《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》04
Advertisement
Sau lần đó hai người không nói chuyện nữa, Tiêu Chiến bị câu nói 'yêu em' của Vương Nhất Bác đánh cho đủ sặc, mà Vương Nhất Bác thì không biết thế nào, sau lần đó cũng lặn mất tăm, hình như tâm tình không tốt.
Tiêu Chiến dĩ nhiên không có tâm tình để ý đến cậu, vì ngày tổ chức tang lễ kia đã đến.
Nhà tổ chức tang lễ ngược lại rất dễ tìm. Vì không tiện đi đứng, Tiêu Chiến không thể làm gì khác hơn là ngồi xe lăn, để Vương Nhất Bác đẩy mình vào lễ đường. Trong lễ đường phần lớn là thân thích của Tiêu Chiến, cũng có mấy đồng nghiệp tốt của Tiêu Chiến, còn có một số bạn bẽ cũ có quan hệ tốt với anh. Giờ phút này, gương mặt mọi người đều nghiêm trang, thậm chí hốc mắt một số anh em có quan hệ không tệ với Tiêu Chiến còn đỏ lên.
Càng không kể đến, Tiêu Chiến vừa tiến vào lập tức nhìn thấy khuôn mặt đã sớm ướt nhòe của ba mẹ và em trai.
Tiêu Chiến không khỏi vịn chặt nơi để tay trên lan can.
Sau khi mọi người cúi chào, một số người còn đến gần thi thể Tiêu Chiến chào từ biệt. Đến lượt Tiêu Chiến, cuối cùng anh cũng được nhìn thấy bộ dạng trong quan tài của chính mình. Nghe nói vì tai nạn xe cộ, thân thể anh vốn bị hủy hoại hỏng bét, cũng may sau khi được bác sĩ phẫu thuật chỉnh sửa, hiện tại nằm ở nơi đó vẫn là anh, vẫn đẹp trai như trước, mới nhìn qua, cũng chỉ giống như đang ngủ mà thôi
Đây mới là anh mà! Đây mới là Tiêu Chiến! Rõ ràng mình không chết, mình còn sống rất tốt đứng ở đây! Tiêu Chiến cảm giác được tim mình đau như thắt lại, không chịu đến không được, không tự chủ di chuyển tay mình về phía thi thể - linh hồn mình đã tới. có phải linh hồn và thi thể chạm vào nhau, mình có thể lập tức trở về thân thể, lần nữa là chính mình? Thượng Đế, Phật Tổ Như Lai, cầu xin hai người, người nào rảnh rỗi hãy hiển linh, chỉ cần tôi có thể trở về, chỉ cần có thể khiến cho ba mẹ không phải đau lòng như vậy, xác chết vùng dậy tôi cũng nguyện ý, cả đời làm một zombie tôi cũng nguyện ý.
Bên cạnh truyền đến tiếng kêu thật nhỏ, trong lúc hoảng hốt, Tiêu Chiến cảm thấy tay mình bị bắt lại, phục hồi tình thần, anh mới phát hiện mọi người đang kinh ngạc nhìn mình, thì ra trong lúc vô ý anh đã muốn đưa tay đụng vào, sau đó lại bị Vương Nhất Bác đứng ở sau lưng bắt lại.
Tiêu Chiến hết sức bối rối. Anh biết hiện tại mình đang ở trong thân thể một người khác, mọi người chắc chắn sẽ không cho anh đụng vào di thể, nhưng nếu như linh hồn vào thân thể anh không tiếp xúc thì làm sao có thể trở về đâu? Không thử một chút thì làm sao biết được?
Advertisement
Tiêu Chiến biết anh đã không còn đường lui, vì sắp tới thân thể anh sẽ bị hỏa táng, đến lúc đó có cách nào nữa cũng không thể dùng!
Nghĩ đến đây, Tiêu Chiến cũng bất chấp tất cả, bằng bất cứ giá nào! Vì vậy Tiêu Chiến hất tay Vương Nhất Bác ra, mạnh mẽ nhào về phía thi thể của mình, đồng thời hét lên một tiếng!
Vì chuyện xảy ra đột ngột, hay vì Tiêu Chiến dùng bất cứ giá nào, Vương Nhất Bác và những người khác không kịp ngăn anh lại, để anh nắm được tay của di thể. Sau đó lập tức hỗn loạn, có người hét lên, có người quát lớn, kéo anh ta ra kéo anh ta ra, nhưng Tiêu Chiến căn bản không chú ý.
