《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 11
Advertisement
Ít nhiều có Khâu Diệc Bạch hỗ trợ.
Gần 12 giờ đêm, toàn bộ văn kiện trong máy tính rốt cuộc cũng sửa sang lại xong, Thẩm Ninh Hinh đem tất cả gom lại, nén thành file xong gửi đến hòm thư cho giám đốc Lưu.
Coi như xong việc rồi!
Nàng không khỏi cảm thán một tiếng, giang hai tay duỗi cái eo lười một cái thoải mái dễ chịu.
Lúc này bên ngoài đã hoàn toàn tối đen, Thẩm Ninh Hinh đứng lên đi đến phía trước cửa sổ liếc mắt nhìn xuống dưới một cái, thấy ven đường đã hoàn toàn không còn bóng người đi đường.
Chỉ có đèn đường cô độc vẫn như cũ sáng lên, có chút thê lương, còn có chút quỷ dị, lại thêm tiếng côn trùng thường thường kêu vang lên, ở trong tầm mắt chợt lóe chợt lóe.
Thẩm Ninh Hinh nhìn nhìn, không biết như thế nào đột nhiên nhớ tới mấy ngày hôm trước cùng Mạnh Dao các nàng cùng nhau xem phim kinh dị, lông tơ tức khắc liền dựng đứng lên.
Đang nghĩ ngợi, vừa mới chuyển đầu, phía sau có một khuôn mặt đang dán lại gần.
"A!" Thẩm Ninh Hinh hoảng sợ, cả người thiếu chút nữa nhảy dựng lên, "Khâu tổng ngài ở chỗ này làm gì?!"
"Đại kinh tiểu quái." Khâu Diệc Bạch liếc mắt nhìn nàng một cái, cũng đi ra phía trước cửa sổ giống mô giống dạng nhìn xuống dưới, "Chỉ có ngươi được xem, ta thì không được, công ty của nhà ngươi à?"
(Đại kinh tiểu quái : chuyện bé xé ra to)
"Không phải......" Sợ hãi lại bị nàng mang thù, Thẩm Ninh Hinh vội vàng lắc đầu, trong giọng nói còn mang theo lấy lòng, "Ngài xem ngài xem."
Khâu Diệc Bạch không để ý tới nàng, hừ lạnh một tiếng hai tay chắp sau lưng.
Giống như lão cán độ đi đột kích thị sát.
Thẩm Ninh Hinh thở dài, yên lặng lui về bàn làm việc tiện tay tắt đi máy tính.
Thời điểm đang suy nghĩ tí nữa nên làm thế nào để trở về, Khâu Diệc Bạch ở trước cửa sổ đã lui về tới.
"Lát nữa đừng về nhà." Nàng nói, tiện tay cầm lấy những phân tư liệu của Bùi Thanh làm lúc sáng nhìn nhìn, mày thực mau nhíu lại, bĩu môi ném qua một bên, "Hiện tại trời quá tối, trở về không an toàn, ngươi liền ở lại công ty đi."
Đây là đang vì nàng suy xét.
Thẩm Ninh Hinh nghe xong trong lòng ấm áp, ngẫm lại xác thật cũng phải, thay vì qua lại lăn lộn, không bằng nghe Khâu Diệc Bạch nói ngủ ở nơi này, vì thế liền nhẹ nhàng gật đầu nói câu hảo.
Tiếng nói vừa dứt, Khâu Diệc Bạch liền ngoắc tay nói với nàng : "Đi phòng nghỉ."
Nói xong xoay người liền đi, bước chân nhanh như bay.
Thẩm Ninh Hinh vội vàng đuổi theo.
Đi theo phía sau mông Khâu Diệc Bạch quẹo mấy vòng, thực nhanh có gian phòng nhỏ xuất hiện ở trước mắt Thẩm Ninh Hinh.
Đẩy cửa ra, bên trong bày biện vô cùng đơn giản một cái bàn cùng một giường tầng nhỏ, bên cạnh còn có một ngăn tủ cao tầm một người.
Khâu Diệc Bạch mở cửa tủ ra, không cần tốn nhiều sức từ tầng cao nhất ôm giường chăn xuống ném cho Thẩm Ninh Hinh: "Khăn trải giường và chăn đều sạch sẽ, mỗi ngày đều có a di giặt sạch đổi mới, trực tiếp dùng là được."
Advertisement
"Hảo." Thẩm Ninh Hinh vội vàng gật gật đầu, tiếp nhận chăn gắt gao ôm lấy, sau đó theo bản năng hỏi, "Khâu tổng ngài ngủ ở mặt trên hay là ở dưới?"
Vừa nói xong đột nhiên cảm thấy có chỗ nào không đúng, cảm giác giống như hai người đang tiến hành một loại giao dịch kỳ quái nào đó.
