《redamancy; lee suhyeok & choi namra》3

Advertisement

đứng trước cửa phòng làm việc cá nhân tại sở cảnh sát, choi namra tò mò thò đầu vào bên trong quan sát tình hình. đôi mắt cô gái nhỏ giáo giác liếc xung quanh tìm kiếm bóng dáng của anh người yêu.

ồ, kia rồi. suhyeok của cô kìa.

anh đang nói chuyện với mấy đồng đội. nhìn cái dáng người cao lớn trong bộ quân phục, dáng đứng chống tay ở hông cùng hai hàng lông mày nhíu chặt kìa, chẳng giống suhyeok của cô chút nào. ai mà nghĩ con người đáng sợ lúc này khi ở nhà lại liên tục rúc vào người cô làm nũng không ?

" tôi đã dặn thế nào ? đây là vụ án quan trọng, tại sao lại để xảy ra sai sót như vậy ? " - giọng suhyeok trở nên nặng nề hơn khi anh nói chuyện với cấp dưới.

" em....em xin lỗi đội trưởng, em sẽ rút kinh nghiệm ạ " - người con trai đứng đối diện suhyeok hơi run lên, đầu cúi gằm không dám nhìn thẳng vào anh.

" thôi được, cậu ra ngoài đi. đừng để có lần sau " - suhyeok thở dài, xoa thái dương vẻ đầy mệt mỏi, phẩy tay với cấp dưới. trong đầu anh đột nhiên loé lên hình ảnh nụ cười xinh đẹp của choi namra. liều thuốc hiệu quả nhất xoá tan những giây phút làm việc căng thẳng của suhyeok chính là nụ cười của người anh yêu.

trở lại với chàng trai kia, sau khi vâng vâng dạ dạ liền vội vàng chạy ra khỏi phòng. ra đến cửa, nhìn thấy namra đứng đó, cậu nở nụ cười tươi rói vẻ mừng rỡ:

" a....chị dâu, chị đến tìm đội trưởng ạ ? "

" à....ừm "

namra cười bẽn lẽn gật đầu. những đồng nghiệp của suhyeok đã quá quen với việc có một cô gái da trắng mịn, mái tóc đen dài xinh đẹp đến tìm đội trưởng của họ. thoạt đầu, họ không có thiện cảm với namra cho lắm có lẽ vì gương mặt lạnh tanh trông có vẻ vô cảm của cô. nhưng sau thời gian dài tiếp xúc, ai cũng dần dần yêu quý cô thậm chí còn có chút đối đãi đặc biệt với " chị dâu " của họ.

Advertisement

sau khi chào tạm biệt cấp dưới của suhyeok, namra nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào mà không nói một tiếng.

" có chuyện gì nữa vậy ? " - suhyeok không ngẩng đầu mà vẫn chăm chú nhìn vào đống giấy tờ trước mặt. có lẽ anh tưởng đồng đội của mình nên mới tùy tiện hỏi một câu.

" tôi đã bảo là.....ơ, bé cưng sao em lại đến đây ? " - suhyeok vừa nói vừa ngẩng đầu lên khi thấy người đối diện mình không đáp. chưa nói hết câu, anh đã phải vội vã thay đổi tông giọng khi thấy người trước mắt anh là miếng đậu phụ nhỏ trắng xinh của anh.

" em đến tìm người yêu em "

choi namra cười. suhyeok ban nãy và suhyeok khi ở với cô quả thật là hai người khác nhau một trời một vực. vẻ nghiêm nghị của đội trưởng lee giờ đây đã bay biến từ lúc nào, chỉ để lại một suhyeok rạng rỡ như mặt trời của namra. phải, suhyeok của namra.

" nhớ anh à ? vừa hay anh cũng đang nhớ em " - suhyeok cười đầy sủng nịnh, bước đến vòng tay qua ôm lấy eo namra mà kéo cô vào lồng ngực vững chắc của anh. dáng người cao lớn cúi xuống thì thầm quyến rũ vào vành tai cô.

namra đã quá quen đối với kiểu " biết rồi còn hỏi " của suhyeok, vì vậy cô chỉ bật cười khúc khích rồi đánh nhẹ vào vai anh. phòng làm việc của suhyeok bỗng nhiên biến thành chiếc lồng riêng của đôi chim sẻ quấn quýt thể hiện tình cảm. mặc dù ngày ngày chung giường nhưng khi ở cạnh suhyeok tại phòng làm việc riêng của anh, không hiểu sao namra lại có chút thích thú. có lẽ chính là vì những biệt danh như kiểu " chị dâu " hay " cục cưng của đội trưởng lee " mà đồng nghiệp suhyeok đặt cho cô. và nó khiến namra cảm thấy tự hào...

