《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 12
Advertisement
Từ sau sự kiện tiểu cẩu xếp hàng kia, Khâu Diệc Bạch mấy ngày cũng chưa phát Weibo mới.
Chủ yếu là không có thời gian, khách hàng Nhật Bản hợp tác bên kia xảy ra chút vấn đề, Khâu Diệc Bạch nhận được thông tri đêm đó liền mang theo người phòng tiêu thụ đi công tác, cho tới bây giờ vẫn chưa trở về.
Liên tiếp năm ngày, ngay cả bóng người của nàng, Thẩm Ninh Hinh cũng chưa thấy.
Công việc trong tay cuối cùng đã làm xong không sai biệt lắm rồi, cuối tháng vừa qua, trong văn phòng cuối cùng một lần nữa khôi phục lại thanh nhàn, trừ bỏ một ít công tác bên ngoài phải hoàn thành, dư lại tất cả đều là ăn nhậu chơi bời.
Thẩm Ninh Hinh bị trạng thái như vậy ảnh hưởng, thể trọng bất tri bất giác tăng lên mấy cân.
"Ta nói a." Vương Hi một bên cắn hạt dưa một bên cười cùng Thẩm Ninh Hinh nói chuyện phiếm, "Công ty chúng ta chính là dưỡng người, tiểu Thẩm có phải thịt của ngươi lại dày thêm một tầng rồi hay không?"
Thẩm Ninh Hinh cả kinh, còn theo bản năng sờ sờ mặt mình.
Rõ ràng như vậy sao?
Vóc dáng của nàng ước chừng một mét sáu năm, cho dù có mập lên một chút nhưng thể trọng vẫn như cũ không hơn trăm cân, liếc mắt nhìn một cái hình thể phi thường cân xứng, eo ra eo, chân ra chân, vô luận như thế nào cũng không cùng một từ ' béo ' có liên quan.
Cũng không biết như thế nào bị nhìn ra.
Còn đang nghi hoặc, Vương Hi ở bên kia lại bổ sung một câu: "Buổi sáng lúc ngươi ở cửa kiểm tra thể trọng ta không cẩn thận nhìn thấy."
Thanh âm rất lớn, tiếng nói vừa dứt vài người còn nhìn thoáng qua bên này, trên mặt mang theo tươi cười hiền lành, giống như mập lên là số mệnh mà tất cả mọi người đều trốn không thoát.
Quá khó khăn quá khó khăn.
Thẩm Ninh Hinh cười pha trò cùng nàng, gương mặt lại bất tri bất giác đỏ lên.
Nếu không...... Từ hôm nay trở đi giảm béo đi.
Chuyện này cũng chỉ là tiểu nhạc đệm.
Gần tới giờ tan tầm, Triệu tỷ bên kia đột nhiên có chút việc, cùng giám đốc xin nghỉ rời đi trước nửa giờ, trước khi đi còn dặn dò Thẩm Ninh Hinh giúp nàng nhìn chằm chằm bưu kiện của khách hàng ở Ấn Độ.
"Đã biết." Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu, mỉm cười cùng nàng tái kiến, "Ngài trở về cẩn thận một chút."
"Được, vất vả ngươi ha." Triệu tỷ xua xua tay, như một trận gió đi rồi.
Thẩm Ninh Hinh nhìn chằm chằm bóng dáng nàng rời đi trong chốc lát, sau đó thu hồi ánh mắt đăng nhập vào hòm thư.
Bưu kiện cuối cùng được gửi đi là bốn giờ trước, bên kia trả lời xong lại xác nhận một chút kích cỡ muốn mua, sau đó liền biến mất, cho tới bây giờ vẫn chưa phản hồi lại.
Lúc này cách thời gian tan tầm không đến nửa giờ, Thẩm Ninh Hinh cho rằng ngày mai mới có thể thu được trả lời.
Nhưng cố tình chính là đúng lúc.
Chỉ còn ba phút nữa là tan tầm, bưu kiện lại được trả lời, nói cho nàng biết kích cỡ của phụ kiện muốn mua, hy vọng nàng mau chóng đem hợp đồng làm tốt phát qua.
