《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》09
Advertisement
Vương Nhất Bác đưa Tiêu Chiến đến một tiệm mẫu tóc cực kì sang trọng, vừa bước vào đã được quản lý ở đây tiếp đón một cách khoa trương nhất.
Cậu đẩy anh cho bọn họ rồi đi vào phòng chờ uống nước.
Rất lâu, mất khoảng hơn 2 tiếng vừa nhuộm vừa cắt, còn tạo mẫu nữa. Tiêu Chiến lúc đó nếu không phải nể đây là thân thể của em trai họ Tiêu kia thì nhất định nói cắt 3 phân luôn rồi.
Quả thật, gương mặt đẹp đẽ của em trai Tiêu quá hoàn mỹ đến nỗi kiểu tóc nào cũng hợp . Lúc đầu nhìn thấy anh còn ngẩn ra một chút huống chi Vương Nhất Bác, cậu ta nhìn anh chằm chằm sau đó hé môi ra khen ngợi.
Tiêu Chiến cúi đầu xem xét, ừm, tóc được cắt ngắn hẳn đi rồi, anh chỉ bừa một kiểu tóc thời thượng vốn dĩ sẽ đau mắt lắm cơ ai ngờ trình độ cắt ở đây rất cao, cuối cùng thành quả không thể phủ nhận là rất đẹp ..
Tiêu Chiến cười gượng hai tiếng, tiện tay vuốt hai cái.
Vương Nhất Bác đưa tay qua, vuốt tóc trên đầu giúp anh.
Động tác này của cậu rất tự nhiên, Tiêu Chiến cũng không để ý, chỉ oán thán: "Tóc dài thật phiền toái, thật sự muốn cạo hết toàn bộ, như vậy còn tiết kiệm được tiền dầu gội."
Chuyển mắt, anh mới phát hiện Vương Nhất Bác đang mím môi cười.
Thì ra Vương mặt than biết cười! Tiêu Chiến yên lặng kinh ngạc, trừng mắt: "Cậu cười cái gì?"
Vương Nhất Bác nói: "Em cho rằng anh rất thích để tóc dài, nhưng mà tóc ngắn có vẻ hợp hơn."
Về nhà Tiêu Chiến trực tiếp chạy vào phòng.
Sau một giấc ngủ trưa, tỉnh dậy, Tiêu Chiến cảm thấy tinh thần rất sảng khoái. Anh cầm điện thoại di động lên nhìn, đã bốn giờ hơn.
Tiêu Chiến đi tới phòng khách,Vương Nhất Bác đang đứng phơi nắng bên ban công, hình như cậu ta vừa nói chuyện điện thoại xong.
Tiêu Chiến ngồi lên ghế sofa, đặt chân lên khay trà trước mặt, sau đó nhìn chằm chằm Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác quay lại, nhìn thấy anh, cũng đi về phía sofa. "Vừa mới dậy sao?"
Tiêu Chiến ngẩn ra: "Sao cậu biết?
Tiêu Chiến ho hai tiếng, hắng giọng, sau đó nói: "Ông xã, tôi đói rồi."
Giọng nói của em trai Tiêu vốn dễ nghe, mềm mại một chút không khỏi mang theo một chút yếu đuối, lại thêm Tiêu Chiến cố ý cộng thêm giọng nói uất ức vô tội, nó tự nhiên trở thành một loại vũ khí, Vương Nhất Bác có bị đánh bại hay không Tiêu Chiến không biết, nhưng Tiêu Chiến lại bị giọng nói của chính mình giết rồi.
Advertisement
Quả nhiên, Vương Nhất Bác cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, nghe thấy lời của Tiêu Chiến, vẻ mặt trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
"Gần đây anh rất nhanh đói bụng nhỉ."
Tiêu Chiến: "..." Họ Vương, cậu nói vòng vèo như vậy cũng chỉ muốn nói tôi là heo, đừng cho rằng tôi nghe không hiểu!"
