《Bác Chiến | Trở thành vợ tình địch》01.
Advertisement
Trước đây trên Internet có một chủ đề vô cùng nóng bỏng:
Nếu một ngày nào đó tỉnh dậy, bạn phát hiện bạn lại trở thành người yêu của tình địch, phản ứng của bạn sẽ ra sao ?
Một người rất nổi tiếng trên mạng trả lời:
Trước hết, anh em nên thoải mái một chút, sau đó đợi tên đó ngủ rồi trực tiếp tiễn bỏ vật tai quái kia đi!
Tiêu Chiến nhớ kĩ, lúc đó đọc được dòng bình luận này, anh còn đập bàn khen ngợi: Anh em tốt, nói rất hay!
Vậy mà hôm nay, sau khi sống lại từ tai nạn xe cộ, anh lại đối mặt với Vương Nhất Bác, tình địch lâu năm của mình, chỉ có thể tức giận gào lên :" Chết tiệt, con mẹ nó đáng ghét!"
A, đính chính một chút, những từ dùng bên trên không hề sai, Tiêu Chiến thực sự sống lại dưới thân phận vợ của Vương Nhất Bác, đã thế là vợ không phải người yêu!
...
Tiêu Chiến nhớ, anh xảy ra tai nạn rất nặng.
Tình hình vô cùng thê thảm, Tiêu Chiến chắc chắn số mình kết thúc tại đây.
Cũng không biết qua bao lâu, sau khi cố mở mắt anh lại thấy một trần nhà màu trắng thuần khiết .
Lúc bắt đầu, Tiêu Chiến còn cho rằng mình ở trên thiên đường, trái tim còn yên lặng châm chọc: Thiên đường này thật nhợt nhạt, giống như trong bệnh viện vậy.
Chờ cho đôi mắt nhìn kĩ một chút, anh không khỏi sửng sốt: Cái gì? Nơi này chính là bệnh viện.
Tiêu Chiên vui mừng, xem ra anh phúc lớn mạng lớn mới có thể trốn từ Quỷ Môn Quan về đây!
Nhưng chỉ kích động một lát, Tiêu Chiến lại nhớ tới một chuyện khác. Lần này không chết, nhưng tuyệt đối không thể trở thành người tàn tật, nếu không cũng không khác nhau là mấy.
Vì vậy, anh lập tức vén chăn lên kiểm tra thân thể mình, cũng may chân tay đều ổn mặc dù trên đùi quấn băng, nhưng hình như cũng không tổn hại gì nhiều, hơn nữa nhúc nhích có hơi đau nhưng may vẫn còn cảm giác, anh không tàn tật, bị gãy xương thì không phải vấn đề gì lớn. Điều duy nhất không đủ là chân anh hơi nhỏ một chút, Tiêu Chiến lo lắng nghĩ: Chẳng lẽ nằm lâu quá bắp thịt bị co lại ? Anh lại nhìn một chút, đến cả lông chân rậm rịt cũng lưa thưa còn một ít...
Advertisement
Tiêu Chiến lập tức thở phào nhẹ nhõm, nằm lên giường bệnh lần nữa, tay chân thoải mái mở rộng, chỉ cảm thấy trái tim được ánh sáng mặt trời chiếu vào. Lần này gặp nạn lớn, không chết cũng không tàn phế, tương lai anh nhất định sẽ rất hạnh phúc!
Tiêu Chiến nhếch môi cười khúc khích, chỉ cảm thấy trên mặt rất ngứa, thì ra là tóc dài. Tiêu Chiến cũng không để ý lắm, lập tức ném đi, nhưng nghĩ tới những sợi tóc đó không bay đi ngược lại kéo một chút, da đầu đau như có kim châm. Anh ngẩn ra, sững sờ đưa tay lại nhìn, quả nhiên thấy một nhúm tóc dài đen bóng, lập tức ngây người. Tóc này chính là của anh? Nhưng từ khi nào tóc anh đã dài đến vậy? Chẳng lẽ anh hôn mê hai ba năm ?
Cau mày nhìn, đột nhiên người Tiêu Chiến run lên từng đợt. Anh bối rối, mẹ nó! Không phải đâu? Chẳng lẽ sau khi hôn mê, đây là tác dụng phụ của thuốc sao? Anh vừa nhắm mắt ngủ một giấc, tóc đã dài đến ngang vai?
Một giây tiếp theo, một tiếng hét tan nát cõi lòng vang lên:
" Gương! Gương! Tôi muốn gương!"
