《[BHTT/Edit/Hoàn] Sở vị ái tình Đạo diễn cùng Ca sĩ》Chương 24
Advertisement
Bóng đêm thâm trầm, lửa trại sớm tàn Trong hoàn cảnh tử vong cận kề, giữa trời đất chỉ còn tiếng gió gào thét. Cho nên, nàng không dám khóc thành tiếng.
Bọn họ vừa thoát khỏi một trận thảm họa. Bọn họ mất đi rất nhiều bạn bè và người thân, hy vọng ngày càng ít, bọn họ mệt đến không chịu nổi. Cho dù lòng nàng nóng như lửa đốt, cho dù trong trận thảm họa kia mất đi, là những người thân cuối cùng của nàng. Nhưng giờ phút này, nàng là thủ lĩnh của họ. Dân tộc của nàng đang nằm bên cạnh nàng, bọn họ còn dựa vào nàng dẫn dắt ra mãnh đất man hoang này, nàng là tia hi vọng cuối cùng của họ. Cho nên, nàng không dám khóc thành tiếng.
Nàng dùng toàn lực đem thanh âm khóa vào chỗ sâu trong yết hầu, dùng lực đến toàn thân run rẩy. Nàng há miệng, tựa như thủy triều hò hét, nước mắt nóng bỏng cuồn cuộn tràn ra hốc mắt, từng giọt tuôn qua khóe miệng, trong bóng đêm phiếm ra ánh bạc, tan vào đất khô cằn cõi...
Tuần Ao ngồi sau máy quay, vẻ mặt nghiêm túc, rốt cục nặng nề hô một tiếng: "Cut".
Diệp Hiểu Đồng từ vừa bắt đầu đã ở bên cạnh, cùng thần tượng nhà mình rơi nước mắt, nghe một tiếng cut liền nhanh chân chạy về phía Thủy Nhạc đang nằm, bị Tuần Ao ngăn lại: "Diệp tử." Ông nói, sau đó nhẹ nhàng lắc lắc đầu, Diệp Hiểu Đồng không khỏi dừng bước.
Thủy Nhạc đã sớm nghe đạo diễn kêu ngừng, một tiếng kia của Tuần Ao kêu rất kiên định vang dội. Cô đột nhiên từ cảm giác mất mát không thể thừa nhận rút ra, lại không cách nào ngừng nghẹn ngào run rẩy. Qua hồi lâu, cô mới chậm rãi bình tĩnh lại, nhắm mắt dùng sức lao đi nước mắt còn đọng lại, còn có nước mắt chưa kịp khô trên mặt. Sau đó đem đầu chôn giữa hai cánh tay yên lặng trong chốc lát, chậm rãi đứng lên, cũng không để ý đến bất kỳ ai, trầm mặc rời khỏi hiện trường.
Diệp Hiểu Đồng luống cuống tay chân, không biết mình nên theo sau hay là lưu lại giúp Thủy Nhạc giải thích, lại nghe Tuần Ao lớn tiếng nói với mọi người: "Kết thúc công việc!"
Diệp Hiểu Đồng kinh ngạc nhìn ông: "Nhưng mà chỉ quay có một cảnh?"
"Qua." Tuần Ao vừa dứt lời, toàn bộ đoàn phim đều sôi trào. Phải biết, chỉ quay một lần liền qua loại chuyện này, trong cuộc đời của đạo diễn Tuần Ao chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Ông luôn theo đuổi hoàn mỹ đến độ soi mói, cho nên cảnh đêm lần này, đoàn làm phim đã tự giác đêm nay sẽ ăn gió nằm sương giữa sa mạc, không ngờ hạnh phúc lại đến đột nhiên như vậy.
Diệp Hiểu Đồng đuổi theo bóng lưng Thủy Nhạc, sau đó dẫm lên dấu chân để lại trên cát yên lặng đi tới, thẳng đến Thủy Nhạc dừng lại dưới ngọn đèn cuối cùng, xa xa có thể nghe được tiếng đoàn phim bận rộn thu dọn đồ dùng.
