《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 5
Advertisement
Thời gian buổi chiều cứ thế bận rộn mà vượt qua.
Tới gần giờ tan tầm, Thẩm Ninh Hinh cuối cùng cũng làm xong những công việc mà Triệu tỷ đã công đạo cho mình.
Thẩm tra đối chiếu cách thức đơn, nói cho bộ phận đơn chứng làm chứng từ sản xuất, tùy thời giám sát tiến trình đoàn xe kéo hàng hóa......
Tuy nói không có gì phức tạp, nhưng lại phải nhìn chằm chằm vào, phí thời gian cùng phí kiên nhẫn, hơi chút thả lỏng một chút cũng không được.
Công tác như vậy, xác thật mà nói là rất thích hợp với loại tay mơ mới vừa vào chức như nàng.
Triệu tỷ có thể nói là đem nàng an bài rất rõ ràng.
Thẩm Ninh Hinh thở dài, đang nói chuyện trên trời dưới đất cuối cùng đánh hạ một chữ hảo, tức khắc có loại cảm giác như trút được gánh nặng.
"Ăn chocolate không?" Thấy nàng dừng công tác, Bùi Thanh nhàn nhã cả một ngày ở phía sau lập tức đem đầu thò qua, cầm chocolate nhét vào trong tay Thẩm Ninh Hinh, không khỏi vì nàng mà phân trần : "Vội lâu như vậy, nghỉ một lát đi."
"Cảm ơn." Thấy nàng một mực khăng khăng cho mình, Thẩm Ninh Hinh cũng không cự tuyệt, gật gật đầu tiếp nhận.
"Rất mệt đi." Bùi Thanh gợi lên một mạt cười nhìn nàng, "Ngươi nói Triệu tỷ cũng thật là, rõ ràng đã sớm biết hôm nay mình không tới được, ngày hôm qua nên đem công tác trong tay xử lý tốt mới phải, một hai phải để lại toàn bộ cho ngươi."
"Có bối cảnh chính là có thể không kiêng nể gì a......"
Thanh âm tuy nhỏ, nhưng thái độ biểu đạt lại rất rõ ràng.
Là đang nói xấu sau lưng người.
Thậm chí...... Còn đang chờ mong nàng đáp lại đây.
Thẩm Ninh Hinh theo tiếng giương mắt, quả nhiên ở đáy mắt của Bùi Thanh nhìn thấy một tia chờ mong, giống như đang chờ đợi nàng tiếp tục hỏi cái bối cảnh kia là cái gì vậy.
Sao lại thế này a, tiểu cô nương này.
Thẩm Ninh Hinh dừng một chút, đem toàn bộ khối chocolate trong tay bỏ vào trong miệng, sau đó mới nhẹ nhàng cười cười.
"Cũng không có gì." Nàng nói, "Ta là người mới, cũng nên học tập nhiều một chút."
Phỏng chừng là không nghĩ đến nàng sẽ trả lời như vậy, Bùi Thanh đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại có chút xấu hổ cười cười: "Cũng đúng ha ha."
"Bất quá vẫn nên chú ý một chút, ngàn vạn đừng mệt, nếu không lại không có địa phương để khóc nga."
Lại là ngữ khí châm chọc mỉa mai như phía trước.
Thẩm Ninh Hinh mặc kệ nàng, chỉ nhẹ giọng ứng hạ, sau đó lại nói câu: "Cảm ơn chocolate của ngươi."
Lần này không đợi Bùi Thanh nói gì đó, nàng đã chuyển thân rồi.
Không bao lâu, phía sau truyền đến câu nhỏ giọng "Hừm."
Ở nàng nơi này chạm vào cái đinh, Bùi Thanh mắt trợn trắng, thực nhanh liền quay đầu tiếp tục cùng người khác nói chuyện phiếm.
Thẩm Ninh Hinh nghe vào lỗ tai này ra lỗ tai kia, thấy nàng hình như là đang nói ai đó bên nội mậu bên kia, không khỏi có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
Lúc này còn hơn mười phút nữa là tan tầm, Thẩm Ninh Hinh đã hoàn thành xong toàn bộ công tác, vì thế liền tìm một tư thế thoải mái, tựa lưng vào ghế ngồi chơi di động, muốn nhìn một chút Mạnh Dao các nàng buổi tối có an bài gì không.
