《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 54
Advertisement
Kỳ thật tiểu miêu này cũng giống như tên của mình, xác thật rất ngoan.
Trước khi đi Lý San còn cố ý nói với nàng, nó đặc biệt hiểu quy củ, một khi kêu tên liền lại đây.
Lý San: "Thời điểm ngươi cho nó ăn, hay muốn cùng nó chơi, mặc kệ là khi nào, chỉ cần kêu tên liền tới."
Thẩm Ninh Hinh: "Nga, hảo, hảo......"
Lời này ứng một chút tự tin cũng không có.
Trong đầu cũng có chút hỗn loạn, vừa nhớ tới Khâu Diệc Bạch liền có điểm phát sầu.
Thậm chí Lý San vừa đi nàng liền theo bản năng tra xét một chút, muốn biết bạn gái cùng miêu trùng tên làm sao bây giờ.
Vừa mới gõ vào mấy chữ bạn gái cùng miêu, giao diện tìm kiếm tức khắc liền nhảy ra vài cái vấn đề tương tự:
【 bạn gái cùng miêu cái nào quan trọng? 】
【 bạn gái cùng miêu ghen. 】
【 bạn gái cùng miêu tranh sủng. 】
Thậm chí phía dưới còn có một người bạn gái cùng miêu khác nhau.
Xem ra có rất nhiều người băn khoăn giống nàng.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế thở dài, nhấn nhấn vào xem, rốt cuộc cũng không tìm được thông tin gì hữu dụng, đành từ bỏ.
Mắt nhìn tiểu miêu ngoan ngoãn đang ở trên sô pha liếm lông, vẫn không nhịn được dụ hoặc đi qua.
Môi cũng khẽ mở, thử gọi tên của nó: "Ngoan ngoãn?"
Vừa dứt lời miêu mễ liền đà thanh âm đáp lại nàng.
Tiếng kêu vừa mềm vừa đáng yêu quả thực muốn đem đầu quả tim người hòa tan.
Thẩm Ninh Hinh nghe vậy dừng lại, do dự một lúc lâu cuối cùng vẫn là cúi xuống thân mình ôm nó lên, ôm vào trong ngực thân mật một hồi lâu.
Dù sao...... Hôm nay Khâu Diệc Bạch không ở đây.
Cùng tiểu ngoan ngoãn này dính nị một chút hẳn là không có chuyện gì đi.
Vừa tiến vào khách sạn, Khâu Diệc Bạch liền nhận được một cuộc điện thoại.
Là hộ khách đêm nay muốn gặp mặt gọi tới, nói là trong nhà đột nhiên có việc không đi được, khả năng là phải dời cuộc hẹn chậm lại đến ngày mai.
Ngữ khí nghe rất chân thành xin lỗi.
Thái độ cũng thành khẩn, tự mình gọi điện thoại tới giải thích với Khâu Diệc Bạch, bởi vì mẫu thân bị bệnh cần chiếu cố, trong lúc nhất thời không có biện pháp bất đắc dĩ chỉ có thể thất hẹn.
Đối với việc này Khâu Diệc Bạch tự nhiên tỏ vẻ lý giải, dù sao kế hoạch chung quy không đuổi kịp biến hóa, về tình cảm có thể tha thứ.
Hơn nữa Khoa Thụy cùng bọn hắn hợp tác đã hơn một năm, đôi bên trong quá trình hợp tác từ trước đến nay chưa từng xuất hiện qua bất luận vấn đề gì.
Nàng nguyện ý đi tin tưởng hộ khách nói chính là sự thật, đối với lần hợp tác này vẫn như cũ có tin tưởng.
Vì thế ở trong điện thoại nói câu không quan hệ, thân thể a di quan trọng.
Hơn nữa còn chuyên môn dặn dò trợ lý Hàn chuẩn bị tốt lễ vật, ngày mai chính mình tới cửa bái phỏng an ủi.
Cùng lúc đó còn cố ý xem xét lịch trình an bài của ngày mai, tận lực đẩy rớt một ít việc không quan trọng, lưu chút thời gian cùng hộ khách gặp mặt.
