《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 73

Advertisement

Ánh mặt trời thật ấm áp.

Đây là phản ứng đầu tiên của Quý Lan. Bởi vì đã lâu không nhìn thấy ánh sáng, nàng theo bản năng nheo nheo mắt lại, nếu không sẽ bị ánh sáng làm chói mắt.

Quý Lan có một loại cảm giác giống như đã trải qua mấy đời, vừa quay đầu liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản đang xem kịch bản ở bên cạnh, hiển nhiên là Lâm Đoản Đoản cũng phát hiện nàng đã tỉnh, khép kịch bản lại rồi rót cho Quý Lan một chén trà nóng.

Đối với những chuyện đã phát sinh lúc trước, đương nhiên là Quý Lan không có ấn tượng gì rồi, bởi vì lúc ấy nàng còn đang hôn mê.

Tiếp nhận trà nóng rồi uống một ngụm, lúc này Quý Lan mới thanh tỉnh được một chút: "Ta đã ngủ bao lâu?"

"Vài ngày." Lâm Đoản Đoản duỗi tay sờ tóc nàng, sau đó cúi đầu hôn lên mặt Quý Lan: "Thân thể có cảm thấy nơi nào không thoải mái không?"

Quý Lan lắc lắc đầu, nàng chỉ nhớ là lúc trước bản thân mình cảm thấy vô cùng mỏi mệt, sau đó liền không nhớ gì nữa, đến bây giờ tỉnh lại, giống như một người rất mệt được ngủ một giấc thật ngon, mọi mỏi mệt đều trở thành hư không, cả người cảm giác thập phần thoải mái, một chút khó chịu cũng không có.

Lúc này Lâm Đoản Đoản mới yên tâm, bẹp một cái ngã vào lòng Quý Lan: "Đây là tin tức tốt nhất mà ta nghe được trong ngày hôm nay."

Quý Lan biết trong lúc nàng hôn mê khẳng định đã xảy ra chuyện gì đó, cho nên một bên ôm bạn gái, một bên dò hỏi nàng.

Lâm Đoản Đoản liền đem những chuyện đã phát sinh nói ra, cuối cùng còn tổng kết một cái: "Năm đó hắn đối với ta như thế nào, bây giờ ta liền đối với hắn như thế, từ nay về sau chúng ta không ai nợ ai, hắn sống hay chết không liên quan gì tới ta."

Điều Quý Lan để ý lại không phải là cái này, hô hấp của nàng đình trệ trong giây lát, không nói nên lời được là loại cảm giác gì, chỉ cảm thấy trái tim của mình bị người khác nắm chặt ở trong lòng bàn tay, hung hăng nhéo nhéo.

Có chút đau, có chút nhức, còn ê ẩm.

Đặc biệt là khi nghe thấy Lâm Đoản Đoản dùng một loại ngữ khí không sao cả để nói ' bọn họ ai cũng không tin ta thích ngươi '.

Loại cảm giác trướng đau này càng thêm nghiêm trọng.

Bởi vì từ trước đến nay nàng cũng chưa từng tin......

"Làm gì lộ ra vẻ mặt như vậy a?" Lâm Đoản Đoản duỗi tay xoa xoa gương mặt của Quý Lan, đem mặt của Quý tổng xoa thành đủ kiểu, làm cho Quý tổng nói chuyện cũng không được rõ ràng: "Muốn hôn ngươi."

Lâm Đoản Đoản hì hì hì cười: "Vậy hôn a, ta lại không có ngăn cản ngươi."

Quý tổng còn có thể nhẫn sao?

Các nàng ôm nhau, trên đỉnh đầu là ánh nắng ấm áp, thời điểm dừng ở trên người, làm người ta sinh ra một loại hạnh phúc ảo giác.

Lâm Đoản Đoản cố ý không nói một số chuyện linh tinh vụn vặt, ví dụ như cảm xúc của nàng đang dần dần khôi phục, bởi vì Lâm Đoản Đoản đồng học cảm thấy chuyện này không quan trọng.

