《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 14
Advertisement
Đi thẳng một đường một hồi lâu, sau đó lại liên tiếp quẹo vài vòng xe, cuối cùng cũng tới nơi.
Hôm nay rơi vào ngày trong tuần, người không nhiều như cuối tuần, hai người xếp hàng mua vé, thực mau vào cổng.
Cầm bản đồ từ tiểu tỷ tỷ bên kia, Thẩm Ninh Hinh một bên vừa đi, một bên vừa xem.
Nàng thật lâu trước kia cùng biểu tỷ đã tới một lần, bất quá lúc ấy công viên giải trí vừa mới được xây dựng không lâu, chỉnh thể còn chưa tính là hoàn thiện, chỉ có máy gắp thú cùng vòng xoay ngựa gỗ, mấy thứ linh tinh mà thôi.
Không giống như bây giờ, nhiều trò chơi đến mức làm nàng hoa cả mắt.
Dù sao cũng là bồi Khâu Diệc Bạch tới thả lỏng, vì thế liền cầm lấy bản đồ dò hỏi ý kiến của nàng: "Khâu tổng ngài xem xem có cái gì muốn chơi không?"
"Chơi cái gì cũng được." Khâu Diệc Bạch không nhìn nàng, thân thể như cũ đứng thẳng thắn, cằm dương lên, giống như đối với toàn bộ nơi này đều không có hứng thú, "Ngươi xem chọn đi."
"Dù sao cũng là ngươi muốn đến."
"......."
Hỏi cũng như không hỏi a.
Thẩm Ninh Hinh thở dài, biết người này vì mặt mũi nên ngượng ngùng mở miệng, dứt khoát không hỏi lại nữa.
Mà trực tiếp nâng ánh mắt lên quan sát biểu tình của nàng.
Nàng nghĩ ít nhất cũng có thể nhìn ra điểm gì đó.
Thí dụ như vừa rồi, nàng thấy Khâu Diệc Bạch hướng vòng xoay chén trà ở phụ cận liếc mắt một cái, sau đó lại vội vàng thu hồi ánh mắt.
Thẩm Ninh Hinh đọc hiểu được, đây là không muốn chơi.
Lại đi về phía trước, đến gần vòng xoay ngựa gỗ sáng lấp lánh còn phát ra nhạc.
Khâu Diệc Bạch chỉ nhìn nhìn, sau đó khóe miệng theo bản năng bĩu môi.
Hẳn là cũng không có hứng thú.
Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu tiếp tục đi về phía trước, vừa đi lên được vài bước, đột nhiên nghe thấy vài tiếng kêu thảm thiết từ nơi gần đó truyền đến, giương mắt lên nhìn, phát hiện là trò chơi mới gần đây được đẩy mạnh —— xe bay lam nguyệt.
Cách thức hoạt động tương đồng với tàu lượn siêu tốc, nhưng có mạo hiểm hơn chút, xoay vòng tròn cơ hồ không ngừng lấy một lần, lặp đi lặp lại, tốc độ cũng rất nhanh, giống một con chuột lớn màu lam chạy vèo vèo không ngừng.
Vừa ngừng lại trên mặt đất, sắc mặt của người chơi so với khóc còn khó coi hơn.
Chỉ nhìn thôi cũng khiến cho người ta run lên.
Trò chơi khủng bố như vậy, Khâu Diệc Bạch khẳng định là không có hứng thú.
Thẩm Ninh Hinh nghĩ như vậy, vừa muốn xoay người rời đi, đột nhiên phát hiện Khâu Diệc Bạch đang nhìn chằm chằm chiếc "Chuột lam" kia mà xuất thần.
Cũng không biết là nghĩ tới cái gì, sau một lúc lâu thậm chí còn cười khẽ một tiếng.
Làm Thẩm Ninh Hinh nhìn đến sửng sốt.
Cho nên là...... Cảm thấy hứng thú?
Nguyên lai tiểu khóc bao có sở thích đặc biệt như vậy sao?!
Nàng dừng một chút, thử mở miệng nhẹ giọng hỏi: "Khâu tổng ngài cảm thấy cái này chơi vui sao?"
"Chơi vui a." Khâu Diệc Bạch theo bản năng gật gật đầu, đáy mắt như cũ mang theo ý cười, "Ngươi xem kìa......" Lời nói chỉ nói một nửa.
Advertisement
Phỏng chừng là ý thức được chính mình lại thất thố, thực mau ngậm miệng lại.
Bất quá ý tứ cũng đã rất rõ ràng.