Advertisement
Làm xong tất cả, nàng lấy di động ra nhìn thời gian, phát hiện lúc này vẫn còn sớm.
Còn chưa đến tám giờ đâu!
Tức khắc liền vui vẻ lên, nghĩ như vậy cũng tốt, đêm nay lại có thể đi tìm bạn gái ngủ ngủ.
Sau đó liền thay đổi phương hướng xe, trước tiên đưa trợ lý Hàn về trước, sau đó lại đi nhà Thẩm Ninh Hinh.
Bởi vì có bạn gái, cho nên ngay cả ghế phụ cũng không cho người ta ngồi.
Như thế nào cũng phải an bài người ta ngồi ở phía sau, một đường nghiêm túc lái xe, mắt nhìn thẳng nhanh chóng đem người đưa đến dưới lầu của tiểu khu.
Trợ lý Hàn vừa mới xuống xe, chưa kịp quay đầu lại cùng nàng nói tái kiến đã thấy người này khởi động xe lái đi.
Ngựa không ngừng vó chạy đi, giống như sợ mình mời nàng đi lên uống trà vậy.
Không khỏi phát ra thanh cảm thán: "Kỳ quái kỳ quái thật là kỳ quái......"
Cũng chỉ nói được một câu như vậy, Khâu Diệc Bạch đã chạy đi thật xa.
Thậm chí còn tính toán đi siêu thị một chuyến, mua chút đồ ăn ngon trở về cấp Thẩm Ninh Hinh kinh hỉ.
Dù sao cũng là kinh hỉ nha, tự nhiên sẽ không thông tri báo trước.
Khâu Diệc Bạch đi siêu thị trái chọn phải lựa mua một đống lớn, bao lớn bao nhỏ bỏ vào cốp xe, sau đó lại một lần nữa khởi động xe.
Đi về phía trước không bao lâu, lại thấy một cửa hàng bán hoa đặc biệt xinh đẹp.
Tâm niệm tức khắc khẽ nhúc nhích, dừng xe lại mỹ tư tư đi vào mua một bó hoa.
Bởi vì trước kia không biết từ nơi nào nàng thấy được một câu, cụ thể ra sao thì quên mất rồi, chỉ nhớ đại khái là ——
Cái loại cảm giác thích này, là không có hạn mức cao nhất.
Trước kia nàng chưa từng nói qua luyến ái, đối với câu nói này không thể lý giải được.
Thẳng đến khi cùng Thẩm Ninh Hinh ở chung, nàng mới hiểu được những lời này là có ý tứ gì.
Xác thật là không có hạn mức cao nhất, bởi vì nàng cảm thấy chính mình mỗi một ngày đều đặc biệt đặc biệt thích Thẩm Ninh Hinh.
Nhưng đến ngày hôm sau, lại phát hiện cảm giác thích của mình đối với nàng giống như so với ngày hôm qua còn muốn nhiều hơn.
Thật là một thể nghiệm đặc biệt thần kỳ.
Cho nên nàng nguyện ý thông qua các loại việc nhỏ nhặt trong sinh hoạt để biểu đạt cái thích của chính mình đối với Thẩm Ninh Hinh.
Cũng hy vọng nàng có thể bởi vì này đó, cũng thích mình nhiều một chút, càng nhiều thêm một chút.
Có đôi khi ngẫm lại cảm thấy rất ngượng ngùng.
Khâu Diệc Bạch không khỏi đỏ mặt lên, đem bó hoa tươi sửa sang lại rồi đặt ở ghế sau, như có như không lẩm nhẩm một tiểu khúc, mỹ tư tư trở về nhà bạn gái.
Trên người vác bao lớn bao nhỏ, còn gian nan giơ hoa lên, thật vất vả mới vào được thang máy để lên lầu.
Kết quả đứng ở cửa gõ vài cái cũn không thấy ai để ý đến nàng.
