《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》08
Advertisement
Hôm sau là chủ nhật.
Vì đây là buổi tối đầu tiên anh không ngủ muộn, nên Tiêu Chiến rời giường sớm hơn những ngày khác không ít. Nhưng ra ngoài mới phát hiện, Vương Nhất Bác đã không còn ở nhà.
Chẳng lẽ người này đến công ty làm thêm giờ?
Tiêu Chiến đang âm thầm suy đoán, đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, sau đó lập tức nhìn thấy Vương Nhất Bác một thân mặc đồ thể thao đi vào.
Tiêu Chiến vuốt mái tóc, hơi không tự nhiên chào hỏi cậu: "Cậu đi chạy bộ về rồi hả?"
Vương Nhất Bác 'ừ' một tiếng, đặt chiếc túi trong tay lên bàn, sau đó quay đầu nói với Tiêu Chiến: "Ăn sáng."
A? Tiêu Chiến nhảy qua, mở túi ra xem xét, hình như rất phong phú.
Họ Vương coi như có lòng. Tiêu Chiến rất vừa ý.
Hai người ngồi xuống, bắt đầu ăn bữa sáng. Ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào, bày ra một mảnh ánh sáng dịu dàng.
Hai người ăn đồ của mình, cũng không nói lời nào. Tiêu Chiến cũng không phản đối, về phần Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cảm thấy, người này trời sinh mặt than, trời sinh tính ít nói.
Kết quả lại là Vương Nhất Bác mở miệng trước: "Chân còn đau không?"
"Hả?" Tiêu Chiến sửng sốt. "Đã không còn đau rồi."
Vương Nhất Bác nói: "Em nói chân phải."
"Chân phải?" Tiêu Chiến ngẩn ngơ, lúc này mới phản ứng được, cậu ta hỏi chuyện mình ngã vào tối qua, lập tức thả lỏng nói: "Vậy thì càng không sao, cũng không ngã mạnh lắm, vậy coi là cái gì?"
Vương Nhất Bác: "Nhưng bây giờ anh chỉ còn một chân lành lặn, ngã không lịch sự gì cả."
Tiêu Chiến: "..."
Tiêu Chiến không nói tiếng nào càn quét bữa sáng, anh thỏa mãn xoa bụng, giương mắt nhìn về phía Vương Nhất Bác, đối phương còn chưa ăn xong. Tiêu Chiến lười biếng dựa người vào ghế quan sát người đối diện. Khoan hay nói, tướng ăn của Vương Nhất Bác rất nhã nhặn, cái này phải nói như thế nào nhỉ? Đúng rồi, ưu nhã, người này ăn có phong cách rất ưu nhã, rất đẹp mắt... mới là lạ! Chết tiệt, chỉ là bữa ăn sáng mà thôi, Vương Nhất Bác, cậu có cần phải mệt như vậy không, giống như đang ngồi trong nhà hàng Tây ăn bít tết!
Advertisement
Trong lòng, Tiêu Chiến lặng lẽ khinh bỉ Vương Nhất Bác một phen, mở miệng nói: " Nhất Bác, tôi có vấn đề muốn hỏi cậu."
Vương Nhất Bác giương mắt nhìn về phía anh: "Anh nói đi."
Tiêu Chiến trịnh trọng nói: "Buổi trưa tôi ăn gì?"
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến: "Ăn đồ mua ở bên ngoài?"
Vương Nhất Bác: "Anh không thích?"
Tiêu Chiến: "Đồ ăn bên ngoài tốt bằng đồ mình làm?"
"Cũng đúng." Vương Nhất Bác gật đầu, nhìn anh từ tốn nói: "Em cũng không thích ăn bên ngoài, trước kia, đều là anh nấu cơm."
Tiêu Chiến: "..."
Kết quả cuối cùng là, Tiêu Chiến đáp cơm trưa do anh phụ trách.
Vì anh cảm thấy, nếu trước kia Tiêu Chiến cũng nấu cơm, anh cũng không thể quá tầm thường tránh việc bị lộ.
Vừa ăn xong bữa sáng, anh gọi điện thoại cho siêu thị của chung cư, mua một ít nguyên liệu nấu ăn, nhờ siêu thị giao hàng tận nơi.
Bữa trưa, Tiêu Chiến đẩy cửa thư phòng.
Trong thư phòng, Vương Nhất Bác đang đọc sách ngẩng đầu lên nhìn anh.
Tiêu Chiến nhìn quyển sách trên tay cậu ta, không phải tiếng Trung, vì vậy thuận miệng nói: "A, cậu đang đọc sách tiếng Anh!"
Vương Nhất Bác tự nhiên khép cuốn sách lại: "Sách tiếng Pháp."
Tiêu Chiến: "..."
Vương Nhất Bác đứng dậy: "Đi ăn cơm sao?"
Tiêu Chiến gật đầu: "Ừ, đi ăn cơm thôi."
Hai người một trước một sau đi đến phòng ăn. Vậy mà khi nhìn thấy bữa trưa trên bàn, Vương Nhất Bác không khỏi cứng đờ.
