《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》08
Advertisement
Hôm sau là chủ nhật.
Vì đây là buổi tối đầu tiên anh không ngủ muộn, nên Tiêu Chiến rời giường sớm hơn những ngày khác không ít. Nhưng ra ngoài mới phát hiện, Vương Nhất Bác đã không còn ở nhà.
Chẳng lẽ người này đến công ty làm thêm giờ?
Tiêu Chiến đang âm thầm suy đoán, đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó lập tức nhìn thấy Vương Nhất Bác một thân mặc đồ thể thao đi vào.
Tiêu Chiến vuốt mái tóc, hơi không tự nhiên chào hỏi cậu: "Cậu đi chạy bộ về rồi hả?"
Vương Nhất Bác 'ừ' một tiếng, đặt chiếc túi trong tay lên bàn, sau đó quay đầu nói với Tiêu Chiến: "Ăn sáng."
A? Tiêu Chiến nhảy qua, mở túi ra xem xét, hình như rất phong phú.
Họ Vương coi như có lòng. Tiêu Chiến rất vừa ý.
Hai người ngồi xuống, bắt đầu ăn bữa sáng. Ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào, bày ra một mảnh ánh sáng dịu dàng.
Hai người ăn đồ của mình, cũng không nói lời nào. Tiêu Chiến cũng không phản đối, về phần Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cảm thấy, người này trời sinh mặt than, trời sinh tính ít nói.
Kết quả lại là Vương Nhất Bác mở miệng trước: "Chân còn đau không?"
"Hả?" Tiêu Chiến sửng sốt. "Đã không còn đau rồi."
Vương Nhất Bác nói: "Em nói chân phải."
"Chân phải?" Tiêu Chiến ngẩn ngơ, lúc này mới phản ứng được, cậu ta hỏi chuyện mình ngã vào tối qua, lập tức thả lỏng nói: "Vậy thì càng không sao, cũng không ngã mạnh lắm, vậy coi là cái gì?"
Vương Nhất Bác: "Nhưng bây giờ anh chỉ còn một chân lành lặn, ngã không lịch sự gì cả."
Tiêu Chiến: "..."
Tiêu Chiến không nói tiếng nào càn quét bữa sáng, anh thỏa mãn xoa bụng, giương mắt nhìn về phía Vương Nhất Bác, đối phương còn chưa ăn xong. Tiêu Chiến lười biếng dựa người vào ghế quan sát người đối diện. Khoan hay nói, tướng ăn của Vương Nhất Bác rất nhã nhặn, cái này phải nói như thế nào nhỉ? Đúng rồi, ưu nhã, người này ăn có phong cách rất ưu nhã, rất đẹp mắt... mới là lạ! Chết tiệt, chỉ là bữa ăn sáng mà thôi, Vương Nhất Bác, cậu có cần phải mệt như vậy không, giống như đang ngồi trong nhà hàng Tây ăn bít tết!
Advertisement
Trong lòng, Tiêu Chiến lặng lẽ khinh bỉ Vương Nhất Bác một phen, mở miệng nói: " Nhất Bác, tôi có vấn đề muốn hỏi cậu."
Vương Nhất Bác giương mắt nhìn về phía anh: "Anh nói đi."
Tiêu Chiến trịnh trọng nói: "Buổi trưa tôi ăn gì?"
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến: "Ăn đồ mua ở bên ngoài?"
Vương Nhất Bác: "Anh không thích?"
Tiêu Chiến: "Đồ ăn bên ngoài tốt bằng đồ mình làm?"
"Cũng đúng." Vương Nhất Bác gật đầu, nhìn anh từ tốn nói: "Em cũng không thích ăn bên ngoài, trước kia, đều là anh nấu cơm."
Tiêu Chiến: "..."
Kết quả cuối cùng là, Tiêu Chiến đáp cơm trưa do anh phụ trách.
Vì anh cảm thấy, nếu trước kia Tiêu Chiến cũng nấu cơm, anh cũng không thể quá tầm thường tránh việc bị lộ.
Vừa ăn xong bữa sáng, anh gọi điện thoại cho siêu thị của chung cư, mua một ít nguyên liệu nấu ăn, nhờ siêu thị giao hàng tận nơi.
