《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 65
Advertisement
Lâm Đoản Đoản lần theo hơi thở để tìm đi, nàng không xác định được tình huống hiện tại của Giang Tự là như thế nào, nhưng có một điều nàng biết rõ, Giang Tự không phải bất tử, chỉ cần phá hủy hồn phách của nàng ta, thì Giang Tự sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
Lâm Đoản Đoản mơ hồ nhớ được rất lâu trước kia, lúc nàng và Giang Tự vẫn còn là bằng hữu, Giang Tự đã từng kể cho nàng nghe rất nhiều chuyện.
Mẹ của Giang Tự, là người có năng lực xuất chúng trong đám người tu chân chính đạo, mẹ của nàng rất yêu cha nàng, thậm chí không để bụng sự khác biệt giữa người và yêu, vẫn muốn cùng cha của nàng kết thành phu thê.
Nhưng không phải mọi người trong hai tộc đều không để bụng sự khác biệt này, nàng là một con bán yêu, nhận hết mọi kỳ thị, nhưng từ lúc Giang Tự còn nhỏ đã từng thề rằng, muốn trở thành một người giống như mẹ của nàng.
Mẹ của Giang Tự, chẳng những là một cường giả, mà tính tình còn cao khiết, danh dự cực cao, nếu giới Tu Chân giống như Võ Lâm, thì mẹ của nàng giống như là minh chủ võ lâm vậy.
Giang Tự liền lập chí trở thành một người như vậy.
Lâm Đoản Đoản biết rõ, có lẽ lúc trước Giang Tự không có cố ý lừa nàng, lúc làm ra sự kiện kia, là vì cứu vớt thế giới này, nhưng như vậy thì thế nào?
Nếu...... Nếu như lúc trước Giang Tự chịu nói rõ mọi chuyện với nàng, lấy thân phận bằng hữu tới thỉnh cầu Lâm Đoản Đoản, nếu Lâm Đoản Đoản có thể giúp khẳng định sẽ giúp.
Nhưng Giang Tự không có, nàng ấy lừa Lâm Đoản Đoản.
Lấy lừa gạt để bắt đầu, thì cho dù Giang Tự có vì cái gì đi nữa, hay kết quả như thế nào, đều không thể thay đổi được một chuyện, Lâm Đoản Đoản chán ghét nàng, cừu hận nàng.
Sẽ không tha thứ cho nàng.
Đương nhiên không tha thứ cho nàng ta, còn có một nguyên nhân khác, Lâm Đoản Đoản rời khỏi nơi đó đã rất nhiều năm, sau khi nàng trở lại với thế gian này, ở nhân thế sinh sống một thời gian dài, nếu thật sự cảm thấy áy náy, vậy vì sao nàng ta không tới tìm nàng?
Vì sao ngay từ đầu không đến xin lỗi?
Qua nhiều năm như vậy, thẳng đến khi lại xuất hiện chuyện khác, lại cần nàng, mới xuất hiện ở trước mặt nàng.
Không cảm thấy buồn cười sao?
Thậm chí Lâm Đoản Đoản còn cảm giác được sự phẫn nộ từ sâu bên trong nội tâm của mình, mặc dù cảm xúc đã trở nên đạm bạc, nhưng cái loại phẫn nộ này sắp thiêu đốt cả người nàng rồi.
Cho dù tính cách của Lâm Đoản Đoản tương đối đơn thuần, nhưng nàng vẫn có thể hiểu được một chuyện, Giang Tự đang lợi dụng nàng, nàng ta không có chân chính xem nàng là bằng hữu.
Dựa vào cái gì ngươi cho rằng ta được hưởng lợi, thì ngươi có thể được tha thứ?
Dựa vào cái gì ngươi cho rằng không tạo thành tổn thương trên thân thể của ta, thì không tính là tổn thương ta?
Những cái công đức đó là ta muốn sao?
Bị nhốt ở nơi hắc ám, không ngày không đêm kia, ngày qua ngày linh lực bị rút ra khỏi người, du đãng giống như cô hồn.
Advertisement
Một câu xin lỗi của ngươi là có thể xoá bỏ đi khoảng thời gian ấy sao?
Lâm Đoản Đoản thậm chí còn không muốn nói những lời này với Giang Tự, bởi vì điều đó không quan trọng, Giang Tự hiển nhiên không hề nghĩ lại, thậm chí còn cảm thấy chính mình không sai.
