《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 72
Advertisement
Sương mù từ vực sâu tràn ra càng ngày càng nhiều, thậm chí dùng mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ, trở nên càng ngày càng dày đặc.
Giang Tự và mấy người kia càng thêm khẩn trương, nhanh chóng lấy ra vật trấn mà bọn họ đã chuẩn bị tốt, bắt đầu bố trí trận pháp.
Trước đó đã từng nói qua, bọn họ chỉ có một lần cơ hội này thôi, nếu như bỏ lỡ cơ hội này, trong thời gian ngắn bọn họ không có cách nào có thể phong ấn được thứ kia, đến lúc đó xui xẻo chính là cả nhân gian.
Thời điểm bọn họ bố trí trận pháp, Lâm Đoản Đoản chỉ ôm Quý Lan đứng nhìn ở một bên, Giang Tự cũng đứng ở bên cạnh, xuất thần nhìn vực sâu.
Một lúc sau, hắn cười khổ một tiếng sau đó nói: "Mục tiêu cả đời này của ta là trở thành người giống như mẹ của ta, nhưng đến cuối cùng ta không thể không thừa nhận, so với mẹ ta, ta chỉ là một tên đê tiện, mang tâm ích kỷ, đi làm cái việc mà người khác gọi là chính nghĩa."
"Hôm nay có thể nói chuyện một lần cuối cùng với ngươi, ta rất vui vẻ, vô luận về sau quan hệ giữa hai người chúng ta có ra sao, ta sẽ luôn nhớ rõ, ngươi đã từng là bằng hữu tốt nhất của ta."
Ngay cả châm chọc Lâm Đoản Đoản cũng không muốn làm, thậm chí còn không cho hắn một ánh mắt, Giang Tự bất đắc dĩ cười cười, xung quanh lâm vào một mảnh tĩnh mịch.
Theo thời gian chầm chậm trôi qua, tình hình dưới vực sâu càng ngày càng cổ quái, đám sương mù màu đen đó tựa hồ ngưng kết thành hình người mơ hồ, giống như người sống bị rơi vào vực sâu đang giãy giụa bò ra bên ngoài vậy, cảnh tượng có chút đáng sợ.
Bởi vì cảnh tượng này rất giống với những người không thắng được số đông, bị ném vào trong vực sâu, sau khi bọn họ chết ở chỗ này, hồn phách vẫn muốn rời đi, cho nên chỉ có thể ra sức giãy giụa, nhưng mặc kệ có giãy giụa như thế nào đi nữa, cũng không thể thoát ra ngoài.
"Thời gian sắp đến rồi! Đặt nàng vào trung tâm trận pháp trước đi!"
Trận pháp mà đám người kia làm ra đã sắp thành hình, ở bên trong bọn họ bố trí giống như một tế đàn, đến lúc đó Quý Lan phải bị đặt ở nơi này.
Lâm Đoản Đoản tiến lên hai bước, buông Quý Lan ra, sau đó chậm rãi lui trở về.
Lúc này toàn bộ vực sâu nhìn giống như một nồi canh sôi sùng sục, vô số hình người mơ hồ quay cuồng trong nước canh đang sôi trào, không tiếng động thét chói tai.
Cuối cùng giống như bởi vì độ nóng quá cao, cho nên bị nấu thành một nồi hồ nhão, những hình người mơ hồ đó chậm rãi hòa tan, cuối cùng hội tụ thành một hắc ảnh thật lớn.
Hắc ảnh cũng muốn thoát khỏi vực sâu, trước hết là vươn một bàn tay ra, chỉ là một bàn tay mà thôi, liền cho người ta một loại cảm giác che trời lấp đất.
"Chính là lúc này!"
Lão nhân lớn tuổi nhất trong mắt chợt lóe tinh quang, nhanh chóng khởi động trận pháp, một khắc kia Quý Lan nằm ở bên trong liền trở thành mồi nhử.
Advertisement
Cánh tay màu đen đang vươn ra tạm dừng lại một chút, giống như đã bị dụ hoặc, hắc ảnh đã thành hình bàn tay, đột nhiên lại tan rã thành sương mù, trong nháy mắt thoát khỏi vực sâu, sau đó bay về phía Quý Lan.
Muốn từ thất khiếu của Quý Lan, chui vào thân thể của nàng.
(Thất khiếu : 7 lỗ trên người – mắt, mũi, miệng, tai)
Tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn, cho nên không có ai phát hiện ra, Lâm Đoản Đoản đang lặng lẽ đứng ở phía sau Giang Tự, trên người nàng tản ra ánh sáng kim sắc, vô số sợi tơ kim sắc, từ các nơi trên thân thể nàng chui ra ngoài, lặng yên không một tiếng động trói chặt lấy Giang Tự ở trước mặt.
