《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 56

Advertisement

Tôn Hiền Lượng tê tâm liệt phế kêu cứu mạng, sợ tiểu quỷ kia cắn một cái rớt mũi của hắn, Tần Sương ở phía sau trộm đạp một cái, hắn thét chói tai ngã về phía trước, ngay sau đó liền lấy mặt đáp đất.

Tần Sương còn ở phía sau lạnh nhạt nói: "Đây cũng là con trai của ngươi nha, ngươi sợ cái gì?"

Hắn như thế nào có thể không sợ? Như thế nào có thể không sợ!

Vừa ngẩng mặt lên thì thấy Lâm Đoản Đoản đã xách tiểu quỷ kia lên, tiểu quỷ hận hắn thấu xương, còn đang giãy giụa ở giữa không trung, một bộ muốn nhào tới giết chết hắn.

Tôn Hiền Lượng lòng mang sợ hãi, cầu xin Lâm Đoản Đoản giúp đỡ: "Đại sư! Đại sư! Ngài mau mau siêu độ hắn đi! Để cho hắn sớm đi luân hồi chuyển thế, được không?"

Lâm Đoản Đoản cũng không muốn nhìn thấy hắn nữa, bộ dạng của hắn quá ghê tởm! Cho nên thực bình tĩnh nói: "Mèo và quỷ ta đều mang đi, nhớ rõ trả tiền cho ta."

"Được Được Được." Tôn Hiền Lượng hận không thể tiển nàng đi ngay lập tức, mang theo hai con tiểu quỷ kia đi thật xa.

Nhưng ngoài miệng vẫn phải khách khí một phen: "Đã trễ thế này, không bằng đại sư ở lại nghỉ ngơi?"

Lâm Đoản Đoản cười như không cười: "Thật sự muốn ta ở lại nghỉ ngơi sao?"

Tôn Hiền Lượng lập tức ngậm miệng, biểu tình có chút xấu hổ.

Lâm Đoản Đoản cũng lười dây dưa với hắn, mang theo quỷ và tiểu đệ chuẩn bị rời đi, thiếu nữ lập tức cũng đi theo, đuổi theo Lâm Đoản Đoản: "Việc kia, ta muốn xin lỗi ngươi, công đức trên người của ngươi nhiều như thế, thuyết minh ngươi là người tốt, ngươi yểm hộ cho nữ quỷ kia hẳn là có nguyên nhân, đã có ngươi làm bảo đảm, vậy ta sẽ không đi bắt nàng nữa."

Lâm Đoản Đoản quay đầu lại nhìn nàng, thiếu nữ có chút ngượng ngùng, miệng nàng vụng, không biết nói lời hay, nhưng nàng là người tốt.

"Không sao." Lâm Đoản Đoản căn cứ theo lương tâm, không tiếp tục khi dễ nàng nữa, chỉ nói: "Ngươi rất có thiên phú, thành tựu ngày sau tuyệt đối sẽ không kém, nhớ rõ bảo trì bản tâm."

"Cảm ơn."

Hai người cứ như vậy tách ra, Lộ Du đang lái xe nhưng vẫn không nhịn được muốn nhìn qua gương chiếu hậu nhìn về phía sau, bởi vì trong tay Lâm Đoản Đoản đang ôm một con mèo, còn xách theo một tiểu nhục đoàn nữa.

Tiểu nhục đoàn tay chân ngắn ngủn, nhìn như vừa mới sinh ra, nhưng còn chưa hoàn toàn phát triển thành hình hài trẻ con, đang ở nơi đó phát ra thanh âm anh kỉ anh kỉ.

Hắn muốn chạy trốn, nhưng lại không nhìn xem, người bắt được hắn là ai, vô luận hắn dùng sức chạy trốn như thế nào, cũng chỉ có thể miễn cưỡng giãy giụa được hai cái, cuối cùng rầu rĩ gục đầu xuống.

Thoạt nhìn còn có chút đáng thương, cho dù cả người đều xanh tím.