Chủ ý của anh chỉ có một thứ - chạm vào bàn tay lạnh như vậy, lạnh đến không có chút phản ứng nào.
Linh hồn và thể xác của anh tiếp xúc, vậy mà thế giới vẫn hòa bình, anh vẫn ngồi trên xe lăn, không có chuyện xác chết vùng dậy.
Tiêu Chiến đột nhiên cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
Anh thật sự không thể trở về được nữa rồi!
Anh cũng không biết, cứ như vậy yên lặng chết đi, và sống lại biến thành sống trong cơ thể một người nam nhân, không thể có quan hệ với người thân và những bạn bè cũ, rốt cuộc cái nào đau đớn hơn.
Vì vậy, lúc Vương Nhất Bác nhìn về phía anh, nhìn thấy chính là hình ảnh ánh mắt luống cuống, mờ mịt đau lòng, của một nhân nhi, hơn nữa trong đôi mắt còn chảy ra hai dòng nước...
Vương Nhất Bác ngẩn ra, đôi lông mày theo thói quen nhíu lại, đang muốn mở miệng, một bên, người thân của người chết, một cậu nhóc trẻ tuổi đột nhiên mở miệng hỏi. "Xin chào, xin hỏi anh là bạn trai anh ấy sao?"
Người hỏi dĩ nhiên là em trai của Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến cẩn thận nhìn cậu. Em trai anh năm nay học năm hai đại học, mặc dù thường ngày thường hay cùng anh tranh giành tình cảm của mẹ, nhưng trên thực tế, Tiêu Chiến rất thường đứa em trai này của mình, tình cảm của hai anh em rất tốt. Mà trước mắt, hốc mắt Tiêu Kiệt hồng như mắt thỏ, nhìn một cái cũng biết đã khóc rất nhiều, Tiêu Giản biết, chuyện mình chết khiến thằng nhóc này rất đau lòng, nhưng bây giờ, mình cứ đứng như vậy, không đúng, là ngồi trước mắt nó, nhưng lại không cách nào thể hiện quen biết với nó, tình tiết, thật là muốn bao nhiêu máu chó có bấy nhiêu máu chó, cần bao nhiêu lừa bịp có bấy nhiêu lừa bịp!
Nhưng vấn đề này của Tiêu Kiệt đúng là có chút khó trả lời rồi. Biểu hiện vừa rồi của anh, lẽ ra phải của người yêu đến chết đi sống lại mới có, nhưng vấn đề là, chồng mình đang ở sau lưng, nếu như chỉ có một mình anh, anh có thể nói dối cho qua, nhưng bây giờ, người vợ vừa cưới được một tháng ngay trước mặt mình nói là bạn trai người khác, khi trở về,Vương Nhất Bác có thể giết chết anh không?
Advertisement
Đang lúc bối rối, đột nhiên nghe thấy âm thanh của Vương Nhất Bác."Không phải."
Tiêu Chiến ngẩn ra, vội càng gật đầu theo. "Ừ, dĩ nhiên là không phải."
"A, thật sao? Vậy là tôi hiểu lầm." Tiêu Kiệt xin lỗi, khóe miệng nhẹ nhàng giật giật, giọng nói khàn khàn nồng nặc đau thương.
Tiêu Chiến đau lòng, đột nhiên thốt lên. "Yên tâm, đời sau anh cậu nhất định tìm một cô gái cực kỳ xinh đẹp làm chị dâu cậu!"
Tiêu Kiệt: "..."
Sau khi làm lễ, Vương Nhất Bác từ từ đẩy Tiêu Chiến ra khỏi hội trường. Tiêu Chiến quay đầu lại, ánh mắt quét qua em trai và ba mẹ mình, trong lồng đau xót, từ nay về sau, trên thế giới này, sẽ không còn anh! Từ nay về sau, anh đã không còn là anh!
Từ nay về sau, anh một người đàn ông khỏe mạnh phải lấy thân phận một người nam nhân để sống, hơn nữa còn là người nam nhân của tình địch!
Tiêu Chiến tóm lược tới đó thì hốc mắt không khỏi hồng lên.
Bên này Tiêu Chiến vô thức chảy nước mắt thương tiếc cho số phận bi thương của chính mình, bên kia Vương Nhất Bác nhìn nam nhân trước mắt mặt hồng như một con thỏ, nước mắt đầy mặt.
Cuối cùng, Vương Nhất Bác không nhịn được móc khăn tay ra đây cho Tiêu Chiến.
