《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》10
Advertisement
Sáng ngày hôm sau, rửa mặt xong, Tiêu Chiến ngoan ngoãn đi tới phòng khách chờ.
Quả nhiên, không được bao lâu, sau khi chạy thể dục buổi sáng xong, Vương Nhất Bác đã mang đồ ăn sáng trở lại.
Ăn xong, Tiêu Chiến buồn chán mở ti vi. Mở mười kênh, cũng không thấy có gì hay, cho đến khi chuyển tới kênh thể dục, đúng lúc kênh này đang phát một trận bóng đá, cuối cùng Tiêu Chiến cũng có chút hứng thú.
Mặc dù không phải truyền hình trực tiếp nhưng Tiêu Chiến đang rất nhàm chán nên vẫn xem say sưa. Mắt thấy cầu thủ mình thích đá vào một quả, Tiêu Chiến không khỏi hưng phấn nhảy khỏi ghế: "Đẹp! Mario, làm tốt lắm!"
Vương Nhất Bác đang muốn vào thư phòng, nghe được âm thanh của Tiêu Chiến, không khỏi dừng lại nhìn ti vi: "Anh thích xem đá bóng?"
"Dĩ nhiên thích..." Lời còn chưa dứt, Tiêu Chiến bỗng nhiên dừng lại, mẹ nó! Chẳng lẽ em trai Tiêu trước kia không thích bóng đá sao ? Vương Nhất Bác hỏi kì lạ như vậy đáp án là không đi, vậy bây giờ nên đáp như nào mới để cậu không sinh nghi đây ?
Thời khắc nguy cấp, trí khôn của Tiêu Chiến được phát huy: "Tôi nói, tôi rất thích những cầu thủ bóng đá đẹp trai!"
"Hả?" Vương Nhất Bác hỏi. "Vậy anh thích người nào nhất?"
Tiêu Chiến không chút chậm trễ. "Đương nhiên là Mario Balotelli!"
Vương Nhất Bác im lăng một lát, nói: "Thì ra anh thích loại có tướng mạo đàn ông."
Lúc này Tiêu Chiến mới nhớ mình vừa nói thích xem bóng đá là vì muốn nhìn trai đẹp, đảo mắt nhìn màn hình ti vi một chút, thần tượng của anh nhìn giống như một con tinh tinh, Tiêu Chiến nhất thời im lặng.
Lại nghe Vương Nhất Bác nói: "Biểu hiện của Balotelli tại World Cup cũng không tệ."
Hai mắt Tiêu Chiến sáng lên: "Cậu cũng thích anh ta?"
Advertisement
Vương Nhất Bác mỉm cười: "Em thích kỹ thuật đá bóng của anh ta."
Tiêu Chiến nghĩ, thì ra Vương Nhất Bác cũng không phải là tên mặt than như vẻ ngoài, người này căn bản là một hoàng đế độc miệng!
Nhưng vừa nghĩ tới chuyện Vương Nhất Bác cũng thích thần tượng của mình, Tiêu Chiến đã cảm thấy Vương Nhất Bác trong mắt mình, hình như lại thuận mắt hơn một chút.
Vì vậy Tiêu Chiến rộng rãi vỗ ngực: "Buổi trưa tôi nấu cơm!"
Vương Nhất Bác chần chờ: "Nhưng chân của anh..."
Tiêu Chiến: "Không sao, không phải là có xe lăn sao?"
Vương Nhất Bác muốn nói lại thôi.
Tiêu Chiến vô cùng thoải mái nói: "Cứ quyết định như vậy đi!"
Bữa trưa, Tiêu Chiến sung sướng chạy đến thư phòng gọi Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác vẫn đang cầm một cuốn sách nước ngoài như cũ.
Tiêu Chiến tiến tới: "Lại đọc cái gì vậy."
Vương Nhất Bác khép sách lại: "Là tiếng Tây Ban Nha."
Tiêu Chiến thẹn quá hóa giận: "... Rốt cuộc cậu biết bao nhiêu thứ tiếng vậy hả?"
Vương Nhất Bác: "Tiếng Trung, Tiếng Anh, Tiếng Pháp, Tiếng Tây Ban Nha, Tiếng nhật thì chỉ biết một ít câu xã giao."
Tiêu Chiến: "..."
Nhưng người thua không thua trận, vì vậy Tiêu Chiến suy nghĩ một chút, bĩu môi nói: "Biết năm loại ngôn ngữ thì có gì đáng nói? Tôi cũng có thể nói năm thứ tiếng!"
Vương Nhất Bác kinh ngạc nhìn anh.
