《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 19
Advertisement
Còn may, Khâu Diệc Bạch chỉ là trêu chọc nàng.
Nhìn thấy biểu tình kinh ngạc trên mặt Thẩm Ninh Hinh, người này đầu tiên là dừng một chút, một lúc lâu sau hơi hơi nghiêng mặt đi nhìn về phía ngoài cửa sổ, thân thể thẳng thắn, khí chất cao lãnh.
Thoạt nhìn giống như rất nghiêm trang.
Nhưng chưa đến một giây, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên nghe thấy nàng giống như đang nhỏ giọng cười.
Đây là đang cười nhạo nàng? Còn lén lút cười sau lưng nàng.
Thẩm Ninh Hinh: "......" Quá đáng a.
Biết mình so đo không lại với tiểu khóc bao này, dưới đáy lòng nàng chỉ có thể khe khẽ thở dài, cuối cùng vẫn đi về phía trước cùng người này nói cảm tạ, từ tận đáy lòng đối với nàng nói: "Cảm ơn Khâu tổng."
Thanh âm rất êm tai, giống như gió nhẹ nhàng thổi quét lá cây, mang theo ý cười.
Tiếng nói vừa dứt, biểu tình của Khâu Diệc Bạch đột nhiên cứng đờ.
Lúc này người đi ra ngoài ăn cơm đều đã trở lại gần hết, thanh âm đùa giỡn vang vọng truyền vào màng tai, thực ầm ĩ ồn ào.
Nhưng duy độc chỉ có bên này của nàng là rất yên tĩnh.
Đơn giản là vì câu nói kia của Thẩm Ninh Hinh, không khí đột nhiên an tĩnh lại, sau một lúc lâu, thậm chí người nào đó còn không tình nguyện mà đỏ bừng lỗ tai.
"Được rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi." Nàng ho khan một tiếng, theo bản năng vẫy vẫy tay đuổi nàng, thanh âm cũng thay đổi thành hung ba ba giống như lúc trước, "Cầm thuốc của ngươi, uống sớm một chút còn nghỉ ngơi."
"Khỏe rồi mới có thể tiếp tục làm việc."
Nàng còn nói: "Thẩm Ninh Hinh ngươi là thiếu ta một cái nhân tình a."
Vừa đáng yêu lại vừa ấu trĩ.
Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng, không biết như thế nào tâm tình đột nhiên tốt lên, còn chưa mở miệng tươi cười cũng đã dương lên rồi.
Vì thế vội vàng gật đầu đáp ứng nàng: "Khâu tổng ta đã biết."
Thuốc kia thực sự hiệu nghiệm, sau khi Thẩm Ninh Hinh uống xong phá lệ ngủ một giấc ngon lành.
Thậm chí còn chưa kịp ôm lấy thứ gì, cũng không nằm mộng thấy những chuyện không vui.
Một giấc ngủ dậy, thần thanh khí sảng.
(Thần thanh khí sảng : tinh thần thoải mái, dễ chịu)
Cũng không biết có phải do tác dụng của tâm lý hay không, nàng cảm thấy mình cảm mạo xong giống như tốt hơn trước rất nhiều.
Ngồi ở trên giường duỗi cái eo lười, Thẩm Ninh Hinh vốn định cầm lấy di động nhìn thời gian một cái, kết quả vừa mở khóa màn hình, tức khắc bị dọa hoảng sợ.
Nàng bất tri bất giác ngủ bốn tiếng đồng hồ......
Đều đã đến giờ tan tầm!
Trong đầu tức khắc oành vang lên một tiếng, Thẩm Ninh Hinh không chút do dự, vội vàng bò dậy đi rửa mặt, sau đó bước nhanh chạy về văn phòng.
Đi vào, quanh thân an tĩnh, ngay cả tiếng châm rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được.
"......."
Quả nhiên mọi người đều đã đi hết.
