《redamancy; lee suhyeok & choi namra》4

Advertisement

hai cô gái ngồi nói chuyện một lúc, bỗng kang ah lấy từ trong túi xách ra một chiếc hộp nhỏ rồi mỉm cười đẩy về phía namra:

" gì vậy ? " - namra tròn mắt nhìn chiếc hộp trước mặt rồi lại ngẩng lên nhìn cô bạn thân của mình.

" cậu mở ra xem đi " - kang ah khẽ đáp.

nghe bạn mình nói vậy, namra cũng chầm chậm với lấy chiếc hộp nhỏ rồi mở nắp. bên trong là một chiếc kẹp tóc bằng đá hình chữ " IED " được thiết kế tinh xảo.

" wow....đẹp quá " - namra cảm thán. mặc dù là tiểu thư trâm anh phế phiệt được thấy qua vô số món trang sức đắt tiền nhưng namra vẫn không khỏi tròn mắt trước vẻ đẹp của chiếc kẹp tóc này.

" tặng cậu, hàng thiết kế đó nha. coi như là quà sinh nhật muộn đi " - kang ah tươi cười.

" cảm ơn cậu nha. nhưng mà IED nghĩa là gì ? " - namra thắc mắc.

" sau này cậu sẽ biết " - kang ah tinh nghịch nháy mắt.

nghe nhỏ nói vậy, namra chỉ biết bĩu môi. gì mà sau này sau này. bạn trai cũng bảo sau này sẽ biết, giờ là đến kẹp tóc. park kang ah từ khi nào lại trở nên bí ẩn như vậy ?

sau khi nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển tại quán cà phê, namra liền nổi hứng rủ kang ah đến nhà mình. là căn nhà chung của cô và suhyeok. kang ah khi mới nghe lời đề nghị của namra còn lắc đầu từ chối vậy mà chỉ sau hai câu thuyết phục của cô, nhỏ đã lập tức gật đầu đồng ý, thậm chí trong ánh mắt còn có chút mong chờ.

cánh cửa căn hộ khang trang mở ra, một mùi hương dịu ngọt nhanh chóng lướt qua đầu mũi của hai cô gái. mùi hoa hồng, mà còn là hoa hồng xanh, nổi bật trên những bức tường màu kem xung quanh phòng khách. mùi hương này không hề hắc như trong trí tưởng tượng của kang ah mà ngược lại còn vô cùng dễ chịu.

" sao nhiều hoa hồng xanh vậy ? cậu và suhyeok đổi nghề bán hoa rồi à ? " - kang ah vừa vuốt nhẹ một cánh hoa vừa đùa với namra.

" là suhyeok mua đấy. anh ấy bảo hoa hồng xanh là biểu tượng của tình yêu bất diệt, thủy chung và trường tồn theo thời gian. giống như chuyện tình của hai đứa nên muốn trang trí căn nhà bằng hoa hồng xanh để mỗi khi nhìn vào chúng, bọn tớ sẽ nhớ đến mình đã yêu đối phương ra sao. hơn nữa màu xanh cũng là màu tớ thích. vừa đẹp, vừa thơm, lại vừa ý nghĩa. "

namra nâng niu một bông hoa trên tay. giọng nói đều đều giải thích cho kang ah. cô bất giác nhớ lại những ngày đầu tiên cô và suhyeok dọn về sống chung. hằng tuần dù bận rộn ra sao thì khi suhyeok trở về, trên tay anh cũng sẽ cầm theo một bó hồng xanh được gói tỉ mỉ dành cho namra. nụ cười hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô khi nhớ tới từng ký ức có bóng hình suhyeok, đến những lời suhyeok đã từng thủ thỉ bên tai cùng những cái ôm ấm áp nơi anh.

Advertisement

" eo ơi, suhyeok từ khi nào lại sến thế ? " - kang ah cười cười, đôi mắt đảo liên tục quan sát từng ngóc ngách của căn hộ.

" tình yêu làm thay đổi con người mà " - namra nhẹ nhàng đáp.

