《[BHTT/Edit/Hoàn] Sở vị ái tình Đạo diễn cùng Ca sĩ》Chương 1
Advertisement
Lần đầu tiên Lam Băng nhìn thấy Thủy Nhạc, chính là trên màn hình lớn trước cửa rạp chiếu phim. Cô đang hát ca khúc chủ đề của bộ phim mà Lam Băng muốn xem. Sau đó suốt cả bộ phim, Lam Băng chỉ chờ xem những đoạn có bài hát vang lên.
Lần đầu tiên Thủy Nhạc nghe nhắc đến Lam Băng, là do người đại diện Y Ân của cô nói đến. Có vị đạo diễn Lam Băng trứ danh muốn mời cô đóng một vai trong bộ phim điện ảnh mới của cô ấy. Ngay lúc đó phản ứng của Thủy Nhạc là: Cái gì vậy?
Bài hát trong bộ phim mà Lam Băng xem, là được thu sau Album thứ hai của Thủy Nhạc. Mà chuyện mời đóng phim điện ảnh, lại là một năm sau khi Thủy Nhạc vừa phát hành Album thứ ba. Cho nên, đến thời điểm Thủy Nhạc và Lam Băng có cơ hội chính thức gặp nhau, đã là ba năm kể từ khi Thủy Nhạc chính thức trở thành ca sĩ. Vào lúc đó, Lam Băng đã là đạo diễn nổi danh quốc nội hơn nữa dự thưởng quốc tế, còn Thủy Nhạc bất quá chỉ là cô ca sĩ vừa có chút danh tiếng.
Giống Y Ân loại người đại diện "bàn tay vàng, kiến thức rộng rãi" này, khi nhắc đến Lam Băng cũng phải dùng "trứ danh" để hình dung, còn Thủy Nhạc lại là lần đầu tiên nghe thấy, ngoại trừ bởi vì bản thân cô vốn không có lòng hiếu kỳ với vòng luẩn quẩn này, mà còn là do trong mấy năm cô xuất đạo Lam Băng vừa hay đều ở nước ngoài quay phim, gần đây mới trở về.
Xuất phát từ sự khẳng định với chất lượng sản phẩm của Lam Băng cùng với sức ảnh hưởng của cô ấy trong giới, Y Ân cho rằng đây là cơ hội khó có được. Huống hồ người liên lạc của đối phương nói, sở dĩ chỉ đích danh Thủy Nhạc là vì hình tượng phù hợp, hơn nữa nhân vật yêu cầu. Nhưng mà Thủy Nhạc lại không cho là đúng, cô thích ca hát, thầm nghĩ chuyên tâm làm âm nhạc, đối với những hướng phát triển khác đều không có hứng thú, cũng không cảm thấy mình có thiên phú đóng phim, cần gì phải tham gia những chuyện vặt vãnh này, phiền toái.
Advertisement
"Tha cho em đi. Anh xem, em quay một MV bình thường cũng phải quay đến đau khổ như vậy, đóng phim? Anh không sợ em phá hủy danh tiếng người đại diện kim bài của anh sao?"
"Em đóng phim dở đâu liên quan gì tới anh?" Y Ân trợn trắng mắt tỏ vẻ khinh bỉ. "Lần này thì khác, Lam Băng là một đạo diễn vô cùng tài hoa, chất lượng tác phẩm cũng phi thường tốt, bản thân cô ấy trong giới cũng có sức ảnh hưởng. Hơn nữa cô ấy chọn diễn viên chỉ nhìn nhân vật không nhìn nhân khí. Có thể đóng một vai trong phim của Lam Băng, là một chuyện rất đáng để khoe ra."
"Khó có người được anh khen trắng trợn như vậy a." Thủy Nhạc tùy ý nói, giống như nghe đến đây có chút hứng thú, nhưng hiển nhiên, hứng thú không nhiều.
"Mặc kệ nói thế nào, nếu cô ấy đã mời em, em vẫn nên tự mình đáp lại. Dù sau này thật sự không diễn, hai bên gặp mặt một lần cũng tốt." Y Ân đương nhiên biết Thủy Nhạc có bao nhiêu không muốn đóng phim, cũng không bắt buộc, ngay từ đầu đã nói cô chỉ chuyên tâm làm âm nhạc.
