《[BHTT - EDIT - HOÀN] Tổng Tài Nàng Luôn Là Khóc Chít Chít》Chương 1
Advertisement
Bầu không khí trong văn phòng khẩn trương tới cực điểm.
Thẩm Ninh Hinh từ sau máy tính nâng đầu lên nhìn xung quanh, một lát sau lại lặng lẽ lùi trở về, cũng học theo các nàng bắt đầu giống mô giống dạng gõ bàn phím.
Trong lòng đã sớm khiếp sợ đến không ra bộ dạng gì rồi.
Khoa Thụy là công ty chuyên sản xuất cùng tiêu thụ hạt châu pha lê phản quang, thời gian thành lập đã lâu, vị trí được trời ưu ái, đại tiền cảnh phát triển, đãi ngộ cũng cao.
Rất nhiều sinh viên tốt nghiệp tranh nhau sứt đầu mẻ trán muốn tiến vào công ty lớn, nếu không phải có biểu tỷ Đổng Thư công tác ở bộ phận nhân sự bên kia đề cử, sinh viên tốt nghiệp ở một trường đại học bình thường như Thẩm Ninh Hinh thật đúng là không có khả năng tiến vào.
Bất quá chút tư lịch này của nàng muốn đi nội mậu vẫn là không đủ tư cách, Đổng Thư vẫn suy xét mãi, cuối cùng mới nhét nàng vào bộ phận buôn bán ngoại mậu vừa mới thành lập chưa đến hai năm.
"Mấy năm nay Khoa Thụy mới bắt đầu mở rộng thị trường nước ngoài, hết thảy đều đang ở giao đoạn sơ khai, khách hàng so với nội mậu bên kia ít hơn nhiều, chỉnh thể tới nói rất là thanh nhàn, thích hợp với người mới vừa tốt nghiệp không bao lâu như ngươi đi rèn luyện." Trong quán cà phê trang hoàng tinh xảo, Đổng Thư nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Thẩm Ninh Hinh, "Hảo hảo làm."
Thẩm Ninh Hinh ngoan ngoãn gật đầu, lập tức tỏ vẻ chính mình nhất định nỗ lực công tác, xem công ty như nhà của mình mà phấn đấu ở tuyến đầu.
"Này cũng không cần." Đổng Thư vừa nghe liền cười, "Không bận rộn như ngươi nghĩ đâu, ngươi muốn phấn đấu còn không nhất định có thể làm được lâu đến như vậy."
Thật đúng là, một lời trúng đích.
Người ở bộ phận buôn bán ngoại mậu không ít, nhưng dù sao cũng đang ở giai đoạn khai thác, khách hàng hợp tác lại không nhiều lắm, ngay cả nhân viên cũ trên cơ bản cũng không có gì nhiều để làm.
Loại thực tập sinh mới vừa đi làm như Thẩm Ninh Hinh lại càng nhàn rỗi, trừ bỏ làm văn kiện đánh đóng dấu ra, đại bộ phận thời gian đều là nhàn rỗi.
Cho nên, bầu không khí khẩn trương như thế, là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.
Nghe nói là vì tổng tài Khâu Diệc Bạch đi công tác gần một tuần, hôm nay sẽ trở về.
Thẩm Ninh Hinh thở sâu, một bên sửa sang lại văn kiện một bên trầm mặc không lên tiếng nghe các đồng sự bên cạnh nhỏ giọng nói chuyện với nhau.
"Không phải nàng muốn đi nửa tháng sao, như thế nào nhanh như vậy liền trở lại rồi? Biên lai phải giao cho hải quan, ta còn chưa sửa sang lại xong đây!"
"Ai biết a! Ta còn chưa bắt đầu làm đây này, chết chắc rồi chết chắc rồi, nhất định sẽ bị phê bình!"
"......"
Như thế như vậy, thật sự là có điểm thảm.
