《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》06
Advertisement
Lúc tỉnh lại đã về đến nhà.
Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác thả trên ghế sô pha trong phòng khách, anh tò mò quan sát xung quanh phòng ốc. Căn hộ này ố trí theo kiểu ba phòng, đường đi nhìn đơn giản, nhưng lại không đơn giản như vậy, rất có cảm giác thời thượng, nhưng nhìn căn phòng dùng màu trắng đen làm chủ đạo không hợp với ngày cưới, nhìn tới nhìn lui, căn hộ này cũng không giống phòng cưới.
Người này là tổng giám đốc công ty CMI, làm bất động sản sao chỉ có thể có một căn nhà? Đây không phải chỉ là một nơi cho người ta đặt chân đấy chứ? Tiêu Chiến chua xót nghĩ, anh rất thích nghi ngờ.
Nhưng vừa nghĩ đến anh và Vương Nhất Bác là vợ chồng hợp pháp, Vương Nhất Bác có tiền, khi ly hôn thì cũng sẽ chia cho anh một nửa, tâm tình của Tiêu Chiến không khỏi lại tốt lên.
"Vương, cái đó, Nhất Bác à, anh muốn đi xem căn nhà của chúng ta một chút!" Nói xong không đợi Vương Nhất Bác đáp lại, anh lập tức đẩy xe lăn vọt vào trong phòng.
Vương Nhất Bác cũng không ngăn cản anh, chỉ im lặng ngồi trên sô pha.
Quả nhiên, phòng ngủ của Vương Nhất Bác cũng như con người cậu, cũng dùng màu trắng đen làm chủ đạo. Tiêu Chiến chậc chậc lắc đầu, đang muốn đi ra ngoài, ánh mắt lại quét qua chiếc giường lớn có thể đủ cho năm sáu người như anh nằm xuống, đột nhiên nghĩ đến, bây giờ anh là vợ của Vương Nhất Bác, vậy nói cách khác, tối nay, bao gồm cả những buổi tối sau nay, anh đều phải ngủ cùng Vương Nhất Bác trên chiếc giường này.
Trời ạ, biến, cút!
Muốn anh ngủ cùng một giường với tình địch, còn không bằng nói anh đi chết!
Nhưng, hai người vẫn là vợ chông hợp pháp, cho dù Vương Nhất Bác có làm gì anh, chú cảnh sát cũng không cách nào giúp đỡ anh được! Làm thế nào làm thế nào làm thế nào... đúng rồi, chân!
Tiêu Chiến cúi đầu nhìn bàn chân bị bọc trắng của mình, đột nhiên cảm thấy nó vô cùng đáng yêu.
Chỉ cần nói chân mình vẫn bị thương, nên hai người không thể cùng phòng, vấn đề đã được giải quyết!
Advertisement
Tiêu Chiến đang muốn xoay người ra ngoài đàm phán với Vương Nhất Bác, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Vương Nhất Bác vang lên sau lưng: "Lại đây, em có lời muốn nói với anh."
Tiêu Chiến gật đầu: "Vừa đúng lúc, tôi cũng có lời muốn nói với cậu."
Vương Nhất Bác sửng sốt: " Anh nói trước đi."
Tiêu Chiến nói: "Tôi muốn nói, chân tôi còn chưa khỏe, hay là trước đó hai ta chia phòng ngủ đi."
Trong mắt Vương Nhất Bác khẽ lướt qua một tia kinh ngạc, đang định mở miệng, đột nhiên nghe thấy âm thanh ùng ục.
Tiếp theo lại nghe thấy Tiêu Chiến nói: "Tôi muốn nói chuyện thứ hai là, tôi đói rồi, ông xã, có phải cậu nên nấu cơm cho tôi không?"
Rõ ràng Vương Nhất Bác có chút ngạc nhiên.
Tiêu Chiến giơ giơ chân của mình. "Cậu xem, chân tôi đang bị thương." Ý tôi là, hiện tại tôi đã như vậy, cậu muốn ngược đãi người tàn tật?
Vương Nhất Bác cũng không nói gì, đứng dậy. Tiêu Chiến hài lòng chờ tên tình địch chết tiệt ngoan ngoãn vào bếp nấu cơm cho mình, nhưng không nghĩ Vương Nhất Bác đứng dậy, móc điện thoại ra.
"Khách sạn Gang Nam phải không?"
Người này thế nhưng lại gọi đồ ăn bên ngoài! Đây là ăn gian mà không thèm che giấu! Tiêu Chiến hết sức không cam lòng, oán hận trừng trừng lưng Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác xoay người lại, nói với anh: "Ba mươi phút sau họ sẽ đưa đến."
Tiêu Chiến không được tự nhiên 'ừ' một tiếng.
Vương Nhất Bác ngồi xuống, lẳng lặng nhìn anh.
Tiêu Chiến bị nhìn cảm thấy có chút sợ hãi. " Cậu .... cậu nhìn tôi làm gì?"
Vương Nhất Bác nhìn anh chăm chú: "Anh thật sự không nhớ gì hết?"
Tiêu Chiến lập tức cảm thấy sợ hãi, ngoan ngoãn gật đầu một cái: "Hoàn toàn không nhớ ra."
