Ông đây cũng bị giam trong nhà một ngày rồi!
Vương Nhất Bác gật đầu: "Tiêu cơm một chút cũng tốt."
Chờ Tiêu Chiến thay quần áo xong, Vương Nhất Bác ôm anh đến xe lăn, sau đó đây ra cửa.
Trong tháng máy, Tiêu Chiến đột nhiên nhớ đến, lập tức ngửa đầu ra phía sau: "Đúng rồi, lát nữa về nhà cậu ngàn vạn lần đừng quên đưa tôi chìa khóa nhà!"
Vương Nhất Bác hỏi lại anh: "Anhmuốn đi đâu?"
Tiêu Chiến: "Đi dạo trong chung cư là được rồi."
Cách cửa trước của bọn họ không xa là vườn hoa chung cư, bên trong có ao nước và núi giả, kiến trúc không tệ. Lúc này đã gần tối, không ít gia đình trong chung cư ra ngoài tản bộ, rất nhiều trẻ con chạy tới chạy lui vui đùa, hết sức náo nhiệt.
Vương Nhất Bác không thích cảnh tượng náo nhiệt như vậy, Tiêu Chiến lại rất vui vẻ, Từ sau khi sống lại, anh hoặc là nằm trong bệnh viện, hoặc là bị giam trong nhà, hiện tại cuối cùng cũng có thể hít thở bầu không khí mới mẻ, tất nhiên vô cùng vui vẻ.
Vương Nhất Bác cũng nhìn ra, vì vậy cậu ngừng bước.
Hai người bọn họ, người đàn ông đẩy xe lăn anh tuấn cao lớn, nam nhân ngồi trên xe đẹp động lòng người, còn ngồi trên xe lăn, tất nhiên khiến mọi người chú ý. Chỉ một lát sau đã có một người ra nhiệt tình ân cần hỏi thăm: "Chân cháu bị thương sao?
Tiêu Chiến vui vẻ gật đầu: "Vâng ạ, bị gãy chân."
Ông già đó lập tức nói với Vương Nhất Bác đang đứng sau lưng: "Hầm nhiều canh xương cách thủy cho cậu ấy, như vậy sẽ nhanh tốt hơn!"
Vương Nhất Bác sờ tóc Tiêu Chiến, "vâng" một tiếng.
Tiêu Chiến quay đầu nhìn cậu, thấy ánh mắt cậu cưng chiều nhìn mình, đầu tiên là khẽ run rẩy, sau đó đột nhiên hiểu ra: Đúng rồi, đang ở trước mặt người ngoài, trong bản giao dịch, bọn họ phải giả vờ yêu thương nhau!
Vương Nhất Bác nhập vai cũng nhanh thật đó, nhưng vợ anh thì phải làm sao đây? Tiêu Chiến cắn môi suy nghĩ một chút, suy nghĩ người mới cưới mới nên có trạng thái ngượng ngùng: "Cậu ấy, rất tốt."
Sau lưng Vương Nhất Bác không dễ phát hiện cũng run rẩy.
Có đứa bé chạy tới, giữ lấy xe lăn của Tiêu Chiến, tò mò nhìn anh.
Tiêu Chiến vui vẻ, nhìn đứa bé được khoảng hai ba tuổi này, nhịn một chút, rốt cuộc nhịn không được véo khuôn mặt béo mập mập của nó một cái. Nhỏ bé, chạm vào thật mềm mại, quả nhiên là một đứa nhỏ dễ thương!
Không ngờ đứa bé lập tức chu cái miệng nhỏ nhắn, nhíu mày, mở miệng kêu lên: "Mẹ, véo con! Anh trai này véo má con!"
Tiêu Chiến lập tức rụt tay. Chết tiệt, thật xui xẻo, ông đây chơi với nhóc con mà cũng bị tóm!
