《[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu》Chương 47

Advertisement

Tuy rằng đã chính mắt nhìn thấy, cũng xác định giữa bọn họ giống như không có gì phát sinh, nhưng ánh mắt của người đại diện vẫn luôn mang theo một ít hoài nghi, nhịn không được cứ nhìn Lâm Đoản Đoản hết lần này đến lần khác.

Sở dĩ xảy ra chuyện như vậy chủ yếu là bởi vì Lâm Đoản Đoản lớn lên xinh đẹp, nhìn như thế nào cũng không giống một đại sư đuổi quỷ, nhưng người đại diện lại không thể nói gì, hắn chỉ là lại đây nhìn Lâm Dữ Sâm một cái, còn mang theo một ít đồ ăn sáng linh tinh.

Nhưng lúc đặt bữa sáng xuống, người đại diện mơ hồ cảm giác được có gì đó không đúng, hắn nỗ lực ngửi ngửi, biểu tình dần dần biến hung: "Có phải ngươi lại ăn bún ốc ở nhà hay không?"

Lâm Dữ Sâm:......

Hắn đã gần như che dấu được, nhưng khí vị trong không khí đã bán đứng hắn, đêm qua hắn đã rất nỗ lực, nào là mở cửa sổ nha, xịt phòng nha, đem hương vị trong phòng đẩy ra bên ngoài.

Nhưng bún ốc này a, trong thời gian ngắn không có cách nào có thể tiêu tán hết khí vị, nếu làm thông gió không tốt, thậm chí có khả năng lưu lại hương vị trong phòng đến ba bốn ngày.

Người đại diện vốn dĩ muốn giáo huấn hắn, sau đó nghĩ lại trong khoảng thời gian này hắn cũng không có công tác gì, hơn nữa bởi vì chuyện bị nháo quỷ, mà đặc biệt suy sút, tiều tụy, làm lời nói kia không có cách nào nói ra được.

Cuối cùng chỉ có thể nói: "Liền không thể cho khách ăn ngon một chút sao? Thật sự không có đồ ngon ngươi đặt cơm hộp cũng được a."

Lâm Dữ Sâm tự mình chột dạ, cho nên vâng vâng dạ dạ.

Người đại diện ở lại không lâu lắm, sau khi đưa đồ xong liền rời đi, chỉ dặn dò Lâm Dữ Sâm, ăn đồ khỏe mạnh một chút, như thế nào hắn cũng là một nam minh tinh, đợi tình huống tốt lên, còn phải quay về màn ảnh a.

Tuy rằng ở phương diện quản lý dáng người, nữ minh tinh càng phải nỗ lực hơn một chút, nhưng nam minh tinh cũng không thể lơi lỏng được.

Sau khi người đại diện rời đi, Lâm Dữ Sâm liền thở dài nhẹ nhõm một hơi, mở đồ ăn sáng mà người đại diện mang lại đây ra, mời Lâm Đoản Đoản cùng nhau ăn.

Sau đó Bạch Lâm liền đến, mang theo đồ ăn ngon cho Lâm Đoản Đoản, thời điểm đưa bữa sáng còn dò hỏi Lâm Đoản Đoản, có muốn trở về hay không.

"Phải đi về nha, kịch bản của ta còn ở nhà a." Lâm Đoản Đoản còn chưa nghiên cứu kỹ nhân vật kia của mình đâu.

Lâm Dữ Sâm linh cơ vừa động: "Ngươi tiếp nhân vật nào? Nữ chính sao?"

Hắn chỉ biết Lâm Đoản Đoản cũng ở trong đoàn phim, nhưng cụ thể hơn một chút thì không rõ ràng lắm, chỉ dựa vào bề ngoài để suy đoán, hẳn là nữ chính đi?

"Không phải a, là nam số 2." Lâm Đoản Đoản một bên ăn bữa sáng mà Bạch Lâm mang lại đây, một bên nói: "Nữ chính không thú vị."

Lâm Dữ Sâm:......

Hắn cứng đờ một lát, sau đó lại nói: "Ngươi hẳn là chưa diễn qua loại nhân vật này đi? Có phải không có kinh nghiệm gì hay không?"

