《|1827| Showbiz》Chap 12
Advertisement
Vốn theo dự định ban đầu, khi kết thúc buổi quay, Tsuna sẽ đến nơi tổ chức liên hoan với đoàn làm phim luôn. Tuy nhiên, chẳng hiểu vì sao mà điện thoại của cậu để ở đâu mất, tìm mãi chẳng thấy.
"Mọi người đi trước rồi tôi sẽ đến sau nhé. Tôi tìm điện thoại xong sẽ đến ngay."
Thật ra, Tsuna cũng có hơi xấu bụng nghĩ thế này, tìm xong điện thoại thì cậu sẽ về nhà luôn rồi sau đó nhắn tin lấy cớ sau. Dù sao thì Hibari cũng đã đi cùng bọn họ, có cậu hay không cũng đâu có ảnh hưởng gì.
Có điều, người tính không bằng trời tính, Tsuna tính không bằng Hibari tính.
Khi Tsuna tìm được điện thoại và te tởn ra bên ngoài thì đã thấy có người chờ sẵn. Và người đó lại chẳng phải ai khác ngoài cái tên đáng ghét – Hibari.
"H-Hibari-san, anh chưa đi ạ?" Tsuna lúng túng gãi má hỏi anh.
"Tôi sợ cậu lạc đường nên chờ ở đây." Mặt Hibari vẫn lạnh nhạt như vậy, nhưng Tsuna có cảm giác ánh mắt của anh như đang cười cậu.
"Haha... Vậy mình đi thôi nhỉ. Để tôi kêu xe." Chẳng đợi Tsuna hành động, Hibari đã lên tiếng.
"Cậu đi với tôi là được."
Bởi vì trước đó khá lúng túng nên Tsuna đã không để ý rằng, ở bên cạnh Hibari là một chiếc xe mô-tô phân khối lớn, và anh thì đang đứng tựa vào nó.
Trước khi Tsuna kịp phản ứng gì, cậu thấy Hibari đã ngồi trên xe và ra hiệu cho cậu đến ngồi ở sau anh.
Sau một hồi đắn đo, Tsuna cuối cùng vẫn chẳng thể làm gì khác ngoài ngoan ngoãn lên xe.
Khi ngồi trên xe, cậu cảm thấy cực kì mất tự nhiên, chân tay chẳng biết bám víu vào đâu. Hibari cũng chẳng nói gì, chỉ khởi động xe và bất ngờ lao vút đi, khiến Tsuna hét lên một tiếng "HIEEE" và ngay lập tức, hai cánh tay tự động ôm chặt lấy anh.
Advertisement
Ở đằng sau Tsuna thì sợ hãi đến vậy, còn Hibari ở đằng trước thì nhếch khóe môi cười cực kỳ thỏa mãn. Nếu như Tsuna nhìn thấy vẻ mặt ấy của Hibari thì có lẽ sẽ đấm anh ta một trận mất.
_______________
Quãng đường đi cùng Hibari vừa rồi có lẽ là quãng đường đáng sợ nhất cuộc đời Tsuna. Đó là lần đầu tiên mà cậu ngồi xe mô-tô và cậu đã không hề biết, ngồi xe mô-tô lại có thể kinh hoàng đến vậy.
Bởi vì có sự tham gia của Hibari nên đạo diễn rất hào phóng mà tổ chức tiệc ở một khách sạn và nó không gần trường quay cho lắm. Nghĩa là Tsuna phải chịu tra tấn hơn ba mươi phút.
Khi tới nơi, Tsuna tưởng chừng như mất một nửa linh hồn. Dù đã dừng xe được một lúc mà cậu vẫn chưa thể bình tĩnh được. Thậm chí, mũ trên đầu được Hibari tháo ra cho mà cũng không hề biết. Cho đến khi, một giọng nói trầm thấp, có mang theo một chút ý cười, tiến vào tai cậu.
"Có cần tôi bế cậu xuống không?"
Lúc này, Tsuna mới hồi hồn và luống cuống xuống xe. Tuy nhiên, vì chưa lấy lại bình tĩnh nên bước chân của cậu có phần lảo đảo, loạng choạng như sắp ngã đến nơi. Thấy thế, Hibari chẳng hề nề hà mà tiến tới đỡ cậu.
"Cẩn thận." Giọng của anh gần sát, thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở vấn vít nơi tai Tsuna, khiến mặt cậu ngay lập tức trở nên đỏ rực.
