《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 22
Advertisement
Bữa cơm này ăn hơn một giờ đồng hồ .
Nói thật, từ sau lần cùng Bùi Thanh sinh ra mâu thuẫn, tâm tình của Thẩm Ninh Hinh vẫn luôn không thế nào tốt được.
Về lâu dài ngay cả ăn cơm cùng giấc ngủ cũng chịu ảnh hưởng nặng nề.
Thí dụ như tối hôm qua nàng không có hảo hảo ăn cơm, chỉ tắm rửa một cái liền đần độn lên giường.
Sáng nay cũng vậy, chỉ lo phát ngốc nghĩ linh tinh, thiếu chút nữa bỏ lỡ thời gian đi làm, chỉ miễn cưỡng ăn một cái bánh mì nhỏ lót bụng.
Cho nên bữa cơm đêm nay, là bữa ăn thư thái nhất của nàng trong khoảng thời gian này.
Mùi thịt nướng rất thơm, bỏ vào trong miệng tinh tế nhấm nuốt, cảm giác hạnh phúc thực mau dào dạt lên, làm tâm tình người cũng tốt lên không ít.
Trong phòng nho nhỏ mở điều hòa, gió lạnh cùng nhiệt khí từ giá nướng quấn quít ở bên nhau, nhào vào trên mặt độ ấm vừa vặn thích hợp.
An tĩnh lại thoải mái.
Thẩm Ninh Hinh cúi đầu nhìn thịt nướng, nghĩ nghĩ, không biết như thế nào đột nhiên liền cười khẽ ra tiếng.
"Cười ngây ngô cái gì vậy?" Khâu Diệc Bạch vừa nhấc mắt, liền phát hiện nàng khác thường.
Hôm nay tâm tình của nàng không tồi, vì thế liền tìm tiểu tỷ tỷ phục vụ muốn gọi một ít rượu.
Là rượu trái cây, độ cồn không cao, uống vài ly xuống bụng cũng chỉ đạt tới trạng thái hơi say mà thôi.
Nhìn qua không khác gì lúc bình thường.
Nhưng trên thực tế gương mặt cũng đã hơi hơi phiến hồng, lời nói so với trước cũng nhiều hơn, lúc trước vẫn luôn cật lực áp chế thiên tính, lúc này lại phóng thích ra không ít.
Nhìn thấy Thẩm Ninh Hinh không không tự nhiên tủm tỉm cười, còn tưởng rằng có cái gì chơi vui, Khâu Diệc Bạch liền đem đầu thò lại gần nhìn nhìn.
Vì thế liền xuất hiện trường hợp như thế này ——
Một người đối với thịt nướng cười không ngừng, một cái khác cau mày thò lại gần nỗ lực tìm kiếm điểm cười.
Một lát sau thật sự không phát hiện được gì, chỉ có thể xấu hổ đem đầu thu hồi lại, hơi há mồm không vui nhưng vẫn theo nàng cùng nhau ha ha vài cái.
Quá đáng yêu.
Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng, tươi cười trên mặt càng thêm sâu vài phần.
Đáy lòng cũng dần dần đưa ra một cái kết luận.
Kỳ thật...... Mỗi lần ở cùng Khâu Diệc Bạch, đều rất vui vẻ.
Ăn không sai biệt lắm, Thẩm Ninh Hinh đứng dậy chuẩn bị đi toilet một chuyến.
Trước khi đi còn có chút lo lắng, sợ tiểu khóc bao uống quá nhiều sẽ trộm khóc chít chít.
Bất quá cũng may, lúc này Khâu Diệc Bạch nhìn qua cũng không có gì quá khác thường.
Thoáng yên tâm xuống, bước nhanh đi toilet, sau đó lại đi xuống lầu, đến trước quầy tính tiền.
Kết quả vừa hỏi mới biết được, không biết từ lúc nào Khâu Diệc Bạch đã tính tiền rồi.
Chuyện khi nào?!
