《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 66. Phiên ngoại 2
Advertisement
Từ sau khi Khâu Diệc Bạch bị lật xe ở trên Weibo, Thẩm Ninh Hinh phát hiện nàng không phát thêm bất kì một cái gì ở trên tài khoản nữa, mở Weibo ra mặt trên vẫn là trạng thái đã đăng lúc trước.
Này không khỏi làm nàng có chút tò mò, muốn biết hiện tại tiểu khóc bao rốt cuộc là đang tiếp tục chiến đấu ở trên chiến trường nào.
Theo lý thuyết người này đã duy trì cái thói quen này nhiều năm như vậy, không có khả năng liền dễ dàng từ bỏ như vậy.
Mở tài khoản mới sao?
Thẩm Ninh Hinh suy đoán như vậy, liền theo bản năng tìm tìm, nhưng lại không thu hoạch được gì, bất đắc dĩ chỉ có thể từ bỏ.
Kỳ thật cũng không có việc gì, dù sao hiện tại Khâu Diệc Bạch đã không còn là cái tiểu đáng thương vô luận hỉ nộ ai nhạc đều phải nghẹn dưới đáy lòng nữa.
Đã học được chia sẻ cùng lão bà nha.
Đi công tác gặp được cái gì chơi vui, nói sinh ý gặp phải hộ khách cỡ nào xảo quyệt, mua A Cát mới có bao nhiêu đáng yêu, đi dạo siêu thị về không cẩn thận rớt mất trái cây......
Vô luận là gặp được chuyện gì cũng đều nguyện ý nói với nàng, cuối cùng cũng yên tâm không ít.
Một khi đã như vậy, rốt cuộc có tài khoản mới hay không, có tìm được hay không cũng không có vấn đề gì.
Chỉ cần tiểu khóc bao của chúng ta vui vẻ là được.
Nghĩ như vậy, Thẩm Ninh Hinh liền gợi lên khóe miệng.
Không khỏi thả lỏng lại, thở hắt ra.
Có lẽ là bởi vì quá mức thích ý, cho nên quên mất suy xét một loại khả năng khác.
Liền thí dụ như vạn nhất...... Nàng cùng Khâu Diệc Bạch cãi nhau thì sao.
Sự thật chứng minh, sợ cái gì tới cái đó liền tới, buổi tối thứ sáu ngày hôm đó hai người thật sự đã cãi nhau.
Kỳ thật cũng không tính là cãi nhau, chính là Khâu Diệc Bạch giống như một tiểu bằng hữu đơn phương giận dỗi nàng.
Nguyên nhân gây ra là bởi vì Thẩm Ninh Hinh đi công tác ở nước ngoài.
Lại nói đây là lần đầu tiên Thẩm Ninh Hinh xuất ngoại làm việc, chính là làm Khâu Diệc Bạch lo lắng đến hỏng rồi, từ sớm trước đó liền bắt đầu thu thập đồ vật cho lão bà, dựa theo kinh nghiệm của bản thân đem tất cả những gì cần dùng tới đều mang theo hết.
Lại bởi vì chính mình thật sự là quá bận không thể cùng đi theo, cho nên trước đó vài ngày liền bắt đầu dặn dò, nói nàng nhất định phải hảo hảo tự chiếu cố bản thân, đúng hạn ăn cơm đúng hạn nghỉ ngơi.
Dặn dò thật lâu, lúc này mới chịu đem người thả ra.
Kết quả chưa đến hai ngày liền nghe được Thẩm Ninh Hinh bị đau dạ dày.
Chính là làm Khâu Diệc Bạch đau lòng đến hỏng rồi, tìm người đồng hành để dò hỏi, nguyên lai là bởi vì nàng vì muốn ký được hợp đồng, cho nên bồi hộ khách chạy cả một ngày, từ sớm đến tối cũng chỉ ăn một bữa cơm.
Mấu chốt là người nọ còn ở trên WeChat báo cáo với Khâu Diệc Bạch, nói Hinh tỷ đặc biệt lợi hại, không riêng gì làm tốt quan hệ cùng hộ khách khó chơi, còn ký được một hợp đồng lớn.