Mẹ đứa nhóc chạy tới, ôm lấy cậu nhóc, ngược lại cười với hai người, sau đó dịu dàng nói với đứa bé: "Anh trai là thích con mới véo má con! Vì anh trai đây cũng muốn sinh một đứa con đáng yêu như con cho chú này đó!"
Chết tiệt, lúc nào thì ông đây muốn sinh cho Vương Nhất Bác một đứa nhóc! Ông đây chỉ đơn thuần muốn véo má tên nhóc nhà ngươi mà thôi! Hơn nữa tại sao tên họ Vương là chú, còn ông đây lại là anh trai!
Rõ ràng nhắm mắt cũng biết anh hơn cậu tuổi !
Trong lòng Tiêu Chiến lệ rơi đầy, thúc giục Vương Nhất Bác nhanh chóng chạy trốn.
Rời khỏi nơi nhiều người đi đến bên một hồ nước yên tĩnh, Tiêu Chiến ra lệnh cho Vương Nhất Bác: "Ngừng!" Sau đó tự mình đẩy xe lăn dọc theo được đi bộ.
Vương Nhất Bác ngồi lên chiếc ghế gỗ bên hồ nhìn anh.
Tiêu Chiến tản bộ mệt mỏi, lập tức tới bên cạnh Vương Nhất Bác. Giờ phút này tâm tình anh rất tốt, lập tức thuận miệng tán gẫu với Vương Nhất Bác. "Công ty của cậu không tăng ca sao?" Hỏi xong lại đột nhiên nhớ ra, người này là tổng giám đốc công ty, làm thêm giờ hay không tất nhiên là do cậu ta định đoạt, câu hỏi của mình thật ngu ngốc!
Lại nghe Vương Nhất Bác trả lời: "Xem tình hình mà tính toán." Ngừng lại một chút, cậu lại hỏi. "Ở nhà một mình rất chán sao?"
Khóe miệng Tiêu Chiến giật giật, ỉu xìu nói: "Vẫn tốt." Thật ra thì rất chán đó đại ca à!
Vương Nhất Bác không nói gì nữa, nhưng Tiêu Chiến không biết, thời gian sau đó, trước kia tối chủ nhật thỉnh thoảng làm thêm giờ, tổng giám đốc Vương khó khi đúng giờ lại tan sở, khiến cho trong lòng trợ lý và thư ký vô cùng cảm kích phu nhân tổng giám đốc của bọn họ.
Tiêu Chiến miễn cưỡng nằm trên ghế nhìn ra hồ, đột nhiên vui mừng kêu lên: "Cá! Rất nhiều cá!"
Vương Nhất Bác quay đầu nhìn lại, thì ra là một đám cá cảnh hồng hồng trắng trắng.
Tiêu Chiến thở dài nói: "Chung cư hạng sang quả nhiên không giống nhau, đến cả trong hồ cá cũng béo hơn nhiều..."
Vương Nhất Bác nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn của Tiêu Chiến, vẻ mặt không tự chủ được trở nên dịu dàng hơn.
Lại nghe người bên cạnh nói tiếp: "Không biết hấp ăn ngon hay kho tàu ăn ngon hơn?"
Vương Nhất Bác: "..."
Advertisement
Dante's Immortality
Dante doesnt know where he came from and is ostracized as a demon because of his appearance. However he has hope, a gift from the Goddess could be his key to freedom. Every year any boy or girl who reaches the age of 14 can receive the blessing of the Goddess and the Status. The Status allows them to freely manipulate the world essence around them and be strengthened through it (yeah, its a status screen). Pretty much the rest of the synopsis is the prologue, please read it and tell me what you think. I tagged some of the elements i plan to implement in the story, so check there. Also i left gore, profanity, and traumatising content in because i plan on going a little dark at times in the story let me know what you guys think on that. Im a big reader but this is the first thing that ive written (may suck) go easy on me and give me all the critique you can. cover is some fanart for devil may cry. I couldnt track down original creator (just a bunch of repost) but if the author is out there, message me if you want me to take it down or give credit
8 207Anathum: Quest for the End
As you wake up with no memories of your past, you are thrown into a world that defies all logic, will you be bested like all the others? Or will you... Anathum is a massive universe that is governed by a mysterious System, within this world, Damien must grow stronger in order to uncover the true purpose of the game everyone is forced to play. - I've always wanted to create a litrpg since I first started reading them a few years ago and today I decided what the hell, any feedback is graciously welcomed. I will try to do daily updates (I feel that if I put that into writing I will be forced to do it!)