Advertisement
Nếu đã nhận được thì không thể mặc kệ, vì thế Thẩm Ninh Hinh liền tiện tay click mở phụ kiện.
Sau đó thiếu chút nữa tức trợn mắt.
Không giống với đại bộ phận khách hàng khác, vị khách hàng này mỗi lần yêu cầu đều là một ít pha lê châu nhỏ, liếc mắt một cái nhìn toàn bộ cũng mười mấy loại, mỗi cái chỉ cần hai ba tấn, giá cả các loại cũng không giống nhau.
Thẩm Ninh Hinh chỉ tính tổng giá trị cùng số lượng liền tiêu phí một khoảng thời gian dài.
Thời điểm thật vất vả tính xong hết tất cả, trong văn phòng đã sớm không còn ai.
Cũng may hai ngày này nàng đã quen tăng ca, vội vàng nhanh như bay làm ra hợp đồng. Đóng dấu cùng rà quét một hồi, lúc này mới phát qua cho người ta.
Sau đó lại đem đơn sản xuất cùng đơn đóng gói đã làm tốt trước đó lưu trữ dự phòng.
Lại nhấc mắt lên lần nữa, đã qua hơn hai mươi phút.
Thở sâu hoạt động cái cổ, Thẩm Ninh Hinh đeo lên bọc nhỏ chuẩn bị về nhà, vừa tới cửa thang máy, chưa kịp ấn, vừa lúc gặp phải Khâu Diệc Bạch vừa mới đi công tác trở về.
"......."
Thang máy là điểm gặp gỡ a.
Thấy nhiều rồi nên không còn ngạc nhiên nữa.
Sau đó Thẩm Ninh Hinh gợi lên mạt cười cùng nàng chào hỏi: "Khâu tổng ngài đã trở lại."
"Ân." Phỏng chừng là không có nghĩ đến sẽ nhìn thấy Thẩm Ninh Hinh vào lúc này, trên khuôn mặt lạnh lùng của Khâu Diệc Bạch hiện lên một chút kinh ngạc, "Như thế nào ngươi còn chưa về?"
Thẩm Ninh Hinh nói: "Trước giờ tan tầm phải xử lý văn kiện, chậm trễ một chút thời gian, bây giờ chuẩn bị về......"
Lời còn chưa nói hết, liền thấy Khâu Diệc Bạch lại vẫy vẫy tay gọi nàng: "Lại đây giúp ta, liền chậm trễ ngươi trong chốc lát."
Trường hợp này như thế nào quen thuộc vậy.
Sợ nàng lại ở trên Weibo ' nhớ thương ' chính mình, Thẩm Ninh Hinh chỉ có thể gật đầu: "Ta đã biết."
Dù sao sau khi tan tầm nàng xác thật cũng không có chuyện gì vội.
Đi theo sau mông Khâu Diệc Bạch vào văn phòng, ngồi xuống, một bên sửa sang lại văn kiện một bên dùng dư quang nhìn nàng công tác.
Thời gian đại khái lại qua hai mươi mấy phút, cuối cùng hoàn thành sửa sang lại toàn bộ văn kiện.
Khâu Diệc Bạch đại khái nhìn một lần, khẽ gật đầu tỏ vẻ vừa lòng, sau đó liền đem túi du lịch mà nàng đem đi công tác lấy ra.
Đông sờ sờ, tây sờ sờ, cuối cùng từ bên trong xả ra một túi chocolate lớn.
Là nhãn hiệu trước kia Thẩm Ninh Hinh từ thấy qua trên mạng, chỉ cần một khối liền rất đắt, cũng không biết nhiều như vậy rốt cuộc muốn bao nhiêu tiền.
"Mua nhiều." Nàng nói, giống như chẳng hề để ý tùy tay hướng trên bàn đẩy, "Vừa lúc ngươi giúp ta xử lý đi."
Sẽ không phải lại vì cảm tạ mình giúp nàng sửa sang lại văn kiện đi?
