《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 18
Advertisement
Chuyện Khâu Diệc Bạch mang thù dán tờ giấy nhỏ lên trên túi chườm nóng, thực mau đã bị Thẩm Ninh Hinh ném ra sau đầu.
Gần đây có một khách hàng nước ngoài vừa mới hợp tác không lâu muốn tới tham quan nhà xưởng, Triệu tỷ vội vàng đi tiếp đãi bọn họ, trong lúc nhất thời công việc trên tay không kịp xử lý, đại đa số đều giao cho Thẩm Ninh Hinh.
Nào là liện hệ hóa đại, cùng hậu cần bên kia kiểm tra định kỳ, làm đủ loại bảng biểu, sửa sang lại rất nhiều biên lai phức tạp, nhìn chằm chằm tiến trình xuất hàng ở nhà xưởng bên kia......
Từng việc từng việc một nối đuôi nhau, vội đến đầu của Thẩm Ninh Hinh đều lớn thêm một vòng, ngay cả thời gian ngẫu nhiên thất thần cũng không có.
Cả ngày vội vội vàng vàng, cả người đều muốn choáng váng.
Đến thả lỏng đi vội vàng.
Thẩm Ninh Hinh thở dài, móc di động ra click mở nhóm tán gẫu, động động ngón tay phát cái '?' vào trong nhóm.
Ý tứ chính là có ai ra ngoài chơi không?
Chẳng được bao lâu, Mạnh Dao Lý San các nàng toàn bộ đều nhú đầu lên, hướng về màn hình điên cuồng đánh mấy cái: '!!!!!!'
Xem ra mọi người đều sắp nghẹn điên rồi.
Nhìn thấy một chuỗi dài dấu chấm than, Thẩm Ninh Hinh không nhịn được cười lên tiếng.
Gần đây mọi người đều có điểm vội, đặc biệt là Khương Duyệt, vội vàng yêu đương còn chạy đi nơi khác, đến nơi thấy người mới phát hiện đối phương so với mình còn nhỏ hơn mười mấy tuổi, ngay cả tiểu học cũng chưa tốt nghiệp.
Không cần hỏi cũng biết, ảnh chụp là giả, thông tin cũng vậy, tất cả đều học trên mạng.
Nhưng tâm ái mộ ngươi là thật.
Làm Khương Duyệt tức giận mà cười, ào ào khuyên răn với tiểu hài tử một hồi kêu nàng hảo hảo học tập, sau đó vẫn là tức giận không nổi, dứt khoát quay đầu chạy đến bờ biển điên cuồng ăn mấy cân tôm hùm đất cho hả giận.
Kết quả vận khí không tốt, phỏng chừng là nhà hàng kia làm không sạch sẽ.
Thời điểm Khương Duyệt ăn vào cũng không cảm thấy gì, sau khi về nhà vừa bị cảm mạo vừa bị tiêu chảy lăn lộn qua vài ngày, mỗi ngày trừ bỏ nằm chính là nằm.
Lúc này vừa mới khỏi hẳn.
Cuối cùng không cần làm cá mặn.
Cho nên Thẩm Ninh Hinh vừa mới phát động, nàng lập tức liền nhú đầu ra.
Phát than thở nhiều nhất trong nhóm chính là nàng.
Nói đi là đi.
Nửa giờ sau, bốn người ở trung tâm phố buôn bán của thành phố gặp nhau.
Vừa lúc bằng hữu của Mạnh Dao mới mở một tiệm cơm, trước đó không lâu liền mời các nàng lại đây ủng hộ, lúc ấy mấy người bọn họ thường xuyên không có thời gian liền kéo dài, lần này cuối cùng cũng có cơ hội.
Thấy người quen đến, vị bằng hữu kia quả thực nhiệt tình cực kỳ, đưa chân dê đưa mâm đựng trái cây, cuối cùng còn tặng một thùng bia lớn.