Cũng may Khâu Diệc Bạch nghe không ra manh mối gì, chỉ nói: "Không cần quan tâm ta, ngươi chọn chỗ người thích là được."
Thẩm Ninh Hinh nghe thấy còn rất cảm động, sau đó phi thường chân thành nói cảm tạ.
"Ta liền chọn chỗ này." Nàng nói, chỉ chỉ vị trí giường dưới, lúc sau đem chăn nhanh nhẹn trải ra hảo, "Ta chuẩn bị xong rồi, Khâu tổng ngài cũng nhanh lên đi."
"Nhanh lên cái gì?" Khâu Diệc Bạch thực mau hỏi lại.
Thẩm Ninh Hinh bị nàng hỏi sửng sốt: "Nhanh lên giường, chăn nha......"
Tiếng nói vừa dứt, đáy mắt Khâu Diệc Bạch đột nhiên chứa một mạt cười như có như không, ho nhẹ một tiếng nói : "Ta không ngủ ở nơi này."
"A?" Thẩm Ninh Hinh phản ứng lại, còn tưởng rằng nàng phải về nhà, vội vàng mở miệng muốn khuyên, "Hiện tại đã trễ như vậy, ngài một người về nhà không......"
Hai chữ an toàn còn chưa nói ra khỏi miệng, liền thấy Khâu Diệc Bạch đột nhiên từ trong túi công văn móc ra một chùm chìa khóa.
Chùm chìa khóa vang lên âm thanh nhỏ, tất cả đều là hương vị tiền tài.
"Ai nói ta phải về nhà kia." Nàng nói, trong giọng nói mang ý tứ khoe khoang không dễ dàng gì nhận thấy được, "Ở đối diện ta còn có một căn nhà đây."
"......."
Không khí trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng Thẩm Ninh Hinh nhẹ nhàng gật đầu: "Nga."
Khâu Diệc Bạch đã đi được một lúc lâu.
Thẩm Ninh Hinh mở Weibo ra, quả nhiên nhìn thấy người này đã phát trạng thái mới, thậm chí phía sau còn phá lệ thêm một tấm ảnh ——
Vừa rồi biểu tình của Thẩm Ninh Hinh có điểm giống A Cát ha ha ha! 【 A Cát dại ra.jpg】
A Cát chính là tiểu cẩu mà Thẩm Ninh Hinh treo trên bao.
Thẩm Ninh Hinh trầm mặc một lúc lâu, ngẩn ra lại bị nàng khí cười.
Cũng thực nhanh phát hiện ra, đây là Khâu Diệc Bạch trả thù nàng chuyện lót tăng chiều cao a.
Cũng lười sinh khí với vị tiểu khóc bao hay mang thù này, Thẩm Ninh Hinh thở dài, cầm lấy bàn chải đánh răng cùng kem đánh răng ở trên bàn đi toilet tẩy rửa, sau đó thực mau trở lại giường nằm xuống.
Trên người chăn rất thơm, là mùi vị hoa oải hương nhàn nhạt, làm người thực mau yên tâm lại.
Suy nghĩ cũng dần dần trôi xa, không biết như thế nào lại một lần nhớ tới khuôn mặt của Khâu Diệc Bạch.
Kỳ thật từ tận đáy lòng, nàng xác thật là rất cảm tạ Khâu Diệc Bạch, giúp mình mang theo cơm, chia sẻ công việc làm chưa xong, còn bởi vì lo lắng trời quá muộn về nhà không an toàn, cho nên liền tìm một chỗ cho nàng ngủ lại.
Là một cấp trên đối với cấp dưới khá tốt.
Thật ra, ngày thường Thẩm Ninh Hinh cũng gặp qua, nàng cố ý vô tình lặng lẽ quan tâm các đồng sự khác.
Advertisement
Tuy rằng bản chất là một tiểu khóc bao ngạo kiều, ngày thường lại không biết vì nguyên nhân gì luôn giả vờ hung ba ba, nhưng nàng xác thực là một người ấm áp.
Ngày mai phải mua ít đồ vật cảm tạ nàng mới được.
Tính toán xong, Thẩm Ninh Hinh ôm chặt bọc nhỏ của mình, thực mau chìm vào mộng đẹp.
"......."
Hôm sau, toàn bộ buổi sáng lại bận rộn trôi qua.
Tới gần giữa trưa Mạnh Dao lại phát tin nhắn tới, nói nàng ấy vừa lúc đang làm việc ở phụ cận công ty các nàng, hiện tại công việc đã xong rồi, hỏi nàng có muốn cùng nhau ăn một bữa cơm hay không.
Dù sao đã mấy ngày không gặp, hơn nữa bản thân mình cũng muốn đi ra ngoài mua ít đồ vật, Thẩm Ninh Hinh thực mau trả lời ứng hạ.