Thẩm Ninh Hinh yên lặng nghe, sau một lúc lâu quay người lại cười cười, "Ta có thể giúp được ngươi cái gì hay không?"
Nàng lớn lên mắt hạnh to tròn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn còn có hai cái má lúm đồng tiền nhợt nhạt, cười rộ lên thực ngọt, hoàn toàn là bộ dạng phúc hậu và vô hại, cho dù là ai nhìn cũng đều sẽ thích.
Advertisement
Đồng sự phía sau nghe vậy sửng sốt, ngay sau đó mắt sáng rực lên, chắp tay trước ngực làm cái tư thế khẩn cầu : "Giúp ta sao chép văn kiện bên dưới đi, giang hồ cứu giúp, vội xong lần này ta thỉnh ngươi ăn cơm!"
"Không có việc gì." Thẩm Ninh Hinh cười cười, tiếp nhận văn kiện đứng lên đi về phía máy in.
Ánh mắt lại theo bản năng hướng bên cạnh ngó quanh, nhìn về phía văn phòng sau cửa kính.
Nơi đó chính là nơi tổng tài ngồi.
Tuy nàng vừa tới không đến hai ngày, nhưng cũng đã nghe được không ít lời đồn có quan hệ với tổng tài.
Tuổi còn trẻ đã có thể ngồi vào vị trí này, ở nước ngoài về, làm việc sấm rền gió cuốn, cùng với ——
Là một đại mỹ nữ.
Làm một con nhan cẩu, Thẩm Ninh Hinh đã sớm muốn nhìn một chút vị tổng tài này đến tột cùng có thể đẹp được đến đâu.
(Nhan cẩu có lẽ giống nhan khống, yêu thích cái đẹp , giống tui ಥ◡ಥ)
Có thể đẹp...... như vị kia ở trên xe buýt mà sáng nay nàng nhìn thấy hay không?
Vừa nhớ tới người nọ, Thẩm Ninh Hinh đang sao chép văn kiện đột nhiên dừng lại, thực mau đỏ mặt.
Suốt một buổi sáng bầu không khí đều trong tình trạng khẩn trương mà vượt qua.
12 giờ vừa đến, các đồng sự lần lượt móc di động ra chơi, sau đó lại một lần nữa nằm liệt trên ghế, giống như một chút sức lực để động cũng không có vậy.
Thẩm Ninh Hinh sửa sang lại văn kiện vừa sao chép xong, đưa cho đồng sự phía sau, vừa mới ngồi xuống Vương Hi liền đi tới cùng nàng chào hỏi: "Cùng nhau đi ăn cơm không?"
Vương Hi là tiểu tổ trưởng của tổ các nàng, tuổi nghề khá dài, gần đây giống như có xu thế muốn thăng chức, từ sau khi giám đốc đi theo tổng tài đi công tác liền vẫn luôn thay thế để quản lý chuyện trong văn phòng này, là một đại tỷ rất có lòng nhiệt tình, lúc Thẩm Ninh Hinh vừa mới tiến vào công ty, là nàng hỗ trợ làm thủ tục.
Thấy nàng lại đây, Thẩm Ninh Hinh nở một nụ cười ngoan ngoãn: "Không được Vương tỷ, ngài đi đi, ta mang theo cơm, lát nữa dùng lò vi ba hâm nóng lại là được."
"Cũng đúng." Vương Hi theo tiếng gật gật đầu, "Ta đi trước nha."
Thẩm Ninh Hinh vội vàng cùng nàng phất tay nói tái kiến.
Nhìn theo nàng rời đi, cũng cùng những đồng sự khác muốn đi nhà ăn ăn cơm nói lời từ biệt xong, Thẩm Ninh Hinh móc ra hộp tiện lợi tinh xảo của mình đặt lên bàn, sau đó lại click mở vào nhóm tán gẫu trên di động.
Nhóm tán gẫu có tên : Mỹ thiếu nữ Thủy Liêm Động.
Nàng cười rộ lên, ngón tay động động bay nhanh phát một cái tin tức qua.