Mạnh Dao thấy thế vội cùng hắn khách khí, nói mình cùng Lý San đều là lái xe tới, hai cái bằng hữu còn lại uống không được nhiều bia như vậy, nói hắn mau mau lấy về đi.
Advertisement
"Ta đều đã mang ra rồi, các ngươi cứ việc uống đi, cùng lắm thì ta tìm xe thuê cho các ngươi!" Bằng hữu cười ha hả vỗ vỗ Mạnh Dao, không đợi nàng tiếp lời, sau đó lại giương mắt hướng về Khương Duyệt bên kia nhìn nhìn, một lát sau cười nói, "Ngươi xem, nàng uống đến vui vẻ a."
"A?" Mạnh Dao nghe vậy sửng sốt, vội vàng quay đầu, sau đó liền thấy Khương Duyệt trong lúc hai người đang nói chuyện đã uống lên nửa chai bia.
"......."
Này chỉ có thể cố gắng chơi thôi.
Mạnh Dao cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể cảm tạ bằng hữu một lần nữa sau đó giữ bia lại.
Lúc sau nàng đi về hướng của Khương Duyệt, dùng sức chụp trên đầu nàng ấy một cái: "Uống nhanh như vậy làm gì, điên rồi!"
Khương Duyệt bị nàng chụp hừ hừ một tiếng: "Ta khó chịu."
"Không phải ngươi hết bệnh rồi sao?" Mạnh Dao nghe vậy thở dài, "Còn chỗ nào không thoải mái a?"
Tiếng nói vừa dứt, Khương Duyệt giơ tay chỉ chỉ ngực: "Khó chịu chính là nơi này!"
"Lòng ta bị thương, đã vỡ thành nhiều mảnh nhỏ......" Nàng một bên hừ hừ một bên tiếp tục rót rượu cho chính mình, trong miệng nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, "Tình yêu khiến cho người tan nát cõi lòng, tình yêu khiến cho người rơi lệ."
"Được rồi tình yêu, lại bàn luyến ái lão nương chính là cẩu!"
Mọi người nghe được quả thực dở khóc dở cười.
Mạnh Dao tâm mệt, nghĩ người này vừa mới sinh bệnh, không thể uống quá nhiều, liền theo bản năng muốn ngăn cản.
Bất quá chưa kịp duỗi tay, đã bị Lý San ở một bên chắn lại.
"Để nàng uống một chút đi." Lý San nói, đôi mắt cười cong cong, trong giọng nói mang theo trêu chọc, "Người ta đang thương tâm đó."
"Ăn cơm ăn cơm." Sợ bị Khương Duyệt nghe thấy, nàng dừng một chút, sau đó lại đến gần Mạnh Dao một chút, hạ giọng nói, "Qua một lát nữa chúng ta lại cản nàng."
Lúc nói mấy câu đó, trên mặt nàng vẫn luôn mang theo ý cười.
Trên tay đang dùng nước rửa tay, theo gió từ điều hòa thổi xuống dưới chậm rãi cuốn lên, cực kỳ dễ ngửi.
Thời gian vài giây trôi đi, Mạnh Dao đột nhiên không có thèm quản nữa.
"Vậy uống đi." Nàng thở dài, sau đó kéo ra ghế dựa ngồi xuống, tiện tay phát đũa cho Thẩm Ninh Hinh các nàng.
Sau đó lại đứng dậy, cầm lấy ấm nước đổ cho mỗi người một chén chỉ trừ Khương Duyệt ra.
Mắt nhìn Lý San, lúc sau giơ lên cái ly nói câu: "Lấy nước thay rượu."
"Kính...... Tình hữu nghị giữa chúng ta."
Bữa cơm này ăn gần hai giờ.
Thật ra Thẩm Ninh Hinh không có thích uống rượu, trừ bỏ một số trường hợp đặc thù thời gian còn lại cơ bản là không có chạm vào, tàn cuộc Lý San cùng Mạnh Dao các nàng giống nhau, một chút cũng không có say.