Nàng có chút giật mình, vội vàng mở miệng tìm tiểu tỷ tỷ dò hỏi.
"Các ngươi vừa gọi xong đồ ăn không bao lâu, bằng hữu của ngươi liền ra tính tiền." Tiểu tỷ tỷ hồi ức một chút nói, thậm chí còn đem biên lai lưu trữ lấy ra cho nàng xem.
Advertisement
Mặt trên có ghi thời gian, nửa tiếng trước.
Đúng là vừa gọi xong đồ ăn không bao lâu.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế sửng sốt, suy nghĩ một lát, trong đầu thực mau đưa ra kết luận.
Chả trách lúc ấy Khâu Diệc Bạch đột nhiên nói với nàng xe đậu ở chỗ không tốt muốn đi ra ngoài dịch một chút, nguyên lai là dấu nàng ra tính tiền.
Lại nghĩ một chút về phía trước, nàng nói chọn thứ ngươi thích ăn nguyên lai cũng là có thâm ý.
Xem ra là nàng ấy đã sớm có dự mưu.
Thời điểm ý thức được điều này, đáy lòng Thẩm Ninh Hinh đột nhiên liền ấm một chút.
Cùng tiểu tỷ tỷ nói cảm tạ, Thẩm Ninh Hinh xoay người sang hướng khác bước nhanh trở về phòng, vừa đẩy cửa vào liền thấy Khâu Diệc Bạch còn đang uống rượu.
Thẩm Ninh Hinh dừng một chút, vội vàng nâng mắt lên, sau đó ngó thấy một chai rượu lớn như vậy cơ hồ đều bị nàng uống hết rồi.
Tuy nói là rượu trái cây, nhưng cũng không thể xem như nước lọc mà uống a!
Nàng thở dài, vội vàng đi qua cản, thậm chí còn nhẹ giọng hỏi nàng: "Không phải đã nói là ta mời khách sao, Khâu tổng ngươi như thế nào lại đi tính tiền rồi?"
Vừa dứt lời, Khâu Diệc Bạch ngẩng đầu nhìn nàng một cái.
Sau một lúc lâu làm như mang theo trêu chọc lẩm bẩm nói: "Một cái thực tập sinh như ngươi, một tháng có thể có bao nhiêu tiền lương."
"Về sau có cơ hội rồi lại nói, bữa này để ta tính trước đi."
Vừa nói hết lời, phỏng chừng là thấy bộ dạng của Thẩm Ninh Hinh giống như muốn mở miệng phản bác, nàng liền có chút khó chịu phất phất tay.
"Ta rất có tiền." Nàng nói, ngữ khí phóng thấp, giống như đang nói bí mật với nàng vậy, "Nhiều đến mức ngươi không thể tưởng tượng được đâu."
Vẫn là say.
Thẩm Ninh Hinh có chút cạn lời, chỉ có thể tươi cười gật gật đầu phối hợp.
Ngữ khí cũng theo bản năng phóng nhẹ, rất có kiên nhẫn đáp lời nàng: "Đúng đúng đúng, Khâu tổng của chúng ta là có tiền nhất."
"......."
Người này uống rượu nên vô pháp lái xe, Thẩm Ninh Hinh căn bản cũng sẽ không, cho nên đến cuối cùng vẫn là gọi xe thuê.
Nhìn chằm chằm Khâu Diệc Bạch bò lên trên xe, Thẩm Ninh Hinh cũng theo sau ngồi xuống.
Xe thực mau lái đi, không bao lâu, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên nhìn thấy Khâu Diệc Bạch đang sờ soạng gì đó trong túi, sau đó lấy điện thoại ra.
Lung lay, phi thường có mục đích điểm vào giao diện của Weibo.
Lại tới nữa!
Nàng lại muốn phát Weibo!
Thẩm Ninh Hinh thấy thế còn rất khẩn trương, sợ người này lại muốn phát Weibo mắng nàng, vội vàng cũng lặng lẽ lấy di động ra click mở Weibo.