Advertisement

Bởi vì đã trải qua hôn mê, cho nên Lâm Đoản Đoản hy vọng Quý Lan có thể hảo hảo nghỉ ngơi lâu một chút, không cần vội đến công ty, nhưng nàng chỉ mới hôn mê có mấy ngày mà thôi, liền có một ít người gấp không chờ nổi cần Quý Lan trở lại, vì thế ngày hôm sau Quý Lan liền trở về công ty.

Nàng xử lý những việc cần xử lý trước, ngăn chặn một số tình huống không tốt có thể xảy ra, sau khi thảnh thơi mới phát hiện, rất nhiều người trong công ty nhìn nàng bằng ánh mắt kỳ quái.

Bản thân Quý Lan cũng có chút mịt mờ, tuy rằng nàng chỉ hôn mê có mấy ngày, nhưng có một số thông tin mà nhóm nhân viên bình thường không được biết rõ, nhiều nhất chỉ biết hai ngày này nàng đều ở bệnh viện, nói không chừng còn tưởng rằng nàng làm việc quá sức mà sinh bệnh đây.

Như vậy vì sao đột nhiên tất cả đều dùng cái loại ánh mắt tràn ngập bát quái để nhìn nàng?

Nghĩ trăm lần cũng không ra Quý Lan liền gọi tiểu trợ lý tới, dò hỏi đối phương rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vừa mới bắt đầu tiểu trợ lý còn có một chút ngượng ngùng, chủ yếu là vì lá gan không đủ lớn.

Cuối cùng hắn vẫn không thể thắng được tính nhiều chuyện đang hừng hực thiêu đốt, đánh bạo nói: "Có khả năng là mọi người có chút tò mò mà thôi, bởi vì bạn gái của ngươi nhìn rất đáng yêu, bất quá Quý tổng không cần để ý bọn họ, qua mấy ngày bọn họ tự bình tĩnh lại."

Quý Lan:??

Thời điểm ta hôn mê rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Như thế nào có cảm giác tất cả mọi người đều biết ta có bạn gái vậy kìa?

Quý Lan mịt mờ, trải qua công cuộc dò hỏi, cuối cùng cũng biết được lúc ấy đã phát sinh chuyện gì, lúc này nàng mới hiểu, vì sao mọi người đều dùng ánh mắt bát quái như vậy để nhìn nàng.

Bất quá Quý tổng rất bình tĩnh, bạn gái của nàng đáng yêu như vậy, cho dù bị mọi người biết thì có sao đâu.

Để cho bọn họ hâm mộ đi, cho dù có hâm mộ, bọn họ cũng sẽ không có được một người bạn gái đáng yêu như vậy.

Tâm tình của Quý tổng vô cùng thoải mái, ngay cả bước đi đường cũng nhẹ nhàng thích ý hơn.

Đoạn thời gian kế tiếp, cả hai người đều rất bận rộn, Quý Lan thì bận rộn ở công ty, còn Lâm Đoản Đoản thì đi quay phim điện ảnh mới.

Lần đầu tiên nàng quay điện ảnh không có kinh nghiệm gì, nhưng không thể không nói, việc dần dần khôi phục lại cảm xúc đối với đóng phim là rất có lợi.

Trước kia có rất nhiều thứ Lâm Đoản Đoản không có cách nào có thể hiểu được, việc này làm cho kỹ thuật diễn của nàng dậm chân tại chỗ, chỉ có thể dựa vào bắt chước mới có thể miễn cưỡng tiến vào trong phim.

Nhưng hiện tại, nàng đã dần dần giống với người bình thường, hơn nữa đạo diễn đối với nàng cũng khá tốt, nhân viên đoàn phim đối với nàng cũng không tệ, nàng học được rất nhiều thứ, kỹ thuật diễn tiến dần lên rất nhiều.