Như vậy nàng chỉ cần báo thù là được rồi.
Thời điểm Lâm Đoản Đoản tìm thấy Giang Tự, Giang Tự đang ở chỗ ở của mình, ngồi bên cửa sổ, một bên uống trà một bên xem kịch bản.
Bộ dạng sinh hoạt thực nhàn nhã.
Thời điểm Lâm Đoản Đoản lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở trước mặt nàng ta, nàng ta căn bản là không biết gì, chờ đến khi phát hiện ra trước mặt mình đột nhiên xuất hiện một người, nàng ta giống như bị hoảng sợ, theo bản năng ôm chặt lấy ngực của mình.
Giang Tự ngẩng đầu lên nhìn Lâm Đoản Đoản, ánh mắt có chút mê hoặc, một lát sau đột nhiên nói: "Có phải ta có nhận thức ngươi hay không? Ta cảm thấy ngươi rất quen mặt, vừa nhìn thấy ngươi, liền theo bản năng tim đập rất nhanh."
Nàng mê hoặc vuốt ve ngực của mình, một lát sau, bừng tỉnh đại ngộ: "Trước đó ta có nhìn thấy tin đồn của ta và ngươi, nhưng ta lại không nhớ rõ sự tình ngày đó, trong khoảng thời gian này thân thể của ta có chút không thoải mái, luôn xuất hiện tình trạng mất trí nhớ ngắn hạn, cho nên chúng ta có nhận thức đúng không?"
Lâm Đoản Đoản nghẹn một hơi ở trong lòng, không phát tiết được, đại khái là vì xác định được một chuyện, Giang Tự ở trước mắt này, đích xác không phải là Giang Tự mà nàng nhận thức.
Có lẽ là Lâm Đoản Đoản không nghĩ tới, Giang Tự sử dụng thân thể này, cự nhiên là thân thể của người sống, vừa xảy ra chuyện nàng ta liền chạy.
Lưu lại một người sống cái gì cũng không biết, tới đón nhận lửa giận của Lâm Đoản Đoản.
Lâm Đoản Đoản lại không phải là loại người sẽ giận chó đánh mèo, nàng sẽ không bởi vì Giang Tự đã sử dụng qua thân thể này, mà giết chết Giang Tự thật để hả giận.
Tên kia giống như con cá chạch trơn không bắt được, nói chạy liền chạy, muốn tìm được nàng ta, không biết phải mất thêm bao lâu.
Lâm Đoản Đoản sắp bị tức chết rồi, đứng ở chỗ đó không nói chuyện, sau khi xác định người ở trước mắt không phải là người mà nàng muốn tìm xong, Lâm Đoản Đoản liền quay đầu bỏ đi.
Giang Tự lại đứng lên, thậm chí chạy theo Lâm Đoản Đoản, nàng đứng ở phía sau Lâm Đoản Đoản lớn tiếng kêu: "Ta nhớ rõ tên của ngươi, Lâm Đoản Đoản phải không? Có thể lưu cái WeChat hay không? Ta không biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì, ta thật sự là không nhớ rõ, nhưng ta có thể cảm giác được, ta đối với ngươi có hảo cảm."
"Lúc trước ngươi đánh ta, là bởi vì ở thời điểm ta không nhớ rõ chính mình đã làm chuyện có lỗi với ngươi sao?"
"Ngươi đừng đi! Ta không có lừa ngươi, ta thật sự bị mất trí nhớ, ngươi không cần tức giận có được không?"
Tốc độ của Giang Tự rất nhanh, nhưng Lâm Đoản Đoản còn nhanh hơn, vừa leo lên tường nháy mắt một cái liền biến mất không thấy, Giang Tự đứng ở nơi đó, vẻ mặt buồn bã.
Advertisement
Lâm Đoản Đoản không muốn để ý tới Giang Tự, tuy rằng Giang Tự vô tội, nhưng nhìn đến gương mặt này, Lâm Đoản Đoản liền đau dạ dày.
Nàng về nhà với tâm tình không tốt, ôm chặt lấy bạn gái của mình, ở trong lòng nàng cọ cọ, lúc ấy Quý Lan còn đang xử lý văn kiện, theo bản năng ôm lấy bạn gái, sau đó hỏi nàng: "Làm sao vậy? Bộ dạng giống như không được vui."