Diệp Hiểu Đồng đi theo Thủy Nhạc gia nhập đoàn phim đã gần nửa năm. Quay phim thực vất vả, nhất là những lần quay ngoại cảnh, cơ hồ có thể dùng trèo đèo lội suối để hình dung, so với quay phim cho Lam Băng phải vất vả hơn nhiều. Nhạc Nhạc chưa từng lộ ra chút mệt mỏi nào. Nhưng giờ phút này, Diệp Hiểu Đồng cảm thấy bóng lưng trước mắt có chút mệt mỏi.
Advertisement
Nếu chị mình có ở đây thì tốt rồi... Diệp Hiểu Đồng nhịn không được nghỉ.
Người đi theo bên cạnh Thủy Nhạc hiện giờ hẳn là Y Ân, nhưng khi đó Tả Tiệp cũng vừa nhận vai nam chính trong bộ điện ảnh đầu tiên, lại vừa trải qua một trận phong ba giải ước, Thủy Nhạc kiên quyết cho rằng Y Ân hẳn nên ở lại bên cạnh cậu ta, còn cô chỉ cần một trợ lý.
Vì thế, Lam Băng đã xách cổ Diệp Hiểu Đồng đến trước mặt Y Ân, nói với anh: "Gia hỏa này làm việc độ tin câỵ so với độ hoa si của nó với Thủy Nhạc là như nhau!"
Diệp Hiểu Đồng thực may mắn lúc đó Y Ân đồng ý. Rất ít người có thể cảm nhận được, cùng người mà bản thân sùng bái cộng sự, toàn tâm toàn ý vì thành công của người đó trả giả từng giọt mồ hôi là một chuyện hạnh phúc cỡ nào. Rất nhiều người không thể hiểu được cảm giác hâm mộ thần tượng, bọn họ không biết, thích được một người đáng giá, mặc kệ cách người đó bao xa, ở cạnh người đó bao lâu, những gì bản thân học được từ họ, đáng giá gấp nhiều lần những thứ được dạy bảo ân cần.
Đương nhiên, chuyện tình cảm của thần tượng vĩnh viễn là một vết cắt trong lòng fan, bất luận là hâm mộ hay chúc phúc, hoặc là vừa hâm mộ vừa chúc phúc, bạn biết, từ nay về sau, có một người, có được người bạn thích, tất cả của họ.
Nhưng chuyện này trong mắt Diệp Hiểu Đồng không quá giống nhau. Đầu tiên, cô ấy là nữ, thần tượng của cô cũng là nữ. Diệp Hiểu Đồng cảm thấy hai người các nàng đều không phải Les – đây là lý do vì sao mặc dù biết chị mình là một T mạnh mẽ nhưng lại chưa từng phát hiện ra chút manh mối nào. Tiếp theo, trước đó đã nói, người yêu của thần tượng nhà cô, là chị họ của cô. Cuối cùng, chị cô yêu đơn phương người ta – đây là suy nghĩ trong lòng Diệp Hiểu Đồng.
Diệp Hiểu Đồng nhớ rõ, lúc chuẩn bị đến đây, Lam Băng đã nói rất nhiều lần những điểm phải chú ý khi làm việc, sau đó yên lặng nhìn cô hồi lâu, mới nói ra thỉnh cầu cuối cùng. Lần đầu tiên, Diệp Hiểu Đồng nghe được từ miệng người chị họ thập toàn thập mỹ không gì không làm được của mình một thỉnh cầu nghiêm túc như thế. Nàng nói, Diệp tử, giúp chị chăm sóc em ấy. Cũng là lần đầu tiên, Diệp Hiểu Đồng không cảm thấy những dặn dò đó là dư thừa, ngược lại, như là tiếp nhận một sứ mệnh to lớn trên vai. Cô cũng nghiêm túc hứa hẹn, em hứa.