Nghĩ có khả năng là bạn gái ngủ rồi, Khâu Diệc Bạch tức khắc liền ngậm miệng.
Advertisement
Khẽ meo meo đem toàn bộ đồ ở trên người đặt xuống đất, lại khẽ meo meo tìm được chìa khóa đẩy cửa ra, sau đó lại khẽ meo meo đem toàn bộ đồ vật ôm vào trong phòng, giơ hoa đi vào phòng ngủ dò đầu vào liếc mắt nhìn một cái.
Sau đó liền phát hiện Thẩm Ninh Hinh thật sự đã ngủ rồi.
Bộ dáng đặc biệt đẹp, lông mi thật dài, tư thế ngủ ngoan ngoãn, sợi tóc đen nhánh cùng cổ tay mảnh khảnh.
Vô luận là nơi nào cũng đặc biệt đẹp.
Nàng thích đến không chịu được.
Khâu Diệc Bạch thấy thế đáy lòng không khỏi mềm mềm, lặng lẽ đem hoa thả qua một bên, nghĩ ngày mai lại cho nàng cái kinh hỉ cũng được.
Chính mình đến xốc chăn của nàng lên, thật cẩn thận dò một chân hướng vào bên trong.
Một chân vừa mới đi vào, đột nhiên đụng phải cái gì đó có lông xù xù.
Còn nóng hầm hập, tinh tế cảm thụ giống như còn có hô hấp.
Không khỏi "Chi oa" một tiếng, cả người tức khắc liền từ trên giường bắn lên.
Vội vàng chạy đến bên kia của Thẩm Ninh Hinh duỗi tay đem nàng từ trong ổ chăn túm ra bên ngoài, một bên túm một bên còn kinh hồn nói trong chăn có đồ vật dơ.
Sợ tới mức quá sức.
Thẳng đến khi Thẩm Ninh Hinh mơ mơ màng màng xốc chăn lên.
Lúc này Khâu Diệc Bạch mới phát hiện, nguyên lai nằm ở bên trong là một tiểu miêu bạch bạch.
Phỏng chừng là đột nhiên bị đánh thức tâm tình không tốt, vừa hung vừa ngạo kiều nhìn Khâu Diệc Bạch, xù lông hướng về nàng kêu vài tiếng.
Một người một miêu cứ như vậy giằng co thật lâu.
Thẩm Ninh Hinh ngủ được một giấc, trạng thái tinh thần khôi phục lại rất nhiều.
Thấy Khâu Diệc Bạch trở về sớm như vậy, rất mau đoán ra được hẳn là người này bị hộ khách thả bồ câu.
Có khả năng ngay cả cơm cũng chưa ăn.
Không khỏi vội vàng ngồi dậy, muốn đi phòng bếp làm chút đồ ăn cho nàng.
Bất quá trước khi đi sợ nàng hiểu lầm, còn cố ý giải thích vài câu, nói tiểu miêu này là bằng hữu đưa đến trong nhà ở nhờ mấy ngày, chờ nàng trở lại liền ôm trở về.
Chủ yếu là sợ người này nghĩ nhiều, cho rằng nàng ở bên ngoài có mèo khác này nọ.
"Nga, như vậy a." Khâu Diệc Bạch nghe vậy gật gật đầu.
Mắt nhìn tiểu miêu ở trên giường, lại nhìn bóng dáng rời đi của Thẩm Ninh Hinh, sau một lúc lâu mới lặng lẽ duỗi tay qua.
Trong miệng còn nhỏ thanh nhắc mãi: "Meo meo, meo meo, cho ta sờ sờ......"
Lời còn chưa nói xong tiểu miêu liền nhảy xuống giường chạy tới phòng khách.
Khâu Diệc Bạch thấy thế vội vàng đuổi theo, phát hiện lúc này người ta đang ngồi ở trên sô pha tiêu dao tự tại.
Không khỏi tiếp tục lén lút dịch qua, duỗi tay muốn sờ hai cái.
