《|1827| Showbiz》Chap 8
Advertisement
(Lâu lắm mới ra chap mới hi vọng các bạn không nghĩ là mình đã bỏ viết hix hix. Tiếp tục ủng hộ mình nhé hiu hiu)
************************************
Lưng Tsuna áp sát vào cánh cửa, cả người cậu vẫn còn như muốn tiếp tục lùi lại, cậu không dám ngẩng mặt lên vì người đối diện.
"X-xin anh đừng như vậy. Làm ơn hãy tránh ra đi." Cậu nhỏ giọng van lơn nhưng người kia vẫn không hề tránh ra, ngược lại, anh vươn tay, nhẹ nhàng nâng cằm của cậu lên. Dù vậy, Tsuna vẫn tiếp tục không nhìn vào người kia, mắt của cậu vẫn luôn tránh né nhìn đi nơi khác.
"Cậu... không thể cho hai ta một cơ hội sao?" Giọng người kia trầm thấp, thậm chí còn lộ ra vài phần năn nỉ khiến Tsuna ngạc nhiên ngước nhìn vào mắt anh.
Vẫn biết là không nên, nhưng Tsuna như bị cuốn sâu vào đôi mắt ấy, cậu muốn từ chối anh thật dứt khoát nhưng lại như không thoát ra được.
Người kia ghé mặt lại gần, Tsuna cũng không tránh né, khi môi của hai người còn cách nhau một centimet...
Toàn bộ phim trường bị tiếng hét bất ngờ kia làm sửng sốt. Tsuna cũng nhanh chóng thoát ra khỏi vai diễn và vội vã nhìn về phía đạo diễn. Một phần là cậu không biết vấn đề gì khiến đạo diễn phải dừng lại như vậy, một phần là cậu muốn nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của bạn diễn - người mà khỏi cần nói cũng biết là ai – Hibari Kyoya.
Thú thật, khi được hô cắt, Tsuna phần nào thở ra nhẹ nhõm. Dù đã từng có cảnh chạm môi trước đó thì cảnh hôn lần này vẫn khiến cậu cực kỳ hồi hộp. Tsuna còn mong là sẽ chẳng có thêm cảnh thân mật nào nữa ấy chứ. Mấy cảnh ôm ấp kia khiến cậu nổi hết cả da gà da vịt rồi ấy.
Không nhìn thì thôi, nhưng khi nhìn về phía đạo diễn thì cậu thấy mặt ông nổi đầy gân xanh, và người đang cầm loa hô cắt là người đứng bên cạnh ông, không phải là Rokudo Mukuro thì là ai!
'Anh ta làm cái quái gì ở đây vậy?????'
Tsuna không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa. Đúng là cậu thấy nhẹ nhõm khi tránh được việc không phải hôn Hibari, nhưng đằng nào cũng thế thì thà diễn một lần cho xong luôn, giờ thành ra lại phải diễn lại nguyên một đoạn.
Tsuna thở dài tiến về phía đạo diễn để xem lại cảnh diễn vừa rồi, cũng là để tránh ra khỏi Hibari. Hai người không còn đứng sát rạt như lúc quay phim nữa nhưng khoảng cách tính ra vẫn rất gần khiến Tsuna không dám thở mạnh, cả người cứ có cảm giác không được tự nhiên. Chưa kể, người bên cạnh sau khi nhìn về phía đạo diễn, chính xác hơn là Mukuro, thì tự dưng nổi sát khí khiến cậu lạnh hết cả sống lưng.
Advertisement
"Mukuro-kun! Cậu nghĩ cậu đang làm cái gì vậy!!!" Chưa đến nơi Tsuna đã nghe thấy giọng nói đầy kiềm nén của đạo diễn. 'Chắc hẳn ông ấy đang tức lắm đây.' Tsuna thầm nghĩ. Cũng đúng thôi, tự dưng có một kẻ từ đâu nhảy vào cướp loa của ông làm gián đoạn cảnh quay. Mà càng bực mình hơn là người đó lại là ngôi sao nổi tiếng khó có thể đắc tội, có muốn nổi điên cũng không thể.
