《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 63
Advertisement
Đây là lần đầu tiên Lâm Đoản Đoản tham gia tổng nghệ, sau khi Quý Lan biết tin liền tự mình đưa nàng đi: "Sau khi quay xong thì gọi điện thoại cho ta, ta lại đến đón ngươi."
"Được." Tiểu Miêu Miêu ngoan ngoãn, trong tay còn cầm đồ ăn vặt mà Quý Lan chuẩn bị cho nàng, đi theo những người khác vào đài truyền hình.
Đạo diễn thật vất vả mới thỉnh được Lâm Đoản Đoản, đương nhiên là đặc biệt quý trọng, cho nên đã thương lượng thật lâu với tổ tiết mục bên kia, ở trong tiết mục tuyệt đối không thể khó xử Lâm Đoản Đoản, thời điểm viết kịch bản, nhất định phải nhớ rõ cho Lâm Đoản Đoản nhiều suất diễn, đại kim chủ nhà bọn họ đương nhiên phải được phô trương!
Đạo diễn tự mình đi thương lượng với tổ tiết mục, cuối cùng nhìn kịch bản mới cảm thấy yên tâm.
Lâm Đoản Đoản chờ ở phòng hóa trang, chưa cần trang điểm, thời gian thu hình cũng chưa tới, cho nên không cần sốt ruột.
Nàng ngồi một mình ở trong góc ăn đồ ăn vặt, ăn còn rất vui vẻ nha, bởi vì toàn bộ đồ ăn vặt đều do Quý Lan chuẩn bị, rất hợp với khẩu vị của Lâm Đoản Đoản.
Lát nữa trang điểm xong thì không thể ăn đồ ăn vặt, nếu không phải đồ lại son môi, cho nên nàng chỉ có thể nhân cơ hội này ăn những thứ mình tương đối thích vào bụng trước.
Lâm Đoản Đoản đang ăn đồ ăn vặt, thì phòng cách vách đột nhiên phát ra một tiếng bùm, thanh âm rất lớn, người ở trong phòng đều vội vàng duỗi đầu ra bên ngoài nhìn, Lâm Đoản Đoản trầm mê với đồ ăn vặt, không có chú ý, một lát sau, một nữ nhân trẻ tuổi đến gõ cửa: "Ta dùng phòng hóa trang bên kia, ngăn tủ bị sụp, cho nên chỉ có thể mượn tạm bên này."
Nàng với Lâm Đoản Đoản không có chung một tiết mục, mà nàng ta thuộc dạng tương đối vội vã cần trang điểm liền, cho nên dứt khoát qua bên này hoá trang.
Lâm Đoản Đoản đang ăn đồ ăn vặt đột nhiên ngẩng đầu lên, mang theo một chút nghi hoặc cùng tò mò nhìn thoáng qua diện mạo của nữ nhân xa lạ kia, giống như là muốn xác định cái gì đó, một lát sau, ánh mắt của Lâm Đoản Đoản càng thêm kỳ quái, nàng nhìn nữ nhân kia thật lâu, nữ nhân trẻ tuổi giống như cảm nhận được, liền quay đầu lại nhìn thoáng qua Lâm Đoản Đoản.
Sau đó, nàng cười hiền lành với Lâm Đoản Đoản.
Nữ nhân trẻ tuổi này lớn lên còn khá xinh đẹp, mặt mày vũ mị, nhưng khí chất không hề vũ mị, thời điểm cười rộ lên mi mắt cong cong, làm cho người ta có một loại cảm giác gió xuân ấm áp.
Sau khi mỉm cười với Lâm Đoản Đoản, nàng ta liền đi trang điểm, Lâm Đoản Đoản lại nhìn bóng dáng của nàng ta, thật lâu sau vẫn chưa phục hồi lại tinh thần.