Tiêu Chiến bực mình nói: "Tôi còn đang phải nuôi thân thể, đương nhiên phải ăn nhiều!" Nhìn chằm chằm vào Vương Nhất Bác, Tiêu Chiếnnói tiếp. "Cơm tối, tôi không muốn mua bên ngoài!"
"Vậy..."
"Cũng không ăn mì ăn liền!"Vương Nhất Bác bất đắc dĩ nhìn anh.
Tiêu Chiến nói: "Cho dù chúng ta không phải vợ chồng chân chính, nhưng dù sao cũng coi như hai người ở chung nhà, hiện tại tôi tàn tật rồi, có phải cậu nên làm cho tôi những món ăn bổ dưỡng, để tôi có thể bồi bổ cho tốt?"
Vương Nhất Bác im lặng một hồi: "... Tài nấu nướng của em không tốt."
Tiêu Chiến nhiệt tình nói: "Không sao... tôi tin tưởng cậu... cậu xem, cậu có thể làm tổng giám đốc, sao có thể có chuyện không biết nấu cơm!" Hừ hừ, họ Vương, tôi sẽ không cho cậu cơ hội chạy trốn! Tên tình địch chết tiệt mang bộ dạng khúm núm nấu cơn cho mình ăn, suy nghĩ một chút, đó là cảm giác sung sướng cỡ nào!
Thấy Vương Nhất Bác không nói,Tiêu Chiến vội vàng cầm điện thoại di động lên: "Nếu không muốn đi siêu thị, trực tiếp gọi điện thoại cho siêu thị là được rồi, cần gì, bọn họ có thể giao hàng tận nơi!"
Vương Nhất Bác vẫn trầm ngâm không nói.
Tiêu Chiến nhanh chóng nhớ lại hình ảnh tiểu mỹ thụ trong phim tình cảm, sau đó dằn lòng, nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo Vương Nhất Bác, chu miệng, ngưỡng mặt lên, nháy mắt nhìn về phía Vương Nhất Bác:
"Ông xã..." Hai chữ rung động đến tâm can, cửu khúc thập bát loan.
Vương Nhất Bác "xì" cười một tiếng.
Tiêu Chiến ngẩn ra, đây là phản ứng gì vậy? Ông đây bỏ công như vậy, biểu diễn kinh điển như vậy, lúc này không phải nên nói ông đây muốn gì sẽ làm cái đó sao, nhân tiện đưa cho ông đây mật mã tài khoản ngân hàng sao!
Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của anh, Vương Nhất Bác đưa tay sờ sờ đầu anh, mỉm cười nói: "Được."
Tiêu Chiến nghĩ, tên Vương Nhất Bác này, cười thật là TMD.... vừa bỉ ổi lại dâm đãng! Chết Tiêu Chiến cũng không thừa nhận, khi cười, khuôn tên mặt than trước mặt giãn ra, nhìn rất đẹp mắt!
Advertisement
Nhận được sự đồng ý của Vương Nhất Bác, tâm tình của Tiêu Chiến rất tốt, hai chân gác lên bàn uống nước ngồi trong phòng khách xem tivi, ngay cả kênh nông nghiệp, dạy về cách chăn heo cũng xem một cách say sưa.
Vương Nhất Bác cầm một xấp giấy ra ngoài, tùy ý nhìn tivi, sau đó lại kinh ngạc nhìn anh đang lười biếng nằm trên ghế sopha.
Tiêu Chiến lập tức chú ý đến: "Sao vậy?"
Vương Nhất Bác nói: "Chỉ là em không nghĩ đến anh sẽ thích xem loại chương trình này."
Tiêu Chiến cảm thấy người đàn trước mắt đang khinh bỉ phẩm vị của mình, nhất thời mất hứng: "Loại chương trình này thì thế nào? Không chăn heo thì cậu làm sao có thịt heo để ăn?"
Vương Nhất Bác gật đầu một cái: "Anh nói đúng, cho nên mới nói chăn nuôi heo rất quan trọng." Nói xong lại đi về phía phòng bếp.
Tiêu Chiến trước còn chưa kịp phản ứng, lại xem chương trình một lúc lâu đột nhiên phục hồi tinh thần lại, người này lại đang xỏ xiên mình là heo?
