《redamancy; lee suhyeok & choi namra》6
Advertisement
đã hơn 40 phút trôi qua kể từ khi min kyung đi vệ sinh và namra ra ngoài nghe điện thoại. điều trùng hợp là cả hai đi ra khỏi căn phòng cùng một thời điểm và đều chưa vào. suhyeok thấp thỏm nhìn ra cửa tìm kiếm bóng dáng của miếng đậu phụ nhà anh. bình thường namra có bao giờ nói chuyện lâu như thế này đâu. nỗi lo lắng của một người bạn trai dành cho cô gái mà mình yêu khiến suhyeok không nhịn được liền mở lời:
" mọi người để tớ đi ra ngoài xem namra có chuyện gì "
toan đứng lên thì giọng nói của sun hee đã nhanh hơn níu suhyeok lại:
" để tớ đi. cả min kyung cũng chưa thấy vào. dù sao thì con gái cũng tiện hơn "
thấy sun hee nói cũng hợp lý, mọi người có mặt ở đó bao gồm cả suhyeok đều gật gù để cô ta đi kiếm min kyung và namra.
nhưng sau khi sun hee vừa ra ngoài được chừng vài phút thì từ ngoài đã vọng vào tiếng hét thất thanh của cô ta. theo sau đó là giọng nói hoảng loạn:
" aaaaa.....có....có người chết...."
thành viên lớp 3/5 nghe rõ mồn một từng chữ sun hee thét ra. ai nấy đều cuống quýt chạy ra khỏi phòng rồi đi về phía phát ra giọng nói. đó là từ phòng để dụng cụ vệ sinh của nhà hàng. đến nơi, cảnh tượng trước mắt khiến họ không khỏi trợn tròn mắt vì bàng hoàng.
trên nền gạch lạnh lẽo là min kyung nằm đó. nhưng không phải là một người sống mà là một xác chết. bên cạnh cái xác là sun hee đang ngồi thụp xuống đất che miệng khóc nức nở. min kyung đã chết ngay trong buổi họp lớp đầu tiên tại khách sạn....
kang ah và onjo thấy sun hee như vậy liền đi tới đỡ cô ta đang run cầm cập đứng lên. những người khác như thể không tin vào mắt mình mà chỉ biết đứng trơ mắt nhìn. suhyeok dù sao cũng là cảnh sát, việc nhìn thấy xác chết với anh không còn là việc xa lạ vì vậy anh có thể xem là người bình tĩnh nhất trong số họ. suhyeok tiến gần đến cái xác của min kyung, sau khi xác nhận đã không còn sự sống, suhyeok mới rút điện thoại gọi cho đội của anh.
cảnh sát rất nhanh đã đến. họ kiểm tra hiện trường, sau đó tất cả mọi người có mặt ở đó đều bị giữ lại để tiến hành điều tra.
" đội trưởng " - một cảnh sát đứng trước mặt suhyeok, giơ tay lên trán chào hỏi với vẻ vô cùng kính cẩn.
" ừ, báo cáo tình hình đi " - sau khi đáp lại cấp dưới, suhyeok nghiêm giọng ra lệnh. giờ đây anh chỉ còn lại dáng vẻ nghiêm khắc của đội trưởng lee khiến các thành viên lớp 3/5 nhìn theo mà không khỏi ngưỡng mộ.
" nạn nhân được xác định đã chết do tắc thở "
nghe cảnh sát hwang nói vậy, suhyeok liền đưa mắt về phía thi thể của min kyung. quả thật trên cổ cô ta còn lưu lại vết bầm tím xung quanh, có thể là do bị xiết cổ dẫn đến ngạt thở mà tử vong. hơn nữa móng tay và làn da trên mặt min kyung đã ngả sang màu tím.
Advertisement
" có vẻ như trước khi ra tay, hung thu đã khiến nạn nhân bất tỉnh để nạn nhân không thể phát ra tiếng la hét "
" làm sao cậu biết được điều ấy ? " - suhyeok nhíu mày nhìn cấp dưới của mình.
" anh nhìn xem, gương mặt nạn nhân trông vô cùng thư thái như thể chỉ đang ngủ thôi vậy. thường thì những xác chết bị xiết cổ, đôi mắt của họ sẽ mở trừng trừng do bị tấn công bất ngờ, như thể là không biết mình đã chết vậy. còn trường hợp này đôi mắt của nạn nhân lại nhắm nghiền. chắc hung thủ không muốn tốn nhiều sức. một lúc nữa nạn nhân sẽ được đưa đi khám nghiệm tử thi, nếu trong cơ thể có một lượng chất gây mê hay không thì sẽ biết ngay thôi. "
" với lại tất cả camera đều đồng loạn bị cắt đứt rồi. khả năng cao hung thủ là người có mặt tại đây, trong hôm nay và đã có sự chuẩn bị từ trước. "
" nhưng tại sao hắn biết được chúng tôi họp lớp tại đây và lại nhắm vào min kyung nhỉ ? " - suhyeok đăm chiêu.