Chỉ thấy trên bàn ăn lớn là hai bát mì thịt bò ngâm lớn của Khang sư phụ.
Tiêu Chiến nói: "Nhanh ăn đi, cũng mềm rồi." Thấy Vương Nhất Bác vẫn không nhúc nhích như cũ, anh còn bổ sung: "Cái này là món ăn kinh điển mà toàn nhân dân Trung Quốc đều thích!"
Vương Nhất Bác: "..."
Cuối cùng Vương Nhất Bác vẫn ngồi xuống, từng miếng từng miếng ăn hết món ăn kinh điển.
Tiêu Chiến hết sức hài lòng, tâm tình khá hơn một chút, sau khi ăn cơm tối, anh cũng không lập tức trở về phòng của mình, mà ngồi trong phòng khách lôi kéo Vương Nhất Bác nói chuyện.
Advertisement
Tiêu Chiến hỏi Vương Nhất Bác: "Cậu có biết chuyện gì về nhà tôi không?"
Vương Nhất Bác: "Em chỉ biết gia đình anh là gia đình đơn thân, anh là do mẹ anh nuôi lớn."
Không trách được chàng trai này lại tình nguyện kết hôn giả để đổi tiền cho mẹ chữa bệnh, tình thân vốn khó bỏ, huống chi mẹ cậu ấy còn một mình nuôi cậu ấy từ nhỏ đến lớn. Có lẽ mấy năm nay, mẹ Tiêu cũng nhất định không dễ dàng gì, mà bây giờ, mình lại đoạt thân thể con trai bà ấy, cũng nên thực hiện một phần hiếu thuận thay cậu ấy mới đúng. Tiêu Chiến âm thầm hạ quyết tâm.
"Vậy, bây giờ mẹ tôi đang ở một mình? Không ai chăm sóc bà ấy?"
Vương Nhất Bác suy nghĩ một chút nói: "Hình như là do một mình chú anh chăm sóc."
"Chú?" Tiêu Chiến nghi ngờ. "Cậu chắc chắn chứ? Không phải cậu hay dì?"
Vương Nhất Bác nói: "Anh từng nói, người chú này rất có thể trở thành dượng anh."
Tiêu Chiến ngẩn ra, lại cảm thấy nhẹ nhõm. Như vậy cũng tốt, dù sao bệnh này của mẹ Tiêu cũng không nhẹ, phải có người bên cạnh chăm sóc, anh có lòng muốn hiếu thuận với bà ấy thay em trai Tiêu, nhưng thực tế mà nói, mẹ Tiêu đối với anh, dù sao cũng chỉ là một người xa lạ, muốn anh chăm sóc bà ấy cẩn thận tỉ mỉ như ba mẹ mình e là không được, bây giờ có thể có người thích hợp ở bên cạnh chăm sóc bà ấy, đó là việc không gì tốt hơn.
Anh tìm điện thoại của Tiêu Chiến trong ngăn kéo. Lục danh bạ, rất dễ dàng tìm thấy số điện thoại được đặt tên 'mẹ'. Xây dựng tâm lí trong lòng một phen, Tiêu Chiến nhấn số điện thoại của mẹ Tiêu.
"Alo, Chiến Chiến đó à!" Giọng nói của đối phương thật dịu dàng, nhưng là... là nam.
Tiêu Chiến đoán, người này chắc là dượng mình rồi. Nhưng trước kia em trai Tiêu thường gọi ông ấy như thế nào? Hiện tại anh không thể nào lấy cớ mình 'mất trí nhớ', nói chuyện này cho mẹ Tiêu, dù sao, lão nhân gia cũng mang bệnh nặng trong người, sẽ không chịu được kích thích.
Tròng mắt Tiêu Chiến xoay tròn, cái khó ló cái khôn, có ý nhẹ giọng nói: "Ông là ai?"
"Chú là chú Lý đây!" Đối phương cười ha ha. "Không nghe rõ sao?"
"A, là chú Lý, đúng là cháu không nghe rõ." Khóe miệng Tiêu Chiến giương lên. "Di động của cháu nghe không tốt lắm."
Bên kia, giọng nói của chú Lý rất dịu dàng. "Cũng khó trách con nghe không rõ, hai ngày gần đây chú bị cảm, giọng hơi khàn một chút."
"Bị cảm? Uống thuốc chưa? Chú Lý phải chú ý thân thể!"
Chú Lý hiển nhiên rất vui vẻ: "Không có chuyện gì lớn, chỉ ho khan một chút, uống thuốc rồi, cũng sắp khỏe. Thân thể của chú Lý con còn không biết! Khỏe lắm! Chiến Chiến, con cũng đừng lo lắng?"
"Vâng." Tiêu Chiến khéo léo trả lời, hỏi: "Chú Lý, mẹ con đâu?"
"Mẹ con đến nhà dì Hạ, hiện tại để chú ra ngoài kia gọi bà ấy..."
"Ai, đừng đừng đừng!" Tiêu Chiến cười hai tiếng. "Không cần vậy đâu, con cũng không có gì, chỉ muốn hỏi chút thân thể mẹ con dạo này thế nào."
