《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 62
Advertisement
Đám người Mạnh Dao cố ý chờ hai người dính nị xong rồi mới đi qua.
Kỳ thật đứng tại chỗ ăn dưa của nhà người ta một cũng khá tốt, dù sao dáng vẻ của hai người thoạt nhìn thật sự rất hạnh phúc.
Đây là hình ảnh mà Mạnh Dao các nàng vẫn luôn chờ đợi.
Các nàng thật sự đặc biệt hy vọng Thẩm Ninh Hinh được vui vẻ.
Bởi vì các nàng biết, cho tới nay Thẩm Ninh Hinh vẫn luôn cô độc.
Vô luận là lần đầu tiên các nàng tương ngộ ở quán bar, hay là ngẫu nhiên gặp được nàng lẻ loi một mình ngồi trong tiệm lẩu ăn cơm, hay là thấy nàng xách theo một đống lớn đồ vật cô đơn lẻ bóng đứng ở trên đường bồi hồi.
Rõ ràng một tiểu cô nương đáng yêu như vậy, nhưng trên người vẫn luôn bao phủ một tầng cô độc, đáy mắt cũng không có ý cười.
Cho nên từ lúc ấy bắt đầu Mạnh Dao các nàng liền bắt đầu sinh ra một ý niệm ——
Các nàng muốn làm bằng hữu với tiểu cô nương này, bồi nàng, sủng nàng, muốn nàng mỗi ngày đều có thể trải qua vui vẻ một chút.
Bất tri bất giác thời gian đã qua đi lâu như vậy.
Sau đó, tiểu cô nương cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc của chính mình rồi.
Cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi.
Nghĩ như vậy, Mạnh Dao cùng Lý San không hẹn mà cùng nhẹ nhàng thở ra.
Sau đó lại nhìn nhau cười, dứt khoát kéo Khương Duyệt đang chụp ảnh ở bên cạnh, cùng tiến lên phía trước nói lời chúc phúc với Khâu Diệc Bạch.
Thuận tiện đem toàn bộ lễ vật từ trong phòng ngủ ra ngoài, theo thứ tự chất đầy sô pha.
Cuối cùng lại ngồi cùng nhau chụp vài bức ảnh, trên mặt mỗi người đều mang theo tươi cười, vô cùng náo nhiệt.
Khương Duyệt vừa mới chụp xong liền phát cho Thẩm Ninh Hinh, sau đó cũng vội vàng phát cho Khâu Diệc Bạch.
Vừa nhận được ảnh chụp, quả nhiên thấy người nọ một bên cảm động một bên móc di động ra lén lút phát Weibo.
Vốn tưởng rằng sẽ có một đoạn tiểu luận văn cảm khái, không nghĩ tới trừ bỏ ảnh chụp ra, tổng cộng cũng chỉ có năm chữ đi kèm ——
【 Bằng hữu của chúng ta. 】
Đúng rồi, là bằng hữu nha, từ nay về sau ngoan ngoãn của chúng ta cũng có bằng hữu rồi.
Thẩm Ninh Hinh nhìn thấy liền gợi lên khóe miệng.
Đáy lòng cũng được lấp đầy bởi một loại cảm giác vui vẻ, sau đó liền giữ chặt lấy cánh tay của Khâu Diệc Bạch, mang nàng đi đến bên cạnh bàn ngồi xuống.
Bận việc nửa ngày, nào là cắt bánh kem nào là hát mừng sinh nhật, cuối cùng lại mở bình rượu mà Khâu Diệc Bạch mang về, một bên ăn một bên uống.
Lại nói tiểu khóc bao còn rất kiên cường nha, trừ bỏ lúc ban đầu không cẩn thận trộm khóc ra, còn lại lúc sau vẫn luôn cố gắng nghẹn nước mắt.
Thậm chí còn chủ động mở miệng nói chuyện phiếm cùng Mạnh Dao các nàng, nghiêm trang dò hỏi chuyện trước kia của Thẩm Ninh Hinh.
