《|1827| Showbiz》Chap 4

Advertisement

(Happy 1827 Monthly.)

******************

Tác giả của kịch bản mà Tsuna được mời vào vai lần này có thể nói chính là fan cuồng của cậu. Hình tượng nhân vật mà Tsuna được nhận ấy chính là dựa vào cậu mà khắc hoạ ra. Chính vì thế, cơ hội mới rơi xuống đầu Tsuna.

Vị này vốn là một tác giả truyện tranh khá nổi tiếng trên mạng và tác phẩm được chuyển thể thành phim lần này chính là tác phẩm nổi tiếng nhất của cô.

Tsuna thì không bao giờ đọc truyện tranh thể loại shounen-ai nên cũng không biết tác giả này. Và thật lòng thì cậu không hề muốn nhận kịch bản này một chút nào. Nhưng cậu biết, cậu mà không nhận thì Reborn sẽ đày cậu xuống địa ngục. Chưa kể, đây là cơ hội tốt cho Tsuna vươn lên, nếu bỏ lỡ không biết đến bao giờ mới lại gặp được.

Và thế là, Tsuna nhắm mắt nhận vai diễn.

Chỉ có điều, không biết vai chính còn lại là ai. Có một số thông tin cho rằng đó sẽ là Rokudo Mukuro, một diễn viên nổi tiếng chỉ kém Hibari. Nhưng cũng có người nói, nhân vật kia sẽ do Byakuran đảm nhiệm.

Đối với Tsuna mà nói, thật lòng, cậu không muốn đóng cùng với ai trong hai người kia.

'Cầu mong là ai đó tính tình dễ chịu một chút.' Tsuna thầm cầu nguyện trong lòng.

*

Đến tận gần ngày bấm máy, danh sách diễn viên mới được công bố. Sau khi đọc xong danh sách diễn viên, mặt Tsuna tái mét.

"Reborn này, tôi không muốn nhận vai diễn nữa có được không..."

"Được, đền tiền bồi thường vi phạm hợp đồng rồi tôi sẽ cho cậu rút." Reborn bình tĩnh trả lời nhưng mang đầy tính sát thương.

Thấy bộ mặt chán chường của Tsuna, Reborn cũng đủ hiểu. Gã thở dài.

"Đây là cơ hội của cậu đấy, Tsuna Vô dụng. Dẹp cái tính trẻ con ấy lại và tập trung hơn vào công việc đi."

Advertisement

"Tôi biết." Tsuna ỉu xìu "Nhưng chẳng phải Hibari chuyên đóng phim điện ảnh mảng phim hành động sao. Tôi không thể hiểu tại sao anh ta lại là vai nam chính kia?"

"Cậu quan tâm làm gì? Lo làm tốt việc của mình đi. Mà tôi nói cho cậu biết, người ta đóng phim với cậu thì người được lợi là cậu đấy, còn người thiệt thòi là tên Hibari kia kìa."

Trước khi Tsuna kịp nói gì, Reborn lại tiếp tục.

"Có biết bao người muốn được cơ hội như cậu đó cậu biết chứ. Đừng có không biết điều như vậy."

Reborn đã nói đến như vậy, thật Tsuna không biết nói gì thêm. Bao nhiêu lời muốn nói, giờ chỉ còn biết nuốt lại trong bụng.

Quả thật, Tsuna cũng cảm thấy bản thân mình thật vô lý. Nhưng cậu cũng không hiểu tại sao cứ dính đến Hibari là cậu lại trở nên nhạy cảm như vậy. Trong khi bình thường Tsuna đều không dễ bị nổi giận như vậy. Có lẽ, cậu nên, và cần phải gạt bỏ những cảm xúc ấy để tập trung vào công việc như Reborn nói.

*

May mắn đây chỉ là một kịch bản đậm mùi thanh xuân học đường nên cũng chỉ giới hạn ở vài cảnh ôm hoặc hôn và cũng không quá nhiều.

Đối với Tsuna mà nói, cảnh ôm thì quá bình thường chẳng có gì đáng nói. Nhưng cảnh hôn thì... Thú thật, cậu lớn từng này nhưng chưa từng hôn ai, tất nhiên là bố mẹ thì không tính. Giờ không lẽ vì đóng phim mà mất nụ hôn đầu, lại còn cho một người đàn ông khác.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì, Hibari đã bao giờ chịu đóng cảnh hôn đâu, lúc nào cũng là lựa góc quay, thậm chí là cả đóng thế, nên Tsuna cảm thấy an tâm trở lại. Nếu là cậu mà dám đưa ra yêu cầu góc quay thì kiểu gì cũng sẽ bị nói, nhưng nếu là Hibari thì chắc chắn đạo diễn sẽ phải xuôi theo.