Khâu Diệc Bạch ngươi không cần khách khí như vậy!
Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng lắc đầu tỏ vẻ chính mình không cần.
Hôm nay nàng vừa mới quyết định muốn giảm béo, thật sự không thể bởi vì chocolate này mà tước vũ khí đầu hàng.
Advertisement
Hơn nữa nàng xác thật cũng cảm thấy hơi xấu hổ.
Lúc trước Khâu Diệc Bạch đưa cho nàng hai cái sandwich, hai ngày trước lúc đi ăn, khi tính tiền vừa hỏi mới biết được một cái bánh hơn một ngàn, bằng rất nhiều ngày lương của nàng.
Thật sự là chịu hổ thẹn ạ.
Cho nên lần này nàng nhất quyết không lấy.
Không có đáp án như mong muốn, Khâu Diệc Bạch dừng một chút, không khí đột nhiên trầm mặc xuống.
Hai người cứ như vậy giằng co một lúc lâu, cuối cùng Khâu Diệc Bạch lại duỗi tay ra đem túi chocolate kia đẩy đẩy về phía trước, thậm chí còn chọn hạ mi, ý tứ là cầm đi.
Thẩm Ninh Hinh vẫn là lắc đầu.
"Vậy ngươi đi đi." Cuối cùng Khâu Diệc Bạch nói, "Đóng cửa lại."
Nghe ngữ khí vẫn còn bình thường, hẳn là không sinh khí.
Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu, cùng nàng nói tái kiến sau đó xoay người đi.
Cũng không chú ý tới Khâu Diệc Bạch yên lặng móc điện thoại ra, lạnh mặt click mở Weibo.
------------------------------------------------------------
Thời điểm Thẩm Ninh Hinh biết được chuyện này, đã là buổi chiều ngày hôm sau.
Khâu Diệc Bạch đi công tác từ nước ngoài trở về mang theo không ít quà cho nhân viên, đại bộ phận là căn cứ theo sở thích của nhân viên mà chọn, đặc sản địa phương, hàng mỹ nghệ tinh mỹ, trang phục vân vân.
Được trợ lý Hàn đi phát vòng quanh văn phòng một vòng, chính là không có phần của Thẩm Ninh Hinh.
Trợ lý Hàn cảm thấy kỳ quái, vì vậy lúc đi ngang qua vị trí làm việc của Thẩm Ninh Hinh, lặng lẽ hỏi thăm : "Có phải ngươi chọc Khâu tổng sinh khí hay không?"
Hẳn là không có đi.
Thẩm Ninh Hinh vừa định lắc đầu, đột nhiên nhớ tới chuyện chocolate tối hôm qua.
Vậy đó là lễ vật mà Khâu Diệc Bạch mang về, không phải chỉ dành cho một mình nàng.
Kết quả nàng hiểu ngầm sai rồi, liền cự tuyệt......
Thời điểm ý thức được điều này, sắc mặt của Thẩm Ninh Hinh tức khắc thay đổi, ngay sau đó chậm rãi gật đầu.
Trợ lý Hàn giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai nàng, an ủi nói: "Khi nào tìm thời gian cùng nàng nói lời xin lỗi đi."
Nói xong tiếp tục đi phát những thứ khác, chỉ chừa lại Thẩm Ninh Hinh một người ngồi yên tại chỗ, sau một lúc lâu giống như nhớ tới cái gì lấy di động ra chậm rãi click mở Weibo.
Quả nhiên lại có một cái mới ——
Tốn hơn nửa ngày mới mang chocolate về cho Thẩm Ninh Hinh thế nhưng nàng không cần!
Sinh khí, ta ăn hết toàn bộ, một cái cũng không lưu lại cho nàng!
"......."
Thẩm Ninh Hinh tắt di động đi chậm rãi giương mắt, phát hiện túi chocolate kia xác thật đã ở trong tay của Khâu Diệc Bạch.
Hơi chút đứng lên, liền có thể nhìn thấy thùng rác bên cạnh có ném mấy cái vỏ trống không.
Trong đầu thực mau nhảy ra hai chữ: Xong rồi.