Nhìn qua bộ dạng rất lợi hại, nhưng vẫn thẹn thùng đến mức nắm chặt lấy tay bạn gái ở dưới bàn ăn.
Bản chất vẫn là quỷ ấu trĩ hai tuổi rưỡi.
Advertisement
Nhưng...... Nàng chính là đặc biệt thích.
Sẽ thích cả đời.
Sau khi ăn xong Mạnh Dao các nàng lưu lại ca hát một hồi rồi mới đi.
Thậm chí còn giúp thu thập cái bàn, lại tự giúp mình pha chút nước trà nói là lưu trữ trên đường uống.
"Chủ yếu là hai ngươi quá ngọt." Khương Duyệt lắc đầu, ôm ly nước độn độn độn uống mấy ngụm lớn, "Cổ họng có chút ngọt ngán."
Còn chưa kịp nói thêm gì nữa đã bị đám người Mạnh Dao lôi đi, lưu lại không gian riêng tư cho Thẩm Ninh Hinh.
Căn nhà nho nhỏ thực mau lại an tĩnh xuống, phối hợp với những tiểu đèn màu được treo ở trên tường cảm giác lộ ra một cổ nhàn nhạt ấm áp.
Vì thế Thẩm Ninh Hinh liền xoay đầu, ở trong bầu không khí ấm áp ôm lấy tiểu khóc bao kiên cường kia.
Đầu cũng đặt ở trên vai nàng, mang theo ý cười hỏi nàng: "Đối với tiệc sinh nhật hôm nay bạn gái của ta có vừa lòng không?"
Vừa dứt lời Khâu Diệc Bạch liền gật gật đầu, nhỏ giọng phun ra một câu vừa lòng.
Sau đó không đợi Thẩm Ninh Hinh nói tiếp liền vươn tay ra ôm lấy nàng, nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng nàng nói một câu: "Hinh Hinh vất vả, về sau ta nhất định sẽ nỗ lực tổ chức cho ngươi một cái sinh nhật còn lợi hại hơn......"
Đang cùng nàng hứa hẹn đây.
Ngữ khí còn rất chân thành, giống một đại cẩu dính lên trên người nàng, mắt trông mong cầu vuốt ve.
Thẩm Ninh Hinh vội vàng gật gật đầu ứng một cái hảo, sau đó giống như vuốt lông chậm rãi vuốt ve sau lưng nàng.
Được một lát, người này quả nhiên lại cảm động nhịn không được.
Dứt khoát nhắm hai mắt lại hôn mấy cái lên má Thẩm Ninh Hinh, sau đó liền đứng dậy bay nhanh đi cầm áo ngủ chui vào phòng tắm.
Đừng hỏi, hỏi chính là bởi vì trên người có mùi đồ ăn, cho nên muốn nhanh chóng đi tắm rửa.
Trên thực tế là trộm khóc đi.
Đây đại khái là lần khóc dữ dội nhất từ trước tới nay, cho dù đã mở nước cũng có thể nghe thấy thanh âm nàng hít hít cái mũi.
Làm cho Thẩm Ninh Hinh quả thực dở khóc dở cười, vì thế liền khẽ meo meo đứng dậy kéo cửa tủ lạnh ra, thật cẩn thận đông chút đá.
Để tí nữa còn đắp đôi mắt cho người nọ.
Nếu không đôi mắt lại khóc thành quả đào.
----------------------------------------------------------
Lại qua mấy ngày sau.
Gần đây lại hạ xuống vài trận mưa, thời tiết cũng càng ngày càng lạnh.
Khăn quàng cổ cùng áo cột tay mà Khâu Diệc Bạch đã dệt cuối cùng cũng phát huy tác dụng, mỗi lần ra cửa Thẩm Ninh Hinh sẽ luôn hảo hảo mang lên.
Cũng rất vui vẻ, dù sao cũng là bạn gái dệt cho, bên trong chứa đầy tâm ý nha.