Đợi nàng phát xong, liền vội vàng điểm vào nhìn.
Lúc này cuối cùng đầu đề không còn là túi chườm nóng tiểu trư nữa, đã đổi thành cái mới, chính là cái Khâu Diệc Bạch vừa mới phát ra ——
Ta có tiền thỉnh Thẩm Ninh Hinh không có tiền ăn một bữa thịt nướng thật ngon.
Nàng lại thiếu ta một cái nhân tình.
Phía sau còn có một A Cát đang chống nạnh biểu tình khái trá.
Advertisement
Thẩm Ninh Hinh quả thực dở khóc dở cười.
Người này mỗi một việc đều nhớ kỹ nàng đây.
Thấy hai chữ thật ngon kia, Thẩm Ninh Hinh không khỏi động động tâm niệm, sau đó dựa sát vào một chút, nhìn sườn mặt của Khâu Diệc Bạch.
Một lát sau mở miệng, nhẹ giọng phun ra một vấn đề: "Khâu tổng, ngài cảm thấy thịt nướng ăn ngon không?"
Vừa dứt lời, Khâu Diệc Bạch liền lắc lắc đầu, nghiêm trang bình luận: "Không thể ăn."
"Quá dầu mỡ."
Thẩm Ninh Hinh: "......"
Ở trên Weibo ngươi không có nói như vậy a.
Đúng là bó tay với tiểu khóc bao khẩu thị tâm phi này, Thẩm Ninh Hinh chỉ có thể cười cười một lần nữa lui trở về.
Một lát sau đột nhiên lại nhớ tới gì đó, cầm lấy bọc nhỏ ở bên trong tìm kiếm một hồi, cuối cùng tìm ra một viên kẹo sữa.
"Vậy hiện tại ta thỉnh ngài ăn một cái ăn ngon." Dứt lời, tiện tay đem viên kẹo kia bỏ vào trong lòng bàn tay của Khâu Diệc Bạch.
Giống như hống hài tử.
Tối hôm qua tiểu khóc bao tiến bộ không ít, không có khóc đòi nàng lưu lại.
Thẩm Ninh Hinh vui mừng cực kỳ, sau khi đưa nàng trở về, chính mình cũng thực mau trở về nhà.
Tắm nước ấm thoải mái dễ chịu, sau đó bay nhanh chui vào trong ổ chăn, nghiêng thân mình, ôm lấy thú bông thỏ con ở một bên.
Phá lệ ngủ một giấc ngon lành.
Sáng sớm ngày hôm sau dậy soi gương, ngay cả quầng thâm mắt cũng phai nhạt đi rất nhiều.
Tâm tình khó có được tốt đẹp, nàng rời giường nhanh chóng đi vào toilet rửa mặt đánh răng, hảo hảo ăn cơm sáng, nhìn thời gian vẫn còn rất sớm.
Cho nên lại chậm rì rì ngồi xe buýt tới công ty.
Vừa đến công ty thì gặp phải trợ lý Hàn ở cửa thang máy.
Thẩm Ninh Hinh vội vàng cùng nàng chào hỏi: "Trợ lý Hàn sớm."
"Sớm." Trợ lý Hàn cong lên khóe môi cười cười cùng nàng, tựa hồ là có chút lo lắng nàng, vì thế theo bản năng mở miệng hỏi, "Trạng thái không tồi?"
"Đúng vậy đúng vậy." Thẩm Ninh Hinh nhận ra thiện ý của nàng, vội vàng mỉm cười trả lời nàng.
Trong lúc hai người nói chuyện, thang máy đã tới rồi.
Thẩm Ninh Hinh nhấc chân cùng trợ lý Hàn một trước một sau vào thang máy, vừa mới đi vào, đột nhiên lại nghe nàng mở miệng nói.