Thẩm Ninh Hinh nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu, cuối cùng duỗi tay lôi kéo ống tay áo của nàng: "Nếu không chúng ta đi chơi một lần thử xem?"
Tiếng nói vừa dứt Khâu Diệc Bạch liền mở to hai mắt: "Ta không đi!"
Ở trong từ điển của Khâu Diệc Bạch, "Không" chẳng khác nào "Có".
Cho nên...... Không đi hẳn là muốn đi đi.
"Chúng ta đi thôi." Thẩm Ninh Hinh cười rộ lên không tiếp tục do dự nữa, giữ chặt góc áo của nàng nhanh chóng đi qua xếp hàng.
Trong ấn tượng thì đây vẫn là lần đầu tiên hai người có tiếp xúc gần gũi như vậy.
Độ ấm từ ngón tay theo quần áo truyền vào, có chút lành lạnh, nhưng lại không biết vì sao lại nóng lên.
Thẩm Ninh Hinh tập trung xuyên qua đám người, tự nhiên cũng không chú ý tới cái gì khác thường, nhưng lúc này hai bên tai của Khâu Diệc Bạch đã hồng đỏ hết toàn bộ, suy nghĩ cũng đột nhiên bắt đầu lơ mơ.
Lơ đãng chưa kịp cự tuyệt, thẳng đến khi chân chân chính chính ngồi trên chiếc xe kia, lúc này mới nhớ tới hối hận.
Bất quá đã không kịp nữa rồi, xe bay vòng quanh quỹ đạo gào thét qua hai vòng, đến khi xuống lại mặt đất, chân đều mềm nhũn ra.
Thẩm Ninh Hinh cong eo thở hổn hển nửa ngày mới hoàn hồn lại, sau đó vội hỏi thăm trạng thái của Khâu Diệc Bạch : "Khâu tổng ngài có ổn không?"
Vừa nói hết lời, chờ kịp nhận được đáp lời.
Nàng đã ngẩn người, vội vàng đứng thẳng thân mình quay đầu lại hỏi một lần nữa: "Khâu tổng ngài......"
Lần này, lời nói còn chưa nói xong.
Khâu Diệc Bạch đã lùi xa khỏi nàng một chút, Thẩm Ninh Hinh không nghe được nàng nói gì, nhưng lại có thể nhìn thấy nàng giống như đang nhỏ giọng lẩm bẩm cái gì đó.
Biểu tình cũng có chút dại ra, cười cũng không phải mà khóc cũng không xong, do dự một lúc lâu vẫn muốn giả vờ lạnh lùng, cho nên cuối cùng lại biến thành như vậy: ⊙v⊙
(Trời ơi Khấu tổng cưng xỉu ( ˘ ³˘)♥ )
Thẩm Ninh Hinh: "......" Nàng sẽ không ngu đi!
Sợ tiểu khóc bao thật sự xảy ra chuyện gì, Thẩm Ninh Hinh vội vàng bước nhanh chạy đến trước mặt nàng, tiếp tục dò hỏi trạng thái của nàng: "Khâu tổng ngài có ổn không?"
"Ta không có việc gì." Khâu Diệc Bạch nói, cố tình tránh đi tầm mắt của nàng, thẳng đến khi điều chỉnh tốt biểu tình rồi mới quay đầu lại.
Nhưng mà thanh âm vẫn như cũ có chút run run, lơ mơ hỏi nàng: "Tiếp theo đi đâu?"
Tổng cảm giác như là muốn khóc.
Thẩm Ninh Hinh thấy thế trầm mặc một lúc lâu, dưới đáy lòng suy xét một hồi lâu, mới nói: "Nếu không...... Chúng ta đi ngồi vòng xoay ngựa gỗ đi."
Ngựa sẽ sáng lấp lánh lên nha.
Khâu Diệc Bạch quét mắt một vòng, cuối cùng chọn con ngựa trắng nhất sáng nhất lại còn có sừng để ngồi lên.
Thẩm Ninh Hinh không có yêu cầu gì, trực tiếp thuận thế ngồi ở đối diện nàng.
Advertisement
Trò chơi thực mau liền khởi động, chở mọi người vòng quanh trung tâm thong thả xoay vòng vòng.
Thẩm Ninh Hinh móc di động ra giả vờ chụp ảnh, đem hình ảnh phóng đại, thực tế là đang quan sát biểu tình của Khâu Diệc Bạch.