"Tốt vô cùng, bà ấy vẫn luôn đi trị liệu hóa học! Hơn nữa, còn phải làm phiền Tiểu Bác! Nếu không phải là Tiểu Bác, chúng ta làm sao có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy, cho nên mẹ con nói bà ấy có phúc, con trai bà tìm cho bà một người con rể tốt!"
Nghe chú Lý trong điện thoại khen ngợi Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến có chút bực mình, thầm nghĩ lão nhân gia nào biết, người con rể tốt này của người chỉ là hàng giả!
Cuối cùng, chú Lý tha thiết nói: "Chiến Chiến, có thời gian thì đưa Tiểu Bác cũng về nhà một chuyện? Mẹ con rất nhớ con!"
Tiêu Chiến không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt gật đầu: "Vâng, có thời gian chúng con sẽ về đó."
Vừa tắt điện thoại đã nghe thấy tiếng gõ cửa, Tiêu Chiến mở cửa lại thấy Vương Nhất Bác một thân âu phục đứng đó.
" Thay quần áo, em đưa anh đi cắt tóc "
Advertisement
- In Serial135 Chapters
Last Flight of the Raven
„Some people live lives with narrative weight. A story woven into the possibilities of everything they do or say. A princess in a golden cage. A baker swept away by circumstance. A father challenged, a mother desperate or a son lost. Twice – Born are those who lived a life of narrative weight and died a death worth telling. Just to do it all over again, for the gods enjoy a good story as much as everyone else. And they want more. Always more.“ - Dio, the Mad King Rather than being thrown to his death by the hands of the demons of the Wyld, eternal foes of his empire, a young man takes his last free choice. The choice to die defiant of the wishes of his enemies, to die on his own accord and to jump. His last desperate act of freedom catches the eye of the gods and so he is reborn as a Twice-Born of the Wanderer, his patron a boundless spirit of freedom. A second life to survive the hell he had jumped down into. A second life to carve a new path to freedom from the depths and darkness. A path to freedom for the lost, forsaken and shackled. A second life for himself in a world he doesnt know anymore. For the Wyld has won and the old ways are gone. He enters the dark tunnels with nothing but a faint hope and the powers of the Twice-Born: to manipulate the class system and tailor to his needs what he thought was destiny. Light on the LitRPG elements. Book 2 will feature heavy kingdom building. I am not a native speaker and try to learn and improve. Please correct me when I'm wrong!
8 200 - In Serial27 Chapters
Cuts and Bruises
She hears all the locker room talk. She helps when the guys drink too much before a game. She tapes them up when they're injured. And in return, they watch her back. While most students spend their time partying, Lily spends her free time working. But her job as the assistant athletic trainer for the PSU football team comes with the benefit of being friends with every player on the team. Except the entirely too cocky, reckless, and charming golden boy of the team: Vincent Bradshaw. When they aren't spouting insults at one another, Vincent and Lily are doing everything in their power to avoid each other. That is, until Vincent gets injured.
8 147 - In Serial9 Chapters
Game Master - Unlocked [Terror Infinity]
Sieghart wakes up in the company building of one of the most dangerous supervillains in the world greeted by an inhuman entity who pushed them into an Death March that will span dimensions. (The Warnings Are just in case, thus far no plans have been made, but if there end up being any you are warned) [Terror Infinity Fanfiction, there was months of planning and thought into this. Left it for a year worked on it for a bit then left it again and back and forth. The Concept was interesting enough in both the Original and Side B, but the World Building for both was such a mess it gave me such a headache I had to restart and scrap entire ideas multiple times before I just gave up and started from almost scratch and got something mildly satisfying. In my opinion even then, it still needs work. Hopefully you guys will enjoy this.] (Cover Image Isn't Mine)
8 91 - In Serial17 Chapters
The greatest enchanter
In a world known as Hell's Sanctuary, there is a young fellow who is about to have his life changed for good.
8 93 - In Serial15 Chapters
Re: Corruption
A man gets butchered by a person he considered a friend, when he finally tasted death, he wakes up, thinking it was all a hallucination.He relives the last moments of his life, how he was brutally murdered, for a reason, which is now unknown to him.He slowly loses more and more of his old memory, until he only vague remembers, that he was once a human.Follow him, as he is reborn, reincarnated, as one of the lowest living creatures. And how he is destined to rise again.---------------------------------------Before you think wrong of my choice of race for the mc, I want to inform you that although he starts as a Goblin, he will be nothing like Rou from Re:Monster (which is one of the main inspirations for this).---------------------------------------This is my first fiction, so I would love some feedback or your opinions in general. English isn't my main language either, so if you see any mistakes regarding grammar or anything else, please inform me. I don't plan on ending this fiction anytime soon, but due to school and work I may not have time to write chapters on a frequent base. Btw later on there may be Romance included, so I will put these into the categories, but don't expect anything sexual to happen in the first few chapters.
8 170 - In Serial109 Chapters
Useless Facts
Useless facts you didn't need to know!
8 135