Bữa trưa, Tiêu Chiến đẩy cửa thư phòng.
Trong thư phòng, Vương Nhất Bác đang đọc sách ngẩng đầu lên nhìn anh.
Tiêu Chiến nhìn quyển sách trên tay cậu ta, không phải tiếng Trung, vì vậy thuận miệng nói: "A, cậu đang đọc sách tiếng Anh!"
Vương Nhất Bác tự nhiên khép cuốn sách lại: "Sách tiếng Pháp."
Tiêu Chiến: "..."
Vương Nhất Bác đứng dậy: "Đi ăn cơm sao?"
Tiêu Chiến gật đầu: "Ừ, đi ăn cơm thôi."
Hai người một trước một sau đi đến phòng ăn. Vậy mà khi nhìn thấy bữa trưa trên bàn, Vương Nhất Bác không khỏi cứng đờ.
Chỉ thấy trên bàn ăn lớn là hai bát mì thịt bò ngâm lớn của Khang sư phụ.
Tiêu Chiến nói: "Nhanh ăn đi, cũng mềm rồi." Thấy Vương Nhất Bác vẫn không nhúc nhích như cũ, anh còn bổ sung: "Cái này là món ăn kinh điển mà toàn nhân dân Trung Quốc đều thích!"
Vương Nhất Bác: "..."
Cuối cùng Vương Nhất Bác vẫn ngồi xuống, từng miếng từng miếng ăn hết món ăn kinh điển.
Tiêu Chiến hết sức hài lòng, tâm tình khá hơn một chút, sau khi ăn cơm tối, anh cũng không lập tức trở về phòng của mình, mà ngồi trong phòng khách lôi kéo Vương Nhất Bác nói chuyện.
Advertisement
Tiêu Chiến hỏi Vương Nhất Bác: "Cậu có biết chuyện gì về nhà tôi không?"
Vương Nhất Bác: "Em chỉ biết gia đình anh là gia đình đơn thân, anh là do mẹ anh nuôi lớn."
Không trách được chàng trai này lại tình nguyện kết hôn giả để đổi tiền cho mẹ chữa bệnh, tình thân vốn khó bỏ, huống chi mẹ cậu ấy còn một mình nuôi cậu ấy từ nhỏ đến lớn. Có lẽ mấy năm nay, mẹ Tiêu cũng nhất định không dễ dàng gì, mà bây giờ, mình lại đoạt thân thể con trai bà ấy, cũng nên thực hiện một phần hiếu thuận thay cậu ấy mới đúng. Tiêu Chiến âm thầm hạ quyết tâm.
"Vậy, bây giờ mẹ tôi đang ở một mình? Không ai chăm sóc bà ấy?"
Vương Nhất Bác suy nghĩ một chút nói: "Hình như là do một mình chú anh chăm sóc."
"Chú?" Tiêu Chiến nghi ngờ. "Cậu chắc chắn chứ? Không phải cậu hay dì?"
Vương Nhất Bác nói: "Anh từng nói, người chú này rất có thể trở thành dượng anh."
Tiêu Chiến ngẩn ra, lại cảm thấy nhẹ nhõm. Như vậy cũng tốt, dù sao bệnh này của mẹ Tiêu cũng không nhẹ, phải có người bên cạnh chăm sóc, anh có lòng muốn hiếu thuận với bà ấy thay em trai Tiêu, nhưng thực tế mà nói, mẹ Tiêu đối với anh, dù sao cũng chỉ là một người xa lạ, muốn anh chăm sóc bà ấy cẩn thận tỉ mỉ như ba mẹ mình e là không được, bây giờ có thể có người thích hợp ở bên cạnh chăm sóc bà ấy, đó là việc không gì tốt hơn.
Anh tìm điện thoại của Tiêu Chiến trong ngăn kéo. Lục danh bạ, rất dễ dàng tìm thấy số điện thoại được đặt tên 'mẹ'. Xây dựng tâm lí trong lòng một phen, Tiêu Chiến nhấn số điện thoại của mẹ Tiêu.
"Alo, Chiến Chiến đó à!" Giọng nói của đối phương thật dịu dàng, nhưng là... là nam.