•••

sau khi quyến luyến tạm biệt suhyeok, namra rảo bước trên con đường nhỏ dẫn tới một quán cà phê. cô mở cửa bước vào, mùi thơm của đồ uống đánh thức khứu giác nhạy bén của namra. từ trong một góc bàn, một bàn tay giơ lên vẫy vẫy giữa không trung thu hút sự chú ý của cô, theo sau đó là giọng một cô gái vang lên:

Advertisement

" namra ah "

namra nhoẻn miệng cười rồi bước chân nhanh chóng đến ngồi đối diện cô gái kia.

" chờ tớ lâu không ? " - namra lịch sự hỏi.

" tớ vừa đến thôi " - cô gái lắc đầu.

" kang ah, cậu về nước sao không nói cho tớ biết ? " - namra chống tay vào cằm, ra vẻ hơi giận dỗi.

" muốn tạo bất ngờ hì hì. nhớ cậu lắm đấy " - người tên kang ah cười tươi rói, khẽ nắm lấy tay namra.

" ôi vinh dự cho tôi quá, được siêu mẫu park đây nhớ nè " - namra đùa.

" còn tưởng bác sĩ choi quên tớ "

hai cô gái trẻ xinh đẹp thoải mái chọc ghẹo nhau khiến không khí của quán cà phê cũng trở nên nhộn nhịp hẳn.

bên cạnh nam onjo, namra còn có một người bạn thân khác tên park kang ah. thực ra, mới đầu namra không hề để ý đến cô bạn này. với bản tính của một người lạnh lùng, namra hoàn toàn khép mình khỏi những mối quan hệ xung quanh. nhưng chính suhyeok đã thay đổi cô, khiến cô được mọi người đón nhận và cũng có nhiều bạn hơn. và park kang ah là một trong số những người nhiệt tình giúp đỡ cô nhất từ năm bọn họ học lớp 12. đến khi lên đại học, hai người vô tình gặp lại nhau và dần dần tình bạn lại càng trở nên khăng khít. sau đó kang ah đi du học và trở thành một siêu mẫu, dù không đình đám cho lắm nhưng cũng gọi là có chút tiếng tăm. bao năm không gặp, tuy xa mặt nhưng không cách lòng vì vậy choi namra và park kang ah vẫn thường xuyên giữ liên lạc với nhau và mối quan hệ của bọn họ ở hiện tại vẫn vô cùng thân thiết.

" cậu định về luôn sao ? " - namra tò mò mở lời.

" ừm, về cống hiến cho đất nước chứ " - kang ah cười.

" wow.....vậy có chỗ ở chưa ? hay là đến ở với tớ đi " - namra hào hứng đề nghị.

" trước khi về tớ đã chuẩn bị hết rồi. nhà cậu còn có suhyeok mà, tớ nào dám làm kì đà. với lại sợi dây chuyền kia có phải suhyeok tặng cậu không ? khai mau " - kang ah tinh nghịch chỉ vào sợi dây chuyền lấp lánh trên cổ namra. nghe vậy, cô chỉ cười ngại ngùng rồi khẽ gật đầu thay cho câu trả lời.

" eo ôi, bao năm rồi mà vẫn như hồi mới yêu thế ? hạnh phúc thật, ghen tị quá đi " - kang ah đùa nhưng đôi mắt lại nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền.

" cậu cũng kiếm cho mình một anh đi chứ "

" thực ra tớ có rồi " - kang ah đột nhiên ngẩng lên, bàn tay khuấy ly nước một cách thanh lịch.

" gì cơ ? thế mà im thin thít vậy ? " - namra tròn mắt ngạc nhiên. vừa chất vấn cô bạn thân vừa đánh nhẹ vào mu bàn tay người đối diện.

thấy hành động của namra, kang ah chỉ khẽ nhếch môi. không còn là nụ cười tươi tắn đáng yêu như khi nãy mà thay vào đó là nụ cười đầy bí ẩn. cô nàng nhìn thẳng vào mắt namra, chất giọng đột nhiên trùng xuống mà trở nên

nghiêm túc đến lạ:

" rồi sau này cậu sẽ biết thôi namra. người này rất quen thuộc....xa tận chân trời nhưng lại gần ngay trước mắt đấy. "

    people are reading<redamancy; lee suhyeok & choi namra>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click