"Ngài đạo diễn à, ngài không thấy là cậu Hibari Kyoya đây diễn rất tệ sao?" Câu nhận xét của Mukuro khiến gần như tất cả mọi người nghe được trợn tròn mắt, trong đó có cả Tsuna. Tệ? Hibari diễn xuất tệ? Nói đùa. Đến Tsuna chẳng ưa gì anh ta mà còn thấy Hibari diễn tốt chết đi được khiến cậu vừa tức vừa không thể không phục. Nếu nói Hibari diễn tệ thì cậu thành cái gì đây? Rác rưởi à?
Hibari đứng ngay sau Tsuna nghe thấy câu nhận xét đó cũng chẳng tỏ vẻ gì, vẫn điềm nhiên khoanh tay. Mà khoan, sao anh ta cũng lại ra đứng cạnh cậu rồi, lại còn đứng ngay sát. Tsuna thử nhích người sang bên cạnh, ngay sau đó cũng lại thấy Hibari tiến sát lại.
'Lạy Chúa! Đồ điên này mau tránh xa tôi ra!' Nội tâm Tsuna gào thét.
Hibari nổi tiếng lạnh lùng khó gần, ghét tụ tập, ghét đám đông, nói anh ta ghét con người cũng không quá. Vậy mà từ khi diễn chung bộ phim này, chẳng hiểu thế nào mà Hibari luôn trong tầm mắt của Tsuna. Nếu không có cảnh quay chung thì không sao, còn cứ hễ hôm nào hai người có cảnh quay chung là Hibari theo sát cậu như hình với bóng vậy. Cậu cực kỳ cảm thấy áp lực đó.
"Cậu nói tệ là tệ ở chỗ nào?" Câu hỏi của đạo diễn cũng là tiếng lòng của mọi người.
"Hibari Kyoya-kun diễn cảnh tình cảm mà đôi mắt vô hồn không cảm xúc, giọng nói cũng khô cứng, quan trọng nhất là trông không hề hợp với Tsunayoshi." Câu nhận xét của Mukuro khiến Tsuna trợn trắng mắt. Cậu vô thức quay sang nhìn về phía Hibari, vì dù sao anh cũng bị nhận một đống lời nhận xét không tốt như vậy mà. Cậu cứ nghĩ Hibari sẽ tức giận vô cùng, nhưng không, anh chỉ nhìn cậu. Tsuna vội vã quay mặt đi tránh ánh nhìn của anh.
"Theo tôi," Tsuna lại nghe thấy Mukuro lên tiếng. "Để tôi diễn vai này là hợp lý hơn cả!"
Ngay khi Mukuro vừa nói xong, anh ta nhanh chóng nghiêng đầu và thành công né một cây tonfa ném thẳng về phía mình. Tonfa! Tsuna cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Hibari, người vừa mới tấn công Mukuro.
Advertisement
Câu hỏi gây thắc mắc với Tsuna nhất lúc này: Anh ta lấy tonfa ra từ chỗ quái quỷ nào thế!
Trong khi tất cả ngạc nhiên sửng sốt thì Mukuro dường như lại có vẻ quá quen với chuyện này. Anh ta vẫn mỉm cười đầy "thân thiện".
"Oya oya, cậu thấy tôi nói không đúng sao Hibari-kun?" Chữ cuối cùng nhấn mạnh và kéo dài.
"Không chỉ câu nói của ngươi, mà cả sự tồn tại của ngươi cũng đã là sai lầm rồi."
Lại một lần nữa Tsuna bị kẹp giữa bầu không khí giương cung bạt kiếm này.
"Ồ? Tôi chỉ nói lên sự thật thôi, hơn nữa, tôi là hiện thân của sự hoàn mỹ. Và sự hoàn mỹ của tôi lại càng thích hợp hơn với bộ phim này."
"Ta sẽ cắn ngươi tới chết."
Trông Hibari như thật sự muốn lao vào cắn chết Mukuro vậy. Và trước khi trí não kịp suy nghĩ thì tay chân của Tsuna đã hành động trước, cậu nhảy vào ôm Hibari để cản anh lại.
"Làm ơn hãy dừng lại đi mà."
Hành động đột ngột của Tsuna thành công khiến Hibari dừng lại, đồng thời sát khí cũng bay biến, còn Mukuro bên kia thì há hốc mồm vì ngạc nhiên.
Ngay sau khi Tsuna ý thức được điều mà bản thân vừa làm, cậu lập tức buông Hibari ra và lao vọt ra bên ngoài. Trước khi biến mất kịp để lại một câu.