Sau khi ăn xong, hai người cùng nhau vây quanh khu phố buôn bán xoay chuyển.
"Ngươi như thế nào đột nhiên nhàn rỗi muốn đi dạo phố." Mạnh Dao một bên gõ di động một bên hỏi nàng, "Hôm nay công tác không vội sao?"
"Còn được." Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu, lôi kéo nàng vào cửa hàng bán đồ chơi, "Chủ yếu là muốn mua lễ vật cảm tạ đồng sự, người ta giúp ta không ít việc, nên phải cảm tạ một chút mới được."
"Vậy cũng phải." Mạnh Dao gật gật đầu, phát xong tin nhắn cuối cùng liền tiện tay đem điện thoại thả vào túi xách, vừa nhấc mắt lên không khỏi cả kinh, "Như thế nào là cửa hàng bán đồ chơi?! Ngươi mua cho ai?"
"Cho" Thẩm Ninh Hinh cân nhắc một chút, cuối cùng nói, "Tiểu cháu trai của cấp trên......"
Kỳ thật là cho lão bản của nàng quỷ ấu trĩ tiểu khóc bao kia.
"Lại còn tiểu cháu trai." Mạnh Dao vừa nghe liền vui vẻ, "Thẩm Ninh Hinh nhân duyên của ngươi không tồi a, ngay cả cháu trai của lão bản cũng câu được a."
"Trong chốc lát giải thích không rõ được." Thẩm Ninh Hinh rất bất đắc dĩ cười cười, "Nhanh lên tiến vào giúp ta tuyển chọn."
"Được rồi." Mạnh Dao theo tiếng gật đầu, thực mau cùng nàng đi vào trong tiệm.
"......."
Hai mươi phút sau, Thẩm Ninh Hinh xách theo một đống tiểu A Cát xuất hiện ở văn phòng.
Trước kia nàng chỉ biết có một nhân vật như vậy, cảm thấy rất đáng yêu nên liền treo ở trên bao, chưa từng tìm hiểu nhiều thêm.
Thẳng đến lần này vào cửa hàng bán đồ chơi, nàng mới được mở rộng kiến thức.
Nguyên lai A Cát còn phân thành rất nhiều loại, Giáng Sinh a, nấu cơm dã ngoại a, sân khấu a......
Thẩm Ninh Hinh cùng Mạnh Dao hai người trong lúc nhất thời chọn loạn, xem cái nào cũng thấy đẹp, cuối cùng mua xong rồi mới phát hiện toàn bộ túi cơ hồ đều sắp chứa không hết.
Nhiều A Cát như vậy đưa cho Khâu Diệc Bạch, nàng hẳn là sẽ thích đi.
Đương nhiên bên ngoài còn phải nói là cho tiểu cháu trai.
Thẩm Ninh Hinh nghĩ như vậy, ngay sau đó liền gõ cửa văn phòng của Khâu Diệc Bạch.
Vừa mới đi vào liền thấy sắc mặt bất thiện của nàng đang trả lời bưu kiện, đầy mặt đều viết là hiện tại ta rất phiền rất tức giận, cha khách hàng này quả thực quá chán ghét!
Thẳng đến thời điểm nhìn thấy Thẩm Ninh Hinh, cổ chán ghét kia mới từ từ giảm bớt.
Nhưng mày vẫn như cũ nhăn lại, hung ba ba hỏi nàng: "Ngươi tiến vào làm cái gì?"
Thẩm Ninh Hinh theo tiếng đem túi xách trong tay đặt lên bàn của Khâu Diệc Bạch : "Đây là......Mua cho ngài, đưa cho tiểu cháu trai."
Nàng nói: "Cảm ơn ngài tối hôm qua giúp ta nhiều như vậy."
Tiếng nói vừa dứt, Khâu Diệc Bạch giương mắt hướng vào trong túi nhìn một cái, đầu tiên là ngẩn người, sau đó tia bực bội nơi đáy mắt thực mau liền biến mất, khóe miệng hướng lên trên giơ giơ lên giống như muốn cười.
Nhưng phỏng chừng là ý thức được chính mình thất thố, cuối cùng tươi cười vẫn không hiện lên, nhưng ngữ khí so với vừa rồi ôn nhu hơn nhiều: "Vậy ngươi để ở chỗ ta nơi này trước đi, quay về ta sẽ chuyển giao cho hắn."
Giống như không có thói quen được người khác đưa lễ vật cho mình, trầm mặc hơn nửa ngày cuối cùng mới nhớ tới bổ sung thêm một câu cảm ơn.
Cũng không biết có phải là do ánh sáng có vấn đề hay không, Thẩm Ninh Hinh thoáng nhìn bên tai nàng hình như là nổi đỏ.
