《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 17
Advertisement
Cái túi chườm nóng kia rốt cuộc vẫn bị Khâu Diệc Bạch giữ lại.
Lúc ấy nhìn thoáng qua nàng giống như muốn tức giận, Thẩm Ninh Hinh vội vàng mở miệng cùng nàng giải thích.
Nào là túi chườm nóng là như thế nào mà mua, chính mình mua kiểu dáng gì, rồi lại như thế nào mà trùng hợp lấy nhầm.
Ngọn nguồn đều giải thích một đống lớn.
Bản năng cầu sinh phi thường mãnh liệt.
Cũng may, toàn bộ quá trình Khâu Diệc Bạch vẫn luôn lắng nghe rất nghiêm túc, sắc mặt cũng dần dần hòa hoãn lại không ít.
Xem ra là không tính toán cùng nàng so đo.
Thẩm Ninh Hinh trộm giương mắt quan sát biểu tình của nàng, cuối cùng dưới đáy lòng nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Thời điểm đang chuẩn bị nói thêm chút gì đó, đột nhiên nghe thấy người này nhỏ giọng rầm rì : "Nguyên lai là cùng bằng hữu tiện tay mua a."
"Không phải cố ý mua cho ta."
Hai chữ cố ý kia cắn âm rất nặng a.
Nàng giống như còn đang sinh khí!
Thẩm Ninh Hinh đều mau khóc không ra nước mắt.
Nàng thở dài, xác thật cũng cảm thấy hơi xấu hổ, vì thế lại lần nữa nhẹ giọng mở miệng.
Thật cẩn thận hỏi nàng: "Nếu không ngài trước đưa nó cho ta đi, ta quay về lại đổi một cái khác xinh đẹp cho ngài, lần này bảo đảm sẽ không lấy nhầm nữa!"
"Cũng nhất định là cố ý vì ngài mà mua."
Trong giọng nói mang theo lấy lòng cùng làm nũng mà chính mình cũng không nhận ra.
Khâu Diệc Bạch nghe vậy sửng sốt, cũng không biết như thế nào gương mặt đột nhiên có chút nóng lên.
Trầm mặc vài giây, cơ hồ là theo bản năng gật gật đầu.
Thẩm Ninh Hinh thấy nàng đồng ý, liền vội vàng tiến lên trước muốn đem túi chườm nóng lấy đi.
Nhưng ai biết còn chưa kịp chạm vào, Khâu Diệc Bạch giống như đột nhiên nghĩ tới cái gì, cầm lấy mặt heo lui về phía sau vài bước.
Thẩm Ninh Hinh: "?"
Đây là lại thay đổi chủ ý?
Nàng dừng lại một chút, sau đó liền hỏi: "Khâu tổng, làm sao vậy?"
"Thôi bỏ đi." Vừa dứt lời, đột nhiên nghe thấy Khâu Diệc Bạch nói như vậy, "Ngươi có rất nhiều tiền sao, mua nhiều túi chườm nóng như vậy làm gì, cái này cũng không phải không thể dùng."
"Lại nói...... Ngươi đều đã mang tới, nào có đạo lý đi thu hồi."
Nói xong liền tiện tay đem túi chườm nóng phóng tới trên bàn.
Thế là thật sự để lại.
Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói, hình như là muốn tiết kiệm tiền cho nàng nên mới giữ lại.
Thời điểm ý thức được điều này, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên có điểm cảm động.
"Đi nhanh đi." Khâu Diệc Bạch quay đầu nhìn nàng một cái, rõ ràng là hơi xấu hổ, vội vàng vẫy vẫy tay đuổi nàng: "Nhanh lên đi làm việc."
Nói hết lời, lại tiếp tục một bộ dạng chăm chú gõ máy tính.
Nhưng đuôi mắt vẫn chăm chú thả trên người Thẩm Ninh Hinh, giống như muốn nhìn một chút đến khi nào nàng mới chịu đi ra ngoài.
Liền...... Có điểm đáng yêu.
Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng, sau một lúc lâu đột nhiên cười cười.
Advertisement
Chân cũng rảo bước tiến về phía trước, không những không sốt ruột rời đi, mà còn duỗi tay đem đồ sạc cầm lên.
Cơ hồ là dùng ngữ khí hống tiểu hài tử để nói: "Nếu ngài đã nhận, vậy hiện tại liền bắt đầu dùng đi."
"Ta đây cắm điện cho ngài được không?"
