《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 70

Advertisement

"Ta thật sự không nghĩ tới......" Giang Tự cười khổ một tiếng, sau đó nói: "Ta cự nhiên bởi vì cái này......"

Sở dĩ Lâm Đoản Đoản biến thành bộ dạng lạnh nhạt như hiện giờ, đương nhiên là bởi vì hắn, cho nên nghĩ lại thì cũng là chính hắn tự làm bậy không thể sống.

"Ngươi đã làm gì Quý Lan?" Lâm Đoản Đoản chỉ cần hơi dùng sức một chút, là có thể bóp gãy cổ hắn, thanh âm của nàng vô cùng lạnh lẽo, nhưng Giang Tự lại rất bình tĩnh.

"Nếu như ta nói ta không làm gì cả, ngươi sẽ tin ta sao?"

Đương nhiên Lâm Đoản Đoản sẽ không tin.

Giang Tự ho khan một tiếng, sau đó nói: "Ngươi biết vì sao năm đó ta lại lừa ngươi tới đó hay không?"

Lâm Đoản Đoản không nói gì, Giang Tự lại không để bụng, tiếp tục nói: "Từ lúc nhân loại ra đời đến nay, đã trải qua rất nhiều năm, từ sau khi nhân loại ra đời, rất nhiều yêu quỷ, đều xuất phát từ ghen ghét mà coi nhân loại như con mồi, bởi vì nhân loại quá giống như con cưng của ông trời, bọn họ muốn tu luyện, vĩnh viễn đều đơn giản hơn rất nhiều so với yêu ma quỷ quái, rất nhiều Yêu tộc, tu luyện mấy ngàn năm, có khi còn không bằng một nhân loại sau khi đột nhiên ngộ đạo, tu luyện mấy chục năm tựa như trăm năm."

"Nhân loại thực sự được trời đất ưu ái sao?"

"Thật lâu trước kia mẹ của ta đã từng nói với ta, nàng cho rằng, nhân loại là một cái điểm tựa, không có nhân loại cũng sẽ xuất hiện một loại sinh vật khác, được ông trời ưu ái."

"Vì sao lại nói nhân loại là một cái điểm tựa? Thọ mệnh của nhân loại rất ngắn, là một vòng tuần hoàn vừa đơn giản lại nhanh chóng, là thứ chống đỡ quan trọng nhất của lục đạo luân hồi, nhân loại nhận được cái gì, cũng sẽ nhanh chóng trả về cho trời đất, giống như mặt nước lặng vô pháp lưu động, rất nhanh sẽ bị biến chất, chỉ có nước chảy mới có thể bảo trì được sự sạch sẽ ngăn nắp lâu nhất."

"Đừng vô nghĩa." Lâm Đoản Đoản dùng sức nhấc cổ hắn lên.

Nửa câu sau của Giang Tự đều bị nghẹn lại, bất đắc dĩ nói: "Ít nhất ngươi cũng nên để ta nói xong đi đã."

"Nhân loại có rất nhiều ưu điểm, nhưng cũng có rất nhiều khuyết điểm, thất tình lục dục của nhân loại thật sự là quá phong phú, ác niệm luôn luôn lớn hơn thiện niệm, những nhân loại tiến vào luân hồi, uống một chén canh Mạnh bà, sau đó cái gì cũng quên hết, nhưng những thứ bọn hắn đã từng làm khi còn sống, chẳng lẽ thật sự cũng sẽ biến mất như vậy sao?"

"Không có."

"Tai nạn lớn nhất của nhân loại, là do chính nhân loại mang đến."

"Lúc trước ta mượn sức của ngươi để phong ấn thứ kia, điều đó tương đương với việc ngươi cứu vớt toàn bộ nhân loại, cứu vớt thế giới, mới có được nhiều công đức như vậy."

Advertisement

"Nếu như thứ kia lấy lại được tự do thì sao?" Giang Tự đột nhiên cười một cái: "Nhân gian sẽ biến thành một địa ngục khác, đến lúc đó lục đạo luân hồi tan vỡ, ngay cả thiên đạo cũng không thể làm gì."

"Đoản Đoản, năm đó ta không nói với ngươi, liền lừa gạt ngươi làm phong ấn, đó là ta sai, đêm khuya mộng dài là lúc ta cũng từng hối hận, nhưng nếu như được chọn lại một lần nữa, ta vẫn sẽ làm như vậy."

"Có lẽ đối với nhân loại người không có nhiều cảm tình, nhưng đối với toàn bộ thế giới thì sao? Sẽ không có một chút cảm giác gì sao?"

"Vậy Quý Lan thì sao? Việc này quan hệ gì tới Quý Lan?" Lâm Đoản Đoản không nhịn được cười lạnh một cái: "Lúc này ngươi chuẩn bị lấy Quý Lan ra uy hiếp ta sao? Nếu như ta không chịu giúp ngươi làm việc, không chịu giúp ngươi cứu vớt thế giới này, ngươi sẽ khiến cho Quý Lan cứ ngủ say như vậy mãi, thẳng đến khi chết."

