《redamancy; lee suhyeok & choi namra》11

Advertisement

câu nói của namra thành công khiến suhyeok sững người lại trong giây lát. hai mắt anh nhìn cô chằm chằm, khuôn mặt cùng hình dáng của cô bạn kim sun hee bắt đầu hiện về trong trí tưởng tượng của anh. từ ngày có namra, suhyeok chỉ ghi nhớ hình bóng của một mình cô vì vậy dáng vẻ của những người phụ nữ xung quanh anh ra sao anh căn bản không bao giờ để tâm. suhyeok mơ hồ dựa theo mô tả của anh em nhà jung về người phụ nữ đã sai khiến họ cùng lời nói của namra để tái hiện lại vẻ bề ngoài của sun hee. những lời suy luận của lee cheongsan về việc sun hee tìm thấy xác chết của min kyung hôm trước cũng bất chợt ùa về trong tâm trí suhyeok.

" anh có ảnh lớp mình không ? mau....mở ra thì sẽ biết...." - namra như đọc được biểu cảm trên khuôn mặt của người đối diện liền mở lời kéo suy nghĩ của anh về thực tại.

nghe vậy suhyeok liền vội vàng mở phần album ảnh trong điện thoại ra. ngón tay thoăn thoắt lướt từng cái ảnh cho đến bức ảnh tập thể lớp của họ gần đây nhất. suhyeok căng đôi mắt, cố gắng zoom tận mặt từng người để tìm câu trả lời cho mình. đến vị trí của sun hee, lông mày anh bỗng nhíu chặt lại....

quả nhiên.....cô ta trùng khớp với mô tả....

suhyeok liền ngước lên nhìn namra sau đó đưa tấm ảnh chụp bóng lưng của người phụ nữ kia và bức ảnh tập thể lớp cho cô xem. chỉ thấy đôi mắt namra mở to đầy bất ngờ, biểu cảm ngỡ ngàng không khác suhyeok là mấy. dường như cô không ngờ kim sun hee lại chính là người muốn hãm hại cô.

" có khi nào là trùng hợp không ? còn nốt ruồi ở mu bàn tay trái...." - namra tự hỏi, trong lòng vẫn nhen nhóm một chút hy vọng về cô bạn đã học cùng mình 3 năm.

nhưng đáp lại cô chỉ là sự im lặng đến từ suhyeok. anh đang tập trung suy nghĩ điều gì đó khiến cả khuôn mặt điển trai trở nên nghiêm túc đến đáng sợ.

" em đâu có thù hằn gì với sun hee chứ...." - giọng nói của namra đượm buồn, ánh mắt cũng chùng xuống như chính tâm trạng của cô lúc này. suhyeok thu hết tất thảy biểu cảm của cô vào mắt, anh hiểu namra đang nghĩ gì. vì vậy bàn tay màu đồng kia liền đưa ra nắm lấy bàn tay nhỏ bé trắng mịn mà siết chặt như phần nào muốn gỡ rối tâm trạng của người anh yêu. giọng nói của anh lại vang lên, đầy ấm áp như vuốt ve trái tim namra trước khi anh rời đi:

" namra....bất cứ kẻ nào muốn hại em, người yêu em sẵn sàng xử đẹp kẻ đó cho dù kẻ đó là ai đi chăng nữa. một chút nữa thôi, sắp kết thúc rồi....cố gắng đợi anh nhé...."

lee suhyeok ngồi đối diện lee cheongsan tại phòng làm việc riêng của anh, bên cạnh y còn có nam onjo. vì cheongsan làm cùng ngành vả lại cũng là bạn thân của suhyeok nên việc trao đổi cũng trở nên thuận tiện hơn. sau khi kể lại ngọn ngành lời khai của min seok - min shi và cho hai người bạn của mình nghe đoạn ghi âm cuộc hội thoại của anh em nhà jung, suhyeok liền mở lời:

Advertisement

" onjo, cậu có biết trong lớp mình ai có nốt ruồi ở mu bàn tay trái không ? "

" sao cậu lại chắc chắn kẻ đó ở lớp mình ? " - onjo cau mày.

" để giết được min kyung vào đúng ngày họp lớp và đổ tội cho namra thì khả năng cao chỉ có thể là thành viên của lớp mình....vả lại namra đã nói người có dáng người cao với mái tóc ngắn màu nâu mà cô ấy quen thì chỉ có sun hee thôi....giờ cần xác nhận xem cậu ấy có nốt ruồi ở mu bàn tay trái hay không....." - suhyeok chậm rãi giải thích.