Túi chườm nóng thực sự dùng được, sắc mặt của Khâu Diệc Bạch quả nhiên tốt hơn rất nhiều, cả buổi chiều đều cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế còn rất vui mừng, cảm thấy có thể có tác dụng thật sự là quá tốt.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên Triệu tỷ ở cách đó không xa phất phất tay với nàng: "Tiểu Thẩm, hàng mẫu của ta tới rồi, có chút nhiều, ngươi cùng ta xuống dưới lấy một chút đi."
"Hảo." Thẩm Ninh Hinh theo tiếng gật đầu, sau đó thu hồi suy nghĩ, thực mau đứng lên.
Hai người lập tức một đường đi đến cửa thang máy, trong lúc chờ nói chuyện công tác.
Vừa nói được vài câu, thang máy liền tới rồi.
Thẩm Ninh Hinh đi theo phía sau cùng nàng vào thang máy, vừa định hỏi một chút biên lai bên Thái Lan nên xử lý như thế nào.
Nhưng lời nói còn chưa nói ra khỏi miệng, đột nhiên thoáng thấy Triệu tỷ hướng gần về phía nàng.
Thanh âm cũng thả nhẹ, rất nhỏ giọng nói : "Tiểu Thẩm, ngươi nghe chuyện Vương Hi muốn thăng chức chưa?"
Giống như đang nói chuyện cơ mật vậy.
Thẩm Ninh Hinh khẽ gật đầu nhẹ giọng ứng một câu, nhưng đáy lòng lại rất mau dâng lên một mạt nghi hoặc.
Chuyện Vương Hi muốn thăng chức, căn bản không phải chuyện bí mật gì, toàn bộ văn phòng, bao gồm cả nàng một thực tập sinh vừa tới không bao lâu cũng biết.
Chính là bởi vì mọi người đều biết, cho nên mới cảm thấy ngữ khí của Triệu tỷ thật sự kỳ quái.
Quả nhiên, không chờ nàng nghĩ nhiều, Triệu tỷ ở một bên rất nhanh lại tiếp tục nói tiếp: "Vậy ngươi có biết sắp sửa ai sẽ tiếp nhận vị trí hiện tại của nàng không?"
Nguyên lai mấu chốt là ở chỗ này.
Thẩm Ninh Hinh không nói chuyện, chỉ lắc đầu.
"Người nọ ngồi cách ngươi rất gần." Nàng nói như vậy, mày theo bản năng nhíu lại, "Muốn bằng cấp không có bằng cấp, muốn đầu óc không có đầu óc."
Vừa nói hết lời, Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, trong đầu đột nhiên hiện ra tên của một người.
Triệu tỷ nhìn nàng một cái, một lát sau cười lạnh một tiếng: "Xem ra ngươi đoán được là ai."
"Chính là Bùi Thanh kia."
"......"
Hàng mẫu rất nặng, Thẩm Ninh Hinh cùng Triệu tỷ hai người một đường ôm đi lên, mệt đến bay mất một nửa cái mạng.
Thẩm Ninh Hinh thở phào một hơi, sau khi sắp xếp xong hàng mẫu, vội vàng ngồi trở lại vị trí hòa hoãn hơi thở, trên trán cũng xuất ra một tầng mồ hôi mỏng.
Đang suy nghĩ tìm một cây quạt nhỏ để quạt, chưa kịp làm gì, phía sau đột nhiên thổi tới một trận mát lạnh.
Trong chớp mắt, Bùi Thanh đang cầm một cái quạt nhỏ giúp nàng quạt, vẻ mặt ý cười hiền lành.
Cùng bộ dạng của ngày thường một chút cũng không giống nhau.
"Nóng đi." Nàng mở miệng, cười hì hì duỗi tay đem quạt nhỏ nhét vào trong tay Thẩm Ninh Hinh, "Ngươi mau cầm thổi thổi."
Advertisement
"Nơi này ta còn có trái cây." Vừa nói hết lời, đột nhiên xách tới một cái túi, đứng lên thả một quả táo lên trên bàn của Thẩm Ninh Hinh.
Có ý tứ gì đã thực rõ ràng.
Thẩm Ninh Hinh nói câu cảm ơn, vừa nhấc mắt, người này đã xách túi đi xa, khắp nơi phân phát cho các đồng sự khác.
Đột nhiên cứ như vậy ra tay lôi kéo quan hệ, xem ra chuyện thăng chức hẳn là sự thật.
