《|1827| Showbiz》Chap 4
Advertisement
(Happy 1827 Monthly.)
******************
Tác giả của kịch bản mà Tsuna được mời vào vai lần này có thể nói chính là fan cuồng của cậu. Hình tượng nhân vật mà Tsuna được nhận ấy chính là dựa vào cậu mà khắc hoạ ra. Chính vì thế, cơ hội mới rơi xuống đầu Tsuna.
Vị này vốn là một tác giả truyện tranh khá nổi tiếng trên mạng và tác phẩm được chuyển thể thành phim lần này chính là tác phẩm nổi tiếng nhất của cô.
Tsuna thì không bao giờ đọc truyện tranh thể loại shounen-ai nên cũng không biết tác giả này. Và thật lòng thì cậu không hề muốn nhận kịch bản này một chút nào. Nhưng cậu biết, cậu mà không nhận thì Reborn sẽ đày cậu xuống địa ngục. Chưa kể, đây là cơ hội tốt cho Tsuna vươn lên, nếu bỏ lỡ không biết đến bao giờ mới lại gặp được.
Và thế là, Tsuna nhắm mắt nhận vai diễn.
Chỉ có điều, không biết vai chính còn lại là ai. Có một số thông tin cho rằng đó sẽ là Rokudo Mukuro, một diễn viên nổi tiếng chỉ kém Hibari. Nhưng cũng có người nói, nhân vật kia sẽ do Byakuran đảm nhiệm.
Đối với Tsuna mà nói, thật lòng, cậu không muốn đóng cùng với ai trong hai người kia.
'Cầu mong là ai đó tính tình dễ chịu một chút.' Tsuna thầm cầu nguyện trong lòng.
*
Đến tận gần ngày bấm máy, danh sách diễn viên mới được công bố. Sau khi đọc xong danh sách diễn viên, mặt Tsuna tái mét.
"Reborn này, tôi không muốn nhận vai diễn nữa có được không..."
"Được, đền tiền bồi thường vi phạm hợp đồng rồi tôi sẽ cho cậu rút." Reborn bình tĩnh trả lời nhưng mang đầy tính sát thương.
Thấy bộ mặt chán chường của Tsuna, Reborn cũng đủ hiểu. Gã thở dài.
"Đây là cơ hội của cậu đấy, Tsuna Vô dụng. Dẹp cái tính trẻ con ấy lại và tập trung hơn vào công việc đi."
Advertisement
"Tôi biết." Tsuna ỉu xìu "Nhưng chẳng phải Hibari chuyên đóng phim điện ảnh mảng phim hành động sao. Tôi không thể hiểu tại sao anh ta lại là vai nam chính kia?"
"Cậu quan tâm làm gì? Lo làm tốt việc của mình đi. Mà tôi nói cho cậu biết, người ta đóng phim với cậu thì người được lợi là cậu đấy, còn người thiệt thòi là tên Hibari kia kìa."
Trước khi Tsuna kịp nói gì, Reborn lại tiếp tục.
"Có biết bao người muốn được cơ hội như cậu đó cậu biết chứ. Đừng có không biết điều như vậy."
Reborn đã nói đến như vậy, thật Tsuna không biết nói gì thêm. Bao nhiêu lời muốn nói, giờ chỉ còn biết nuốt lại trong bụng.
Quả thật, Tsuna cũng cảm thấy bản thân mình thật vô lý. Nhưng cậu cũng không hiểu tại sao cứ dính đến Hibari là cậu lại trở nên nhạy cảm như vậy. Trong khi bình thường Tsuna đều không dễ bị nổi giận như vậy. Có lẽ, cậu nên, và cần phải gạt bỏ những cảm xúc ấy để tập trung vào công việc như Reborn nói.
*
May mắn đây chỉ là một kịch bản đậm mùi thanh xuân học đường nên cũng chỉ giới hạn ở vài cảnh ôm hoặc hôn và cũng không quá nhiều.
