《redamancy; lee suhyeok & choi namra》12

Advertisement

trong căn phòng nhỏ với ánh đèn lờ mờ, hai cô gái ngồi đối diện nhau, không khí căng thẳng bao trùm lấy cả gian phòng. sắc mặt choi namra nhìn kim sun hee lạnh tanh, không phẫn nộ cũng không buồn bã khi đối diện với kẻ đã hại mình. sau khi bị bắt tại nhà riêng và đưa về sở cảnh sát, chính miệng kim sun hee đã thừa nhận mọi chuyện diễn ra vào ngày hôm đó là do một tay cô ta sắp xếp. cô ta còn thẳng thắn nói rằng có kết cục như ngày hôm nay cô ta cũng chẳng có gì bất ngờ cho lắm.

khi cảnh sát hỏi sun hee có yêu cầu gì hay có điều gì muốn nói thêm không, cô ta chỉ lắc đầu và chỉ có một mong muốn duy nhất là được nói chuyện với namra một lần cuối. đứng trước lời đề nghị của sun hee, cảnh sát đương nhiên không từ chối vì namra cũng có phần liên qua đến vụ án. sở dĩ sun hee muốn được gặp kẻ cô ta đã hãm hại là vì cô ta biết namra chắc chắn sẽ hỏi:

" sao cậu lại làm vậy ? "

" chẳng sao cả, tôi ghét cậu. đơn giản thế thôi " - sun hee nhún vai, thái độ vô cùng ngang bướng.

" nhưng min kyung không có tội....tại sao lại giết cậu ấy ? " - tông giọng của namra vẫn đều đều như vậy nhưng bàn tay cô đã siết chặt. trong lòng dâng lên một cảm giác ngứa ngáy. cô không sợ người khác ghét mình nhưng vì cô mà đã có người phải chết, điều này khiến namra day dứt không thôi.

" hừ....là do nó đen thôi, ai bảo người tôi thích khi đi học lại yêu nó" - sun hee dửng dưng đáp lại nhưng đôi mắt lại né tránh ánh nhìn của người đối diện.

namra quan sát biểu cảm của sun hee. cô cau mày khi thấy thái độ bình tĩnh của cô ta nhưng đôi mắt lại liên tục liếc xuống phía dưới. trông giống như biểu hiện của một người đang nói dối vậy. namra thừa thông mình và tinh ý để nhận ra thái độ bất thường của sun hee.

" không đúng. bản chất của cậu vốn dĩ không độc ác như vậy. vả lại cậu còn đang là diễn viên có tiềm năng, tính toán những chuyện xưa cũ để làm hại bạn mình chẳng khác nào cậu tự hại cậu...."

" câm đi choi namra, đừng tự cho rằng mình thông minh nữa. cậu có biết vì những người sinh ra đã ở vạch đích như cậu mà tôi khốn đốn thế nào không ? " - đôi mắt sun hee đỏ ngầu, ngước lên nhìn namra đầy ai oán. nhưng namra không đáp lại lời cô ta mà chỉ im lặng nghe cô ta nói tiếp.

" lúc nào tôi cũng bị đem ra so sánh, tại sao lại không bằng cậu, tại sao lại không xuất sắc như cậu.....cậu tưởng tôi muốn làm diễn viên, sống với một bộ mặt giả tạo như thế này à ? " - sun hee nghiến răng, nước mắt đã rơi.

Advertisement

" không, ước mơ ban đầu của tôi là cái vị trí cậu đang ngồi kìa. dù tôi đã trở nên nổi tiếng nhưng hàng ngày vẫn phải nghe những lời phàn nàn của bố mình...." - nói rồi sun hee từ từ kéo cánh tay áo lên giơ về phía namra. cô mở to mắt ngạc nhiên khi thấy trên cổ tay trắng nõn ấy là chi chít những vết sẹo đã lành, có cả những vết còn rướm máu. rồi sun hee lại cay đắng rít lên:

" cậu nhìn đây này, biết đây là gì không hả ? "

thân là một bác sĩ làm sao namra có thể không biết đây là vết rạch do giao lam tạo thành chứ. sun hee đã tự rạch tay mình trong những khoảnh khắc cô ta tự đấu tranh tâm lý. sun hee muốn dùng nỗi đau về thể xác để lấn át nỗi đau của tinh thần. những tổn thương trong tâm hồn ứ đọng, ngày qua ngày lại càng lớn hơn khiến những vết rạch kia lại nhiều thêm nhưng nó có cũng chỉ như một phương pháp giải toả vô ích.

