《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》07
Advertisement
Bữa tối vẫn tiếp tục ăn cơm đặt bên ngoài như cũ, ăn xong, Tiêu Chiến lại trở về phòng của mình. Mở máy vi tính mò mẫm một hồi, hoàn toàn mất đi vẻ hưng phấn ban đầu nên anh không thể làm gì khác hơn là tìm quần áo đi tắm.
Tủ quần áo của nam nhân Tiêu Chiến này cũng gọn gàng như máy vi tính vậy, vậy mà một đống quần áo giản dị đơn giản đến bức người, cuối cùng Tiêu Chiến cũng tìm thấy một bộ đồ ngủ mà mình có thể chịu đựng được, lại trực tiếp chọn một cái áo sơ mi trắng làm áo ngủ.
Phòng ngủ Vương Nhất Bác có phòng vệ sinh riêng, cho nên Tiêu Chiến hoàn toàn có thể an tâm sử dụng phòng vệ sinh bên ngoài, đây là chuyện duy nhất khiến Tiêu Chiến cảm thấy được an ủi. Tiêu Chiến cởi quần áo, chiếc gương lớn trước mặt lập tức hiện rõ đường nét thân thể.
Đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến nhìn rõ ràng bộ dạng bây giờ của mình. Không thể không nói, vóc người của em trai họ Tiêu này rất khá, bộ dạng hết sức đẹp mắt, eo thon, ước chừng khoảng một thước chín, đôi chân thẳng dài, da cũng khá trắng, xem toàn bộ, dáng người nam nhân này thon gọn nhưng lại không có vẻ gầy nhỏ,yếu ớt hơn nữa còn có khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, tuyệt đối là một tiểu mỹ thụ hàng chất lượng tốt!
Tiêu Chiến nghĩ, nếu như gặp đối phương ở ngoài đường thì anh cũng sẵn sàng bẻ cong bản thân 360 độ để yêu người này!
Chỉ tiếc, trời cao quá ưu ái anh, quả thật đã thỏa mãn nguyện vọng của anh, nhưng thỏa mãn ước nguyện có chút hơi quá rồi.
Tiêu Chiến lưu luyến lắc cặp mông thưởng thức một lần nữa, vẻ kiêu ngạo trên gương mặt nhất thời hiện lên chút mất mát.
Thưởng thức thưởng thức, Tiêu Chiến đột nhiên nhớ đến một chuyện: Chàng trai này muốn gương mặt có gương mặt, muốn dáng người có dáng người, cùng nhau tồn tại dưới một mái nhà trong một năm, Vương Nhất Bác có thể thích nam nhân này thì phải làm thế nào? Nếu như thật sự là như vậy, một năm sau tên họ Vương đó có thể không đồng ý ly hôn hay không?
Nghĩ như vậy, Tiêu Chiến bắt đầu có chút sốt ruột, thật vất vả hai người này là kết hôn giả, thật vất vả anh mới nhìn thấy ngày tự do, loại chuyện đáng sợ này không thể xảy ra!
Vì vậy Tiêu Chiến khó khăn tắm xong mặc quần áo lập tức chạy đến gõ cửa phòng ngủ của Vương Nhất Bác.
Cửa mở ra, thứ đầu tiên Tiêu Chiến nhìn thấy là lồng ngực lõa lổ của Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến: "..."
Advertisement
Vương Nhất Bác hiển nhiên cũng vừa tắm xong, toàn thân trên dưới chỉ quấn một cái khăn tắm, cậu vừa dùng khăn mái tóc ướt nhẹp trên đầu vừa cúi người xuống nhìn người trước mặt: Tóc dài đến vai ướt đẫm có vẻ hơi lộn xộn, toàn thân chỉ mặc một cái áo sơ mi trắng ướt mất một nửa, phía dưới chiếc áo là vóc người như ẩn như hiện.
Trong mắt Vương Nhất Bác lướt qua một tia u ám, lông mày hơi nhíu lại: "Có chuyện gì sao?"
Tiêu Chiến tất nhiên không ý thức được vấn đề hình tượng của mình, hiện tại trong lòng anh đang vô cùng ghen tỵ với thân thể lỏa lổ trước mắt! Chết tiệt, tên Vương Nhất Bác này bình thường mặc quần áo nên không nhìn ra, tại sao lúc cởi quần áo lại có cơ bắp như vậy! Bắp thịt cánh tay này! Cơ ngực này! Bụng tám múi này! Cho cậu một gương mặt như vậy rồi thì thôi đi, lại cho cậu ta thêm một dáng người đẹp như vậy, đồ tốt đều đặt trên cơ thể của một người, Thượng Đế, sao người lại bất công như vậy!
