《[Edit - Showbiz] Nữ thần học bá - Điềm Đường》Chương 9
Advertisement
Tiếng trò chuyện trong quán ăn liên tiếp vang lên.
Ánh đèn bên trong là loại ánh sáng màu cam nhạt ấm áp, khi chiếu lên da thịt, sẽ có cảm giác đặc biệt trắng nõn.
Sở Ca lặng lẽ ăn, hoàn toàn không chịu bất kỳ ảnh hưởng bên ngoài nào.
Ấy mà Giang Tâm, lại có vẻ không bình tĩnh nổi, còn Hạ Châu, vẫn luôn cau mày nhìn người đối diện thêm ớt vào ăn mỳ, trong mí mắt, tràn ngập lo lắng.
Trên bàn, chắc là chỉ có mình Sở Ca và Cố Thanh Diễn, dường như không có bất cứ lo lắng nào yên lặng ăn mỳ.
Sở Ca ăn rất nhanh, khi cô bỏ đũa xuống và nhìn Giang Tâm, cũng đúng lúc Giang Tâm buông đũa.
"Ăn xong rồi?" Sở Ca nhíu mày nhìn thức ăn còn dư lại trong chén của cô ấy.
Giang Tâm ngơ ngác khẽ gật đầu: "Ăn xong rồi."
Sở Ca cong cong môi: "Vậy chúng mình trở về trường học thôi."
Giang Tâm giật giật môi, còn muốn nói điều gì đó, nhưng nhìn người đàn ông ra hiệu bằng ánh mắt cho mình bên cạnh, trong phút chốc không biết nên nói gì.
Sở Ca đứng lên, đang định đi ra ngoài, đến khi đứng dậy, cô mới nghĩ tới một vấn đề.
Rũ mắt nhìn người ngồi cạnh vẫn đang lặng lẽ ăn, Sở Ca có chút lúng túng.
Sau khi đưa tay sờ vào rái tai có hơi nóng lên của mình, Sở Ca nhìn người đàn ông cao lớn bất động kế bên, ho nhẹ một tiếng, mím môi nói: "Phiền anh cho tôi đi ra ngoài một chút?"
Cố Thanh Diễn không động đậy, sau khi nghe được giọng nói của Sở Ca, chậm rãi đặt đũa cầm trong tay xuống, môi của anh bị cay ớt hơi sưng đỏ.
Mím môi nhẹ, Cố Thang Diễn giương mắt nhìn cô.
Hai người mắt đối mắt, Cố Thanh Diễn nhếch môi: "Bây giờ qua được rồi."
Sở Ca: "..."
Nhìn lối ra bị chặn, cô chợt muốn hỏi rốt cuộc đi ra như nào.
Loại quán ăn nhỏ thế này, vốn chỉ có thể đặt nhiều hơn một bàn nữa, cơ bản là phải chen chúc, mấy người bọn họ ngồi ở một bàn trong cùng, phía sau Sở Ca là một bàn khách khác, nhìn từ phía sau, hoàn toàn không có chỗ nào để hạ chân, cũng chỉ đành nhờ người đàn ông bên cạnh này, đứng dậy rời đi mình mới ra ngoài được.
Cố Thanh Diễn trong mắt thoáng qua một nụ cười toan tính, hơi nghiêng người qua, để chân qua một bên, chừa lại khoảng mấy cm chiều rộng, nhìn về phía cô: "Ra ngoài đi."
Sở Ca ngây ngốc nhìn vị trí chút xíu kia, cắn cắn môi: "Không ra được."
Cố Thanh Diễn: "Có thể."
Sở Ca: "..." Suy nghĩ một lúc, cô hơi tức giận nhìn Cố Thanh Diễn, vẻ mặt lãnh đạm: "Anh đứng lên đi."
Nghe vậy, Cố Thanh Diễn mím môi, sắc mặt lạnh xuống.
Advertisement
Ngay thời điểm Hạ Châu cảm thấy, Cố Thanh Diễn chắc là sẽ nổi giận, ngược lại hắn đứng dậy thật, còn rất tranh thủ nói xin lỗi.
"Xin lỗi."
Hắn xé miếng khăn giấy bên cạnh, khẽ lau môi dưới, đeo khẩu trang vừa mới đặt sang một bên vào, rồi đứng dậy, nhường Sở Ca ra ngoài.
"Cám ơn." Vẻ mặt Sở Ca có điểm không để người khác nhìn rõ, chủ yếu là cô không ngờ người đó biết nói xin lỗi, nên vừa rồi giọng cô mới lạnh như thế.
"Ừ." Cố Thanh Diễn không nhìn cô nữa, trái lại nhìn Hạ Châu: "Đi thôi."
Hạ Châu khẽ gật đầu với hai người: "Tạm biệt."