"Xin phép cho tôi nghỉ năm phút thưa đạo diễn!"
___________________________
Sau khi bình tĩnh, Tsuna trở lại nơi quay phim, ở đó đã không còn bóng dáng của Mukuro nữa, có vẻ như anh ta đã bị lôi đi. Cậu cũng lo lắng nhìn xung quanh để xem có thấy Hibari không và dường như Hibari cũng đã trở về phòng nghỉ của anh.
Nghĩ lại, Tsuna tự hỏi tại sao cậu lại có thể dễ dàng mất bình tĩnh bởi bất cứ điều gì liên quan đến Hibari như vậy nhỉ. Như vừa rồi, tại sao cậu lại phải bỏ chạy cơ chứ, cậu có làm gì sai hay bất bình thường đâu.
Nhất định là bởi vì cậu ghét tên đó quá nên mới như vậy. Tốt hơn hết là cậu nên mặc kệ tên Hibari đó cho nhẹ nợ. Sẽ thật là rắc rối nếu cậu cứ bị phân tâm như vậy, cậu sẽ làm chậm trễ tiến độ của đoàn mất.
Nhưng có vẻ như Tsuna đã đánh giá thấp sự ảnh hưởng của Hibari tới cậu.
Cảnh hôn chính là cảnh quay cuối cùng của ngày hôm nay và Tsuna chưa từng nghĩ rằng, một người có khí chất lạnh lùng có phần ngang ngược của Hibari lại có nụ hôn nhẹ nhàng đến thế, dù chỉ là vì đóng phim.
Nếu không tính lần chạm môi trước đó, thì đây thật sự là nụ hôn đầu của Tsuna, một nụ hôn theo đúng nghĩa.
Nó quá đỗi dịu dàng, khiến Tsuna như bị cuốn vào, mê muội. Tới mức khi đã kết thúc, Tsuna mãi không thể hoàn hồn.
'Tất cả chỉ vì đóng phim mà thôi.' Cậu cố gắng tự nhủ bản thân như vậy.
___________________________
Bộ phim trước khi bấm máy đã tổ chức một buổi họp báo và đã thu hút được một lượng lớn người quan tâm.
Nguyên tác của bộ phim vốn là một tác phẩm nổi tiếng trên mạng, nhưng trên hết, khiến mọi người sục sôi hơn cả là bởi vì diễn viên chính tham gia. Đúng vậy, là bởi vì Hibari Kyoya.
Từ khi bước chân vào giới điện ảnh, Hibari hoàn toàn không tham gia phim dài tập nữa, và ngay cả đóng phim điện ảnh Hibari cũng không đóng phim tình cảm. Vậy mà lần này, anh bất ngờ tham gia vào một bộ phim dài tập, thể loại tình cảm học đường, và trên hết lại là phim shounen-ai.
Với những người hâm mộ của nguyên tác, hầu hết đều rất hài lòng với dàn diễn viên, ngay cả khi Tsuna không phải là diễn viên nổi tiếng nhưng ai cũng biết nhân vật mà cậu vào vai ấy chính là lấy hình tượng từ cậu. Còn Hibari thì họ lại càng hơn cả hài lòng, nếu để nói ra ưu điểm thì ba ngày ba đêm cũng không hết.
Về phía người hâm mộ của Hibari thì lại có một lượng lớn rất không hài lòng. Họ hâm mộ anh vì những bộ phim hành động của anh cùng với đó là anh không đóng phim tình cảm nên họ có cảm giác thần tượng của mình sẽ không bị vấy bẩn, sẽ luôn luôn thuộc về người hâm mộ mà không thuộc về bất kì ai. Việc thần tượng của họ đột ngột đóng một bộ phim tình cảm nam nam khiến họ không thể chịu đựng được. Họ cảm thấy thần tượng của họ như bị kéo thấp đẳng cấp xuống. Một diễn viên điện ảnh đi đóng phim truyền hình thương mại rẻ tiền thì ra thể thống gì? Và diễn viên đóng cặp lại là một diễn viên hạng ba không có danh tiếng càng không thể chấp nhận được.
Và thế là Tsuna bên cạnh việc nổi tiếng hơn, cũng thu về thêm một đống antifan.