【 Chúng tỷ muội, ta tan tầm. 】
Chưa đến một phút, một đám chúng tỷ muội sôi nổi cũng nổi lên.
Nhân gian tuyệt mỹ Mạnh Dao Dao: 【 Ngươi đều đến giờ tan tầm, ta mới tỉnh ngủ đây. 】
Đầu quả tim tiểu hoa hồng Khương Duyệt Duyệt: 【 Mới tỉnh ngủ +1. 】
Thạch nguyên mỹ thanh hà phân mỹ Lý San San: 【 Ta và các ngươi liền không giống nhau, ta mới từ Lời Nói Bóng Đêm trở về, Còn! Chưa! Ngủ! 】
Advertisement
Lời Nói Bóng Đêm trong miệng Lý San là quán bar les tương đối nổi danh ở chỗ này của các nàng, 24 giờ mọi thời tiết đều mở cửa buôn bán, vừa đến buổi tối không khí thực high, có khi còn có biểu diễn ca vũ.
Thẩm Ninh Hinh cùng Lý San các nàng chính là ở quán bar nhận thức, bởi vì có quá nhiều sở thích giống nhau, hơn nữa tính hướng tương đồng thực mau liền trở thành bạn tốt.
Mấy người ở trong nhóm ríu rít trong chốc lát, chủ đề thực nhanh chuyển tới trên người Thẩm Ninh Hinh.
Đầu quả tim tiểu hoa hồng Khương Duyệt Duyệt: 【 Ta mới vừa nhớ tới nhiều ngày như vậy cũng quên hỏi, Hinh Hinh ở đơn vị của các ngươi có tiểu tỷ tỷ xinh đẹp không? 】
Có thì cũng có.
Thẩm Ninh Hinh cúi đầu đánh chữ.
Nhưng đều không phải là loại hình ta thích.
Nàng nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cuối cùng đem chuyện buổi sáng mình trải qua một năm một mười đăng báo cho bọn tỷ muội ——
【 Bất quá buổi sáng ở trên xe buýt ta gặp một người đặc biệt ~ đẹp nha. 】
Cho tới bây giờ Thẩm Ninh Hinh vẫn còn nhớ rõ bộ dạng của người nọ.
Người nọ để một đầu tóc dài đen nhánh, một thân tây trang giỏi giang màu trắng, lông mi thật dài cong cong, đồng tử nhan sắc ôn nhu, làn da trắng nõn cùng đôi môi màu đỏ nhạt, đẹp tới cực điểm.
Ngay cả cái tay nắm tay vịn kia cũng vậy, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, là bàn tay đẹp nhất nàng từng gặp qua.
Trước đó không lâu, mấy vị lão nhân chen chúc đi lên giao thông công cộng, Thẩm Ninh Hinh đứng lên nhường chỗ ngồi, vừa ngẩng đầu tầm mắt liền đánh tới trên người người này.
Lúc sau liền rất khó thu hồi lại.
Xe bus thẳng thắp lao đi, xe đi đi dừng dừng lay động đến lợi hại, có một vị đại thúc ở bên cạnh không cẩn thận đụng vào Thẩm Ninh Hinh một cái, nàng không đứng vững, lảo đảo vài bước về phía bên cạnh.
Sau đó liền đâm vào trong lòng ngực người nọ.
Bị mùi hương thoang thoảng trên người nàng lấp đầy cõi lòng.
Thẩm Ninh Hinh tức khắc liền đỏ mặt.
"Thực xin lỗi." Nàng vội vàng đứng thẳng thân mình xin lỗi, trong giọng nói tràn đầy ngượng ngùng, "Ta không đứng vững, không cẩn thận đụng vào ngươi, ngươi không sao chứ?"
Tiếng nói vừa dứt người nọ liền cười.
"Không có việc gì." Nàng lắc đầu, thanh âm nhẹ nhàng chậm rã lại dễ nghe, "Ngươi thì sao?"