Liền đi theo Cố Thanh Diễn nhanh chóng ra ngoài.
Sau khi lên xe, Hạ Châu khởi động máy, rồi nhìn Cố Thanh Diễn hỏi: "Có phải bị dị ứng rồi không?"
Nếu không theo như tính cách của Cố Thanh Diễn, không thể nào rời khỏi đó nhanh như thế, còn nói xin lỗi.
Cố Thanh Diễn kéo khẩu trang xuống, biểu cảm nhạt nhẽo khẽ "ừ."
Hạ Châu nhìn qua, quả nhiên là vậy, trên người Cố Thanh Diễn bắt đầu từ từ đỏ lên.
"Đi bệnh viện."
Cố Thanh Diễn cau mày, nhưng không từ chối.
Hạ Châu lải nhải liên tục: "Đã nói với cậu rồi, không ăn được ớt tại sao còn muốn ăn? Dị ứng quá chừng lần này xong rồi, ít nhất một tuần mới có thể tốt lên nổi."
Anh ta biết rõ tình trạng thân thể của Cố Thanh Diễn, hơn cả bản thân hắn, Hạ Châu cảm thấy mình như bà mẹ già vậy, mỗi ngày đều phải vì Cố Thanh Diễn lo lắng cái này lo lắng cái kia.
Cố Thanh Diễn nhìn anh: "Đi bệnh viện sau."
"Hả?"
Hắn đưa tay chỉ hai nữ sinh vẫn đang bước đi ngoài cửa sổ: "Đưa cô ấy về trường học rồi hẳn đi."
Hạ Châu: "..." Đè xuống sự nóng nảy muốn bùng nổ của mình, anh hơi cắn răng mở miệng hỏi: "Rốt cuộc cậu có biết mình đang làm gì không?"
Cố Thanh Diễn không trả lời, dĩ nhiên hắn biết, mới nãy sở dĩ hắn thử loại ớt đó một lần, cũng chỉ là muốn nếm thử đồ ăn bình thường người đó thích ăn thôi.
Hạ Châu nhìn vẻ mặt hắn kiên định, dưới đáy lòng thầm mắng một câu.
Anh dám khẳng định, sau này nói không chừng sẽ càng có nhiều chuyện phá lệ hơn.
Mà sự thật chứng minh, đúng là như anh nghĩ.
Cô gái ở bên ngoài, đối với Cố Thanh Diễn mà nói, tựa như một loại thuốc độc vậy, dính một lần liền sẽ không bỏ được.
Chỉ là, những chuyện này đều nói sau.
Sở Ca và Giang Tâm đi ra khỏi quán ăn không bao lâu.
Giang Tâm đột nhiên ôm cánh tay của Sở Ca, hét lên một tiếng: "Sở Ca, cậu mau nhéo tớ một cái đi, vừa nãy có phải là tớ nằm mơ không."
Advertisement
Sở Ca giật giật tay, nhéo nhẹ lên mặt cô ấy: "Mơ cái gì."
Giang Tâm đưa tay che mặt mình vừa bị Sở Ca nhéo, than đau một tiếng, hai mắt rưng rưng nhìn Sở Ca: "Trời má, tớ lại tớ lại thấy được người thật."
Sở Ca cau mày nhìn cô ấy: "Người thật gì chứ?"
Nghe thế, Giang Tâm trợn tròn hai mắt nhìn cô: "Sở Ca, cậu thực sự không nhận ra người kia là ai sao?"
Sở Ca: "Ai?"
"Người đàn ông ngồi cạnh cậu ăn lúc nãy đó."
Sở Ca thờ ơ à một tiếng: "Anh ta làm sao?"
Trong ấn tượng của cô, chỉ có đôi mắt của người đàn ông ấy, như thể biết nói chuyện vậy, dường như có khả năng nhìn thấu chính mình, rồi ngay sau lần tiếp xúc đó, Sở Ca chợt cảm giác, mình như bị anh ta nhìn thấu.
Cô đến gần người đàn ông đó một tí, liền không kiềm được căng thẳng, cùng với trái tim đập nhanh hơn. Đưa tay che kín trái tim đang nhảy lên quá nhanh của mình, Sở Ca vẫn đang hồi tưởng lại vẻ mặt của người kia.
Giang Tâm vừa kích động vừa ríu rít nói ở bên cạnh: "A a a a, đó là Cố Thanh Diễn á, cậu không biết sao?"
Sở Ca: "... Không biết rất lạ à?"
Giang Tâm nghẹn nghẹn, "Lạ lắm luôn."
Cô ấy bẻ ngón tay đếm: "Trong truyền thuyết, Cố Thanh Diễn có bối cảnh là một gia tộc khổng lồ, điều quan trọng nhất là anh ấy từng đóng một bộ phim, ôm hết mười một giải thưởng điện ảnh đó, cậu lại không biết hả? Ảnh được gọi là ảnh đế thần bí nhất."