"Em muốn gặp mặt từ chối cô ấy, không vấn đề gì chứ?"
"Sẽ không."
Địa điểm gặp mặt là một quán cafe yên tĩnh. Lúc Y Ân vừa đẩy cánh cửa gỗ ra bên trong kéo theo một tràng tiếng chuông gió trong veo. Thủy Nhạc thực thích. Khó tìm được một nơi mộc mạc mà lại phong tình thế này. Nhưng ngay sau đó, cô liền bị hoa lệ kinh diễm.
Đại khái là bởi vì trong giờ làm việc, cả quán cafe chỉ có một bàn khách, hoặc là nói chỉ có một vị khách duy nhất trong quán cafe, ngồi cạnh cửa sổ, nghe tiếng chuông gió, quay đầu sang. Y Ân nhanh chân bước tới: "Đạo diễn Lam Băng, thật ngại quá, để cô đợi lâu."
"Không đâu, tôi cũng vừa mới đến." Cô ấy nói, sau đó nhìn Thủy Nhạc, mỉm cười. Thủy Nhạc lại ngốc ngốc mở to mắt nhìn người ta. Y Ân chưa bao giờ nói với cô vị đạo diễn trứ danh, vừa có tiếng vừa có tài, lại có sức ảnh hưởng, vừa ôm thưởng từ nước ngoài về này, lại trẻ tuổi, hơn nữa còn xinh đẹp đến thế!
Advertisement
Thủy Nhạc cực ít dùng từ "đẹp" để hình dung một người. Cô cho rằng tuyệt đại đa số người có vẻ ngoài dễ nhìn chỉ có thể dùng "xinh" để hình dung, mà "đẹp" là áp đảo "xinh" chỉ một loại đẳng cấp càng cao hơn. "Xinh" chẳng qua là đánh giá khách quan với ngoại hình, mà "đẹp" lại là một loại khí chất toàn toát ra từ trong lẫn ngoài. Bạn rất khó miêu tả nhưng lại không thể dời mắt đi. Nó vừa có thể rung động thị giác lại vừa có thể an ủi tâm linh. Chỉ ngộ mà không thể cầu, nhìn thấy nhưng không với tới được. Tóm lại, lần đầu tiên Thủy Nhạc nhìn thấy Lam Băng, cô liền mất đi phòng bị, đồng thời, cũng sinh ra khoảng cách.
Lam Băng không nghĩ tới phản ứng của đối phương lại trắng trợn như vậy, so với lời đồn của người trong giới không quá giống nhau, không khỏi tăng thêm ý cười. "Thủy Nhạc? Xin chào!"
"Xin chào!"
Hiển nhiên ba người đều không phải loại khách sáo lãng phí thời gian, sau khi tự mình gọi món liền tiến vào chính đề.
Nhân vật Thủy Nhạc sẽ diễn, nói là khách mời, nhưng thật ra có đến mười phút diễn, hơn nữa là nhân vật mấu chốt tạo bước ngoặc cho cả bộ phim. Thân phận cũng giống như Thủy Nhạc, là một ca sĩ, nhưng là một ca sĩ phiêu bạt, lưu lạc lại có chút thê lương. Người này có chuyên xưa không muốn để ai biết, trong phim cũng không kể lại. Một nhân vật như vậy, đặt trong bất kỳ bộ phim nào cũng sẽ làm người xem yêu thích, nhưng có thể đắp nặn đi vào lòng người không, còn phải tùy thuộc vào diễn viên.
Thủy Nhạc buông ly cafe, nhìn vào mắt Lam Băng, nói: "Có thể chị không biết, em thật sự không biết đóng phim. Mỗi lần quay MV đều sẽ bức đạo diễn nổi điên. Nhân vật này em rất thích, nên không muốn phá hủy cô ấy."
Lam Băng nhịn không được cười ra tiếng: "Em có thể không cần thẳng thắn như vậy." Thủy Nhạc vốn cảm thấy không sao cả. Chỉ là trực giác mách bảo cô, hẳn là nên ăn ngay nói thật với người trước mặt này, lại còn tỏ ra hết sức chân thành nghiêm túc. Cô không hy vọng Lam Băng cảm thấy mình chỉ đang giả vờ khiêm tốn. Bị cô ấy cười như vậy, đột nhiên lại có chút ngượng ngùng.
