《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 15
Advertisement
Thẩm Ninh Hinh sau khi về nhà liền đem tiểu thú bông cùng ốc biển đặt chung một chỗ.
Thú bông là bộ dạng một tiểu nhân nhi, không lớn lắm, trong tay cầm một cây sáo nhỏ, hướng về ốc biển ngồi xuống vừa vặn hợp lý.
Rất có một loại cảm giác đấu tranh anh dũng quen thuộc.
Cưỡi ốc biển ngồi thổi sáo!
Thẩm Ninh Hinh trái phải nhìn chằm chằm một trận, khóe miệng cong cong thực mau cười lên tiếng.
Hai người sau khi từ công viên trò chơi trở về lại đi công ty tăng ca thêm hơn một giờ, thẳng đến gần 10 giờ đêm mới về nhà, lúc này thời gian đã không còn sớm, Thẩm Ninh Hinh không lề mề nữa, cầm quần áo chạy nhanh như bay đi tắm rửa.
Sau đó liền nhảy một cái nằm lên trên giường, thoải mái dễ chịu chui vào ổ chăn.
Theo thói quen mở Weibo nhìn thoáng qua, phát hiện Khâu Diệc Bạch quả nhiên đã phát trạng thái mới, lần này khá là dài, cần phải ấn vào mới có thể xem hết toàn bộ.
Câu đầu tiên chính là ——
【 Hôm nay đi công viên trò chơi, ngồi xe bay lam nguyệt trong lời đồn, toàn bộ hành trình có một tí xíu khủng bố, Thẩm Ninh Hinh đều mau bị dọa khóc. 】
"......?"
Ngươi nói ai mau bị dọa khóc?!
Thẩm Ninh Hinh cảm thấy người này quả thực chỉ thấy người khác xấu mặt, lại không nhìn thấy chính mình xấu mặt bao giờ, không khỏi bất đắc dĩ nhẹ nhàng lắc đầu, hoạt động màn hình tiếp tục kéo xuống dưới xem tiếp.
【 Ngựa gỗ chơi rất vui, vòng xoay chén trà cũng vậy, bất quá xoay vòng nhiều có chút chóng mặt. 】
【 Trà sữa cảm giác như là hương liệu hóa học, không đề cử mua, nhưng bánh kem cũng không tệ lắm. 】
【 Máy gắp thú tính từ phía đông cái thứ ba bị hư, nuốt hai đồng xu của ta, lần sau nhất định phải tránh đi QAQ】
"........"
Một cái lại một cái viết rất kỹ càng tỉ mỉ, giống như đang làm kế hoạch vậy.
Lại giống như tiểu bằng hữu ở nhà trẻ viết nhật ký, đem toàn bộ quá trình chơi đùa đã trải qua cả ngày hôm nay viết lại hết, trong giọng nói còn lộ ra một cổ nghiêm túc.
Thẩm Ninh Hinh một bên cười một bên kéo xuống xem, đột nhiên liếc tới một dòng có nhắc đến nàng ——
【 Bộ dạng của Thẩm Ninh Hinh giống như thực thích tiểu thú bông kia, nhìn nàng cười vui vẻ như vậy, cho nên vì săn sóc cấp dưới chỉ có thể đem thú bông cho nàng.】
【 Một cái khác đưa cho một tiểu nam hài không quen biết, đến cuối cùng ta một cái cũng không có QAQ】
Ngữ khí còn rất ủy khuất đây.
Rõ ràng là ngươi một hai đưa cho ta.
Thẩm Ninh Hinh nghĩ như vậy, theo bản năng hướng về chỗ đặt thú bông kia nhìn thoáng qua.
Một lát sau nàng thu hồi ánh mắt, mở miệng nhẹ giọng nói: "Lại nói ta nơi nào có......"
Còn chưa kịp cười ra tiếng, liền ngây ngẩn cả người.
Trên trạng thái Weibo mới của Khâu Diệc Bạch còn có không ít ảnh chụp, ban đầu nàng không có mở ra coi, tưởng tất cả đều là phong cảnh, thẳng đến lúc kéo xuống đến cuối cùng mới phát hiện nguyên lai còn có chụp người.
Advertisement
Mấy tấm đầu đều là Khâu Diệc Bạch tự chụp, đại bộ phận góc độ đều thực xấu, kết cấu cũng không chú ý, toàn dựa vào giá trị nhan cứu vớt, coi hết toàn bộ cơ hồ đều không thể nói là đẹp được.