8 186Aethernea
[Best Fantasy Story Winner at Wattpad Fiction Awards 2016] ? Adventure ? Mystery ? Humor ? Romance ? Systematic, almost scientific Magic ? Strategy in Fights ? Character Development Gallery | Wikia | Official Site | Patreon | Facebook | Twitter ————————————————————————————————————- Summary ————————————————————————————————————- In a world where everyone can use magic, where treasure hunters, alchemists, and warlocks are common professions, and where mage duels are the most popular form of entertainment, Kiel is a "non-mage" - a person who doesn't have the aptitude to use magic on regular basis - until he meets Elaru - a spell breaker of mysterious origin, wielder of the fabled 'Aethernea of Sight' - eyes that can see magic, who claims she can give him the power to become the greatest mage world of Halnea has ever seen. Coerced into binding his soul to hers, Kiel finds himself pulled into a web of secrets, where one wrong step could end in his untimely demise. Who, or what is Elaru Wayvin really? What is her relation to the ruling 15 noble mage families? What is the source of The Ink - a mysterious plague spreading through the continent? What is the Aetherneal bond between them and what has it turned them into? What is the truth behind gods and divine magic? Why has the third race of Halnea - the Ascended, mysteriously disappeared, and what is the connection between the remaining two races? In the search for truth, Kiel and Elaru enroll at the most prestigious University of Magic. Yet, between awkward social events, falling in love, thrilling competitions, blood curling battles, irritating peers, and damnable love rivals, there is little time for studying. And as if avoiding sinister plots from all sides wasn't difficult enough, their new detestable mentor takes them on a voyage into the uncharted forbidden zone filled with unspeakable secrets, ancient riddles, man-eating monsters, and deadly traps. A quest that just might end up changing the fate of the entire world. ————————————————————————————————————- What do readers say about it? ————————————————————————————————————- "Aethernea is my absolute favorite read on wattpad, I love it as much as I love Harry Potter and The Mortal Instruments. You have such an amazing way to make the words flow and unbelievable descriptions. Unique characters and a great story line. All the small clues and mystery in the humor and fantasy just makes the book perfect in my opinion. I read all chapters in two days! Less than 48 hours even! I'm REALLY looking forward to the next update, the world of Aethernea is so deep and well thought out, it's beautiful and magical. God I can't believe how creative you are, so many small details with so many families and stories everywhere. Purely fantastical, I admire you." - astro-logical from Wattpad "I love love love Aethernea so much! It is amazing how you created this new world with different creatures, magics, looks, illnesses, and evil! I was blown away by your explanation of the Mana pools and how to weave magic! Simply stunning really! You are one of my favorite authors and Wattpad and I am so glad I stumbled upon Aethernea because it is worth all of my time reading!" - Adriana_V_Blade from Wattpad "I absolutely am loving Aethernea so far. I am certain you belong in the ranks among J.K. Rowling, Rick Riordan, Suzane Collinings, and many more great and wonderful authors. You opened up a whole new world for me, which only a few great authors have accomplished. While it's true I am pulled into each and every book, few are able to capture me to the point of inescapability. Though, somehow, you have managed this feat. I thank you for this and more! You are a wonderful author and can't wait for more to come!" - daughterofpercabeth7 from Wattpad "WOW! just caught Aethernea in gravity tales! Just when I was getting tired of most xianxia novels this appears and completely blows my mind! I really like the depth and the humorous touch you give the characters and it seems you have the storyline well thought out since you are always hinting about things in the past and the future. It has been such an enjoyable experience that I couldn't stop reading, finishing it in just one day and laughing my way through most of the episodes. But what keeps me so excited for what's coming is the magic system and the professions of the world you are creating.The