Suy nghĩ liền xoay chuyển, nghĩ có thể là do phương pháp vừa rồi của mình không đúng, vì thế lại thay đổi cách gọi, đổi qua dùng miêu ngữ để giao lưu, một bên đi về phía trước duỗi tay một bên miêu miêu miêu.
Lúc này rốt cuộc tiểu miêu không chạy nữa.
Khâu Diệc Bạch thấy thế đột nhiên cảm thấy vui vẻ, nghĩ quả nhiên tìm đúng phương pháp là có thể làm ít công to, tức khắc kiêu ngạo hừ nhẹ một tiếng, thậm chí một cái tay khác còn lặng lẽ lấy di động từ trong túi ra, nghĩ chụp lén một trương ảnh chính mình sờ miêu phát Weibo.
Kết quả sờ cũng sờ rồi, chụp cũng chụp rồi.
Sờ thì sờ được người ta, nhưng chụp thì lại chụp được hình ảnh chính mình bị cắn.
Nó như thế nào còn cắn người a!
Khâu Diệc Bạch ủy khuất hỏng rồi, vừa muốn tìm tiểu miêu kia để lý luận, nhưng vừa nhấc mắt lên nhân gia đã sớm không biết chạy đi đằng nào rồi.
Bất đắc dĩ chỉ có thể nhăn ba ba đi đến phòng tắm xử lý.
Còn may không có tróc da, nếu không nhất định sẽ khóc một trận.
Vài phút sau mới xử lý xong.
Đi ra ngoài vừa lúc Thẩm Ninh Hinh cũng đã làm xong cơm tối.
Nghe mùi đặc biệt thơm, nhìn qua rất kích thích cảm giác thèm ăn, rau xanh, trứng chiên, lạp xưởng, thậm chí còn chuẩn bị chút đồ ăn sáng cho nàng.
Làm hốc mắt của Khâu Diệc Bạch phiếm hồng, cảm thán bạn gái thật sự quá tốt, thật sự quá tuyệt.
Vì thế thực mau liền quên đi chuyện bị mèo cắn, vui vui vẻ vẻ lôi ghế dựa ra ngồi xuống ăn mì.
Vừa mới ăn được một ngụm, tiểu miêu không biết từ nào chạy trốn chạy ra tới, phỏng chừng là nghe được mùi thơm mà tới, ở bên chân nàng trái cọ cọ phải cọ cọ.
Lúc này lại rất ân cần.
Khâu Diệc Bạch không khỏi bĩu môi, lãnh khốc vô tình nhìn về phía nó nhẹ nhàng lắc lắc đầu: "Không! Cho! Ăn!"
Chính là lợi hại hỏng rồi.
Làm Thẩm Ninh Hinh xem cũng không nhịn được liền cười lên, sợ hãi trong chốc lát sẽ xuất hiện hình ảnh tu la tràng của một người một miêu, vội vàng bước nhanh tiến đến bên cạnh sô pha lấy ra chén nhỏ để nó ăn cơm.
Đổ đồ ăn cho mèo ra, nhìn nó nhẹ nhàng vẫy vẫy: "Tới ăn đi!"
Ai ngờ tiểu miêu này lại không dao động.
Thẩm Ninh Hinh ngẩn người, lúc này mới nhớ tới chuyện Lý San nói phải kêu tên, đáy lòng liền nổi lên một chút hoảng loạn.
Nghĩ Khâu Diệc Bạch còn đang hết sức chuyên chú ăn mì, liền hơi hơi thả lỏng một chút.
Nhẹ nhàng mở miệng, đặc biệt đặc biệt nhỏ nhẹ kêu một tiếng: "Ngoan ngoãn......"
Lời vừa ra khỏi miệng chính mình cũng cảm thấy quá nhỏ, còn tưởng rằng người cùng miêu ai cũng không nghe thấy.
Trăm triệu lần không nghĩ tới lại thu được hai tiếng đáp.
Miêu tung ta tung tăng tới, Khâu Diệc Bạch cũng tung ta tung tăng tới.