Vương Nhất Bác im lặng một chút, đột nhiên nói. "Thật ra thì, chúng ta là khế ước kết hôn?"
"Hả?" Cặp mắt của Tiêu Chiến trợn tròn, khế ước kết hôn? Là có ý gì?
Vương Nhất Bác bình tĩnh nói. "Cho nên chúng ta không phải vợ chồng chính thức, lúc trước anh và em đã nói, một năm sau sẽ lập tức ly hôn."
Advertisement
"Hả?" Tiêu Chiến ngơ ngác há to miệng, đột nhiên có một tình tiết quỷ dị xảy ra khiến anh không kịp phục hồi tinh thần.
Ngơ ngác một lúc lâu, cuối cùng Tiêu Chiến trừng mắt nhìn: "Đợi đợi đợi đợi! Ý của cậu là, cậu... thật ra chúng ta không có quan hệ gì?"
Vương Nhất Bác nói: "Trên mặt luật pháp, quan hệ của chúng ta là quan hệ vợ chồng, hơn nữa, ban đầu chúng ta đã có ước định, phải ra vẻ yêu thương nhau."
Vẻ mặt Tiêu Chiến càng thêm bối rối: "Ý của cậu là, mặc dù chúng ta ký giấy kết hôn, nhưng trên thực tế là kết hôn giả, một năm sau sẽ tách ra, nhưng trước mặt người ngoài, vẫn không được để lộ, phải ngày ngày giả vờ yêu thương nhau?"
Vương Nhất Bác trả lời đơn giản: "Đúng."
Ai ya, đây rõ ràng là tình huống máu chó thương gặp trong phim truyền hình mà, vậy mà lại có thể xảy ra trên người anh, chuyện sống lại cũng không tránh khỏi khiến anh phải lao lực một chút! Tiêu Chiến bị tình huống máu chó này khiến cho ngu ngốc, rầu rĩ hỏi: "Tại sao chứ?"
Vương Nhất Bác nhíu mày.
Tiêu Chiến nói: "Ý tôi là, hai người... vì sao chúng ta lại kết hôn giả vậy?" Mặc dù Vương Nhất Bác là tình địch của anh, nhưng đứng nhìn từ góc độ khách quan, anh không thừa nhận không được, Vương Nhất Bác quả nhiên có tư cách khiến các cô gái vây quanh, mà nam nhân họ Tiêu này muốn gương mặt có gương mặt muốn thân hình có thân hình, cũng không phải loại người không lấy được chồng, hai người đều có những ưu điểm riêng, không tìm một mối tốt mà cưới, sao lại giả kết hôn?
Vương Nhất Bác nhìn anh: "Vì anh cần tiền."
Hai mắt Tiêu Chiến trừng lớn hơn: "Tiền?" Đậu xanh rau má, tình tiết này một điểm cũng không kém diễn biến trong phim truyền hình!
Vương Nhất Bác nói: "Mẹ anh bị bệnh tiểu đường, phải cần một số tiền lớn để chữa bệnh."
"Cho nên cậu thanh toán tất cả tiền chữa bệnh của mẹ tôi, sau đó tôi lập tức đồng ý kết hôn giả với cậu?" Tiêu Chiến cảm thấy có chút áp bức.
Vương Nhất Bác gật đầu.
Chết tiệt! Đây mới mà cuộc sống máu me đầm đìa này! Tiêu Chiến gầm thét trong lòng, sau đó hỏi Vương Nhất Bác: "Vậy còn cậu? VÌ sao cậu lại muốn kết hôn giả?" Nhưng đừng nói với tôi, cậu học chú Lôi Phong làm chuyện tốt chỉ vì muốn Tiêu Chiến nhìn thấy trái tim của anh đẹp, chuyện này căn bản không khó học!
Vương Nhất Bác cho anh một đáp án khoa học: " Anh không cần biết."
Hự! Tiêu Chiến tức giận lén dựng ngón giữa, trong lòng ác ý nói: anh cho rằng không nói thì tôi không đoán được hả? Làm sao một tên thiếu gia nhà giàu, đẹp trai, gái đẹp vây thành đoàn cũng không chịu kết hôn mà lại dùng tiền để kết hôn giả với một nam nhân đang cần tiền, nguyên nhân còn có thể là gì? Vậy chỉ có thể là... có, bệnh, không thể nói! Mà bệnh không thể nói ra khả năng lớn nhất là gì? Cái này không phải là... không đứng được!
Bị Tiêu Chiến yên lặng quy cho bị bất lực, Vương Nhất Bác lạnh nhạt nói: "Có hiểu không?"
Lúc này, Tiêu Chiến đã hoàn toàn không ý thức được anh đã không còn điều kiện để yêu đương đồng tính với Vương Nhất Bác nữa.
Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm Tiêu Chiến , người mà lúc này suy nghĩ đã ngày càng đi lệch hướng: "Không còn gì để hỏi nữa đúng không?"
Tiêu Chiến đột nhiên phục hồi tinh thần lại: "Có!"
Vương Nhất Bác dùng ánh mắt ý chỉ anh có thể nói.