Cho nên giờ phút này, Diệp Hiểu Đồng cảm thấy bản thân đã không cẩn thẩn phụ đi một sứ mệnh.
Cùng đoàn phim trở lại khách sạn, Thủy Nhạc tắm rửa xong lau khô tóc liền nghe tiếng di động vang lên, thời gian vừa vặn. Cầm lấy di động liếc mắt xem tên người gọi đến, Thủy Nhạc nhíu mày, liếc mắt nhìn Diệp Hiểu Đồng đang tỏ vẻ nghiêm túc bên cạnh, lúc tiếng chuông sắp ngừng mới bắt máy: "Lam".
Advertisement
"Đã ngủ chưa?"
Thủy Nhạc suy nghĩ một chút, mới trả lời: "Chuẩn ngủ, ngày mai còn phải quay phim."
Lam Băng câu khóe miệng, quả nhiên tâm trạng không được tốt... "Chị trò chuyện một chút, được không?"
"Uh." Thủy Nhạc nửa nằm trên giường, kéo chăn lên, nhắm mắt lại lên tiếng.
"Hai ngày trước lúc chị đi ngang cửa hàng nội thất, nhìn thấy một chiếc ly sứ, rất đẹp, rất có cảm giác nghệ thuật, cảm giác nếu đặt cùng ly thủy tinh của em sẽ rất xứng đôi, cho nên chị liền mua về, chờ em trở về chị sẽ tặng cho em, có được không?'
"Nhưng mà em đã có ly uống nước a ~"
"Nhưng mà chị không có a ~"
Thủy Nhạc đột nhiên mở to mắt, phốc một tiếng nở nụ cười: "Vậy có phải chị nên xem còn đồ vật gì xứng đôi với đồ trong nhà em không? Tỷ như dép lê, bát đũa này nọ?"
"Ha ha ~ chị sẽ để ý." Lam Băng cười, nghiêm túc trả lời.
Sau đó Lam Băng lại chậm rãi, nhẹ nhàng nói rất nhiều chuyện. Thủy Nhạc thả lỏng người nằm xuống, chui vào ổ chăn, cứ như vậy áp di động bên tay, không biết từ lúc nào đã tiến vào mộng đẹp.
Lam Băng ở bên kia nghe tiếng trả lời càng lúc càng ít, thanh âm càng ngày càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại hô hấp đều đều...
Lam Băng cầm điện thoại để sang bên, hai tay chống đầu gối, cúi đầu đem mặt chôn sâu vào lòng bàn tay, thật lâu, thật lâu... Đây chính là lý do nàng chưa bao giờ dám gọi điện cho Thủy Nhạc vào ban đêm, khát vọng ẩn nấp từ sâu trong lòng, sẽ tùy ý lan tràn, làm cho nàng trắng đêm khó ngủ.
Nàng muốn gặp cô ấy. Hai người các nàng đã bao lâu không gặp nhau?
Vì ngăn cản hiệp định được thông qua trong hội nghị chủng tộc sẽ mang đến tai ương ngập đầu cho nhân loại, nàng trèo lên ngọn núi cao nhất, trong một giây cuối cùng sức cùng lực kiệt vết thương chồng chất xuất hiện trước mặt các đầu lĩnh, lạnh lùng, uy nghiêm, kiên định nói ra năm chữ: "Nhân loại, không đồng ý." Sau đó ngất lịm trong lòng Tinh Linh vương.
Nhưng mà Thủy Nhạc làm thế nào cũng không qua được cảnh này. Bất kể là dùng góc độ nào, dùng tư thế gì, lấy vẻ mặt thế nào ngất xỉu, Tuần Ao đều cảm giác không đạt. Chính Thủy Nhạc cũng rõ ràng, cảm giác suy yếu mệt mỏi đến cực điểm đó, là cô gắng gượng diễn, việc mất tự nhiên như vậy dưới con mắt chuyên nghiệp của Tuần Ao không thể nào che giấu.