"Cám ơn anh..." Cậu vừa nói vừa cố tránh ra khỏi vòng tay của anh. "Tôi không sao, có thể tự đi được."
Có vẻ như cũng nhận ra sự xấu hổ của Tsuna, Hibari cũng không tiếp tục làm khó cậu. Anh từ từ buông cậu ra nhưng vẫn đảm bảo cậu sẽ không bị ngã.
Advertisement
"Cậu chờ ở đây, tôi đi đỗ xe."
"Vâng."
Quả thật, Hibari rời đi một lúc như vậy thật sự giúp Tsuna bình tĩnh lại hơn rất nhiều.
Tuy nhiên, cậu luôn được Reborn gọi là một kẻ thu hút rắc rối. Và tất nhiên, chỉ đứng chờ Hibari thôi cũng có rắc rối tìm tới cậu.
"Bé con đứng ở đây làm gì thế?" Một giọng nói lọt vào tai Tsuna. Và qua giọng nói ấy, Tsuna có thể nói rằng, người đàn ông đó đã uống không ít rượu.
Ngay khi nghe thấy giọng nói ấy, Tsuna đã cảm thấy có điều không ổn và đã muốn lờ nó đi. Và tất nhiên là cậu chẳng được như ý.
"Thôi nào, đừng lờ anh như vậy chứ." Người đàn ông với điệu cười nham nhở tiến dần về phía Tsuna.
Giọng điệu khiến cậu không tự chủ mà rùng mình. Trước đó, Tsuna nó liếc qua và rõ ràng đó là một người đàn ông già có khi còn hơn cả bố cậu, vậy mà dám xưng "anh", không thấy ngượng mồm chắc. Tsuna yên lặng bước cách xa người đàn ông đó.
Có vẻ như thái độ của Tsuna cộng với hơi men đã khiến gã mất kiên nhẫn. Gã không nói nữa mà trực tiếp dùng hành động, thô lỗ túm lấy cánh tay của cậu.
Đến lúc này, cậu không thể tiếp tục làm ngơ.
"Ông làm cái gì đấy, buông tay tôi ra." Cậu cố gắng giằng tay ra khỏi tay của gã.
"Thôi đi, đừng có giả vờ. Nhãi con đứng ở đây để tìm khách chứ gì. Đi với ta thì sẽ không cần phải tìm ai nữa. Ta sẽ trả rất nhiều."
Cái quái...? Ông ta nghĩ cậu là gì chứ? Gã đàn ông vừa nói vừa cố lôi kéo cậu vào khách sạn. Tsuna cảm thấy cực kỳ phiền phức và tức giận. Khi cậu chuẩn bị dùng đòn gạt chân gã ta, thì
"ỐI!"
Gã đàn ông đột ngột hét lớn và Tsuna ngạc nhiên khi thấy gã ngã sõng soài ra đất. Cậu còn chưa kịp làm gì mà?
Khi nhìn thấy Hibari đứng cạnh gã, Tsuna tự hỏi, liệu có khi nào là Hibari làm điều đó.
Trông anh lúc này thật sự đáng sợ khiến cậu run rẩy.
"Ta sẽ cắn ngươi đến chết." Dường như Hibari sẽ thật sự giết chết gã đàn ông kia.
Sự việc nhanh chóng thu hút sự chú ý của những người xung quanh, và ngay lập tức, có một số người đã nhận ra Hibari.
Tsuna hoàn toàn không muốn anh gặp rắc rối vì cậu. Thế nên, nhanh như chớp, cậu chạy tới ôm lấy tay Hibari và vội vã kéo anh vào khách sạn. Hibari vì ngạc nhiên mà cũng quên cả ý định của bản thân trước đó và cũng bước theo cậu. Một vài người có ý muốn đuổi theo nhưng không kịp bởi Tsuna phản ứng quá nhanh khiến họ bị mất dấu tức thì.
______________
Khi Tsuna và Hibari tiến vào phòng, toàn bộ con mắt của mọi người trong đoàn làm phim đổ dồn về phía họ.
Có vài cô gái muốn tiến đến gần Hibari nhưng họ lại không dám, chỉ đành chuyển hướng sang lôi kéo Tsuna, vì cậu đi đâu, anh sẽ đi theo đó.