Mặt Tiêu Chiến nghiêm túc, anh nói: " Cậu nói xem, tình trạng của hai chúng ta là như vậy, lúc ly hôn, tài sản của cậu còn chia một nửa cho tôi không?"
Vương Nhất Bác: "..."
Tiêu Chiến rất uất ức.
Sống lại trong cơ thể một người khác lại còn là vợ của tên tình địch chết tiệt, vốn chuyện đó đã đủ bực bội rồi, kết quả không ngờ rằng hai người này kết hôn giả, còn có một hợp đồng trước hôn nhân, trừ việc Vương Nhất Bác trả tiền chữa bệnh cho mẹ Tiêu ra, Tiêu Chiến không cần nửa phân tiền của cậu!
Nghe như ý của Vương Nhất Bác, đây là quyết định mà nam nhân Tiêu Chiến này kiên quyết nói ra, Tiêu Chiến nghe được đã cảm thấy dạ dày mình quặn đau rồi. Ai u.
Advertisement
- In Serial15 Chapters
Let's Invade A Fantasy World!
What happens when you slap Sci-fi and tentacles with Fantasy and LitRPG? You get this. Our poor alien just wanted to invade a planet. But of course, the pesky humans wouldn't have any of it, and crushed him before he can even land his ship. Now almost all of his survival supplies are gone, and he doesn't know where he is. Maybe he should have picked a different planet to invade. Other tag/s: Evolution (and more incoming) Written for fun. 1300 - 1500 words chapters. Lazy writer, lazy writing. 2 chapters per week. Very lazy indeed. [Author's Current Work]>Writing the next chapter>Lazing around in RR Discord Spoiler: If I forgot this story exist, come ping me [@Ani] in RR discord and rat me out. Signs that I've forgotten about this story would be... -No update for 5 or 7 days (or worse, longer) -it got tagged HIATUS -Etc. [Next Plans]>World Map (Fantasy Style)>New cover for new Arc
8 199 - In Serial149 Chapters
Our Chaoz; Our Reality (Completed)
Everyone has their own reasons, be it past events, personality or simply company. But most at some point divulge themselves into videogaming, be it for entertainment or more compettitive reasons. In this year and age there are many genres of gaming, one specific genre though still holds on tight to the ledge it was pushed to trying to pull itself back up. MMORPGs were once the top of everybody's list, adventure, combat, storytelling and endless grind in one single game. It was a different life for most, as if a parallel world to our own. You could be a knight indulging yourself in combat, a mage expertly crafting spells of mass destruction or creation. A ranger exploring the land and hunting down prey, an assassin completing contracts and hording the spoils. A troll scamming children out of their hard earned 10 gold and making more hardcore players rage quit for the day. Or something else. Kyle was a simple player, he always picked the strangest classes or jobs and his characters almost looked the same. He played for the combat, he played for the grind and he played for his guild but above all he played for the story. Kyle is a roleplayer, one who enjoys the simple parts of this virtual life. Whether his guild was starting a war or ending one he'd always have his drammatic entrence or exit, his decleration of annihalition or demand of surrender. After all that? He divulged himself in the game's story, the interaction with NPCS (Non Player Characters) and their advanced AI. He went through many questlines, many tales of heroics and many more adventurers of legend but one thing always remained true with his character. Kyle absolutely loved to the play the villain. But when game turns reality, what will he and his guild of twisted personalities do?
8 80 - In Serial13 Chapters
Psetha
This story is complete. I will publish a chapter per day until all chapters are published. Hope you like it! (A proper synopsis in the making.)
8 138 - In Serial6 Chapters
After the Game Over
Lucius Altdorf a 23 years old Asian also known as Uriel Zenille on "World of Order" a game based DD(Dream Dive)MMO-RPG as One of Five Legendary Player. Fight many powerfull warrior on the Arena and make his name resounded in the entire "World of Order". Who is don't know Uriel Zenille? Lord of Zenille City and a Fxcking Crazy Dark Armored Magic Swordman? But after the died of his parents 3 Years ago, Lucius stop playing "World of Order" in order to take a job as an accountant in small company near his home while himself go to the colloegue. Unfortunately fate decided to laugh at him as Lucius got fired because one minor problem. With lack spirit Lucius just can go home, untill himself remember there is an old game waiting for his return, "World of Order". Although once again fate decided to play some tricks to our poor Lucius Altdorf. Note : For you that hate broken grammar please withdraw from this site. And for you that still wish to read this story of mine, your welcome then. Who want to complain for the picture please contact me because that's not mine.
8 63 - In Serial43 Chapters
The Colors of Us
description inside the book.
8 420 - In Serial3 Chapters
BLOODLUST, matt murdock
❝I TASTE HER BLOOD ON MY LIPS.❞In which a journalist becomes Hell's Kitchen's newest vigilante seeking justice, and Daredevil goes against his morals to help her make others bleed.daredevil/punisher aufem!oc x matt murdock © offallenangels 2022[WEEKLY UPDATES]highest ranking:#17 in defenders tag#45 in punishers tag #16 in hells kitchen tag#12 in foggy nelson tag#48 in mart murdock tag
8 179