Lâm Đoản Đoản ngáp một cái cảm giác có chút nhàm chán, đúng là rất nhàm chán, bởi vì chuyện này đối với người tu đạo mà nói là một chuyện rất phiền toái, nhưng đối với nàng thì chỉ là một chuyện nhỏ không đáng tốn sức.

Advertisement

Nàng quá mạnh, chuyện có thể làm cho nàng cảm giác được khó giải quyết lại quá ít, cho nên khó tránh khỏi cảm thấy vô vị nhàm chán.

Lâm Đoản Đoản ôm tiểu quỷ miêu tên gọi là Meo Meo, Meo Meo ngoan ngoãn nằmg ở trong lòng ngực của nàng, ngẫu nhiên sẽ phát ra thanh âm thực mềm, nhưng đại bộ phận thời gian đều sẽ không nhúc nhích.

Lâm Đoản Đoản đang suy xét nên làm thế nào bây giờ, anh linh thì có thể lập tức đưa xuống âm giới, chỉ là oán khí trên người hắn có chút nặng, còn lại dễ giải quyết.

Nhưng tiểu miêu thì không được, hồn phách của Meo Meo quá yếu, không chịu nổi, cần phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian mới được.

Mà nàng lại không muốn dưỡng tiểu miêu này ở bên cạnh mình, Quý Lan có một con mèo là nàng là đủ rồi!

Vì thế Lâm Đoản Đoản nhìn tiểu đệ của mình: "Ngươi biết nuôi mèo không?"

Lộ Du vừa định nói mình biết thì đột nhiên có dự cảm không lành, sắc mặt cứng đờ: "Ta...... Ta cảm thấy ta không biết rõ lắm."

"Không cần ngươi biết rõ, bởi vì Meo Meo rất ngoan, ngươi mang theo Meo Meo mấy ngày, nói chung nhiều nhất là một tháng, chờ hồn phách của nàng khôi phục ta liền đưa nàng đi." Lâm Đoản Đoản rất tôn trọng tiểu đệ của mình: "Nàng đi theo bên cạnh ngươi cũng có thể bảo hộ ngươi, đương nhiên nếu như ngươi không muốn, ta cũng không ép buộc ngươi."

Lộ Du do dự thật lâu, hắn có chút sợ hãi, tuy rằng Meo Meo chỉ là một con mèo, nhưng cũng đã biến thành quỷ nha!

Nhưng mà...... Nhưng mà đây là lần đầu tiên Lâm Đoản Đoản giao cho hắn một nhiệm vụ quan trọng như vậy, tượng trưng cho sự tín nhiệm hắn, hắn không muốn làm hỏng, vì thế căng da đầu hỏi hỏi: "Phải...... Phải dưỡng như thế nào?"

"Rất đơn giản, tùy tiện tìm một khối ngọc để dưỡng ở bên trong là được, một khối nguyên vẹn là tốt nhất, nếu là ngọc bội thì không được có lỗ, nếu có lỗ thì không được có khắc hoạ tiết, còn hạ tiêu chuẩn xuống nữa thì là vòng tay." Lâm Đoản Đoản còn cẩn thận phổ cập khoa học cho hắn vì sao không có lỗ là tốt nhất, bởi vì trong ngọc có tồn tại linh khí, nhưng một khi đánh thủng một lỗ, một phần linh khí sẽ thoát ra ngoài, hiệu quả tự nhiên sẽ kém đi.

Cho nên ngươi tu đạo theo đuổi ngọc thạch, chính là theo đuổi hình dạng và trình độ hoàn chỉnh, chứ không quan tâm nó có quý báu hay không quý báu.

Những người theo đuổi quý báu, hơn phân nửa đều là kẻ lừa đảo.

Lộ Du cái hiểu cái không, nhưng cũng yên tâm được một chút: "Cho nên ngày thường nàng sẽ không ra ngoài, đúng không?"