Có thể nhẫn nại nhưng khôn thể nhẫn nhục! Tiêu Chiến đùng đùng tức giận nhảy về phía phòng bếp.
Kết quả nhìn thấy xấp giấy trong tay Vương Nhất Bác, anh tò mò: "Cậu, đó là cái gì?"
Vương Nhất Bác: "In công thức nấu ăn."
Tiêu Chiến lập tức vui vẻ: "Xem ra cậu đã chuẩn bị đầy đủ hết!"
Vương Nhất Bác: "Anh về tiếp tục xem chương trình chăn nuôi heo của anh đi."
Con mắt Tiêu Chiến lóe sáng: "Ai! Vậy tôi trở về, cậu từ từ làm!" Nói xong,Tiêu Chiến lại vui vẻ nhảy trở về.
Sau lưng, Vương Nhất Bácnhìn theo bóng lưng vui sướng của anh, khóe miệng không tự chủ được mỉm cười.
Sau hơn một giờ, thức ăn được đặt lên bàn.
Tiêu Chiến tự động ngồi xuống cạnh bàn ăn, quan sát thành quả của Vương Nhất Bác.
Một đĩa trứng cà chua, một đĩa ớt xanh xào thịt, còn có một bát canh xương hầm củ từ. Nhìn qua, vẻ ngoài rất đẹp mắt.
Tiêu Chiến thất vọng bĩu môi.
Vương Nhất Bác chuyển đũa đến trên tay anh: "Sao vậy?"
Không tìm được cơ hội để đả kích anh cho nên mất hứng!
Tiêu Chiến cười gượng: "Không có gì!" Anh chỉ có thể ấm ức đưa chiếc đũa về phía mâm thức ăn.
Gắp một miếng trứng cà chua để vào trong miệng, Tiêu Chiến lập tức lấy lại được tinh thần.
"Món trứng cà chua này....cậu để bao nhiêu muối?"
Vương Nhất Bác sửng sốt: "Không bỏ muối, chủ yếu là bỏ đường, chẳng lẽ...."
Tiêu Chiến hả hê: "Có vẻ cậu nhìn nhầm muối thành đường rồi."
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến đưa đũa về phía đĩa ớt xào thịt, sau đó khuôn mặt nhíu lại.
Vương Nhất Bác yên lặng nhìn anh.
Tiêu Chiến vui vẻ nói: "Ớt xanh có chút sống."
Vương Nhất Bác im lặng, bưng bát canh hầm lên uống.
Tiêu Chiến kinh ngạc: "Cậu làm sao vậy?"
Vương Nhất Bác bình tĩnh nói: "Canh này, tốt nhất anh đừng uống."
Tiêu Chiến nói thầm trong lòng: Cơ hội để chê cười cậu tốt như vậy, sao tôi có thể bỏ qua! Vì vậy Tiêu Chiến đoạt lấy chén canh, lưu loát cầm muỗng lên uống một ngụm.
Sau đó ngậm một ngụm canh trong miệng, nuốt cũng không được, nhả cũng không xong.
Cuối cùng khó khăn nuốt xuống, Tiêu Chiến hỏi: "Cậu lại nhầm đường thành muối để vào trong sao?"
Vương Nhất Bác im lặng gật đầu.
Tiêu Chiến vui vẻ. Anh thích nhất là cái gì? Đó là có thể đả kích được tên tình địch đáng chết Vương Nhất Bác! Tiêu Chiến anh thích nhất là cái gì? Đó chính là nhìn khuôn mặt bị đả kích của tên tình địch đáng chết Vương Nhất Bác!
Vương Nhất Bác, cậu là một tên nhà giàu cao giáo đẹp trai, cậu hai mươi bảy tuổi đã làm tổng giám đốc thì sao, dạo này, đàn ông không biết nấu cơm không phải là người đàn ông tốt!
Vì cuối cùng cũng tìm được nhược điểm của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến hưng phấn không thôi, vui vẻ ra mặt.