Advertisement
Không giống như nàng, mấy vị khuê mật này đều là gia cảnh ưu việt phú nhị đại, mỗi ngày sinh hoạt chính là ăn chơi ngủ, đi du lịch.
Gần đây giống như có niềm yêu thích mới, đó là truy tiểu tỷ tỷ.
Thẩm Ninh Hinh vừa mới đi vào liền thấy Khương Duyệt phát ra một tràng thật dài dấu chấm than, theo sau còn có mấy đường link dẫn có chụp hình, kêu các nàng hỗ trợ bỏ phiếu cho tiểu thần tượng của mình.
(Đại khái là bạn Khương Duyệt kêu gọi đồng bọn đi vote cho thần tượng của bản)
Thẩm Ninh Hinh thực mau ứng câu hảo, nhận lời sau khi tan tầm về nhà liền nghiên cứu cách bỏ phiếu.
Khương Duyệt trả về một cái tiểu biểu tình ' ok ', sau đó lại chạy tới cấp Mạnh Dao các nàng an lợi, trong đàn ồn ào nhốn nháo một mảnh.
Thẩm Ninh Hinh nhìn chằm chằm nhóm tán gẫu một lát, cười rộ lên sau đó trở về giao diện chính, muốn nhìn một chút có tin tức gì khác hay không.
Theo sau, liền thấy được tên của Khâu Diệc Bạch.
Buổi chiều sau khi Khâu Diệc Bạch phát cho nàng một trận kia liền tiện tay sửa lại ghi chú của nàng ấy, lúc ấy ngu ngốc cảm thấy không có gì, lúc này bỗng nhiên cảm thấy, tim không biết như thế nào đột nhiên lại đập chậm lại một chút.
Tay cũng theo bản năng ấn vào giao diện của Khâu Diệc Bạch, nhìn chằm chằm WeChat của nàng ấy một lúc lâu.
Đây hẳn là số di động của Khâu Diệc Bạch đi.
Nàng trầm mặc một lát, cuối cùng yên lặng mở ra danh bạ, đem dãy số kia lưu vào, sau đó lại ghi chú tên của nàng.
Nhấc mắt lên, vừa lúc tới thời gian tan tầm rồi.
"Đi đi đi!" Trong văn phòng thực nhanh khôi phục lại sức sống, mọi người quẹt thẻ xách theo túi đứng lên đi giành lấy thang máy, một đám tất cả đều chạy nhanh như bay.
Thẩm Ninh Hinh vẫn là chậm một bước, thời điểm nàng đến cửa thang máy làn sóng người thứ nhất đã đi xuống rồi.
Văn phòng của các nàng ở tầng giữa của office building, đi thang bộ kỳ thật cũng không mất bao nhiêu thời gian, nhưng hôm nay Thẩm Ninh Hinh thật sự là rất mệt, liền không suy xét đến chuyện đi thang bộ.
Cùng đồng sự một bên nói chuyện phiếm một bên chờ, thời gian thực mau qua đi, thang máy một lần nữa lên đến tầng lầu của các nàng.
Vừa mở ra, có một người đứng ở bên trong.
Tây trang quen thuộc, khuôn mặt quen thuộc, mùi hương thoang thoảng quen thuộc.
Lại là Khâu Diệc Bạch!
Thẩm Ninh Hinh thiếu chút nữa thở hắt ra một hơi.
Thang máy đều nhanh trở địa điểm giao nhau của hai người các nàng rồi.
Lúc này trong tay Khâu Diệc Bạch đang ôm mấy sấp văn kiện, nhìn dáng vẻ hẳn là mới làm xong việc từ bên ngoài trở về tăng ca.
Có giáo huấn từ lần trước, lúc này Thẩm Ninh Hinh lập tức giữ chặt đồng sự bên cạnh cùng nhau cùng nàng chào hỏi, "Khâu tổng hảo!"
"Ân." Khâu Diệc Bạch gật đầu, tầm mắt đảo qua mặt của Thẩm Ninh Hinh, thực mau dừng lại nói một câu: "Thẩm Ninh Hinh."
Đột nhiên bị nàng điểm danh, Thẩm Ninh Hinh tức khắc sửng sốt, ngay sau đó liền bắt đầu nghĩ lại chính mình có phải lại làm sai chuyện gì chọc tới nàng hay không.