Lâm Đoản Đoản nói tình huống ra, Quý Lan cũng lâm vào trầm mặc, đại khái là không nghĩ tới còn có thể bị chơi như vậy, cuối cùng chỉ có thể an ủi Lâm Đoản Đoản: "Chắc chắn có thể tìm được, hơn nữa ngươi có chuẩn bị, lần sau nàng ta sẽ không thể dễ dàng chạy mất như vậy."
"Đúng rồi, người kia tên thật là gì?"
"Giang Tự." Đúng vậy, tên của hắn cũng là tên này.
Quý Lan chỉ có thể ôm bạn gái của mình, an ủi nàng: "Hảo hảo nghỉ ngơi, làm tốt mọi sự chuẩn bị, không phải trước đó ngươi có nói, Giang Tự có việc cần ngươi hỗ trợ sao? Như vậy chắc chắn nàng ta sẽ lại xuất hiện một lần nữa."
"Ân." Lâm Đoản Đoản gật gật đầu, lại ở nhà ngây người hai ngày, sau đó mới đi đoàn phim.
Bộ phim mà lần đầu tiên nàng làm nữ chính, cũng sắp được chiếu ra rồi, cho nên trước đó mới đi làm tuyên truyền.
Tiết mục tuyên truyền được chiếu vào thứ sáu của tuần thứ ba trong tháng, sau khi được chiếu ra liền có người hoài nghi, Lâm Đoản Đoản đang lăng xê cho bộ phim mới của mình.
Nhưng nếu như là lăng xê cũng không cần phải kéo theo Giang Tự a, hơn nữa dùng phương thức đánh người để lăng xê, sợ là không muốn lăn lộn ở giới giải trí nữa.
Dưới tình huống cả hai bên đều không ra mặt, chân tướng như thế nào, không một ai biết, mọi người chỉ có thể tim gan cồn cào mà đoán mò, mỗi ngày trừ bỏ đặt ra nghi vấn, còn sinh ra một chút hứng thú với bộ phim sắp chiếu của Lâm Đoản Đoản.
Tuy rằng bổn ý của bọn họ không phải là lăng xê, nhưng hiệu quả tuyên truyền lại thành công, ngày đầu tiên công chiếu bộ phim của Lâm Đoản Đoản, ratings liền nhảy vọt.
Chỉ số ratings này, theo thời đại phát triển từng chút một, thật ra là đang không ngừng giảm xuống, lúc ratings đạt đỉnh điểm là mấy năm về trước.
Bởi vì lúc ấy đài truyền hình còn ít, số lượng phim truyền hình cũng không nhiều, sự lựa chọn của mọi người tương đối ít, thường xuyên xuất hiện tình trạng vài nhà đài chiếu cùng một bộ phim truyền hình, thậm chí sau khi nhà đài quốc gia chiếu xong, những đài truyền hình khác lại chiếu lặp lại, cho nên ratings tự nhiên sẽ cao.
Còn hiện tại thì sao?
Hạng mục giải trí càng ngày càng nhiều, đủ các loại phim truyền hình, manga anime, điện ảnh, trò chơi, ùn ùn không dứt.
Sự lựa chọn dành cho mọi người nhiều lên, đồng thời số lượng người xem phim truyền hình cũng giảm bớt, có càng nhiều phim truyền hình để xem, đương nhiên mọi người sẽ chọc lọc kỹ hơn.
Cho nên, ratings có thể đạt tới mười mấy phần trăm, đã là không tồi rồi.
Bộ phim này của Lâm Đoản Đoản, nương theo sự kiện đánh người, tập đầu tiên vừa chiếu ra, ratings liền tăng vọt.
Đương nhiên, trường hợp dựa vào scandal để cọ nhiệt độ, nếu bản thân bộ phim không có gì hay ho, rất dễ dàng bị tụt ratings.
Bất quá chất lượng của bộ phim này đúng là không tồi, bằng không sau khi nhìn kịch bản Lâm Đoản Đoản cũng sẽ không nhập đầu vào nó, hơn nữa có Lâm Đoản Đoản và Quý Lan nhìn chằm chằm, kịch bản cơ hồ là không có gì cải biến, hoàn toàn dựa theo tâm tư của đạo diễn và biên kịch, hoàn hoàn chỉnh chỉnh quay chụp ra tác phẩm.