Sở Ca nhíu mày trong đầu suy nghĩ một lúc, "Tớ không biết."
"Cũng là ảnh đế rồi, còn có thể thần bí sao?" Đời trước Sở Ca cũng là lăn lộn trong vòng, vẫn xem như là hiểu, những người trong giới, cuộc sống riêng tư của diễn viên đều bị làm lố trước khán giả và fan hâm mộ, ở đâu ra cảm giác thần bí.
Giang Tâm gật đầu liên tục không ngừng: "Đúng rồi, ảnh đã diễn qua một bộ phim, nhưng mà mọi người đều vô cùng tò mò về anh ấy, thế mà chưa bao giờ gặp được ảnh ngoài đời."
"Sai rồi." Sở Ca lên tiếng cắt ngang.
Giang Tâm hả một tiếng, trừng mắt nhìn nhìn cô: "Sao lại sai?"
Sở Ca giương giương môi: "Cậu mới vừa gặp được anh ta ngoài đời."
Giang Tâm khẽ than: "Thì tớ lố lăng một tý thôi mà, dù sao cũng có tin đồn bối cảnh ảnh hùng mạnh..." Dọc đường đi Giang Tâm líu ríu bên tai Sở Ca phổ cập khoa học những tin tức biết được trên internet.
Khi đến trường học, Giang Tâm vẫn còn tiếp tục nói, chỉ là lời bên miệng ngoại trừ mấy câu đó, thì vẫn là mấy câu đó.
Sở Ca cảm thấy, nếu Giang Tâm dồn hết sức lực này vào việc học, đoán chừng có khả năng trở thành học bá.
"Ngừng lại, đến trường học rồi, chúng ta nên đi đến lớp tự học buổi tối thôi."
Giang Tâm: "Oh, được thôi."
Cả hai đi vào lớp, nhưng may mắn thay, chủ nhiệm lớp không đến mức hỏi các cô cả buổi chiều ra ngoài làm gì.
Ngay khi đến trường, Sở Ca đã ném hết những chuyện hồi xế chiều hôm nay ra sau đầu, tiếp tục chuyên tâm học tập.
Trong trường học, tin đồn về Sở Ca không ít, thậm chí là càng ngày càng nhiều.
Học bá lột xác, từ một người hèn nhát, bây giờ đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, mọi người cũng ở đằng sau thảo luận chuyện Sở Ca thay đổi.
Sở Ca trái lại tốt, sống cho riêng bản thân, ngay cả một số thầy cô trong lớp, cũng nhìn cô với cặp mắt khác xưa.
Ba ngày sau, Sở Ca nhận được thông báo, cô đã qua phỏng vấn, trở thành người mẫu của tạp chí xã hội.
Thứ bảy ngày hôm đó, Sở Ca đã ra khỏi nhà thật sớm, một mình ngồi xe đi đến tạp chí xã hội.
Ở tạp chí xã hội chụp hình rất thuận lợi, đến cả nhiếp ảnh gia cũng liên tục khen Sở Ca có linh tính.
"Đúng chính là như thế..."
Nhiếp ảnh gia chỉ huy động tác của Sở Ca, "Ánh mắt quyến rũ thêm tí nữa."
"Thợ trang điểm có thể vẽ một giọt nước mắt ở nốt ruồi kia cho cô ấy, làm sâu sắc thêm một xíu, có một loại hơi thở quyến rũ." Mặc dù nói như vậy có điểm hơi sai, nhưng nhiếp ảnh gia cảm thấy tính dẻo dai của người này cực kỳ cao.
Động tác thế nào, thần thái ra sao, chỉ một lát liền hiểu.
Vào tháng ba này, Sở Ca mặc một chiếc váy màu đen nhỏ, nằm trên sàn nhà trắng tinh, da thịt càng thêm trắng nõn, tựa như phát ra ánh sáng trắng toát vậy.
Cố Thanh Diễn vừa đến phòng chụp ảnh, là nhìn thấy một màn này đuôi mắt đang nhướng lên, đôi chân hơi cong lại của cô.
Đôi mắt kia, cùng hình ảnh trong giấc mộng chồng lên nhau, đôi chân ấy, so với trong mộng càng nõn nà hơn...
Trong khoảnh khắc, hắn chỉ cảm thấy lửa dưới đáy lòng lan tràn rất nhanh, thiêu đốt.
Dưới sự kinh ngạc của tất cả mọi người, Cố Thanh Diễn đi đến bên Sở Ca, bước chân vội vã, hoàn toàn phớt lờ nhiếp ảnh gia đang chụp hình, dứt khoát cởi áo khoác ngoài trên người mình xuống, vung tay lên, liền nghiêm trang chặt chẽ trùm lên người Sở Ca đang nằm trên sàn nhà.