Advertisement
Cũng may, Khâu Diệc Bạch không phải có ý tứ muốn hung nàng, ngữ khí nhẹ nhàng hỏi : "Sau khi tan tầm ngươi có an bài gì không?"
Không phải là muốn đem nàng lưu lại tăng ca chứ.
Thẩm Ninh Hinh ho nhẹ một tiếng, vốn định cự tuyệt, còn không chờ nàng nói chuyện liền nghe thấy Khâu Diệc Bạch bổ sung thêm một câu: "Liền chậm trễ thời gian của ngươi vài phút, giúp ta sửa sang lại văn kiện một chút."
Lời nói đều đã nói đến mức này rồi.
Thẩm Ninh Hinh không thể không nể mặt mũi mà nói cự tuyệt được, nâng đầu tầm mắt hướng lên mặt của Khâu Diệc Bạch, chậm rãi gật gật đầu.
Không biết có phải ảo giác hay không, nàng tổng cảm thấy Khâu Diệc Bạch ở bên kia giống như có vài phần nhu hòa, môi nhấp thành một đường thẳng tắp cũng chậm rãi thư hoãn.
"......"
Khâu Diệc Bạch xác thật không chậm trễ nàng bao nhiêu thời gian.
Thậm chí ngay cả giao lưu dư thừa cũng không có, chỉ nói cho nàng biết sửa sang lại văn kiện như thế nào cho xong, liền đi tới cửa sổ gọi điện thoại.
Lúc này vừa mới vào hạ, ngày cũng không quá dài, thái dương treo ở trên ngọn cây đã có xu thế nhạt đi, theo hướng cửa sổ tưới xuống một mảnh dư quang.
Vừa lúc liền bao trùm lên Khâu Diệc Bạch một phiến quang ảnh, bóng dáng mảnh khảnh dần dần kéo dài.
Mạc danh có một loại ý vị cô độc.
Thẩm Ninh Hinh thu thập xong văn kiện, thấy nàng còn chưa nói chuyện điện thoại xong, liền dứt khoát không nhúc nhích, chỉ ngồi tại chỗ nhìn chằm chằm bóng dáng của nàng mà phát ngốc.
Thẳng đến lúc này nàng mới phát hiện, kỳ thật Khâu Diệc Bạch không chỉ lớn lên đẹp, ngay cả thanh âm cũng cực kỳ dễ nghe, thanh tuyền, chỉ yên lặng lắng nghe liền cảm thấy an tâm.
Thẩm Ninh Hinh nghe nghe, không tự chủ được có chút mệt rã rời, vì thế liền ngồi tại chỗ trộm ngủ gật.
Mở mắt lại lần nữa, Khâu Diệc Bạch đã nói chuyện điện thoại xong rồi, đang đứng ở trước mặt nhìn chằm chằm nàng.
"......"
Cặp mắt kia của nàng trời sinh vốn là xinh đẹp, chỉ vì ngày thường ngồi ở trong văn phòng luôn làm một bộ dạng hung ba ba lạnh thấu xương, cho nên mới làm cho người ta không dám nhìn thẳng.
Nhưng lúc này lại bất đồng, không còn bộ dạng hung ba ba, ôn nhu lại một lần nữa trở về trong ánh mắt.
Làm người không tự giác nhớ lại ban đêm ngày đó ở siêu thị.
Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, buồn ngủ cũng bay đi phân nửa, gương mặt xoát một cái liền đỏ.
"Ta thu thập văn kiện xong rồi." Nàng nói, "Thấy ngài còn đang gọi điện thoại, cho nên không có mở miệng gọi ngài."
"Ân." Khâu Diệc Bạch gật đầu, không nói gì nữa, tùy tay lấy những văn kiện nàng đã sửa sang lại lật xem vài lần, một lát sau lại nói, "Cũng không tệ lắm."
Là đang khen ta sao?
Thẩm Ninh Hinh trừng lớn đôi mắt, thiếu chút nữa cho rằng chính mình còn ở trong mộng.
Không phát hiện tình cảm biến hóa của nàng, Khâu Diệc Bạch xem xong văn kiện, một lần nữa trở lại bàn làm việc ngồi xuống, không liếc nhìn nàng lấy một cái, nói: "Không có chuyện gì nữa, ngươi về nhà đi."
"Hảo." Thẩm Ninh Hinh gật gật đầu, vội vàng thu thập đồ vật muốn chạy, "Khâu tổng hẹn gặp lại."