Advertisement

Nhưng nhỡ đâu, Hibari lại yêu cầu đóng thế thì sao? Thế thì cậu cũng có tránh được đâu? Mà như vậy thì còn tệ hơn. Không được, cậu có lẽ cần phải thương lượng với anh.

*

Ngày quay phim đầu tiên diễn ra tương đối suôn sẻ. Tsuna chỉ bị NG (not good) vài ba cảnh đóng cùng Hibari, còn lại đều thông qua từ cảnh quay đầu tiên. Khi đến lúc nghỉ giải lao, Tsuna lén lút tiến về phía phòng nghỉ của Hibari. Sau lần bị bẽ mặt kia, Tsuna quyết định sẽ chỉ gặp riêng Hibari để nếu có bị sỉ nhục thì cũng không có ai chứng kiến khiến mọi việc tồi tệ hơn.

Tiến đến trước cửa phòng nghỉ của Hibari, Tsuna hít sâu một hơi rồi gõ cửa.

"Ai?" Tiếng nói trong phòng lành lạnh hỏi.

"Tôi. Sawada Tsunayoshi, muốn gặp và nói chuyện với Hibari-san."

Bên trong im lặng một lúc rồi mới trả lời.

"Mời vào."

Khẽ mở cửa, Tsuna rụt rè tiến vào và thấy bên trong chỉ có một mình Hibari đang nghỉ ngơi.

"Xin chào, Hibari-san." Tsuna cố tỏ ra lịch sự.

"Cậu đến đây muốn nói gì?" Hibari không đáp lại lời chào của cậu mà chỉ lười biếng hỏi lại như thể không hề quan tâm.

'Tên khốn. Xem thái độ của hắn kìa.' Tsuna muốn bốc lửa. 'Không được, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh.'

"À... ừm... Anh biết là trong kịch bản có vài cảnh hôn đúng không?"

"Tôi biết."

"Anh biết đấy... ừm... tôi biết là anh không thích và cũng chưa từng đóng cảnh hôn, và chắc chắn là anh cũng không thích hôn một thằng con trai như tôi đâu. Nên là, không biết liệu anh có thể... ừm... bảo đạo diễn điều chỉnh góc quay được không?" Câu cuối Tsuna nói ra thật nhanh.

"Ồ..." Hibari không nói gì mà thay vào đó là đưa tay lên khẽ xoa cằm và ánh mắt thì chưa từng rời khỏi cậu.

Tsuna hồi hộp nín thở chờ đợi và chịu đựng cái nhìn chăm chú của Hibari. Cứ như vậy cho đến khi Hibari nhếch môi.

"Tại sao tôi phải làm như vậy?"

Nhìn cái điệu cười ấy khiến đầu Tsuna bốc hơi. Bình thường Hibari luôn tỏ vẻ lạnh lùng khó gần, mặt gần như không biểu cảm, vậy mà giờ lại có cái điệu cười khốn nạn giống loài cáo như vậy. 'Bình tĩnh! Tsuna bình tĩnh!'

Tsuna giận mà không dám nói gì, mặt thay đổi sắc độ liên tục. Hít một hơi thật sâu, Tsuna tiếp tục nói.

"Tôi biết là anh không muốn, bản thân tôi cũng vậy. Làm như thế là có lợi cho cả hai chúng ta." Cố gắng mỉm cười thuyết phục.

"Sao cậu biết là tôi không muốn?" Hibari nhếch môi cao hơn. "Nhưng cậu vậy mà lại không muốn hôn tôi? Tôi đã nghĩ là cậu rất mong chờ nó."

Thế đấy! Tsuna không thể chịu thêm nữa. Cậu đúng là ngu mới đi thương lượng với tên đáng ghét Hibari này. Sao cũng được, cậu không quan tâm nữa.

Tsuna không thèm nói một lời và xông thẳng ra ngoài, va phải vào người quản lý của Hibari đang tiến vào nhưng cũng không buồn muốn xin lỗi. Cậu không muốn ở lại đây thêm một phút giây nào, phải hít chung bầu không khí với Hibari thôi cũng khiến cậu phát điên.

"Đó là tên nhóc Tsunayoshi mà? Cậu ta đến gặp cậu làm gì thế?" Quản lý của Hibari hỏi sau khi thấy Tsuna xông ra ngoài từ phòng nghỉ của Hibari.

"Không có gì." Vẻ mặt của Hibari đã trở lại lạnh lùng như bình thường ngay sau khi Tsuna rời đi. Hibari phải thừa nhận rằng, vẻ mặt của Tsunayoshi khi nãy thật đặc sắc, còn tuyệt hơn cả trong trí nhớ của anh.

'Thật muốn thấy thêm nhiều biểu cảm nữa của cậu ta.' Hibari thầm nghĩ.

    people are reading<|1827| Showbiz>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click