Nàng phát hiện giờ này khắc này, Khâu Diệc Bạch ngồi ở trên lưng ngựa cuối cùng cũng thả lỏng lại, trạng thái tràn đầy khẩn trương của vừa rồi cũng không thấy nữa.
Thậm chí giống như có điểm thích ý, đáy mắt cũng là một mảnh mỹ tư tư.
Bộ dạng như là...... Thật sự rất thích.
Cho nên kỳ thật nàng ấy là muốn ngồi cái này, chẳng qua vừa rồi là đang lừa gạt chính mình, cho nên mới lộ ra thần sắc chán ghét.
Lại nghĩ lại một lần nữa, vừa rồi nàng nói không đi cái kia thật sự là không muốn đi, nàng cười là bởi vì bộ dạng mếu máo của mấy người kia chọc cười.
"......"
Muốn hoàn toàn lý giải tiểu khóc bao này thật sự khó quá a!
Thẩm Ninh Hinh cảm thấy thất bại, không hề tức giận cũng không nói gì nữa.
"Ngươi làm sao vậy?" Sau khi kết thúc Khâu Diệc Bạch đi tới bên cạnh nàng, "Cũng chỉ là một cái xe bay mà thôi, cho tới bây giờ vẫn còn sợ hãi a?"
"Không phải." Thẩm Ninh Hinh lắc đầu, thời điểm đang chuẩn bị nói gì đó, Khâu Diệc Bạch ở một bên lại tiếp tục mở miệng.
"Nếu ngươi còn chưa hoà hoãn lại được, vậy kế tiếp chúng ta đi ngồi chén trà đi." Nàng lại nói, "Ta đây là đang chiếu cố ngươi nga."
Rõ ràng chính ngươi muốn đi, còn cho rằng đang cho ta một bậc thang để xuống.
Thẩm Ninh Hinh im lặng.
Bất quá nàng vui vẻ là được, Thẩm Ninh Hinh không có dị nghị gì, cuối cùng chỉ gật gật đầu, đi theo nàng ngồi vòng xoay chén trà.
Sau đó lại chơi ném phi tiêu cùng gắp thú bông.
Không nghĩ tới vận may tốt đến bất ngờ, Khâu Diệc Bạch liên tiếp gắp được hai con thú bông.
Thẩm Ninh Hinh nhanh chân khen nàng: "Khâu tổng giỏi quá!"
"Chút lòng thành mà thôi." Khâu Diệc Bạch chẳng hề để ý ứng một câu, lại theo bản năng đem thú bông ở trong tay ôm thật chặt.
Thời điểm hai người tới đã có chút trễ, hơn nữa lại chơi ở đó thật lâu, sau khi chơi xong trời đã muốn tối đen.
Khâu Diệc Bạch chơi đến thống khoái, nhưng lại nghĩ tới sự tình còn chưa xử lý xong, vì thế liền khăng khăng phải đi về.
Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu ứng, cùng nàng sóng vai trở về.
Thời điểm sắp đi ra tới cổng, có một đứa nhỏ ở đối diện chạy tới, tốc độ quá nhanh cộng thêm mặt đất gập ghềnh, cũng không biết như thế nào liền té ngã một cái, trực tiếp chổng vó tới trước mặt hai người.
Ngay cả trán cũng bị đập đỏ, hít hít mũi liền khóc thành tiếng.
Thẩm Ninh Hinh không thể nhìn tiểu hài tử khóc, vội vàng tiến lên một bước đem hắn nâng dậy, ôn nhu vỗ phía sau lưng hống một hồi lâu.
Nhưng vẫn không có tác dụng, đứa nhỏ này vẫn khóc không ngừng, giống như cái vòi nước nhỏ, nước mắt chảy xuống không ngừng.
Cuối cùng Thẩm Ninh Hinh nhìn đến sốt ruột, thời điểm còn đang do dự nên làm cái gì bây giờ, đột nhiên trong tầm mắt xuất hiện một con thú bông.
Vừa nhấc mắt, liền thấy Khâu Diệc Bạch đang đứng ở sau lưng mình.
Lúc này khắp nơi đều sáng đèn, nàng vừa lúc đưa lưng về phía ánh đèn, cả người bao phủ trong một tầng bóng tối, làm Thẩm Ninh Hinh không thể nào nhìn rõ mặt nàng.
Cũng không biết như thế nào, lại mạc danh đọc được một tia ôn nhu.
Nàng chớp chớp mắt, nhìn Khâu Diệc Bạch ở phía sau cũng nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, đem thú bông trong tay phóng tới trước mắt đứa nhỏ, thanh âm thực nhẹ hỏi hắn: "Ngươi cảm thấy thú bông này đẹp không?"