"Ta cũng không có việc gì." Thẩm Ninh Hinh nói, giơ lên môi cười cười với nàng, trong lòng lại bắt đầu điên cuồng bồn chồn.
Nàng tự xưng là nhan cẩu nhiều năm như vậy, gặp qua quá nhiều người xinh đẹp, nhưng chưa bao giờ gặp được một người có thể làm cho nàng động tâm như vậy, giống như là lớn lên theo tiêu chuẩn thẩm mỹ của nàng vậy.
Đẹp đến kinh vi thiên nhân.
(Kinh vi thiên nhân : nhìn thấy thì vô cùng kinh ngạc, cho rằng chỉ có thần tiên mới đạt được trình độ như vậy, ý là đẹp đến mức làm người kinh ngạc)
Thẩm Ninh Hinh một bên hồi ức một bên đánh chữ, đem người nọ từ trong ra ngoài khen hết một lượt.
Lý San đánh gãy nàng: 【 Nói tốt như vậy, có xin phương thức liên hệ hay không? 】
【 Còn không có. 】
Thẩm Ninh Hinh đúng sự thật trả lời.
【 Lần đầu tiên thấy, sao có thể không biết xấu hổ mà mở miệng xin phương thức liên hệ a. 】
Lý San bên kia thực mau phát ra một cái biểu tình tiếc hận cùng thở dài.
Thẩm Ninh Hinh cười rộ lên, cúi đầu rất có tin tưởng tiếp tục đánh chữ: 【 Bất quá ta tin tưởng, sau nay chúng ta khẳng định sẽ còn gặp mặt ~】
Thời gian nghỉ trưa thực nhanh qua đi, lại bắt đầu thời gian làm việc, trong văn phòng một lần nữa khôi phục lại không khí khẩn trương như lúc trước.
Nghe đồn tổng tài trở lại, đến bây giờ còn chưa thấy tới đi làm, làm nhóm đồng sự vừa khẩn trương lại vừa sợ hãi, tiếp tục gõ máy tính điên cuồng đẩy nhanh tốc độ làm việc.
Cũng chỉ dư lại một mình nàng là người rảnh rỗi.
Bộ phận buôn bán ngoại mậu bên này tuy nói so với nội mậu bên kia thanh nhàn hơn nhiều, nhưng bởi vì mỗi lần giao dịch sẽ đề cập tới nhiều phương diện yếu tố như hải quan, hóa đại, nhà xưởng, đoàn xe chờ, biên lai phải làm càng nhiều, hơn nữa đại bộ phận văn kiện đều là tiếng Anh, cho nên nếu muốn làm thành thục cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
Chỉ có thể lặp lại làm, lặp lại luyện tập, mau chóng quen thuộc.
Cho nên hơn một giờ kế tiếp, Thẩm Ninh Hinh vẫn luôn luyện tập.
Thời gian bận rộn lúc nào cũng qua thực mau.
Cũng không biết là khi nào, nguyên bản không khí trong văn phòng đang trầm mặc đột nhiên vang lên một tiếng ho nhẹ ý vị thâm trường.
Qua một lúc sau, những đồng sự đang suy sút nằm liệt trên bàn, toàn bộ đều thẳng đứng lên, bày ra một bộ dạng ngồi đến nghiêm chỉnh.
Thẩm Ninh Hinh rất nhanh hiểu được, đây là lãnh đạo đã trở lại.
Nàng lặng lẽ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thấy tiến vào trước là một nữ nhân vóc dáng thấp tây trang đen, mọi người mở miệng cùng nàng chào hỏi: "Giám đốc Lưu."
Thẩm Ninh Hinh cũng theo chân bọn họ cùng kêu lên: "Giám đốc Lưu."
Một lúc sau lại có một nữ nhân cao cao chút mặc áo lam tiến vào, mọi người lại kêu: "Trợ lý Hàn."
Thẩm Ninh Hinh: "Trợ lý Hàn."