"Ở trong lòng ngươi ta xấu xa như vậy sao?" Giang Tự cười khổ một tiếng, sau đó nói: "Chuyện này thật sự không phải là ta làm."

"Quý Lan cũng không phải là nhân loại bình thường, chẳng lẽ ngươi không hề phát giác ra vấn đề sao?"

Bản thân Lâm Đoản Đoản cũng cảm thấy sửng sốt, Quý Lan không phải là nhân loại bình thường? Nàng là một nhân loại bình thường nha!

"Thứ mà chúng ta phải đối phó, ngươi có thể hiểu là toàn bộ ác niệm ở trên thế gian này ngưng tụ thành ma vật, loại ma vật này không có tư tưởng thuộc về chính mình, cũng bởi vì không có tư duy thuộc về chính mình, cho nên sức mạnh tạo thành càng lớn."

"Sau khi ngươi phong ấn nó xong, ta liên hợp với những người khác, vẫn luôn suy nghĩ biện pháp, bởi vì cái phong ấn này hiển nhiên là không thể duy trì lâu dài, sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày nó sẽ trở lại thế giới này một lần nữa, chẳng lẽ đến lúc đó lại phong ấn một lần nữa sao?"

"Biện pháp mà chúng ta nghĩ ra, đó là lựa chọn một người có mệnh cách thích hợp từ trong lục đạo luân hồi, làm vật dẫn, thời điểm ma vật kia xuất hiện ở trên thế giới này một lần nữa, liền dụ dỗ nó xâm chiếm thân thể này, một khi nó có thân thể, ta liền có biện pháp phong ấn nó vĩnh viễn, từ đây về sau nó sẽ không còn nhìn thấy được ngày mai nữa."

Giang Tự tràn đầy tin tưởng nói: "Đây là biện pháp tốt nhất, cũng là biện pháp duy nhất."

"Vậy Quý Lan thì sao." Lâm Đoản Đoản đột nhiên nói.

Giang Tự nghẹn lại, một lát sau mới nói: "Muốn cứu vớt thế giới này, tất nhiên là phải có sự hy sinh, ngươi nghe qua chuyện này chưa?"

"Thời điểm một chiếc xe lửa đang chạy trên đường ray, đột nhiên nhìn thấy trên đường ray có năm đứa nhỏ đang chơi đùa, mà phía bên ngoài đường ray chỉ có một đứa nhỏ, nếu như ngươi không thay đổi hướng đi, thì sẽ đâm chết năm người, còn nếu thay đổi hướng đi thì chỉ cần hy sinh một đứa nhỏ mà thôi, hy sinh này là tất yếu, ta chỉ có thể dùng số ít để cứu đa số, nếu là ngươi, chẳng lẽ ngươi sẽ không lựa chọn như vậy sao?"

Advertisement

"Sẽ không a." Lâm Đoản Đoản dùng ánh mắt rất kỳ quái để nhìn hắn: "Vì sao ra phải vì năm đứa nhỏ không nghe lời chạy đi chơi ở trên đường ray xe lửa, mà từ bỏ một đứa nhỏ không làm sai chuyện gì, chỉ đứng chơi ở ngoài đường ray?"

"Còn nữa, vì sao ta phải dùng câu chuyện này để làm ví dụ? Những người khác trên thế giới này đều không có quan hệ gì với ta cả, còn Quý Lan, là bạn gái của ta."

Giang Tự ngây dại, có lẽ là không nghĩ tới Lâm Đoản Đoản sẽ nói như vậy.

Hắn có chút nóng nảy: "Có lẽ là do ta lấy ví dụ không đúng lắm, đó chỉ là năm người với một người, bây giờ là tính mạng của toàn thế giới với một người a!"

"Ngươi thật sự thích Quý Lan sao? Nhưng theo ta được biết, từ sau khi ngươi ra khỏi phong ấn, cảm tình của ngươi không giống với người thường, ngươi thật sự có loại cảm tình yêu thích này sao?"

Giang Tự không có tiếp tục hùng hổ doạ người nữa, mà điều chỉnh thanh âm nhu hòa lại: "Đoản Đoản, nếu như có lựa chọn khác, ta cũng không muốn bức bách ngươi phải lựa chọn tàn nhẫn như vậy, nhưng hiện tại không thể chọn, sinh mệnh của ngươi rất dài, về sau sẽ gặp được rất nhiều người tốt hơn, sau khi chuyện này chấm dứt, ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi cởi bỏ trói buộc, giúp ngươi khôi phục lại giống như người bình thường, ngươi có thể nghiêm túc nói chuyện luyến ai với người mình thích."

"Hơn nữa, chỉ cần ngươi giúp ta việc này, giúp toàn bộ thế giới việc này, đến lúc đó ngươi muốn ta làm cái gì cũng được, cho dù ngươi hận ta, hận đến mức muốn ta chết đi, cũng được."