Tiêu Chiến đoán, người này chắc là dượng mình rồi. Nhưng trước kia em trai Tiêu thường gọi ông ấy như thế nào? Hiện tại anh không thể nào lấy cớ mình 'mất trí nhớ', nói chuyện này cho mẹ Tiêu, dù sao, lão nhân gia cũng mang bệnh nặng trong người, sẽ không chịu được kích thích.
Tròng mắt Tiêu Chiến xoay tròn, cái khó ló cái khôn, có ý nhẹ giọng nói: "Ông là ai?"
"Chú là chú Lý đây!" Đối phương cười ha ha. "Không nghe rõ sao?"
"A, là chú Lý, đúng là cháu không nghe rõ." Khóe miệng Tiêu Chiến giương lên. "Di động của cháu nghe không tốt lắm."
Bên kia, giọng nói của chú Lý rất dịu dàng. "Cũng khó trách con nghe không rõ, hai ngày gần đây chú bị cảm, giọng hơi khàn một chút."
"Bị cảm? Uống thuốc chưa? Chú Lý phải chú ý thân thể!"
Chú Lý hiển nhiên rất vui vẻ: "Không có chuyện gì lớn, chỉ ho khan một chút, uống thuốc rồi, cũng sắp khỏe. Thân thể của chú Lý con còn không biết! Khỏe lắm! Chiến Chiến, con cũng đừng lo lắng?"
"Vâng." Tiêu Chiến khéo léo trả lời, hỏi: "Chú Lý, mẹ con đâu?"
"Mẹ con đến nhà dì Hạ, hiện tại để chú ra ngoài kia gọi bà ấy..."
"Ai, đừng đừng đừng!" Tiêu Chiến cười hai tiếng. "Không cần vậy đâu, con cũng không có gì, chỉ muốn hỏi chút thân thể mẹ con dạo này thế nào."
"Tốt vô cùng, bà ấy vẫn luôn đi trị liệu hóa học! Hơn nữa, còn phải làm phiền Tiểu Bác! Nếu không phải là Tiểu Bác, chúng ta làm sao có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy, cho nên mẹ con nói bà ấy có phúc, con trai bà tìm cho bà một người con rể tốt!"
Nghe chú Lý trong điện thoại khen ngợi Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến có chút bực mình, thầm nghĩ lão nhân gia nào biết, người con rể tốt này của người chỉ là hàng giả!
Cuối cùng, chú Lý tha thiết nói: "Chiến Chiến, có thời gian thì đưa Tiểu Bác cũng về nhà một chuyện? Mẹ con rất nhớ con!"
Tiêu Chiến không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt gật đầu: "Vâng, có thời gian chúng con sẽ về đó."
Vừa tắt điện thoại đã nghe thấy tiếng gõ cửa, Tiêu Chiến mở cửa lại thấy Vương Nhất Bác một thân âu phục đứng đó.
" Thay quần áo, em đưa anh đi cắt tóc "
Advertisement
The Warrior
The Warrior was a legendary man who possessed all four God-given gifts and fought in the great battle that brought peace for many generations. That was the story Indenuel’s mother told him when it got too hard to hide his gifts. No one else had all four God-given gifts anymore, and being different was a sin in his village. However, after his mother’s death, a visiting High Elder of the church told him the Warrior wasn't a mythical person of history. He was a man prophesied to come save the people of Santollia now. Someone who grew up in such humble conditions that even though everyone in Santollia knew the Prophecy of the Warrior, the man himself would not know it. Indenuel had been discovered! Now Indenuel must grapple with strengthening his four God-given gifts, learning to navigate the highest social class, and train for a battle he is not prepared to fight while a question plagues his mind. His mother knew the prophecy of the Warrior. Why did she lie to him? *Updates every Monday, Wednesday, and Friday
8 268The Lord of Staves
"Where do we go when we die?" "To Drasil, of course!" You all know the story by now. Protagonist dies and gets sent to another fantasy world with video game mechanics and proceeds to either stomp everyone at the get-go due to how strong he already is, or ascend to god-hood at blinding speed because he got some kind of ability that enable him to advance faster than everyone else. This isn't a story about that. In fact, our protagonist doesn't even have combat abilities! Follow his story as he fend himself off against entire nations as a mere craftsman. ---------- Old Synopsis ---------- Follow the adventures of a young(?) man, who after dying from being run over by a train, finds himself reincarnated into a world of magic, mystical creatures and the all too familiar game mechanics. Unfortunately for him, he will have to make do with the class randomly chosen for him.