Đối với Tsuna mà nói, cảnh ôm thì quá bình thường chẳng có gì đáng nói. Nhưng cảnh hôn thì... Thú thật, cậu lớn từng này nhưng chưa từng hôn ai, tất nhiên là bố mẹ thì không tính. Giờ không lẽ vì đóng phim mà mất nụ hôn đầu, lại còn cho một người đàn ông khác.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì, Hibari đã bao giờ chịu đóng cảnh hôn đâu, lúc nào cũng là lựa góc quay, thậm chí là cả đóng thế, nên Tsuna cảm thấy an tâm trở lại. Nếu là cậu mà dám đưa ra yêu cầu góc quay thì kiểu gì cũng sẽ bị nói, nhưng nếu là Hibari thì chắc chắn đạo diễn sẽ phải xuôi theo.
Advertisement
Nhưng nhỡ đâu, Hibari lại yêu cầu đóng thế thì sao? Thế thì cậu cũng có tránh được đâu? Mà như vậy thì còn tệ hơn. Không được, cậu có lẽ cần phải thương lượng với anh.
*
Ngày quay phim đầu tiên diễn ra tương đối suôn sẻ. Tsuna chỉ bị NG (not good) vài ba cảnh đóng cùng Hibari, còn lại đều thông qua từ cảnh quay đầu tiên. Khi đến lúc nghỉ giải lao, Tsuna lén lút tiến về phía phòng nghỉ của Hibari. Sau lần bị bẽ mặt kia, Tsuna quyết định sẽ chỉ gặp riêng Hibari để nếu có bị sỉ nhục thì cũng không có ai chứng kiến khiến mọi việc tồi tệ hơn.
Tiến đến trước cửa phòng nghỉ của Hibari, Tsuna hít sâu một hơi rồi gõ cửa.
"Ai?" Tiếng nói trong phòng lành lạnh hỏi.
"Tôi. Sawada Tsunayoshi, muốn gặp và nói chuyện với Hibari-san."
Bên trong im lặng một lúc rồi mới trả lời.
"Mời vào."
Khẽ mở cửa, Tsuna rụt rè tiến vào và thấy bên trong chỉ có một mình Hibari đang nghỉ ngơi.
"Xin chào, Hibari-san." Tsuna cố tỏ ra lịch sự.
"Cậu đến đây muốn nói gì?" Hibari không đáp lại lời chào của cậu mà chỉ lười biếng hỏi lại như thể không hề quan tâm.
'Tên khốn. Xem thái độ của hắn kìa.' Tsuna muốn bốc lửa. 'Không được, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh.'
"À... ừm... Anh biết là trong kịch bản có vài cảnh hôn đúng không?"
"Tôi biết."
"Anh biết đấy... ừm... tôi biết là anh không thích và cũng chưa từng đóng cảnh hôn, và chắc chắn là anh cũng không thích hôn một thằng con trai như tôi đâu. Nên là, không biết liệu anh có thể... ừm... bảo đạo diễn điều chỉnh góc quay được không?" Câu cuối Tsuna nói ra thật nhanh.
"Ồ..." Hibari không nói gì mà thay vào đó là đưa tay lên khẽ xoa cằm và ánh mắt thì chưa từng rời khỏi cậu.
Tsuna hồi hộp nín thở chờ đợi và chịu đựng cái nhìn chăm chú của Hibari. Cứ như vậy cho đến khi Hibari nhếch môi.
"Tại sao tôi phải làm như vậy?"
Nhìn cái điệu cười ấy khiến đầu Tsuna bốc hơi. Bình thường Hibari luôn tỏ vẻ lạnh lùng khó gần, mặt gần như không biểu cảm, vậy mà giờ lại có cái điệu cười khốn nạn giống loài cáo như vậy. 'Bình tĩnh! Tsuna bình tĩnh!'
Tsuna giận mà không dám nói gì, mặt thay đổi sắc độ liên tục. Hít một hơi thật sâu, Tsuna tiếp tục nói.
"Tôi biết là anh không muốn, bản thân tôi cũng vậy. Làm như thế là có lợi cho cả hai chúng ta." Cố gắng mỉm cười thuyết phục.
"Sao cậu biết là tôi không muốn?" Hibari nhếch môi cao hơn. "Nhưng cậu vậy mà lại không muốn hôn tôi? Tôi đã nghĩ là cậu rất mong chờ nó."
Thế đấy! Tsuna không thể chịu thêm nữa. Cậu đúng là ngu mới đi thương lượng với tên đáng ghét Hibari này. Sao cũng được, cậu không quan tâm nữa.
