《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 16
Advertisement
Thẩm Ninh Hinh cố ý cho Khâu Diệc Bạch ít thời gian để sửa sang lại cảm xúc.
Hôm nay thời tiết không tồi, nàng xách theo cơm đứng ở cửa sổ hóng gió một lát, tính toán không sai biệt lắm, lúc này mới một lần nữa trở về văn phòng.
Đi vào, Khâu Diệc Bạch đã khôi phục lại bộ dạng của ngày thường, đang ngồi ở chỗ làm việc giống mô giống dạng gõ bàn phím.
Chẳng qua khóe mắt vẫn còn chút hồng hồng, môi cũng theo bản năng đè ép xuống dưới một chút, trên bụng đắp lên túi chườm nóng vừa rồi rớt ở bãi đỗ xe.
Một bộ dạng tiểu đáng thương a.
Nếu không có cơm ăn, như vậy còn thảm hại hơn.
Thẩm Ninh Hinh nhìn nàng, một lát sau chân trái hướng qua bên cạnh duỗi ra, cẩn thận đá đá thùng rác chứa đầy khăn giấy hướng vào bên trong, sợ bị người khác nhìn thấy.
"Khâu tổng." Lúc này nàng cười rộ lên, tiện tay đem cơm đặt lên trên bàn, đôi mắt sáng lấp lánh, "Nhanh lên tới ăn cơm đi."
"Ân." Khâu Diệc Bạch nhìn nàng một cái, gật gật đầu nhẹ giọng cùng nàng nói câu cảm ơn.
Ngay sau đó, đột nhiên không có động tĩnh gì nữa.
Thẩm Ninh Hinh đợi một hồi lâu cũng không thấy nàng chuẩn bị đến ăn cơm, ngược lại phát hiện người này đột nhiên bắt đầu sửa sang lại những văn kiện đang đặt ở trên bàn.
"......."
".......?"
Nàng có điểm ngốc, vừa mới không phải ở trong điện thoại đã nói tốt muốn cùng nhau ăn cơm sao, như thế nào lúc này lại không để ý tới nàng.
Là đang làm giá hay là lại không muốn cùng nàng cùng nhau ăn?
Trường hợp trước mắt thực sự có điểm xấu hổ.
Thẩm Ninh Hinh chớp chớp mắt, quan sát trong chốc lát đang do dự có nên mở miệng hỏi thử một chút hay không.
Còn chưa nghĩ xong nên nói cái gì, Khâu Diệc Bạch ở bên kia đã sửa sang lại văn kiện xong rồi.
Lúc này nàng ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Ninh Hinh nơi đó, ho nhẹ một tiếng, đột nhiên mặt vô biểu tình hướng góc tường chỉ chỉ.
Thẩm Ninh Hinh vội vàng quay đầu nhìn, phát hiện bên kia có một cái ghế gấp màu trắng.
"Nhanh đem ghế dựa dọn lại đây." Sau đó nghe được Khâu Diệc Bạch mở miệng nói, có lẽ là cảm thấy có chút ngượng ngùng, thanh âm ngoài ý muốn có chút nhỏ, lẩm bẩm lầm bầm hỏi nàng, "Ta đều đã thu thập xong cái bàn rồi, chẳng lẽ còn muốn ta thỉnh ngươi ngồi xuống sao?"
Tiếng nói vừa dứt, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên nhớ tới chính mình ở trong điện thoại công đạo qua, nói nàng dọn dẹp một chút.
Kỳ thật nguyên bản là nói nàng điều chỉnh cảm xúc, không nghĩ rằng Khâu Diệc Bạch lý giải sai rồi, thuận tiện sửa sang lại bàn làm việc.
Hôm nay tiểu khóc bao thật ngoan nha.
Không biết như thế nào đáy lòng đột nhiên nổi lên một trận vui mừng, Thẩm Ninh Hinh không suy nghĩ nhiều, vội vàng bước nhanh qua xách ghế dựa tới ngồi xuống đối diện với nàng.
Advertisement
Đây là lần đầu tiên hai người lấy hình thức như vậy ngồi chung một chỗ ăn cơm.