Thẳng đến khi tiểu tỷ tỷ ở bên cạnh cũng đang chờ trang điểm rên một tiếng, tràn ngập tò mò duỗi đầu qua hỏi Lâm Đoản Đoản: "Ngươi nhận thức Giang ảnh hậu sao?"
"Không quen biết." Lâm Đoản Đoản lắc lắc đầu.
Tiểu tỷ tỷ tiếp tục nói: "Không phải chứ, lần đầu tiên ta thấy Giang ảnh hậu đối với người khác cười thành như vậy......"
Advertisement
Nhưng Lâm Đoản Đoản đích xác là không quen biết nàng ta, liền hỏi: "Giang ảnh hậu?"
"Ảnh hậu Giang Tự a, nhìn bộ dạng của ngươi là thật sự không biết, nhưng mà ngay cả Giang Tự mà ngươi cũng không biết sao?" Tiểu tỷ tỷ dùng ánh mắt kinh ngạc giống như đang nhìn người ngoài hành tinh để nhìn Lâm Đoản Đoản.
Lâm Đoản Đoản đích xác là không quen biết Giang Tự gì đó, nhưng vẫn lặp lại mấy lần cái tên này ở trong lòng, tổng cảm thấy Giang Tự làm cho nàng có cảm giác một chút quen thuộc.
Nhưng sau khi nghĩ không ra vì sao mình lại cảm thấy quen thuộc, Lâm Đoản Đoản lại tiếp tục ăn đồ ăn vặt chờ hoá trang, qua thật lâu trong đầu đột nhiên loé linh quang, Lâm Đoản Đoản đột nhiên trợn tròn đôi mắt, trong lòng nghĩ tới một khả năng.
Nàng đứng lên, nhéo tiểu tỷ tỷ bên cạnh một phen: "Giang Tự...... Hiện tại Giang Tự đang ở đâu?"
"Trang điểm xong đã đi rồi nha, có lẽ là đã đi hiện trường để thu hình......" Tiểu tỷ tỷ hoảng sợ, chậm rì rì nói.
Lâm Đoản Đoản nhanh chóng hỏi rõ ràng Giang Tự tham gia tiết mục nào, ngay sau đó trang điểm cũng không làm, đồ ăn vặt cũng không ăn, bay thẳng đến hiện trường đang thu hình ở bên kia.
Hiện trường thu hình đều sẽ có bố trí an bảo, bởi vì có cho phép người xem tiến vào, vạn nhất có thành phần xấu trộn lẫn vào trong đó thì làm sao bây giờ? Muốn tổn thương minh tinh thì làm sao bây giờ?
Lâm Đoản Đoản một đường xông tới, khẳng định sẽ có người ngăn cản, đặc biệt là hiện tại đã bắt đầu thu hình rồi, nhưng không biết vì cái gì, nhân viên an ninh không thể ngăn được Lâm Đoản Đoản, nháy mắt một cái, nàng đã lướt qua đám người tiếp tục đi về phía trước, mọi người đều không kịp phản ứng.
Vì thế ở thời điểm tất cả mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì, Lâm Đoản Đoản đã vọt tới trung tâm hiện trường thu hình.
Người chủ trì cũng chưa kịp phản ứng gì, chỉ nhìn thấy một nữ hài tử có chút quen mắt từ phía dưới vọt lên trên đài, vừa thấy người này hình như là một nữ minh tinh, còn tưởng rằng là tổ tiết mục an bài, nhưng trên kịch bản không có phần này.
Ngay sau đó hắn liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản xông thẳng tới Giang Tự.
Ở trước mặt máy quay phim, ở trước mặt toàn bộ người xem, minh tinh, người chủ trì, Lâm Đoản Đoản vung nắm tay lên dùng một quyền đánh Giang Tự ngã ở trên mặt đất.
Tất cả mọi người đều ngốc, thậm chí trơ mắt nhìn Giang Tự bị đánh ngã ở trên mặt đất, không có một người tiến lên ngăn cản, thẳng đến khi Lâm Đoản Đoản cưỡi ở trên người Giang Tự, đấm mạnh xuống, lúc này người chủ trì cách gần nhất mới thét chói tai tiến lên muốn kéo Lâm Đoản Đoản ra.