" có những tên giết người chỉ để thoả mãn thú tính. nhưng lựa chọn đúng ngày hôm nay thì có vẻ như không phải ngẫu nhiên "
" nạn nhân học cùng đội trưởng sao ? " - cảnh sát hwang nghiêng đầu nhìn suhyeok.
" ừ, học cùng cấp 3. hôm nay là họp lớp " - suhyeok khẽ đáp.
" trước đấy có xảy ra chuyện gì không ạ ? "
" trong suốt buổi tiệc, min kyung vẫn rất vui vẻ " - suhyeok nhíu mày khi nhớ lại từng chi tiết.
" ý em là chuyện gì đó bất thường ấy "
" à....có một nhân viên phục vụ đã làm đổ cà phê lên người min kyung trong khi đó tất cả chúng tôi đều không gọi cà phê. sau đó min kyung đã đứng dậy và xin phép ra vệ sinh " - suhyeok chầm chậm kể lại.
" hmmm....vậy rất có thể cô phục vụ ấy có vấn đề. "
suhyeok gật gù ra vẻ đồng tình với những suy đoán của cảnh sát hwang. bỗng nhiên anh ta lấy ra một vật được đựng trong túi zip đưa đến trước mặt suhyeok.
" đội trưởng, em phát hiện vật này trong tay nạn nhân. rất có thể trong quá trình bị chuốc thuốc mê nạn nhân đã cố giằng co với hung thủ. "
suhyeok nhìn thứ trước mắt mình. anh điếng người, đôi mắt mở to bàng hoàng.
đây....chính là chiếc kẹp tóc " EID " mà namra đã kẹp trên đầu....
tay sao nó lại ở cùng với thi thể của min kyung ?
trong lúc mọi người còn đang hoang mang trước cái chết bất ngờ của cô bạn cùng lớp, thì kang ah lại giáo giác nhìn xung quanh như thể đang tìm kiếm gì đó. dường như nhận ra có gì đó không đúng, nhỏ lớn tiếng kêu lên thu hút sự chú ý của mọi người:
" mọi người....namra đâu ? cậu ấy ra ngoài cùng lúc với min kyung mà giờ này vẫn chưa trở về ? "
Advertisement
mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía kang ah. bấy giờ bọn họ mới nhận ra sự vắng mặt của namra. tất cả đưa mắt nhìn nhau như thầm nói điều gì đó.
suhyeok nhìn kang ah rồi lại nhìn chiếc kẹp đính đá lấp lánh còn vướng mấy sợi tóc trên đó mà nhíu chặt mày. trong lòng anh dâng lên một cảm giác bất an tột cùng. linh cảm của một cảnh sát và cũng là linh cảm của một người bạn trai mách bảo anh rằng sắp có chuyện chẳng lành xảy ra.
và có vẻ như linh cảm của suhyeok đã hoàn toàn chính xác....
cùng lúc ấy, namra từ phía nhà vệ sinh loạng choạng bước ra. thấy mọi người tập trung tất ở ngoài hành lang đã vậy còn có rất nhiều cảnh sát và những ánh mắt đang hướng về mình, namra khó hiểu bước đến. nam onjo thấy cô bước đi có vẻ không được vững liền chạy tới đỡ cô. namra đứng trước đám người đang nhìn mình với con mắt kì lạ, cô liền nhăn mặt mở lời:
" có chuyện gì vậy mọi người ? sao....lại có cả cảnh sát thế này ? "
" namra....min kyung chết rồi...." - kang ah khẽ lên tiếng sau đó lại nhìn về phía cái xác đã được phủ khăn trắng.
" cái gì ? " - namra không tin vào tai mình, đôi mắt cô mở to đầy kinh ngạc.
rõ ràng là ngày hộ ngộ vui vẻ tại sao bây giờ lại nhuốm một không khí tang thương như vậy.
" namra có phải mày không ? là mày....mày đã giết min kyung....con khốn độc ác này....tại sao....tại sao ngày họp lớp mà mày cũng không chịu để yên vậy hả ? "
một cô bạn hung hăng lao đến túm lấy bả vai nhỏ của namra mà gào thét. cô ta là bạn thân của min kyung, vốn dĩ từ khi đi học đã chẳng thể vừa mắt dáng vẻ mọt sách lạnh lùng của namra. vì vậy khi chứng kiến cái chết đột ngột của bạn thân và nhìn thấy chiếc kẹp tóc namra đã mang trong buổi tiệc nằm trong tay cái xác của min kyung, cô ta mới mất bình tĩnh như vậy.