Bàn làm việc của Khâu Diệc Bạch dựa gần cửa sổ, thời tiết vừa vặn, có ánh mặt trời xuyên qua pha lê chiếu vào, tưới xuống một mảnh quang mang.
Lan tràn ở trong không khí một mùi hương thoang thoảng dễ nghe, cũng không biết như thế nào đột nhiên làm người cảm thấy tâm có chút ngứa.
Động tác mở vỏ hộp cơm của Thẩm Ninh Hinh không khỏi chậm nửa nhịp, theo bản năng ngẩng đầu nhìn biểu tình của Khâu Diệc Bạch.
Thật đúng là rất ngoan, ngày thường giả vờ làm một người hung như vậy, lúc này lại ngoan ngoãn ngồi tại chỗ chờ mình cho nàng đồ ăn, đôi mắt hết sức chăm chú nhìn chằm chằm hộp cơm trước mặt, môi thực nghiêm túc nhấp.
Giống như một tiểu bằng hữu ở nhà trẻ vậy.
Đối đãi với một tiểu bằng hữu như vậy, hẳn là phải ôn nhu một chút.
Huống chi người ta vừa rồi vừa mới khóc đỏ mũi đây.
Nghĩ như vậy, Thẩm Ninh Hinh đem hộp cơm mở ra, đặt chiếc đũa lên trên, chuẩn bị xong hết tất cả liền đẩy hộp cơm lên phía trước.
Sau đó còn tiện tay đặt thêm một quả táo.
Giống như dặn dò tiểu bằng hữu ở nhà trẻ, nói nàng không có việc gì liền ăn nhiều trái cây một chút, có thể bổ sung vitamin.
Trong lúc nhất thời nói rất nhiều.
Ngay cả chính mình cũng không ý thức được khoé môi đã gợi lên, mắt hạnh tròn tròn, cười thực ngọt.
Khâu Diệc Bạch nhìn nàng chằm chằm, một lát sau thu hồi ánh mắt cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn cơm.
Đáy mắt cũng sáng lên, âm thanh rất nhỏ trả lời nàng : "Nga."
Sau khi ăn xong, Khâu Diệc Bạch lại bắt đầu tiếp tục xử lý văn kiện.
Hôm nay trợ lý Hàn có việc phải ra bên ngoài, Thẩm Ninh Hinh sợ tiểu khóc bao không có ai chiếu cố, liền chủ động giúp nàng đem một ít sự tình nằm trong khả năng cho phép của mình để làm.
Lấy ly nước đi gian nước trà lấy một ly cà phê nóng, sau đó lại lấy đi túi chườm nóng chuẩn bị đổi nước.
Có thể cảm giác được, ở trong sinh hoạt Khâu Diệc Bạch là một người không biết chiếu cố chính mình.
Lúc ấy ở gara quá tối, nàng chỉ thấy rõ hoa văn trên túi chườm nóng, nhìn hình dạng còn rất ổn.
Lúc này nhìn gần mới phát hiện thứ này có thể nói là loại túi chườm nóng đời đầu, hoa văn bị mài mòn không nói, ngay cả nơi đổi nước cũng là loại thiết kế lâu đời nhất.
Miệng quá nhỏ, rất khó rót nước vào, chỉ cần rót nhanh một chút nước ấm liền trực tiếp chảy ra ngoài, bỏng chết người không kịp đền mạng a.
Thẩm Ninh Hinh liên tục bị nước nóng rót vào tay, cuối cùng tức muốn hộc máu bắt đầu sinh ra ý định muốn đi đổi cái khác.
Nghĩ nghĩ, xác thật cũng muốn làm như vậy.
Nàng nhớ rõ lần trước nàng cùng Mạnh Dao cùng nhau đi ra ngoài dạo phố đã từng mua không ít đồ này nọ, trong đó có một cái túi chường nóng nạp điện, có thể trực tiếp cột vào trên eo cũng có thể cho tay vào bên trong để ủ ấm.
Advertisement
Nàng và Mạnh Dao mỗi người mua một cái, lúc ấy là ngày lễ, tiểu tỷ tỷ tính tiền còn rất tri kỷ, vì tri ân khách hàng còn đặc biệt gói lại cho các nàng, không chỉ bỏ vào hộp nhỏ, bên ngoài còn bọc một lớp vải lụa.