Advertisement

Đạo diễn của bọn họ có một chút nóng nảy, còn có chút xoi mói, cho nên tiếp độ quay chụp khẳng định sẽ chậm lại, nhưng diễn viên được chọn đều rất đáng tin cậy, cho dù đạo diễn có khó tính đi chăng nữa, thì bọn họ cũng chỉ dùng bốn tháng là quay xong rồi.

Sau khi quay xong phân cảnh cuối cùng, tất cả mọi người đều muốn hoan hô, ngay cả đạo diễn cũng rất hưng phấn, muốn mời mọi người ăn cơm.

Lâm Đoản Đoản giơ tay lên: "Ta biết một cửa hàng ăn rất ngon, là bằng hữu của ta mở, nếu chúng ta đến đó có thể được khuyến mãi, ta có thể mời các ngươi!"

Làm sao đạo diễn có thể để cho nàng trả tiền, lập tức thập phần hào khí nói: "Ta mời ta mời, đừng khách khí với ta, nếu có thể nhận được giải thưởng, đừng nói là một bữa cơm, ta có thể mời các ngươi ăn liên tục trong một tuần mà không trùng lặp!"

Một đám diễn viên nhanh chóng bắt đầu vuốt mông ngựa đạo diễn: "Đạo diễn đại khí! Đạo diễn hào sảng!"

Sau đó mọi người ai về nhà nấy chuẩn bị một phen, buổi tối liền tụ lại cùng nhau đi ăn cơm.

Đồ Kiểu Kiểu nghe được Lâm Đoản Đoản dẫn theo toàn bộ đoàn phim qua đây ăn cơm, cũng rất đại khí vung tay lên, trực tiếp khuyến mãi năm phần đồ ăn.

Lâm Đoản Đoản tâm tình thoải mái, hơn nữa còn là nữ chủ, bữa cơm tối được rất nhiều người rót rượu, tửu lượng của nàng vốn dĩ đã không tốt, tới gần tàn tiệc, cả người đều mơ mơ màng màng.

Đạo diễn thấy nàng như vậy dứt khoát nói: "Gọi xe đi, ta đưa Đoản Đoản trở về."

Lúc này Đồ Kiểu Kiểu gõ gõ cửa tiến vào, vừa lúc nghe thấy đạo diễn nói như vậy, liền nói: "Ai nha, có người tới đón nàng, có lẽ là tới ngay bây giờ, ta gọi xe cho các ngươi."

Đạo diễn biết người này là bằng hữu của Lâm Đoản Đoản, cho nên rất khách khí, nhưng vẫn có chút tò mò ai sẽ đến đón Lâm Đoản Đoản.

Vì thế bọn họ dứt khoát cùng nhau đi ra ngoài chờ, xe còn chưa tới, người tới đón Lâm Đoản Đoản đã tới trước rồi, Quý Lan xuống xe, sau đó liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản đã say đến mơ mơ màng màng đứng ở nơi đó, đong đưa lúc lắc, bộ dạng giống như lập tức sắp ngã xuống.

Nàng theo thói quen duỗi tay ra đỡ, Lâm Đoản Đoản liền hì hì hì cười nhào vào lòng nàng, sau đó làm trò trước mặt mọi người hôn nàng một cái bẹp.

Lâm Đoản Đoản tuyệt đối là uống say, hơn nữa say không nhẹ, ôm bạn gái của mình xong liền bắt đầu ồn ào: "Lúc này ta lại kiếm được thật nhiều tiền, ngươi không cần công tác, ta dưỡng ngươi a, mấy ngày nay ngươi đều rất bận rộn nha, thật trễ mới về nhà, ta không vui."

Quý Lan ho khan một tiếng, gắt gao ôm lấy bạn gái của mình, quay đầu lại nhìn đám người đạo diễn: "Ta mang Đoản Đoản về nhà trước."