Nhưng sức lực của Lâm Đoản Đoản quá lớn, căn bản là không kéo nổi! Lúc này nam MC cùng mấy minh tinh khác cũng đi qua, cùng kéo Lâm Đoản Đoản ra.
Năm sáu con người lận nha, cố gắng hết sức cũng không kéo được Lâm Đoản Đoản ra.
Advertisement
Giang Tự cười khổ một cái, tựa hồ đã sớm biết mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, một bên bị đánh, một bên lại bình tĩnh nói: "Phiền toái tắt máy quay phim trước đi, thuận tiện nói người xem dưới đài không cần quay lại, không mau có khả năng sẽ không kịp ngăn cản đâu."
Lời này của nàng nói rất có lý, bởi vì đợi lát nữa, mọi người phục hồi lại tinh thần, toàn bộ đều móc di động ra, số người quay lại quá nhiều, đến lúc đó khẳng định sẽ có video chảy ra ngoài.
Đạo diễn ngồi ở dưới là người phản ứng đầu tiên, vội vàng chỉ huy nhân viên an ninh khống chế hiện trường.
Giang Tự bị Lâm Đoản Đoản đánh nửa ngày, nhưng một chút tức giận cũng không có, thậm chí còn thật cẩn thận nói: "Ngừng tay trước có được không? Bị quay lại đối với ngươi cũng không tốt, một lát nữa quay xong tiết mục ta sẽ không đi, nếu như ngươi muốn đánh, đến lúc đó lại đánh có được không?"
Mọi người vừa nghe thấy, gì đây, có nội tình nha!
Hơn nữa nghe giống như Giang Tự có lỗi với Lâm Đoản Đoản!
Tất cả mọi người đều mở to đôi mắt, dựng lỗ tai lên, muốn nghe bát quái.
Lâm Đoản Đoản tức giận đến cả người đều phát run, nếu không phải còn sót lại một tia lý trí, có thể nàng đã giết người ở trước mặt camera.
"Ngươi chạy không thoát được đâu, cho nên cũng không cần mơ tưởng chạy trốn, lát nữa ta sẽ qua tìm ngươi." Lâm Đoản Đoản buông tay ra, lúc này mới bị những người khác kéo ra.
Giang Tự sửa sang lại quần áo hỗn độn của mình một chút, chậm rãi ngồi dậy: "Yên tâm đi, ta tuyệt đối sẽ không chạy, bởi vì ta còn có một chuyện rất trọng yếu muốn thỉnh cầu ngươi hỗ trợ."
Lâm Đoản Đoản cười lạnh một cái, một câu cũng không nhiều lời, quay đầu liền đi.
Nàng vĩnh viễn sẽ không giúp Giang Tự.
Sau khi Lâm Đoản Đoản quay đầu đi rồi, không có người nào dám cản nàng, những người còn lại đều tràn ngập một loại trạng thái hóng bát quái nhìn Giang Tự.
Một lát sau mới có người ngọa tào một tiếng: "Video ta quay đâu!"
Nói như thế nào đây? Người xem quá nhiều, còn nhân viên an ninh thì hữu hạn, hơn nữa cũng không thể mạnh mẽ tiến lên bắt người ta xoá video, cho nên khẳng định sẽ có người nhân cơ hội này quay được một chút gì đó.
Nhưng không hiểu vì sao, những thứ bọn họ đã quay được lại không thấy đâu, nếu như chỉ một người hai người, thì còn có thể nói là vì bọn họ quá hưng phấn nên đã quên bấm bắt đầu quay.
Nhưng nếu như là tất cả mọi người đều như vậy thì sao?