Lâm Đoản Đoản không nói gì, nàng an tĩnh đứng ở nơi đó, trên mặt không có bất kì cảm xúc gì.

"Ngươi đã lừa gạt ta một lần, ta không có cách nào tin tưởng ngươi."

"Muốn ta giúp ngươi cũng được, nhưng ta có một điều kiện."

Lâm Đoản Đoản gằn từng chữ một: "Ta phải được biết toàn bộ quá trình, bao gồm làm sao để dụ dỗ nó tiến vào thân thể Quý Lan, làm sao để tạo phong ấn mới, vạn nhất đến lúc đó ngươi lại dùng ta để phong ấn nó thì sao? Ta phải được biết như thế nào thì phong ấn đã thành công."

"Không thành vấn đề!" Giang Tự không nhịn được cười một cái, sau đó nói: "Ta có thể nói hết toàn bộ với ngươi."

"Vật trấn cho phong ấn mới ta đã chọn xong, là một ngọc tỷ được truyền thừa qua rất nhiều đời, trên đó đã có hơi thở của long mạch, cũng có vận mệnh quốc gia, có vật trấn này làm chủ, hơn nữa còn có mấy thứ phụ trợ vật trấn, vậy là đủ dùng."

"Vì sao các ngươi lại chọn Quý Lan?" Lâm Đoản Đoản tò mò hỏi: "Nàng chỉ là một nhân loại bình thường mà thôi."

"Nàng tích góp hơn mười đời công đức, mệnh cách lại rất độc đáo, không ai có thể thay thế, quan trọng nhất đương nhiên là vì nàng là một nhân loại."

"Cho nên kết cục của một người sống tốt mười đời, chính là bị các ngươi coi như vật hi sinh, vĩnh thế không được luân hồi a." Lâm Đoản Đoản nhàn nhạt nói.

Giang Tự xấu hổ cười một cái, không nói gì nữa.

Lâm Đoản Đoản cũng không muốn tiếp tục đề tài này nữa, chỉ nói: "Nói cách khác nếu như ta là nhân loại, thì ta mới là lựa chọn thích hợp nhất."

"Chúng ta không dám dùng ngươi, số lượng công đức ở trên người của ngươi thật sự là quá nhiều, nếu dùng ngươi...... Chúng ta sẽ bị thiên lôi đánh xuống." Giang Tự vội vàng chứng minh lúc này hắn tuyệt đối không có ý hại Lâm Đoản Đoản.

Lâm Đoản Đoản châm chọc cười một cái, sau đó nói: "Ngày nào?"

Giang Tự dừng một lúc mới phản ứng: "Một tuần sau, giờ tý lúc màn đêm buông xuống."

"Ta đã biết." Lâm Đoản Đoản buông hắn ra, xoay người bỏ đi: "Chỗ cũ đúng không? Đến lúc đó ta sẽ tới."

"Cảm ơn ngươi." Giang Tự chân thành nói: "Ta biết ngươi rất chán ghét ta, nhưng một tiếng cảm ơn là vì mọi người."

Lâm Đoản Đoản căn bản không có để ý đến hắn, trực tiếp rời đi.

Trên mặt nàng không có biểu tình gì cả, có lẽ là như thế nào cũng không nghĩ tới, thân phận của Quý Lan cự nhiên là cái dạng này, khó trách nàng là một người bình thường, lại có thể hấp dẫn lệ quỷ như vậy.

Thời điểm Lâm Đoản Đoản trở lại bệnh viện, Đồ Kiểu Kiểu đã gấp không chờ nổi, hắn vươn đầu từ dưới giường ra, nhỏ giọng nói: "Cuối cùng ngươi cũng trở lại, thế nào? Có phát hiện được gì không?"

"Có, chuyện kế tiếp không cần ngươi quản, về nhà đi." Lâm Đoản Đoản lôi hắn từ dưới giường lôi ra, mở cửa sổ, trực tiếp ném ra ngoài. (☉∀☉)

Đồ Kiểu Kiểu:??

Tra nữ!!

Dùng xong liền ném!!

Hắn khàn cả giọng: "Ta nhớ rõ ngươi!"

Lâm Đoản Đoản không thèm quản hắn, xoay người về nằm ở trên giường Quý Lan.

Giường bệnh của bệnh viện, gối đầu màu trắng, khăn trải giường cũng trắng, ngay cả vách tường cũng là màu trắng.

Trên giường bệnh sạch sẽ, Quý Lan an tĩnh nằm đó, không một tiếng động, cực kỳ giống công chúa Bạch Tuyết nằm trong quan tài thuỷ tinh.

Nhưng Quý Lan không có ăn quả táo độc, nàng bị một người ác độc lấy danh nghĩa đánh đại cái ác hại thành như vậy.

Lâm Đoản Đoản lén lút cúi người xuống, nhẹ nhàng hôn lên môi Quý Lan một cái.

Nàng nằm ở trên người Quý Lan, ở bên tai nàng cười khẽ một tiếng: "Không có tin rằng ta thích ngươi."

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click