Lời còn chưa hoàn toàn nói ra hoàn chỉnh, đã thấy Khâu Diệc Bạch đột nhiên giống như nhớ tới cái gì, vẫy vẫy tay ngoắc nàng.
Lại làm cái gì nữa nha.
Thẩm Ninh Hinh chỉ có thể thành thành thật thật một lần nữa quay trở về, đứng ở trước máy tính mắt trông mong nhìn chằm chằm nàng.
"Có hứng thú đối với rượu không?" Khâu Diệc Bạch đột nhiên hỏi.
A?
Thẩm Ninh Hinh sửng sốt, suy nghĩ phát tán một trận, thực mau nhớ tới giữa trưa Khâu Diệc Bạch phát cho mình mấy cái ảnh chụp mỹ thực đó.
Mặt trên hình như ngẫu nhiên có chiếu tới tên của cửa hàng kia, gọi là Cư rượu.
Thẩm Ninh Hinh có chút vô ngữ.
Rõ ràng là chính ngươi chủ động phát cho ta, như thế nào lại thành ta cảm thấy hứng thú.
Nhưng nàng chỉ dám nghĩ ở trong lòng thôi, mặt ngoài một chút cũng không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ theo lời nói của Khâu Diệc Bạch gật đầu ứng câu " phải nha ".
Vừa dứt lời, liền thấy Khâu Diệc Bạch lấy ra một cái hộp nhỏ tinh xảo hướng trên mặt bàn phóng một cái.
"Đây là vật kỷ niệm bọn họ đưa, ta giữ lại cũng không có dùng tới, đưa cho ngươi." Nàng nói, nghiêm trang.
Nói cho hết lời, hộp cũng tùy theo mở ra, đồ vật bên trong dần dần xuất hiện ở trong tầm nhìn.
Là một......Ốc biển to đen bóng.
Giờ tan tầm cao điểm, người trên xe bus rất nhiều.
Thẩm Ninh Hinh lên xe, xuyên qua đám người chen chúc đi về phía sau tìm được một vị trí trống liền ngồi xuống, nghẹn thở một hơi lúc này cuối cùng mới thở ra.
Nàng sửa sang lại bao nhỏ cõng trên lưng, điều chỉnh một tư thế ngồi thoải mái xong, sau đó lại từ trong hộp lấy ốc biển ra quan sát.
Thật sự là xấu.
Nàng thở dài, tới tới lui lui lặp đi lặp lại nhìn, nhìn thế nào như cũng không tin tưởng được đây sẽ là vật kỷ niệm người ta đưa.
Không phải là Khâu Diệc Bạch sau khi nướng xong ốc biển, cố ý đem cái xác trở về chọc nàng chơi đi?
Nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nàng lại thực mau phủ định cái suy đoán này.
Người ta đường đường là một cái Khâu tổng, như thế nào sẽ có tâm tư cùng thời gian đi trêu đùa nàng.
Chẳng lẽ thực sự có huyền cơ gì......
Thẩm Ninh Hinh bất đắc dĩ, chỉ có thể đem cái ốc biển kia lăn qua lộn lại nhìn mấy lần, rốt cuộc vẫn nhìn không ra có chỗ nào xuất sắc.
Đang muốn thu hồi lại, suy nghĩ đột nhiên xoay chuyển, giống như ý thức được cái gì đó.
Nàng thở sâu, thật cẩn thận cầm lấy bọt biển lót hộp, quả nhiên ở tầng thấp nhất phát hiện một chai rượu có gắn thẻ vip.
Có một loại không dám tin tưởng nảy lên trong lòng, Thẩm Ninh Hinh mở WeChat ra, nghĩ cùng Khâu Diệc Bạch xác nhận một chút chai rượu này có phải là nàng không cẩn thận đưa nhầm cho nàng hay không.
Sau đó, thực mau được kết quả ——
【 Kỳ thật uống không hợp lắm, nếu ngươi cảm thấy hứng thú, vậy đưa ngươi. 】
【 Giúp ta xử lý đi. 】
Cho nên...... Thật là cho nàng, như thế nào lại phải dùng phương thức như vậy a.
Thẩm Ninh Hinh thực nhanh gửi đi trả lời ' cảm ơn tổng tài ', sau đó tắt di động ngồi ở trên ghế nhìn chằm chằm vỏ ốc biển đen bóng kia phát ngốc.