Tiểu hài tử lặng lẽ nâng đôi mắt lên xem, lúc sau khóc lóc nhỏ giọng nói : "Đẹp."
"Vậy ngươi muốn không?" Nàng lại hỏi.
Tiểu hài tử tiếp tục gật đầu: "Muốn."
"Muốn vậy đừng khóc." Khâu Diệc Bạch thở dài, giơ tay lên vỗ vỗ trên đầu hắn, thú bông cũng nhẹ nhàng nhét vào trong lòng ngực hắn, "Tiểu hài tử mới luôn khóc nhè, ngươi chính là nam tử hán."
"Nam tử hán mới sẽ không khóc chít chít."
Lời nói còn mang theo ý vị trêu chọc.
Nhưng lại hữu dụng a, đứa nhỏ này do dự một lát, quả nhiên không khóc nữa.
"Đi tìm mẹ đi!" Khâu Diệc Bạch duỗi tay vỗ vỗ đầu hắn, nhìn theo đứa nhỏ bước nhanh rời đi, "Mau đi mau đi."
Vừa nói hết lời, đứa nhỏ kia cũng dần dần chạy xa.
Nàng lại một lần nữa đứng thẳng thân mình, quay đầu lại nhìn Thẩm Ninh Hinh liếc mắt một cái.
Trong tầm mắt Thẩm Ninh Hinh chính là đang đứng ngốc sững sờ tại chỗ, biểu tình giống hệt như A Cát.
Khâu Diệc Bạch vui vẻ, vội vàng hỏi nàng: "Ngươi nhìn cái gì mà nhập thần như vậy."
Thẩm Ninh Hinh nghe vậy khựng lại: "Ta chỉ là......"
Lời nói không thể nói ra miệng.
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy một mặt như vậy của Khâu Diệc Bạch.
Người này thường thường khi nói chuyện luôn thực hung, mặt cũng căng vô cùng, vừa nhìn đã làm người sợ hãi, nhưng tính cách phía sau cố tình lại là tiểu khóc bao ngạo kiều, khẩu thị tâm phi.
Thẩm Ninh Hinh vốn tưởng rằng đó là toàn bộ tính cách của nàng, cho đến lúc này mới phát hiện ra, nguyên lai người này có lúc sẽ trở nên thực ôn nhu.
Rốt cuộc còn có bao nhiêu mặt mà nàng chưa nhìn thấu.
Thẩm Ninh Hinh đang xuất thần, trong lúc nhất thời chưa kịp trả lời.
Nhưng Khâu Diệc Bạch ở bên kia đã làm ra động tác, đầu tiên là trầm mặc hơi hơi giương mắt nhìn biểu tình của nàng, sau đó bước nhanh lên phía trước, đem con thú bông còn lại ở trong tay đẩy tới.
"Ngươi là đang nhìn nó đi?" Nàng hỏi, "Bộ dạng nhìn đến xuất thần như vậy, liền thích như vậy sao?"
"Vậy tặng cho ngươi."
---------------------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hinh Hinh: "Lúc ngươi hống tiểu hài tử, một bộ dùng đạo lý, như thế nào chính ngươi mỗi ngày còn có thể khóc lợi hại như vậy."
Khâu tổng: "Ta lại không phải tiểu hài tử cùng nam tử hán, liền khóc liền khóc QAQ QAQ"
Advertisement
Chosen of Silver
In the lands of Neden, children with gates--birthmarks able to accept and hold the power of soulstones--are collected every five years, when they reach age fifteen to nineteen. It is nearly time for the newest cohort to be celebrated and then conscripted, and with that day looming, those whose lives are about to change wait impatiently for their destiny to arrive...or try to find a way to avoid it: Cal, a refugee from the nation of Caas, doesn’t want to go to Kellingherth to gain the powers of man, beast, or element, and he certainly doesn’t want to join the war efforts after that. The only things he’s dying for are a good drink, dance, and girl, in no particular order. His best friend Raff prefers his sweat to come from a hard day's training than an evening carousing and wishes Cal did, too. He wants to accomplish more with his life than becoming a simple palace sentry like his estranged father and will do whatever it takes to get there. And they are just two of many. When the tenuous peace of the realm is threatened by the arrival of an old enemy, these young chosen will likely be swept up in events rather than prevent them, but the future cannot be rushed or escaped, only experienced.