" thôi nào.....nam-...." - kang ah vươn tay ra định kéo namra về phía mình thì có một bàn tay khác đã nhanh hơn kéo cô vào lòng khiến kang ah bất giác đơ người. nhỏ nhìn bàn tay mình chơi vơi giữa không trung rồi lại nhìn suhyeok đang ôm lấy bả vai của namra, liền ngậm ngùi hạ tay xuống rồi lùi lại phía sau.
" này cậu bị điên à ? namra đâu có lý do gì để làm như vậy ? " - suhyeok gần như hét vào mặt người kia.
" suhyeok, cậu còn cố bênh nó được à ? chắc chắn nó cay cú chuyện min kyung tỏ tình với cậu năm lớp 10 nên mới hại cậu ấy. tang chứng vật chứng rõ rành rành ra thế kia. namra.....không phải mày và suhyeok đã ở bên nhau rồi sao ? tại sao phải làm vậy mới min kyung hả....tại sao ? " - cô bạn gào lên, nước mắt rơi lã chã. toan định xông tới túm lấy namra thì may thay những người khác đã kịp giữ lại.
nghe người đối diện nói vậy, namra liền quay sang nhìn suhyeok. tỏ tình năm lớp 10 ? chuyện này là sao ? sao cô không biết ? chỉ thấy suhyeok nuốt nước bọt căng thẳng đáp lại:
" làm gì có chuyện tỏ tình nào chứ...."
" vậy tại sao chiếc kẹp tóc của namra lại ở cạnh xác min kyung. cô ta và min kyung còn ra ngoài cùng lúc " - cô bạn rít lên chỉ tay vào vật suhyeok cầm.
namra bàng hoàng, cô bất giác đưa tay khẽ sờ lên tóc. quả nhiên chiếc kẹp tóc " EID " mà kang ah tặng cô đã biến mất từ khi nào. namra ngỡ ngàng nhìn vật trong tay suhyeok, rồi lại nhìn anh với anh mắt hoang mang. dòng chảy của kí ức lại hiện về trong đầu cô.
" suhyeok....khi nãy em đang nghe điện thoại....thì bỗng nhiên trời đất tối sầm....sau đó....sau đó em mở mắt ra đã thấy mình nằm trong nhà vệ sinh...." - namra kể lại.
" không cần giải thích với anh. anh...luôn tin em " - suhyeok vuốt tóc cô.
" namra ah....nhưng....nhà vệ sinh treo biển đang sửa chữa mà " - kang ah đột nhiên lên tiếng thu hút sự chú ý của namra và suhyeok.
cảnh sát hwang đứng đằng sau chứng kiến sự việc. khi thấy mọi nghi vấn đều hướng về phía namra, cậu thở dài bước đến chỗ đội trưởng của mình đang đứng, khó khăn mở lời:
" đội trưởng em biết chuyện này rất khó với anh....nhưng có lẽ chị dâu sẽ phải bị tạm giam một thời gian...."
" cậu có biết mình đang nói gì không ? " - suhyeok gằn giọng.
" suhyeok đừng như vậy....công tư phân minh. em không làm, em không sợ. cứ để em đi với cậu ấy...." - namra khẽ nắm lấy tay suhyeok. cô nở nụ cười nhẹ nhàng trấn an anh rồi bình tĩnh quay lưng để cảnh sát hwang dẫn đi.
suhyeok đứng chôn chân tại chỗ, toàn thân anh bất động, dường như mọi bản năng của cảnh sát đã bị rút cạn. anh xót xa nhìn theo bóng lưng của người con gái trong lòng anh , trái tim quặn lên từng cơn đau nhói. bàn tay suhyeok siết chặt, trán anh nổi đầy gân xanh. suhyeok nghiến răng căm phẫn. anh nhất định sẽ tìm ra kẻ muốn mưu hại namra của anh, nhất định sẽ tự tay tiễn hắn xuống địa ngục vì dám cả gan động tới người anh yêu....
Advertisement
A Friendly Voidling
When a Creature of the Void fails to find friendship among her own kind, she instead sets her sights upon another, human-filled world. Unfortunately, humans turn out to be rather small and squishy things, resulting in a mostly accidental trail of death, destruction and madness as she embarks on her journey to finally make some friends. This is a 25k word inane short story, and makes no attempt at being serious or realistic. It's my first attempt at trying a more comedic writing style. No relation to my other stories, aside from a brief cameo. Cover bodged together with Charat Genesis. Not quite the design I had in mind, but reasonably close. Doesn't contain explicit smut, but does contain references to stuff happening off-screen. May contain traces of gore. Also eels, in varying states of distress. Posted here and scribblehub.