Khâu tổng của bọn họ, nguyên lai là một người biệt nữu như vậy sao?
(Biệt nữu có khá nhiều nghĩa, như là khó chịu, kỳ cục, khó tính rồi còn cả rắc rối, rầy rà (nhất là khi nói đến quan hệ giữa 2 người trở lên). Có lẽ ý ở đây là Khẩu tổng tâm khẩu bất nhất, tức là nghĩ 1 đằng miệng nói 1 nẻo, thích che giấu ý nghĩ thật sự trong nội tâm bằng thái độ, hành động đi ngược với điều mình nghĩ.)
----------------------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Khâu tổng mỹ tư tư.jpg: Để Thẩm Ninh Hinh cũng trải nghiệm một chút vui sướng của ta.
Khâu tổng bản chất là một tiểu khóc bao ngạo kiều không quá am hiểu tiếp xúc cùng người khác, hung hung đều là giả vờ QwQ
Advertisement
Realm Eternal
Meet Nabi Elrick ; betrayed by the woman he loves, and blinded by anger he acts rashly and it nearly costs him everything.Nabi Elrick's actions have drastic consequences and he looses the prestige of his occupation and he sinks into an epic slump; a Deep depression. Fortunately the ?Alternate Reality Simulation? Realm Eternal rouses him from his melancholic abyss.Nabi Elrick sees an opportunity to Begin Again.Inspired by; Mushoku Tensei, Tate no Yuusha no Nariagari, Legendary Moonlight Sculptor, Daybreak on Hyperion, Log Horizon and Only Sense Online. I unashamedly draw some elements from my favourite light novels in writing this FanFic.For the Record; the Realm Eternal Mythology Revolves Around Ancient DragonsMy Chapter target is set at ?5000 words??Written in South African English which means closer to the British Standard.?Warning: Mature Content ?Violence, Language and Adult Themes ? List of My Novels:?Realm Eternal??Crystal Guardian ??Exiled Nomads of the Galaxy??Soul Vessel Psyche?
8 299The Shade of the Sun
Ren always knew that Penny had a thing for mystical creatures and artifacts. In fact, she loved them, but all the dribs and drabs that Mrs Russell sells never works. Ren thought the onyx ring would turn out to be the same as all the rest, but it soon takes them to another world with the power of the Sun's Blessing. Now, trapped in another, apocalyptic-looking world with absolutely no sun in sight, how can the duo ever hope to get home? [participant in the Royal Road Writathon challenge]
8 148Extraordinary 40K·Golden Era
巨大,星際艦隊,具有超乎尋常的力量,是人類歷經苦辛,最堅強的后盾。而,在廣闊而無限的宇宙中,有無數強大而輝煌的種族,蟲族入侵,星際探險,邪惡的神在在這樣的背景下,來自另一個世界的男人,用拳頭締結自己的內心意志,毅然走向無限的天空,踏上了長達數億年的漫長進化歷程……
8 209Aragons
𝘛𝘰 𝘴𝘢𝘷𝘦 𝘢𝘯𝘥 𝘵𝘰 𝘥𝘦𝘴𝘵𝘳𝘰𝘺. Born out of sadness and despair, demonic beings known as "Outcasts" seek to corrupt human souls, posing a threat to humanity's innocence. Raia Allen, a remorseless warrior and healer, joins the Nirvana Order--an organization against wicked forces--and becomes an Aragon, an official disciple. Thus begins her journey with one goal in mind while treading a thin line between being human and being a weapon. Armed with weapons blessed with power, Raia and her team take on the duties of hunting demons and searching for the Core, the key that determines the fate of humanity. Along the way, they find themselves fighting something much greater as they strive to be saviors in a seemingly corrupted world. But she isn't here to save; she is here to destroy. 𝘔𝘢𝘺 𝘵𝘩𝘦 𝘓𝘪𝘨𝘩𝘵 𝘣𝘦 𝘸𝘪𝘵𝘩 𝘺𝘰𝘶.
8 25310 reasons to live
This book is short. and this is for the ones who felt as if giving up on the thing they should always treasure Life.
8 166Again [vegaspete]
After Vegas dies, he wakes up, on the morning he was planning to break Porsche out of prison. But this time, Vegas has the memories of everything that happened, right up until he was shot to death by the poolside.
8 178