"Đúng vậy, bởi vì nằm ở trong ngọc là việc tốt nhất đối với hồn phách của nàng, cho nên Meo Meo sẽ không dễ dàng ra ngoài, nếu như ngươi gặp phải cái gì nguy hiểm, Meo Meo cũng có thể bảo hộ ngươi, nếu như gặp phải đối thủ quá cường đại, Meo Meo đánh không lại, ít nhất cũng có thể nói cho ta biết."

Advertisement

Lộ Du lập tức nắm tay: "Dưỡng!"

Lâm Đoản Đoản liền cúi đầu hỏi tiểu miêu ở trong lòng ngực: "Để cho hắn dưỡng ngươi một đoạn thời gian có được không?"

Đương nhiên Meo Meo càng muốn ở bên cạnh Lâm Đoản Đoản, nhưng Lâm Đoản Đoản đã nói như vậy, nàng liền ngoan ngoãn đồng ý, chỉ vươn đầu lưỡi liếm liếm ngón tay của Lâm Đoản Đoản, hiển nhiên là đang nhớ kỹ hơi thở của Lâm Đoản Đoản cùng lưu lại hơi thở của mình.

Trên người Lộ Du cũng có đồ vật làm bằng ngọc, nhưng lại không phù hợp với yêu cầu, bất quá có thể để cho Meo Meo vào ở trước, sau khi về nhà hắn sẽ đổi lại sau.

Lộ Du rất thông minh, ngọc hoàn chỉnh có gì khó tìm sao? Trở về tìm khối ngọc thạch, bên ngoài bọc vàng bạc linh tinh, tự nhiên là không cần khoan, như vậy mặc kệ là đeo ở trên cổ hay đặt ở trên người đều có thể, không có vấn đề gì.

Nhưng mà đeo ở trên cổ bị người khác nhìn thấy, có khả năng sẽ nói hắn cong......

Sau khi Lâm Đoản Đoản sắp xếp cho Meo Meo xong, liền đem tiểu anh linh kia cũng tiễn đi, chủ yếu là vừa lúc ở trên đường gặp một quỷ sai đi bắt hồn, chính mình không cần mở thông lộ, tiết kiệm sức lực.

Anh linh hiển nhiên là không muốn đi luân hồi, điên cuồng giãy giụa đạp tới đạp lui, nhưng bị quỷ sai nắm lấy ở phía sau cổ, giống như mèo con bị tóm ở sau cổ vậy, lập tức không dám động.

Lâm Đoản Đoản ở bên cạnh an ủi hắn: "Pháp luật ở địa phủ bên kia không có lạc hậu quá nhiều năm, tiểu hài tử chưa sinh ra không có nhân quyền gì, nhưng tên cha tệ bạc của ngươi, ấn theo pháp luật của địa phủ để phán đương nhiên là có tội, nhưng tội nghiệt không có sâu nặng đến mức ngươi giết sẽ không bị trừng phạt, cho nên ngươi giết hắn ngươi còn bị xui xẻo."

"Hà tất chi phải làm vậy, đúng hay không? Chẳng lẽ ngươi không muốn đầu thai chuyển thế sao?" Lâm Đoản Đoản tràn ngập kiên nhẫn nói: "Đời này hắn tạo nghiệt quá nhiều, vận khí tốt không còn, ta nhìn dáng vẻ của hắn, không bao lâu sau sẽ xuống dốc, Tần Sương phỏng chừng cũng muốn ly hôn với hắn, về sau hắn cũng không có thêm con, con trai duy nhất cũng không thích hắn, là một cái mệnh bơ vơ không nơi nương tựa."

"Hơn nữa về sau sẽ thường xuyên xui xẻo, ngươi xuống dưới cũng không thể lập tức đi đầu thai, đến lúc đó ta nhờ người đưa cho ngươi một cái mặt gương, ngươi nhàn rỗi không có việc gì làm có thể nhìn hắn xui xẻo như thế nào, chờ ngươi hết giận rồi, lúc đó cũng đến phiên ngươi đi đầu thai, như vậy không phải tốt hơn sao?"

Anh linh dại ra, lập tức lâm vào trầm tư, bởi vì những gì Lâm Đoản Đoản nói rất có đạo lý a, hắn oán hận còn không phải là do không được sinh ra sao?