" mà căn nhà này hình như được trang trí theo sở thích của cậu nhỉ ? có phải cũng là ý tưởng của suhyeok không ? " - kang ah quay sang hỏi namra. chỉ thấy cô khẽ gật đầu mà cười thật tự hào, kéo kang ah cũng cười theo. chỉ là namra không để ý ánh mắt của kang ah nhìn cô có gì đó rất lạ, nhưng ánh mắt ấy chỉ diễn ra trong một tích tắc rồi cũng tan biến.

namra để kang ah đi tham quan một vòng căn nhà của cô và suhyeok, còn bản thân thì quay ra phòng bếp chuẩn bị đồ đạc. sở dĩ namra tự tin để cô bạn thân của mình tự do đi đi lại trong nhà vì đây là người đã giúp namra rất nhiều từ khi bọn họ còn học ở hyosan. đối với kang ah, namra luôn có một lòng tin ở mức tuyệt đối.

" căn hộ đẹp thật " - park kang ah cảm thán, đôi mắt vẫn liếc đều quan sát từng ngóc ngách của căn nhà như thể muốn ghi nhớ mọi chi tiết nơi đây.

" trưa nay cậu ở lại ăn cơm nhé ? suhyeok cũng sắp về rồi " - namra đề nghị.

" thôi, tớ nào dám làm phiền đôi vợ chồng trẻ " - kang ah đùa.

" đã cưới đâu mà vợ chồng " - namra ngại ngùng.

" ừ, phải rồi. chưa cưới...." - kang ah liếc mắt nhìn xuống sàn nhà rồi thì thầm.

" cậu nói gì cơ ? " - từ góc nhìn của namra, cô chỉ thấy được hai cánh môi của người đối diện mấp máy mà không nghe rõ câu nói. vì vậy cô liền nhíu mày hỏi lại.

" à à.....không có gì. " - kang ah khua tay cười xuề xòa.

" vậy trưa nay ở lại nhé ? "

" thôi, tớ có việc bận rồi. để khi khác nhé " - kang ah vẫn một mực từ chối.

" thế thôi vậy " - giọng namra trở nên ỉu xìu.

" thôi nào, dù sao tháng sau cũng là họp lớp rồi mà. mà hôm ấy cậu nhớ phải dùng chiếc kẹp tóc tớ tặng đó nha. tớ nghĩ nó sẽ rất hợp với cậu đấy " - kang ah vui vẻ nắm lấy tay namra. thấy nét mặt hào hứng của bạn mình, namra không chần chừ liền gật đầu đồng ý.

bẵng đi một lúc, kang ah cũng phải rời đi. sau khi tiễn cô bạn thân ra về, namra liền quay vào nhà dọn dẹp một chút. hôm nay tâm trạng của cô phấn chấn lạ thường, giấc mơ đáng sợ kia cũng tan biến từ lúc nào. có lẽ là nhờ cuộc gặp gỡ với kang ah.

nhưng namra đâu biết khi cánh cửa tiễn kang ah ra về khép lại, cũng là lúc trong căn hộ của cô và suhyeok đã thiếu đi một món đồ.

Advertisement

•••

sau một ngày đau đầu tại sở cảnh sát, cuối cùng suhyeok cũng được trở về với miếng đậu phụ nhỏ xinh của anh. cánh cửa căn hộ mở ra, namra chưa thấy người nhưng đã nghe thấy giọng nói ấm áp truyền đến bên tai:

" namra...bé cưng ah, anh về rồi đây...."

lúc nào cũng vậy, điều đầu tiên suhyeok trở về nhà sẽ là gọi tên namra rồi ôm cô một cái thật chặt. thi thoảng khi chào đón anh, namra còn đặc biệt nhận được một bó hoa hồng xanh tuyệt đẹp. và hôm nay cũng vậy.

" anh mau đi tắm đi rồi mình ăn tối nhé " - namra cười dịu dàng, nhón chân hôn nhẹ lên má suhyeok sau khi nói với anh.

chỉ thấy suhyeok gật đầu, nhìn namra đầy sủng nịnh rồi bước chân vào phòng tắm.

một lúc sau, khi cả hai đang cùng nhau thưởng thức bữa tối. suhyeok bỗng hỏi cô:

" namra ah, em có thấy cái áo phông đen của anh không ? "

" áo nào cơ ? " - namra gắp một miếng thịt vào bát suhyeok, khẽ hỏi lại.

" cái áo đen có in tên em ở ngực trái ấy. khi nãy anh tìm mãi mà không thấy, nên đành phải mặc cái áo này " - suhyeok liếc nhìn xuống chiếc áo anh đang mặc, giọng nói trở nên buồn bã.

" à....cái áo anh đặt in á ? "

" ừ, đúng rồi. " - suhyeok gật đầu lia lịa.