Tsuna không thèm nói một lời và xông thẳng ra ngoài, va phải vào người quản lý của Hibari đang tiến vào nhưng cũng không buồn muốn xin lỗi. Cậu không muốn ở lại đây thêm một phút giây nào, phải hít chung bầu không khí với Hibari thôi cũng khiến cậu phát điên.
"Đó là tên nhóc Tsunayoshi mà? Cậu ta đến gặp cậu làm gì thế?" Quản lý của Hibari hỏi sau khi thấy Tsuna xông ra ngoài từ phòng nghỉ của Hibari.
"Không có gì." Vẻ mặt của Hibari đã trở lại lạnh lùng như bình thường ngay sau khi Tsuna rời đi. Hibari phải thừa nhận rằng, vẻ mặt của Tsunayoshi khi nãy thật đặc sắc, còn tuyệt hơn cả trong trí nhớ của anh.
'Thật muốn thấy thêm nhiều biểu cảm nữa của cậu ta.' Hibari thầm nghĩ.
Advertisement
From the Final World
I have lived a long, long time. Longer than the universe knows; longer than any star has seen or traveling light records. My memories; that is all that is left that knows that length, and that which was seen within it. Then again, that is all that ever did. When I am gone, it will be forgotten, a truth and a history lost forever no matter who or what tries to find it. I think that is why I write this now. A record, or a lament, of the most significant being of all time. It is a prideful exaltation of endless triumph, or the dread condemnation of infinite evil. I don’t know which; I shall leave it for others to judge. I could explain further, of course. I could list the sins that have been committed, the deeds that have been done. Yet for now, I believe this is enough. Her story will speak for itself. About the good, and evil, in the heart of a single girl burdened with more than her fair share. And how she reacted to it. So, I will tell her story. Of gods and devils, mortals and monsters, of legends long forgotten and civilizations long turned to dust. And in the end, I hope she knows herself, whether it is salvation, or destruction, she should receive.
8 175Rise Of The Elf Demon Lord
A beautiful girl gets hit by a truck on her way home. She dies and gets reincarnated into a new world as an Elf with no mana but with an RPG system. Follow her journey as she becomes the greatest hero in this new world ... or maybe something else entirely.
8 188A Lich's Life
Liches are one of the highest-ranked races among the undead. Created by magicians who sought the answer to eternal life. They are an amalgamation born from the combination of magic and necromancy. With their expertise in the dark arts, their endless armies, immortal bodies, and infinite life spans liches were one of the most fearsome undead you could face. Asiera was a world of sword and magic where liches stood steadfast as one of the major players. Countless legends tell of the terrifying and age-defying feats liches have achieved. Silvio Morell's a young man who reincarnated as a lich. Follow our young lich carve out his own story. This is a practice novel any feedback on my writing, grammar, or basically anything else will be greatly appreciated.
8 183the gaang and the fandom
Main cast of Avatar: The Last Airbender react to stuff on the internet about them and their futures. Hilarity ensues. And it's nothing serious. (Most of the time)Kataang, as always.Suggestions are always welcome because I need ideas and I have school.-Why does this remind me of those gacha life avatar videos on Youtube hsihidfvjfbvireuhfnibrahahjajakdnfjnkIt's also pretty funny, because now I see a bunch of similar fics pop up on here - and it's sort of cool to think I created a trend, not to sound too full of myself. All stuff included in here belong to their rightful owners, and I will always try to credit.
8 110Savior University
Ishikawa Akira, a young brash teenager, has always dreamt and aspired to be a superhero, just like those fantasy stories he used to watch. Unfortunately, this is an impossible dream with society's current standing. One day, a series of events led to a very tragic incident at the train he rode. What would happen next when he realizes the things society deem as impossible, suddenly stood right in front of him?(Inspired by anime like Boku no Hero Academia and Dungeon ni Deai)
8 74Inner Mechanisms- Maki Zenin x Reader
Going into your sophmore year of college, you pick up a job as a mechanic at a small warehouse in Tokyo. Little did you know you would be thrown into the world of underground street racing and meet Maki Zenin, an ex member of the notorious Zenin gang. _________Inspired by the amazing fan art in the cover by @huangdanlan on twitter: https://mobile.twitter.com/huangdanlan/status/1362355607731277826It just gave me street racer vibes.
8 211