Một đám người hết đợt này đến đợt khác, phát ra thanh âm kinh ngạc, video mà mọi người quay được, đều biến mất không thấy, giống như bọn họ chưa từng quay vậy.
Quả thực là một chuyện thần quái.
Giang Tự thì rất bình tĩnh, sau khi sửa sang lại quần áo và trang dung của mình xong, liền ngồi xuống: "Tiếp tục đi."
Chỉ là ánh mắt của mọi người lúc nhìn nàng đều có chút quan ngại, giống như đang nhìn một tra nữ phụ lòng người ta vậy, cũng không biết trong đầu đang tưởng tượng cái gì.
Lâm Đoản Đoản vừa rời khỏi hiện trường, đã bị người kéo đi: "Trời ạ! Ngươi chạy đi nơi nào vậy nha? Nếu không hoá trang sẽ bị trễ mất! Mau trở về với ta!"
Lâm Đoản Đoản bị kéo trở về hóa trang, nhưng toàn bộ quá trình sắc mặt đều không tốt, chuyên viên trang điểm cũng không dám nói gì.
Đạo diễn đã dặn dò tổ tiết mục rồi, kịch bản này là tập trung vào Lâm Đoản Đoản, nhưng hôm nay tâm tình của Lâm Đoản Đoản không tốt, toàn bộ quá trình quay hầu như không nói gì, đều là người chủ trì chủ động đẩy qua, nàng mới nói hai câu.
Người chủ trì rất mệt tâm, cũng rất mệt mỏi.
Bất quá còn may, loại gameshow này, một phần là khán giả, một phần là xem minh tinh phát huy, nhưng quan trọng hơn vẫn là cắt nối biên tập.
Cắt nối biên tập mà ác ý thì rất đáng sợ, thậm chí có thể hủy diệt danh tiếng của một minh tinh, nhưng nếu như cắt nối biên tập tốt sẽ làm hiệu quả của tiết mục tăng lên gấp bội.
Đến lúc đó liền phiền toái nhân viên cắt nối biên tập.
Sau khi Lâm Đoản Đoản quay xong tiết mục, vừa ra đi liền nhìn thấy Giang tự đang đứng ở cửa, Giang Tự nhàm chán, lười biếng dựa vào nơi đó, vừa nghe thấy động tĩnh liền quay đầu lại: "Hiện tại ngươi đang ở chỗ nào? Ta đưa ngươi trở về nha, có chuyện gì trên đường chậm rãi nói."
"Đi theo ta." Tuy rằng Lâm Đoản Đoản đã sắp mất đi lý trí, nhưng vẫn còn giữ lại một chút lý trí, cho nên đã gửi một tin nhắn cho Quý Lan báo nàng không cần qua đây đón.
Sau đó mới đi theo Giang Tự rời đi.
Lâm Đoản Đoản mở ra hướng dẫn cùng Giang Tự cùng nhau đi, nàng cố ý tìm một nơi thích hợp để nói chuyện với Giang Tự.
Đó chính là một nhà xưởng bỏ hoang ở vùng ngoại ô, trên tường đã bị vẽ đầy chữ, phỏng chừng không bao lâu sau liền bị phá bỏ.
Giang Tự vừa thấy nơi đến, liền biết Lâm Đoản Đoản muốn làm cái gì, nàng nhanh nhẹn nhảy ra sau, né tránh một đòn dùng hết toàn lực của Lâm Đoản Đoản.
"Ta cho rằng chúng ta có thể hảo hảo nói chuyện."
Lâm Đoản Đoản hoàn toàn không để ý tới nàng, xông lên trước tiếp tục đánh tới, thực lực của Giang Tự yếu hơn so với Lâm Đoản Đoản, căn bản là đánh không lại Lâm Đoản Đoản, vừa mới bắt đầu còn có thể chống cự được vài cái, qua một lúc đã bị đánh đến chạy vắt giò lên cổ, một bên vừa chạy vừa kêu: "Hảo hảo nói chuyện không được sao? Ta biết ngươi đối với chuyện năm đó vẫn còn nghi vấn, ngươi nghe ta giải thích có được không, nếu như sau khi ta nói xong mà ngươi vẫn còn muốn đánh ta, ta tuyệt đối sẽ không né tránh!"