Thẩm Ninh Hinh nhìn thấu không nói toạc, cũng không suy nghĩ gì nhiều.
Dù sao nàng cũng chỉ là một thực tập sinh, làm tốt chuyện mình nên làm là được, ai thăng chức cũng không có quan hệ gì lớn tới nàng.
Nhưng Triệu tỷ lại khác, nhìn thấy bộ dạng kia của Bùi Thanh, tức khắc liền phi thường khó chịu ôm tay chửi nhỏ một câu.
Thẩm Ninh Hinh nghe vào lỗ tai.
Nàng nói chính là: "Giả ngu."
Một ngày thực mau qua đi.
Đến giờ đúng hạn tan tầm, Thẩm Ninh Hinh đeo bọc nhỏ lên đi tới thang máy, lúc đi ngang qua gian nước trà thì đụng phải Khâu Diệc Bạch.
Người này hẳn là đang chờ cà phê, trong tay cầm ly sứ đứng ở chỗ đó, thân thể thẳng tắp, sườn mặt tinh xảo, vài sợi tóc tùy ý đáp ở trên vai, cao lãnh cùng nghiêm túc lộ ra vài phần nhu hòa không dễ gì thấy được.
Khí chất đặc biệt hảo.
Hảo đến mức cho dù Thẩm Ninh Hinh đã sớm biết bộ mặt chân thật của nàng, nhưng vẫn không nhịn được muốn khen nàng một tiếng mỹ nhân.
Chẳng qua nhìn xuống thêm một chút nữa, trên eo mỹ nhân lại đang đeo một cái túi chườm nóng hoàn toàn không phù hợp với khí chất của nàng.
Là một con...... Nhìn như thế nào cũng cảm thấy là một con heo không quá thông minh.
Ngươi như thế nào còn mang nó ra đây!
Thẩm Ninh Hinh tức khắc bị dọa hoảng sợ.
Cũng may, người này chỉ tạm thời đeo lên lúc đang chờ cà phê thôi, lấy xong cà phê rồi, liền tiện tay tháo túi chườm nóng xuống.
Thậm chí lúc sau còn điều chỉnh phương hướng, đem cái mặt heo quay vào trong.
Còn tốt, vẫn là biết giấu đi.
Thẩm Ninh Hinh nhẹ nhàng thở ra, sau đó phóng mắt nhìn lại, đột nhiên phát hiện trên mặt heo giống như dán cái gì đó.
Chẳng qua là chưa kịp nhìn rõ, đã bị Khâu Diệc Bạch che lại rồi.
Nhấc mắt lên, người đã muốn đi tới trước mặt nàng.
Thẩm Ninh Hinh vội vàng mở miệng cùng nàng chào hỏi: "Khâu tổng."
"Ân." Khâu Diệc Bạch gật gật đầu, nhẹ nhàng nhấp một ít cà phê do không cẩn thận lấy quá nhiều.
Sau đó ngẩng đầu nhìn nàng, không biết nhớ tới cái gì, một lúc lâu không thể hiểu được lại nở nụ cười: "Thẩm Ninh Hinh ngươi phải về nhà?"
"Đúng vậy." Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu lên tiếng.
Cũng không biết như thế nào, nàng tổng cảm thấy nụ cười kia của Khâu Diệc Bạch nhìn rất không bình thường.
Có phải trong lòng lại nghẹn cái gì xấu xa hay không?
Nàng giương mắt, còn chưa suy nghĩ cẩn thận, đã thấy Khâu Diệc Bạch xoay người đi rồi.
Thẩm Ninh Hinh nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng một lúc lâu, cuối cùng dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, vội vàng đuổi theo xe buýt.
Thực mau về đến nhà.
Hôm nay công việc trên tay nàng không nhiều lắm, thân thể cũng không mệt như ngày thường.
Đại khái ăn qua cơm chiều sau đó tắm rửa một cái thoải mái dễ chịu, Thẩm Ninh Hinh thực mau chui vào ổ chăn.
Mở ra phần mềm xem phim, ở bên trong tìm ra một bộ phim.
Là Lý San các nàng gửi cho nàng, nghe nói cốt truyện đặc biệt hài hước, xem xong có thể cười đến đau bụng.
Ban đầu Thẩm Ninh Hinh còn không tin, nửa tin nửa ngờ nhìn một lát, không nghĩ tới một hơi xem liền sáu tập.
Trong óc cũng chỉ dư lại hai chữ: Thật vui.