Hiện trường tất cả mọi người đều hoảng hốt nhìn một màn này.
Cố Thanh Diễn mím môi, nhìn người cũng như những người khác ngạc nhiên nhìn mình, quỳ một chân trên sàn nhà, đưa một tay khác cho cô: "Đứng lên."
----
Tương: Nam chính có bệnh mụi người ơi, t mệt á
Advertisement
Memories of the Fall
This is a story about two sisters, Jun Arai and Jun Sana, and their friends, Juni, Ling and Shu who make their living as members of the Hunter Bureau, an organisation dedicated to dealing with the terrifying flora and fauna endemic to their home Great World. When they get dragged into a grand scheme to unpick the ancient secrets entombed within one its foremost forbidden zones in their world, the Yin Eclipse Mountains, they must all try to survive the dark machinations, eldritch undercurrents and the echoes of a terrible conflict trying to re-emerge into an unsuspecting cosmos that had rather hoped it was done with that kind of thing a few eras hence. So please come join Arai, Sana, Juni, Ling, Shu and the rest of my cast as they journey through strange lands, meet all kinds of unusual beings and unravel some of the power and glory of a land time tried very hard to forget. I promise terrifying mushrooms, angry snakes, confused gods, even more confused cultivators and much, much more! Update schedule: (02/6/2022) As chapters are done, sorry. Progress: Currently up to old chapter 13-15. Chapter 24(or 25)/13, Parts 1 & 2 will be the end of the rework. Part 2 has been temporarily delayed due to me getting a frozen shoulder in the middle of June, which has been very slow to properly clear up. It is getting better, though, but Shoulder/neck is the worst set of muscles to have issues with ;( You can currently pick up most story threads after the rewritten chapters, starting from chapter 13-14 (old) Genre-wise, this is a bit hard to pin down. It's technically a Xianxia (because cultivators!), but it also veers towards Xuanhuan and has more traditional High Fantasy elements and a bit of Gods and Monsters and All Myths Are (on some levels) Valid. It also has a fairly large, ensemble cast, so if multiple point's of view are not your thing I am sorry. It won't ever really be considered 'grimdark' by any real measure of that definition but it does go to some complicated and fairly places dark occasionally, which I will note in author pre-chapter notes when expedient!. About the Author I mainly write fiction for my own hobby, it makes a nice change from academic scribbling! I started writing this quite a number of years ago. It has grown somewhat organically out of a bunch of different interests in all kinds of Mythology, World Building, Drawing Maps, Archaeology, Anthropology, History and Epic Fantasy fiction into what it is today. So I hope you enjoy the story and thanks for reading! Other stuff The cover is made by the author, using photos taken by the author. There is a Discord Server- Please come and chat, but beware of spoilers.
8 195Medic!~
Have you ever considered the differences between MMORPG characters and actual fantasy characters?Playing Legendary Tales Online again after many, many years an old, out of shape, and homely man decided he'd become the young, fit, and impossibly beautiful cleric/alchemist elf boy ""Healz Pleaze"" (better names and classes not being available)... and was rather surprised that he kept getting murdered by other players... for being an impossibly beautiful elf boy. And then he died for real from a heart attack.He somehow came back to life in a completely new and real fantasy world with its own fantasy rules... as an impossibly beautiful elf boy.Has his life turned around for the better? Probably not.Can he at least change that godawful NAME?What can an MMO character trapped in a Healer/Buffer role offer to a fantasy world? For that matter, what can a fantasy world offer to an MMO character?
8 158Gemma Go Home
It was just meant to be a favor to a friend. Gemma would babysit Nellie, and Mia would go to her appointment, issue solved. But on a walk to the park, Gemma and Nellie are transported to Travalar. Travalar is a world with a different set of rules and inhabitants. Babysitting has been taken to a whole new level, and it is so not worth the pay. Sometimes you have to go above and beyond for friends, but this is really pushing it! This is a story I've had in mind for a while... ~Hiatus
8 130Rebirth of the Phoenix God
Within less than a day of the Inquisitor’s arrival, Fen ends up bound to the stake. As he stares down at the face of the friend who sold him out, the stakes are lit as the execution begins. "I will burn you for this treason!" Those words resounded in Fen's mind as his body gave up, releasing his soul into the flames Only for it to be cleansed, and reborn from the fires! Now, the age of the dragon is over. It's time for the return of the Phoenix!
8 324Death Game
A game of death. 20 players. 20 weapons. One mad scientist. Game for him but horror for others! Read how 20 people try to kill each other and what they do to survive. And one bug in the game which no one expected. Author's note: From the prologue till chapter 6 I wrote this novel in first person but I will write it in second person from now on.
8 59Her Revenge
What happens when the people who you thought would die for betrayed you? A lot of things happen... Especially revenge...
8 223