Nếu như vì một tên cặn bã, mà làm kiếp sau của mình không thể đầu thai làm người, nói không chừng còn phải làm súc sinh, hà tất chi?

Kỳ thật súc sinh cũng không phải là trừng phạt làm người đầu thai thành động vật, súc sinh ở đây là chỉ gia súc được người nuôi lớn rồi làm thịt, mà đầu thai thành động vật bình thường không tính là trừng phạt.

Anh linh trầm mặc thật lâu, ngượng ngùng xoắn xít đồng ý, cứ như vậy bị quỷ sai xách theo mang đi.

Lâm Đoản Đoản xử lý xong hết thảy mới trở về nhà, bộ dạng còn có chút gấp không chờ nổi, bởi vì bạn gái của mình ở nhà một mình, nàng vẫn luôn có chút lo lắng.

Lâm Đoản Đoản hấp tấp chạy về nhà, sau đó vừa vào cửa liền nhìn thấy tờ giấy nhỏ mà Quý Lan dán, ân, lúc này Quý tổng ra cửa xã giao có nhớ phải nói với Lâm Đoản Đoản nha.

Chỉ là Lâm Đoản Đoản đang vội không có xem di động.

Lâm Đoản Đoản đứng ở cửa, có chút ủy khuất, chậm rãi đi vào phòng, còn may Quý Lan có chuẩn bị bữa ăn khuya cho nàng, trên tờ giấy có viết, Lâm Đoản Đoản tự hâm nóng là có thể ăn.

Lâm Đoản Đoản nhàm chán ăn bữa ăn khuya, sau đó nằm lên trên sô pha, xem TV một lát, không bao lâu sau liền ngủ mất.

Quý Lan vừa trở về liền nhìn thấy Lâm Đoản Đoản ở trên sô pha, nàng đã quen với việc Lâm Đoản Đoản có thể ngủ ở đủ các loại địa phương, cho nên rất bình tĩnh, đem Tiểu Miêu Miêu ôm vào phòng ngủ, rồi mới đi rửa mặt.

Toàn bộ quá trình Tiểu Miêu Miêu cũng không tỉnh lại.

Thẳng đến khi Quý Lan ăn một chút, tắm xong, tẩy sạch mùi rượu ở trên người, vừa nằm lên trên giường, Tiểu Miêu Miêu mới mơ mơ màng màng tỉnh lại, sau đó tự động hướng vào trong lòng ngực của nàng.

Rõ ràng chỉ mới không gặp có tí, mà Quý Lan lại cảm giác như đã thật lâu rồi nàng không có thấy Tiểu Miêu Miêu nhà nàng, ôm lấy Tiểu Miêu Miêu mềm mại ấm áp, trong lồng ngực còn có chút sôi trào đây.

Nàng không nhịn được, cúi đầu hôn Lâm Đoản Đoản, Lâm Đoản Đoản ngủ đến mơ mơ màng màng, hừ hừ hai tiếng, Quý Lan liền ngừng lại, sợ đánh thức Lâm Đoản Đoản.

"Ngủ ngon." Quý Lan nhỏ giọng nói.

Buổi sáng ngày hôm sau, Tiểu Miêu Miêu vừa mở mắt ra, chuyện đầu tiên chính là đè lên Quý Lan hảo hảo hôn một trận.

Quý Lan đối với nhiệt tình của nàng rất vui vẻ, cho dù nàng biết, Tiểu Miêu Miêu hôn nàng, cũng không phải là vì tình yêu.

Nhưng Tiểu Miêu Miêu nhiệt tình sẽ làm nàng sinh ra một loại ảo giác, không phải chỉ có một mình nàng là tình nguyện.

Chờ Tiểu Miêu Miêu hôn xong, mới xoa eo cười to một tiếng, thập phần kiêu ngạo nói: "Ta còn chưa đánh răng! Sợ hãi không?"

Quý Lan không nhịn được, cười một cái: "Thực sợ hãi."

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click