" gì cơ ? sun hee ??? " - onjo ngỡ ngàng mở to đôi mắt khi nghe thấy tên cô bạn lâu năm của mình. chỉ có lee cheongsan là bình tĩnh hơn như thể y không bất ngờ cho lắm với kết quả này.

" ừ, cậu có ảnh chụp với sun hee chứ ? " - suhyeok khẽ gật đầu.

nam onjo nghe vậy liền lấy điện thoại của mình ra lướt từng tấm ảnh trong album. đến tấm ảnh chụp riêng với sun hee, em nheo mắt quan sát. quả nhiên trên mu bàn tay trái của cô ta có một nốt ruồi. mặc dù là ảnh zoom không được rõ nét nhưng vẫn có thể nhìn thấy mờ mờ nốt ruồi đen trên đó.

onjo ngỡ ngàng như không tin vào những gì mình được nghe và nhìn thấy. em giương đôi mắt đầy hoang mang nhìn cheongsan và suhyeok sau đó cũng đưa bức ảnh cho anh xem. hai người con trai nhìn thấy biểu cảm của onjo vì vậy cũng đoán ra được kết quả.

3 người, mỗi người một phản ứng khác nhau khi biết sun hee là kẻ đứng đằng sau mọi chuyện. buồn có, thất vọng có, bàng hoàng cũng có. và người phẫn nộ nhất chắc chắn không ai khác ngoài lee suhyeok. bàn tay anh siết chặt, hai hàm răng nghiến vào nhau cố gắng kiềm chế cảm xúc đang trào dâng như núi lửa. anh không thể tin được bạn học với nhau những 3 năm lại có thể xuống tay tàn nhẫn như vậy. nhưng động cơ của sun hee là gì, chỉ có thể nghe chính miệng cô ta nói mới biết được.

" ơ này, tên min seok nói sau khi đánh ngất min kyung thì tấm biển báo đang sửa chữa mới được treo lên trước cửa nhà vệ sinh đúng không ? " - lee cheongsan, người im lặng nãy giờ lúc này mới bất ngờ lên tiếng, thành công lôi kéo sự chú ý của hai người bạn về phía mình.

" ừ...." - suhyeok gật đầu, khó hiểu nhìn choeongsan.

" tức là trước đấy nhà vệ sinh vẫn bình thường và không có tấm biển nào ? " - cheongsan đăm chiêu. chỉ thấy suhyeok đã hơi nhíu mày nhìn y như thể muốn nghe tiếp những gì y sắp nói.

" trước khi cô phục vụ bước vào thì không có ai ra ngoài đúng không ? "

" đúng, nhưng mà như vậy thì sao ? " - onjo không ngăn được sự hiếu kì liền ngay lập tức quay sang hỏi người bên cạnh.

Advertisement

" tức là không ai trong lớp mình nhìn thấy biển báo đang sửa chữa trên cửa nhà vệ sinh ? "

" rốt cuộc ý cậu là gì ? " - suhyeok mất kiên nhẫn, hắng giọng hỏi cậu bạn thân.

" hai người không nhớ à ? lúc namra bảo cậu ấy tỉnh dậy đã thấy mình trong nhà vệ sinh thì chính kang ah đã nói nhà vệ sinh đang hỏng còn gì. rõ ràng cậu ấy không ra ngoài từ lúc có mặt tại bữa tiệc, sao cậu ấy biết được...."

câu nói của lee cheongsan vừa dứt, cả căn phòng liền rơi vào trạng thái im lặng đến đáng sợ. ba người không hẹn mà gặp liền đưa mắt nhìn nhau như thầm nói một điều gì đó. những dòng suy nghĩ lại ẩn hiện trong đầu.

" ý cậu là kang ah...." - suhyeok ngờ vực nhìn cheongsan, anh hiểu ý của y là gì nhưng chưa kịp nói hết câu thì đã bị giọng nói của nam onjo đã cắt ngang:

" không phải đâu....kang ah là bạn thân của tớ với namra mà....cậu ấy không phải là người như vậy...."

" onjo...." - cheongsan ngồi bên cạnh nhẹ giọng khi thấy thái độ của người yêu phản ứng mạnh như vậy.