Chuyện này không biết lại bị ghi hận mấy ngày đây.
Sự thật chứng minh nàng nghĩ không sai, từ sau ngày đó Khâu Diệc Bạch quả nhiên bắt đầu đi vòng quanh nàng, cùng lúc đó cái túi chocolate kia cũng càng ngày càng xẹp.
Thẩm Ninh Hinh không tìm được cơ hội nào cùng nàng hòa hảo, hai người chỉ có thể giằng co như vậy.
Thẳng đến ngày thứ ba, nàng đột nhiên phát hiện Khâu Diệc Bạch mang lên khẩu trang.
Trùng hợp mấy ngày gần đây trời hay mưa, thời tiết thay đổi thất thường, trong văn phòng cũng có không ít người bị cảm lạnh cảm mạo, thanh âm đánh hắt xì vang lên khắp nơi.
Thẩm Ninh Hinh đoán hẳn là nàng cũng bị lây bệnh, liền thừa dịp cơ hội này chủ động qua cầu hòa, còn phi thường tri kỷ đưa lên thuốc trị cảm.
Ai biết Khâu Diệc Bạch chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, ngay cả nói cũng không nói một lời, chỉ gật gật đầu, một chữ quý như vàng.
Còn đang sinh khí nha.
Thẩm Ninh Hinh thở dài một tiếng, có chút mất mát trở lại vị trí ngồi, đang muốn suy nghĩ một phương pháp khác, đột nhiên thu được văn kiện do Khâu Diệc Bạch phát tới.
Là một bảng biểu, phía dưới kèm theo một câu : "Triệu tỷ đang vội, ngươi giúp nàng thẩm tra đối chiếu đi, chốc lát nữa chia ta."
Thế là lại bắt đầu giao lưu cùng nàng.
Thẩm Ninh Hinh vui mừng khôn xiết, tảng đá cứng rắn kia cuối cùng cũng rơi xuống đất, vội vàng nhanh chóng lại cẩn thận thẩm tra đối chiếu xong mới phát trở về cho nàng một lần nữa.
Trong chốc lát, Khâu Diệc Bạch trả về cho nàng một cái khá tốt.
Thẩm Ninh Hinh vội vàng ném qua một gương mặt tươi cười, mỹ tư tư đứng dậy đi toilet.
Thẳng đến khi đẩy cửa muốn đi ra, một khắc vẫn đang suy nghĩ, lúc này thời gian tiểu khóc bao tức giận khá là dài, xem ra về sau nàng phải cẩn thận hơn a, từ nhiều mặt hảo hảo phỏng đoán ý tứ của Khâu Diệc Bạch.
Đang lúc nghĩ ngợi, vừa muốn quẹo vào, đột nhiên nhìn thấy Khâu Diệc Bạch từ bên ngoài vội vã đi vào, đầu tiên là nhìn xung quanh khắp nơi một vòng, sau khi phát hiện xung quanh không có ai mới đứng ở trước gương, giơ tay sờ sờ phía dưới khẩu trang.
Chưa kịp chào hỏi, Thẩm Ninh Hinh đột nhiên nghe thấy nàng mở miệng lầm bầm lầu bầu, cũng không biết là nói tiếng nước nào, làm người khác phải phân biệt một hồi lâu, cuối cùng mới nghe hiểu được.
Là tiếng Trung không quá tiêu chuẩn, vừa nhẹ vừa phiêu, hợp với thần sắc biệt nữu nơi đáy mắt của nàng : "Rõ ràng cũng không ăn nhiều, sao đột nhiên lại sưng to như vậy......"
"Đau chết ta!"
Có chút buồn cười.
Lúc này Thẩm Ninh Hinh mới hiểu được người này vì cái gì không nói chuyện.
Không phải vì cảm mạo, mà là vì giận dỗi ăn quá nhiều chocolate nên răng đau, cho nên thật sự không nói được......
Còn đi làm cái gì, nhanh lên đi xem bác sĩ đi!