"Đúng rồi, tiểu Thẩm lát nữa ngươi đem thông tin cá nhân, chứng minh nhân dân cùng số điện thoại linh tinh gửi qua cho ta đi." Nàng nói, "Gần đây thời tiết tốt như vậy, độ ấm cũng thích hợp, công ty quyết định cuối tuần này tổ chức đi du lịch."
Công ty chuẩn bị dẫn các nàng đi du lịch.
Quả nhiên công ty lớn phúc lợi đãi ngộ rất tốt a.
Thẩm Ninh Hinh thực nhanh gật đầu đáp ứng, mở WeChat đang chuẩn bị đem thông tin cá nhân gửi qua cho trợ lý Hàn.
Ai ngờ vừa mới ấn được mấy chữ, lại nghe trợ lý Hàn nói thêm một câu: "Lần này đi ra ngoài có thể mang theo người nhà nha."
"Nhi tử nữ nhi, đệ đệ muội muội, hoặc là nam nữ bằng hữu đều được, nghĩ kỹ rồi gửi luôn thông tin cá nhân của người đi cùng cho ta."
Vừa nói hết lời, thang máy cũng vừa lúc dừng lại.
Trợ lý Hàn có việc phải vội, cùng Thẩm Ninh Hinh vừa ra khỏi thang máy liền chuyển cái thân đi rồi, chỉ chừa lại một mình nàng đứng tại chỗ.
Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lúc lâu, biểu tình đột nhiên có chút dại ra.
Mang theo người nhà, thật đúng là một chuyện tốt a.
Chính là, tuy rằng là chuyện tốt, nhưng nàng giống như...... Không có người nhà để mang theo.
Thời gian thực mau tới cuối tuần.
Sáng sớm Thẩm Ninh Hinh liền nói bóng nói gió hỏi qua đồng sự, phát hiện mọi người mang theo cơ bản đều là thân nhân có quan hệ huyết thống với mình, mang theo nam nữ bằng hữu cũng rất ít.
Ngay cả trợ lý Hàn đã sớm bại lộ tính hướng với nàng cũng chỉ mang theo muội muội.
Căn bản không có ai sẽ mang theo bằng hữu......
Thẩm Ninh Hinh thở dài, bởi vì không mặt mũi cùng trợ lý Hàn xin, nên chỉ báo lại chính mình một mình đi.
Buổi sáng 5 giờ, toàn bộ nhân viên của bộ phận tiêu thụ đã tập hợp ở dưới lầu công ty.
Bởi vì người của bộ phận tiêu thụ là nhiều nhất, cho nên Khâu Diệc Bạch dứt khoát cũng gia nhập hàng ngũ của bọn họ.
Hôm nay nàng phá lệ không mặc tây trang đứng đắn.
Phía trên là áo sơmi màu xanh nhạt, không gài lại cổ tay áo, mà nhẹ nhàng cuốn cuốn lên trên, lộ ra một đoạn cánh tay mảnh khảnh xinh đẹp.
Phía dưới là quần dài màu đen, không có thiết kế gì đặc biệt, nhưng vẫn như cũ ôm lấy hai cái đùi vừa thẳng vừa dài của nàng.
Cho dù là rạng sáng 5 giờ, sắc trời còn chưa hoàn toàn sáng hẳn, nhưng Thẩm Ninh Hinh vẫn có thể liếc mắt một cái liền nhìn thấy nàng ở trong đám người kia.
Ngay sau đó lại khó tránh khỏi cảm thán một câu, thật là đẹp mắt a.
-----------------------------------------------------------------------------
Xe buýt đã liên hệ trước đó thực mau lái qua đây.
Bởi vì có hài tử đi cùng, lên xe đồ phi thường hỗn loạn, Thẩm Ninh Hinh sợ đụng phải bọn họ nên chờ một hồi lâu mới lên xe, lúc đi lên mới phát hiện vị trí cơ hồ đều đã ngồi đầy.
Cho dù có vị trí trống, cũng đã bị người dùng ba lô chiếm rồi.
