《redamancy; lee suhyeok & choi namra》8

Advertisement

trong căn phòng nhỏ với ánh sáng nhợt nhạt, lee suhyeok ngồi đối diện choi namra, ánh mắt anh phản chiếu hình ảnh của người con gái trước mắt giờ đây hoà lẫn cả vẻ đau xót. suhyeok cúi đầu, như thể đang nhận lỗi với namra, đôi mắt vốn thâm quầng vì mấy đêm thao thức từ khi nào đã đỏ hoe khi anh được ở bên người anh yêu trong một trường hợp đặc biệt như thế này.

" anh xin lỗi.....anh vô dụng quá...." - giọng suhyeok cất lên run run như chính trái tim anh khi nhìn thấy kẹp tóc của namra nằm gọn trong tay xác chết của min kyung.

" suhyeok....không phải lỗi của anh mà " - namra vươn ra, bàn tay nhỏ của cô khẽ đặt lên bàn tay thô sần kia mà nhẹ nhàng vỗ về. khuôn mặt namra hiện lên nụ cười ôn hòa như thể chẳng màng quan tâm tới những sóng gió ngoài kia đang chuẩn bị đổ ập vào cô.

" anh là cảnh sát mà lại không thể bảo vệ được người anh yêu....." - suhyeok ngẩng lên đối diện với namra. dù anh có mạnh mẽ đến nhường nào thì khi ở trước mặt người con gái này, mọi bản lĩnh vốn có của anh dường như bị ai đó đập đến vỡ vụn.

cái ngày người mẹ quyền lực của choi namra gật đầu đồng ý chấp nhận suhyeok ở bên con gái bà sau vô vàn những thuyết phục từ hai người, anh đã đứng trước mặt bà, cúi đầu và thề rằng một đời này sẽ bảo vệ cô, sẽ không để cô phải chịu bất cứ thiệt thòi nào. vậy mà khi suhyeok trở thành đội trưởng của đội cảnh sát trong thành phố, người anh yêu lại bị kẻ khác hãm hại đến mức trở thành nghi phạm chính trong một vụ giết người. suhyeok ngàn vạn lần tự trách mình đã không giữ đúng lời hứa năm xưa, càng tự trách mình vì không thể tận tay tìm ra hung thủ một cách nhanh nhất để rửa sạch những oan khuất cho cô.....

choi namra - hơi thở của anh, sinh mạng của anh. nếu cô gặp bất trắc gì, thử hỏi những ngày tiếp theo suhyeok sẽ phải sống ra sao đây ? mạnh mẽ để làm gì, tài giỏi để làm gì mà đến người mình yêu cũng chẳng thể bảo vệ....

" em biết suhyeok của em sẽ làm được mà. cho nên anh đừng tự trách bản thân mình như vậy được không ? "

namra hạ giọng, đưa tay áp lên khuôn mặt điển trai từ khi nào đã nhuốm một màu sầu muộn kia mà khẽ chấm đi những giọt nước mắt như cách suhyeok đã từng làm cho cô. đây không phải là lần đầu tiên namra nhìn thấy người đàn ông của mình rơi lệ, nhưng cô vẫn không thể thích nghi được với bộ dạng này của suhyeok. đặc biệt là khi namra hiểu những giọt nước mắt của suhyeok vì đâu mà tuôn ra.....

" cố gắng một chút nữa thôi. anh nhất định sẽ tìm ra hung thủ và khiến hắn phải trả giá vì đã động đến em "

suhyeok đưa tay siết chặt lấy mấy ngón tay namra đang đặt trên mặt mình. đôi mắt anh vẫn đỏ hoe như vậy nhưng giọng nói khi nhắc đến hung thủ đã không còn run rẩy như khi nãy. mà thay vào đó là giọng nói khẳng định chắc nịch cùng ánh mắt quyết tâm kiên định. dường như ngọn lửa trong lòng suhyeok đã thực sự được thổi bùng lên khiến anh chỉ muốn mang theo sức nóng ấy mà thiêu đốt kẻ đã động vào namra của anh.

Advertisement

có lẽ sẽ chẳng ai biết được lý do suhyeok cố gắng từng ngày với công việc của một cảnh sát cũng chỉ vì muốn đảm bảo an toàn cho người anh yêu. anh không cho phép bất cứ một kẻ mạo phạm nào trên thế gian này làm tổn thương namra, cho dù chỉ là một sợi tóc. ngay cả namra, anh cũng không cho phép cô tự làm tổn thương chính mình. anh lao đầu vào công việc mà không có lấy một phút nghỉ ngơi. đến mức lee choeongsan nhìn vào còn thấy lo lắng cho suhyeok. y đã cố khuyên anh nên nghỉ ngơi một chút để có sức giải quyết vụ án nhưng suhyeok lại quả quyết lắc đầu và nói rằng:

" tớ chỉ muốn nghỉ ngơi bên cạnh namra. đợi khi cô ấy bình an, nghỉ ngơi cũng chưa muộn...."

dường như khi nhìn thấy người con gái của mình gặp nguy hiểm, tình yêu mãnh liệt tràn đầy trong trái tim suhyeok đã trỗi dậy mà mạnh mẽ thúc giục lý trí của anh thêm vững vàng để có thể tự tay lôi tên khốn đã hại namra ra ánh sáng và đòi lại công bằng cho cô....