Còn đặc biệt xinh đẹp, thật hợp với màu da của nàng, sau khi mang lên có vẻ vừa trắng lại vừa xinh đẹp.
Thời gian dài nữ đồng sự khác cũng có chút đỏ mắt, vì thế liền cố ý tìm nàng dò hỏi, muốn hỏi một chút khăn quàng cổ này nàng mua ở đâu.
"Đối tượng dệt." Thẩm Ninh Hinh nói, ý cười nơi đáy mắt thực rõ ràng.
Advertisement
Vừa nhìn liền biết là đặc biệt hạnh phúc.
Đồng sự tức khắc bị nhét một miệng cẩu lương, có chút chua quay về chỗ ngồi, nghĩ nếu không mua chút len sợi về nhà tự mình dệt một cái.
Vốn dĩ chỉ là cái tiểu nhạc đệm, cũng không biết như thế nào bị Khâu Diệc Bạch biết được.
Người này tức khắc liền càng thêm hăng hái, lại mua thêm một đống lớn len sợi, muốn dệt đồ cho bạn gái càng thêm xinh đẹp một chút.
Đều mau dệt xong đồ cho mấy năm sắp tới luôn rồi.
Làm cho Thẩm Ninh Hinh mỗi lần nhìn thấy đều đặc biệt muốn cười, vì thế liền cố tình chọc nàng, nói chờ đến sinh nhật của ta ngươi liền đem những thứ này làm lễ vật tặng cho ta đi.
Người này nghe xong liền có điểm không vui, sau đó lắc đầu phản bác, nói sẽ chuẩn bị cho nàng một cái kinh hỉ lớn hơn nữa.
"Có thể có bao nhiêu lớn nha ~" Thẩm Ninh Hinh dựa vào trên vai của Khâu Diệc Bạch cười cười, "Lớn giống như cái gương, giống như cái bàn, còn có lớn giống như phòng ở sao?"
Vốn chỉ là một câu nói vui đùa.
Ai ngờ động tác trong tay Khâu Diệc Bạch đột nhiên dừng lại một chút.
Mắt nhìn nàng, sau một lúc lâu nhỏ giọng tung ra một vấn đề: "Như thế nào ngươi lại biết?"
Thẩm Ninh Hinh: "Cái gì?"
"Phòng ở nha." Khâu Diệc Bạch nói, biểu tình nhìn qua thực nghiêm túc, "Kỳ thật......Đến ngày sinh nhật của ngươi, ta đúng là có tính toán đưa cho ngươi một căn phòng ở."
Thẩm Ninh Hinh nghe thấy lập tức liền ngốc, đột nhiên hồi tưởng đến đêm hôm đó Khâu Diệc Bạch say rượu.
Lúc đó người này xác thật có nói muốn nỗ lực kiếm tiền mua một căn phòng lớn cho nàng, lúc ấy Thẩm Ninh Hinh chỉ cười bỏ qua, không đem lời nói của con ma men xem là sự thật.
Không nghĩ tới nguyên lai nàng thật sự có ý định này!
Không khỏi cảm thấy giật mình vạn phần, một hồi lâu vẫn không nói được lời nào.
Nhưng Khâu Diệc Bạch vẫn luôn đang nói, nói chỗ ở hiện tại của chúng ta quá nhỏ, cách công ty cũng quá xa, đi ra ngoài không tiện.
Căn hộ bên kia của ta kết cấu cùng trang hoàng đều không phải phong cách mà ngươi thích, cho nên không bằng bán đi thêm chút tiền mua một cái lớn hơn.
"Hoa Tê bên kia có được không?" Nàng hỏi, đáy mắt tràn đầy chờ mong nhìn Thẩm Ninh Hinh, "Nơi đó phong cảnh hảo, cách công ty cũng gần, xung quanh còn có thật nhiều thương trường cùng công viên xinh đẹp, sau khi tan tầm chúng ta có thể cùng nhau đi dạo."