"Chị đã xem MV của em, nghe nhạc em hát. Lúc vừa nhận được kịch bản, nhìn thấy nhân vật này, người đầu tiên xuất hiện trong đầu chị chính là em. Ngoại trừ em, trước mắt chị không tìm được người nào thích hợp hơn. Về phần có thể diễn hay không, nếu người đại diện của em đã tin vào ánh mắt chị, chị cảm thấy em không có vấn đề." Không chỉ là Thủy Nhạc, đến Y Ân cũng vô cùng ngạc nhiên. Những lời thốt ra từ miệng Lam Băng, là thật lớn khẳng định cùng ca ngợi. Hơn nữa cô ấy nói là nếu Y Ân tin tưởng ánh mắt của cô ấy chứ không phải là Thủy Nhạc tin tưởng ánh mắt của cô ấy, chứng tỏ đối với chứng "vô tri" của Thủy Nhạc trong giới giải trí cô ấy cũng đã nghe qua.
Chỉ là tạm dừng vài giây, Thủy Nhạc liền thỏa hiệp: "Được rồi, em thử xem. Em sẽ tận lực." Còn lại chi tiết và sắp xếp sau này, liền giao cho người đại diện vạn năng của cô.
Cuối cùng Lam Băng rời đi trước, Y Ân đưa cô tới tận cửa, mở cửa tiễn cô, lúc quay lại chỗ ngồi liền thấy cô ca sĩ của mình dùng vẻ mặt "Em vừa mới làm gì?!" nhìn anh.
"Tuy anh rất vui vì em nhận bộ phim này, nhưng vừa rồi em đồng ý sảng khoái như vậy thật sự làm anh khiếp sợ. Không biết trước đây là ai hỏi anh, nếu gặp mặt cự tuyệt người ta có vấn đề gì không?"
"Còn không phải tại anh. Anh cũng không nói với em là cô ấy... như vậy a! Em bất ngờ không kịp đề phòng làm sao mà từ chối được người ta?" Cô vậy mà muốn đi đóng phim?! Còn đóng phim điện ảnh của đạo diễn Lam Băng... Trời...
Advertisement
- In Serial62 Chapters
The Programmer's Dungeon [Progression, LitRPG]
Vincent, a college student from Earth, has been transported to another world full of strange powers and fantastic monsters. Ideally, this would be the start of his journey to become a legendary hero, build an everlasting empire, and gather a personal harem. But no one said that this new world would be easy… After escaping an assassination that accidentally befell him, he was forced to become a Dungeon Master. What will an average programmer student do when he finds out that he can code the dungeon? Vanquish those savages above with his tech and savviness — along with an army of golems? “Wait, this world isn’t even medieval?!” With all the questions piling up in his head, Vincent is set to uncover all these secrets! And… conquer the world, perhaps? The hard reboot of “The Programmer’s Dungeon.” It has an almost completely different plot, cast, and storyline, so expect tons of improvement from the old one. Disclaimer: This is a softcore LitRPG story; there are stats but no levels. Also, the LitRPG element isn’t the main focus of the story itself and is more of a support. I have enabled the reader’s suggestion, and therefore, you can correct any grammar mistakes and typos you find in the story. There will definitely be some that I miss. Cheers! The cover was made by Jack0fheart, so a shout-out for him. Releasing 3 chapters per week at 12.00 GMT on Wednesday, Friday, and Sunday with at least 2000+ words. [participant in the Royal Road Writathon challenge]
8 342 - In Serial15 Chapters
A Clone of Arth
I'm just a simple guy and who has had a second life. Dragons fly across the sky, Monsters fill the lands, and I am a grand wizard. Or that's what did not happen. Reincarnation... Not what it is hyped up to be. Magic would have been awesome. No, the laws of nature still exist. Physics, Chemistry, and most hard sciences are still around to haunt me. Guess you will be tabbing out then... no fantasy... but... I COMMAND YOU TO READ.
