《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》08
Advertisement
Hôm sau là chủ nhật.
Vì đây là buổi tối đầu tiên anh không ngủ muộn, nên Tiêu Chiến rời giường sớm hơn những ngày khác không ít. Nhưng ra ngoài mới phát hiện, Vương Nhất Bác đã không còn ở nhà.
Chẳng lẽ người này đến công ty làm thêm giờ?
Tiêu Chiến đang âm thầm suy đoán, đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó lập tức nhìn thấy Vương Nhất Bác một thân mặc đồ thể thao đi vào.
Tiêu Chiến vuốt mái tóc, hơi không tự nhiên chào hỏi cậu: "Cậu đi chạy bộ về rồi hả?"
Vương Nhất Bác 'ừ' một tiếng, đặt chiếc túi trong tay lên bàn, sau đó quay đầu nói với Tiêu Chiến: "Ăn sáng."
A? Tiêu Chiến nhảy qua, mở túi ra xem xét, hình như rất phong phú.
Họ Vương coi như có lòng. Tiêu Chiến rất vừa ý.
Hai người ngồi xuống, bắt đầu ăn bữa sáng. Ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào, bày ra một mảnh ánh sáng dịu dàng.
Hai người ăn đồ của mình, cũng không nói lời nào. Tiêu Chiến cũng không phản đối, về phần Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cảm thấy, người này trời sinh mặt than, trời sinh tính ít nói.
Kết quả lại là Vương Nhất Bác mở miệng trước: "Chân còn đau không?"
"Hả?" Tiêu Chiến sửng sốt. "Đã không còn đau rồi."
Vương Nhất Bác nói: "Em nói chân phải."
"Chân phải?" Tiêu Chiến ngẩn ngơ, lúc này mới phản ứng được, cậu ta hỏi chuyện mình ngã vào tối qua, lập tức thả lỏng nói: "Vậy thì càng không sao, cũng không ngã mạnh lắm, vậy coi là cái gì?"
Vương Nhất Bác: "Nhưng bây giờ anh chỉ còn một chân lành lặn, ngã không lịch sự gì cả."
Tiêu Chiến: "..."
Tiêu Chiến không nói tiếng nào càn quét bữa sáng, anh thỏa mãn xoa bụng, giương mắt nhìn về phía Vương Nhất Bác, đối phương còn chưa ăn xong. Tiêu Chiến lười biếng dựa người vào ghế quan sát người đối diện. Khoan hay nói, tướng ăn của Vương Nhất Bác rất nhã nhặn, cái này phải nói như thế nào nhỉ? Đúng rồi, ưu nhã, người này ăn có phong cách rất ưu nhã, rất đẹp mắt... mới là lạ! Chết tiệt, chỉ là bữa ăn sáng mà thôi, Vương Nhất Bác, cậu có cần phải mệt như vậy không, giống như đang ngồi trong nhà hàng Tây ăn bít tết!
Advertisement
Trong lòng, Tiêu Chiến lặng lẽ khinh bỉ Vương Nhất Bác một phen, mở miệng nói: " Nhất Bác, tôi có vấn đề muốn hỏi cậu."
Vương Nhất Bác giương mắt nhìn về phía anh: "Anh nói đi."
Tiêu Chiến trịnh trọng nói: "Buổi trưa tôi ăn gì?"
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến: "Ăn đồ mua ở bên ngoài?"
Vương Nhất Bác: "Anh không thích?"
Tiêu Chiến: "Đồ ăn bên ngoài tốt bằng đồ mình làm?"
"Cũng đúng." Vương Nhất Bác gật đầu, nhìn anh từ tốn nói: "Em cũng không thích ăn bên ngoài, trước kia, đều là anh nấu cơm."
Tiêu Chiến: "..."
Kết quả cuối cùng là, Tiêu Chiến đáp cơm trưa do anh phụ trách.
Vì anh cảm thấy, nếu trước kia Tiêu Chiến cũng nấu cơm, anh cũng không thể quá tầm thường tránh việc bị lộ.
Vừa ăn xong bữa sáng, anh gọi điện thoại cho siêu thị của chung cư, mua một ít nguyên liệu nấu ăn, nhờ siêu thị giao hàng tận nơi.
Bữa trưa, Tiêu Chiến đẩy cửa thư phòng.
Trong thư phòng, Vương Nhất Bác đang đọc sách ngẩng đầu lên nhìn anh.
Tiêu Chiến nhìn quyển sách trên tay cậu ta, không phải tiếng Trung, vì vậy thuận miệng nói: "A, cậu đang đọc sách tiếng Anh!"