Mặc dù tiếng hét rất thảm thiết thô tục, nhưng âm thanh lại sắc bén đến lạ thường. Toàn thân Tiêu Chiến run lên, anh nghĩ nếu như không phải thế giới này điên thì nhất định anh bị điên rồi.
Nghe được âm thanh, y tá vội vàng chạy vào. Mặc dù cảm thấy rất kì quái với yêu cầu tìm gương của Tiêu Chiến nhưng cô vẫn tìm gương cho anh, cho rằng anh sợ khuôn mặt của mình bị phá huỷ, vì vậy cô vừa đưa cho anh vừa dịu dàng an ủi: " Vương phu nhân, cậu yên tâm, gương mặt cậu không bị thương, vẫn đẹp như cũ"
Tiêu Chiến nhận được lời an ủi của y tá càng muốn khóc!
Run rẩy cầm chiếc gương lên, sau một nháy mắt, toàn thân Tiêu Chiến cứng đờ.
Khách quan mà nói, gương mặt trong gương vô cùng đẹp, mắt phượng, lông mi dày, mặt trái xoan, môi anh đào, hơn nữa làn da vừa trắng lại vừa mềm, ngay cả lỗ chân lông cũng không thấy, gương mặt của mĩ nam này đúng là khó ai sáng được, hơn nữa kết hợp lại thì gương mặt trong gương vô cùng đẹp lại cực kì thanh thoát, nhưng...gương mặt này cùng với mặt Tiêu Chiến lại có đến 7 phần tương đương còn lại lạ hoắc.
Advertisement
Chiếc gương trong tay Tiêu Chiến yên lặng rơi xuống. Cô y tá thấy hai mắt anh vô hồn, vô cùng lo lắng:" Vương phu nhân? Cậu sao vậy?"
Tiêu Chiến chậm rãi nhìn sang cô, nói từng câu từng chữ: " Tôi là..ai?"
Vẻ lo lắng trên khuôn mặt cô y tá ngày càng đậm. " Là..là Vương phu nhân, cậu xảy ra tai nạn giao thông đùi phải bị gãy, nhưng cậu không cần lo lắng, cậu đã được phẫu thuật, tiếp theo chỉ cần cố gắng tĩnh dưỡng là có thể hồi phục, sẽ không có di chứng.."
" Tôi... họ... Vương?" Nét mặt anh vẫn đang mơ màng. Mặc dù cảm thấy rất kì quái nhưng y tá vẫn kiên nhẫn giải thích: " Họ của cậu không phải họ Vương, là chồng cậu họ Vương "
Nghe được hai chữ "chồng cậu", toàn thân Tiêu Chiến lần nữa run lên.
" Vậy..tên tôi là gì ?"
Y tá bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng. " Cậu họ Tiêu, tên Chiến..Vương phu nhân, cậu có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?"
Không thoải mái? Đâu chỉ có cảm thấy không thoải mái! Tim ông đây đang đau đến thắt lại! Ông đây là một người đàn ông khôi ngô cường tráng bỗng nhiên biến thành nam nhân yếu ớt thế này, lại còn con me nó 'ông xã' là thể loại gì vậy?
Tiêu Chiến cố gắng kiềm chế, nặn ra nụ cười còn khó hơn cả khóc. " Hình như...tôi không nhớ bất cứ điều gì cả!?"
Y tá giật mình, sau đó vội nói: " Cậu đừng lo lắng gì cả, tôi sẽ đi gọi bác sỹ ngay bây giờ "
Tiêu Chiến đau lòng nghĩ, gọi bác sỹ thì có ích lợi gì chứ? Bác sỹ có thể chữa cánh tay, chữa chân bị thương, nhưng bác sỹ có thể xử lý được việc sau khi tỉnh lại anh bị biến thành một người nam nhân khác sao? Chuyện này phải để thượng đế hay phật tổ Như Lai quan tâm chứ?
Thấy y tá nhanh chóng chạy ra cửa, Tiêu Chiến yên lặng ôm chăn, chuyện này quá đáng sợ, anh nên tiêu hoá một chút.
" Sao vậy?"
Ngoài cửa đột nhiên vang lên giọng nói của một người đàn ông.
" A, Vương tiên sinh, anh tới rồi. Vừa rồi, Vương phu nhân nói hình như cậu ấy không nhớ bất kì chuyện gì cả " Y tá vội vã giải thích.
Vương tiên sinh? Tiêu Chiến hoảng hốt, ngẩng đầu lên, vừa rồi y tá nói 'chồng' anh họ Vương, vậy người mới đến này không phải là 'ông xã' của anh sao?