Advertisement

Lâm Đoản Đoản gật gật đầu.

"Nếu không hôm nay ngươi đừng về nhà, ta có thể dạy cho ngươi a! Thời điểm ta mới xuất đạo có diễn qua không ít vị trí nam số 2 đây." Đầy đầu Lâm Dữ Sâm đều là, buổi tối hôm nay là có thể giải quyết xong, như vậy trước khi giải quyết xong ngàn vạn lần không thể thả Lâm Đoản Đoản đi!

Đúng vậy, hắn chính là một người nhát gan như vậy.

"Nhưng kịch bản của ta còn ở nhà......" Lâm Đoản Đoản cắn chiếc đũa lâm vào do dự.

Lâm Dữ Sâm vội vàng nói: "Trước đó đạo diễn đã phát một phần vào hòm thư cho ta, chúng ta lấy cái đó tới dùng là được!"

Lâm Đoản Đoản nghĩ nghĩ một lúc, miễn cưỡng gật gật đầu: "Được đi."

"Vậy ta đi về trước, ngày mai lại qua đây." Bạch Lâm quả thực giống như một nhân viên đưa cơm, sau khi đưa đồ xong liền rời đi.

Lâm Dữ Sâm nói kỳ thật cũng rất có đạo lý, Lâm Đoản Đoản không có kinh nghiệm ở phương diện này, nhưng hắn có, hắn xuất đạo chính là diễn một nam số 2 thâm tình lại cố chấp a, hơn nữa một lần liền nổi tiếng.

Ngay sau đó liền diễn vô số nam số 2 cùng loại, thiếu chút nữa thành một diễn viên chuyên đóng nam số 2, sau đó nhận được một vai nam chính, danh tiếng không tồi, mới dần dần thoát ly khỏi lộ tuyến nam số 2.

Hắn diễn qua nam số 2, số lần đều không đếm được.

Loại hình nào cũng có, dù sao trong một đoạn thời gian rất dài, đã làm nam số 2 chuyên nghiệp nha, cho nên trong đó cũng bao gồm cái loại nam số 2 có tính chất vai ác như thế này, kinh nghiệm ở phương diện này rất phong phú.

Lâm Đoản Đoản cứ như vậy mà lưu lại, thực nghiêm túc hướng hắn học tập kinh nghiệm đóng vai nam số 2.

Lâm Dữ Sâm cũng thực nghiêm túc phân tích nhân vật cho nàng, phân tích rất kỹ càng tỉ mỉ, hiển nhiên là thập phần ra sức.

Quý Lan ở nhà chờ mãi chờ mãi, không chờ được Tiểu Miêu Miêu nhà mình về nhà, mà nhận được tin tức Tiểu Miêu Miêu còn muốn ở bên ngoài lăn lộn một ngày, cho nên có một chút không vui.

Lúc nàng công tác ở trong công ty, áp suất đều có điểm thấp, nhóm công nhân tức khắc liền thật cẩn thận, sợ không cẩn thận chọc phải Quý tổng nhà bọn họ sinh khí.

Thậm chí sôi nổi thảo luận, hôm nay Quý tổng làm sao vậy.

Hơn nữa thập phần hoài niệm đoạn thời gian mà Quý tổng mang theo Tiểu Miêu Miêu đi làm, thời điểm Quý tổng mang theo Tiểu Miêu Miêu đi làm, tính tình tốt vô cùng, cho dù có người phạm một chút sai lầm, không lớn cũng không nhỏ, dựa theo ngày thường sẽ bị răn dạy các thứ.

Ở thời điểm mang theo Tiểu Miêu Miêu, tâm tình của Quý tổng rất tốt cho nên sẽ không truy cứu nha.

Hôm nay lại là một ngày tưởng niệm Tiểu Miêu Miêu.

Còn Lâm Đoản Đoản thì đang vui sướng đối diễn, vui sướng chơi game, vui sướng ăn thực phẩm rác rưởi, hoàn toàn quên mất trong nhà còn có một vị lão nhân goá bụa đáng thương ( A Lan không phải, A Lan không có ), đang đợi nàng về nhà.