Chẳng qua là sau đó nàng lại không nhớ để dùng, vẫn luôn để không như vậy.
Sau khi về đến nhà Thẩm Ninh Hinh cố gắng nhớ lại một phen, quả nhiên từ trong ngăn tủ tìm được cái hộp nhỏ.
Nàng cất giữ đồ vật vẫn luôn thực chú ý, cho dù qua lâu như vậy nhưng hộp kia đảm bảo sẽ không có một chút tổn hại nào, vải lụa bên ngoài vẫn xinh xinh đẹp đẹp.
Đưa lễ vật vẫn nên đưa nguyên kiện đóng gói đàng hoàng.
Thẩm Ninh Hinh sợ mình làm người ta hiểu nhầm, nên không mở ra, tùy tay đặt qua một bên.
Dù sao nàng vẫn nhớ rõ kiểu dáng, cùng túi chườm nóng của Khâu Diệc Bạch không khác biệt lắm, phía trên còn có hình dâu tây.
Như thế nào cũng thấy rất thích hợp với tiểu khóc bao kia.
Một đêm thực mau qua đi.
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Ninh Hinh ôm hộp lễ vật đặt lên trên bàn của Khâu Diệc Bạch nói nàng xem qua.
Sợ nàng không nhận, liền thuận miệng nói thêm vài lời, "Khâu tổng, đây là ngày hôm qua sau khi tan tầm ta ngẫu nhiên nhìn thấy, cảm thấy ngài hẳn là dùng được, cho nên liền mua."
Tiếng nói vừa dứt, tiểu khóc bao quả nhiên cảm thấy thực hứng thú xoay đầu lại nhìn, lại còn cố làm ra vẻ nói một câu: "Như thế nào đột nhiên nhớ tới mua lễ vật cho ta, cái gì ta cũng không thiếu, ngươi đem đi đi."
"Cũng không hẳn là lễ vật." Tự động xem nhẹ mấy câu nói phía sau của nàng, Thẩm Ninh Hinh thực mau nói, "Chính là cái túi chườm nóng, so với cái hiện tại ngài đang dùng tiện dụng hơn một chút."
Có lẽ là không nghĩ đến Thẩm Ninh Hinh sẽ có tâm như vậy.
Động tác đang đánh chữ của Khâu Diệc Bạch dừng lại, biểu tình cũng ngẩn người, một hồi lâu sau mới mở miệng một lần nữa.
"Vậy được đi." Nàng lên tiếng, bên tai không khỏi có chút phiếm hồng.
Dẫm lên sàn nhà kéo nhích người dựa vào ghế phía sau dịch chuyển, theo bản năng đưa tay bày ra tư thế lão bản nhằm che dấu chính mình đang thẹn thùng, "Kiểu dáng gì? Mở ra ta nhìn xem."
Ngạo kiều quá mức a Khâu tổng.
Thời điểm ngày hôm qua ăn cơm còn có thể hỗ trợ vứt hộp cơm đi nha, hôm nay dứt khoát không muốn nhúc nhích.
Thẩm Ninh Hinh bất đắc dĩ, lại thật sự lười so đo với tiểu khóc bao này, dứt khoát sắm vai người tốt làm theo nàng tới cùng.
"Còn khá xinh đẹp nha, ta còn cảm thấy rất thích hợp với ngài." Đã nhận ra ánh mắt nóng cháy của Khâu Diệc Bạch, Thẩm Ninh Hinh một bên mở vỏ hộp một bên cùng nàng giải thích, "Cùng kiểu dáng với cái của ngài không sai biệt lắm, phía trên có cái......"
Còn chưa nói xong, một khắc mở cái hộp kia ra đột nhiên dừng lại.
Tươi cười trên mặt liền cứng lại.
Biểu tình đột nhiên thay đổi có chút kỳ quái.
Khâu Diệc Bạch không biết nàng bị làm sao, trầm mặc vài giây không đợi được nữa, dứt khoát đứng lên tự mình đi xem: "Có cái gì a, như thế nào ngươi không nói......"
Còn chưa đi đến trước mặt Thẩm Ninh Hinh.