Đám người đạo diễn choáng váng, qua thật lâu sau, đạo diễn mới có phản ứng, xoa xoa đôi mắt, hỏi người bên cạnh: "Vừa rồi ta không có nhìn lầm đúng không?"

Tổng không thể là vì uống quá nhiều, rồi sinh ra ảo giác đi?

Ở một bên khác, Quý Lan đã mang bạn gái về nhà.

Lâm Đoản Đoản say khướt không biết đang nói cái gì, đông một búa tây một chày gỗ, người thường rất khó nối tiếp đề tài của nàng.

Quý Lan đặt người lên trên sô pha, sau đó đi vào phòng tắm xả nước, xả đầy bồn tắm trước đã, rồi lại bỏ bạn gái vào tắm rửa sạch sẽ, nếu không một thân đầy mùi rượu như vậy khẳng định ngủ sẽ không thoải mái.

Đợi nàng xả nước xong, liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản dựa vào sô pha một bộ rất không thoải mái.

Quý Lan nhịn không được tiến lên trước, rót một ly trà cho bạn gái, để nàng giải rượu trước.

"A Lan...... Ta rất khó chịu a......" Trong thanh âm của Lâm Đoản Đoản còn mang theo một chút khóc nức nở, nghe vô cùng đáng thương.

"Biết không thoải mái thì không cần uống nhiều như vậy a."

Quý Lan miệng thì nói như vậy, nhưng lại không thể hung với Lâm Đoản Đoản được, mặt mày đều ôn nhu muốn chết: "Ta tắm rửa cho ngươi, tắm rửa xong hảo hảo ngủ một giấc là được rồi."

Nàng ôm Lâm Đoản Đoản vào trong ngực, sau đó phát hiện nhiệt độ của người trong lòng nóng đến dọa người, Quý Lan không nghĩ nhiều, tưởng là di chứng sau khi say rượu, sau đó liền ôm người vào trong phòng tắm.

Dù sao cũng không phải lần đầu tiên tắm cho bạn gái, Quý Lan đã bình tĩnh hơn rất nhiều so với lúc ban đầu, nhưng mà Lâm Đoản Đoản...... Hôm nay đặc biệt kỳ quái.

Ngày hôm nay nàng vẫn luôn cọ cọ Quý Lan, phát ra thanh âm hừ hừ thật mềm, lại không quá thoải mái, còn nói chính mình rất nóng.

Quý Lan chỉ có thể hống nàng: "Tắm rửa xong liền hết nóng."

Sau đó chậm rãi lột đồ rồi bỏ người vào trong bồn tắm.

Sau khi làm xong bước này, Quý Lan đột nhiên lâm vào trầm mặc.

Bởi vì Lâm Đoản Đoản ở trong bồn tắm, giống như một khối ngọc trắng dần dần bị nhuộm hồng.

Thoạt nhìn giống như không phải chỉ là uống say.

Quý Lan đột nhiên có một dự cảm không tốt lắm.

"A Lan......" Lâm Đoản Đoản có chút thanh tỉnh, nàng ngồi ở trong bồn tắm vươn tay ra, đôi mắt ướt át: "Thật là khó chịu......"

Tiểu Miêu Miêu đơn thuần sẽ không làm biểu cảm như vậy, chỉ có thể nói với bạn gái, chính mình rất không thoải mái.

Vừa rồi còn chưa ý thức được gì đó, hiện tại trong đầu Quý Lan là trống rỗng, chỉ có bốn chữ to đùng không ngừng loé sáng: Thời kì động dục.

Cả người Quý Lan đều tê rần, bạn gái đến kì động dục phải làm sao bây giờ?

Nàng vô cùng nhớ kỹ Lâm Đoản Đoản đối với loại chuyện này có hiểu lầm, nếu như buổi tối ngày hôm nay giữa các nàng thật sự xảy ra chuyện gì đó, có khả năng ngày mai sẽ phải chia tay.