Vương Nhất Bác tự nhiên khép cuốn sách lại: "Sách tiếng Pháp."
Tiêu Chiến: "..."
Vương Nhất Bác đứng dậy: "Đi ăn cơm sao?"
Tiêu Chiến gật đầu: "Ừ, đi ăn cơm thôi."
Hai người một trước một sau đi đến phòng ăn. Vậy mà khi nhìn thấy bữa trưa trên bàn, Vương Nhất Bác không khỏi cứng đờ.
Chỉ thấy trên bàn ăn lớn là hai bát mì thịt bò ngâm lớn của Khang sư phụ.
Tiêu Chiến nói: "Nhanh ăn đi, cũng mềm rồi." Thấy Vương Nhất Bác vẫn không nhúc nhích như cũ, anh còn bổ sung: "Cái này là món ăn kinh điển mà toàn nhân dân Trung Quốc đều thích!"
Vương Nhất Bác: "..."
Cuối cùng Vương Nhất Bác vẫn ngồi xuống, từng miếng từng miếng ăn hết món ăn kinh điển.
Tiêu Chiến hết sức hài lòng, tâm tình khá hơn một chút, sau khi ăn cơm tối, anh cũng không lập tức trở về phòng của mình, mà ngồi trong phòng khách lôi kéo Vương Nhất Bác nói chuyện.
Advertisement
Tiêu Chiến hỏi Vương Nhất Bác: "Cậu có biết chuyện gì về nhà tôi không?"
Vương Nhất Bác: "Em chỉ biết gia đình anh là gia đình đơn thân, anh là do mẹ anh nuôi lớn."
Không trách được chàng trai này lại tình nguyện kết hôn giả để đổi tiền cho mẹ chữa bệnh, tình thân vốn khó bỏ, huống chi mẹ cậu ấy còn một mình nuôi cậu ấy từ nhỏ đến lớn. Có lẽ mấy năm nay, mẹ Tiêu cũng nhất định không dễ dàng gì, mà bây giờ, mình lại đoạt thân thể con trai bà ấy, cũng nên thực hiện một phần hiếu thuận thay cậu ấy mới đúng. Tiêu Chiến âm thầm hạ quyết tâm.
"Vậy, bây giờ mẹ tôi đang ở một mình? Không ai chăm sóc bà ấy?"
Vương Nhất Bác suy nghĩ một chút nói: "Hình như là do một mình chú anh chăm sóc."
"Chú?" Tiêu Chiến nghi ngờ. "Cậu chắc chắn chứ? Không phải cậu hay dì?"
Vương Nhất Bác nói: "Anh từng nói, người chú này rất có thể trở thành dượng anh."
Tiêu Chiến ngẩn ra, lại cảm thấy nhẹ nhõm. Như vậy cũng tốt, dù sao bệnh này của mẹ Tiêu cũng không nhẹ, phải có người bên cạnh chăm sóc, anh có lòng muốn hiếu thuận với bà ấy thay em trai Tiêu, nhưng thực tế mà nói, mẹ Tiêu đối với anh, dù sao cũng chỉ là một người xa lạ, muốn anh chăm sóc bà ấy cẩn thận tỉ mỉ như ba mẹ mình e là không được, bây giờ có thể có người thích hợp ở bên cạnh chăm sóc bà ấy, đó là việc không gì tốt hơn.
Anh tìm điện thoại của Tiêu Chiến trong ngăn kéo. Lục danh bạ, rất dễ dàng tìm thấy số điện thoại được đặt tên 'mẹ'. Xây dựng tâm lí trong lòng một phen, Tiêu Chiến nhấn số điện thoại của mẹ Tiêu.
"Alo, Chiến Chiến đó à!" Giọng nói của đối phương thật dịu dàng, nhưng là... là nam.
Tiêu Chiến đoán, người này chắc là dượng mình rồi. Nhưng trước kia em trai Tiêu thường gọi ông ấy như thế nào? Hiện tại anh không thể nào lấy cớ mình 'mất trí nhớ', nói chuyện này cho mẹ Tiêu, dù sao, lão nhân gia cũng mang bệnh nặng trong người, sẽ không chịu được kích thích.
Tròng mắt Tiêu Chiến xoay tròn, cái khó ló cái khôn, có ý nhẹ giọng nói: "Ông là ai?"
"Chú là chú Lý đây!" Đối phương cười ha ha. "Không nghe rõ sao?"
"A, là chú Lý, đúng là cháu không nghe rõ." Khóe miệng Tiêu Chiến giương lên. "Di động của cháu nghe không tốt lắm."
Bên kia, giọng nói của chú Lý rất dịu dàng. "Cũng khó trách con nghe không rõ, hai ngày gần đây chú bị cảm, giọng hơi khàn một chút."