Tức khắc có một loại hoảng loạn cùng bất an nảy lên trong lòng, nàng đứng ở cửa vô thố trầm mặc một lát, theo bản năng ngẩng đầu nhìn về hướng văn phòng của Khâu Diệc Bạch.
Advertisement
Đồng dạng cũng không có một bóng người.
Như thế nào hôm nay nàng cũng tan tầm đúng giờ như vậy.
Xem ra hiện giờ cả một văn phòng to như vậy chỉ còn lại có một mình mình.
Nhớ tới công việc của mình còn chưa xử lý xong, Thẩm Ninh Hinh không chút do dự, chạy nhanh trở về vị trí công tác.
Tiện tay mở máy tính ra, lại mở WeChat ra thẩm tra đối chiếu những công việc chưa làm xong, thời điểm đang chuẩn bị ngồi xuống, nàng vừa nhấc mắt lên, đột nhiên thấy ở trên bàn có một xấp văn kiện mà nàng chưa từng thấy qua.
Mở ra, bên trong là bảng biểu mà Triệu tỷ mới phát vào buổi sáng kêu nàng làm, lật xuống thêm chút nữa, còn có cách thức đơn đã được thẩm tra đối chiếu tốt, cũng đã ghi vào đơn chứng sản xuất luôn rồi.
Ngay cả danh sách hàng hóa mới nhất cũng đã được viết xong.
Là...... Khâu Diệc Bạch làm sao?
Thẩm Ninh Hinh dừng một chút, trực tiếp đem tất cả những văn kiện đó cầm lên, quả nhiên phát hiện Khâu Diệc Bạch để lại cho nàng một tờ giấy ——
Nhàn rỗi không có việc gì, tiện tay đều làm xong cho ngươi rồi, không cần cảm tạ ta.
Phía dưới ngay cả một cái ký tên cũng không có, nguyên lai Khâu tổng của chúng ta làm việc tốt đều không lưu danh a.
Bất quá Thẩm Ninh Hinh chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra, kia xác thật là chữ viết của nàng không sai.
Thời đểm ý thức được điểm này, đáy lòng Thẩm Ninh Hinh tức khắc liền dâng lên một mạt dòng nước ấm.
Nàng cầm lấy tờ giấy kia nhìn kỹ, cũng không có vứt đi, mà tiện tay dán ở bên cạnh máy tính.
Môi cũng không tự giác mà giơ lên, tự đáy lòng suy xét, về sau có thời gian nhất định thỉnh tiểu khóc bao này ăn cơm.
Dù sao...... Chính mình là đang thiếu nàng nhân tình thật lớn a~
Một đêm thực mau qua đi.
Ngày hôm sau, trạng thái của Thẩm Ninh Hinh so với hôm trước tốt hơn rất nhiều, nhớ tới việc tối qua Khâu Diệc Bạch đã trợ giúp mình, vì thế vừa sáng sớm đã đi mua bánh su kem mà nàng thích ăn.
Nhưng không dám mua quá nhiều, sợ tiểu khóc bao ăn quá nhiều lại bị đau răng.
Một bên vừa nghĩ muốn mời nàng ăn ít một, một bên lên xe buýt, xe lung lay đi thẳng một đường, thực mau tới công ty.
Hôm nay vì mua su kem nên nàng đến hơi trễ, lúc này trong văn phòng người đã đến gần như đông đủ rồi, nàng tùy tay quẹt thẻ bước nhanh trở về bàn làm việc, nhấc mắt lên lại phát hiện Khâu Diệc Bạch không ở đây.
Khả năng là đi ra ngoài làm việc rồi.
Thẩm Ninh Hinh nhìn chằm chằm cái ghế dựa trống không kia một lát, cũng không suy nghĩ nhiều nữa, vội vàng dấn thân vào công việc.
Hôm nay vẫn như cũ rất bận rộn.