Duy nhất một tấm hình xinh đẹp nhất lại là Khâu Diệc Bạch chụp lén.
Mà người trong hình, lại là nàng.
Lúc ấy trời đã tối rồi, nàng ôm thú bông đi ở phía trước, nghe thấy bên cạnh có tiếng camera vang lên liền theo bản năng nở nụ cười, cảm thán Khâu Diệc Bạch giống như tiểu hài tử chụp tới chụp lui.
Vốn tưởng nàng ấy đang chụp phong cảnh, không nghĩ tới vai chính lại là mình.
Người này thậm chí còn bỏ thêm một cặp kính cho nàng, trên tóc hai bên còn có tai mèo, trên má thêm vài cái ria mép.
(Ai hay xài app Snow, B612 các kiểu sẽ biết cái này)
"Ấu trĩ muốn chết." Thẩm Ninh Hinh cảm thán một tiếng, đem điện thoại ném qua một bên chuẩn bị đi ngủ.
Nhưng qua nửa buổi lại bò lên một lần nữa, rốt cuộc vẫn lưu lại tấm ảnh kia.
Mắt hạnh tròn tròn cũng mang theo một chút ý cười, khóe miệng nhẹ nhàng gợi lên.
"Kỳ thật...... Chụp còn khá xinh đẹp đó chứ."
--------------------------------------------------------------------------------
Buổi sáng ngày hôm sau, Thẩm Ninh Hinh dậy thật sớm.
Ngày hôm qua còn có công việc chưa kịp làm xong, nàng nghĩ hôm nay đến sớm một chút đem nó hoàn thành, sau đó nhìn nhìn Khâu Diệc Bạch bên kia có chuyện gì cần mình giúp hay không.
Đơn giản ăn qua bữa sáng, lại nhanh như bay thu thập tất cả, Thẩm Ninh Hinh thực mau xuống lầu.
Nhìn di động một cái, còn chưa đến 7 giờ.
Hôm nay người tới công ty sớm nhất nhất định là nàng ~
Nghĩ như vậy một bên thực vui vẻ từ trong bao nhỏ lấy thẻ xe buýt ra, vừa nhấc đầu lên, trước mắt lại xuất hiện một chiếc xe cực kì quen thuộc lái ngang qua.
Nhìn chằm chằm vào cửa sổ xe, có một khuôn mặt quen thuộc.
Khâu Diệc Bạch!
Như thế nào nàng cũng dậy sớm như vậy.
Thẩm Ninh Hinh không khỏi thở dài, vị trí đệ nhất giữ không nổi rồi, liền không sốt ruột nữa, chậm rì rì đi dạo quanh trạm đợi xe buýt.
Vừa nhấc mắt lên lần nữa, chiếc xe kia không biết lúc nào đã lặng yên không một tiếng động lái trở về.
Lúc sau có cánh tay từ cửa sổ xe vươn ra, hướng tới nàng bên này nhẹ nhàng vẫy vẫy vài cái.
Ngay cả mặt cũng không lộ ra.
Không biết còn tưởng rằng ngươi muốn làm gì mờ ám a!
Thẩm Ninh Hinh dở khóc dở cười, vội vàng theo lời gọi của nàng mở cửa xe ngồi xuống, gợi lên khóe miệng ngoan ngoãn cùng nàng chào hỏi: "Khâu tổng hảo."
"Ân." Khâu Diệc Bạch theo tiếng gật đầu, không nói gì khác nữa, lại một lần nữa khởi động xe.
Toàn bộ hành trình một bộ dạng trầm mặc không lên tiếng.
Không vui?
Thẩm Ninh Hinh rất nhanh phát giác nàng khác thường, một đường dùng đuôi mắt quan sát biểu tình của nàng, muốn nhìn một chút lần này là vì cái gì không vui.
Còn chưa suy nghĩ được gì, xe đã tới công ty rồi.
Gara rất tối, hai người xuống xe sóng vai cùng nhau đi về phía trước, chưa đi được vài bước, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên nghe thấy bên cạnh vang lên một tiếng 'bạch'.
Advertisement
Thanh âm rất lớn, còn mang theo hồi âm, vang vọng cả gara.