Lại thấy Thẩm Ninh Hinh đột nhiên duỗi tay đem nắp hộp đậy lại.
Khâu Diệc Bạch: "?"
Thoáng nhìn thấy nghi vấn dưới đáy mắt của nàng, Thẩm Ninh Hinh tức khắc có điểm chột dạ: "Không có gì không có gì, ta mới phát hiện buổi sáng ta vội quá lấy sai rồi, cái này không phải túi chườm nóng."
"Đó là cái gì." Khâu Diệc Bạch không tin, sau đó lại đi về phía trước vài bước, "Ta còn thấy nhãn mác trên thân hộp của ngươi đây, rõ ràng là viết túi chườm nóng."
Cũng không biết có phải đã nhận ra nàng kháng cự hay không, sau đó lại khó chịu hỏi một câu: "Ngươi sẽ không đổi ý không muốn cho ta đi?"
Vừa nói dứt lời, tức khắc có điểm sinh khí.
Bụng nhỏ vẫn luôn ẩn ẩn đau phiền nhiễu làm đầu óc xoay chuyển chậm chạm, đột nhiên phát cáu duỗi tay xốc một cái: "Ngươi đều đã lấy ra rồi, như thế nào cũng nên cho ta xem một chút đi."
Thẩm Ninh Hinh không kịp ngăn cản.
Nắp hộp rất nhẹ, đột nhiên bị nắm lấy như vậy trực tiếp rớt lên trên bàn.
Khâu Diệc Bạch thấy thế vội vàng bước nhanh lên phía trước hướng vào trong nhìn xem, phát hiện bên trong rõ ràng là một cái túi chườm nóng.
Mặt trái của túi hướng về nàng, phía trên còn có lỗ cắm nạp điện.
Người này quả nhiên là lâm thời đổi ý không muốn cho nàng.
Khâu Diệc Bạch vừa sinh khí lại vừa khổ sở, ở trong lòng rầm rì hai tiếng, duỗi tay lấy cái túi chườm nóng kia ra.
Vốn định nhìn xem thứ này đến tột cùng là cái dạng gì mới có thể làm cho Thẩm Ninh Hinh trong thời gian ngắn thay đổi ý định, kết quả vừa mới lật mặt, chính mình cũng bị khiếp sợ ngay tại chỗ.
Mặt trên, là một cái mặt heo phấn nộn nộn đầy si ngốc.
Đôi mắt lại là cái loại 3D hoạt động, mặc kệ nhìn ở góc độ nào thì nó vẫn như cũ ngốc ngốc nhìn chằm chằm ngươi.
Ấu trĩ cực kỳ.
"......."
Không khí đột nhiên trầm mặc xuống.
Sau một lúc lâu Khâu Diệc Bạch mới ngẩng đầu lên, trong giọng nói mang theo không thể tin tưởng hỏi nàng: "Ngươi cảm thấy thứ này đẹp?"
"Còn cảm thấy nó thích, thích hợp với ta???
--------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Trên Weibo hôm nay của Khâu tổng: "Thẩm Ninh Hinh thật có bản lĩnh, nàng thế mà cầm đầu heo tới vũ nhục ta QAQ!!!"
Hai người so nhau lật xe ha ha ha ha ha
Advertisement
The Perks of Immortality
This story will no longer be updated. After living decades and dying hundreds of times, Kegan has learned that he has finally passed some test that the cruel spirit had given him. Now, Kegan has the ability to gain “perks” that can make his life much easier. He is looking forward to finally having an easy life with the new perks he has earned. Rules to keep me honest for the perk system: Spoiler: Spoiler 1. The purpose of perks is to help the MC live longer and do new things each life. 2. The perks can be unlocked by getting hurt or killed. 3. The perks can be unlocked by putting in a lot of effort that isn’t easily duplicated in a new life. 4. Perks are generally beneficial enhancements to the MC’s body. 5. Perk costs can be lowered with more impressive achievements to unlock them. 6. Perk costs can be lowered by repeated death or injury from something the perk protects against. 7. Perk costs are increased for quality of life improvements that don’t benefit survival. I want to avoid one of the pitfalls I see for other LitRPG stories where the game elements barely relate to the story, or offer very little information. If people are skipping over and not reading the perks then I'm doing things wrong. So I promise to try and make the perks interesting, sometimes humorous, informative, and relevant to the story.Cover art by http://dertypaws.com/
8 124Rejection (completed)
Book 1 of The World shift series. James likes to think his life is perfect, with his girlfriend and school lives coalescing nicely. when the worlds shift, all the fame that James had is quickly forgotten. In a world no longer his, James' fate is apparently no longer in his own hands. (COMPLETED) A sequel will begin later this year to continue both this story, and that of my other novel. This particular litRPG is aimed at both experienced and newer readers as it is based around both experienced and inexperienced RPG players.