Lâm Đoản Đoản phát ra một tiếng cười lạnh: "Ta sẽ không tin tưởng ngươi."
"Miệng lưỡi của ngươi xảo biện, biết gạt người nhất, ta sẽ không cho ngươi cơ hội lại gạt ta."
"Vậy ngươi nhất định là muốn biết năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đúng không? Cho ta một cơ hội để ta nói xong đi!" Giang Tự lớn tiếng nói: "Sau khi nói xong ngươi có thể tùy tiện đánh!"
"Ta không cần cho ngươi cơ hội, cũng có thể tùy tiện đánh." Lâm Đoản Đoản còn ngại đánh không đã tay, trực tiếp hóa thành nguyên hình, hiện trường cực kỳ thảm thiết, Giang Tự rất nhanh đã bị đánh đến hơi thở thoi thóp, cả người đều là máu, nằm liệt trên mặt đất.
Lâm Đoản Đoản ngồi xổm bên cạnh liếm móng vuốt của mình, lúc này mới nói: "Đúng là ta rất muốn biết năm đó đã phát sinh chuyện gì, ngươi nói đi."
Giang Tự:......
Ta đều sắp bị đánh chết.
Giang Tự vươn cánh tay muốn chống đỡ thân mình bò dậy, kết quả sức lực không đủ, phịch một tếng cái ót lại nện ở trên mặt đất, sau đó nàng từ bỏ không bò dậy nữa, trực tiếp nằm hỏi: "Sau khi ngươi rời khỏi nơi đó, có phát hiện cái gì không đúng không?"
"Nói thẳng." Lâm Đoản Đoản tràn ngập không kiên nhẫn nói.
"Lúc trước ta cũng là bất đắc dĩ, nếu như ta không làm như vậy, thế giới này sẽ bị hủy diệt, ta thật sự không có nói giỡn, cũng không phải biện hộ cho chính mình, ta chỉ hỏi ngươi, có phải sau khi rời khỏi nơi đó đột nhiên ngươi lại có được rất nhiều công đức có đúng hay không?"
"Số lượng công đức lớn như vậy, muốn có được, chỉ có một khả năng, đó chính là cứu thế, ngươi cứu vớt thế giới này, mới có thể đạt được nhiều công đức như vậy, mà ngươi trả giá đại giới, chỉ là một đoạn thời gian không được tự do, còn có suy yếu."
"Ngươi cảm thấy là ta hại ngươi, nhưng nhìn ở một góc độ khác, ta cũng cho ngươi một cơ hội rất lớn không phải sao?"
Giang Tự rũ mắt xuống, cả người nàng đều là máu, vết thương chồng chất, lại mang theo một loại hơi thở yếu thế, cho nên cả người thoạt nhìn còn có chút đáng thương.
"Ta có thể hiểu được sự tức giận của người, dù sao năm đó là ta lừa ngươi, ngươi tức giận cũng là lẽ thường, nhưng kết quả cũng không có tệ đến như vậy không phải sao? Ta là bất đắc dĩ, bởi vì thời gian đã không đủ, nếu lại tiếp tục không làm gì, sẽ chết rất nhiều rất nhiều người." Giang Tự thành khẩn nói: "Cho nên nhiều năm như vậy qua đi, ta biết ngươi đã ra ngoài, nhưng vẫn không dám đi gặp ngươi, bởi vì ta có thẹn ở trong lòng, nhưng hiện giờ lại xảy ra chuyện, ta không thể không đến gặp ngươi......"
"Nói xong chưa?" Lâm Đoản Đoản nhìn từ trên cao nhìn xuống.
Giang Tự im lặng một lúc, vừa định nói chuyện, Lâm Đoản Đoản liền tát xuống một cái.