Cũng đúng, dù sao trên cơ bản mọi người đều mang theo người nhà đi cùng, không giống như nàng cô đơn chiếc bóng.
Sau đó có chút bất đắc dĩ thở dài, Thẩm Ninh Hinh chỉ có thể tiếp tục đi về phía sau.
Đi tới đi tới, đột nhiên nhìn thấy một vị trí trống, đáy lòng tức khắc dâng lên một mạt vui sướng.
Vừa nhấc mắt lên, nguyên lai ngồi ở bên cạnh chính là Khâu Diệc Bạch.
Thẩm Ninh Hinh: "......"
Nàng nghĩ, người này giống như cũng là lẻ loi một mình tới đây.
Đang lúc do dự có nên ở trước mắt bao người ngồi ở chỗ này hay không, thì tài xế ở phía trước đột nhiên bắt đầu thúc giục, gọi mọi người nhanh chóng nắm chặt thời gian, đỡ phải trên đường kẹt xe.
Tài xế vừa nói xong, trên xe buýt liền hỗn loạn lên, người chưa ngồi xuống vội vàng tìm được vị trí của mình sau đó ngồi xuống.
"Tiểu Thẩm ngươi cứ ngồi ở nơi này đi." Cách lối đi nhỏ Triệu tỷ nghiêng người nhìn nàng ở bên này, "Hẳn là xe sắp phải chạy rồi, ngươi lại đi về phía sau cũng không tiện đi."
Nàng nói, sau đó lại nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay của Thẩm Ninh Hinh, nhỏ giọng nói : "Lại nói, đây là ra ngoài chơi, vui vẻ là được, không cần nhiều băn khoăn như vậy."
Nhìn dáng vẻ là đã nhận ra nàng có chuyện lo lắng.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế thực mau gợi lên một mạt cười, đang muốn mở miệng ứng nàng, đột nhiên ở bên cạnh có một cánh tay vươn ra.
Còn dùng sức lực rất lớn, cả người Thẩm Ninh Hinh lảo đảo một cái, trực tiếp đặt mông ngồi lên chỗ ngồi.
"Có ngốc hay không." Cũng thực mau nghe được người bên cạnh mở miệng, ngữ khí nghe giống như không mấy vui vẻ, "Có vị trí ngươi cũng không ngồi, còn muốn đi nơi nào a?"
Thẩm Ninh Hinh nghe vậy tức khắc ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt của Khâu Diệc Bạch.
Sau đó, cũng từ ánh mắt của nàng đọc ra một tầng thâm ý ——
Nàng như vậy nửa ngày cũng không ngồi xuống, có phải là đang ghét bỏ ta hay không?
Thẩm Ninh Hinh quả thực dở khóc dở cười, vội vàng gật gật đầu ứng nàng: "Ngồi ngồi ngồi."
Nói xong, lúc sau lại quay đầu cùng Triệu tỷ hàn huyên thêm vài câu.
Xe thực mau khởi hành.
Lần này đích đến của mấy người bọn họ là thảo nguyên, cách công ty không tính là gần, cho dù đi cao tốc cũng phải tốn hết mấy tiếng đồng hồ.
Khâu Diệc Bạch người này phỏng chừng là đi công tác quen rồi, xe vừa chạy thực mau liền bắt đầu dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần.
Thẩm Ninh Hinh không có kỹ thuật ngủ nhanh được như nàng, liền dứt khoát ngẩng đầu quan sát khắp nơi một chút.
Sau đó đột nhiên phát hiện ra, trên xe của nàng trên cơ bản đều là người lớn cùng tiểu hài tử ngồi kết hợp, giương mắt nhìn mấy cái đầu lớn cùng như ẩn như hiện mấy cái đầu nhỏ.
Chỉ duy độc có nàng ở nơi này là bất đồng.
Thẩm Ninh Hinh nghĩ như vậy, theo bản năng quay đầu nhìn thoáng qua Khâu Diệc Bạch.