8 130The Sun of the Desert
Welcome to the Sun of the Desert, the last stop before entering the depth of the Nasir Desert. You can find anything you need, food, alcohol, a lover of the night. In need of some mercenaries, info or custom weapon? Look no further! Meet Al Suha. She is the boss, she’s short-tempered and loves alcohol and money. May the goddess take pity on the soul who will call her Al Suha instead of Sun. They may find themselves in the Underworld together with the one who called her flat-chested. May their souls rest in peace!Sun believes in the rising moon and falling sun. She believes in the ever-changing desert. She believes in the gold in her pocket and the hand in her hair at night.She will help you as long as you have enough money… or if you fit her taste.
8 70A Hidden Secret(Cancelled)
A boy on his revenge journey with the diagnosis of Neurotransmitters Switch Disorder. Version 1: Sets up the characters that will be the main focus. Version 2: Sets up the beginning mindsets of the main focused characters. Version 3: Sets up the character in-depth to explain why the characters are this way. (This will be longer than all the other Versions.) Version 4: Sets up the proper storyline. Version 5: Continues the proper storyline. Version 6: The Beginning Of The Cold Age. (1:This a reboot of the Cold Heart story which I discontinued on.) (2:This story is split into VERSIONS, not VOLUMES, I do my kind of things and VERSIONS are mainly which had parts of the stories be more explained and more focused on.)
8 119Harry Potter: Dimensional Wizard
Edward was reincarnated into the world of Harry Potter, an act which excites him giving the fact that this was one of his favorite books. So, he embarks on the path of wizardry in the hope of discovering the way it works, the laws or theories that govern it; he wanted to find its essence. He tries to find the answer to questions like What is the soul. Why can wizards use magic, while muggles cannot? Do bloodlines truly exist? And if so, what use is it to wizards? Could it be the reason that some wizards are born with exceptional talents like Parselmouth or Metamorphmagus? When Edward finally uncovers the answers to these questions he pondered on, he suddenly thought to himself: "Since the world of Harry Potter is real, what about all the other anime, movies, games, and books that I read from my past life? And if they are indeed real, how I can I get there?" This story is an Infinite Stream novel where the mc travels through different anime and movie worlds acquiring various magical abilities and knowledge to become a supreme wizard that stands on the top of countless dimensions and universes. Warnings: The MC will spend a great deal of time in the Harry Potter World before going to other worlds.I have not decided whether the [Curse Child] is canon or not. I do not care what JK Rowling said. This is a pseudo-science explanation of magic, so take it with a grain of salt. I am an amateur writer with not-so-good grammar, so any constructive criticism is appreciated. This is a wish-fulfillment and Gary Stu-type novel so read at your convenience. If this is not your kind of thing, then move along and do not complain about it later. Although this fanfic will be a Harem, the mc will not have a thousand women. Most likely, I will write so that he has a certain relationship with some female characters, then he will leave her in her own universe. Only a few will follow him in his journey. Also, a few men will be in his group. THIS IS NOT A YAOI. Disclaimer: All the characters--except the one created by me--belong to JK Rowling.
8 88102Remember the Rules
Uriel doesn't know where she is. Or who she is.All she remembers is her name and two yellow eyes with a deep voice. All she has is a dagger and a small brown notebook with rules about weird things. Things called "Dreamshade" and places called "Neverland." All she knows is that she should follow the rules, or she will get hurt.Rule #1: Try to avoid people, especially people named Peter Pan.Disclaimer: I do NOT own Once Upon a Time or any characters IN Once Upon a Time. All rights go to their rightful owners. ALSO: I will not be sticking closely, if at all, to the plotline of the show, just because.... I can't. I just can't. It's too amazing to change. This work is completely MINE.~Emma
8 64