---------------------------------------------------

sau cuộc nói chuyện ngắn ngủi mà quý giá với namra tại phòng tạm giam, lee suhyeok như được tiếp thêm sức mạnh mà điên cuồng lao vào công việc, mục đích cũng chỉ để tìm cho ra lời giải đáp về vụ án của shin min kyung. thường những vụ án giết người như vậy, cấp dưới của anh sẽ đảm nhận nhưng lần này đích thân lee suhyeok đã ra mặt vì nó liên quan trực tiếp tới choi namra.

sau khi lấy lời khai từ tất cả bạn học trừ kim sun hee vẫn trong trạng thái sợ hãi, suhyeok liền lập tức chuyển sang lấy lời khai của nhân viên nhà hàng. mục đích của anh chính là cô phục vụ đã làm đổ cà phê vào người min kyung ngày hôm đó. nhưng có vẻ như mọi việc không thuận lợi cho lắm. bởi khi suhyeok hỏi đến cô nhân viên họ jung ấy thì chủ nhà hàng nói rằng cô ta vừa mới xin nghỉ việc vào mấy tiếng trước. điều này càng khiến suhyeok tin vào những suy luận của lee cheongsan. tuy vậy, suhyeok không hề từ bỏ, anh quyết tâm nhất định phải gặp tận mặt cô nhân viên kia, vì vậy đã không ngại tốn thời gian mà hỏi chủ nhà hàng. ông ta cũng vô cùng hợp tác mà ngồi xuống thành thật trả lời những câu hỏi của suhyeok:

" cô ấy là nhân viên mới đi làm được 2 tuần thôi, hình như là sinh viên mới ra trường vì nhìn còn trẻ lắm. "

" trong suốt quá trình làm việc, ông có thấy cô ấy có biểu hiện gì khác thường không ? " - suhyeok hỏi lại, bàn tay không quên ghi chép cẩn thận.

" tôi không để ý từng nhân viên cho lắm nhưng cô này có vẻ hơi......um lầm lì, thường chẳng nói chẳng rằng câu nào...." - ông chủ nhà hàng họ park nhăn mặt khi nhớ tới cô nhân viên cũ của mình.

" có thể miêu tả cho tôi bề ngoài của cô nhân viên ấy không ? cả tên tuổi nữa " - suhyeok khẩn khoản.

" hừm.....tôi không nhớ rõ lắm....tên cô ta hình như là.....jung min shi thì phải. còn ngoại hình thì.....dáng người bé, cao chừng 1m6 thôi....ừm mái tóc ngắn màu đen....à còn có anh trai của cô ta cũng làm ở đây nữa nhưng không rõ lý do vì sao mà hai anh em cùng nghỉ việc rồi. " - ông park thở dài, khuôn mặt già nua hiện rõ lên sự tiếc nuối khi nhớ đến hai nhân viên của mình.

Advertisement

" anh trai ? " - suhyeok nhíu chặt mày hỏi ngược lại, giọng nói của anh cũng có phần cao hơn.

" ừ, họ là anh em đến xin việc cùng nhau. vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên tôi mủi lòng, chẳng ngờ cả hai lại cùng nghỉ việc sớm như vậy....." - ông park chẹp miệng.

" à....có phải cái ngày xảy ra vụ án, nhà vệ sinh của tầng đó có bị hỏng không ? " - suhyeok như nhớ ra gì đó, lập tức quay sang hỏi chủ nhà hàng.

" hỏng ? không hề có chuyện đó. trước khi các vị đến, chính tôi đã đi kiểm tra mà "

ông park vội vàng khua tay giải thích. chỉ thấy hàng lông mày của suhyeok càng thêm nhíu chặt, cả cơ thể anh cũng trở nên căng cứng. anh cố gắng nhớ lại từng chi tiết của ngày hôm đó. rõ ràng park kang ah đã nói nhà vệ sinh treo biển báo bị hỏng nhưng namra, sau khi min kyung chết lại bước ra từ phòng vệ sinh ấy. vậy là hung thủ cố tình sắp đặt chỉ để duy nhất namra ở trong nhà vệ sinh đó mà không bị ai phát hiện rằng cô bị đánh bất tỉnh ? nghĩ đến đây suhyeok không nhịn được mà nghiến răng căm phẫn, bàn tay anh siết chặt đến đỏ ửng một mảng cố gắng kìm nén cơn phẫn nộ đang từng chút trào dâng như một trận núi lửa.