Advertisement

Ở một bên khác, ba ba của nữ quỷ kia đã hoàn toàn dại ra.

Như thế nào hắn cũng không nghĩ tới, còn có người có thể đoạt được người từ trong tay hắn, hơn nữa còn trực tiếp mang nữ nhi của hắn đi......

Đó là nữ nhi của hắn a! Nữ nhi!

Nhưng hắn lại thập phần cẩn thận, bởi vì dựa theo lẽ thường mà nói, hắn lợi dụng ác quỷ mở cái thông đạo kia, trừ phi ở thời điểm trước khi nữ nhi tiến vào đã bị bắt lấy, bằng không là không có khả năng có người có thể bắt đi nữ nhi của hắn ở nửa đường.

Nhưng mà chuyện không có khả năng phát sinh đã xảy ra, ít nhất có thể đoán được người làm chuyện này hẳn là rất mạnh, hắn muốn cứu nữ nhi của mình về, điều đó sẽ không dễ dàng, phải cẩn thận một ít mới được.

Cho nên hắn trực tiếp liên hệ với một ít đồng hành mà mình quen biết, mượn không ít đồ vật tới, lập tức khai đàn tố pháp, chuẩn bị triệu tập một ít cô hồn dã quỷ cường đại một chút đến trước, làm tiểu đệ của mình, đến lúc đó quỷ nhiều thế đông, tỷ lệ cướp được nữ nhi về có thể cao hơn một ít.

Thực lực của hắn không tồi, thanh danh cũng không tồi, những người khác cũng nguyện ý nể mặt mũi của hắn, bởi vậy ngắn ngủi trong vòng một ngày, hắn liền mượn được không ít pháp khí linh tinh, chỉ chờ sắc trời tối sầm, liền mang theo nhóm cô hồn dã quỷ, tới cửa tìm Lâm Đoản Đoản.

Hắn thật sự rất sốt ruột, nếu không phải thiệt tình yêu thương nữ nhi của mình, hắn là một người trong chính đạo, sao như thế nào làm ra loại chuyện hại người này đây?

Vì thế hắn chuẩn bị hết thảy, chỉ chờ đến sắc trời tối sầm, liền xuất phát, bởi vì trước đó đã giúp nữ nhi hoàn thành quá trình minh hôn, cho nên Lâm Dữ Sâm đang ở nơi nào hắn đương nhiên sẽ biết, trực tiếp ngồi xe tới phụ cận.

Thời điểm tài xế xe taxi đưa hắn tới nơi còn nói đùa: "Ta không có mở điều hòa ở trên xe nha, như thế nào lại lạnh như vậy."

Nếu hắn có thể nhìn thấy quỷ, lúc này đại khái sẽ tè ra quần, bởi vì toàn bộ trên xe đều là quỷ, đủ các loại quỷ, còn có ghé vào kính sau xe, ghé vào đỉnh xe.

Ba ba của nữ quỷ xuống xe, đám quỷ đi cùng hắn, cũng lục tục xuống theo, có một tiểu quỷ tương đối hiếu kỳ, thời điểm đi ngang qua thậm chí còn sờ soạng chân của tài xế xe taxi một phen.

Ba ba của nữ quỷ trừng mắt liếc tiểu quỷ kia một cái, không có hứng thú nói chuyện phiếm với tài xế, sau khi giao tiền xong liền xuống xe.

Bởi vì trong lòng hắn còn đang sốt ruột chuyện nữ nhi của mình đây.

Ba ba của nữ quỷ lặng lẽ tiến vào tiểu khu, cái loại tiểu khu này là không cho phép người xa lạ tùy tiện đi vào, nhưng hắn dùng thủ đoạn che đậy thân hình của mình, cho nên không có người nào có thể nhìn thấy hắn.

Hắn đứng ở dưới lầu, trong khoảng thời gian ngắn cảm giác có chút khó giải quyết, chủ yếu là không biết nên động thủ như thế nào, do dự một lúc, liền thả toàn bộ đám quỷ mà mình mang tới ra, thử trước một chút.

Vì phòng ngừa ngoài ý muốn người bắt nữ nhi của hắn sẽ đào tẩu, hắn còn cố ý bày trận phòng ngừa không cho người đào tẩu.