" chúng ta không có bằng chứng gì, sao có thể nói cậu ấy như vậy. "

onjo một mực lên tiếng bảo vệ park kang ah khiến lee cheongsan và lee suhyeok chỉ biết bất lực thở dài. vì không muốn không khí trở nên căng thẳng nên họ không nhắc đến cái tên kang ah nữa. dù sao thì onjo nói cũng có lý, chưa có đủ bằng chứng nên chưa thể chắc chắn kết luận được gì. nhưng trong tâm trí suhyeok đã bắt đầu ghi nhớ những lời nói của lee cheongsan.

khi đã có đủ tang chứng, vật chứng trong tay cảnh sát liền tiến hành bắt giữ kim sun hee tại nhà riêng. suhyeok đương nhiên cũng có mặt. khi đến nơi họ thấy sun hee vẫn nhàn nhã ngồi ở sofa nhìn ra khung cảnh bên ngoài, dáng vẻ vô cùng bình thản. nhìn thấy cảnh sát muốn bắt giữ mình, sun hee không những không phản kháng điên cuồng như những người khác mà ngược lại còn tự giác đứng dậy đi theo bọn họ. từ đầu đến cuối thái độ của cô ta đều vô cảm như vậy, chẳng có lấy một tia sợ hãi của kẻ phạm tội như thể đã đoán được rằng ngày này sẽ tới khiến suhyeok càng thêm phẫn nộ.

sau khi tiến hành bắt giữ kim sun hee, suhyeok cùng một số đồng đội của anh phải ở lại để tiến hành khám xét nhà riêng của hung thủ. trong suốt quá trình làm nhiệm vụ, cảnh sát phát hiện ra vô số lọ thuốc trầm cảm cùng thuốc an thần vứt ngổn ngang trong phòng riêng của sun hee. có lẽ đây là lý do khiến cảm xúc của cô ta trở nên lạnh tanh khi bị bắt. thái độ dửng dưng và bất cần như thể đã chán ngấy cuộc sống tồi tệ này mà mặc cho số phận đưa đẩy của kim sun hee chắc cũng từ nguyên nhân dẫn đến việc phải sử dụng những viên thuốc kia tích tụ lâu ngày rồi tạo nên.

bên cạnh đó, cảnh sát còn phát hiện trên chiếc bàn nhỏ cạnh giường ngủ của sun hee còn có một tờ giấy được gập ngay ngắn. nhìn giống như là cô ta đã cố tình để tờ giấy ở đó ở một vị trí dễ phát hiện nhất. khi cảnh sát mở tờ giấy ấy ra, bên trong chỉ có vỏn vẹn hai dòng chữ được viết nguệch ngoạc với nội dung kì lạ:

" hagnakkrap "; " truyền thông "

suhyeok cầm mẩu giấy nhỏ trên tay, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào dòng chữ trên đó mà nhíu chặt hàng lông mày. não bộ của anh dồn hết chất xám để suy nghĩ xem những dòng chữ sun hee cố tình để lại có ý nghĩa gì. chắc chắn nó không phải ngẫu nhiên và phải liên quan đến một thứ gì đó.

truyền thông, có thể là lĩnh vực sun hee làm việc bởi cô ta là diễn viên, tuy không quá nổi tiếng nhưng cũng có chút tên tuổi. còn " hagnakkrap " ? nó có nghĩa là gì suhyeok hoàn toàn bó tay. đó không phải là một từ tiếng anh có ý nghĩa hoàn chỉnh, nó như thể là các chữ cái ngẫu nhiên ghép lại và tạo thành. nhưng sun hee làm vậy để làm gì, cô ta giống như đang cố tình để lại tín hiệu gì đó một cách kín đáo khiến cảnh sát đau đầu.

sau gần một tiếng đồng hồ khám xét nhà riêng của sun hee, cảnh sát chỉ có thể tìm ra những lọ thuốc trầm cảm cùng thuốc an thần và mẩu giấy có hai dòng chữ kì lạ kia. ngoài ra họ không phát hiện thêm bất cứ thứ gì bất thường khác, vì vậy đành niêm phong căn hộ rồi ra về. suhyeok đương nhiên không hài lòng với kết quả này nhưng cũng chỉ có thể giữ chặt trong lòng rồi thuận theo mọi người. nhưng khi đi đến ghế sofa, nơi sun hee đã ngồi trước đó, suhyeok tinh mắt phát hiện ra mấy sợi tóc dài còn vương trên đó. có vẻ là tóc của phụ nữ nhưng chắc chắn không phải của sun hee vì tóc cô ta ngắn hơn rất nhiều. suhyeok nheo mắt quan sát thật kĩ thứ trên tay mình và anh phát hiện ra mấy sợi tóc ấy có màu vàng.

    people are reading<redamancy; lee suhyeok & choi namra>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click