Tiêu Chiến hả hê nói: "Tiếng Anh, Tiếng Phổ Thông, Tiếng Thiên Tân, Tiếng Đông Bắc, Tiếng Nhật cũng hiểu sơ sơ! Cái gì mà 'ngừng lại đi', 'nhanh hơn nữa', 'đừng mà' tuyệt đối không thành vấn đề!"
Vương Nhất Bác: "..."
Ra khỏi thư phòng, đi về phía phòng ăn, Vương Nhất Bác đột nhiên hỏi: "Anh có thể nói được tiếng Thiên Tân và tiếng Đông Bắc?"
Tiêu Chiến nhất thời toát mồ hôi lạnh. Chết tiệt! Lúc nãy lỡ lời, anh nhớ mang máng, hình như em trai Tiêu là chàng trai Giang Nam?
Advertisement
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, Tiêu Chiến nhắm mắt quay đầu lại: "Sao vậy, rất ly kỳ? Nhân dân cả nước đều nói tiếng Thiên Tân và tiếng Đông Bắc có được hay không?"
"Hả?"
Tiêu Chiến lập tức nói bằng tiếng Thiên Tân: "Một chục cây trúc như vậy,cái khác tôi không khen, cái tôi khen là món ăn truyền thống Bánh bao cẩu bất lý của họ! Cái món Bánh bao cẩu bất lý này, rốt cuộc là ngon ở chỗ nào? Da nó rất mỏng nhưng nhân bánh lại lớn, được gói trong 18 lớp bánh, giống như một đóa hoa vậy!
Sau đó là tiếng đại phương Đông Bắc: "Cậu kém tôi những hai tuổi, tôi tổng kết rồi, cuộc đời con người rất ngắn ngủi, đôi khi giống như một giấc ngủ vậy, nhắm mắt lại, mở mắt ra, một ngày trôi qua, còn khi nhắm mắt lại, không mở mắt ra nữa, một đời trôi qua, chết...
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến ngẩng mắt: "Thế nào?"
Vương Nhất Bác: "... Quả thật là đa tài đa nghệ."
Tiêu Chiến lập tức thoải mái: "Ăn cơm ăn cơm!"
Thấy bữa trưa trên bàn, Vương Nhất Bác lại lần nữa ngẩn người.
Trên mặt bàn, gà xé cay, thịt bò thăn xào ớt xanh, gạch cua đậu hũ, thịt viên đông qua, ba món mặn một món canh, tuy chỉ là những món ăn gia đình đơn giản, lại sắc hương đầy đủ, mê hoặc động lòng người.
Vương Nhất Bác kinh ngạc: "Đều là anh làm?"
"Đương nhiên!" Tiêu Chiến hả hê. "Sao nào?"
Vương Nhất Bác thật lòng đáp: "Rất cao cấp."
Tiêu Chiến vội nhét một đôi đũa vào tay cậu, nhiệt tình gắp cho cậu: "Mau nếm thử đi!"
Vương Nhất Bác từ từ thưởng thức, giương mắt nhìn thấy đôi mắt tràn ngập mong chờ, mỉm cười nói: "Mùi vị cũng rất được."
Tiêu Chiến hết sức hài lòng, cười híp mắt ngồi xuống, thầm nghĩ Vương Nhất Bác ơi Vương Nhất Bác, cuối cùng tôi cũng có chỗ lợi hại hơn cậu!
Thì ra ba của Tiêu Chiến là một đầu bếp, Tiêu Chiến cũng có tố chất, từ nhỏ đã biết nấu ăn, nhất là sau khi tốt nghiệp đại học phải đi tìm việc, một mình sống bên ngoài, còn không có bạn gái, vì vậy tài nấu nướng càng được cải thiện, trong cuộc sống sinh hoạt tàn khốc thôi thúc, anh đành phải từ một tên trạch nam biến thành một người nấu ăn ngon.
Tiêu Chiến lơ đãng hỏi: "Tài nấu nướng trước kia của tôi thế nào?"
Vương Nhất Bác: "Tài nấu nướng trước kia của anh cũng không tồi." Ngừng lại một chút. "Nhưng bây giờ thì tốt hơn."
Trên mặt Tiêu Chiến chỉ mỉm cười, kì thực thì đã mở cờ trong bụng.
Vậy mà sau một khắc, trái tim anh lạnh run: Một người mất trí nhớ, tài nấu nướng lại tiến bộ, hình như không đúng! Nhất định phải tìm lý do!
Vì vậy Tiêu Chiến vội vàng kiếm cớ. "Ha ha, vì trước kia tôi không thích cậu, cho nên làm món ăn mới không ngon như vậy!" Ngày trước, cậu là tình địch chết tiệt của tôi, tôi sao có thể nấu ăn cho cậu, cho nên ngày hôm qua cậu chỉ có thể ăn mì ăn liền; hôm nay, xem như cậu tinh mắt, có thể khiến chúng ta có chung thần tượng, cho nên tôi mới thấy cậu thuận mắt hơn một chút, hừ!