Nhóm tiểu quỷ thực mau liền bò lên trên, từ bốn phương tám hướng vây quanh nhà của Lâm Dữ Sâm.

Lúc ấy Lâm Đoản Đoản cùng Lâm Dữ Sâm vừa mới cơm nước xong, đúng vậy bọn họ vẫn còn ăn thực phẩm rác rưởi, dù sao cũng đã bị người đại diện phát hiện rồi, còn không bằng thừa dịp người đại diện chưa ghét bỏ, ăn nhiều một chút, về sau lúc hắn quay trở lại màn ảnh một lần nữa, người đại diện sẽ quản rất nghiêm.

Đến lúc đó muốn ăn cũng ăn không được.

Nghĩ lại a còn có một chút ủy khuất, nhưng làm minh tinh, có được cái này sẽ mất đi cái kia.

Còn Lâm Đoản Đoản ăn là vì sau khi về nhà, chắc chắn Quý Lan sẽ không cho nàng ăn nhiều thực phẩm rác rưởi như vậy, cho nên lúc ăn càng thêm sung sướng.

Hai người bọn họ cơm nước xong lại bắt đầu chơi game, đúng vậy, hai người bọn họ quả thực giống như cái loại trạch chết phì ở nhà mà mọi người thường thấy, ăn cơm ngủ chơi game.

Quả thực là ăn không ngồi rồi.

Sau khi cơm nước xong, mở trò chơi ra còn chưa chơi được một ván, đột nhiên Lâm Dữ Sâm theo bản năng chà xát cánh tay của mình: "Như thế nào cảm giác có chút lạnh?"

Thậm chí hắn còn cảm giác được cái loại lạnh lẽo này rất quen thuộc, theo bản năng muốn rùng mình một cái, cả người đều có chút không tốt.

Hắn run run rẩy rẩy quay đầu, nhìn bốn phía xung quanh, muốn nhìn xem thứ làm hắn cảm thấy lạnh lẽo từ trong xương, rốt cuộc là thứ gì, sẽ không phải là cửa sổ chưa đóng kĩ đi!

Sau đó hắn quay đầu lại nhìn cửa sổ, một cái đầu to thật to đang ép chặt ở nơi đó, hình như còn có vết máu kéo dài.

Lúc ấy hắn liền vứt máy chơi game ở trong tay xuống, ngao ngao thét chói tai hướng về phía Lâm Đoản Đoản: "Tỷ! Có quỷ a tỷ!"

Theo âm thanh thét chói tai của hắn, càng ngày càng nhiều cái đầu từ bốn phương tám hướng chui ra, chuẩn xác mà nói là xuất hiện ở các ô cửa sổ.

Bọn họ ngươi chen ta lấn, đông nghẹt đem mặt dán ở trên cửa kính, sau đó liền bắt đầu nhìn vào trong, giống như đang tìm người vậy.

Bọn họ thực mau liền tìm được Lâm Dữ Sâm, ánh mắt của cả đám đều trở nên sắc bén lên, bắt đầu ý đồ muốn chui vào trong.

Lâm Dữ Sâm thét chói tai giống như con gà bị dẫm đạp, thanh âm rất lớn, điên cuồng trốn ở phía sau Lâm Đoản Đoản: "Rất nhiều! Rất nhiều quỷ a!"

Nếu không phải ngày hôm qua đã trải qua một lần, lá gan lớn hơn được một chút, có khả năng hiện tại hắn đã hôn mê ngất đi.

Lâm Đoản Đoản đã sớm thấy được, nhưng vẫn bình tĩnh, còn giúp hắn nhặt máy chơi game lên, phủi phủi cho khỏi bị dơ.

"Không cần sợ hãi nha, nếu như ngươi thật sự rất sợ, có thể nhắm mắt lại, chuyện này giải quyết rất nhanh."

Lâm Dữ Sâm: QAQ

Hắn không dám nhắm mắt lại, bởi vì luôn có một loại cảm giác nếu nhắm mắt lại, những con quỷ đó sẽ nhào lên người hắn.