Vương Nhất Bác nhìn thấy Tiêu Chiến uống xong canh, bộ dạng vui vẻ, không khỏi kinh ngạc: "Anh vui cái gì?"
"Hả?" Tiêu Chiến phục hồi tinh thần lại, thấy Vương Nhất Bác đang nhìn mình, anh không tự nhiên cũng không dám nói suy nghĩ trong lòng mình, vì vậy không suy nghĩ tùy tiện tìm một lý do: "Tôi cảm thấy canh như vậy, uống cũng rất ngon."
Vương Nhất Bác lại lần nữa im lặng, sau đó đẩy canh tới trước mặt Tiêu Chiến: "Anh đã thích, vậy tất cả đều cho anh uống."
Tiêu Chiến: "........"
Vương Nhất Bác đứng lên: "Em gọi điện thoại mua đồ ăn bên ngoài."
Tiêu Chiến vội ngăn cản cậu: "Không cần không cần! Dù sao cũng đã làm, vậy thì chấp nhận ăn đi, nếu không sẽ rất lãng phí!"
Đợi Vương Nhất Bác cất điện thoại ngồi xuống, Tiêu Chiến vội nhiệt tình gắp thức ăn cho cậu ta: "Nấu cơm là cực khổ nhất, cậu nhất định phải ăn nhiều một chút.
Advertisement
Master of Untold Daos
Follow Chen Ming as he accepts disciples, establishes a sect, and fights his way in a world that deems him a cannon fodder. He goes against any common sense using his wits and novel knowhow to finish missions and arm himself against his cruel fate.
8 868Ultra: The School for Young Assassins
When Chief Executives of the top secret agency "Ultra" get ordered to "prejudicially retire" the classified program for training child assassins to do the government's dirty work worldwide, they naturally comply by destroying the secluded Ultra Training Facility and terminating every last student, instructor, and staff member -- right down to cooks and janitors. But what will "Ultra" do about the rogue teacher and the six young assassins who managed to get away? BATTLE ROYALE-esque. Dark and violent.
8 74Sort of Forgotten
Waking from a prison that held her for 1500 years, Sariah was obviously ready to stretch her legs. Emerging into a world with little to no magic and no idea as to where all of the pieces of her physcial body are located, she begins her hunt. Vengance, death, destruction and war are in the future for all of the realms involved in her imprisonment. She must move quickly to outrun her quickly fading memories and her enemies powers growing. Her escape has began the return of magic, both good and bad. While her captors are the enemies she has in her sights, something darker and older than Sariah has awoken, and hates her beyond any and all logic.
8 73Played Out
College is a time to grow while being wild and free. Still living reckless comes with consequences. It's all a part of life's cruel game. The question still remains: who will win and who will lose. Both Pharaoh and Essence have the highest to lose.
8 83Three Months
"You can build me up, you can tear me downYou can try but I'm unbreakableYou can do your best, but I'll stand the testYou'll find that I'm unshakeableWhen the fire's burntWhen the wind has blownWhen the water's dried, you'll still find stoneMy heart of stone"AN: Contains Dimigi
8 177Railgun Online, Book 5. Alicization Running
Mikoto, Sinon and Kirito have been living in the Underworld for 2 years now. Both Kirito and Mikoto, along with Eugeo, have become Elite Sword Masters each with their own Valet. Kirito has obtained his sword from the Gigas Cedar, the Night Sky Sword, while Mikoto has obtained the River Spirit Sword and dual wields it along with her Master Sword. Sinon in the meantime, has joined the Archery Corps. When Mikoto's Valet, Stella, discovers a dark secret that nearly costs her life, Mikoto and Sinon decide to head out to investigate..In the process they discover an entire armada of Viros swarming out of a strange portal near the goblin territories. Meanwhile, in the real world, Accelerator and Asuna find themselves in a massive battle against the forces of God's Right Seat and secret forces from the Japanese Government, all of whom seem to be interested in Kazuto, Mikoto, and Shino..And even stranger still, a dark figure seeks to find the Brain Burst Program, and develop something with it..The world of Railgun Online is becoming larger still, and there's no telling where it might lead
8 166