Triệu tỷ đi công tác mấy ngày liên tiếp cũng đã trở lại, còn phi thường lợi hại ký thêm được vài đơn hàng lớn, Thẩm Ninh Hinh lại tiếp tục cùng đơn sản xuất, đơn đóng gói lăn lộn một hồi, toàn bộ buổi sáng cứ như vậy vội vàng qua đi.
Advertisement
Nhấc mắt lên lần nữa, Khâu Diệc Bạch vẫn chưa về.
Nàng không khỏi có chút tò mò, vì thế liền thừa dịp nhàn rỗi tìm Triệu tỷ dò hỏi một chút, muốn biết lịch trình của Khâu Diệc Bạch.
"Nàng hẳn là đi nhà xưởng." Triệu tỷ nói, "Trên đường tới đây ta trùng hợp gặp trợ lý Hàn, nàng nói cho ta biết."
"Cùng đi giống như còn có Hồ phó tổng, Trương phó tổng, Vương tổng bên nội mậu cũng đi, khả năng là lại có đại sự gì nên đi mở họp đi."
"Như vậy a." Thẩm Ninh Hinh theo tiếng gật gật đầu, cảm tạ Triệu tỷ giải đáp.
Sau đó nàng nhìn bánh su kem đang đặt ở trên bàn, trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng khe khẽ thở dài.
Xem ra hôm nay không có cơ hội đưa bánh su kem rồi.
Chia cho mọi người đi.
----------------------------------------------------------------------
Buổi chiều công tác cũng không có gì vội.
Thẩm Ninh Hinh xử lý công việc trên đỉnh đầu xong, sau đó lấy di động ra lướt lướt.
Theo bản năng tiến vào Weibo của Khâu Diệc Bạch, nhìn thấy trạng thái của người nọ vẫn như cũ không đổi, vẫn là túi chườm nóng mặt heo có dán tên nàng, xuống chút nữa cũng không có động thái gì mới, vẫn là vài thứ cũ trước đó nàng đã nhìn 800 lần rồi.
Công viên giải trí công lược, cuồng ăn chocolate bị đau răng, lót tăng cao bị lộ thật xấu hổ, tiểu cẩu xếp hàng vừa ấu trĩ lại vừa đáng yêu......
Cho dù không có thanh âm, chỉ cần nhìn văn tự, Thẩm Ninh Hinh cũng có thể tưởng tượng được mặt của Khâu Diệc Bạch lúc đó là vừa ngạo kiều vừa hưng phấn.
Cơ hồ là phản xạ có điều kiện cười lên tiếng.
Theo sau, đáy lòng cũng đột nhiên dâng lên cổ cảm xúc vui mừng.
Không phải nàng chưa từng thấy qua nội dung Weibo lúc trước của Khâu Diệc Bạch, hiểu biết về Khâu Diệc Bạch cũng không hoàn toàn chỉ tồn tại ở mặt ngoài.
Trong ấn tượng, người này trước kia thường xuyên không vui.
Nội dung Weibo cũng không vui vẻ như hiện tại, kéo xuống nhìn đại đa số đều là khóc chít chít.
【Hôm nay trùng hợp nghe được đồng sự đang nói xấu chính mình. 】
【 Ngày hôm qua xxx đi công tác trở về mang theo đặc sản chia cho tất cả mọi người, chỉ duy độc một mình mình không có. 】
【 Hôm kia ra cửa tự mình té ngã một cái, đau muốn chết, tuy rằng không ai thấy bảo vệ được mặt mũi, nhưng cùng lúc đó cũng không nhận được bất kỳ an ủi nào, chỉ có thể một mình trộm khóc đỏ mũi. 】
Rất nhiều rất nhiều, Thẩm Ninh Hinh nhìn đến kinh ngạc nhưng nhiều nhất là đau lòng.
Cho nên, khi gặp phải sự tình có quan hệ với Khâu Diệc Bạch nàng không có khả năng thờ ơ.
Người một khi rảnh rỗi khó tránh khỏi suy nghĩ lung tung.