"Không bằng con thật sự chạy một lần đi." Không biết sau bao nhiêu lần thất bại, Thủy Nhạc đi đến trước mặt Tuần Ao, nói là đề nghị, không bằng nói là thông báo quyết định của mình.
Tuần Ao bình tĩnh nhìn Thủy Nhạc một lúc, mới quyết định: "OK."
Một ngọn núi có độ cao hơn 2000m so với mặt nước biển, đối với người bình thường mà nói, dọc theo thềm đá thông thoáng từ chân núi bắt đầu leo lên, nếu trên đường không nghỉ ngơi, đi đến đỉnh núi đều phải mệt chết, huống chi dùng sức chạy. Hơn nữa, để phối hợp quay chụp, trên đường chạy có một vài chỗ phải lệch khỏi thềm đá từ đường mòn nhỏ leo lên. Những cảnh này vốn Tuần Ao tính toàn sau sẽ quay riêng, nhưng hiện tại vừa lúc đồng ý với Thủy Nhạc, ông liền quyết định quay tại hiện trường.
Đợi hết thảy chuẩn bị xong, đã là hai ngày sau. Tuần Ao cùng tất cả diễn viên liên quan và đội ngũ bác sĩ ngồi tại đỉnh núi chờ Thủy Nhạc chạy lên, nói thực lòng, ngay từ đầu Tuần Ao không ôm hy vọng quá lớn. Cho nên đã cho Thủy Nhạc hai diễn viên đóng thế cường tráng theo bên cạnh cô, bảo hộ an toàn cho cô, thuận tiện cõng cô lên núi trong trường hợp chống đỡ không nổi...
Nhưng là, khi thời gian một giây lại một giây trôi qua, Thủy Nhạc không có chút dấu hiệu nào sẽ dừng lại, khi mấy chỗ lắp đặt máy quay trên đường liên tiếp truyền đến tiếng cảm thán sợ hãi của đạo diễn, Tuần Ao rốt cục không thể không bắt đầu khống chế cảm xúc chờ mong của mình.
Diễn viên đóng thế truyền tin họ sắp đến, Tuần Ao nhắc nhở mọi người: "Tất cả chuẩn bị tốt! Tinh Linh vương!" Ông nghiêm túc nhìn người diễn Tinh Linh vương, liếc mắt một cái: "Không được sai lầm."
Khi Thủy Nhạc theo dự kiến tiến vào tầm nhìn của Tuần Ao, Tuần Ao rốt cụ khống chế không được đồng tử co rút lại, từ đằng sau máy quay đứng lên. Diệp Hiểu Đồng gắt gao che miệng lại, đỏ hốc mắt.
Hội nghị chủng tộc tiến hành đến thời điểm quan trọng nhất, không khí âm thầm dâng cao, mắt thấy giây tiếp theo liền muốn bùng nổ tiếng hoan hô, lại bởi vì sự xuất hiện của loài người mà im bặt.
Nàng đứng đó, hai tay chống gối khom lưng thở dốc, vết thương đầy người, hai chân không kìm được run nhẹ, nhưng vẫn lạnh thấu xương, không ai dám phá vỡ bầu không khí im lặng. Hồi lâu, nàng chậm rãi thẳng eo, ngẩng đầu, gương mặt trắng bệch xuất hiện một vết thương dài, máu nương theo hai má chảy đến vành tai. Mắt nàng như băng, sắc bén đảo qua tất cả mọi người ở đây, cuối cùng nhìn thẳng vào mắt Tinh Linh vương, từng câu từng chữ khàn khàn lại vô cùng rõ ràng: "Nhân loại, không đồng ý." Lời vừa dứt, một giọt máu theo miệng vết thương tràn ra, xẹt qua nửa má, cả người nàng mềm nhũng, bị Tinh Linh vương ôm vào lòng.