Người này ngủ cũng thật ngon a, tư thế cũng khá tốt, thoải mái dễ chịu hướng chỗ đó dựa dựa, hô hấp thực trầm.
Đến gần, còn có thể chú ý tới lông mi của nàng sẽ theo hô hấp thường thường run lên, trong lúc đó môi cũng lơ đãng nhẹ nhàng động động.
Không giống với ngày thường, nhìn qua đặc biệt ngoan đặc biệt đáng yêu.
Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng, cũng không biết như thế nào trong đầu đột nhiên nảy ra một ý niệm.
Kỳ thật nàng ở nơi này, không phải cũng có thể tính là tổ hợp người lớn cùng tiểu hài tử sao?
Người lớn, Thẩm Ninh Hinh.
Tiểu hài tử, ách...... Liền thí dụ như vị đang ngồi ở bên cạnh nàng đây, Khâu hai tuổi rưỡi đang ngủ say.
------------------------------------------------------------------
Chia sẻ một chút, dạo này cứ thấy hình chó là mị lại nghĩ đến A Cát :))))
Này là lượm được trên FB thấy cưng nên chia cho mọi người cùng coi.
Còn đây là lúc đi siêu thị thấy giống A Cát nên chụp lại, có cả thú bông nữa nhưng mà nhân viên đứng gần đó hok dám móc điện thoại ra chụp :)))
Advertisement
- In Serial181 Chapters
Rise of the Horde
Xiao Chen was once a great soldier of Huaxia known for his strange, unique but effective tactics and plans during operations. He would always assume command and orchestrate highly-dangerous missions and would lead his unit to success.He was known for being a great commander which made his military rank soar, from being a young lieutenant freshly graduate from the academy to becoming one of the youngest general that Huaxia had ever seen.Sadly though his military career was cut short when he was deeply involved in the older generals politics. He died a tragic death when he was murdered by the men who he trusted so much and considered his brothers.His soul wandered through the river of time and space still seeking vengeance and was soon swallowed up by a swirling light.He soon found himself in the body of a monster or that’s what others consider him to be. He had a hulking figure pack with muscles,towering nearly 7ft tall, a pair thick tusks jutting out from his mouth and lupine ears along with the great desire for battle welling up inside him.He begins his new journey as a green hulking monster or an orc as what his kind was called, a monster born for war and lived for war.
8 3994 - In Serial160 Chapters
The Ms. Megaton Man™ Maxi-Series
When studious Clarissa James began her sophomore year at Arbor State University, she never expected to befriend the former See-Thru Girl, or for megaheroes and megavillains from Megatropolis to turn her quiet college campus upside down. But when Clarissa discovers she has her own megapowers, Megaton Man, Yarn Man, and Kozmik Kat must help Ms. Megaton Man uncover her origin secrets and fulfill her destiny as America's newest Nuclear-Powered Hero! Don Simpson is the cartoonist-creator of the satirical comic book series Megaton Man and Bizarre Heroes, and the sci-fi graphic novel Border Worlds. Says Don, "Clarissa was introduced as a very minor character back in Megaton Man #4 (June 1985). Little did I know she would take over my imagination, or become so central to my sprawling imaginary world. Her smart, savvy, sassy tone makes her the perfect narrator for these never-before-told stories and ongoing adventures, as she meets these characters for the first time." Mature themes include sexual relationships, drug use, and some strong language. New chapter every Tuesday 10:00 am EST US (15:00 UTC). All characters, character names, likenesses, words and pictures are ™ and © Don Simpson 2019, 2020, all rights reserved. Chapters previously posted on msmegatonman.blogspot.com.
8 156 - In Serial9 Chapters
The War Of The Three Regions
In the year 2025 a rift tore between earth and the Nandoria society they invaded with advanced technology and our Heroes have to survive in their world to gain their freedom.