Không ngờ, buổi liên hoan tối ấy, vậy mà lại hài hòa đến bất ngờ.
Còn sóng gió gì, thì cũng là chuyện của ngày hôm sau...
Advertisement
Into the Hulk
Space Hulks : vast amagations of wrecked ships, stray astroids, and precious lost technology. Casth through the hell-scape of the Warp for uncountable yeras, Infested with the Damned and the Alien, and hazardous beyond reason, they are incomparable prizes to anyone who can take them over. Ships that would take hundreds of years to build can be pried from their sides in only decades, relics of bygone eras fetch fortunes large and small, and every data-vault could contain secrets to shake the foundations of reality.Part 3 of the Aegisverse Saga. Second Person is used throughout. If that isn't kosher with you, best to back out now. A Warhammer 40,000 Dark Heresy / Deathwatch fanfictionComplete, with a total of 53 chapters. On the series - This series was first written as a Choose Your own Adventure (CYoA) on the /r/HFY forum. The between chapter votes have been omitted, as they are not part of the story, despite their influence on it. On the the Author's notes - These were included in the original document, and are included here for the purpose of completeness. Spelling, grammatical, and formatting changes have been made in the process of archiving this story and re-formatting it for publication on Royal Road. None of the contents of the story has been substantially affected. Cover by gej302!
8 119[Cryoverse] The Last Precursor
One hundred million years ago, an unknown cataclysm rendered humanity extinct. After conquering seven galaxies and becoming a super-civilization, terrankind vanished from the cosmos. Time passed. Their animal descendants (Cats, dogs, and crocodiles, among others) all evolved and Uplifted themselves to become the new overlords of the Milky Way. But the newly Uplifted were not ignorant of the past. How could they be? Countless records lay scattered among the stars of the ancient Precursor civilization which came before them. Their ancient facilities and installations dotted countless worlds. Their superweapons fell into the hands of the Uplifted, and countless wars followed. Once the Uplifted established their empires, a tenuous peace followed. Finally, it seemed as if the old wounds had begun to heal, leaving only a cold war that stretched on for several centuries. But what they did not know was that one human had survived. One last Terran, a super-soldier employed by the most powerful military humanity had ever conceived. Jose Rodriguez awakens from stasis sleep to find himself alone, his entire species wiped from the universe. He is the last living Terran. He is the Last Precursor. Do you like Astartes? Do you like Deus Ex? Ever read Chrysalis? What about this music video? How about this one? If you enjoyed several or all of the above, you will enjoy The Last Precursor :)
8 196Deepest Desire
Sent to a new world with a few extra ""items"" Jake was told if he won his deepest desire would be granted. In a world of Dark Ages it was time for light to shine through.
8 167I am the king of all villainous villian : Volume 1 : against hell devouring beast
"fell in hell , suffered in pain , felt despair and terror for countless time , walked the path of life and death …… he will rise and become the one to rule over dead , spread terror against livings and rule over worlds. ….. mercy isn't thing he knows ,trust ? he doesn't even have one in himself. He , the one who rised from the ashes, crawled out from the depth of hell will now show the world who the true master of the world is ? celestials and demons shall be his vanguard, true dragons and divine phoenix shall be his war mounts , gods and devils shall be his war puppets. heaven shall be his war tetra and everyone remaining shall be his soldiers that follows him with whole heart loyalty. kill anyone that oppose me that's my principle. sometimes when death comes looking for me , I mistake it for my life long friend…..While I mistake life for long lost friend… I shall order and you all shall follow it….. let them show their powers , because a real villain only makes his moves when his pawn and chess pieces has finished their job for the chess master. which is me , a master…….. ……………….be gone thots !!
8 104pixie dust | nico di angelo ✔️
In which, Treya, a daughter of Hecate accidentally curses the son of Hades who is none other than Nico di Angelo.-pixie dust 2019 written by Pistxchiosdisclaimer: i do not own nico di angelo or any of the characters in riordanverse.-setting: two years after Second Giant War but an AU wherein Trials of Apollo didn't happen.started: July 21, 2019finished: Oct. 19, 2020
8 113Sanders Sides
FAVE READERS!:1anological1PunchedTheBurrsarPatton wanted to become a father so he went to the adoption centre to adopt a baby boy. Now he has a husband and a son! Watch as the story unfolds...#159 in anxiety#86 in anxiety#60 in anxiety#52 in anxiety
8 186