Thấy có đồ đưa tới trước mắt mình, Tiêu Chiến đầu tiên là sững sờ, sau khi nhận ra tại sao, Tiêu Chiến tranh thủ cảm thán: dạo này, còn có đàn ông đùng khăn tay! Vương Nhất Bác quả nhiên không phải người phàm!
Cảm thán thì cảm thán, Tiêu Chiến cũng không khách khí nhận lấy khăn tay, sau đó đặt lên mắt, tiếp theo là một âm thanh hỉ mũi thật to.
Khóe miệng Vương Nhất Bác khẽ giật giật.
Tiêu Chiến thoải mái lau xong nước mũi, thấy Vương Nhất Bác đang nhìn mình chằm chằm, ngẩn người, sau đó lại đàng hoàng trả khăn tay lại: "Cảm ơn, trả cậu."
Vương Nhất Bác nhận lấy khăn tay, trực tiếp ném vào thùng rác bên cạnh.
Tiêu Chiến ở một bên nhìn cậu, vì lúc trước khóc quá nhiều, không khỏi nấc cụt một cái.
Vương Nhất Bác nhìn đôi lông mi dài còn vương một ít nước mắt của anh, trầm giọng nói: " Anh khóc cái gì?"
Tiêu Chiến nhất thời nghẹn lại, sau đó nhỏ giọng nói: "Vị tiên sinh này thật quá đáng thường, bộ dạng đẹp trai như vậy lại chết sớm, ngay cả một nàng dâu cũng không lấy được, tôi đau lòng thay anh ta."
Vương Nhất Bác hiển nhiên chưa quá tin tưởng đáp án này của anh, vì vậy lại hỏi: "Anh thật sự không biết anh ta?"
Tiêu Chiến trung thực: "Trước tai nạn xe cộ trước, thật sự không biết."
Vương Nhất Bác khẽ hừ một tiếng: "Không phải anh nói cái gì anh cũng không nhớ được? Có quen nhau không anh làm sao biết?"
Cậu đã biết rồi còn hỏi tôi! Tiêu Chiến yên lặng mà lén lút dựng lên ngón giữa.
Ngược lại, Vương Nhất Bác đang theo dõi anh, nhìn chằm chằm ngón tay đột nhiên duỗi ra, lập tức dụi mắt mình một cái.
" Giáo viên dạy văn luôn thích khóc."
Đợi đến lúc phản ứng kịp, Vương Nhất Bác đang lau nước mắt cho anh, Tiêu Chiến lập tức nổ tung rồi.
Thật kinh khủng, bị tình địch đáng chết làm hành động lau nước mắt đáng ghét như trong truyện ngôn tình, đây là muốn anh chết thêm một lần nữa sao!
Trong lòng Tiêu Chiến vô cùng bi phẫn, nhưng dù sao người chứa đựng những bị phẫn này cũng là một nhân nhi yếu đuối, vì vậy biểu hiện ra, hốc mắt Tiêu Chiến chỉ đỏ một chút, đến lỗ tai cũng đỏ.
Vương Nhất Bác hơi nghiêng đầu đưa mắt về phía nhà tang lễ, ban nãy có nhìn qua di ảnh và di thể của người đàn ông trong kia, nếu như không phải hoa mắt thì gương mặt của anh ta với Tiêu Chiến hình như có vài nét tương đồng đến kì lạ...
" Nhìn gì ? Thấy anh ấy đẹp trai lắm đúng không?"
Vương Nhất Bác thu hồi tầm mắt, cậu từ chối cho ý kiến.
Mà lúc Vương Nhất Bác muốn ôm anh lên xe, bi phẫn của Tiêu Chiến quả thật chạm lên đỉnh núi. Mặc dù lúc trước lên xe cũng do Vương Nhất Bác ôm ngang, nhưng lúc đó là vì tinh thần anh bị việc sắp được gặp người thân làm cho khẩn trương và bối rối, căn bản không có tinh thần để chú ý cái khác, giờ này phản ứng lại, phát hiện tư thế ôm ngang này của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến lập tức kinh hãi.
"Tôi... hay là để tôi tự làm được rồi!"
" Anh xác định mình có thể tự đi?"
"Tôi có thể!"
Tiêu Chiến giữ lấy Vương Nhất Bác. loạng choạng đứng lên, sau đó chân sau mạnh mẽ nhảy về phía trước, nhưng không nhảy được mấy bước, anh lập tức bất động.