Thực mau đem chuyện này vứt ra sau đầu.
Gần đây đã là cuối tháng, công việc của Triệu tỷ bên kia so với ngày thường nhiều hơn, giao cho Thẩm Ninh Hinh tự nhiên cũng không ít, vừa mới đánh xong bảng biểu, Triệu tỷ liền ném văn kiện cho nàng . Nói nàng đưa cho Khâu tổng ký tên.
Thẩm Ninh Hinh ứng, cầm văn kiện lên. Vừa mới tiến vào văn phòng, nhìn thoáng qua Khâu Diệc Bạch đã đem toàn bộ tiểu cẩu lấy ra hết, lúc này đang đặt ngay ngắn ở trên bàn.
Không khỏi kinh ngạc, vội vàng hỏi: "Khâu tổng ngài đang làm gì vậy?"
"A?" Không chú ý tới Thẩm Ninh Hinh tiến vào, Khâu Diệc Bạch đầu tiên là sửng sốt, một hồi lâu mới tìm được một lý do thích hợp, "Ta lấy ra chụp một chút cho tiểu cháu trai xem trước, để hắn nhìn xem có thích hay không."
"Như vậy a." Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu, "Chính là......"
"Nhưng là cái gì!" Khâu Diệc Bạch hung nàng, "Có việc mau nói, ta vội vàng đây."
Được đi.
Thẩm Ninh Hinh không nói gì nữa, vội vàng đưa văn kiện cho nàng ký.
Một lúc sau vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng, vì thế sau khi trở lại bàn làm việc liền mở Weibo ra nhìn.
Đúng như nàng nghĩ, quả nhiên Khâu Diệc Bạch lại phát Weibo mới, cũng giống như tối hôm qua, một hàng chữ cùng một tấm hình, hình ảnh là những tiểu cẩu lúc nãy Thẩm Ninh Hinh mua cho nàng.
Phía trên là câu nói ——
Lợi hại không, tiểu cẩu nhi xếp hàng!
Đây là cái gì a!
Thẩm Ninh Hinh dừng một chút, không hề phòng bị mà cười ra tiếng, thân thể không khống chế được mà run rẩy, chấn đến cà phê ở trên bàn cũng bị lay động.
Xác thật rất lợi hại, không riêng gì tiểu cẩu nhi xếp hàng.
Khâu tổng ngươi cũng đặc biệt lợi hại.
"......."
----------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Ta cười chết hhhh
-----------------------------------------------------------------
A Cát có lẽ là giống như vầy
Advertisement
Let There Be Light
This story is about a person who found himself in a void with no memories. After a very long period of time, he finally discovers that he has godly powers of creation. Follow along as he creates worlds and watches them grow.
8 79The Aggie Show
Gary is a young man who lives with his cat, Aggie. One day, Gary receives a mysterious book on his doorstep. Aggie steals this book, claims horrible powers beyond comprehension, and becomes Gary's tormentor. Gary must learn to navigate a world unlike anything he has ever seen.
8 181The Arcane Chronicle: Nephilim's Odyssey
As her tenth birthday approached, Helen always dreamed about the same thing over and over again—a terrible dream about a past that should not had happened. From then on, Helen began to doubt her own memories and family history that her grandma always talked about. On that day, she graduated from primary school. But that day, her life took a sudden turn. A mysterious woman who came from her true past... An abomination who professed on how "unique" she was... A bloodthirsty beast massacre near where she lived... In a world full of anomalies and countless wonders, where even heroes fell and Gods were slain. Will she had what it takes to discover her true identity? "Twinkle, twinkle, little star. Have you wondered what you are?" _____________ DROPPED (at least for now)
8 99Phantasm
Hi guys! this is my first time writing a fiction so feel free to comment, criticize and suggest. Any violent reaction are welcome too. Kellen a well-known civil engineer in his company became infamous in his country after an incident related to his job led to death of many workers.Being deprived on what he had before and lose hope, he decided to make his life work again. Only to get involve in an accident that will cause him lie in the bed severely beaten and unconscious for who knows how long.What would happen, if he found out that he is in unknown world as a spirit and cannot go back to his body?This not a typical REINCARNATION story find out why.
8 102W.A.R.F.R.A.M.E.
Through the advancement of technology, people are now able to experience firsthand what it is like to delve into cyberspace. The game of assembling cards and building a machine through them has taken the world by storm. Read on as pilots, pilot their assembled Warframes, and battle for glory and fame.
8 291YT Promotes
We promote the best books.Wattpaders, don't wait outside, hop in and read these amazing books by wonderful authors. This collection is the Exclusive Collection of Books that we promote.An encouraging step for our lovable authors and a lovely chance to get new books for you to read.
8 266