8 88 - In Serial7 Chapters
Dysphoria - A Dark Fantasy
In the world of Terrace, all is right. Man and monster, together in harmony, after what seemed like an eternity of senseless war. Our story begins in Shukaku, one of many villages residing in the Eastern Kingdom of Hitori. Once graced with bountiful harvest but now an uncolorful collection of shacks and barns with dreary residents to match it. As misfortune follows the village and its inhabitants were claimed by flame and wiped from the map in a single night without any traces of survivors. During the incident farmers in neighboring villages reported a haunting scream that cascaded across the land piercing the silence of its sleep. Not of terror or sadness but of pure torment. Nine years have passed since that night and after a string of murders leading all the way to Rosetta, the capital of the Southern Empire of Solis, opportunity knocks on the door of Morgan Blu. A once decorated war hero turned lowly bounty hunter. Little does he know answering that door will lead him down a path of pure dysphoria as the world around him descends into chaos. ✪Disclaimer & Copyright✪ The content I create is 100% my original creation and I plan to keep it that way! However, I am open to collaborations, translations, and or adaptations as long as I am credited properly. If you have any questions feel free to contact me here or with any of the links below. I'm always open to making new friends, thank you! ★Social Media & Contact Info★ ►Wattpad: https://www.wattpad.com/user/TongueTiedHonkai ►Webnovel: https://www.webnovel.com/book/dysphoria---a-dark-fantasy_19391748005191305 ►Twitter: https://twitter.com/TTHonkai ►Facebook: https://www.facebook.com/dakota.lorie/ ►Commaful: https://commaful.com/play/tthonkai/ ►Reddit: https://www.reddit.com/user/TongueTiedHonkai ►Email: [email protected] ♡SpukyCat (Cover Artist)♡ https://www.deviantart.com/spukycat
8 87 - In Serial64 Chapters
Lord Protector
“Anno Heroibus, 990, 94th day of Bruma. To the. Magus of the West, Princess of Albion, and High Priestess of Albion, Amadela Clovis Krone. Dear, my little sweet princess of the west, how have you been spring child? As usual Here in the east we are celebrating the winter festival, it's rowdy, cheerful, and loud... very, very loud, from the smiling children with their candies in their hands and mouth, to the adults dancing gleefully with their partners. I wish you were still here to be my door answerer, hahaha.... well, duty still comes first for us Magus! So I hope you have a nice and fun winter festival there in Castle Krone with your family. But... you know me when I write letters, so if this letter has finally fallen to your hands child, that means I have died from the hands of the Rider Cultist. I know for sure you will weep for me, mourn for me, but don’t take too long child, because the time has come to summon the last heroes, act now! quickly and swiftly, because the clock has ticked again with my death. For his return is now inevitable and our enemies too are making their moves. Summon them child, summon them for this world's fate is rested upon those heroes. Sincerely, your great of a Magus of the East uncle, Jan.“ Lord Protector is fantasy series following a teenage trio named Martyn Wulf, Arthur Svard, Eleanna Florens and their teacher Marie Maynard, who were summoned to a world called Lumenter by the Kingdom of Albion. They are tasked to protect Lumenter from an old chaotic force, that previously has tried and failed to destroy Lumenter. But this trio and their teacher took a different approach on their task, where rather than making the cliche heroes party to venture out to this new brave world, they instead, or more specifically, Martyn Wulf, the brain of the trio, made a deal with the King of Albion. The deal was that Martyn, his friends, and his teacher would be protected by the Kingdom, and then making Martyn the co-ruler of Albion. In exchange he will improve and advance Albion politically, economically, diplomatically, and maybe even technologically. The King and his advisors accepted Martyn's offers but by doing this, he just plunge himself as well as his friends and teacher to a world of corruption, lies, betrayal, and greed. Either way, he must play this messed up game of chest for his survival, his friends' survival, and his teacher's survival. For more information, go to the main website! Cover by - Moccha
8 156 - In Serial8 Chapters
Getaggt.
Ich denke, der Titel verrät schon, worum es hier geht.
8 74