Quý Lan không muốn vì loại nguyên nhân kỳ quái này mà mất đi bạn gái, nhưng bạn gái giống như rất khó chịu.

Nàng chỉ có thể căng da đầu nói: "Tắm rửa trước đã."

Quá trình tắm rửa này cũng là một loại tra tấn, bởi vì Lâm Đoản Đoản vẫn luôn dùng ánh mắt thật thuần khiết thật vô tội để nhìn nàng, sau đó lại bất tri bất giác cọ tới cọ lui ở trên người nàng.

Đợi quá trình tắm rửa này kết thúc, sau khi đem bạn gái trắng nõn sạch sẽ ở trong khăn tắm trở về giường, Quý Lan đã có một loại cảm giác liên tục tăng ca ba tháng không có được nghỉ ngơi, sắp chết đột ngột.

Quý Lan chỉ có thể nỗ lực nói với chính mình, ngươi phải nhẫn nại!

Kết quả Lâm Đoản Đoản lại với đi lên, đem nàng đè ở dưới thân, hôn hôn mặt nàng, một bên hôn một bên dùng thanh âm mềm mại nói: "A Lan biết làm loại chuyện này không?"

Quý Lan vẫn muốn giữ gìn đoạn cảm tình này căng da đầu nói: "Ta không biết......"

"Ta dạy cho A Lan nha, ta đã nhìn thấy bọn họ làm như thế nào."

Quý Lan:??

Lâm Đoản Đoản một bên cúi đầu hôn Quý Lan, một bên nhẹ giọng cười: "Ta rất thích rất thích A Lan, cho nên cho dù loại chuyện này rất đau, cũng rất muốn làm với A Lan."

Lâm Đoản Đoản gắt gao ôm người vào trong ngực, trong quá trình cọ cọ khăn tắm ở trên người chậm rãi trượt xuống.

Tiểu Miêu Miêu mềm mại, trắng nõn, kiều nộn.

Ánh mắt của nàng vừa hồn nhiên lại vừa ngây thơ, còn mang theo tình yêu sâu đậm.

"Nhưng ta không nỡ làm A Lan đau, cho nên làm ta đau có được không."

Quý Lan cảm giác bản thân mình giống như củi đốt, không biết bị phơi ở dưới mặt trời chói chang trong bao lâu, thậm chí chỉ cần một đốm lửa, bản thân mình liền bốc cháy.

Đúng vậy, nàng muốn điên rồi, nàng căn bản vô pháp khống chế được chính mình.

Dưới bầu trời này sao có thể có một người giống như Lâm Đoản Đoản, đáng yêu như thế, mê người như thế, làm người hoàn toàn vô pháp chống cự như thế?

Nếu bạn gái đã nói như vậy, nàng còn muốn làm Liễu Hạ Huệ sao, đó mới đúng là thật điên rồi!

"Sẽ không đau." Quý Lan trở tay ôm lấy Lâm Đoản Đoản, nhẹ giọng nói: "Sẽ rất vui sướng, loại chuyện này, vẫn là để ta tới dạy ngươi mới đúng."

Nàng nghĩ, có lẽ thọ mệnh của nhân loại đối với yêu mà nói là cực kỳ ngắn ngủi, nhưng không sao cả, nàng muốn trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi này, lưu lại một phần ký ức vui sướng nhất cho Lâm Đoản Đoản.

Như vậy vô luận qua bao lâu sau, nàng lại trải qua những gì, có lẽ vẫn sẽ luôn nhớ kỹ mình, sống ở trong trí nhớ của người yêu, có lẽ cũng là một loại trường thọ khác đi.

Vô luận có bao nhiêu không cam lòng, đều không nên biểu đạt vào giờ phút này, bởi vì ngay tại một khắc này đây, chỉ cần vui sướng là đủ rồi.

[Chính văn hoàn]

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click