8 163The Harmless Sweetie is Far From Harmless [CANCELLED, REWROTE IT IN ANOTHER BOOK}
One hundred and fifty years ago, The Witch of Despair fell into a slumber. Fires burnt like raging hellfire as kingdoms fell and mountains turned to plains, her agonized scream and cry over her betrayal resounded throughout the Isles. And her final wish, all but forgotten to the people of the Abyss. A child born from the wish of a broken down soul enters the world, he was an innocent child who dreams of peace and love. A child who wanted nothing more than a family who would love him as he is. They say that when you stare at the Abyss, it stares back, but when one sets their gazes down at Clailip Diancia, one would find one's self unable to resist. To resist what, you ask? To resist the urge to play with those malleable pudgy cheeks and spoil this adorable, harmless, sweetie, of a little boy. Unfortunately, fire burns, and trees are flammable. Yet, this boy, soft as can be, bumbles his way through the Eastern Isles, trying to find a family that once was his. "I can't believe my bad luck managed to worm its way into this world too..." _________________________________ A/N: Please do understand that this is my first book and such I will be improving my writing with each chapter. I promise you I will do my best not to disappoint! Leave a comment or two so I can fix the mistakes and deliver a story that will please you! Also like, If you're new here I suggest just reading prologue 1 and 2 then jumping to chapter six if you want to get to the action immediately. Chapters below six are more or less slice of life style and just MC doing MC things. Though for the full experience, I highly recommend reading everything! _________________________________ UPDATES ATLEAST ONCE A WEEK NO UPDATE ON WEEKENDS IM ABSOLUTELY HORRIBLE AT PROOFREADING AND SPOTTING MISTAKES PLEASE POINT THEM OUT SO I CAN FIX THEM YES AND THANK YOU __________________________________________ ON A HIATUS FOR NOW! TRYING TO IMPROVE MY WIRITNG SOMEHOW!
8 136Demonic Requiem | The Epitome of Evil
He feared none but himself. As a human, Elias walked a cruel path which only got more vicious as he became a demon. Born as the son of the most powerful man in the continent, but lived a life no worse than a slave. His only friend being solitude. The further he endured, the further he began to lose his humanity. Even a point came when he lost all rationality and lived as a senseless demon. But no matter the obstacle. He endured. He learned. He survived. He evolved. As the rumors of his endeavors spread, many dreaded him, many worshipped him and many bowed before him.Nonetheless, Elias continued to walk on his path. The path of a demon. As time passed, Elias terrorized the world with his evil and devious means. People deemed him as a threat who could no longer be ignored. Many empires united. They allied, and an all-out war started. But, be it the cruelty of fate or their foolishness, the alliance lost. Elias stood as the lone survivor, but alas, he lost his life from an unforeseen cause. But for better or worse, his story still seems to have not ended. Elias gets reborn back when he was young, and the path he walked once, he will walk again, but this time the one who suffers will not be him. What to expect: This story is based on the concept of "What if a villain, gets a second chance?". Hence it contains a lot of torture, torment, and inhumanity. Revenge or such feelings do not drive Elias, so it's not a revenge story. There won't be any rape scenes or incest. It's also not a story like that. But expect some cruelty and torture along the way. Also, it's a slow-paced novel. In short: A lunatic who terrorized the world with devious power and cruel means gets reborn, this time becoming even more powerful and ruthless. Link for the Cover Art:
8 155The Power of Boredom Is Limitless
Hello, my name is Ian, I have no daoist title as I have chosen to forget it long ago I over the time of millions of years achieved peak cultivation and ascended to godhood. However, after thousands of years of eternal life at the peak of strength, I feel only one thing Boredom I have never felt life was so boring, all the blood, sweat, and tears I made leads to this! A boring existence! I who cultivated a dao above the primordial chaos, the concept of reality itself, can't find a way to make his own existence interesting! Why you may ask, I believe it is due to one thing. My moral compass, This "compass" has lead me on the path of righteousness and orthodoxy, however is this ever going to fulfil the word "fun"? So I who can travel across realities, Worlds of Magic, Modern Worlds, Futuristic Worlds. Will discard my moral compass and strive for one thing. To cure boredom, No matter the cost Physics and science? Dao Laws? Magic Laws? Love? Common Sense? None Can stand in my way!
8 160My Hero Academia x Reader Movie: Two Heroes
during summer break Y/n gets a call from an old friend to come to I-Island for a Expo party. When he gets there things start to go chaotic.
8 113Bad Education Imagines
Imagines about the bad education characters request are welcome
8 205