Hoa Tê bên kia chính là khu biệt thự, giá nhà mắc có tiếng.
Thẩm Ninh Hinh nghe vậy tức khắc lắc đầu, nói không cần không cần, việc này quá trọng đại, chúng ta có thể từ từ chậm rãi thương lượng.
Vừa dứt lời liền nghe thấy Khâu Diệc Bạch sâu kín bay ra một câu: "Nhưng tiền thuê nhà bên này của ngươi cũng sắp đến kỳ rồi không phải sao?"
Nàng còn biết cả chuyện này.
Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, vội vàng mở miệng dò hỏi nàng, muốn biết người này làm sao mà biết được.
"Ta biết rất nhiều." Nhìn thấy vẻ mặt giật mình của Thẩm Ninh Hinh, người này tức khắc bắt đầu bành trướng, hơn nửa ngày cũng chưa nói tình hình thực tế, ngược lại còn mở miệng nhỏ giọng nỉ non : "Ta rất lợi hại, còn biết ngươi thích ăn gà Cung Bảo, thích quần áo màu vàng nhạt, yêu thích tiểu thuyết trinh thám, không hảo hảo ăn cơm liền đau dạ dày......"
Bùm bùm nói một đống lớn, giống như có ma pháp vậy, dùng hai mắt đảo qua là có thể thấy rõ hết tất cả.
Kỳ thật đều là dựa vào sinh hoạt trong ngày thường từng giọt từng giọt tích lũy được.
Từ sau khi biết nấu ăn liền biến đổi đa dạng làm cho Thẩm Ninh Hinh ăn, qua đó biết được nàng đến tột cùng sẽ thích loại hình đồ ăn gì, màu sắc quần áo là dựa vào đứng ở trước tủ quần áo quan sát hơn nửa ngày tổng kết ra, tiểu thuyết trinh thám là bởi vì thường xuyên thấy Thẩm Ninh Hinh xem chúng, ngay cả dạ dày đau cũng vậy, bởi vì nhìn thấy Thẩm Ninh Hinh không thoải mái, cho nên cố tình lưu tâm để ý.
Kỳ thật người này vẫn luôn vụng về mà nỗ lực yêu nàng a, dùng chính phương thức của bản thân đi tìm hiểu, đi chiếu cố.
Nghe xong cái mũi của Thẩm Ninh Hinh đều có chút lên men.
Mắt nhìn Khâu Diệc Bạch, sau một lúc lâu trực tiếp dán lại gần hôn lên môi nàng.
Đáy mắt cũng tràn đầy ý cười nói một câu: "Chuyện phòng ở lúc sau lại nói."
"Bạn gái của ta giỏi như vậy, trước để ta tới hảo hảo hôn hôn ~"
Đến cuối cùng hai người vẫn là cùng nhau đi xem phòng ở.
Tuy nói Thẩm Ninh Hinh không có nhiều tiền như Khâu Diệc Bạch, nhưng nhiều năm vẫn luôn cố ý tích cóp tiền, kỳ thật trong tay cũng có không ít tiền tiết kiệm.
Vì thế liền lấy ra chín phần mười số tiền có được mạnh mẽ giao cho Khâu Diệc Bạch, nói phòng ở là của hai người, nàng nhất định phải ra tiền.
Còn dư lại một phần mười nàng lại trộm chia làm hai phần.
Một nửa giữ lại về sau mua xương sườn cho Khâu Diệc Bạch, một nửa còn lại dùng để mua nhẫn.
Dù sao phòng ở đã có rồi, cũng nên mua nhẫn là vừa.
Thẩm Ninh Hinh cười rộ lên, cố ý chọn thật lâu, cuối cùng ấn định được một đôi nhẫn làm quà đáp lễ cho Khâu Diệc Bạch hôm sinh nhật của chính mình.
Cố ý mua kiểu dáng nàng sẽ thích, mặt trên có một viên kim cương lớn, bên cạnh cũng được thiết kế đặc biệt lãng mạn.