Tsuna có cảm giác, sau tất cả, người hứng chịu đau khổ luôn là cậu.
Advertisement
Chasing After My Wife
Jilyanna's face paled when she saw the man coming out from an expensive car. His face was as handsome as she last remembered but his dark eyes were cold and penetrating.
8 1352Shadowrun: Blake Island School of Magic
It's a high tech, low life. It's the Seattle Metroplex in 2074. It rises like a steel and concrete cancer out of the earth. Poverty is rampant, corruption is everywhere, crime is out of control, corporations basically control everything, the old United States is fractured, magic has come back and now it turns out that humanity has been joined by elves, dwarves, orks and trolls. The old world ended but the rent is still due. Life goes on. You'd be surprised what people can adapt to, especially if they don't have a choice. One of the places where life goes on is just west of Seattle. Surrounded by the waters of the Puget Sound is an island. On that island is the Blake Island School of Magic. A decade ago it was known for producing some of the most talented awakened in the world. That reputation was hijacked by the wealthy corporate elite who now park their teenage children there. And since it's a boarding school, their parents mostly forget about them. Three young people, who are certainly not wealthy or elite, are chosen this year to attend this school of magic in hopes of revitalizing their reputation for talent. One from the ash drifts of the Puyallup Barrens, one from the most densely populated slum hive in the world and one from prison. This is their story. -- This story is set in the Shadowrun universe. If you're not familiar with Shadowrun, it mostly tells the stories of deniable mercenaries called shadowrunners in a cyberpunk dystopia. Instead of telling another story solely about shadowrunners, this story will tell the tale of young people navigating a world that is indifferent to them at best and actively hostile at worst. Shadowrunners will be in the story and we'll see them operate, but they won't be its main focus. This story originally began in 2017 as a passion project and continues to this day on the Somethingawful.com forums. The unedited version is over a million words strong. There are currently seven books in this series and I am currently in the process of editing them. If you read this story then you won't lack for content. -- The Topps Company, Inc. has sole ownership of the names, logo, artwork, marks, photographs, sounds, audio, video and/or any proprietary material used in connection with the game Shadowrun. The Topps Company, Inc. has granted permission to the Blake Island on Royal Road to use such names, logos, artwork, marks and/or any proprietary materials for promotional and informational purposes on its website but does not endorse, and is not affiliated with Blake Island on Royal Road in any official capacity whatsoever.
8 164Vanum
Respin Gloomer’s only goals in life are to just survive and avoid getting noticed, as much as this is possible for a common soldier of the Cetusian Imperial Fleet. Life isn’t easy but together with his best and only friend, Serfin, he feels content and asks for nothing. But soon they have to go on a mission to retrieve a weapon for the Empress, which turns out to be a sentient, living being. Not feeling it in his heart to have a seemingly innocent creature taken advantage off by an uncaring, power hungry monarch, he, Serfin and some new friends made along the road take it upon themselves to free this creature and flee to their home planet.Little do they know that with this action, they’re not only hunted by the whole Cetusian Fleet, but have thrown themselves inevitability into a conflict between the Empress and a group of rebels, as well as two gods hunting each other since millennia.
8 187Guild Tales
Updates every Sunday! The world of Gaea is filled with many dangerous creatures, some more cunning or monstrous than others. To combat these threats, many different guilds were created, few better known than the Adventurers' Guild. Talon, his master slain, seeks vengeance upon the one responsible, letting nothing and no one stand in his way. The first of many horrors will arise in the wake of his fury, his will and many others pushed to the brink as they try to stop threats beyond understanding. Follow Talon and his friends as they kill, sneak and sail their way through a line of adventures set to change not only themselves, but the world itself. Slavering undead, mountainous colossi, an immortal king, and much more await!
8 62I became the strongest magical tome. But I am still a teacher! Book 1
I am not human anymore. I am not even alive for that matter. But I haven't lost my love for teaching. The smiling face of a student always brought me joy. Giving and reciving knowlege alway's excites me! So I will not become discuraged! Even though I am a book now and my student is a dungeon monster!
8 219I can't seem to let you go (A story I thought was Style but isn't)
Stan and Kyle had been together since 8th grade, but now as they make it to their junior year, Kyle can't help but notice something off about Stan. This is taken directly off of my AO3(Title is from a song called 'Gravity' by Sara Bareilles)
8 158