Thân thể này của Giang Tự là một thân thể của nữ nhân bình thường, lại còn mất đi phòng bị, một cái tát đã bị đập nát đầu.
"Ta không tha thứ ngươi." Lâm Đoản Đoản gằn từng chữ một: "Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng bị ta đuổi giết rồi đúng không, trước lúc ngươi chết, tất cả vẫn sẽ chưa kết thúc."
Thi thể không đầu của Giang Tự đột nhiên chậm rãi đổ sụp xuống, giống như làm bằng băng tuyết, bị hoà tan ở dưới ánh mắt trời vậy.
Lâm Đoản Đoản biết người này có bao nhiêu giảo hoạt, biết người này dám xuất hiện ở trước mặt nàng, tuyệt đối là có chuẩn bị cùng phòng bị, cho nên cũng biết rõ bản thân mình không có cách nào lập tức xử lý nàng.
Bởi vậy cho dù nhìn thấy Giang Tự đã chạy trốn, nàng cũng sẽ không tức giận, mà thong thả ung dung liếm sạch móng vuốt của mình.
Bởi vì trừ phi Giang Tự hoàn toàn vứt bỏ cái thân thể này, bằng không nàng ta sẽ không có biện pháp nào để chạy thoát khỏi Lâm Đoản Đoản đuổi giết.
Mà muốn vứt bỏ một cái thân thể nào có dễ như vậy, cho nên Lâm Đoản Đoản chỉ cần đuổi giết Giang Tự là đủ rồi.
Có lẽ là Giang Tự cũng không nghĩ tới Lâm Đoản Đoản có thể quyết đoán dứt khoát như thế, nhưng cũng có khả năng là cố ý để Lâm Đoản Đoản đánh nát đầu, muốn để cho Lâm Đoản Đoản có chút nguôi giận.
Hai nguyên nhân này đều có khả năng rất cao, bất quá Lâm Đoản Đoản không hề để bụng là nguyên nhân nào, tìm được người rồi làm nàng rất vui vẻ, lấy tính cách không hề có chút dao động cảm xúc nào của nàng mà nói, ngay giờ phút này đây nàng cũng muốn hảo hảo ăn mừng một phen.
Ngay đúng lúc này, Quý Lan đã nhận được tin nhắn, liền gọi điện thoại qua.
Lâm Đoản Đoản tiếp nhận: "Uy, A Lan."
"Có người đưa ngươi về nhà sao?" Quý Lan thấp giọng hỏi nàng, bởi vì tin nhắn của Lâm Đoản Đoản quá ngắn gọn, chỉ có mấy chữ: Không cần tới đón ta.
Bình thường Lâm Đoản Đoản sẽ nói rõ ràng mình muốn đi đâu làm cái gì, vì sao không cần tới đón, nhưng lần này lại khác thường như thế, đương nhiên Quý Lan sẽ lo lắng.
"Ta gặp kẻ thù của ta." Sau khi Lâm Đoản Đoản thuật lại đơn giản tình hình của mình xong, Quý Lan trực tiếp hỏi nàng: "Hiện tại ngươi đang ở đâu?"
Lâm Đoản Đoản báo chỗ của mình.
"Đợi ở nơi đó đừng nhúc nhích, ta lập tức qua đón ngươi." Quý Lan treo điện thoại, khoảng 20 phút sau liền đến nhà xưởng bỏ hoang.
Lâm Đoản Đoản trực tiếp nhào tới ôm lấy Quý Lan: "A Lan! Ta rất vui vẻ! Cuối cùng ta cũng tìm được nàng ta, ta tìm thật nhiều năm, không nghĩ tới nàng ta cự nhiên dựa vào không ngừng thay đổi thể xác mới, trốn ở thế gian này, hiện giờ ta đã tìm được nàng, thực mau liền có thể báo thù!"