-----------------------------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Ba ngày trước, Khâu Diệc Bạch: Một cái cũng không lưu lại cho Thẩm Ninh Hinh, ta ăn hết toàn bộ, cho nàng thèm chết, cho nàng tức chết.
Ba ngày sau, Khâu Diệc Bạch: Thất sách, đau chết ta......
Đại gia đừng học Khâu tổng, ít ăn đồ ngọt lại nha hhhh.
Advertisement
Paranoid Mage
Attention Amazon: ID: PRI-PSCSXB97WPG Now on Book Two! Check the Volumes selector to make sure you start at the right place! Book One: Paranoid Mage Buy on Amazon! Callum had seen things all his life. There are monsters and beasts living among people, but he learned very early not to admit such things, not if he didn’t want people to think him crazy. It turns out that the supernatural is real, but at thirty Callum has no desire to be part of that secret. Not that he has a choice when it turns out he is a mage, albeit one that hasn’t cast any spells in all his life. There are requirements, duties, and education that the powers that be insist he be subject to. To hell with that. Book Two: Renegade Mage Buy on Amazon! After escaping from the Guild of Arcane Regulation and the Bureau of Secret Enforcement, Callum has lost his greatest protection: his obscurity. Now the powers that be know who he is, and hiding is harder than ever. Nor is hiding a plan, just a reaction. Now Callum is forced to decide how he wants to approach the supernatural world, and how he’s going to keep himself secure when the apparatus of government is arrayed against him. Even if he wanted to live as a mage, that bridge has been thoroughly burned, and even if he wanted to live as a normal person, he is far too deep to close his eyes to what he’s seen. He has to make his own terms. Paranoid Mage is an urban fantasy but it goes rather sideways from the normal stuff fairly quickly. Chapters are Fridays, 5PM EST, with approximately 5,000 words per chapter. Join our Discord!
8 176Mail Fox Tales
When trying to save an injured animal while drunk you don't really expect many consequences. If you were sober, you'd likely expect to be saddled with a few bills and some work finding the owner.In either case, being saddled with divine duties by an ancient animal spirit is probably not amongst the things you expect. Neither did Eva when she picked up an injured canine after an evening out drinking with a friend to celebrate their arrival in Tokyo.At least those duties are little more than a part time job as a delivery-fox. And they come with room and board, as well as making her life that much more interesting.
8 253To The Land of Nyx
When Hyde ends up inside a carriage with his sister and a butler, he knows that his carefree days as a young nobleman are becoming out of reach. Tasked to journey to a kingdom far from home, he finds himself looking for ways to make their trip less unbearable and even enjoyable. Accompanied by soldiers he considers as friends—there's hope for them! But things are not as they seem to be. A slice of life fantasy fiction that updates sporadically!
8 195Nightmare Online
David spent the majority of his young adult life immersed in virtual reality. Ruler online, the VRMMO where he spent the last 8 years was a dream come true. He could escape his mundane every day life and find solace from the shadows that haunt him. But all good things must come to an end. Ruler Online was shutting down. The end of his dream, and the beginning of a Nightmare Ripped from his place of comfort and thrust into a place full of terrors. David is forced to overcome his fears and the things that go bump in the night. He will come to see this game is more than he bargained for. But Is it really all just a game? What is the truth about the world of Nightmare Online?
8 209Re: Slavemancer (LitRPG Fantasy)
Rohan lived the easy life of a noble with comfort at the end of his fingertips. He was grateful and all, but he was missing that little excitement that he yearned. Fortunately for him, the dungeons came. Monsters? Check. Game-like stats? Check. Abilities like in those RPG-games? Check. Loots? Check. It was was more than he asked for and yet, trouble was brewing. Nocturns from the East, and greedy Lords and nobles in the continent. Multiple sparks were going off and a calm stable future was slowly fading away. But that wasn't the worse thing. Shit. I mess up didn't I? [Congratulation. You have obtained a new class.] [User is now a Slavemancer.]
8 133The girl trapped in mystic falls
A new twist to the originals and most fanfics. Tvd fanfiction. I do not own tvd or To the only rights I have are to my plot and characters I create.
8 155