"Nhạc Nhạc!"
"Bác sĩ!"
Advertisement
- In Serial91 Chapters
Requiem of Souls
Did you ever wonder that there might be another world? a world where magic exists? A world where dragons, devils, gods and more. Well, our Mc thought that those worlds were but the fantasy of crazed writers, and would only read about them in books and stories.However, he was transported to such a world, he and his classmates. A world where the laws made by men were easily bent, where life itself was not worth the pebbles on the roads.Betrayed by his classmates and offered as an unholy sacrifice, Daiki finds himself in hell, bound to eternal torment and destitution, forced to undergo hideous torments for sins he has yet to commit, Daiki swears to bring down the ones responsible over his demise. The story 'truly' starts with the journey to hell and its seven circles, it is but the beginning of an event that will shake the heavens. "I shall bring the divine to their knees and call upon the requiem...For it is my task...and my revenge." (World mythology is included in this story, from Christian: like the fallen angels. The four horsemen the princes of hell, even Celtic, Indian, African, Greek, Hebrew, Egyptian and more. A lot of mythologies have been included within this story to add to its complexity and beauty, I hope you are a fan of old myths, this story is filled with them) Before you start reading the reviews i advise you to read for yourself first, positive or negative reviews might give you a wrong pre based idea on the story, many great stories in this website have horrible reviews and many poor stories have positive ones, you are the judge of your choice don't let others make you refuse a story just because their opinion of it is different of yours. Btw I am a non-native speaker and have self-taught myself English. So if you find mistakes please help me with proofing. Edit : currently editing early chapters (7/17/2017) (Book cover is not mine...) Oh by the way i just joind the LITRPG group if any of you want to read more work you can head there and enjoy the content My name Is Boucetta Amr, owner of this work, and i only allowed Royal Road, Amazon and Webnovel to publish this work on their pages. Any other copy of this work seen in any other website is stolen or being used without my permission, if you were asked to pay to read this anywhere other than amazon, you are being scammed.
8 220 - In Serial45 Chapters
The Mystifying Diviner
Content warning, there is cursing in the story and there will be some pretty heavy sexual innuendos in it also. I don’t really plan to write gore, but there will be fight scenes. Fair warning to readers, it is a slow start. But hopefully it is enjoyable for you to read. Follow the story of an old chef who was lucky to be selected to become a system host. Well maybe not so lucky, because gaining the system killed him. He will be given a system that might not be the best match for him. While also having to deal with a snarky system monitor who might not be that helpful most of the time. He will also use his new found powers to enjoy life in a new younger body. What you can expect from this story is bad writing, poor grammar, and slow pacing maybe. Food, cooking, comedy, slice of life, fighting, exploring, tournaments, scamming and probably face slapping. I mean who doesn’t like a good face slapping? This is my take on a cultivation story, a lot of Eastern stuff will be crammed into with a mix of Western. This story started as a goal for myself to write 60,000 words in a month for NaNoWriMo. I was able to do it even with taking days off and not writing. I plan to keep writing the story, but at a slightly slower pace. I am aiming for 2-3 chapters a week now with about 4-7k words written. This is only posted on RoyalRoad currently, and I have no plans to change that for now. Cover art is by Jack0fheart [Participant in the 2021 Royal Road Writathon Challenge for the month of November 2021]
8 68 - In Serial7 Chapters
Reborn Into My Novel