" cậu đừng nghĩ cậu là diễn viên thì ai cũng phải tin cậu. tôi không phải bác sĩ tâm lý nhưng tôi biết người trầm cảm như cậu đến bản thân mình còn không màng quan tâm thì sao có thể tự nhiên bày mưu tính kế hãm hại người khác được...." - namra nhỏ giọng, biểu cảm trên mặt vẫn lạnh tanh.

"....trên đời này không phải có một mình cậu bất hạnh. cậu nghĩ tôi sinh ra ở vạch đích nên sung sướng lắm à ? ngày ngày bị kìm hãm bởi một người mẹ quyền lực, đến khi lên cấp 3 vẫn chẳng có nổi một người bạn và cũng không dám làm gì ngoài học và học. đó là điều cậu thấy sung sướng sao ? " - nụ cười trên môi namra có chút giễu cợt và chua xót khi nhớ tới những ngày tháng suhyeok chưa bước đến cuộc đời cô. chỉ thấy sun hee nuốt nước bọt mà im lặng không nói câu nào.

" nói đi, rốt cuộc người điều khiển cậu là ai ? " - namra gằn giọng nhìn thẳng vào mắt sun hee khiến cô ta chột dạ, mất tự nhiên mà liếc đi chỗ khác.

" ch-chẳng có ai cả....là một tay tôi làm hết đấy...." - giọng nói của sun hee lúc này đã không còn cứng rắn như trước. nhìn biểu hiện của cô ta giống hệt một người đang cố gắng che giấu một điều gì đó.

" nếu cậu cứ một mực như vậy thì người chịu thiệt chỉ có cậu thôi kim sun hee. " - dứt lời namra liền đứng dậy toan bước ra ngoài. nếu sun hee đã muốn một mình gánh hết tội thì namra cũng chẳng hơi đâu mà quản cô ta.

sun hee lúc này vẫn cúi gằm mặt, đôi vai nhỏ đã run lên dường như đang cố nuốt những tiếng nấc vào lồng ngực. khi namra bước ngang qua nơi cô ta ngồi, giọng nói của sun hee bỗng vang lên đầy cay đắng:

Advertisement

" namra....xin lỗi...."

nghe vậy, namra trầm mặc không nói lời nào. cảm xúc trong lòng cô bất giác trở nên hỗn độn. giết người, vu khống rồi bây giờ lại quay sang xin lỗi ? kim sun hee rõ ràng là có điều gì đó bất thường nhưng namra cũng không cố gặng hỏi thêm. rồi sun hee liền nhanh chóng nhét vào tay namra một mẩu giấy nhỏ. cô nhăn mặt không hiểu hành động của sun hee nhưng vẫn giữ im lặng mà cứ thế cầm theo mẩu giấy bước ra khỏi phòng tạm giam. ra đến nơi, cô mới chầm chậm mở vật trong tay mà sun hee đưa cho mình. và nội dung của dòng chữ được viết trên đó khiến cô gái họ choi phải nhíu mày:

" hãy cẩn thận với những người thân thiết xung quanh cậu. "

vụ án của shin min kyung cuối cùng cũng dần khép lại sau bao công sức điều tra. người đau khổ và tổn thương nhất chính là người ở lại và không ai khác là bố mẹ của min kyung. họ khóc thương cho cô con gái vừa tròn 25 đã phải bỏ mạng một cách oan ức trong ngày họp lớp vốn dĩ vô cùng vui vẻ ấy. nhưng sự thật vẫn là sự thật, người đã khuất vẫn mãi nằm đó để hung thủ phải trả giá cho tội ác mình đã gây ra.

ngày phiên toà xét xử vụ án của shin min kyung cuối cùng cũng diễn ra. hôm ấy, suhyeok, namra, cheongsan, onjo và cả park kang ah đều có mặt tại đó. không khí căng thẳng bao trùm cả căn phòng khiến ai tham dự đều cảm thấy ngột ngạt.