magic mechanics have such a huge potential! They are simple but at the same time they open so many possibilities. Even though we still only understand the basics of transmutation and augmentation, I expect them to enable fights where there is need of quick thinking and skill, and not just brainless overpower of every opponent. In a way this makes me reminiscent about The Mistborn Series by Brandon Sanderson, which are one of my favorite series ever. The thing that sets Mistborn apart from any other series is that the mechanics are so well thought out that they could be used to create a super cool triple A video game and I cannot help but hope Aethernea reaches the same level or even surpass it. I really think it has that potential. Really hope this series gets the attention it deserves. As for me, Thursdays and Sundays just got a whole more exciting! =)" - AlexMLion "Your writing is fantastic and riveting, the chapters and character flow so smooth, and it captivates the reader with the many twist and turns that tricks one mind into thinking this is about to happen, when suddenly the exact opposite happens. You truly are in inspirational writer with a brilliant mind that can see and put words into chapters and into this one truly awesome book. Thank you!" - AshleyStaar from Wattpad "I loved this story, such detailed description and accurate words, both Kiel and Elaru completely caught my attention, your writing style is just beautiful and the plot is astounding and it's just the first episode! This kind of fantasy stories are my favourite, it has a lot of magic in it, rivalry and sense of humour." - BlackWhiteD from Wattpad
8 73Immortal Desire
As a pureblood vampire, Fleur is truly eternal. She cannot age. She cannot die. Nothing can kill her; she will exist so long as Ether exists in the world.At first, she had thought it was a blessing. And after the one she loved died saving her, she had thought her immortality was a chance to make things right again by protecting his family. But as life after life, her very presence leads to the ruin of all that she loves, she has learned her lesson. She is a monster. And the love of a monster is a curse.But although she swore never to love again, sometimes fate cannot be controlled. As the years pass, so does her hunger grow. She must search for a way to sate her hunger or cure her vampirism—or risk degenerating completely into a mindless monster. So when she learns of a secret expedition of heretics out to find Ladvin's Vault—said to hold the legendary Panacea—she doesn't hesitate to join.Yet, she never expected herself to become drawn to one of her mortal companions, something she had sworn to herself to never allow. Will the beating of her eternally-stopped heart a blessing or a curse? And with companions that have deadly secrets of their own, and the Order at their heels, will they be able to find and snatch the Panacea? ...And who will be the one who gains it?—Prince Adrian seemed to be blessed with everything anyone can dream for. An Emperor for his father, natural talent, and even Adriel’s Blessing of divine power. But fate has played a trick on him just a year his coronation, for he was struck by a mysterious illness incurable by even the best mages. He was dying, before he had a chance to use his talent to fulfill his dreams. But even though everyone tells him it is hopeless, he refuses to just sit back and wait for his death. Even if it means abandoning everything he had and betraying everything he had stood for, he would do anything—anything—to find a cure and live.But as he leaves behind everything he had known to chase legends and cavort with the heretics he had once despised, he becomes drawn to one of his companions—as well as competitors. But will this new love be his salvation? Or will it be his ruin?
8 184(OUAT) Regina Mills/ Evil Queen x Reader Oneshots/Imagines/Scenarios
I decided to write some oneshots, scenarios and imagines about my favorite character from Once Upon A Time: Regina Mills. I might add some other favorite OUAT characters in here if I want to. Any photos, gifs or songs mentioned in this belong to their rightful owners. Please don't write anything mean, rude or hurtful in the comments.I hope that all of you will enjoy this.
8 274Ragna
This is a story of a space explorer reincarnated as a 4 year old kid in a world where magic exists as Ragna Windsor.
8 232