What if you lived in the world of your own creation? As fate would have it, our dear amateur novelist, Ellie, was reborn into the world of her fantasy novel after falling asleep at her computer. Bewildered as she was, the first person that she met was the protagonist of her novel. To add salt to the wound, it was right before the tragedy that decimated his village as per his backstory. Will Ellie save the village (and herself) to risk changing the fundamentals of her novel? Will she instead let the story run its course and leave everyone in the village to their deaths? Disclaimer: This novel is a work in progress and will be updated hopefully at least once a week. Expect minor mistakes (maybe some typos and punctuation errors) since this is the very first draft. The author suffers from perfectionism and impostor syndrome and therefore attempts to use this as sort of a therapy to break away from perfectionism and self doubt. Basically, the author employs a “I don’t care anymore and screw this trash work” mindset just to get stuff rolling and not set any expectations. Basically, basically, the author just wants to write something and not care about planning and quality and all those nice things about writing a GOOD novel since it’s counterproductive. Kthxbye. ps: Thanks for even reading this trash work pps: You’re not trash for reading this trash work btw ppps: Thanks I love y’all so much Shout out! Check out my friend Sosin’s novel!: https://www.royalroad.com/fiction/32568/couple-that-cant-touch Credits Cover made with Canva. Cover art from https://pixabay.com/images/id-160326/ Buy me a coffee! https://ko-fi.com/celestewriting
8 79 - In Serial7 Chapters
Soul Kiln Saga
Were there was two, hereunto lies but one. Two souls cast into the abyss of the void, forever lost. One stands anew. Shall it be the lesser for it, or rise to heights unforeseen. Here lies his story, one most enthralling. You may have heard of him, but what do you truly know. Come sit by the hearth, pour an ale, and let this bard weave his craft.
8 103 - In Serial83 Chapters
Dungeon Man Sam
Dungeon Man Sam is a character-focused slow burn dungeon-building litRPG with elements of crafting Real Time Strategy. It updates 6 days a week, with a break on Saturdays. Dungeon Man Sam Vol. 1, Dungeon Man Sam and the Orphaned Core is now available on Amazon and Kindle Unlimited! Official Dungeon man Sam Discord! Drop by and say hello! We're still tiny, but if you wave to me I'm always happy to wave back and chat! --------------- In a world where dungeons function as the backbone of national economies, dungeon construction is big business. Wealthy nations spend millions to have the best dungeon builders construct labyrinthine edifices full of the most dangerous traps and planted with the strongest dungeon cores in the hope of luring powerful adventurers in to retrieve the treasures generated deep within. Samuel Tolliver works for his father, who runs the finest construction crew on the continent. It is a good life, one that keeps him close to family and that earns him enough money to pursue his inventions when he has a free moment. He even has something of a talent for fixing things and keeping the various bits of equipment running. It should have been the best job in the world. There's just one problem. Sam hates dungeons and wants to destroy them all some day. And he's got the plan to do it, too. But life has a way of throwing curveballs at you. When a series of disastrous events that he himself set in motion culminates in Sam winding up dead, he thought that was the end of it. Until a voice came to him and offered him a deal, one he simply couldn't refuse. Now Dungeon Man Sam has returned to life as the guardian for a strange new dungeon core, one that will turn everything he knows about the world upside down and force him to set aside his hatred of dungeons. For the sake of himself, his friends, and his family, Sam must construct a dungeon like the world has never seen before and defend it against all comers, be they monstrous or adventurous. If he succeeds, he'll get to see his family again. If he fails, everyone he knows will fall into the grave. And somewhere beyond the range of his knowledge, something ancient and terrible stirs and takes notice. Dungeon Man Sam: When all you have is a hammer, you build. --------------- This Is A Work In Progress: This isn't the final form of Dungeon Man Sam, there's gonna be some typos, and things may change between chapters as I realize "crap, I didn't set that up nearly as well as I thought I did". I'll let you know if anything like that happens, and if you notice anything that you think is worth pointing out, feel free to let me know! Hope you enjoy the story!
8 279 - In Serial11 Chapters
Ask or Dare The Old Countries and The Soviets!
ask Me or My Darker Version (Shattered Glass Soviet) any question you think is necessary or personal. No face Reveals, I also except dares. Be careful with My Darker Version, and DO not make him trigger-happy. That is all. (Update: I am going to add the older countries to the ask and maybe make this an ask or Dare the old countries and Me and Shattered. Hope you enjoy!)
8 145