Mở nhóm WeChat ra cùng Lý San các nàng khen ngợi vài câu, Thẩm Ninh Hinh ngáp một cái, nguyên bản chuẩn bị tắt di động đi ngủ.
Nhưng thân thể lại giống như có quán tính, không chút do dự, như một thói quen ấn vào Weibo của Khâu Diệc Bạch.
Mấy ngày gần đây có chút vội, tần suất phát Weibo của người này không còn nhiều như lúc trước, Thẩm Ninh Hinh vốn tưởng rằng ngày hôm nay sẽ không nhìn thấy cái gì mới.
Kết quả vừa mới click mở, đột nhiên phát hiện người này đã phát ra trạng thái mới.
Vẫn là cái trí đỉnh, không biết từ lúc nào Khâu Diệc Bạch đã lặng lẽ được sung thành hội viên, còn rất thông minh học xong công năng trí đỉnh ——
(Không biết trí đỉnh là gì, cầu cao nhân đi ngang qua chỉ giáo)
Hôm nay Thẩm Ninh Hinh tặng ta cái túi chườm nóng, tuy rằng có điểm xấu, nhưng rất hữu dụng.
Lợi hại đi, bụng ta không đau nữa!
Mặt sau còn đính kèm ảnh, tuy nói chụp có điểm mờ, nhưng vẫn có thể nhìn ra túi chườm nóng tiểu trư kia.
Thật là làm Thẩm Ninh Hinh cảm động đến hỏng rồi!
Gần đầy cuối cùng cũng không còn mắng mình trên Weibo nữa!
Tâm tình của Thẩm Ninh Hinh thực hảo, đôi mắt tức khắc liền cười cong cong, một bên cảm khái một bên click mở bức ảnh kia.
Sau khi phóng đại lên bức ảnh so với vừa rồi nhìn rõ hơn một chút, nàng thấy bên trái hình ảnh là bàn phím cùng con chuột, bên phải là ly sứ của Khâu Diệc Bạch.
Hướng về giữa nhìn chính là cái túi chườm nóng kia, mặt trên còn dán tờ giấy mà Thẩm Ninh Hinh ngẫu nhiên thấy được lúc tan tầm.
Viết cái gì vậy nha?
Thẩm Ninh Hinh có điểm tò mò, vội vàng lại phóng đại thêm chút nữa, tỉ mỉ nhìn xem.
Ngay sau đó liền phát hiện, mặt trên viết hình như là chữ cái tiếng Anh......SNX.
Nàng còn tưởng rằng đây là thuật ngữ buôn bán chuyên nghiệp gì đó, vội vàng mở trang web để tra thử, kết quả càng tra càng cảm thấy không thích hợp.
Tên viết tắt của nàng...... Không phải cũng là SNX sao?
Khâu Diệc Bạch đem nàng dán lên trên túi chườm nóng là có ý tứ gì? 90% là đang nói nàng là tiểu trư đi?!
Người này thật ấu trĩ a!
Thẩm Ninh Hinh thiếu chút nữa bị nàng làm cho tức chết.
Uổng công vừa rồi nàng còn cảm động, Thẩm Ninh Hinh tức giận không nổi, dứt khoát rời khỏi Weibo click mở WeChat chuẩn bị cùng nàng tổn hại mấy câu.
Động động ngón tay xóa đi ghi chú lúc trước, nàng nghĩ nghĩ, giơ tay đổi tên người này thành quỷ ấu trĩ Khâu ba tuổi.
Một lát sau vẫn cảm thấy không phù hợp lắm, dứt khoát lại một lần ấn vào, trực tiếp đổi thành Khâu khóc bao mới hai tuổi rưỡi.
Lúc này mới đúng.
Dù sao tiểu hài tử ba tuổi cũng không có ấu trĩ như nàng đâu.
Hai tuổi rưỡi còn có thể.
----------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Khâu tổng: Ta đem tên của tức phụ ta viết lên trên túi chườm nóng vác một ngày QwQ
Hinh Hinh: Thôi mà!