Giang Tự căn bản không kịp phản ứng, đã bị sợi tơ kim sắc xâm lấn.
Lâm Đoản Đoản đứng ở phía sau hắn, bóp chặt cổ hắn một phen, nhanh chóng đẩy về phía trước, trực tiếp đem Giang Tự đẩy về phía sương mù màu đen đang xông tới.
Sợi tơ kim sắc chui ra từ trên người nàng, trong nháy mắt này cũng hoá thành sương mù, vây quanh Giang Tự.
"Nếu như ngươi muốn làm người tốt đến như vậy, vậy ngươi đi làm đi a!"
Trong ánh mắt của Lâm Đoản Đoản tựa hồ có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nàng dùng hết toàn lực, ở thời điểm sương mù màu đen tới trước người Quý Lan, liền ném Giang Tự qua.
Sương mù màu đen tựa hồ đang do dự, một bên là một thân thể có thiên phú cực hảo, tích cóp hơn mười đời công đức, bên còn lại là một thân thể đã bị kim quang công đức thấm vào toàn bộ thân thể.
Cho dù là ác ma hợp thành từ tội nghiệt, trước khi trở thành một tập hợp ác thể, cũng là toàn bộ cảm xúc của nhân loại hợp thành, nói cách khác, nó vẫn khát vọng trở thành nhân loại.
Giang Tự bọn họ chính là muốn lợi dụng điểm này, còn có trận pháp để dụ dỗ nó.
Mấy người cùng tới với Giang Tự theo bản năng muốn tiến lên hỗ trợ, người nhanh nhất đương nhiên là tên trẻ tuổi đã khắc khẩu với Lâm Đoản Đoản trước đó.
Trong nháy mắt Lâm Đoản Đoản biến về hình dạng vốn có, một miêu miêu thật lớn, quay đầu lại một cái tát liền đánh bay hắn, trực tiếp hất người khảm vào trên vách đá.
Đại miêu miêu ít nhất cũng cao hai mét từ trên cao nhìn xuống mấy người kia, thậm chí còn phát ra tiếng cười: "Các ngươi muốn đánh với ta sao? Sau đó mặc kệ nó có được một thân thể rồi rời khỏi nơi này, nếu như các ngươi xác định muốn làm như vậy, cứ thử xem đi, thử xem các ngươi cùng nhau tiến lên có phải là đối thủ của ta hay không."
Một đám người tất cả đều ngây ngẩn cả người.
Lúc này Lâm Đoản Đoản mới thảnh thơi nói: "Các ngươi chỉ cần một vật hi sinh mà thôi, không phải Giang Tự cũng có thể làm hay sao?"
Thân thể hiện tại của Giang Tự chính là một nhân loại nha, muốn công đức cũng có công đức, vì sao người khác có thể làm vậy hy sinh còn hắn thì không?
"Không phải các ngươi muốn cứu vớt thế giới này sao? Cơ hội này ta cho các ngươi."
Advertisement
Những người đang sửng sốt lâm vào trầm mặc, nhưng bọn họ không có do dự lâu, liền tự động tiến lên, khởi động trận pháp một lần nữa.
Lúc này Lâm Đoản Đoản mới chậm rì rì đi về phía trước, ngậm bạn gái của mình đi, Giang Tự nằm ở nơi đó không thể động đậy, một con mắt bởi vì công đức thấm vào mà hơi hơi tản ra kim sắc, một con khác đen nhánh đến mức nhìn không thấy tròng trắng của mắt.
Đây là kết quả của việc hai hồn phách đánh nhau trong cùng một cơ thể.
Chỉ là ác ma hội tụ từ tội nghiệt này quá mức cường đại, Giang Tự hiển nhiên không phải là đối thủ của nó, không bao lâu sau liền sẽ bị áp chế hoàn toàn.
"Ngươi đã sớm có kế hoạch......" Trong ánh mắt của Giang Tự tất cả đều là kinh ngạc: "Ngươi cố ý tương kế tựu kế......"
"Đúng vậy." Lâm Đoản Đoản thản nhiên nói, từ lúc bắt đầu nàng không hề có ý định hy sinh bạn gái của mình, dựa vào cái gì? Nếu như nhất định phải có một người hy sinh, ai là người đưa ra cái kiến nghị này thì người đó đi mà làm.