Mắt nhìn Thẩm Ninh Hinh, đồng thời đáp lời: "Làm sao vậy?" "Miêu!"
Tiếng nói vừa dứt, một người một miêu lại một lần nữa hai mặt nhìn nhau.
Qua một lúc, người nào đó đỏ mặt lên.
Phỏng chừng là cảm thấy thẹn lại nghi hoặc lại tức giận, trầm mặc một hồi lâu không nói lời nào, ôm một trương mặt đỏ thẫm lại trốn vào trong WC.
Động tác thuần thục làm người khác cảm thấy đau lòng.
Trốn WC như là về nhà......
Advertisement
Sexcapades of a Burly Monk
“Abbot Xinzi, by decree of the Celestial Grandmaster, hunt down the protagonists, snatch their women and destroy their destiny!” In a world where demons walk among men and mystical beasts run amok, Xinzi, outer disciple of the White Immortal sect, must compete against his peerless senior brother to become the Sword Fairy’s dual cultivation partner. Failure isn’t an option. But with the protagonist as his enemy, how can he survive? Follow Xinzi as he subdues the succeeding protagonists, corrupts their beauties, and bestows green hats on the path to attain Sainthood and establish a Paradise of Faith in Debauchery.
8 606Kobold Expansion
Anon, your adveradge internet raised zoomer was chilling in anime club one day when a bright light shone through the cieling. The next thing he knew he was deep underground in a body that wasn't his own! Was he the only one summoned? How quickly can he evolve into a universe sized threat? Will the human's accept him with his monstrous form? I'm not good at writing synopsises, just check it out. If you like it, you like it. If not ¯\_(ツ)_/¯
8 195Transcontinental
Cover Illustrated by Jacob Laurens (his twitter is @jake_laurens, give him a follow) “To the world, we are brave. To our loved ones, we are fools. But what are we to ourselves?” These are the parting words of famed adventurer Schnell Douglas, a hero and an idol in the eyes of our young protagonist, Lune Grimheart. Choosing to give up his safe and peaceful lifestyle for the sake of exploring the world, he leaves with his long time childhood friend to see what it has to offer. What awaits our heroes as they begin a journey spanning a lifetime?
8 1326Falcon || Jurassic World
"Blue might be my Beta, but Falcon is my baby girl."Owen Grady hates to play favourites with his raptors but Falcon was just that - his favourite. She'd been born smaller than her siblings, and with a little help from some genetic manipulation, way smarter. She can understand human speech and comprehend human emotions.Despite the odds being against her, Falcon survives the first stages of life and a bond grows between her and her handler. Soon, Owen Grady's best friend is quite possibly the fiercest Velociraptor yet.But of course, things can never be that easy.| Story is in Falcon's P.O.V. |
8 142school 2015 (Gong tae kwang x reader)
I didn't like the ending so I am writing this story. It takes place after the whole drama but I am going to extend it. There is a new transfer student from a school in Sacheon named (y/n). In this story Mr.Kim stays in the school and Taekwang's hair colour is not black, its the original one but if you want it to be black then its your choice. I hope you all like this story.
8 176Eviternity
"Wife. I want attention." This tall, drop-dead gorgeous man whined like a little kid to her. Is this an act? If it is, ain't he pushing himself too far? They got married because they have a situation and they are left with no choice but this guy won't just leave her alone. "Wife, give me a kiss. I'm sick." "Arius Barclay, you seem to forget that you're a vampire. You don't get sick." He just snorted as a sign of defeat.Eleanor couldn't help but chuckle. He would do anything to get what he wants huh?This husband of her are too persistent and he kept pestering her every single day. But wait, this isn't the biggest problem at hand, it is that she seems to kinda like it too?!-Eleanor has to marry the oldest son of the vampire clan to maintain peace and harmony in their kingdom. He was ethereal, his beauty is incomparable. He is a conqueror, the undefeated beast. Could Eleanor learn to love this abominable man without putting a stake through his heart? This is a story of love which transcends time and boundaries. How do you think a love story between this beautiful human and a maverick vampire unfold?
8 359