Thật sự không phải là hắn sợ, mà là quá dọa người!

Bởi vì số lượng quỷ bám ở trên cửa sổ thật sự là quá nhiều, đông nghẹt, ít nhất có mấy chục con thậm chí còn có nhiều bộ dáng khác nhau, hắn cố gắng khống chế chính mình không được thét lên.

Vì thế cuối cùng chỉ có thể làm vẻ mặt đáng thương nhìn Lâm Đoản Đoản, hy vọng đại lão uy vũ, có thể nhanh chóng giải quyết.

Lâm Đoản Đoản đối với đám quỷ ngoài cửa sổ, lộ ra một cái mỉm cười, đại khái là nhớ tới thời điểm bản thân mình trải qua quãng thời gian cực khổ, sau đó có chỗ dựa lại trải qua đoạn thời gian ăn chơi lêu lổng, vì thế khó tránh khỏi có chút hoài niệm.

Biểu tình của nàng mang theo một chút hiền từ: "Các ngươi xác định muốn đợi ở ngoài cửa sổ sao? Thôi, ta đổi cách nói khác, các ngươi xác định muốn tới nơi này quấy rối sao?"

Rõ ràng bọn họ mới là quỷ, nhưng không biết vì sao, từ nụ cười hiền lành của Lâm Đoản Đoản, bọn họ lại theo bản năng mà run lập cập, có một loại ý tưởng muốn chạy trốn.

Giống như Lâm Đoản Đoản mới là ác quỷ vậy, bọn họ mới là nhân loại đáng thương lại bất lực.

Tất cả ác quỷ đứng ở cửa sổ theo bản năng do dự một chút, không dám chui vào trong, thậm chí còn có một ít đang run bần bật, bọn họ muốn mắng người, bởi vì điều này không khoa học a!

Chủ yếu là Lâm Đoản Đoản vừa mới ăn cơm xong đã ăn no rồi, nếu đang ở trạng thái chưa ăn cơm, nàng sẽ không rãnh rỗi nói chuyện vô nghĩa với đám tiểu quỷ đó.

"Tiến vào, xếp thành hàng, ta có chuyện muốn hỏi các ngươi." Lâm Đoản Đoản vẫy vẫy tay, trong nháy mắt đám tiểu quỷ liền muốn chạy trốn, bọn họ chỉ là quỷ chứ đầu óc vẫn còn bình thường, rõ ràng có thể cảm giác được, Lâm Đoản Đoản không phải là người mà bọn họ có thể trêu chọc vào.

Hơi thở trên người nàng quá mức khủng bố, nhân loại bình thường không phát hiện được, nhưng bọn họ đều là quỷ, nếu không phải bởi vì có người đang sử dụng bọn họ, thì bọn họ cũng đã chạy trốn từ lâu rồi nha!

Nhóm tiểu quỷ run bần bật, dưới trạng thái không cam tâm tình nguyện ở trong lòng, chậm rãi từ ngoài cửa sổ đi vào, còn xếp thành hàng ngay ngắn, dựa theo vóc dáng chiều cao mà tiến vào.

Lúc ấy Lâm Dữ Sâm thiếu chút nữa quỳ gối ở nơi đó, chủ yếu là sợ tới mức, hận không thể bò lùi về sau hai bước.

Bởi vì bộ dạng của đám quỷ đó thật sự quá đáng sợ, có đầu là bẹp, đầu trở lên thoạt nhìn giống người trong sách, đầu dưới là bình thường.

Cũng không biết là chết như thế nào.

Có thiếu cánh tay thiếu chân, hoặc là ở bụng có một vết rách to, nội tạng ở bên trong đều sắp chảy ra ngoài.

Dù sao một cái so với một cái khác chỉ có đáng sợ hơn, đều làm cho người ta có cảm giác buồn nôn, chủ yếu làvì vừa mới cơm nước xong chưa được bao lâu, vẫn còn co bóp ở trong bụng.

Hôm nay bọn họ vẫn ăn bún ốc, một khi ợ lên, cái loại hơi thở này nảy lên cổ họng, cảm giác kia quả thực buồn nôn.