Ngày đầu tiên qua đi, ratings cũng không có giảm xuống bao nhiêu, nói cách khác tỉ suất được bảo tồn rất cao, thậm chí đạo diễn vì quá vui mừng mà khóc, hơn nửa đêm gọi điện thoại cho Lâm Đoản Đoản, Lâm Đoản Đoản còn đang ngủ đến mơ mơ màng màng, sờ soạng nắm lấy di động vừa mở ra, liền nghe thấy đạo diễn ô ô ô sói tru.
Nàng giật mình lập tức thanh tỉnh, còn tưởng là quỷ khóc tìm đến.
Đạo diễn ở đầu bên kia điện thoại khóc như mèo kêu: "Tỷ của ta ơi! Chúng ta bạo! Nổ bạo!"
"Là phim." Lâm Đoản Đoản sửa đúng hắn.
"Cũng như nhau mà, ô ô ô, về sau ta sẽ không bao giờ phải kêu cha gọi mẹ để kéo nhà tài trợ nữa, xong bộ phim này khẳng định sẽ có nhà đầu tư tự mình tìm tới cửa, Đoản a, ngươi quả thực là phúc tinh của ta, Thần Tài của ta, ba ba của ta, đùi vàng của ta, ta......"
Lâm Đoản Đoản yên lặng cúp điện thoại, một lần nữa nằm vào trong ổ chăn.
Cùng một kẻ điên không có gì để nói.
Sau khi bộ phim này nổ bạo, Lâm Đoản Đoản cũng đỏ lên theo, trước đó nhờ vai nữ phụ kia nàng cũng có một chút nhiệt độ, nhưng tần suất xuất hiện không nhiều, nhiệt độ giống như mây bay, gió thổi qua liền tan.
Hiện tại có một bộ là nữ chủ, hơn nữa kỹ thuật diễn lại tốt, hình tượng cũng thực đáng yêu, nhân khí liền lên cao.
Bất quá Lâm Đoản Đoản không có quan tâm cái này, nàng diễn kịch không phải vì hồng, cũng không phải vì muốn được người truy phủng, cho nên đối với hưởng ứng, cũng không để ý lắm.
Bộ phim hiện tại trong tay nàng quay sắp xong rồi, vốn dĩ định sau khi quay xong sẽ nghỉ ngơi một thời gian, bởi vì trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, tâm tình của Lâm Đoản Đoản thay đổi rất nhanh, liền muốn mang bạn gái đi nghỉ phép.
Kết quả có người chủ động đưa kịch bản tới cửa.
Là một bằng hữu của đạo diễn đoàn phim hiện tại, nghe nói lúc đạo diễn này nhìn video thử vai của Lâm Đoản Đoản, cảm thấy rất thú vị, cho nên muốn mời Lâm Đoản Đoản đóng một vai ác trong bộ phim mới của mình.
Lâm Đoản Đoản vừa nhìn vào kịch bản liền bị hấp dẫn.
Bởi vì nhân vật vai ác này, thật sự thực thích hợp với Lâm Đoản Đoản.
Vai ác trong kịch bản, là một thiếu nữ có tính cách quái gở, thường xuyên bị người khác hoài nghi bị bệnh tự kỷ.
Nàng có một con mắt bị tật bẩm sinh, thoạt nhìn giống như chỉ nhìn thấy được ở một bên, lại rất ít nói chuyện, thậm chí bị đồng học cho rằng vừa ngu ngốc lại vừa đen đủi, cho nên thời kì đi học đã bị bắt nạt.
Kỳ quái chính là, từ trước đến nay thiếu nữ đều không có bất luận dao động cảm xúc nào, mặc kệ là sách vở bị xé hư, vứt bỏ, bên trong cặp sách bị bỏ vào thi thể của tiểu động vật, hay là bị người khác kéo vào trong WC cướp bóc đánh chửi.
Biểu tình của nàng đều chưa từng biến hóa.
Thiếu nữ quá mức bình tĩnh, tồn tại giống như kẻ ngốc ở trong mắt người khác, sẽ thu nhận càng nhiều khi dễ, cuối cùng, thậm chí có tên côn đồ ở trong trường học, còn làm nhục nàng.
Cho dù đã trải qua chuyện như vậy, nàng cũng không có cảm xúc thống khổ hay phẫn nộ.