Lúc này thời gian nghỉ trưa sắp hết, Thẩm Ninh Hinh quẹt qua thẻ lần nữa, bưng cái ly trong tầm tay lên chuẩn bị đi lấy cà phê.
Vừa mới chuẩn bị đứng lên, đột nhiên ở phía sau có người kêu nàng một tiếng.
Trong chớp mắt, Bùi Thanh đang cong môi hướng nàng cười.
Hôm nay người này mặc rất đẹp, váy hàng hiệu đạm sắc, bên ngoài khoác áo khoác màu vàng cam, một đầu tóc dài nhẹ nhàng buông thả trên vai, trên mặt trang điểm nhẹ nhìn qua thực đơn thuần.
Rõ ràng phối màu trên người đều thực ôn nhu, trang dung cùng kiểu tóc cũng cực kỳ thích hợp, nhưng Thẩm Ninh Hinh lại mạc danh cảm thấy không hợp.
Bất quá nàng cũng không biểu hiện ra ngoài, mà chỉ hỏi: "Làm sao vậy?"
"Đồ ăn vặt ta mua tới rồi." Bùi Thanh theo bản năng liếc mắt nhìn hộp su kem nàng đặt ở trên bàn, sau đó thực mau gợi lên mạt tươi cười.
"Mua có chút nhiều, ta một người lấy không hết, ngươi có thể giúp ta một chút cùng nhau đi xuống một chuyến không?"
Tựa hồ là sợ Thẩm Ninh Hinh cự tuyệt, vừa nói hết lời liền bỏ thêm một câu: "Mua cho mọi người, ngươi sẽ hỗ trợ đi ~"
Câu nói này thanh âm rất lớn, không ít người đều nghe thấy được.
Trước mắt nếu nàng mở miệng cự tuyệt, thì có vẻ nàng không giống người tốt.
Sau một lúc lâu, Thẩm Ninh Hinh nói câu hảo.
Thang máy thực mau tới lầu một.
Bên ngoài ánh mặt trời vừa đúng, gió nhẹ thổi qua người thực thoải mái, Bùi Thanh lấy đồ ăn vặt xong, trong lúc nhất thời không muốn trở về, sau đó liền thả chậm bước chân.
Thậm chí một bên vừa đi một bên vừa nói chuyện phiếm, cùng Thẩm Ninh Hinh nói chút chuyện công tác.
Thẩm Ninh Hinh không muốn cùng nàng tiếp xúc quá nhiều, ý có lệ thực rõ ràng.
Nhưng Bùi Thanh lại giống như không bị ảnh hưởng, vẫn như cũ thao thao bất tuyệt cùng nàng đĩnh đạc nói, từ chuyện nhà xưởng nói tới nội mậu, lại từ trong mậu nói tới buôn bán ngoại mậu.
Đến cuối cùng lại còn nói tới trên đầu Khâu Diệc Bạch, thanh âm cũng theo bản năng phóng nhẹ, giống như đang trao đổi bí mật nói: "Gần đây Khâu tổng thường xuyên chạy qua nhà xưởng a."
"Phải không?" Thẩm Ninh Hinh theo tiếng, "Không phải thực bình thường sao?"
"Không có đi." Bùi Thanh nhìn nàng một cái, theo bản năng nâng tay lên cuốn cuốn tóc của mình, thanh âm vừa nhẹ vừa cao, "Trước kia không thường xuyên như vậy đâu, ngươi mới tới nên không cảm thấy khác thường thôi."
"Ta chính là nghe người ta nói, gần đây Khâu tổng cùng đại lão bản Trần tổng của chúng ta đi rất gần nga, ta phỏng chừng, nàng hiện tại như vậy......"
Còn chưa dứt lời, chân đột nhiên truyền đến một trận đau nhức.
Vừa cúi đầu, liền thấy đồ uống mà Thẩm Ninh Hinh đang xách trong tay không biết từ khi nào đã rớt ra, vừa lúc đập vào trên chân nàng.