----------------------------------------------
Túi chườm nóng có thể giống vầy nhưng có thêm dây để đeo cơ
Advertisement
System Change
Years ago, Earth was indoctrinated into the "System." Earth was not the only place with the System, however. With the System came the other races, Invaders. The Invaders had one goal, to obtain ownership of this new habitable planet. This created a bloodbath, and for years the war raged. This didn't really have much to do with Derek. Derek was kind of a loner. Yeah, he enjoyed the occasional chat or drink with others, but he never stayed in one place too long or really got to know anybody new. Derek did happen to be rather strong. After the years of fighting monster and Invaders alone, he had become quite adept at surviving. One thing that helped keep him alive was his refusal to get involved with others. He rarely cooperated with teams. One day, Derek broke his rules and decided to lend some help, as the mission didn't seem too hard. He should have stuck to being alone. Hey everyone, this is my fiction, "System Change." It's the first time I've really tried to write a serial. All feedback is really appreciated. I plan to release chapters every Tuesday and Thursday. With occasional extra chapters being released. I will try to maintain a word count between 1500-2500 words per chapter. Thank you! I just made a Discord if anyone wants to join.
8 1761Shadow of Steel
Purple. Persecuted. Poisoned. Saya was a poor teenager raising her family on a farm. She knowingly poisoned herself by choosing the dangerous job of picking Malvaos, mysterious purple fruits. The greater the danger, the better the pay. Picking Malvaos for five years turned her purple. Ever since she got her hands on a broken purple staff, weirder and stranger things have happened. So much happened that she questioned if things would ever go back to normal again. She journeyed back to her hometown, Steel, Michigan, where nothing was the same. Adding to the mess that the new human inhabitants created, the Orcs were trying to take over the town. There was no way to turn it back to how it was but she was determined to fight for Steel, for humankind. Being purple isolated and hardened her but it gave her extra power. With the help of a Tengu, new friends, suspicious elves, and naughty fairies, she would learn how to use her powers to battle the Orcs. Unintentionally, it's like "Percy Jackson" meets "Stranger Things."
8 199Death Regulator
Humans have lived on earth unopposed and alone for thousands upon thousands of years. Finding mundane existence boring, they have created stories of magic and monsters to sooth their lucrative imagination for as long as history can remember. Arik was one of these very same humans. It wasn’t until tragedy struck his mortality that he learned just how wrong everyone truly is. Not only did he awaken from death, but he awoke with what he could only describe as super powers. The stuff of comic books. He was a deathless. Normally it would be all sunshine and rainbows, but Arik is inevitably brought face to face with others like him. Only they aren’t half as kind, and are intent on “eating” his super powers. The battle for his unlife is on. Can he make this second chance worth it?
8 309Not one of your Victim (Gojo Satoru x Reader)
An super serious y/n and an goofy Egoistic Gojou Satoru. Unlike the other people who gets easily smitten by his Handsomeness. Reader have bluntly said to his face that only his appearance is the best but not in the inside.Making Satoru laughed at how straightforward she is.Jujutsu Kaisen characters are not mine, even the use images and videos for this video, All credits to the rightful owner.Only the story belongs to me.
8 139The Epiphany Colony
Brad Asher has been a private detective on the Epiphany Colony orbiting Mars for about a year before stumbling into a conspiracy that threatens the safety and stability of the colony. Note that the story here is the first draft and has a lot of ideas, characters, and plotlines that I ended up dropping in the final version that I released here currently available on Kindle Unlimited. The entire second half was restructured, as I ended up not being satisfied with some of the things that I introduced and felt like it had strayed too far from my initial vision of a space-based detective noir story.
8 275The Red Sun of the Crimson Lion || Black Clover Fanfiction ||
[ 18+ story warning: There is minor language, dark topics {suicide,self harm,depression,etc}, sexual themes/activities, light gore, and more you have been warned ]Story Synopsis:Kagura Jaden Jaeger, the product of love between two kingdoms, the Clover, and the Diamond Kingdom. His farther; Markus Albeon Jaeger, heir to the Diamond kingdom, a man who is said to manipulate reality with his will, being able to creating infinite weapons as well as his own reality to marble to store them. His mother; Jing Ke Jaeger, of the Clover Kingdom, she was the heir to the clover kingdom's throne but upon marriage decided lost that right and her brother Augustus had taken her rights, she was a beauty in the battlefield, using the magic of thousand armors. Upon giving birth to their son, Kagura, they both lost their magic abilities not understanding why, but three years after Kagura's birth they had found he was no mere mortal, he was indeed a demon who if had inherited both their Magics, would run rampant through the world untamed and with no care of anyone's lives and because of this Jing Ke's brother order the execution of the three year old. With no say in the matter the lovers had abandoned their child, sending him down a river where he was found by villagers in the forsaken lands.......{ Face Claim: Yuliy Jirov }
8 126