sau khi cảm thấy đã lấy được kha khá thông tin, suhyeok liền chào tạm biệt ông chủ nhà hàng để trở về sở cảnh sát. từ ngày xảy ra vụ án, dường như nơi đây đã trở thành chỗ ăn ngủ của anh. bởi có về ngôi nhà kia thì cũng chỉ có suhyeok lẻ loi một mình. nếu không có namra ở bên thì ngôi nhà đầy đủ tiện nghi ấy cũng chẳng có ý nghĩa gì. chi bằng đóng cọc ở sở, cố gắng kết thúc sớm vụ án, đưa namra về với anh còn có ích hơn.

suhyeok vốn tưởng rằng mình sẽ phải mất công đi tìm cô nhân viên nhà hàng tên jung min shi kia nhưng nào ngờ ngay ngày hôm sau cô ta đã tự đến với thành ý muốn phối hợp điều tra. đúng như mô tả của ông park, đó một cô gái có dáng người nhỏ cùng mái tóc ngắn màu đen. suhyeok tuy thấy dáng vẻ của min shi có gì đó không đúng cho lắm nhưng anh cũng không biểu hiện gì ra bên ngoài mà bình tĩnh lấy lời khai của cô ta.

" cô làm việc ở nhà hàng đó bao lâu rồi ? " - suhyeok nhẹ nhàng mở lời.

" khoảng 2 tuần " - min shi thành thật khớp với lời của ông chủ nhà hàng.

" lý do cô xin nghỉ việc sớm như vậy ? "

" tại....tại....tôi có việc ở quê....không thể ở lại làm thêm được " - min shi cố gắng giữ thái độ bình tĩnh nhất có thể nhưng bàn tay đặt trên đùi đã siết chặt lại khiến mấy móng tay ghim vào da thịt.

" tại sao ngày hôm đó cô lại mang cà phê vào phòng chúng tôi ? rõ ràng đâu có ai gọi cà phê " - suhyeok hạ giọng, ánh mắt anh đột nhiên trở nên sắc lạnh mà nhìn thẳng vào ánh mắt của người đối diện. chỉ thấy cô nhân viên họ jung tỏ ra né tránh, mắt đảo liên tục.

" t-tôi.....tôi đã nói rằng tôi nhầm. đó....đó chỉ là một sự cố...." - suhyeok có thể nghe được giọng nói của min shi có chút run rẩy đầy căng thẳng.

" hôm ấy cô có thấy nhà vệ sinh bị hỏng không ? "

" có....có...." - min shi gật đầu lia lịa nhưng vẫn không dám đối diện trực tiếp với ánh mắt của suhyeok.

" nhưng sau đó....t-tôi....chính mắt tôi.....đã nhìn thấy hai cô gái cùng bước vào nhà vệ sinh...." - min shi tiếp tục với thái độ căng thẳng đến đáng ngờ.

" nhưng cô vừa bảo nhà vệ sinh hôm đó bị hỏng ? " - suhyeok nhíu mày.

" đúng là như vậy....nhưng....nhưng đó là trước khi cô min kyung bước vào. khi lên phục vụ, tôi....tôi đã thấy biển báo đang sửa chữa treo trước cửa nhà vệ sinh nhưng..... nhưng sau đó khi tôi đi qua sau khi phục vụ thì tấm biển đã biến mất "

" chính mắt cô đã nhìn thấy hai người phụ nữ bước vào? " - suhyeok nặng nề hỏi lại.

" vâng....vâng....sau khi làm đổ cà phê lên người cô min kyung, tôi có lên tầng ấy lần nữa và nhìn thấy cô gái có chiếc kẹp tóc trên đầu cũng mở cửa bước vào nhà vệ sinh. nhưng tôi chỉ nghĩ rằng cả hai cùng có nhu cầu nên đã đi làm việc của mình luôn. tôi.....tôi cũng không ngờ hành động vô ý của mình lại tiếp tay cho hung thủ hại chết cô min kyung " - min shi ra vẻ ăn năn nhận hết lỗi lầm về mình. nhưng trên trán cô ta không hiểu vì lý do gì đã rịn một tầng mồ hôi mỏng.

" cô chắc chắn vào những gì mình nói chứ ? " - suhyeok trầm giọng một cách đáng sợ khiến cho người đối diện bất giác lạnh sống lưng. chỉ thấy cô ta gật đầu chắc nịnh, dáng vẻ vội vàng muốn đứng dậy rời đi. nhưng ngay sau đó từng lời suhyeok chầm chậm nói ra đã khiến min shi như bị đóng băng tại chỗ:

" cô jung min shi, từ đầu đến giờ chúng tôi luôn giữ kín thông tin nạn nhân, tại sao cô lại biết tên nạn nhân là min kyung - người đã vào nhà vệ sinh sau khi bị cô làm đổ cà phê lên người ? hơn nữa, cô biết gì không....ông chủ nhà hàng cùng nhân viên vệ sinh đã trực tiếp xác nhận với tôi rằng nhà vệ sinh của ngày hôm đó không hề bị hỏng như lời cô nói. "

    people are reading<redamancy; lee suhyeok & choi namra>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click