ba người gồm jung min seok, jung min shi và kim sun hee tự nhận là kẻ chủ mưu đứng thước vành móng ngựa chờ đợi phán quyết của toà. trái ngược với cảm xúc sợ sệt của anh em nhà jung, kim sun hee lại bình tĩnh mà giương mắt nhìn những người chuẩn bị ra quyết định xét xử mình. không ai nhìn được biểu cảm của sun hee lúc này là gì nhưng họ chắc chắn cô ta không hề run sợ một chút nào. thậm chí, sun hee còn không thuê một vị luật sư nào để bào chữa cho tội ác mình đã gây ra.

vì sun hee là người của công chúng nên ngày phiên toà diễn ra đương nhiên các phóng viên từ các báo đài không thể không có mặt để đưa tin sốt dẻo: diễn viên kim sun hee chủ mưu giết bạn học. cư dân mạng đương nhiên không khỏi phẫn nộ trước vẻ mặt lạnh tanh cùng thái độ dửng dưng của sun hee sau khi đã ra tay làm hại bạn mình.

toà án lần lượt đọc phán quyết với ba người có tội. jung min shi dù không trực tiếp giết người nhưng lại mang tội đồng loã và cố tình che giấu cho hành vi giết người, vì vậy phải nhận mức án là 8 năm tù. jung min seok là kẻ trực tiếp ra tay giết chết shin min kyung nhưng có thái độ phối hợp điều tra nên chỉ phải nhận mức án 15 năm tù. còn kim sun hee, kẻ tự nhận là chủ mưu tất cả chính là kẻ có tội nặng nhất khi lên kế hoạch giết người thêm với cố ý vu khống. nhưng vì cô ta có vấn đề về tâm lý nên chỉ phải nhận mức án 20 năm tù đồng thời tiến hành điều trị tâm lý và bồi thường cho gia đình nạn nhân một số tiền.

có người cho rằng mức án này với ba người họ còn quá nhẹ sau những gì họ đã gây ra cho min kyung và namra. nhưng cũng có người cho rằng kết cục như vậy là xứng đáng với hai anh em nghèo kiết xác và một diễn viên còn tương lai phía trước.

ngày phiên toà diễn ra, cha mẹ của kim sun hee cũng có mặt ở đó. ban đầu họ không tin nổi đứa con gái ngoan hiền của mình lại gây ra tội ác tày trời như vậy. người mẹ của cô ta nhìn tiều tuỵ đến đáng thương với hai mắt đỏ hoe, dường như bà đã khóc hết nước mắt với đứa con dại dột của mình. nhưng thái độ sun hee đối với những người đã sinh ra mình lại không có lấy một chút hối hận hay ăn năn ngược lại còn là một khuôn mặt với biểu cảm nguội lạnh khiến mọi người có mặt ở đó càng thêm phẫn nộ.

namra ngồi quan sát mọi thứ từ đầu đến cuối. chứng kiến những kẻ đã hại mình nay phải trả giá, cảm xúc trong lòng cô không hiểu sao lại có chút hỗn độn. nó không phải cảm giác thoả mãn hay sung sướng khi được minh oan. bởi cô biết mọi chuyện chưa dừng lại ở đây, kẻ thực sự muốn nhấn chìm cô còn chưa lộ diện.

khoảnh khắc sun hee đưa tay ra để cảnh sát dẫn đi, cô ta có ngoảnh mặt nhìn mọi người ở dưới một lần cuối cùng. khuôn mặt cô ta mang một màu vô cảm nhưng nhìn vào ánh mắt cô ta đều sẽ thấy được sự căm phẫn trong đó khi hai hốc mắt đã đỏ ngầu. sun hee nhìn cha mẹ mình đang không ngừng khóc lóc rồi lại đưa mắt nhìn về phía namra, một cái nhìn đầy ai oán. nhưng namra tinh ý đã phát hiện ra ánh mắt sun hee không dừng lại ở chỗ cô mà lại rơi vào vị trí sau lưng cô.

và không biết vô tình hay cố ý mà vị trí sau lưng namra mà sun hee nhìn chằm chằm lại chính là chỗ ngồi của park kang ah.

    people are reading<redamancy; lee suhyeok & choi namra>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click