Advertisement
Ngữ khí nghe đặc biệt kiêu ngạo, cảm giác chính mình đều ăn theo vĩ đại lên không ít.
Không nghĩ tới Khâu Diệc Bạch ở đối diện hốc mắt đã đỏ bừng.
Cũng may vào ban đêm là Thẩm Ninh Hinh có thể trở về.
Người này phá lệ không ở lại tăng ca, vừa tan tầm liền vội vàng lái xe về nhà, nào là mua thuốc nào là ngao canh chuẩn bị cho lão bà, hốc mắt vẫn luôn hồng cho đến khi Thẩm Ninh Hinh về đến nhà.
Mắt nhìn trạng thái của Thẩm Ninh Hinh, sau khi thấy được nàng hoàn toàn ổn cuối cùng mới nhẹ nhàng thở ra.
Biểu tình khó có được nghiêm túc, an bài Thẩm Ninh Hinh hảo hảo ngồi xuống bàn ăn ăn canh, lại vào nhà cầm cái túi chườm nóng tiểu trư kia ra, đeo lên trên eo cho lão bà, hy vọng nàng có thể thoải mái được một chút.
Giống như đại hắc chuột ở trong phòng lặp đi lặp lại chuyển động không ngừng.
Làm Thẩm Ninh Hinh tức khắc liền cười cong đôi mắt, nói với nàng là đồng sự nói quá lên, kỳ thật không có nghiêm trọng như vậy.
Một bên nói một bên trộm quan sát biểu tình của tiểu khóc bao, phát hiện khuôn mặt của nàng vẫn như cũ lạnh băng liền vội vàng mở miệng bảo đảm, nói chính mình về sau nhất định sẽ chú ý.
"Không bao giờ làm ngoan ngoãn của chúng ta lo lắng nữa được không?" Thẩm Ninh Hinh nói như vậy, duỗi tay ôm chặt lấy Khâu Diệc Bạch, nhẹ nhàng vỗ vỗ lên lưng nàng làm như an ủi, "Thật......"
Vừa dứt lời, lúc này bất an nơi đáy mắt của người nọ mới tiêu tán đi không ít.
Chẳng qua vẫn như cũ không muốn nói chuyện với nàng, Thẩm Ninh Hinh hỏi hỏi liền khoa tay múa chân hai cái, nếu không dứt khoát liền hôn hôn lên môi nàng để ngăn miệng nàng lại.
Toàn bộ quá trình đều là bộ dạng vừa ủy khuất vừa biệt nữu.
Làm Thẩm Ninh Hinh sầu đến hỏng rồi, không khỏi thở dài, ôm lấy người này hôn hôn lấy lòng.
Sau đó theo bản năng mở bản ghi nhớ ra, gõ gõ ghi nhớ "Nhất định phải nhớ rõ hảo hảo ăn cơm, nếu không khóc bao sẽ sinh khí".
Ghi rất nghiêm túc, không chú ý tới Khâu Diệc Bạch đang nghiêng mắt nhìn về phía mình.
Vừa mới thu hồi di động, đột nhiên rơi vào một cái ôm ấm áp.
Cuối cùng cũng nghe được nàng nhẹ giọng mở miệng, bám vào bên tai nàng mang theo khóc nức nở lẩm bẩm một câu: "Ta lo lắng gần chết......"
Đã chịu nói chuyện với nàng.
Thẩm Ninh Hinh nghe vậy không khỏi nhẹ nhàng thở ra, vội vàng duỗi tay ôm chặt lấy Khâu Diệc Bạch, một bên an ủi một bên bảo đảm chính mình ngày sau nhất định sẽ chú ý.
Lúc này cuối cùng mới đem người hống hảo.
Sau đó lại bị Khâu Diệc Bạch kéo vào phòng tắm, được nàng chiếu cố tắm rửa.
Cuối cùng trở lại phòng ngủ nghỉ ngơi.
Thẩm Ninh Hinh đi công tác vài ngày rất mệt mỏi, đầu vừa mới dính tới gối liền bắt đầu mệt rã rời, một lát sau liền mơ mơ màng màng ngủ mất.