Trái lại là Khương Duyệt ở một bên, lúc này đã bắt đầu say mơ mơ màng màng cười ngây ngô.
Đến quầy tính tiền trước, mấy người đỡ Khương Duyệt cùng nhau ra cửa, bị nàng lung lay mang đi một đường.
Advertisement
Cũng nghe nàng nói mê sảng cả một đường.
Thẩm Ninh Hinh cách nàng gần nhất, trong đám tội nhất chính là nàng.
Lỗ tai đều muốn đóng thành kén.
Vất vả một đường, cuối cùng cũng về đến nhà.
Trên người mang theo hương vị đồ ăn, sau khi Thẩm Ninh Hinh về đến nhà vội vàng cởi quần áo ném vào máy giặt, lại bước nhanh đến phòng tắm thống thống khoái khoái tắm rửa một cái.
Thổi xong tóc, mở ra nhóm tán gẫu vốn định cùng bọn tỷ muội báo một tiếng bình an.
Vừa mới ấn xuống nút giọng nói chuẩn bị nói chuyện, không biết như thế nào đột nhiên không hề phòng bị hắt xì 'a pi' một cái.
Phỏng chừng có thể là khi tắm bị gió thổi vào, Thẩm Ninh Hinh cũng không quá để ý, điều chỉnh một chút, thời điểm chuẩn bị ngủ lại đến một lần nữa, một cái hắt xì nối gót nhau tới.
Lúc này biến thành một tràng hắt xì!!!
Tiếng cũng không nhỏ, trực tiếp đánh ngốc nàng.
Đứng tại chỗ hoà hoãn lại, trong đầu đột nhiên nảy ra một suy đoán không tốt.
Bị Khương Duyệt lây bệnh sao?
Không thể nào......
Hôm sau, toàn bộ buổi sáng Thẩm Ninh Hinh đều không nhấc nổi tinh thần.
Thân thể nặng nề, cái mũi không thông khí, ngay cả mí mắt cũng mở không nổi.
Không thể nghi ngờ, chính là cảm mạo không sai.
Thẩm Ninh Hinh lắc đầu, thừa dịp đi ra ngoài lấy hàng mẫu than thở mấy hơi.
Buổi sáng thời điểm rời giường nàng cũng ý thức được chính mình xác thật sinh bệnh rồi, vốn định xin nghỉ bệnh để nghỉ ngơi, đột nhiên nhớ tới những công việc mà Triệu tỷ đã lưu lại.
Nhiều công việc như vậy, nàng không tới cũng không ai nguyện ý tiếp nhận.
Nếu làm không xong, hậu quả cũng thật sự rất nghiêm trọng.
Cho nên...... Không có biện pháp không tới.
Lúc ý thức được điều này Thẩm Ninh Hinh đột nhiên khóc không ra nước mắt, ở trên giường không tình nguyện lăn mấy vòng, cuối cùng vẫn là tới công ty.
Sau đó giống y như nàng đã tưởng tượng, bôn ba lao lực cả buổi sáng, thẳng đến gần giờ tan tầm buổi trưa mới rảnh rỗi được một chút.
Trước mắt còn hơn mười phút nữa sẽ tan tầm, nhưng hiện tại nàng vừa mệt lại vừa buồn ngủ, vốn định nỗ lực ngao đến giờ tan tầm sẽ hảo hảo ngủ một giấc.
Bất quá không thành công, thân thể thật sự quá mức khó chịu, giãy giụa vài phút, cuối cùng Thẩm Ninh Hinh vẫn ngủ mất.
Thật ra trong tình huống bình thường cũng sẽ không có chuyện gì.
Nhưng vừa lúc vận khí ngày hôm nay của nàng không tốt, Thẩm Ninh Hinh vừa mới ngủ, Khâu Diệc Bạch đi ra ngoài cả một buổi sáng liền trở về.
Vừa nhấc mắt, liền bắt được nàng đang lười biếng.