Ánh mắt Tiêu Chiến nhìn theo một giọt nước nhỏ từ một lọn tóc của Vương Nhất Bác từ từ lăn xuống từ cổ đối phương đến lồng ngực rồi đến bụng, trong mắt đều là những tia máu màu đỏ ao ước và ghen tị với dáng người trước mắt.
Nhưng tất cả điều này vào trong mắt của Vương Nhất Bác lại thành hình ảnh khác, hình ảnh một cậu nhóc mở to hai mắt nhìn chằm thân thể mình, ánh mắt đi thẳng xuống, cuối cùng đến bụng thì không nhúc nhích, mà khuôn mặt nhỏ nhắn lại từ từ đỏ bừng.
Ở chung nhà lâu như vậy, lần đầu tiên Vương Nhất Bác cảm thấy hô hấp mình căng lên một chút.
Vì vậy âm thanh lạnh lùng bình thường phát ra cũng không tự chủ trở nên mềm mại: " Chiến Chiến?"
Tiêu Chiến thật sự muốn cự tuyệt xưng hô này, nhưng nghĩ đến việc hai người còn phải diễn cảnh ân ái trước mặt người ngoài, nếu bình thường không luyện thành thói quen sau này gọi sai sẽ không tốt, huống hồ 'Chiến Chiến' thì có gì khi so với 'bảo bối' 'vợ', cho nên anh cố hết sức nhịn việc muốn nổi da gà lại. Ngẩng mặt lên, trong lòng Tiêu Chiến vừa châm chọc Vương Nhất Bác không có việc gì lớn lên thì cần gì phải cao như vậy chứ vừa nói: "Tôi có chuyện muốn nói với cậu."
"Anh nói đi."
Tiêu Chiến nhìn thẳng vào Vương Nhất Bác: "Tôi đột nhiên nghĩ đến, chúng ta kết hôn theo hợp đồng, nhất định phải chia tay, vậy không phải chúng ra nên cam kết với nhau, nhất định không được thích đối phương?"
Advertisement
Vương Nhất Bác không nói gì.
Trong lòng Tiêu Chiến kêu to: Xem đi xem đi, quả nhiên người này không phải người tốt, may mà mình kịp nghĩ tới, kịp thời phòng ngừa khả năng có thể xuất hiện....
"Tôi sẽ không thích anh."
Tiêu Chiến sửng sốt.
Vương Nhất Bác thản nhiên bổ sung thêm một câu: "Cho nên anh yên tâm đi."
Gì chứ! Rõ ràng là đáp án mình muốn, nhưng tại sao do Vương Nhất Bác nói ra lại khiến người ta nghe vào khó chịu như vậy!
Tiêu Chiến tức giận nói: "Vậy cậu cần phải nhớ lời này của mình!"
Vương Nhất Bác gật đầu: "Được."
Tiêu Chiến không rõ tại sao lại càng cảm thấy khó chịu. Dù sao cũng đã nhận được đáp án mình mong muốn, Tiêu Chiến cũng không muốn đứng ở chỗ này khiến cho mình càng không thoải mái, vì vậy không nói gì thêm, lập tức xoay người nhảy đi.
"Rầm... a!"
Còn chưa nhảy được hai bước, chân Tiêu Chiến mất thăng bằng một cái, lập tức ngã trên mặt đất.
Vương Nhất Bác bước nhanh tới đỡ anh dậy: "Ngã có đụng vào chỗ nào không?"
Ông đây ngã thê thảm như vậy, có thể không bị đụng vào chỗ nào sao? Tiêu Chiến trợn mắt lên giận dữ nhìn Vương Nhất Bác, đáng tiếc nước mắt theo quán tính chảy ra, hoàn toàn che hết tức giận trong ánh mắt, vào trong mắt cậu chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn đáng thương: "Đau..."
Vương Nhất Bác ôm anh lên ghế sô pha xong: "Để em xem đụng vào chỗ nào?"
Tiêu Chiến chỉ chỉ cái chân vốn lành lặn của mình, trong lòng cũng vô cùng lo lắng. Một chân của anh đã bị thương, một cái khác này ngàn vạn lần không thể xảy ra vấn đề gì, nếu không cả đến nhảy anh cũng không thể, chỉ có thể ngồi xe lăn.