8 258Scar of Ifrit
Ifrit was once a world known for its magic and wonder, the fantastical beasts who inhabited its bountiful lands. That was before the people of Ifrit, understood how to harness the world's power. Though they could use the magic, they didn't yet know about the terrible effects magic casting would have on Ifrit. At the height of their power, everything came crashing down around them. A giant chasm opened up, splitting the planet in two. Daki was there when it happened. At an age too young to be alone, he was separated from his brother and the man who had rescued them both. Now it is up to him to find a way to reach the other side in order to meet up with them. He must find a way over, even if that means climbing down into the monster infested abyss.
8 69To Burn a Kingdom
It has been centuries since Gods and Angels forsook the world of Ashaari, leaving its people Faithless and divided as Magic begins to fade. But some of their powers still remain, embedded deep in the earth as rare Gems and sometimes, in blood. Wars are waged and fought over these Gems, for what little Magic they provide. But now, a new prophecy has arisen. The Angels will return and with them, comes Magic and hysteria. - In the kingdom of Illya, Princess Arellia Virtris lives a life of opulence but she is miserable; a caged puppet whose strings are controlled by the members of her court. She yearns for the freedom she may never have but is bound by the prophecy to serve her kingdom and the Faith. But when her brother—the crown prince Vasilis— suddenly arranges an unfavourable marriage, her life begins to spiral out of her control. On the other side of the continent, mercenary Dillon Azshker jumps thoughtlessly from battle to battle. He lives only for the coin he earns and booze to drown the sorrows of his past. Life has left him dispirited save for one last reckless campaign that he hopes would end it all. As fate— or perhaps, bad luck—would have it, on the night of summer solstice, the lives of these two unfortunate souls are intertwined as they find themselves caught in the dark webs of politics and sinister schemes. When they meet and tragedies unfold, their decisions will ultimately trigger a series of events that will alter the course of history. *** Warning: This novel is grimdark and will contain descriptions that some readers may find disturbing.
8 171Return of the Shadow CEO
*NO HAREM**CONSTANT UPLOADS**NO CLICHE**CHARACTER DEVELOPMENT* Martials are people with supernatural abilities and have existed forever, but their existence is not know by the normal people. But because of "The Disaster", people who were not martials also started gaining these abilities. Monsters started appearing around the globe, and the world went into a state of chaos. Reyansh a child born to the "Martial" family of Gupta, at 14 was sent away for his Transition Training. With no family support, the boy had to survive in this cruel world, with only 2 things that he had left with him, his genius mindset, and his martial prowess. "I want you to come back, Old Friend" A mysterious man said "I lost my powers, don't you remember" Rey replied "Your bluff won't work on me" The man said while taking out his weapon. Rey's eyes wide opened on hearing this, "How?" he thought to himself. This is Reyansh's story, his past, present, and future, from the boy had nothing left, to the man that has everything, follow Reyansh on his journey, and see how he becomes the Strongest Martial. Follow Rey's story as he returns to the world of martials and radiants. *** This story contains action elements, and litrpg style world and lore, the story mainly focuses on the mc's growth, and as well as his relationship with his wife. The story contains no harem, but romance is still there. The main plot is more on the mystery side, with a bit of fast-paced action here and there.MC's wife is also the deuteragonist of the story. The story is a mix between CEO romance stories and Action-packed litrpg stories.Read at least 10-12 chaps, before judging. ***I do not own the cover, if you have any issues please mail me at -[email protected] My discord - ganu #7657 btw yeah I love valo if you are thinking about it "Hope you like this"
8 174I am the supreme evils daughter
Be'ial'ale Doombringer, or also more commonly known as Biali is the daughter of the supreme evil of the worlds third most popular MMO video game; The Eternal War. Because of poor timing between her father and mother, her life now got a never ending problem of pesky players. Trying to live a life with constant interruptions by guilds raiding her home quickly tired her. Starting from the bottom with only her perks of being the supreme evils daughter and her eldritch heritage, she sets out on a journey to fight back the player menace once and for all! Nobody expects that the spawn of the supreme evil will take the fight back to them. A comedic fantasy LitRPG in which the NPCs take the fight to the players.
8 178Dangerous Love(Namjoonxreader)
I heard a tapping at my window, I open the curtains and Purple haired bandana wearing Namjoon stood at my window.I opened the window "Namjoon what are you doing here?" "Pack some light things and get in the car, I'll explain later" "Oh, and it's RM" A story which a girl gets her life twisted by RM and Bangtan Guys problems
8 217