Thẩm Ninh Hinh bị dọa nhảy dựng, còn tưởng là thứ gì nổ, vội vàng sợ hãi kêu lên một tiếng, phản xạ có điều kiện lôi kéo Khâu Diệc Bạch lui về phía sau vài bước.
Ngay sau đó, lại phát hiện một túi chườm nóng trong suốt có họa tiết dâu tây đang nằm trên mặt đất.
Hẳn là vừa mới rớt xuống không bao lâu, lúc này nước ở bên trong còn đang lắc lư qua lại.
"........"
Không khí trầm mặc vài giây.
Một lát sau Khâu Diệc Bạch hai bên tai hồng hồng tiến lên vài bước nhặt cái túi chườm nóng kia lên.
Lấy giấy lau lau một lát, cuối cùng giống như không có chuyện cất vào trong túi công văn.
Sau đó còn phi thường khó chịu hung nàng một câu: "Đại kinh tiểu quái!"
Nguyên lai là của ngươi rớt.
Thẩm Ninh Hinh thở dài, phi thường xấu hổ cùng Khâu Diệc Bạch nói xin lỗi, sau đó xoay người cùng nàng tiếp tục đi về phía trước.
Trong lòng đã hiểu rõ nguyên nhân.
Trách không được nàng sẽ không vui, nguyên lai là dì tới bị đau bụng a.
Không khỏi cảm thán.
Khâu tổng của chúng ta thật là đáng thương......
Toàn bộ buổi sáng cứ vậy bận rộn vượt qua.
Hôm nay nàng tới sớm, hiệu suất cũng không thấp, nhiệm vụ trên đầu thực mau hoàn thành xong hết.
Đang định đi giúp Khâu Diệc Bạch chia sẻ chút sự tình trong khả năng cho phép của mình, đột nhiên nàng nhận được điện thoại của Triệu tỷ.
Nội dung cùng lúc trước không sai biệt lắm, nàng nói chính mình hôm nay có việc không thể tới, để mình giúp đỡ xử lý những sự tình khác.
Thẩm Ninh Hinh cự tuyệt không được, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài dưới đáy lòng, đáp ứng nàng, sau đó lại bắt đầu bận rộn lên.
Toàn bộ buổi sáng đầu óc cùng tay cơ hồ chưa từng dừng lại.
Thẳng đến giữa trưa thời đểm tan tầm, những công việc đó mới coi như hoàn thành không sai biệt lắm.
Lúc này trong văn phòng mọi người đã đi gần hết.
Toàn bộ đều đi nhà ăn ăn cơm, trong văn phòng cực kỳ an tĩnh, chỉ có âm thanh của Khâu Diệc Bạch đang vang vọng.
Là đang gọi điện thoại, nghe giống như đang gọi cho khách hàng ở nước ngoài, Thẩm Ninh Hinh nghiêng lỗ tai nghe ngóng một lát, nắm bắt được mấy từ ngữ mấu chốt.
Pha lê châu, máy móc, hạt đen.
Thực mau hiểu được, đại khái là đang nói chuyện bên trong pha lê châu có trộn lẫn hạt đen.
Gần đây máy móc của nhà xưởng bên kia xuất hiện trục trặc, không có lọc được cẩn thận như lúc trước, thường xuyên để lọt không ít hạt đen.
Trước kia sư phó ở nhà xưởng cũng không để ý, vì hiệu suất trực tiếp làm theo số lượng yêu cầu xuất khẩu đến nước ngoài, sau khi Khâu Diệc Bạch phát hiện mới chấm dứt, duy tu máy móc đồng thời cũng làm nhiều trình tự lọc hơn.
Nhưng vẫn chậm một bước, lúc trước thu hồi lại hàng hóa khách hàng cực kỳ không hài lòng, luôn hướng Khâu Diệc Bạch để khiếu nại.
Mấy ngày nay Khâu Diệc Bạch vẫn đang xử lý điện thoại khiếu nại.
Xem ra hôm nay cũng phải phí thật nhiều thời gian.
Thẩm Ninh Hinh nhìn xuyên qua cửa kính, cuối cùng xoay người quyết định đi nhà ăn mang theo cơm về cho Khâu Diệc Bạch.
Người ở nhà ăn có chút nhiều, tiêu phí một hồi lâu mới trở lại văn phòng.