Người vừa đến đi vào cửa, nghe thấy lời của y tá mày liền nhíu lại, giương mắt nhìn Tiêu Chiến đờ đẫn ngồi trên giường, đúng lúc chạm vào ánh mắt của nhau. Trong chốc lát, hai mắt Tiêu Chiến đã trợn lớn, hút sâu một hơi!
Chỉ tính bề ngoài, người đàn ông này tuyệt đối thuộc dạng đàn ông thu lệ phí nhìn theo từng giây. Dù là một người điển trai, mỗi lần Tiêu Chiến nhìn thấy người này đều cảm thấy mình như bị bắt nạt, à không, là khiến anh khiếp sợ đến mức toàn thân đều đau.
Cặp mắt của Tiêu Chiến trừng lớn như hai quả long nhãn, nội tâm gào thét điên cuồng, đây thật sự là con mẹ nó, khiếp sợ, tức giận và tuyệt vọng vô hạn không ngừng gào thét trong trái tim anh!
Chết tiệt, ai đó có thể nói cho anh biết đây chỉ là giấc mơ! Là một giấc mơ ! Tỉnh dậy biến thành một người khác đã vô cùng kinh hãi rồi, tại sao, chồng của người này lại còn là kẻ thù, tình địch vạn năm của anh- Vương Nhất Bác!
Advertisement
The Red Lands
The Red Lands Starting alone from the bottom can be such a pain. A story of being transferred to a new world. If you are looking for a shocking OP character, this is not him. If you are looking for a young master with abundant wealth this is certainly not it. Maybe a poor slum child with a hidden past and bloodline. Poor yes, dirt poor. Full stop. Incredible knowledge. Aside from some skills in business, nothing. This is just a tale of an average individual trying to make the best of what he has. An average human salary-man was transmigrated into the body of a boy from the slums. What made it worse was that it was a completely different world. Armed with only basic knowledge from his past life and nearly nothing from his present, he strives to survive. Curiosity can become a deadly driving force for any human being. It all depends on who is wielding it. Author Blog Link The Red Lands
8 173Beyond The Primordials
When Yin Hui was born, the heavens trembled. Out of fear, the primordial gods crippled his clan and himself, stripping them of their ability to cultivate. Rendered powerless, his clan was driven to near extinction and Yin Hui was condemned to a life of slavery. After 15 years of torturous servitude, he encounters a stroke of fortune that would change his fate forever, bestowing upon him an alternate method of cultivating. With a new lease on life, he exacts vengeance against all who have wronged him, and strives to ascend beyond the primordials! "To those who have wronged me beware! To those who will wrong me in the future beware! I, Yin Hui, swear to pay back any and all grudges in full!" -------------------------------------------------------------- Communication Discord Server: https://discord.gg/7BaHbe2 Discord: Wayward Scholar#6193 Email: [email protected]
8 545Pinstripe
"The clothes make the man." This isn’t just a saying in the world of Pinstripe Shonen. It’s a world where business attire grants its wearers incredible power. Only the wealthy can afford to buy the most powerful fashion statements from the mysterious Clothiers, and Nico is just a broke young man from Central City. But with the help of his friends and the gift of a one-of-a-kind Pinstripe shirt that grows in power over time, Nico is determined to defeat all of the Executives, rise through the ranks, and become the CEO: The Business King, the one who can make dreams come true!
8 117The Progress of Perfection
Kyle Hensworth is a self-proclaimed genius attending his second year at the Magic Academy of Vornn. Coming from a noble family practically overflowing with prodigies of all kinds; Kyle has a lot to prove. Because of this burden, everyone he encounters treats him with scorn and jealously. Tired of living in his families shadow, Kyle embarks on an adventure in an attempt to prove his worth through actions, instead of lineage. 'This adventure isn't anything like the story books...'
8 58The prince of mages
A legend told that far, far away, on the edge of the magical realms, there was a city, a great black city built on a mountain famous for its curse. Only the black mages and all those who were deeply linked to the darkness were allowed to enter this place of the night, feared by all. It was there, far from the light, that a young boy named Miron was imprisoned. He lived within the walls of a huge building, among other children, under the domination of a banished black mage, who tried to subdue him because of his rebellious and untamable nature. Miron did not know how to break free from this terrible prison. But opportunity knocked in the year he turned thirteen when he discovered a power his dark tormentors wished he had never known.
8 168Approbation of an Irrational Heart
poetry collection#random thoughts# driving deep inside the dark abyss# penning to understand myself and others# sometimes emotions, sometimes longing, sometimes random thoughts jumping out of my reverie.Ongoing....
8 64