Không có ai sinh ra đã có nghĩa vụ làm anh hùng, ngươi muốn làm anh hùng thì chính ngươi đi làm đi nha, lấy cơ hội luân hồi chuyển thế của người khác để đổi lấy cái danh anh hùng cho chính mình sao?
"Vậy Giang Tự thì sao?" Giang Tự đang nói Giang Tự kia, đương nhiên không phải là hắn, mà là chính chủ của thân thể này.
"Phi, từ lúc bắt đầu ngươi đã gạt ta, ngươi cho rằng ta không biết sao? Căn bản là không có hồn phách khác, đều là ngươi giả vờ, thân thể này đã chết từ khi còn ở trong bụng mẹ, lúc đó đã bị ngươi chiếm cứ rồi đi? Đây vốn dĩ là thai chết, không có khả năng có hai hồn phách."
"Ngươi cho rằng ta không nhìn ra sao?" Nàng chỉ là đang tương kế tựu kế mà thôi.
Tiểu Miêu Miêu rất thông minh nha.
Giang Tự không nhịn được cười một cái, màu đen trong mắt càng ngày càng nồng đậm, hắn nhẹ giọng nói: "So với trước kia ngươi thông minh hơn rất nhiều, nhưng mà đây là một chuyện tốt."
"Đoản Đoản, chuyện năm đó là ta có lỗi với ngươi, cho dù ngươi không muốn tha thứ cho ta, ta cũng muốn nói một lời xin lỗi cuối cùng với ngươi."
"Còn có......"
"Có lẽ ngươi nói rất đúng, đây là nguyên nhân vì sao ta vĩnh viễn không bằng mẹ của mình...... Các ngươi động thủ đi."
"Có một việc ta không có lừa ngươi, dùng biện pháp kia ngươi có thể khôi phục lại bình thường."
Hắn thua liền thua ở lúc bắt đầu đã không tin, Lâm Đoản Đoản sẽ sinh ra tình cảm đối với một nhân loại.
Hơn nữa tình cảm này còn sâu tới mức Lâm Đoản Đoản nguyện ý vì nhân loại này, bày ra một loạt kế hoạch như thế, đối nghịch với rất nhiều người.
Hiện giờ nghĩ kĩ lại, đột nhiên cảm thấy có một chút sợ hãi.
Cảm xúc của Lâm Đoản Đoản không giống với người bình thường, lạnh nhạt hơn rất nhiều lần, cảm xúc kịch liệt ở thời kỳ động dục, cũng không tạo thành ảnh hưởng gì tới nàng.
Như vậy rốt cuộc phải thích một người nhiều đến mức nào, mới có thể chấp nhận trả giá vì tình yêu mỏng manh kia, mặc dù bản thân mình đang bị áp chế về mặt cảm xúc?
Giang Tự không dám nghĩ nữa, hắn nhắm hai mắt lại, linh hồn chậm rãi lâm vào ngủ say, những người đó nhanh chóng phát động trận pháp, đem ác ma đã tiến vào thân thể Giang Tự, phong ấn vào trong thân thể của Giang Tự.
Đây chỉ là bước đi đầu tiên, sau khi phong ấn hoàn thành, bọn họ sẽ đem thân thể của Giang Tự, lại tiếp tục phong ấn vào trong vực sâu, hai lớp phong ấn, vẫn bảo đảm hơn vài phần, lúc này mới có thể bảo đảm thế gian này được an ổn một thời gian dài về sau.
Ác ma kia tựa hồ cũng đã nhận ra điều không đúng, cho dù chỉ có bản năng, cũng bắt đầu điên cuồng giãy giụa, Lâm Đoản Đoản có thể nhìn thấy một hư ảnh màu đen, đang điên cuồng muốn chui ra khỏi thân thể của Giang Tự một lần nữa.
Nhưng mà từng tầng của trận pháp đã được hình thành, hư ảnh càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng liền bất động.
Nàng không có quan tâm những chuyện kế tiếp, bởi vì đối với nàng mà nói điều đó không quan trọng.
Lâm Đoản Đoản gắt gao ôm lấy Quý Lan, sau khi một số lượng lớn công đức bị nàng rút ra nhập vào thân thể Giang Tự, những cảm xúc đã từng bị áp chế cũng dần dần bắt đầu sống lại.
Nàng không nhịn được, cúi đầu nhẹ nhàng hôn Quý Lan một cái, ngẩng đầu lên nhìn hiện trường, một lát sau lại cúi đầu lặng lẽ hôn tiếp.