Vương Nhất Bác nắm phần đầu gối bị tụ máu, quan sát tỉ mỉ một phen: "Sẽ không có chuyện gì lớn, thoa một ít thuốc là được rồi."
Nói xong anh lập tức đứng dậy.
Tiêu Chiến thả hai chân trần của mình lên ghế sô pha, nhìn Vương Nhất Bác đi lấy hòm thuốc mở ra, nhìn cậu lấy thuốc cao bôi loạn lên chân mình.
"A...."
"Kiên nhẫn một chút, thoa xong sẽ hết đau."
Tiêu Chiến ngoan ngoãn ngồi im không nhúc nhích, nhìn Vương Nhất Bác đang nửa ngồi thoa thuốc cho mình, tâm tình đột nhiên có chút phức tạp.
Anh cảm thấy, kể từ sau khi biết mình kết hôn giả với Vương Nhất Bác , nhìn tên tình địch trước mắt này hình như... trở nên thuận mắt hơn một chút.
"Vương... Nhất Bác."
Vương Nhất Bác ngẩng mặt lên.
Tiêu Chiến quay đầu đi không nhìn cậu, kì cục nói: "Tôi, cảm ơn!"
Vương Nhất Bác nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của anh và hàng lông mi có chút rung rung, im lặng một lát rồi nói: "Em đưa anh về phòng."
"Hả?" Tiêu Chiến đang sững sờ, đột nhiên thấy thân thể nhẹ bẫng, lúc ý thức được thì anh đã bị Vương Nhất Bác ôm ngang lên.
Kiểu bồng công chúa này, có cần phải thường xuyên như vậy không! Biết hai chân mình bị thương không thể làm gì ngoài việc dựa vào Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cảm thấy rất mất thể diện, không khỏi vùi mặt muốn trốn tránh.
Vì vậy Vương Nhất Bác lại cảm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng dính vào lồng ngực trần của mình.
Ánh mắt cậu không tự chủ sâu thêm một chút.
Ôm Tiêu Chiến trở về phòng, thả lên giường, ánh mắt va phải chiếc quần lót nhỏ màu trắng bị lộ ra vì hành động vừa rồi,Vương Nhất Bác khẽ trợn mắt, nói: "Em đi nha."
Tiêu Chiến còn ngượng ngùng vì kiểu ôm công chúa vừa rồi vì vậy khi nghe Vương Nhất Bác nói thì cúi đầu thật thấp, ngượng ngùng đáp "ừ."
Vương Nhất Bác dừng lại một chút, sau đó xoay người rời đi.
Sau khi Vương Nhất Bác rời đi, Tiêu Chiến nằm trên giường, chán đến chết, suy nghĩ một chút, khó khăn bò đến trước máy tính, bắt đầu lướt nét.
Anh vốn muốn dạo diễn đàn một chút, nhưng lại vô tình nhìn thấy một bài đăng về người đại phẫu thuật thẩm mỹ, Tiêu Chiến nhất thời sửng sốt.
Đúng vậy, dù hiện tại anh biến thành một người khác, nhưng còn có thể thông qua phẫu thuật thẩm mỹ mà sở hữu gương mặt cũ của mình.
Vì vậy Tiêu Chiến kích động bắt đầu tìm tòi những thứ liên quan.
Xem một hồi, nhiệt tình của anh dần dần trở nên nguội dần.
Dù sao, từ góc độ thân thể mà nói, chuyện phẫu thuật cũng không phải dễ dàng.
Cậu trai họ Tiêu này đã chết thật rồi, còn anh lại sống lại trong thân thể một người khác, anh cũng không biết, nhưng nếu anh chiếm được thân thể nam nhân này may mắn sống lại, nên quý trọng thay nam nhân đó, không nên tùy tiện chà đạp.
Huống hồ, chàng trai này còn có người thân bạn bè, anh cũng phải suy nghĩ cho họ một chút.
Tiêu Chiến thở dài một tiếng, tắt vi tính, lại lên giường nằm.
Xem ra, lúc này, anh không hề còn một cơ hội nào để trở về trước kia nữa rồi.
Cho nên anh phải đối mặt với thực tế.
Từ nay về sau, anh chỉ có thể tiếp tục sống trong thân thể nam nhân họ Tiêu này.