Lúc này đồng sự đi ra ngoài ăn cơm còn chưa trở về, còn một ít ở lại không phải đang ngủ chính là đang xem di động, chung quanh phi thường an tĩnh.
Thanh âm của Khâu Diệc Bạch cũng không thấy, chắc là sự tình đại khái đã xử lý xong rồi.
Thẩm Ninh Hinh xách theo cơm tay chân nhẹ nhàng trở về bàn làm việc, mở túi lấy hộp cơm ra, lại tỉ mỉ kẹp thêm đôi đũa cho Khâu Diệc Bạch.
Sau đó nàng đứng lên, vừa muốn bưng cơm lên đi đưa.
Tầm mắt nâng lên, đột nhiên phát hiện cách đó không xa Khâu Diệc Bạch đang trầm mặc không lên tiếng dùng tay che mặt, đầu cúi rất thấp, cả người cũng không nhúc nhích.
Ngủ rồi?
Thẩm Ninh Hinh thấy thế sửng sốt, dưới chân ngừng bước một lát, nghĩ vậy trước không cần quấy rầy nàng.
Đang muốn đi trở về, lại cảm thấy đã có cái gì đó không đúng, thực mau xoay người lại một lần nữa.
Nàng chưa bao giờ thấy Khâu Diệc Bạch ngủ trưa.
Lúc mọi người đang nghỉ trưa, nàng không phải đi ra ngoài đi công tác thì chính là đang làm việc, căn bản không có nghỉ ngơi, ngay cả cơm cũng ăn rất vội vàng, sau đó lại tiếp tục vội vàng xử lý công việc.
Chưa từng giống như bây giờ ......
Trong lòng có một phỏng đoán đột nhiên nhảy ra, Thẩm Ninh Hinh dừng một chút, ngừng thở lại nhẹ nhàng đi về phía trước vài bước.
Sau đó, quả nhiên thấy được nước mắt ở trên khuôn mặt của Khâu Diệc Bạch.
Người này đang khóc.
Nước mắt đều lạch cạch lạch cạch rớt xuống, theo trọng lực rớt xuống, ngay cả văn kiện ở trước mặt cũng bị làm ướt một mảng lớn, đến gần một chút, còn có thể thấy được thân thể của nàng kỳ thật không phải không nhúc nhích, mà đang hơi hơi phát run.
Là bởi vì cuộc điện thoại vừa rồi sao? Hay là bởi vì thân thể thật sự không thoải mái.
Hoặc là cả hai.
Thẩm Ninh Hinh thấy nàng như vậy, đáy lòng đột nhiên cảm thấy đau ở một nơi nào đó.
Cũng không biết như thế nào, hồi tưởng lại bộ dạng ngày đó Khâu Diệc Bạch say rượu khóc chít chít.
Lúc ấy trong tiềm thức của nàng rõ ràng muốn có người bồi, cho nên mới dùng các loại phương thức muốn đem chính mình lưu lại, say khướt thì khóc cũng được, cười cũng thế......
Nhưng còn bây giờ thì sao, hiện giờ nàng khổ sở như vậy, nên dùng cái dạng phương pháp gì.
Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lát, sau một lúc lâu xách theo cơm bước nhanh ra khỏi văn phòng, đứng ở cửa thang máy gọi điện thoại cho Khâu Diệc Bạch.
Bên kia một hồi lâu mới tiếp, thanh âm nghe có vẻ còn có chút khó chịu, cố tình đè ép xuống dưới, cực lực che giấu chính mình đang khóc nức nở: "Thẩm Ninh Hinh ngươi làm gì......"
"Khâu tổng ngươi ăn cơm chưa?" Nàng thực mau cười rộ lên, "Trước đó ta thấy ngươi giống như rất bận rộn, cho nên liền tự chủ trương mua cơm cho ngươi, hiện tại đang từ nhà ăn trở về đây."
"Ngươi dọn dẹp một chút, lát nữa chúng ta cùng nhau ăn cơm đi."