Khâu Diệc Bạch rảo bước tiến về phía trước sau đó dừng lại, biểu tình cũng thực mau lạnh xuống.
Nàng dừng một chút, ý vị thâm trường khụ một tiếng, giống như muốn đánh thức Thẩm Ninh Hinh.
Sau đó phát hiện phương pháp này không thành công liền trực tiếp vươn tay về phía trước, dùng ngón trỏ và ngón giữa gõ gõ lên bàn làm việc của nàng.
Nhẹ nhàng vài cái, lại giống như ma quỷ than nhẹ.
Thẩm Ninh Hinh bị thanh âm kia làm bừng tỉnh, theo bản năng ngẩng đầu, vừa lúc đối diện cùng tầm mắt của Khâu Diệc Bạch.
Buồn ngủ bị dọa chạy đi một nửa, trong đầu tức khắc hiện ra mấy chữ tới ——
Xong đời, lại bị phê bình.
Không ngoài dự liệu, vài phút sau nàng quả nhiên bị kêu vào văn phòng.
Lúc này đã tan tầm, các đồng sự đã cùng nhau tốp năm tốp ba đi đến nhà ăn ăn cơm, không khí một mảnh hài hòa.
Duy độc chỉ có nàng, ở chỗ này giống như tiểu bằng hữu đứng thẳng tắp, hứng lấy áp suất thấp đến từ Khâu Diệc Bạch.
Lúc này tiểu khóc bao thực là hung.
Từ lúc nàng tiến vào văn phòng một khắc kia, chân mày vẫn luôn nhăn lại, biểu tình cũng thực lạnh nhạt, từng câu từng chữ hỏi nàng: "Sao lại thế này, Thẩm Ninh Hinh ngày thường không phải ngươi rất tích cực sao, như thế nào đột nhiên liền bắt đầu lười biếng?"
"Rõ ràng cách tan tầm cũng chỉ còn hơn mười phút, liền buồn ngủ đến như vậy sao, một lát cũng không nhịn được?"
Ngữ khí thực lạnh nhạt.
Nhưng quá hung.
Thẩm Ninh Hinh biết chính mình đuối lý, cũng biết xác thật là mình làm không đúng, cho nên toàn bộ quá trình đều không nói chuyện, vẫn luôn yên lặng lắng nghe.
Trước nay cũng chưa từng thành thật đến như vậy.
Thành thật đến mức Khâu Diệc Bạch cũng có điểm khiếp sợ, lời muốn nói cũng không biết như thế nào đột nhiên nói không ra được.
Không khí trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng Thẩm Ninh Hinh nghe được nàng giống như chậm rãi thở dài.
Một lúc sau, ngữ khí giống như so với trước đó ôn nhu hơn rất nhiều, nghiêm túc nói với nàng: "Ta chỉ là việc nào ra việc đó, không có ý tứ nhắm vào ngươi."
"Chỉ là thân là một nhân viên, cầm tiền lương của công ty, hưởng đãi ngộ phúc lợi do công ty cung cấp, một ít điều lệ chế độ cần thiết phải tuân thủ, mặc kệ là ở Khoa Thụy hay ở công ty khác đều giống nhau."
Nàng trầm mặc một lát, có lẽ ý thức được chính mình nói có chút nhiều, trên mặt ít nhiều gì cũng mang theo chút không thích ứng.
Do dự một chút, cuối cùng thanh âm phóng nhẹ, thực mau làm kết thúc: "Ta nói như vậy, có lẽ về sau ngươi cũng sẽ bị...... Những người khác nói."
Là đang giảng đạo lý với nàng sao.
Thẩm Ninh Hinh thực mau phản ứng lại đây, có điểm kinh ngạc nâng mắt lên nhìn mặt Khâu Diệc Bạch, một lát sau lại cúi đầu một lần nữa ứng câu: "Ta đã biết."
Giọng mũi thực rõ ràng.