Trợ lý Hàn gật gật đầu giống như còn có việc gì gấp bước nhanh đi về phía trước, lúc sau ước chừng một phút, lại có một nữ nhân mặc tây trang trắng đi đến.
Lúc này thanh âm của mọi người rõ ràng càng nghiêm túc hơn, lớn tiếng nói: "Tổng tài hảo!"
Thẩm Ninh Hinh cũng gọi theo, nhưng mà cái từ 'hảo' kia còn chưa kịp phát ra âm, nàng liền ngây ngẩn cả người.
Xuất hiện ở trước mắt, là nữ nhân ôn nhu xinh đẹp mà nàng mới gặp buổi sáng ở trên xe buýt!
Nàng chính là tổng tài Khâu Diệc Bạch?!
Thẩm Ninh Hinh khiếp sợ, ánh mắt chưa kịp thu hồi lại, vẫn như cũ dính ở trên người nọ.
Nàng thấy Khâu Diệc Bạch nhẹ nhàng gật đầu, bước ra bước chân lập tức đi về phía trước, cuối cùng dừng lại ở vị trí của Tiểu Dương thật lâu.
Tiểu Dương sợ hãi, ngay cả cái tay nắm con chuột cũng run lên.
"Khâu tổng." Hắn mở miệng, click mở folder đào ra văn kiện đưa cho Khâu Diệc Bạch nhìn, "Đây là bưu kiện tối hôm qua ngài phát cho ta làm, ta đã chuẩn bị tốt, ngài xem xem còn có thể không......"
"Ngươi cảm thấy sao?" Khâu Diệc Bạch hoạt động con chuột nhìn nhìn, một lát sau lại hỏi trở về.
Ngay cả một cái cười cũng không có, mày đều nhăn.
"Giống như không, không quá có thể." Tiểu Dương lẩm bẩm một câu, lập tức gật đầu tỏ vẻ chính mình lập tức liền sửa.
"Sửa đi." Khâu Diệc Bạch đáp lời, một lần nữa đứng thẳng thân mình, "Đã cung cấp đầy đủ tư liệu cho ngươi hết rồi, hảo hảo đối chiếu số liệu, số liệu năm trước hẳn là còn lưu lại ở trong máy tính, ngươi có thể tham khảo nhìn xem."
"Lại làm không tốt, buổi tối hôm nay cũng đừng nghĩ về."
Cùng bộ dạng ôn nhu của buổi sáng hoàn toàn không giống một chút nào!
Thẩm Ninh Hinh quả thực sợ muốn rớt cằm.
------------------------------------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Về Khâu tổng vì sao ngồi xe buýt, là bởi vì nàng đưa xe đi bảo dưỡng, ở trong chính văn không có nói tới, ở chỗ này đơn độc nói một chút.
Mình muốn nói một chút :
Hinh Hinh của chúng ta làm ở bộ phận giao dịch với các đối tác là người nước ngoài. Trong bản QT để là bộ phận buôn bán bên ngoài, vì có một bộ phận là nội mậu (làm việc với khách hàng trong nước) nên mình sẽ đổi buôn bán bên ngoài thành buôn bán ngoại mậu.
Advertisement
Clockwork Theocracy
May the self-centered belief lead you to peace.In a world that feeds on minorities, two friends, Forty-one and Forty-two are escaping fate.With an unwelcome or unexpected visitor Daughter at their tail.With many times, many tries, and many cries, down, down, and down they go.Chased by the many elements of the Tower they live in, will they be able to see the stars or touch the soil. Can their will and wits suffice to reach the freedom they want to grasp, learning the past on their way?If not, there is no need to worry as no end is the last in this Experiment. In the name of the Mother, Father, and the Family we lead you to peace if you ever give up your stubborn loyalty. I would like to thank everyone who spend time reading my first original story. I'm looking for improvement, as such all forms of criticism are welcome, if not asked for. I do plan to return to all as none would be of waste.Also, anyone who would like to help directly is welcome and can message me.Beta-reading, Proof-reading, and Editing are done by PoliticanSeal. Editing is done by The_Howitzer
8 85Daeniya, My Child
With the birth of Emperor Daurellian, the most prominent empire on the continent of Daeniya, Il Allad, sees a prophecy of destruction in its near future. In seeking out the key to prevent such destruction, Daurellian rapidly advances its arrival. Only a small group of individuals who are members of the secret society known simply as the Ring understand the prophecy, and, as such, do what they must to stop Daurellian before he creates his own demise and ends the world itself. While tensions rise on the continent and people are forced to war, a singular force looms in the background, slowly growing and amassing potential.