Thậm chí trong lúc nửa tỉnh nửa mơ còn mơ một giấc mộng.
Cũng có thể không phải mộng, dù sao rất chân thật, nàng mơ thấy Khâu Diệc Bạch ở bên cạnh giống như đứng dậy đi ra phòng khách.
Advertisement
Sau đó lại quẹo một đường, mở cửa thư phòng ra đi vào.
Thẩm Ninh Hinh giống như còn xoa xoa đôi mắt ngồi dậy nhìn nhìn, nhưng bởi vì quá mệt, cũng không cùng đi ra ngoài.
Chỉ loáng thoáng sinh ra chút nghi vấn.
Tổng cảm thấy...... Gần đây số lần Khâu Diệc Bạch vào thư phòng giống như càng ngày càng nhiều.
Một đêm mộng đẹp.
Sáng sớm hôm sau Khâu Diệc Bạch có việc phải đi ra ngoài, trước khi đi còn không quên chuẩn bị bữa sáng bỏ vào hộp giữ nhiệt cho Thẩm Ninh Hinh, để sau khi nàng tỉnh dậy sẽ có đồ ăn nóng để ăn.
Là cháo dưỡng dạ dày, còn có hai phần bánh mềm rất thơm, mặt trên còn dùng sốt cà chua vẽ hình trái tim.
Làm Thẩm Ninh Hinh tức khắc liền gợi lên khóe miệng, đặc biệt sung sướng ăn xong bữa sáng.
Xong xuôi lại đi vào phòng ngủ cầm lấy túi xách, lấy lễ vật mà ngày hôm qua chưa kịp đưa cho nàng ra.
Thú bông cùng vật kỷ niệm bỏ vào phòng đồ chơi, sách vở cùng ống tinh xảo bỏ vào thư phòng.
Ai ngờ vừa mới đẩy cửa ra đi vào liền phát hiện trên bàn có một quyển vở.
Vừa nhìn liền biết là của Khâu Diệc Bạch, phỏng chừng là quên cất đi, cứ như vậy tùy ý đặt lên bàn.
Nguyên bản mặt bìa trống không lại được người nọ lấy màu nước vẽ một bức họa, là hai nữ hài tử, một cái cao một cái lùn, một cái mặc tây trang, một cái mặc tiểu váy.
Phỏng chừng cảm thấy chính mình vẽ không giống, vì thế liền đánh dấu tên họ lên trên đầu.
Cao: Ngoan ngoãn.
Lùn: Hinh Hinh.
Cơ hồ là theo bản năng, đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh tức khắc liền nhiễm ý cười.
Còn tưởng rằng là quyển tranh vẽ, liền tiện tay mở ra, một bên lật một bên nghĩ Khâu Diệc Bạch sẽ không phải là buổi tối không ngủ được, liền chạy tới thư phòng vẽ tranh đi?
Ai ngờ lật được hai trang mới biết không phải quyển tranh vẽ.
Tuy trên mặt mỗi một tờ đều có bức vẽ trình độ tựa như vườn trẻ, nhưng quyển vở này giống như là nhật ký của Khâu Diệc Bạch.
Càng chuẩn xác hơn là nhật ký Weibo.
Nàng viết nhật ký dựa theo cách thức viết ở trên Weibo!
Thẩm Ninh Hinh nhìn đều cảm thấy sợ ngây người.
Trên mỗi một tờ nhật ký đều có id: A Cát là chỉ tiểu lam cẩu.
Nhìn xuống một chút còn có ngày cùng thời gian, ngay cả hình cũng có ghi, bên cạnh còn có số lượng người đọc: 2.
Như thế nào sẽ là 2 nha, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên cảm thấy nghi hoặc, vội vàng phóng tầm mắt nhìn xuống dưới, ngay sau đó liền chú ý đến ngày đầu tiên người này viết nhật ký chính là: Viết cho Hinh Hinh cùng ngoan ngoãn xem, ký lục sinh hoạt hạnh phúc của chúng ta.