--------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Đau lòng Khâu tổng anh anh anh, còn may có Hinh Hinh tiểu thiên sứ ở đây ~
Advertisement
- In Serial23 Chapters
The Unusual Mage
Within the boundaries of the Covenant everyone lived peacefully, the ruling mages seldom seen. Within its bounds is born Martin, seemingly a normal boy and blacksmith's apprentice that is brought into the wider world of those ascended, to the Magi. A new world, new challenges, and dark threats on the horizon drawing ever closer
8 171 - In Serial31 Chapters
The Traitor Games
Welcome to the Traitor Games, and congratulations on your invitation to join as one of the races putting on a show for the galaxy. Your species has been judged as too violent for integration into the Galactic Conglomerate and thus the decision has been made to relegate you to a probationary period during which members of your species will be pitted against each other in games of lies and betrayal. Unfortunate, but the great thing about a probationary period is that it can end! How can we do that; you might be asking. Well, that's easy, if those participants can earn enough points through playing the games, they can potentially buy out your probationary time. Of course, other rewards will also be on offer for success in the games, and if none of your species chooses to be selfless, well then it just goes to show that you wouldn't have been a good fit for us anyway. All those on Earth unlucky enough to not be chosen to become part of one of the most popular shows on Galactic Television, fear not. We will be streaming the various games your race is participating in all across the world. Should we run out of participants, even with our most generous three life system, we will draw more from the population. Good Luck! Noah Landry is one of these participants, he just doesn't know it yet. He blacks out while walking to the local bar McCaffery's, and finds himself, somewhere else. He's wearing clothing he doesn't remember putting on and rocking an absolute banger of a headache. Now he needs to figure out where he is, what's going on, and how he can get out of the Traitor Games. [Participant in the Royal Road Writathon challenge]
8 78 - In Serial20 Chapters
JONAH now JASPER
"JONAH now JASPER"" a story about a teenager named Jonah,well now Jasper and his journey in a new world full of fire breathing Dragons to blood sucking vampires and giant smelly ogres.Full of kindness but also sorrow and hatred.The world of Ores---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------This is my first fan fiction i will be writing as much as I canalso please tell me what you think about the story and how i should better it.so yeah hope you enjoy+this is going to be a seriously OP MC.....in time that is
8 185 - In Serial9 Chapters
Storia: Sins of the Fathers
Kris Rosenfield has just turned 20, and is getting ready to face adulthood and the path that lies ahead of her. But when an unexpected turn of events overturns everything she ever thought she knew, she begins to question certain facts that she'd always taken for granted... like the truth behind her father's mysterious death.Masato Ikeda has stepped up to assume his father's position as a Yakuza enforcer, and one of his most important duties to the clan is to be part of a political marriage - to a vampire. What does this mean for his future, and that of his men?Tetsuya slips through the shadows of Tokyo's underworld, pulling invisible strings and uncovering insidious plots on behalf of his sensei. But do his interests fully align with that of his Guild's, or does he have an unseen agenda? Hello, everyone! Do you enjoy urban fantasy action, adventure and battle in the vein of A Certain Magical Index and Fate/Stay Night? Do you want to see magi, vampires, and all manner of otherworldly badasses clash both in the open and behind closed doors? If you do, I present to you: Storia! If you enjoy Brandon Sanderson's intricate and comprehensive magic systems, or Patrick Rothfuss's beautiful prose, or Stephen King's facility with language, or Max Gladstone's use of fantastic elements as a means of explaining the invisible forces that move the real world, well... I am not any of those authors. I am, however, deeply inspired and influenced by their work, and strive to approach their level of writing. I hope you give Storia a try, and do let me know what you think!
8 78 - In Serial6 Chapters
The Eye of Demun
As a full-time college professor and a single father of three unruly girls, Thomas Ullian has little time to indulge the fantasies and mythology of Simius’ past. Until a youthful, pestering, and determined colleague enters the scene. Orokio Musoxee is convinced that, though Thomas does not exhibit personalities, he was born with them. Orokio presents an idea to Thomas that some people have had their personalities stolen and transferred to another. He also tells him the legend of The Eye of Demun and how it is the key to ending personality theft. Thomas aggressively rejects Orokio’s claims until his oldest daughter is brutally assaulted by a man and his personalities. Mirroring a crime that happened years ago. Leaving his girls in the care of a friend, Thomas joins Orokio on a voyage deep into the Junglei jungles hoping to put an end to personality theft and discover the truth governing personalities. Who knows what other truths he might find? Truths within himself. Truths that only Orokio could have awakened. Please read Note to Reader.
8 70 - In Serial22 Chapters
rosekook prompts.
Short drabbles and/one shots about Park Chaeyoung and Jeon Jungkook as themselves coming from real life theories/moments.
8 125