Từ giờ trở đi anh không còn là Tiêu Chiến kia nữa.
Từ giờ trở đi, anh là Tiêu Chiến - vợ của Vương Nhất Bác.
Advertisement
- In Serial66 Chapters
Inheritors of Eschaton
The tear in reality led to a new world, one that promised fortune, prestige and a deeper understanding of the universe. Those that entered found only death. Four survivors are stranded in a strange and hostile world, at the mercy of forces they cannot understand. Their only path forward is to travel among the ashes of a broken and dying land searching for a way to survive, to endure - and to make their way back home. Cover art by Harry Rowland.
8 92 - In Serial95 Chapters
Aced: A Slice of Life Tennis LitRPG
High school life isn't easy. It especially isn't easy when you're starting your freshman year at a brand-new school in a brand-new state. As such, Daniel Meadows was doing his best to get his bearings, and just fit in. That is, until he laid eyes on Sophia Hart. In that moment, he made a decision that would change his life forever. To win her over, he made the momentous decision to join the Tennis team, and take up a sport he'd never played before, to impress a girl he'd just met...As if this brilliant life choice wasn't questionable enough, he forgot to look both ways before crossing the street... A run in with an errant truck was inevitable, and now his life just got a little more complicated...how is Dan going to use his newfound powers, and can he reach his lofty (for a freshman I suppose...) goals of winning over Sophia's...heart? *This is a new web serial I am working on. I will be releasing a chapter a day for the next two weeks, and then pulling back my speed a little. To the moon!!!!! bwahaha*
8 758 - In Serial6 Chapters
Into the Feywild
I've never considered myself to be much of a fighter. In fact, I had no notion what it was all about. I couldn't envision a war amongst people, especially my own. In this odd realm, a timid half-elf has little chance of success. Especially with minimal experience. I've only fought as a means of survival, self-defense, if you will. I had known only humans, so the concept of elven culture and family was foreign to me. And yet, here I am, in the midst of a tremendous battle between two Feys and a God. I never planned for things to turn out this way, or for me to get caught in the great shambles of war—a conflict between good and evil. My two companions are practically strangers to me, knowing nothing but my name. This journey was not something I had planned or wished for, but it was what the Gods gave me.◈ ◈ ◈Meli, a young half-elf traveling the Material Plane, is unexpectedly captured while on her travels, only to become a member of an odd group of individuals. Crane, an older wizard castaway from his college for practicing unnatural magic, and Kurky, a youthful and lively gnome who is as fascinating as they come. Meli's curiosity gets the better of her as she chooses to accompany them on their not so concrete journey into the Feywild. Little did they know of the constant war raging within this woodsy plane. Maybe Meli will discover everything she's been looking for, embracing love and pleasure along the way. Or perhaps she'll become a part of something bigger. © Copyright to EmmeMeadows 2021
8 147 - In Serial28 Chapters
Player 0.4 [You have died.] [Reset in progress.]
The battle against the Kobar Empire was utterly lost and I lay dying, when a strange blue screen appeared. [ You have been identified as having the aptitude needed to be a Player. Would you like to reset the game and try again? ] "A game?" I laughed. Blood spilled out of my mouth and ran down my neck. "I don't know if this is some weird near-death hallucination… but if I have a chance to reset everything and save everyone I cared about… of course, I damn well accept." [ Reset in progress. ] [ Beginning Round 2. ] [ … ] [ Error. Partial Player. ] [ … ] [ Active Players: 0.4 ] . . . I post 2x a week Tuesdays and Saturdays at 3PM PST / 6PM EST If you want to support me (or read an extra two chapters ahead), you can find them posted on my Patreon.
8 168 - In Serial15 Chapters
Emma and Bort
Emma does horrible things with Bort. Co-written with an A.I. Cover created by an A.I. Co-written with Bias_Teh.
8 134 - In Serial11 Chapters
Imperator of Beasts
Cameron is your run of the mill 27 year old ex NATO sniper/hacker who has finally decided to do something in his very early retirement. When he tries to ask out the woman he likes, she says yes but it ends up killing him.Turns out the gods had something to do with it and they have had great plans for him but they got screwed when the Apocalypse got cancelled. Deciding to carry through with some of their plans they send him to another universe to start life anew.(mature for language, violence, and anthropomorphic (look like a person) animal sex scenes)Also contains SARCASM, can't believe I have to say that, but I do.
8 92