" em cất nó ở ngăn tủ bên trái mà "

" anh không thấy. chắc là tại anh để lung tung đâu đấy rồi " - suhyeok trề môi, giọng nói trở nên ủy khuất.

nhìn thấy dáng vẻ này của anh người yêu, namra khẽ bật cười. suhyeok của cô lúc này trông chẳng khác gì một đứa trẻ sợ bị mẹ mắng vì vừa làm mất đồ. namra rướn người, đưa tay lau nhẹ khoé môi anh rồi thấp giọng dỗ dành:

" chỉ là một cái áo thôi mà anh "

" nhưng anh thích cái áo ấy lắm. vì nó có tên em mà " - suhyeok phụng phịu chọc chọc đũa xuống bát cơm. đội trưởng lee nghiêm nghị đáng sợ ở sở cảnh sát khi ở trước mặt namra lại hoá thành một chú cún bự thích làm nũng khiến trái tim namra tan ra mà trở nên mềm nhũn.

mọi việc suhyeok làm đều vô cùng tỉ mỉ, đặc biệt là những việc liên quan đến namra. từ việc trang trí nội thất cho ngôi nhà của họ, đến việc in tên cô lên áo. không phải ngẫu nhiên mà suhyeok chọn in cái tên " choi namra " với một trắng tinh lên trên ngực trái của chiếc áo phông đen anh mặc đâu. có lý do cả đấy.

ngực trái - nơi có trái tim đang đập. màu trắng - tựa như ánh sáng của vầng trăng trên bầu trời cao. màu đen, màu của cả chiếc áo - tượng trưng cho cuộc đời vô vị suhyeok nếu không có namra ở bên. dòng chữ màu trắng nổi bật trên nền áo đen như vị trí của namra trong tâm khảm suhyeok. choi namra chính là vầng trăng sáng nhất chiếm trọn lấy trái tim suhyeok trong chuỗi hành trình rong ruổi trên đường đời của anh. suhyeok vốn không cha, không mẹ, đến cả bà anh cũng bỏ lại anh khi anh vừa lên đại học. vì vậy namra chính là tài sản duy nhất suhyeok còn lại trên cuộc đời này. cô chính là vầng trăng mà thượng đế ban tặng để thắp sáng cả một vùng trời tối tăm nơi suhyeok....

" suhyeok, nhỡ một ngày nào đó anh quên em rồi vĩnh viễn không nhận ra em là ai thì sao ? "

" sao em lại hỏi thế ? "

" anh trả lời đi mà. "

" nếu một ngày anh chẳng may quên em và vĩnh viễn không nhận ra em á ? hmmm....nếu vậy thì anh nghĩ chỗ này của anh cũng sẽ ngừng đập. " - suhyeok vừa nói vừa cầm tay namra đặt lên ngực trái của anh, cũng là nơi có một trái tim đang đập mãnh liệt.

" tại sao ? "

" vì anh mặc định namra ở trong tim anh, là hơi thở của anh rồi. nếu vĩnh viễn không thể nhận ra em chi bằng chết đi rồi kiếp sau đi tìm em lần nữa còn hơn "

" haha....sến quá, suhyeok " - namra bật cười khúc khích rúc vào lồng ngực anh người yêu.

" sến nhưng yêu em là thật " - suhyeok mỉm cười dịu dàng vòng tay ôm lấy người anh yêu.

" anh nói lại đi để em ghi âm " - namra thích thú với lấy chiếc điện thoại.

" được. chẳng may điều ấy xảy ra thì em phải đến trước mặt anh rồi cho anh nghe đoạn ghi âm này nhé " - suhyeok hùa theo cô, sau đó cũng lập lại câu nói khi nãy vào chiếc điện thoại.

vậy là, căn hộ nhỏ của bác sĩ choi và đội trưởng lee lại kết thúc một ngày dài trong tiếng cười hạnh phúc.

ở một nơi khác, người con gái trong bộ váy ngủ quyến rũ thư thái ngồi trên chiếc ghế dài. tay phải cô cầm ly rượu khẽ đung đưa khiến chất lỏng màu đỏ sánh lên tạo thành vệt in trên chiếc ly. đôi môi cô gái khẽ nhấp một ngụm rượu, ánh mắt liếc nhìn thứ được đặt gọn gàng trên bàn. cô cười gằn, khoé miệng nhếch lên rồi lẩm bẩm mấy chữ giữa không gian tĩnh mịch:

" sắp đến lúc rồi...."

    people are reading<redamancy; lee suhyeok & choi namra>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click