Lâm Dữ Sâm gắt gao che miệng, nỗ lực không phun ra ngoài.

Ở một bên khác, ba ba của nữ quỷ đang chờ ở phía dưới, chờ đợi tin tức tốt được báo lại, chờ mãi chờ mãi, nhưng không nhận được bất luận một tin tức nào, hắn nhịn không được có chút hoảng loạn, muốn đi lên nhìn một cái, lại có chút lo lắng chính mình không phải là đối thủ.

Nếu như hắn thua, vậy nữ nhi của hắn cũng không thể cứu được.

Ngay ở thời điểm nam nhân đang đứng do dư ở nơi đó, đột nhiên nghe thấy một ít âm thanh kỳ quái vang lên, lờ mờ, giống như ở giữa không trung, có thứ gì đó kỳ quái đang kéo lại đây, hơn nữa số lượng rất nhiều.

Hắn theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, ngay sau đó liền trợn tròn mắt.

Vô số cô hồn dã quỷ từ trên lầu đổ xuống dưới, tốc độ của con nào cũng nhanh, giống như có thứ gì đó đang đuổi theo ở phía sau vậy.

Hắn theo bản năng muốn ra tay, bảo vệ đám tiểu đệ đó, dù sao hắn cũng là dựa vào bọn chúng để kiếm ăn nha.

Sau đó hắn liền phát hiện, đám tiểu quỷ này không phải trốn trở về, mà ngược lại, bọn họ giống như coi hắn là mục tiêu.

Nói cách khác, đám tiểu quỷ này phản bội......

"Ta thao!" Ba ba của nữ quỷ gầm lên giận dữ, sau đó đã bị đám tiểu quỷ kia vây kín, thực lực của hắn không tồi nha, nhưng chưa có cường đại đến mức có thể đối phó được với nhiều ác quỷ như vậy.

Để có thể tụ tập được nhiều ác quỷ như vậy, hắn phải hao hết tâm tư, mượn không ít thứ, mà hiện tại......

"Hì hì hì." Lâm Đoản Đoản còn đứng ở phía trên xem trò vui, nàng chậm rãi theo thang lầu đi xuống dưới, trơ mắt nhìn ba ba của nữ quỷ bị nhóm tiểu quỷ do chính hắn mang lại đây đánh đến không biết đường về.

Hắn mệt mỏi ứng phó với nhiều tiểu quỷ như vậy, cũng đã rất mệt, thêm một Lâm Đoản Đoản nữa, hiển nhiên là sẽ thua không thể nghi ngờ.

Hắn thật sự không nghĩ tới, tiểu quỷ hắn dưỡng cự nhiên sẽ phản bội, hiện tại liền hối hận đến mau khóc ra ngoài.

Lâm Dữ Sâm thật cẩn thận đi theo phía sau Lâm Đoản Đoản, phất cờ hò reo cho nàng, nhìn thấy đối diện bị đánh thảm như vậy, trong lòng hắn rất vui vẻ! Bởi vì người này là cùng một đám với nữ quỷ kia, nếu không phải vì bọn họ, trong khoảng thời gian này tinh thần của hắn cũng sẽ không bị hoảng sợ, làm tổn thất rất nhiều cơ hội.

Tổng nghệ cũng bị đẩy rớt ba cái, còn có hai bộ phim nữa.

Tâm tình của hắn có thể tốt mới là lạ nha!

"Đánh hắn! Đánh hắn!" Lâm Dữ Sâm còn ở phía sau đổ thêm dầu vào lửa.

Lâm Đoản Đoản xuống tay cũng không hề khách khí, để đám tiểu quỷ kia hung hăng lăn lộn nam nhân kia một phen, dù sai người làm sai đúng là hắn nha.

Hắn bị đánh đến mức phải vắt giò lên cổ mà chạy, bộ dáng thập phần thê thảm, hắn còn không có cơ hội để đánh trả, bởi vì hầu hết đồ vật của hắn, đều lấy ra để triệu tập đám tiểu quỷ này rồi, muốn khống chế nhiều tiểu quỷ như vậy, cần hao phí rất nhiều tinh lực và đồ vật.