"Ngươi làm gì!" Đau nhức từ chân xông thẳng lên, Bùi Thanh thét ra tiếng chói tai, chân trái đứng nhảy vài cái, "Đau chết mất!"
"Thực xin lỗi thực xin lỗi." Thẩm Ninh Hinh vội vàng cùng nàng xin lỗi, "Ta trượt tay một chút."
"Nghiêm trọng không?" Ngay sau đó nàng hỏi, "Thật là thực xin lỗi, là ta không cẩn thận không nắm chặt, đập đến ngươi thật là xin lỗi."
Thái độ khá tốt.
Vừa rồi nàng thét chói tai một trận, xung quanh liền có không ít người nhìn lại đây, Thẩm Ninh Hinh nói xin lỗi chân thành như vậy, nàng vô pháp sinh khí.
Trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng chỉ có thể lạnh mặt vẫy vẫy tay: "Thôi."
"Ta mới nói tới chỗ nào rồi?" Bùi Thanh nhíu mày đi về phía trước vài bước, ngay sau đó lại nói, "Đúng rồi, hai ngày trước ta còn nghe nói, Khâu tổng của chúng ta......"
Còn chưa kịp dứt lời, chân lại đau một trận.
Vừa nhấc mắt, liền thấy Thẩm Ninh Hinh đang đứng ở đàng kia mặt mang theo xin lỗi nhìn nàng.
Thậm chí còn học theo ngữ khí nói chuyện của nàng, phi thường khổ sở cùng nàng xin lỗi: "Thực xin lỗi nga, ta lại không nắm chắc, thật là xin lỗi."
"Ngươi sẽ không tức giận đi?"
------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm Ninh Hinh: Thực xin lỗi, khóc bao nhà ta chỉ có mình ta có thể nói nga: )
Advertisement
tales from the multiverse
stay stories that are from the multiverse of my mind...they are good, but I can't really make whole books out of them, maybe I will continue them at later parts, but this is just short peeks into various stories.
8 201I died so the main protagonist can have character development, but I got reincarnated to another world - Light Novel
Alex - a young man who died saving the hero gets a second chance to be a hero that he envisions when he gets reincarnated to another world. In this new world, he is tasked to defeat the 7 demon lord with his new power that he gained, but reality soon struck him as the world around him is ugly and worst and the burden of being the hero weighs heavily on him. What will he do to save the world? Will he be the hero that he dreams of or become something else? P.S I write this in light novel style.
8 185Death's End
📘 BLURB Is it possible...to create a world where people will live forever? A world where you and I no longer fear death? Zenvix Nighvicto, prince to the fallen nation of conquerors, knows the answer. Beset by the loss of his homeland, he sets out on a quest with his unruly retainer Yurisviel Yaleheart and the hot-headed sorcerer Jerius Lyvia to stop a man from invoking an ancient ritual that will cease death as they know it. But the odds are stacked against them, as they fall perilously behind time. Thousands have perished with unbridled bloodshed, and sinister plans have been set in motion to thwart the trio. If they fail... Then people will live forever, yes. But not in a way they imagine to be. 🔑CONTENT GUIDELINES Mild language and sexual content Most chapters are safe for work / school ✅ DOs Add us or the story so you won't miss any new updates. Comment away. We love replying to them :) 💡 READ THIS Give your inputs to help us better shape the plot and world of Elaria Highest Rankings: #2 in Action, #5 in Fantasy, #5 in Adventure
8 139Super Smash Bros Brawl University
Super Smash Bros Brawl University is a high class college. A group of different people find themselves becoming friends. Some closer than others. Together they go through all the drama, adventure, romance, heart break, action, and more in this story. AMAZING COVER MADE BY @PikaGirl260 CHECK OUT HER PROFILE! (:
8 197Chakra Spider
With great power comes great responsibility but Peter had never imagined getting in contact with such power. Disclaimer: I do not own anything
8 125The Tutor | LaMelo Ball
"So you gonna tutor me or what?""Our love is like dividing by zero, you can't define it,"
8 203