Khâu Diệc Bạch nghe vậy sửng sốt, còn tưởng là nàng khóc, đáy mắt tức khắc mang theo một tia hoảng loạn, duỗi tay lấy vài tờ khăn giấy ở bên cạnh bàn đưa cho nàng: "Mau mau cầm lau lau."
"Người đã bao lớn rồi, như thế nào động một chút liền khóc."
Ngươi là đang tự nói chính mình sao?
Tiếng nói vừa dứt, Thẩm Ninh Hinh không biết như thế nào tâm tình đột nhiên tốt lên.
Nàng tiếp nhận tờ khăn giấy kia, lắc đầu, nâng mặt lên cùng Khâu Diệc Bạch giải thích: "Ta không khóc, chỉ là có chút cảm mạo mà thôi."
"Cảm mạo?" Khâu Diệc Bạch suy nghĩ trong chốc lát, cuối cùng gật gật đầu, "Hình như là có chút."
"Vậy ngươi như thế nào không xin nghỉ?"
"Công việc trong tay quá nhiều." Thẩm Ninh Hinh nói như thế, "Ta sợ làm không xong, cho nên vẫn đi làm."
Vừa mới dứt lời, Khâu Diệc Bạch liền theo bản năng sách một tiếng, người này rõ ràng trước đó còn nói nàng phải chú ý nghỉ ngơi, hiện tại chính mình lại ở chỗ này ra vẻ anh hùng cái gì, có điểm quá mức a......
Bất quá càng quá mức chính là vừa rồi mình không phân xanh đỏ đen trắng đã mắng Thẩm Ninh Hinh một hồi.
Thời điểm ý thức được điểm này Khâu Diệc Bạch tức khắc có chút trầm mặc, đứng tại chỗ tạm dừng một lúc lâu, cuối cùng đột nhiên duỗi tay về phía trước.
Thẩm Ninh Hinh khó hiểu: "Làm sao vậy?"
"Đem công việc ngươi chưa làm xong cho ta xem." Khâu Diệc Bạch nói, "Ta vừa mới xong việc trở về, vừa lúc nhàn rỗi không có chuyện gì làm."
"Ngươi đi phòng nghỉ ngủ một giấc trước đi, về sau có việc liền cùng ta nói, ta lại không phải cấp trên bất cận nhân tình." Có chút bất mãn méo miệng, Khâu Diệc Bạch bước nhanh đi trở về bàn làm việc, kéo ngăn kéo ra từ bên trong lấy một hộp thuốc cảm mạo đặt ở trên bàn.
"Uống đi, uống xong đi ngủ một giấc."
Nghe vậy Thẩm Ninh Hinh còn có chút cảm động.
Nàng thở sâu, đang chuẩn bị cảm tạ, đột nhiên nghe người nọ tiếp tục mở miệng: "Phòng nghỉ có tính phí a, nghỉ ngơi một giờ một trăm khối."
Thẩm Ninh Hinh: "......" Lời muốn nói tức khắc nghẹn ở trong cổ họng.
Sao ngươi lại phúc hắc như vậy a?!
Advertisement
- In Serial56 Chapters
Leveling with the Gods
He became stronger, faster than anyone else… but he lost. In the end, there was only despair for Kim YuWon.In his last moments, he was given another chance… Through the sacrifice of his comrade, his fate had not been sealed yet.Returning back to the past, he attempts to climb the Tower again with his unmatched talent.To fight the ancient evils that threatens to destroy the Tower.
8 360 - In Serial543 Chapters
Xianshi Inn (A contemporary Xianxia novel)
He left his home, unwillingly, to a realm of cultivation, Xianshu, mythical manuals and Dao. And now he’s here due to a failed attempt at going home, a place bears a lot of resemblance but not the same. “At least it’s close enough here. I’ll get there on my next jump.” Jianmen Yu said to himself, “But while I’m prepping, let me do my old job here for a bit.” And there we have it, “Xianshi Inn”, run by a cultivator, who’s not of this world. Don’t mess with it or its employees, the owner will kick your ass, no matter who you are, no matter WHAT you are.