"Bị cảm? Uống thuốc chưa? Chú Lý phải chú ý thân thể!"
Chú Lý hiển nhiên rất vui vẻ: "Không có chuyện gì lớn, chỉ ho khan một chút, uống thuốc rồi, cũng sắp khỏe. Thân thể của chú Lý con còn không biết! Khỏe lắm! Chiến Chiến, con cũng đừng lo lắng?"
"Vâng." Tiêu Chiến khéo léo trả lời, hỏi: "Chú Lý, mẹ con đâu?"
"Mẹ con đến nhà dì Hạ, hiện tại để chú ra ngoài kia gọi bà ấy..."
"Ai, đừng đừng đừng!" Tiêu Chiến cười hai tiếng. "Không cần vậy đâu, con cũng không có gì, chỉ muốn hỏi chút thân thể mẹ con dạo này thế nào."
"Tốt vô cùng, bà ấy vẫn luôn đi trị liệu hóa học! Hơn nữa, còn phải làm phiền Tiểu Bác! Nếu không phải là Tiểu Bác, chúng ta làm sao có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy, cho nên mẹ con nói bà ấy có phúc, con trai bà tìm cho bà một người con rể tốt!"
Nghe chú Lý trong điện thoại khen ngợi Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến có chút bực mình, thầm nghĩ lão nhân gia nào biết, người con rể tốt này của người chỉ là hàng giả!
Cuối cùng, chú Lý tha thiết nói: "Chiến Chiến, có thời gian thì đưa Tiểu Bác cũng về nhà một chuyện? Mẹ con rất nhớ con!"
Tiêu Chiến không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt gật đầu: "Vâng, có thời gian chúng con sẽ về đó."
Vừa tắt điện thoại đã nghe thấy tiếng gõ cửa, Tiêu Chiến mở cửa lại thấy Vương Nhất Bác một thân âu phục đứng đó.
" Thay quần áo, em đưa anh đi cắt tóc "
Advertisement
-
Child of Nightmares
You can't master fear. You can only embrace it and hope you're strong enough to finish what you started before it destroys you. Vi has always dreamed about being summoned to a fantasy world, where she can fulfill her dreams of heroism and adventure and escape her boring, depressing, real life. But if there's one thing true about Vi, it's that her dreams are dark, terrible, and never what they seem. Since she was a child, she's been the victim of chronic nightmares that seem to defy all reason. Her mind is clouded by an almost sentient darkness, seeking her weaknesses and exploiting them for its malevolent ends. For ten years, the only thing standing between her and insanity has been her own iron will. But iron corrodes, and Vi knows she can't hold on much longer. Now her dreams have come true. She finds herself in a world of magic, monsters, and legendary heroes. But Vi is no hero. She's a teenage nerd with no real skills, and surviving in this strange new land is no easy task. She will need to grow and adapt, conquer impossible odds, and stand face to face with terrifying monsters. One thing is certain: Vi's struggles will change her. But will she change into the woman she hopes she can be, or the one she fears she's becoming? <><><><> Cover by NinjaSmashingOnions
8 97 -
Schneiders Guide, or How To Kill Your Princess
Anyone got a dog that can sniff royalty? Asking for a friend.
8 153 -
Awaken A Rose Caldwell Story
Why can’t Rose sleep?You couldn’t either if you had the recurring dreams that the young Sister Rose endures.Her quest to quell these nightmares compelled her to become a nun, but her order offers no solution.After contact with an ancient relic, Rose’s dreams visit her when she is awake. As she searches for answers she finds that her dreams are tied to a dark secret in her home town and comes face to face with a secret society tied to the lost continent of Atlantis.The teenager who will one day be known as the White Witch of London seeks only to hold on to her sanity, as she uncovers what is behind her dreams and the town of Chester’s dark history.
8 100 -
Origin of the Best Void Magician
There were five students walking on the way to their own homes. Yet while walking they were flashed with blinding light and a magic cirlces surrounds them, lead them to another world. Is this the what so called Isekai? Being summoned as hero, all five of them first to check their [Skill], ablessing from the goddess. And one of them, Kagerou Ibuki was granted [Void Magic]. But whats this? They gave him a scorned expressions towards him. What? [Void Magic] is useless? Due to that, he was kicked out of the castle. How he will survive with the so called useless [Skill]?
8 170 -
Trapped |August Alsina|
Trapped
8 113 -
Spy's & Mafia's Pt 2.
Kennedy and Mattia try their best to make Spy's and Mafia's allowed to be,see and join with each other again,so that they can live their love life with their family
8 80