Phi thường thích hợp với quỷ ấu trĩ thích đồ sáng lấp lánh, cưỡi đại mã, dệt áo cộc tay phấn nộn nha.
Thẩm Ninh Hinh chỉ mới nghĩ thôi liền bất giác bật cười, càng thêm nỗ lực đi chuẩn bị kinh hỉ cho người này.
Không nghĩ tới sinh nhật ngày đó...... Khâu Diệc Bạch cũng lén lút móc ra một cái hộp đựng nhẫn đưa cho nàng.
Mở ra, một chiếc nhẫn xinh xinh đẹp đẹp nằm ở bên trong.
Là phong cách mà Thẩm Ninh Hinh thích, giản lược lại không đơn giản, mỗi một chỗ đều được thiết kế rất sáng mắt.
Hai người căn bản không nghĩ tới đối phương sẽ mua, trong lúc nhất thời tất cả đều ngốc, nhìn nhẫn trong tay đối phương song song khiếp sợ tại chỗ.
Dù sao hai người đều nghĩ đến cầu hôn, còn làm tư thế quỳ, chính là xấu hổ đến hỏng rồi, mắt to trừng mắt nhỏ nhìn lẫn nhau một hồi lâu.
Trầm mặc một lúc lâu sau, cả hai đều đột nhiên bật cười một tiếng.
Dứt khoát chọn phương pháp đơn giản nhất, ngươi mang cái ta mua, ta mang cái ngươi mua.
Không giống với người thường.
Nhưng vẫn có thể chặt chẽ buộc chặt lẫn nhau, vĩnh vĩnh viễn viễn không bao giờ chia lìa.
Thẩm Ninh Hinh không khỏi cười rộ lên, lôi kéo Khâu Diệc Bạch đứng dậy đến mép giường ngồi xuống, lại lấy di động ra tính toán chụp một bức ảnh lưu lại kỷ niệm đầy ý nghĩa này.
Kết quả chưa kịp chụp, đột nhiên nhớ tới một chuyện.
Sau đó liền mở to hai mắt nhìn Khâu Diệc Bạch, dở khóc dở cười nhỏ giọng phun ra một câu : "Chúng ta giống như còn chưa có cầu hôn đã đeo nhẫn lên rồi."
Giống như cái chú ngữ, liền đem Khâu Diệc Bạch định trụ ở nơi đó.
Cũng không biết qua bao lâu mới nghe thấy người này chậm rãi mở miệng.
Trong giọng nói tràn đầy ảo não cùng khổ sở nói với nàng: "Bản thảo ta đều chuẩn bị tốt rồi! Như thế nào có thể quên đây!"
Một bên nói một bên chậm rãi đem bản thảo mà chính mình xem như bảo bối đặt ở trong túi ra cho nàng xem.
Mở đầu câu đầu tiên vẫn là câu nói kia ——
【 Thẩm Ninh Hinh nữ sĩ thân ái của ta. 】
Làm Thẩm Ninh Hinh tức khắc liền cười cong đôi mắt.
Nhìn một trương bản thảo đầy chữ viết xinh đẹp của Khâu Diệc Bạch, ấm áp cùng chờ mong nơi đáy lòng càng sâu thêm vài phần.
Dứt khoát mặc kệ cái gì chính quy hay không chính quy, trực tiếp cầm lấy hai cái nhẫn khác ở trên giường nhẹ nhàng bỏ vào trong tay Khâu Diệc Bạch.
Thanh âm cũng phóng tới nhẹ nhất nhu hòa nhất, hôn hôn môi Khâu Diệc Bạch, nói nàng không cần khẩn trương từ từ tới là được.
"Này không phải còn có hai cái nhẫn sao?" Sau đó nàng nói, "Vậy thuyết minh hai người chúng ta còn có cơ hội lần thứ hai nha ~"
"Cho nên......" Nàng cười cười, đặc biệt nghiêm túc ngẩng đầu nhìn thẳng vào người trước mắt, giống như muốn đem nàng khắc vào trong sinh mệnh, đáy mắt chứa đầy nhu tình mật ý, "Ngươi có muốn lại hướng ta cầu hôn một lần nữa không?"