8 340 - In Serial16 Chapters
Evolutionist
One day the earth changed, the continents united once more forming the Pangea. The changes did not stop there, three new continents of the size of Pangea appeared in the ocean, if the planet is large enough to fit all the new continents, or the planet has grown is still a mystery to be solved. Monsters began to appear throughout the continent, the state of the new continents is still a mystery. Different types of monsters began to appear in different regions. In this era of change and adaptation, heroes and villains have appeared. The old civil, military and social order was destroyed and a new world order appeared. The fort wins. What fits survives. and the weak are dominated. Magic and superpowers ceased to be fictitious stories and became reality. Monsters, demons, and dragons are no longer just imagination and come true. The world has become a non-respawn type game. The law is to keep yourself strong to survive and survive to became strong.The life of the Terrans has become a game. Literally, with status, attributes, resistances, levels and abilities and everything a game is entitled to. The cover image is not my own. I copied it from the internet. I thought it was cool and it suited the story. All rights reserved for the owner of the image.
8 186 - In Serial71 Chapters
Circumventing Fate
When Lei Xing booked a luxurious cruise as a graduation present to herself, she expected to have plenty of well-deserved rest and relaxation with an ocean view before jumpstarting her career. What she did not expect was to be the unlucky person who would fall overboard to a miserable watery death… or so she thought. To her astonishment, she opened her eyes to find herself in an ancient setting, a different body, and a new life as the eldest daughter of a high court official. {...Okay, at least I'm rich...I can still live happily and freely, it's still a golden opportunity at a second life. I can live it well~...maybe go travelling, start a business, or something…It definitely could be worse...} To Lei Xing’s horror, her new host was scheduled to enter the palace to compete in the concubine selection for the new Emperor. {...What?! I am definitely not interested! Of all places, it’s that viper pit! I’m not built for any Royal BS or harem fights. Please keep your scheming lives to yourselves and leave me the hell out of it, NOT INTERESTED!!!... Can I not go, please? T_T)...No? Nevermind then, failure is always an option... Failure is the only possible outcome. Bring it on! Hahahaha…} While Lei Xing was making plans on how to skip out of town, fate was also very busy working out its own plans for her, mapping out its own course for her life behind the scenes... Poking holes in her plans to her confusion and outrage. "...Little chicken, as long as I'm alive you won't die." "Nonsense, if anyone is going to cause my death, it would be you!!" *** "Do you really feel nothing after all this time?" He asked as he looked at her with searching eyes, trying to see into her soul... "...Who...would..." she mumbled under her breath... *** "That stupid old man, I'm going to end him when I find him...You better hide well!!" |||~~~~~~~~~~~||| Author's Note~~ Thank you for stopping by and I hope you enjoy the read as you go along! Please VOTE and COMMENT as you read along and I will be sure to respond~~ Thank you again and HAPPY READING! ~~And if you have the wonderful urge to ever buy me a coffee. Here are the gateways and some love~ Kofi: https://ko-fi.com/miraisaesang Patreon: https://www.patreon.com/MiraiSaesang
8 156 - In Serial25 Chapters
Akif Kas - Champion of the Arena
Meet Akif Kas. He has a life of hardship behind him, but what happens when that life ends?With questionable social skills he is let lose in the world. Follow he on his journey as he, and the person he is paid to protect fills out the blank sheet of paper that is his life.The story starts of slow the first few chapters before picking up speed. Not a rebirth story. (Warning: 3-4k word chapters. Descriptive violence and gore written. Harsh language, and descriptive sexual content).
8 256 - In Serial36 Chapters
Breakthrough
Cyan was your everyday school teen boy however all of that changed one day when a text message was sent around the world [Message]: “You have been invited to the [Training Tower] as part of a defense program which purpose is the creation, training, and support of Players, do you wish to [accept] or [refuse], please reply this message before the training period ends”.
8 205