Vương Nhất Bác ngẩn ra, từ từ nói: "Ý anh là, bây giờ anh thích em rồi hả?"
Tiêu Chiến vừa đưa một ngụm canh đến bên miệng, nghe vậy 'phì' một tiếng, phun hết tất cả ra ngoài.
Bát cơm trước mặt và trên bàn đều là nước.
Vương Nhất Bác: "..."
Advertisement
Noob Superhero
I’m the kind of guy who gets into trouble a lot, but it’s not always my fault. Joining the superheroes was my chance of proving I'm not a screw-up. Unfortunately, I screwed that up. Now I'm the most junior member of the worst team of heroes, the outcasts, the superheroes the public don't want to see. We're given the most dangerous missions because nobody cares if we die. But I'm going to get out of this team. I'm going to be a real superhero, the famous kind. Just watch me. Now complete!
8 143Awakened; Dungeon Tales
For decades now, strange places inhabited with monsters have been appearing across the globe. People call them dungeons and those who enter them delvers. For years, delvers explored and conquered, becoming beacons of hope—idols in a world wracked by war. Nowadays, thousands of youths each year undergo the Awakening ritual, foregoing their mundane life in favor of a more magical one. Marco is one such youth. He has a cushy life and a good family that wishes only what is best for him. He isn’t satisfied, however—he wants more. What exactly, he doesn’t know. He only knows that inside the confines of what is considered normal, he won’t find it. I update twice a week, on Tuesday and on Saturday. P.s. Before you start reading, I would like to say a few words. For starters, I never thought I would one day publish something on this website, and I want to thank all the other authors who inspired me to do so. I would also like to thank whoever spends their time to read my novel—it means a lot. So, thank you. Finally, I think it is imperative I warn you. I’m not a native English speaker: English is not my first language. If you see mistakes, feel free to point them out. I will correct them as soon as I have the time to do so. Cover: It was done by Ioannis Ioannidis. It can be found for free on Pixabay. Should the author ask, I will remove it immediately.
8 183Against the Heaven's Will
Synopsis: Many worlds, realms, and universes no longer bathe in the light of the will. The darkness has corrupted them. The champion of the spark, a mere child is the only one capable of changing the fate of all living beings. As a wielder of the spark, the heavens did not tolerate him. Many heart-wrenching events befell the child from the moment he was born, even the death of his beloved. The heavens were truly unmerciful to him. This child’s name is Chen Gudan, and this is his story of love, betrayal, and revenge as he traverses his world and many others to resurrect his beloved, while juggling the fate of all... "If the heavens prevent me from resurrecting her, I will go against its will!" Notice 1: I took a bit time away from this novel to build a webpage for it. Starting from today (June 14, 2021), I will try to update every week with a new chapter (as I have finished the site). The cover is from: https://commons.wikimedia.org/wiki/File:Fire_in_darkness_-_LOHDI.JPG No copyright infringement was intended from the use of this cover. If the original owner of the picture wants me to take it down, please message me and I will do so, as quickly as possible. Notice 2: This is my first novel, it would be great if you guys can give me feedback (in the form of comments) as it progresses, especially in the first few chapters. I am planning to make this novel at least a few hundred chapters long. Otherwise, thank you for reading my novel. Notice 3: This is my plan for this book: Chapter 1 to 6 are the backstory of the main character before and when he was born. Chapter 7 to 12 are the main character's early years. Chapter 12 and beyond is when the story starts.
8 95Manan ff: rab ne bana di jodi ✔
Highest rank #1 in happily ever afterWhat happens when destiny plays a crucial role in making "us"...He was sorted but she was a mess. If calmness defined him than impulsiveness defined her... Paths crossed, fates intertwined them and they ended up finding thier missing pieces in eachother. Poles apart they were but destiny tied them together with a thread called marriage....Peep in to experience a cute yet different arrange marriage saga...
8 135Bandit don't start as Bandits
You always read zombie stories with the dumb zombies or special types of zombies. The easy bash in the heads and the need for a swarm of them to kill a survivor. Well, I wanted to try a different style of zombies. Showcasing the brilliance of us gamers that other stories downplay. Of course sneak a little revenge in the Starbucks clerk that messed up my order. But welcome to the new world of zombies. The new order of fighting for your life.. also please give me feedback.. first draft.. do wish to prefect the art as much as possible.
8 178Writer's Room: Nicole Knight
Welcome to your source for all the inside information about my characters, books, and everything that it takes to make their stories come to life! Ever have questions about how characters were created or why they make certain choices? Wonder about the writing process and what goes into a story? You'll find all of that plus more in this blog-style journal!
8 159