Chết tiệt! Ở đâu ra bậc thang dài như vậy!
Tiêu Chiến cẩn thận tính toán nên dùng lực đến đâu, dùng tư thế nào để khi nhảy xuống mình không trở mình một cái mà lăn xuống bậc thang này, không phòng bị thân thể anh đột nhiên nhẹ bẫng, anh bị chặn ngang người ôm lên.
Lúc phát hiện Vương Nhất Bác dùng tư thế ôm công chúa trong truyền thuyết vững vàng ôm mình đi xuống, Tiêu Chiến bi phẫn không chịu được: "Thả tôi xuống! Thả tôi xuống! Tôi có thể tự đi!"
"Kêu nữa em lập tức ném anh xuống."
Bị đặt xuống và bị ném xuống là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tiêu Chiến tất nhiên biết điều lập tức ngậm miệng.
Sau đó trong lòng lại kêu gào một hồi: Lại bị tên tình địch chết tiệt ôm theo kiểu công chúa, hãy để anh chết thêm một lần nữa đi!
Advertisement
Saltworld: An Apocalypse LitRPG
August 18, 2018. Earth is at peace. Then the sun explodes, and the world changes forever. Sen Salazar, a third year in Dubai's renowned Belmont University, is thrust into a world where only monsters are found aplenty. Resources are dwindling, survivors are scarce, and safety is nowhere to be found. And when it's combined with an otherworldly system designed to bring out humanity's hidden potential? Sen's watched enough movies to know what to do: Survive. ...He just has to figure out how to stop himself from turning into one of the monsters, first.
8 187Welcome to the Charlotte Family: A One Piece Fanfic
I just wanted a nice and exciting afterlife and I almost got what I wanted. With god granting me all my wishes and sending me to my dream world with some abilities to guarantee a solid life but why did I forget to mention where I want to be born??! Opening my eyes for the first time I saw my twin sister Charlotte Pudding...and my mother Charlotte Linlin, better known as Big Mom. Big Mom: Welcome to the Charlotte Family FUCK.MY.LIFE This is a relatively (well balanced) Overpowered Protagonist (female OC) making her way through the One Piece world as a daughter of an Emperor of the Sea. Growing out of her heritage and into a wonderful girl of her own rights beyond the shadows her mother casts on her. Watch as Charlotte Syrup Sails the seas and causes trouble, the 36th daughter and 77th child of Big Mom. NOT A SELF INSERT Disclaimer: It is to my great displeasure that I do not own One Piece . Seriously...that's just sad.
8 217Apocalypse? Paradise.
It's was a little cloudy on that spring morning. The day the world ended and the apocalypse started for humanity causing 80% of the population to turn into bloodthirsty deranged husks of their former selves, preying upon the remaining fifth of the population trying to survive. As for those different from the society at large? Who don't fit in with the societal rules? Who we called monsters even before the apocalypse? The broken creatures who wore human masks even before the day the world ended, now crawling out from the darkest dephts of the society to unveil themselves. Did they too witness the end of the world, or the creation of paradise? Cover from pixabay. https://pixabay.com/photo-2935144/
8 132Walks in the Dark
John is an alcoholic, misanthropic, down-on-his-luck private detective. Join him on his struggles to solve a newly accepted case all while struggling with himself in this noir-inspired crime/comedy.
8 75A Cultivation storie : Stupid edition
In this cultivation world some chosen people are given the chance to create their own world . Follow the young Gold and his weird clan as he create his own strange and wonderful world !! Error : Restart protocol initialize !! Note : I am not a native english so do not expect perfect grammar , no schedule the chapter will be publish when ready Happy reading and have a good day
8 220nightshade | em. cullen [discontinued]
"𝐧𝐢𝐜𝐞 𝐜𝐚𝐫. 𝐝𝐢𝐝 𝐝𝐚𝐝𝐝𝐲 𝐛𝐮𝐲 𝐢𝐭 𝐟𝐨𝐫 𝐲𝐨𝐮?" "𝐝𝐚𝐝𝐝𝐲'𝐬 𝐝𝐞𝐚𝐝. 𝐦𝐨𝐦𝐦𝐲 𝐭𝐨𝐨."‧͙⁺˚*・༓☾ ☽༓・*˚⁺‧͙in which emmett cullen becomes enthralled with the winchester girl[twilight / supernatural crossover book][you do not have to watch the show supernatural. it alludes to some things and characters are used but i do not fully switch over into the show. most things from it can be quickly googled if you want to understand better but there is no need]
8 114