"Ta, Khâu Diệc Bạch nữ sĩ."
Advertisement
Katarina the Witch Hunter: The Complete Collection
Katarina is a Witch Hunter, a free-ranging bounty hunter seeking out Witches, unsanctioned mages for the theocratic Anglish Empire; the empire of the Golden Lady, Goddess of the Dawn. Allies and enemies alike lurk in the towns, cities, and very forests of the continent where Katarina plies her trade. This collection contains all nine books previously separate.
8 131The Blight
Ten years ago, the Blight appeared. A beautiful forest, where the leaves and animals glowed brilliantly at night. It became a wonder of the entire world, and people began venturing from across the continent to visit it. No one took it any more seriously than that, not in the beginning. Then the disappearances started. At first, it was just farm animals and pets. Then, hunters and travelers close to dusk. By the time children started disappearing from villages, it was too late to do anything. The Blight was spreading, from tree to tree like a sickness, crawling out in all directions. The animals and beasts inside it changed as well. They grew larger, stronger, and more ferocious than anything seen before. Simple farm animals became horrific monsters, distorted to disgusting proportions and violently spreading chaos out from the forest. When the first reports came in of infected animals dragging people alive off into the forest... then the real panic began. Towns fell to the Blight, then cities. Armies were sent to push it back, and were overrun. Heroes and legends ventured out, to no avail. Soon, it was public knowledge to all: Those who entered the forest, never returned. ...So what happens when a young boy comes out of the forest, carrying nothing but a dagger and remembering nothing but his own name?
8 98Pied Piper | {K.NJ}
Everything was normal. You are a normal student, living a normal life. You live with your brother, who had been raising you his entire life as your parents had passed away in your early childhood days. Studying, hanging out with friends, going on a date with your Boyfriend and sometimes helping your brother with housework. Normal things everyone do.That was until someone moved into your neighbourhood. Right across the corner of your street. Since then, you have been hearing the sound of the flute every single night. It was sweet and lovely to listen to.You became attracted to that sound. You became curious as to who was playing the flute. So, you followed the sound.And you met him.••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••Author's Note: This ff is inspired by BTS - Pied Piper
8 112Why The Hell Not
Sweat started to form all around my body as the pain consumed me. It was 9pm and this had to be the worst wave of heat I've ever experienced! My body ached as the flames traveled from my core, spreading to the rest of my body. I hate heat, every type of heat, but mainly this one. Heat, in my pack, is a bitch! The second you turn 16 your heat starts. Then for the rest of your life you get a heat cycle once a month, as if having a period isn't bad enough. The heat happens right after your period, leaving you 2 weeks of peace as a woman if you find your mate your 16 years of life! If you did not find your mate at 16, when you turn 17 it will be every 2 weeks! Your period is still once a month, thankfully, but the heat cycle directly after your period is the strongest! Leaving you ONE week of peace...unless of course you don't find your mate by the time you turn 17. If you are unlucky enough to not have found your mate by the time you are 18, then yes it will be EVERY week! Leaving you NO peace!!Basically the longer you go without finding your mate, the more heat you will go through. If you're 20+ then it could be EVERY hour! Once you find your mate it goes back down to once a month, thankfully. Lucky, or lucky for me, I'm 17...meaning I've gotta deal with this every 2 weeks. This one in particular is the worst one yet! I grabbed the water on the side of my bed and tried to fix my dry throat.......
8 65BABY. ☆ wednesday addams
a boy falls in love with a girl who he never expected coming: the opposite of him. male w. addams x fem! oc
8 136graveyard girl, the addams family.
"we're both pretty strange, aren't we?"𝐭𝐡𝐞 𝐚𝐝𝐝𝐚𝐦𝐬 𝐟𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲,m! wednesday addams + f! readerdiscontinued.
8 190