Rõ ràng không phải từ ngữ hoa lệ gì, nhưng cái mũi của Thẩm Ninh Hinh đột nhiên lại lên men, sau đó lại tiếp tục nhìn xuống dưới ——
【 Cùng Hinh Hinh đi xem phim điện ảnh mới ra, hảo lãng mạn a, chúng ta cũng sẽ giống như bọn họ vẫn luôn hạnh phúc. 】
【 Hôm nay công tác có chút mệt, nhưng về nhà phát hiện Hinh Hinh hầm xương sườn cho ta, tức khắc liền không mệt! Ta yêu Hinh Hinh QAQ 】
【 Mua sai rau dưa mà Hinh Hinh muốn, tự trách, bởi vì ta mà Hinh Hinh không ăn được đồ muốn ăn. 】
【 Bồn tắm mới tới rồi! Cùng Hinh Hinh cùng nhau tắm rửa, thoải mái! 】
Này mặt sau còn có cái biểu tình A Cát tán thưởng, tuy nói là không giống, nhưng vẫn có thể nhìn ra được Khâu Diệc Bạch vẽ đặc biệt nghiêm túc.
Làm Thẩm Ninh Hinh không khỏi cười cười, trộm cười nhạo người này thật ấu trĩ.
Nhưng động tác vẫn không ngừng, cứ như vậy tiếp tục lật xem.
Nhìn nhìn, liền lật tới trang mà Khâu Diệc Bạch mới viết tối hôm qua, vừa nhìn liền biết bộ dạng thật là thương tâm, ngay cả ký hiệu khóc chít chít cũng nhiều hơn so với ngày thường ——
【 Là ta suy xét không chu toàn, quên dặn dò Hinh Hinh đem theo thuốc dạ dày, hại nàng đau dạ dày QAQ ngày sau nhất định phải dặn dò nàng hảo hảo chú ý. 】
【 Cho nên lần này ta muốn trừng phạt chính mình......】
Hẳn là một bên khóc một bên viết, một ít chữ ở trên trang giấy đều bị nhòe đi.
Bất quá Thẩm Ninh Hinh vẫn có thể nhìn ra được, người này đang nói muốn phạt chính mình một tháng không ăn xương sườn.
Làm gì vậy nha!
Làm Thẩm Ninh Hinh vừa buồn cười lại vừa đau lòng, dứt khoát cầm lấy bút ở bên cạnh, ở phía dưới lại vẽ ra một khung bình luận.
Nghiêm túc viết hồi phục ——
【 Là Hinh Hinh sai rồi, về sau sẽ hảo hảo chú ý thân thể, cho nên ngoan ngoãn không cần khổ sở. 】
【 Thuận tiện, hôm nay Hinh Hinh muốn ăn xương sườn, ngoan ngoãn sẽ bồi ta cùng nhau ăn sao? 】
Sau khi viết xong còn cho thêm một like, lúc này mới từ trên ghế đứng dậy, đóng cửa thư phòng đi ra ngoài.
Tiểu khóc bao giữa trưa trở về liền thấy.
Đầu tiên là ai nha một tiếng, cảm thán chính mình viết xong quên cất đi, vốn là muốn đợi viết xong một quyển mới đưa cho lão bà xem.
Sau đó xem đến lời nhắn của Hinh Hinh để lại, theo bản năng hít hít cái mũi, nghiêm túc trả lời một cái hảo ở bên dưới, lúc này mới mở cửa đi ra ngoài, ôm lấy Thẩm Ninh Hinh hôn thật nhiều thật nhiều.
"Đi mua xương sườn sao?" Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng không khỏi cười cong đôi mắt, cố tình cường điệu là Hinh Hinh muốn ăn nha.
Vừa dứt lời liền thấy người này gật gật đầu.
Sau đó thực mau đi vào phòng ngủ thay quần áo xinh đẹp, lôi kéo lão bà mỹ tư tư lái xe đi siêu thị.
Thậm chí ở trên đường đột nhiên nảy ra một ý tưởng, cảm giác kỳ thật như vậy cũng khá tốt, không cần đợi viết xong một quyển cũng muốn đưa cho Thẩm Ninh Hinh xem.
"Như vậy về sau Hinh Hinh còn có thể để lại lời nhắn trong nhật ký của ta." Khâu Diệc Bạch một bên lái xe một bên nói, "Ta sẽ cho ngươi một like."