Tâm tình của Quý Lan thập phần phức tạp, bởi vì trước kia chính mình còn tưởng rằng người kia là tình địch, không nghĩ tới lại là kẻ thù, còn buồn ăn dấm một mình lâu như vậy, cũng may Tiểu Miêu Miêu không biết, bằng không rất mất mặt a.
"Vậy cũng phải về nhà trước." Quý Lan chở bạn gái về nhà, lần này Lâm Đoản Đoản thật sự rất vui vẻ, dong dài một đường, Quý Lan nhịn không được duỗi tay sờ tóc của nàng: "Tìm được là tốt rồi."
Tâm tình tốt đẹp của Lâm Đoản Đoản duy trì không được bao lâu, bởi vì vào ban đêm, thời kỳ động dục của nàng liền đến.
Tiểu Miêu Miêu nằm ở trên giường, cả người đều có vẻ cực kỳ Phật hệ, thời kỳ động dục tới nàng chính là cái dạng này, cảm xúc so với ngày thường còn muốn đạm hơn rất nhiều, nhìn giống như lập tức có thể đắc đạo thành tiên vậy.
Một chút cũng không giống với thời kỳ động dục mà Quý Lan tưởng tượng ra.
Nhưng mà như vậy cũng khá tốt, nếu thật sự giống với thời kỳ động dục bình thường, đối với nàng mà nói ngược lại là một loại tra tấn, bởi vì không thể ăn a!
Lâm Đoản Đoản ở thời kỳ động dục, vẫn có thể tỏa định được Giang Tự hiện tại đang ở đâu, cho nên có thể thấy được nàng có bao nhiêu hận Giang Tự.
Ban đầu Quý Lan còn chưa biết rốt cuộc giữa hai người các nàng có cừu hận như thế nào, vừa lúc thời kỳ động dục bắt đầu, Lâm Đoản Đoản không thích hợp đóng phim, trực tiếp xin nghỉ ở nhà, thuận tiện đem những gì đã phát sinh lúc trước nói luôn một thể.
Lúc này Quý Lan mới biết, người đã lừa Lâm Đoản Đoản vào nơi tăm tối không có một chút ánh sáng nào, chính là Giang Tự.
Lúc ấy Quý Lan đau lòng chết đi được, ánh mắt cũng lạnh đi: "Báo thù, thù này nhất định phải báo!"
Lâm Đoản Đoản thì không quá sốt ruột: "Nàng không bỏ được thể xác này, chờ thời kỳ động dục qua đi, ta lại đi tìm nàng tính sổ!"
"Được." Quý Lan xoa đầu Tiểu Miêu Miêu, ánh mắt thật ôn nhu: "Nàng ta không đổi thân phận thì rất dễ tìm, ta cũng có thể hỗ trợ."
"Ân!" Không biết Lâm Đoản Đoản nghĩ tới cái gì, cả người đều hung hung lên: "Ta thực chán ghét nàng, đặc biệt chán ghét, cũng sẽ không tha thứ cho nàng."
Kỳ thật trước kia quan hệ của Lâm Đoản Đoản với Giang Tự còn khá tốt, bằng không Giang Tự sẽ không thể lừa được Lâm Đoản Đoản, Quý Lan đau lòng ở hai việc.
Thứ nhất là bị nhốt ở một nơi tăm tối, không có sinh vật sống, còn bị nhốt lâu như vậy, nghe Lâm Đoản Đoản nói, đoạn thời gian kia nàng còn cực kỳ suy yếu, giống như vẫn luôn bị thứ gì đó hấp thu linh lực của bản thân, nếu không phải bởi vì thân thể của Yêu tộc là da dày thịt béo, thì nàng tuyệt đối không có cách nào có thể sống được ung dung đến như vậy ở nơi đó.
Bởi vì nơi đó còn có rất nhiều hắc xà nha.