8 288 - In Serial40 Chapters
Myth of The World's Trees
And Simon answered their call with a single statement that nobody understood "Et super mos absit hoc hodie!" "Yah!" "WWWaaaaaaahhhhhhhh!" "AAAlllllaaaaallllaaaaallllaaaa!" "EeEEellllleeeeeelllllleeeeeeuuuuuuu!" I, too, yelled a battle cry at the top of my lungs. I had no idea what Simon had just spouted but from Camilla's giggling, I could guess that Simon thought that spouting nonsense was his way of getting out of the earlier predicament. "I forbid death upon this day," Camilla said. "What?" I answered a bit at a loss. "Ancient Latin," she replied smugly, "He said 'I forbid death upon this day'." I laughed aloud "Then he is gonna be really disappointed in everyone here," Camilla did not reply and instead took a deep breath. I did the same, zoning out everything in my surroundings. The environment became a world of electrical pulses traveling across several networks. I perceived the world through my lightning and sped my heartbeat to inhuman levels. I was present now, at this moment, at this point in time. I could feel the electrifying air saturating my lungs, the electrified ground vibrating at the rhythm of the approaching enemy. Then I took a step forward, everyone followed in tandem. Camilla the first, and then the others. Then I took a second step, and this time everyone followed simultaneously. Third step… Fourth step… Fifth step… Then light jogging… Speeding up… Running … Running faster…. Then suddenly, everyone disappeared into motes of light particles that re-constructed itself hundreds of feet above the horde, dozens of miles away from our initial position. We were literally 'diving' into battle.-------------------------------------------------------------------Despite a rough childhood in the slums, Omari had everything a guy could want - a loving girlfriend, an understanding sister, a wonderful teacher, and his dream job. Still, the scars from his childhood made Omari unable to live a dull life. He dreamed of something greater... something beyond the reaches of what humankind could achieve in the current era.Like always, Omari should have been careful what he wished for. In the year 2046, the World was thrown into chaos as the apocalypse came in the form of massive trees that shot up out of the ground one day.These trees towered over the tallest of buildings and had thicknesses that spanned kilometers at a time.They grew everywhere, in homes, businesses, and cities as they formed a complex network that overlayed the old world.The cause of the apocalypse was unknown, but Omari's workplace was believed to be the origin point of the unfortunate events.Fifteen years after the start of the Apocalypse... after all the pain and suffering... after losing everything he cared about, Omari sent his memories back in time to make sure that the future he lives in, never came to be.Will he be able to uncover the mystery of The Trees? Will he be able to protect all those he has lost? Will he succeed, or will his attempt be washed away by the currents of time? Will Omari be able to learn the truth about 'THE MYTH OF THE WORLD'S TREES'?
8 145 - In Serial13 Chapters
LiMB: ZERO DARK ASCENSION ARMA
LiMB is a work of fiction inspired by webnovels such as "Re:Zero - Starting life in another world" and visual novels such as "Fate/Stay night" or "Sengoku Rance". Not unlike a visual novel LiMB has two main routes branching out from the the first chapter, with additional routes being added as the story progresses. There are also "ending routes", spinoffs or dead-ends that still need to be told. There is no recommended reading order, although a chapter in one path may shed light on another. When a choice appears in a chapter that choice will be branded as (R1), (R2) or (SR) for a special offshot ending. I hope you will enjoy this, more art will be added along the way // grunt
8 63 - In Serial72 Chapters
Lord of The Heavenly Villa
This is a story about a journey of a young adventurer, Acma Heart who travels across the world. Born in an age of space exploration and advanced science and technology, he was always dreaming to travel across dimensions and meet with their citizens. Luckily, his dream has finally come true. Due to a failed experiment that was supposed to open a portal to another dimension, the barrier between the dimensions shattered and a process of merging between worlds of different dimensions, started. An experiment that was supposed to be a beginning of an illustrious era, was marked as an era of human beings annihilation. Now, human beings have to fight for their own survival against mythical creatures,devils, demons, undeads and numerous other unknown creatures or they will go extinct. But to our young adventurer, this events are a great opportunity to fulfil his childhood dream. Watch him forge his way to become a new legend.
8 583 - In Serial24 Chapters
Chosen (Lloyd X Reader)
Y/N was taken in by Sensei Wu at a young age ever since she was abandoned outside of the monastery. She trained in the secret art of Spinjistu and soon ventured off with Sensei Wu to seek the four elemental masters along with the four Golden Weapons. Then, she meets Lloyd. Her life would never be the same from there. Though their story is only the beginning, they all have a long way before any peace can be brought upon Ninjago.Ninjago does not belong to me nor does any of their characters. The only character I do own is y/n and everything else to Ninjago and Lego. The cover is also not mine.
8 161