8 255The Elemental Swords - Book One: Sunder
Present war fast approaching its climax. This is a series of books featuring a boy named Zilian. Living in a time of war, anything could happen and that it does. Everything ends up falling apart around him, life as he knew it was not the truth, living a life obscure of what was the truth of his father and in turn of not knowing the truth, he loses his father. Friendships are forged, closer ones are lost. Allies are made, enemies retaliate. The responsibility of the sword rests upon him.
8 345The New Destiny ( New Game +)
My name is Harris Cage. Several years ago, a game called The New Destiny was released. A game so successful, it created it own phenomena but also the hardest game in history. It didn't take long for me to get addicted to it. After 5 years of being a shut in, I finally managed to beat this game. As a consequence, I lost my job and love life,but who need those? . I then decided to play the new game + mode and to my surprise, I get plunged into the game world. Well then, how should I survive?
8 173Under a Harey Moon
All Jacob wanted was to be a Hunter. Then one spring day, at the end of the first hunt of spring, something happened tht would change his life and his plans forever. This is my first story, so I appoligize now if it's rough. As such, it's possible I'll go back and make adjustments as I go. If I do, I'll leave a note saying where. Finally, this story is NOT for a child's eye. It contains several adult scenes.
8 110She Who Reigns the Stars [Vol. 1]
*Remastered version of She Who Reigns the Stars* Tell me, what will become of us? Presenting your Goddess… Asteria, Supreme Deity of Stalera, the nation of the Universe. She who rules the stars with steel eyes and an iron will, the glorious, the beautiful, the adored Goddess, has now fallen under the hands of her nemesis… The Archfiend, Emperor of Talonis, the nation of Vice and its Shadows, has now assumed reign over Stalera after the death of the Goddess. With the power of Vice, its Shadows, and the Universe, it is assumed that he would be satisfied now that Stalera was under his mercy, and the other two nations of Yelerna and Antalis would follow suit. But much to our surprise, he isn’t because he still lacks the… Ruby, The Goddess’ last attempt to save her empire and the entirety of the Universe. Before her death, the Goddess sealed a portion of her blood, which contained the remaining powers of the Universe the Archfiend hadn’t obtained, away from his grasp. She entrusted it to one of her Zodiac Warriors, a member of her elite service known as the Zodiac Warrior Circle, and instructed him to hide the precious jewel on Earth. The restoration of Stalera and the defeat of the Archfiend would lie in the hands of whoever inherited the ruby jewel. Those who inherited the ruby were known as the Goddess’ Successor, and the one next in line to inherit it is… Auriella Corentin. Life was never the same for Auriella the night her Grandmama gave her the ruby jewel and died, thrusting the poor girl into a world of magic. Now in possession of the Goddess’ blood, it wouldn’t be long until the Archfiend found her, killed her, and obtained her ruby inheritance. But Auriella never wanted this responsibility, not when she had her own past and inner demons to battle against. Nevertheless, she finds herself seeking an alliance with the Zodiac Warriors and a strange barista as she learns to wield the powers the Goddess bestowed to her. But as frequent demon attacks, a secret admirer (or stalker), strange notes, and a handsome, amber-eyed boy pile onto her plate, it is no longer clear whether the universe needed Auriella to be their savior or to be the Goddess’ (inferior) replacement. A Goddess in need of redemption. Four Nations at the brink of destruction. Our question still remains unanswered… What will become of us? [Updates Monday, Wednesday, Friday @8pm PST]
8 127