Việc thứ hai, đương nhiên là từ trong lời nói của Lâm Đoản Đoản, có thể thấy được trước kia Giang Tự là bằng hữu của nàng, bằng hữu của nàng lại lừa gạt nàng, lừa nàng nhốt nàng vào nơi kia, cái này so với bị một người xa lạ lừa gạt còn đáng buồn hơn rất nhiều.
Khó trách lúc vừa mới nhận thức Tiểu Miêu Miêu, Tiểu Miêu Miêu vẫn luôn nói rằng chính mình không có bằng hữu, cũng không muốn có bằng hữu gì đó linh tinh.
Có lẽ là vì Giang Tự đã để lại bóng ma tâm lý đi.
Tuy ngoài miệng Tiểu Miêu Miêu nói không cần bằng hữu, nhưng trong quá trình sống lại vô tình kết giao được với rất nhiều bằng hữu.
Tỷ như Bạch Lâm, tỷ như Đồ Kiểu Kiểu, còn có những người ở trong giới giải trí cũng miễn cưỡng tính là bằng hữu.
Advertisement
Rebirth Of The Urban Immortal Cultivator
Chen Fan, the great cultivator, failed to transcend the Tribulation of Heaven: the final stage of his cultivation. Little did he know that this accident would bring him back to Earth and turn back time to five hundred years ago when he was just a teenager.
8 1091Necrowarrior [A LitRPG at the end of the world]
When the world ends, the apocalypse brought many things with it.Most notably, monsters, magic, and a system that allows the survivers to gain the strength needed to survive. In such a situation, Alice and her friend Ava somehow manage to survive, albeit barely. But things start to change soon, to be precise, when Alice gets a call from her mother, who tells her that someone wants to talk to her. Someone who calls themself a Prophet. -_-_-_-_-_-_-_-_-_ For the duration of the Writathon challenge, I will be trying to release chapters daily. (This is not a guarantee, but I will try.) [participant in the Royal Road Writathon challenge]
8 155Deeper Darker
Sci-fi dungeon crawler. Set in the far future when humanity has reached the stars and finds it is not the first to do so. Alien technology has been left behind by a long dead race. Ancient cities, abandoned starships, temples and fortified bunkers all contain artefacts and devices far in advance of what humans have been able to produce. Technology that feels more akin to magic, so powerful it can allow a single person to dominate a star system. But these relics of another time have been left well-defended and behind bewildering and impenetrable security measures. There are those who are compatible with the alien technology, who can augment themselves to face the evermore extreme protocols in the depths of the alien ruins, and by doing so attain greater power. And there are those who just want to sell what they find to the highest bidder. The rewards are high, but you have to be prepared to go further and risk more to discover the greatest secrets of a civilisation that vanished long before the first human walked upright. Secrets that could irrevocably change humanity's future, or end it.
8 837The Unknown
Fem!Harry. After saving the Philosopher's stone, Dahlia Potter soon discovers the world isn't as black and white as she believes it to be. She suddenly discovers the truth of her true parentage and is faced with the threat of not only Voldemort, but beings and people off realm, who would wish her harm, if they discovered who her father is.
8 144The Heptagon Mage
Gilliam is an average nerd from the UK, one day on the way home he is hit with a truck only to suddenly wake up in a new world. Finding out that it is filled with swords and magic, people who can perform amazing feats as well as beastfolk. And on top of this; he's part of some prophecy to save the world with great power from something horrible? What is this great event he will save the world from, what is the great power he is to use and how will this change him?********************Overpowered protagonist in an Isekai setting.********************Updated cover!**New cover Partially generated by the DALL-E AI. Lots of editing was done**This started as a story to develop magic in my setting, but became a hobby that I do for fun.The first three chapters were written a solid year before the fourth and newer, so there is slight improvement in writing at that point.I’ll be glad for any input or thoughts, but I’m by no means a professional. :)
8 68Hope Not.
Hope Not | chaeryeong (itzy) x readerInspired by "Hope Not" (BLACKPINK)
8 174