Thẩm Ninh Hinh nghiêm túc lắng nghe đều có điểm muốn cười.
Vì thế liền cố ý trêu chọc nàng, mở miệng dò hỏi vậy vạn nhất ngươi viết ra chân tình thật cảm sau đó ngượng ngùng thì làm sao bây giờ.
"Đương nhiên sẽ không!" Khâu Diệc Bạch nghe vậy tức khắc mở miệng phản bác.
Thanh âm theo sau cũng nhỏ dần, mở miệng nói với Thẩm Ninh Hinh nói ta đều đã quen, lại không phải lần đầu tiên bị xem......
Thẩm Ninh Hinh: "Thật nha?"
Khâu Diệc Bạch: "Thật, không tin ta đều có thể báo trước từng cái nội dung trong nhật ký cho ngươi."
"Hẳn là hôm nay cùng Hinh Hinh cùng nhau ăn xương sườn, xương sườn ăn thật ngon, ta yêu Hinh Hinh."
Thẩm Ninh Hinh: "QAQ đâu?"
Khâu Diệc Bạch gật gật đầu: "Ân, thêm một cái QAQ, như vậy liền hoàn mỹ!"
Là rất hoàn mỹ, làm ý cười nơi đáy mắt của Thẩm Ninh Hinh càng sâu thêm vài phần.
Vì thế liền thừa dịp thời điểm Khâu Diệc Bạch chờ đèn đỏ giơ ngón tay cái lên chọc chọc hai cái lên trên má nàng.
Mỹ tư tư cho nàng một like.
[Toàn văn hoàn]
Advertisement
V.I.R.A.L
In a world full of superhumans with fantastical abilities the idea of superheroes is seen as nothing more than childish dreams. The superheroes are instead streamers, people stream their crime-fighting ordeals for the world with the whole reason of getting rich and famous, nothing more, nothing less. The concept of great power means great responsibility is thrown out the window for a new era of supers.Alton Brantley is one such person. Working two part-time jobs to make ends meet he keeps his powers a secret not wanting the burdens of his past to define him. This changes however when he is met by a larger than life girl Zinnia, she dreams of being a real-life superhero like the ones of old. Forming Team Rhapsody they begin to climb the ranks gaining new allies in order to become the most famous streamers the world has ever seen.
8 181Second World
He was about to join the beta test on the newest VR games, Second World.
8 46181Unparalleled Appearance: She is the Last with Divine Power in a Universal War
Unparalleled appearance in the myriad worlds. Unrivaled talent. The only one who could use the divine power of the universe. Her story began with experiencing the inevitable end of her precious world, her home. The death of all her friends. The last survivor of hundreds of millions of heroes. Lanaery was known to her world, the Sacred Origin, as the most talented Saintess who ever lived. Unfortunately. Despite being the only survivor of her entire race, she was forced to become stronger to protect her last home, her universe, from a universal war. On her way, she will have to face technological civilizations. Elemental gods who turned their backs on their universe, and Evil Gods from another universe who wanted the destruction of all life.
8 105I made a contract with a beast.
Change comes around and goes around, and sometimes, it sticks around too.
8 116Fallen ✔️
'some angels are destined to fall.'| not fantasy genre | [11 nov/2017 - #15 ss] *~* review *~*"It brings out the emotions and feelings of all the characters.. Not many authors can do that.. I know a handful on here. To a dedicated reader like myself that's just awesome! And this stands right next to them in my book! Also writing about the sad autophobia, was very well brought to life. I can't say enough, the overwhelming joy, sadness and love I felt from these characters!! so here's you 12 roses at your feet 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 🌹 Bravo 👏👏👏👏👏👏👏👏👏👏👏👏"- @IcallitlikeIseeit "This is honestly the best book I've ever read in my 14 years of life"- @AverageTeenager118_
8 102Retrograde Motion [SCP X Reader]
Life seemed to enjoy screwing you over. You thought getting dropped in another dimension was absurd at this point. You couldn't even die properly! [SCP X Reader](From my Quotev account: I'm Not Here I Swear [NekoInu])(Formerly titled "Anomalous")
8 183