8 129Pinnacle of "Creation" [Original book]
If could go through a new life in a magical world indefinitely through the same timeline, in which your every action changes the future of your story. You are the writer of your story, your every decision would accelerate the future events and change all outcomes, you could chose to destroy the fate of your enemies or you could turn them to your side in a newly written story of yours. This story is about a reincarnated young man named Li Bai, who is trapped in a vicious cycle of reincarnation every time he dies. The reincarnation is more like an uncontrollable time travel back to the age of 4 of reincarnation 1 in a different dimension. In this world people uses martial arts, cultivation and magic to show dominance. Out of the mist a VR game called, "Creation", stunned the world with it's peculiar design and cultivation enhancing system. The game world be refer as "second earth" by future descendant of this dimension. This is a mix match story of cultivation, magic and VR gaming (Sci-fi). This is original story.
8 69MAGE CHRONICLES: THE BEGINNING.
Mahina's life wasn't easy, but she loved it...sometimes, until deadly revelations lead her to another realm with her toddler in tow. Ancient vendettas, vindictive royals and hot supernatural mates and her life gets more interesting. Family, romance and action with a little drama for spice. Follow Mahina's story as she navigates the emotional rollercoaster life has shoved her into. I stand transfixed as the rest bow, some of the students even kneel, in my defence, I was still running my mind through everything that had happened. “Bow you, idiot,” comes from Nyx. I go to answer when the stupid voice from earlier, Garian I think comes from behind the guy once everyone is upright. “See your majesty, I told you she was insolent, a few days in purgatory and she’ll fall in line.” Purgatory? What the fuck! Suddenly Garian crumples to the ground clutching his neck veins bulging. “Now Garian, that is no way to speak to your future queen is it, apologize,” the immense man drawls studying me with a strange look in his eyes. A rush of joy fills me to see Chad like that, which is why I take an embarrassingly long minute to gather what he had said. “Queen? Who me?” I ask, turning around, everyone is watching me with a mixture of reverence and jealousy and a few pitiful looks here and there. “And you will be the king I suppose?” He nods his head slowly. “Fuck no, mister, no way, are you freaking serious?” I turn to look at my escorts who all avoid my eyes. Were they for real? Was this some prank? like, scare the newbie or some shit. That’s what I get for not trying to escape, let’s learn a little more about these guys she said, well see what you did now stupid inner voice.
8 178The Mage Hero
An ancient prophecy has been foretold in the Kingdom of Silica. The prophecy states that in a time of great need, four heroes will arise. When Baingana-Kerejya begins ramping up hostility, the fate of village girl, Euthalia, and the demi-human knight, Elias, become intertwined in the fulfillment of this prophecy.Started as a Tate no Yuusha (Rising of the Shield Hero) derivative work but has morphed into an original work heavily inspired by TnY.
8 101Yugioh GX
This is a story about season 3 of yugioh GXA girl named Luna that has amethyst eyes and purple hair, goes to duel academy she's alone at the academy her whole life.Until she meets a new face, the crystal beast holder Jesse Anderson comes to the school and makes friends with Luna. She only trusts him until he meets Jaden and the othersI do not own any characters from Yugioh Gx then my own character Luna I hope you enjoy(She's uses multiple decks)
8 209