Kết quả hiện tại tất cả đều phản bội, hắn liền thảm.

Chờ đến khi hắn bị đánh đến hoàn toàn không còn năng lực phản kháng, thoạt nhìn vô cùng thê thảm.

Lâm Đoản Đoản mới nói đám tiểu quỷ đó dừng tay, nàng tiến lên phía trước, nhìn nam nhân kia, bình tĩnh hỏi hắn: "Vì sao ngươi phải làm như vậy? Thân là người tu đạo, ngươi hẳn là rất rõ ràng, làm như vậy là sai, ngươi là đang hại người."

"Vốn dĩ ta cho rằng ngươi là kẻ tu tà đạo, hiện giờ xem ra cũng không giống, cho nên rốt cuộc là vì cái gì?"

Hắn nằm trên mặt đất, cười khổ một tiếng, sau đó nói: "Đúng là ta nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, làm chuyện không nên làm, ta nguyện ý tiếp thu trừng phạt, nhưng ta có một yêu cầu, có thể thả nữ nhi của ta hay không? Kỳ thật...... Nàng không có ý xấu."

Nam nhân trung niên chua xót, bắt đầu kể lại chuyện của chính mình, thật ra hắn là một người tu đạo, nhiều năm trước bởi vì việc này mà bỏ bê lão bà của mình, một lòng tu đạo, lão bà tức giận liền ly hôn với hắn, mang theo con gái trở về nhà mẹ đẻ.

Thật ra hắn cũng rất hối hận, cho nên nỗ lực kiếm tiền, lâu lâu lại trở về nhìn con gái, lão bà một mình nuôi dưỡng con gái cũng không có tái giá, hắn cảm thấy chính mình còn có cơ hội hợp lại với lão bà, liền càng chăm chỉ trở về.

Kết quả không được bao lâu, lão bà sinh bệnh, còn là bệnh nan y, hắn dùng hết gia sản của mình, cũng không thể cứu được lão bà của mình.

Lúc sắp chết lão bà đem con gái phó thác lại cho hắn, hy vọng hắn có thể hảo hảo chiếu cố đứa nhỏ, từ đây hắn không có tái hôn, mà vẫn luôn chăm sóc con gái của mình.

Con gái của hắn là fan trung thành của Lâm Dữ Sâm, lúc còn sống rất thích Lâm Dữ Sâm, thậm chí còn yêu cầu hắn, nếu sau khi thi đại học xong, nàng có thể thi đậu vào một trường đại học không tối, có thể cho nàng đuổi theo hiện trường một lần hay không. (Kiểu như fan đến đón thần tượng để được nhìn thấy thần tượng.)

Hắn đã đồng ý rồi, kết quả vào cuối tuần sau khi con gái hắn thi đại học, lại xảy ra tai nạn xe cộ.

Hắn mất đi lão bà, lại mất đi con gái, lúc ấy cực kỳ bi thương, thậm chí có xúc động không muốn tiếp tục sống nữa.

Về sau hắn làm theo ý muốn của mình, không có đưa con gái đi luân hồi, mà giữ lại ở bên cạnh mình, hắn nghĩ cũng không biết có thể sống thêm được bao nhiêu năm, dùng thời gian hữu hạn này dưỡng hồn phách của con gái, đến lúc đó có thể cùng con gái cùng đi luân hồi, như vậy không còn gì tốt hơn.

Nhưng lại không nghĩ tới chấp niệm của con gái đối với nam minh tinh kia lại lớn đến như vậy, thậm chí bởi vì chấp niệm quá lớn làm cho đầu óc có chút không thanh tỉnh, sinh ra một loại ảo giác là nàng ta và Lâm Dữ Sâm là một đôi yêu nhau, chỉ là bị cái chết chia lìa mà thôi.

    people are reading<[BHTT - EDIT - HOÀN] Ảnh Hậu Là Chỉ Miêu>
      Close message
      Advertisement
      You may like
      You can access <East Tale> through any of the following apps you have installed
      5800Coins for Signup,580 Coins daily.
      Update the hottest novels in time! Subscribe to push to read! Accurate recommendation from massive library!
      2 Then Click【Add To Home Screen】
      1Click