Đại thù đã báo được, vợ đẹp trong ngực, miêu miêu là người thắng cuộc đời.
Lúc mấy người kia hoàn thành việc phong ấn ác ma vào nơi sâu nhất của vực sâu xong, đều đã sắp hư thoát, nâng nhau dậy, thời điểm xoay người muốn rời đi lại nhìn thấy Lâm Đoản Đoản.
Biểu tình của bọn họ tức khắc cứng đờ, hiển nhiên là vì Lâm Đoản Đoản đã để lại một ít bóng ma.
"Đừng có đi vội, còn có một chuyện rất quan trọng chưa giải quyết xong đây." Lâm Đoản Đoản có thể chờ lâu đến như vậy, đương nhiên là có nguyên nhân.
Bạn gái của nàng còn chưa tỉnh lại nha.
Phải hỏi những người này biện pháp có thể làm cho bạn gái tỉnh lại.
Hiện tại trong mắt nhóm người này, Lâm Đoản Đoản chính là một ôn thần, vội vàng nói biện pháp cho nàng biết, trong lòng gào thét muốn nàng nhanh chóng đi đi, sau đó vĩnh viễn không gặp lại.
Sau khi Lâm Đoản Đoản biết được biện pháp, lại biến về hình dạng đại miêu miêu, đặt bạn gái đặt ở trên lưng, liền rời đi.
Trước khi đi, lúc đi ngang qua người trẻ tuổi đã bị nàng đánh đến hôn mê, còn dẫm một chân cho bỏ tức.
Không còn cách nào khác, Tiểu Miêu Miêu thù rất dai.
Đại thù đã báo được, tiểu thù cũng phải báo.
Advertisement
Amazonian and her captive
During a ferocious battle on a dark, muddy, blood, and soaked field, a young teenage boy, who was then drafted for the army to defend against an incoming threat, was carried off the battlefield and sat up against a tree by another boy from his village. When he saw her, the person who would change his life forever and give him the chance to escape death, the thing he hated most, an Amazon, he slumped to his side, and he watched as the life left his eyes. I understand fully this story isn't for everyone as after all I am writing is still improving and that the story can get quite disturbing and gory at times. WARNING: despite the slow beginning does become very violent and gory as the story goes on. Images I have originally made are used in the stories, I also have a Wattpad where I upload only the images. Also a friend said it was a good idea to also upload this on Scribble Hub. Also, have exclusive stories I upload only on deviant art. Sometimes. When I remember.
8 318Honey Bun: Awakening
By what right do we exist? Is it something innate – a soul, a birthright, some natural law? Or is existence earned, by deed and attitude? Perhaps neither is the case, and life is merely a cosmic accident. This is a story about a magic bun.
8 196His Love |Hisoka fanfic|
| IN PROGRESS||AND ON WATTPAD UNDER abby_lakee||"Hisoka." she mumbled. "hmm?" He murmured pressing his face into her neck. "Be a good girl." He wispered into her neck. She shuddered, pulling at the wrist he held, but he wouldn't release it. His grip tightening on her wrist, Akari almost flinched.| Akari Yokoyama is part of the Phantom Troupe. She has been working with them for years but hasn't seen the troupe in years. She's finally returning when her boss asks everyone to gather in Yorknew City for the auction. Akari finds a mysterious man waiting for her when she arrives, someone she hasn't seen for years. Will things still be the same? Who is the new enemy that ruined her plans?Follow Akari on her wild journey as a spider and learn about her past. ~~~ I don't own HunterxHunter.Hunterxhunter characters aren't mine.Neither is the story/plot of hxh.Art isn't mine, found it on pinterest I apologize in advance for any misspelling in the story.
8 90The Adventures of Tommy Johnny: Stuck In the Void
Tommy Johnny is stuck is the Void. That is it. He just twiddles his thumbs as he floats in the void. (something to do while COVID is going around) (Something everybody is experiencing maybe idk) This story is VERY reader interactive the comments make the story interesting like provide basic essentials
8 151Albert's Summer
Albert is a middle school kid who accidentally found a way to step into the world of his favorite MMORPG. Inside the world of 'Deaths of the Gods', he meets an elven girl named Lily who asks him help to her find her origin. With his strong desire to explore and a need to go off into new adventures, follow Albert's undertaking as he lives the life of an adventurer inside the world of favorite game.
8 186love by chance
It is love by chance Ae and Pete fanfic 😊💕Please enjoy your time with story ✨However, I'm not native English speaker so that this novel has a lot of mistakes in this article. First, I say sorry to you.
8 188