Thẳng đến rất nhiều năm về sau, toàn bộ học sinh ở lớp này, bọn họ lại tụ hội trong một lần họp lớp.
Bọn họ lại gặp lại thiếu nữ kia một lần nữa.
Nàng thay đổi, cười đến thực ngọt, thực ôn nhu, đôi mắt giống như cũng đã làm giải phẫu khôi phục lại bình thường, sau khi thay đổi thiếu nữ chính là xinh đẹp như vậy, một chút dấu vết của bộ dáng năm đó, cũng không nhìn ra được.
Khó tránh khỏi có người tâm tư rục rịch, đặc biệt là tên côn đồ năm đó đã từng làm nhục thiếu nữ.
Nhưng mọi chuyện còn chưa bắt đầu, thì tên côn đồ kia đã chết ở trước mắt của bao người.
Advertisement
Dream mastery
Tomy Yang was an ordinary guy. One day while walking he saw something falling from the sky not far away from him. There was an explosion and affected by the shockwave he was knocked far away.Now he is in a coma. But not really.He is also in another world fighting for his live and jnowing that if he did not wake up soon, he will really die. The picture is not my property but celle de depositpicture.comNor is carefree path of dream who is owned by The plagiarist. I plan to post three chapters per week.
8 106Adelaide
The entries here are transcribed from the log of Marie Ruiz, first mate of the Adelaide. It was definitely, definitely not published without her permission or knowledge by a certain lovable artificial intelligence for the purpose of sharing it with my AI friends on other ships who follow it like a soap opera. No way, no how. Remember guys, don’t go spreading this around too much. Only pass it on to those you can trust. God forbid this should ever end up on a public network… (Adelaide is a science fiction web serial featuring the adventures of a crew of smugglers. In space. It’s on the softer end of the soft/hard sci-fi spectrum because the author got a C in physics. Updates every other Sunday.)
8 102Vell, the Gluttonous Mirror [HIATUS]
(Loop, END?) When he died, Al's grandfather left behind a mystery: a set of notes describing the creation of...well, Al wasn't quite sure. He knew magic was real, and that his grandfather was not crazy, but his knowledge ended there. Nonetheless, He vowed to complete his grandfather's legacy. Al decided to seek help from an expert. (Pause. Process. Reset.) Al's employer, Bram, is an expert. Probably. Relatively speaking. As a paranormal investigator, he knew a fair bit about magic. Sure, he didn't really comprehend magic's inner workings, but that was understandable: Bram had discovered magic by pure chance. Together, the pair investigate mysteries and urban legends that defy normal explanation. Of course, though they might be clueless, Magicians still walk the earth…and Al’s grandfather left behind more than some dusty notes… Now, if only Al could discover why— (Loop, START.)
8 153A Familiar Cat
On a dark night, in the City of Hapsburg. A Warlock is doing a spell. His intent, To summon a demon to be his familiar and grant him all the powers of the Dark Realms. For Power, Status, And Dominion. But that's not what happens. Instead, the Demon rips his soul free during the Ritual and banishes him to the body of the familiar he'd tried to place the Demon in. Before Running off with the body and vowing to turn the Warlock's life into a living hell. What ensues is a game of Cat and Mouse, with the fates of thousands on the line. And they're not the only ones Playing either. Buckle in and witness the duel of the century, Monsters, Magic and More await you like these two rivals battle in a winner take all brawl across the city.
8 111You Don't Know Me
Adam and Taylor Preston got married and had 9 kids. Eric, Summer, Matthew, May, Sage, Kevin, Devin, Marc and Sky.Guess which one is me. Yep that's right- I'm Summer. It's bad enough having 5 brothers and 3 sisters. But when my annoying brother invites his football buddies over it's like hell on earth. Especially when Anthony Walton stumbles through my bathroom at 2 AM. { Book 1 of the Preston series }***E-BOOK AN PAPERBACK NOW AVAILABLE ON AMAZON***
8 203ONE NIGHT STAND WITH A STRANGER: [COMPLETED]
Magagawa bang ma In love ng dalawang tao na nag kakilala lang dahil sa isang gabi nilang pagiisa ng hindi inaasahan?WARNING: ❗❗THIS STORY CONTAINS BED SCENE❗❗A/N: This story is TagLish, I'm not that good at english so I'll write this with tagalogJ.J
8 189